[Trọng sinh] Thiếu nữ danh môn - Khuynh Thành Thương (72/134)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      nhà họ tịch thấy tịch tinh dữu mất tích năm có khi nào nghĩ tịch tinh dữu chết luôn rồi ?
      lần này tịch tinh dữu trở về trả thù hội đồng cho bọn nhà họ tịch căng não mà chết nhá....hahahahah
      tks nàng
      honglak, tututhienbinh2388 thích bài này.

    2. Đinh Thu Hiền

      Đinh Thu Hiền New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      14
      càng ngày càng hay rồi

    3. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      Chương 54: Trở về thành phố


      Ngồi vào trong xe, tìm vị trí thoải mái, Tịch Tinh Dữu sau đó nặng nề chìm vào giấc ngủ.


      Sau khi xe vững vàng dừng lại trước của biệt thự, Tịch Tinh Dữu mới hồi phục lại tinh thần, ra là trở về, nhìn biệt thự tráng lệ của mình, cùng Vạn Như Ý vào trong, gần vào hè, hoa cỏ xung quanh vẫn tươi tốt như vậy, chắc hẳn là suốt năm qua, Vạn Như Ý sắp xếp người mỗi ngày đến đây để chăm sóc, dọn dẹp.


      vào phòng khách, cách bày trí quen thuộc, có chút thay đổi nào: “Cảm ơn quan tâm.”


      ra tôi cũng làm gì, chỉ sắp xếp người mỗi ngày quét tước, dọn dẹp vệ sinh mà thôi.” Vạn Như Ý được khen trong lòng rất vui, tuy nhiên ở ngoài cũng biểu ra mặt.


      đến sôpha, ngồi xuống, Tịch Tinh Dữu mới chậm rãi mở miệng: “Những việc trong thư năm qua cũng ràng lắm, bây giờ lại cho tôi nghe chút .”


      “Chúng ta trước tiên về công ty trước hay sao?”


      về công ty trước.” Tuy rằng tình hình của Tịch gia cũng quan trọng, nhưng nếu đem so sánh công ty của vẫn là quan trọng nhất.


      “Vâng.” Vạn Như Ý cung kính gật đầu, cầm trong tay tập tài liệu đem từ xe xuống, nhìn qua biết những thứ này rời giây phút nào.


      Vạn Như Ý lấy mấy tập tài liệu đưa cho Tịch Tinh Dữu rồi bắt đầu : “ năm nay công ty nhanh chóng phát triển vượt bậc, tuy nhiên do phải cần phải đầu tư vào lượng tiền lớn nên đến nay đà phát triển cũng hạn chế lại, trước mắt, chúng ta gia nhập vào hai ngành lớn là thời trang và giải trí, ngành giải trí có công ty Thành Giải và Ảnh Mị, về thời trang có công ty Hoàn Mỹ, mà công ty Ảnh Mị nay giống như cái động đáy, lượng tiền đầu tư vào…”


      “Công ty này vị trí như thế nào trong ngành?” ra cần hỏi Tịch Tinh Dữu cũng biết, công ty mới ra có năm có thể có vị trí gì, chắc chắn là cao rồi.


      Nhưng ngờ, Vạn Như Ý mặt đầy vẻ tự hào : “Tiến độ phát triển của công ty được xem là tốt, đặc biệt gần đây chúng ta bồi dưỡng ra vài người mới rất có tiềm lực, hơn nữa lúc trước chúng ta cũng xuất số tiền lớn thu được hai ngôi sao nổi tiếng về, làm cho công ty càng ngày càng được biết đến, chỉ còn thiếu cơ hội để chúng ta chính thức lên đài mà thôi.” Cơ hội này mọi công ty đều tha thiết mong chờ, chỉ cần có cơ hội phát lên mây.


      Nghe những lời này trong lòng Tịch Tinh Dữu có tính toán “Công ty gần đây có hoạt động gì ?”


      “Công ty chuẩn bị đầu tư để quay phim mới, khoảng hai triệu.” Dù gì cũng phải họp với các nhân viên cao cấp trong công ty để ra quyết định, tại Tịch Tinh Dữu hỏi tới, vừa vặn nhắc đến việc này để lấy chủ ý của boss lớn.


      “Ý tưởng này rất tốt, vậy có kịch bản chưa?” Phong Hống Ưu trước kia vì bị cách trở lui tới với ai, ngoài huấn luyện là huấn luyện, đôi khi cũng rất rảnh rỗi, những lúc như thế dùng tiểu thuyết để giết thời gian, cho nên đối với kịch bản ra cũng khá hiểu biết, mạng có quen biết vài tác giả nay nổi, lượng fan vượt qua hàng triệu, tin chắc chỉ cần tuyên truyền đúng cách ngày càng nổi tiếng.


      “Kịch bản được quyết định là bộ tiểu thuyết thịnh hành [Tịnh đế liên], bộ này internet phải là vô cùng thu hút, hơn triệu lượt xem, có đến trăm ngàn fan, sức hút quả thể xem thường…”


      Nghe Vạn Như Ý , Tịch Tinh Dữu nhanh chóng lấy laptop, mười ngón tay lả lướt bàn phím tìm hiểu tất cả các tin tức có liên quan đến [Tịnh đế liên], sau khi xem qua giới thiệu vắn tắt và mấy chương đầu, gật đầu, đúng là quyển tiểu thuyết đầy cuốn hút, chỉ mới đọc hai chương mở đầu mà bị dẫn dắt nhịn được muốn tiếp tục xem cho đến hết, cách hành văn rất tốt, thích hợp để làm phim.


      Tịch Tinh Dữu đột nhiên muốn biết tác giả của [Tịnh đế liên] này là ai, chừng có thể là người quen biết. Trước kia Phong Hống Ưu tuy rằng viết tiểu thuyết nhưng lại đọc khá nhiều, mà cái thiếu nhất chính là tiền, cho nên thường xuyên mua điểm bình chọn cho những tác giả thích, qua vài lần tán gẫu diễn đàn, cảm thấy rất hợp nhau lại có cảm giác quen thuộc, cứ như vậy, ở giới văn học Tịch Tinh Dữu cũng có vài người gọi là bạn.


      Sau khi truy cập vào trang chủ của [Tịnh đế liên], nhìn tên tác giả, đáy mắt Tịch Tinh Dữu trở nên vui vẻ, đúng là ta, hổ là tài nữ được thừa nhận. Mặc dù hôm nay trở thành Tịch Tinh Dữu nhưng do trí nhớ tốt, vẫn còn ghi nhớ số QQ của bọn họ, nhanh chóng truy cập vào QQ, nhập số QQ trong trí nhớ, thêm vài câu ghi chú, lâu sau đối phương có tín hiệu, ba tác giả quen biết, người online, hai người khác chắc là bận việc.


      là 4020?” Ti Tuyết ngay lập tức gửi tin nhắn.


      là tác giả của [Tịnh đế liên] phải ?” Tịch Tinh Dữu trả lời câu hỏi của Ti Tuyết mà đặt câu hỏi ngược lại.


      “Nè, cuối cùng có phải là 4020 hay ? Bà đây rất bận rộn, có thời gian chuyện nhảm nhí đâu.” Ti Tuyết bên kia thấy đối phương trả lời câu hỏi của mình liền oanh tạc, có chút hình tượng nào.


      Cuộc sống mạng là cuộc sống ảo, do vậy Tịch Tinh Dữu có thể thoải mái mà tán gẫu với những người bạn internet, đến khi bước ra ngoài đời , lại là con người lạnh lùng mà bình tĩnh, đôi khi cũng nở nụ cười nhạt.


      Như bây giờ, trong mắt tràn đầy ý cười, hai tay lại như múa bàn phím “Tôi là 4020, lâu rồi chuyện, phải quên rồi đấy chứ?”


      “Ách… đúng là à, sao lại đổi số QQ thế?” Ti Tuyết đọc những dòng chữ kia cũng tin đó chính là 4020, cách chuyện cũng dịu xuống.


      “Số cũ sử dụng được nữa.”


      “Vậy à, tìm tôi có việc gì ?”


      “Tôi đọc qua truyện giang hồ, hận tình cừu mãnh liệt tên [Tịnh đế liên] kia của , thấy rất tốt.”


      sao? Lấy được lời khen của dễ chút nào nha.” Nghe đối phương khen truyện mình viết, có cảm giác nở mũi, nếu phải nhờ những phê bình cùng dẫn dắt của vị bạn tốt này cũng có được tiến bộ như ngày hôm nay.


      Nhìn Ti Tuyết ngừng gửi sang những biểu tượng kích động, Tịch Tinh Dữu khẽ mỉm cười, đúng vậy, đọc truyện vô cùng kỹ càng, phải gọi là soi mói. Tiểu thuyết của Ti Tuyết cùng vài tác giả khác thường bị xem thường, đáng đồng, nhiều tác giả chịu được những lời chỉ trích phê bình của mà cắt đứt liên hệ, chỉ còn lại duy nhất ba tác giả những hờn giận lời phê bình của , mà còn lạc quan tiếp nhận sau đó nghiêm túc chỉnh sửa.


      “Nghe tiểu thuyết này của được công ty điện ảnh mua lại?” Trở lại chuyện chính.


      “Đúng vậy, nhưng tôi vẫn còn do dự biết có nên bán hay , tôi sợ khi làm thành phim lại khác xa với những gì tôi viết.” Ti Tuyết thắc mắc vì sao đối phương lại biết chuyện này, dù sao việc này cũng được thảo luận sôi nổi các diễn đàn.


      yên tâm, tôi cam đoan làm cho hài lòng, hoặc có thể đến trường quay để giám sát toàn bộ tiến trình quay phim, có chỗ nào thích hợp có thể trực tiếp cầu bọn họ làm lại, như thế nào?” biết tác giả trân trọng tác phẩm của mình như thế nào, mỗi chữ được viết ra đều tiêu phí nhiều tâm huyết, tự nhiên có nhiều lo lắng.


      Tịch Tinh Dữu chờ lâu cũng chưa thấy tin nhắn trả lời nào, chắc hẳn Ti Tuyết bị lời của làm cho ngây ngẩn cả nguời, lập tức thân phận của mình rồi cùng nhau hàn huyên thêm chút, Ti Tuyết dần dần tin tưởng vào thân phận của Tịch Tinh Dữu, hỏi địa điểm nơi ở của Ti Tuyết, thấy hai ở cùng thành phố liền lập tức hẹn gặp mặt ở Starbucks vào trưa mai.

      ********************​
      Last edited: 15/1/15
      myuyen, Phong Vũ Yên, thucquy13 others thích bài này.

    4. tutu

      tutu Well-Known Member

      Bài viết:
      306
      Được thích:
      3,133
      Chương 55: trở lại sao?


      Khi Tịch Tinh Dữu chấm dứt cuộc trò chuyện, tắt máy tính bắt gặp gương mặt ngạc nhiên của Vạn Như Ý nhìn mình, có chút hiểu hỏi “Sao vậy?” Chẳng lẽ mặt nở hoa à?


      Vạn Như Ý nghe xong vội vàng dời tầm mắt, biết gì, lắc lắc đầu: “ có gì, chỉ là ngạc nhiên làm sao boss và vị tác giả kia lại quen biết nhau.” Càng ngờ hơn nữa là Tịch Tinh Dữu nở nụ cười, nụ cười này là làm cho người ta nổi da gà mà.


      “Các người cùng ta đàm phán thế nào rồi?” muốn lãng phí thời gian cho những chuyện dây dưa, chuyển về chủ đề chính.


      Nghe Tịch Tinh Dữu hỏi, Vạn Như Ý nhíu mày kể lại: “Vị tác giả này đúng là có tài nhưng tính tình cũng hơi quá tự cao, người của chúng ta tiếp xúc với ta rất nhiều lần, ta cũng hy vọng sách của mình có thể trở thành phim điện ảnh nhưng ta cũng rất xem trọng về chất lượng, hay cách khác ta tin tưởng chúng ta có thể…” Câu kế tiếp Vạn Như Ý cảm thấy khó mở miệng, dù sao năng lực của mình bị người khác hoài nghi, công ty của mình lại bị chê là , còn gì để .


      Cho dù Vạn Như Ý Tịch Tinh Dữu cũng có thể đoán được, và Ti Tuyết từng tán gẫu nhiều lần, tuy là chưa bao giờ gặp mặt, nhưng intertnet là nơi dễ dàng trút hết tâm , là nơi người ta có thể sống nhất. Ti Tuyết tính cách cao ngạo, như hoa mai núi cao, tài năng cùng kiêu căng cùng tồn tại như vậy tất nhiên là mong muốn tâm huyết của mình được đối đãi cách tốt nhất, nay có rất nhiều sách hay được dàn dựng thành phim điện ảnh, nhưng thể chối cãi là hết 90% tác phẩm đều thất bại, việc Ti Tuyết lo lắng cũng phải là vô lý.


      Nhìn sắc mặt lo lắng của Vạn Như Ý, Tịch Tinh Dữu biết gần đây ta suy nghĩ rất nhiều cho việc này, nên nhàn nhạt “Ngày mai tôi gặp ta ở Starbucks.”


      Tin tức này làm Vạn Như Ý phấn chấn trong lòng, hai mắt mở to, niềm vui cùng ngạc nhiên trong ánh mắt tràn cả ra ngoài, “Boss, tôi đúng là sùng bái sai người mà.”


      Tịch Tinh Dữu làm như nghe thấy lời sùng bái của Vạn Như Ý dành cho mình, đứng dậy về phía phòng vẽ, suốt năm về đây, cũng cầm cọ vẽ, biết khả năng có bị thụt lùi hay .


      Trong phòng vẽ tranh, bức tranh chữ vẽ năm trước vì sinh nhật bà nội vẫn im lặng nằm đó, chậm chạp đến, nhàng vuốt ve bức tranh, trong mắt lại ánh lên thứ tia sáng chói mắt.


      Xoay người đến bàn để dụng cụ, nhìn bảng màu, cọ vẽ cùng với hộp thuốc màu xanh nước biển vẫn nằm yên chỗ cũ, biết Vạn Như Ý sắp xếp người đến đây để bảo dưỡng định kỳ nhưng thay đổi vị trí của bất cứ vật nào, cứ như chưa từng rời khỏi.


      Vạn Như Ý đứng ở cửa, chuyên chú nhìn đứng cạnh bức tranh, môi nở nụ cười. biết từ khi nào, lại có thói quen lo lắng chăm sóc cho này, tuy rằng bọn họ có quan hệ huyết thống, nhưng lại tình nguyện quan tâm đến ấy như người em , dần dần chuyển sang toàn tâm toàn ý, còn loại quan tâm chủ tớ như ban đầu nữa.


      ……………………….


      Trong căn hộ sang trọng mà tao nhã, tiếng bất mãn của nam nhân vang lên ràng :”Tam ca, em ngây ngốc nhìn cái biệt thự kia suốt năm trời, nhân tài như em được trọng dụng lại còn phải làm việc vô nghĩa nữa, có bíêt .”


      “Lại thêm chuyện vô nghĩa nữa à, nghe xem nào.” Nghe thanh oán giận, người đàn ông nhàng lên tiếng, con mẹ nó, bộ tưởng sống dễ dàng lắm sao, suốt năm ngừng hỏi thăm tin tức của kia, biết bạn tốt của có phải bị tẩu hỏa nhập ma rồi hay mà lại để ý tiểu nha đầu lừa gạt chứ.


      Nghe hai người , người đàn ông mặc trang phục trắng đen đơn giản nhíu mày, từ ghế sô pha đứng dậy về phía ban công, xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn ra phương xa, cả người toát ra vẻ hài lòng, lúc sau mới chậm rãi : “Có việc gì sao?” cũng tin hai người kia gọi về từ nơi đóng quân xa xôi chỉ để nghe bọn họ oán giận.


      “Mẹ nó, cái đầu gỗ của cậu có thể sửa tính được , tốt xấu gì bọn tôi cũng phải sấp ngữa tìm kia suốt năm trời vì cậu đấy.”


      Những lời này cùng ý kiến với Ánh mặt trời soái ca Úc Cẩn Duy, phải biết rằng thời gian với tên nhã nhặn biến chất kia “cùng chung chí hướng” là vô cùng hiếm đó, cho nên khó gặp khó gặp nha.


      Người đàn ông mặc trang phục thoải mái, cũng chính là bác sĩ áo trắng nhã nhặn biến chất, có chút hãnh diện nào, đảo cặp mắt trắng dã nhìn về hướng Úc Cẩn Duy : “Sao cậu lại lắm mồm thế, chính đâu, mau .” biết vì sao Úc Cẩn Duy lại gọi bọn họ đến đây, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng lén lút như vừa ăn trộm trăm cân gạo nhà ai kia, chỉ muốn đá cho tên kia mấy đá, hoặc tìm quả dưa chuột, trực tiếp bạo hoa cúc, thích nhất chính là bộ dáng “nhu nhược” đáng thương của thằng nhãi này, mỗi lần gặp cái vẻ mặt kia, đều muốn hung hăng chà đạp chút.


      Úc Cẩn Duy rất muốn để ý đến lời của tên biến chất nhã nhặn, nhưng mà thấy tam ca nhà mình hình như gần mất kiên nhẫn, giờ nhìn như nhìn con tôm luộc hơn, rất khôn ngoan mà lòng vòng nữa, nghiêm túc : “Ta .”


      “….Cái kia… Em phát kia trở lại.” Bị ánh mắt của Úc Thịnh Hạo nhìn thẳng, cả người hiểu sao lại run rẩy, thể nào, chắc là do nhiệt độ thấp mà thôi, đâu phải là người có bản lãnh như vậy, mới bị nhìn run!!!


      Lời này vừa ra, chỉ nghe tên biến chất bên cạnh hét lớn, “haha, cuối cùng tôi cũng được giải thoát rồi.”


      Tiếp theo đó là hai tiếng kêu thảm thiết truyền đến.


      mặt đất, hai gã đàn ông diện mạo đẹp đến bình thường bụm mặt, khổ sở kêu gào.


      Nhìn bộ dáng hai người đó, Úc Thịnh Hạo xoa xoa bàn tay vừa mới ra chiêu, giọng trầm ổn bình tĩnh “Chỉ giỏi diễn trò.”


      câu, xem như là kết thúc buổi biểu diễn của bọn họ.


      Nhưng mà hai người bọn họ lần này đúng là oan uổng, bởi vì bọn họ có thông đồng với nhau, biến chất nhã nhặn tay trái ôm mặt, tay phải vươn ra, run run chỉ vào Úc Cẩn Duy, giận dữ hét: “Tên nhóc kia, dám hãm hại ông đây, hôm nay ông lột da của ngươi.”


      Úc Cẩn Duy nghe thanh kết hợp với biểu tình kia của biến chất nhã nhặn, biết rằng ta bị chọc tức đến điên rồi, màng hình tượng, tinh thần mười phần tỉnh táo, phi thường nhanh nhẹn chạy ra khỏi căn hộ.


      Biến chất nhã nhặn phía sau vẫn bụm mặt, hổn hển đuổi theo.


      Trong phòng bây giờ chỉ còn sót lại Úc Thịnh Hạo, lại xoay người đến cửa sổ sát đất, nhìn ra cảnh đông đúc tấp nập của thành phố bên ngoài, biết nghĩ đến điều gì, trong mắt lại xẹt qua chút ý cười.


      *******************


      P/S: Lâu rồi mới tung được 1 lúc 2 chương, haizz, càng ngày càng làm biếng, các comment ào ào, like ào ào cho tui có động lực chút điiiiii..........:yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      @OrchidsPham
      Last edited: 14/1/15

    5. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      @tutu sao đọc ko đc vậy nàng?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :