1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độ ấm - Tư Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      8. Tiểu hàn(2)

      Ôn Hi ngồi ở chiếc ghế sơn vàng trong phòng khách Mạc gia, chiếc bàn mạ vàng đặt chiếc bình bằng bạc, bên cạnh là chiếc chén có tay cầm cũng bằng bạc tinh xảo, dưới chiếc chén là chiếc đĩa tương tứng bằng sứ có màu trắng.


      Những con chữ tiếng trong quyển sách bắt đầu ngọ nguậy chuyển động giống như những con kiến, Ôn Hi nhịn được lấy tờ phiếu ưu đãi kẹp trong từ điển ra, đây là thứ lúc sẩm tối chàng phó quản lý họ Tưởng kia đưa cho mỗi người bọn họ tờ, có thể bất cứ nhà hàng sang trọng nào ở Lận Xuyên tha hồ ăn bữa trong khoảng 500 tệ. Đương nhiên, 'họ' là chỉ đám người bị chặn sau hai cánh cửa hoa lệ bằng gỗ cẩm lai tới từ Tây Phi kia vào chiều nay.


      Vị phó quản lý họ Tưởng lúc đó giải thích thế nào ấy nhỉ?

      "Rất xin lỗi các bạn, tôi vừa mới biết đây là do thỏa thuận mang tính chất cá nhân giữa nội bộ Trung tâm đào tạo các bạn và giám đốc chủ quản Cửu Trọng Thiên chúng tôi, vì thế thỏa thuận lần này thể tiếp tục thực . Lần này, tôi thay mặt Cửu Trọng Thiên chân thành xin lỗi các bạn"

      Lời lẽ của ta rất chân thành, dù sao cũng trong địa bàn của ngời ta, cộng thêm khí cao quý bức người ở Cửu Trọng Thiên nên ai có gan dị nghị, đợi xuống tới đại sảnh, Tưởng Nhất Vĩ đích thân phát cho mỗi người phiếu ưu đãi. Hàng loạt nguy cơ xã giao hầu như rất chặt chẽ.


      Ôn Hi nhớ lại biểu tình của vài học viên lúc ấy, ban đầu là tức giận nhưng dám lên tiếng, tới lúc cầm tờ phiếu ưu đãi trong tay lập tức hân hoan. Đối lập với những con người cười ríu rít này lại cảm thấy nhục nhã. Ngón tay khẽ dùng sức, tờ phiếu ưu đãi kẹp giữa ngón tay đau đớn cuộn tròn lên.


      Trong giây lát, Ôn Hi thả lỏng ngón tay ra rồi lại kẹp tờ phiếu ưu đãi vào trong quyển từ điển ngữ Oxford. Có lẽ là do bản thân quá nhạy cảm, tất cả cũng chỉ bởi sợ người ta cho rằng nghèo nhưng thiếu ý chí. "Nhân đáo vô cầu phẩm tự cao", tuy nghèo nhưng có thừa lòng tự trọng.


      * năng tri túc tâm thường lạc/ Nhân đáo vô cầu phẩm tự cao” Nghĩa là: Người biết thế nào là đủ và thỏa mãn với cái đủ đó, mới thấy vui vẻ, thoải mái, lạc quan.


      "Tiểu thư Ôn Hi, tôi có thể vào "

      Thực ra, cánh cửa vẫn mở,nhưng theo lễ nghi, ông quản gia vẫn gõ hai tiếng.


      Ôn Hi vội đứng dậy

      "Stevenson tiên sinh, mời ngài vào. Ngài tìm tôi có chuyện gì ?"


      "Thiếu gia bảo tôi mời tới"


      Ôn Hi cảm giác tim mình thoáng đập nhanh hơn

      "Vâng"


      Stevenson dẫn Ôn Hi lên tầng hai, tới căn phòng ở hướng bắc.


      Ôn Hi cảm giác như trong lồng ngực của mình cất giấu con thỏ con, Mạc tiên sinh muốn sa thải sao? Tiền sinh hoạt, tiền chi trả cho gia đình, tiền học phí kỳ sau, tiền tiền tiền, tất cả đều là tiền. phải tìm được nghề nào đó cao quý, nhưng nghề cao quý đòi hỏi phải có bằng cấp cao, bằng cấp cao cần có tiền bạc, đúng là vòng tròn, quay quay lại vẫn trở lại vạch xuất phát.


      hình bóng thon dài tiến vào trong tầm mắt, Stevenson hơi nghiêng người

      "Tiểu thư Ôn Hi, thiếu gia ở bên trong"


      Trong lòng Ôn Hi có quyết định, ngừng bước chân, cúi đầu trước ông quản gia

      "Còn phải cảm ơn ngài, Stevenson tiên sinh. Nếu phải ngài trả trước cho tôi tiền lương ba ngày tôi có cách nào bồi thường kịp thời lọ nước hoa tôi làm vỡ của bạn học, cảm ơn ngài"


      Stevenson có phần ngờ vực, nhưng vẫn gật đầu

      "Tiểu thư Ôn Hi, quá khách khí rồi. Đó là thứ xứng đáng nhận được. Thiếu gia chờ , mời vào"


      Mạc Phó Tư nhìn thấy hết mọi chuyện. Khóe môi mỏng, lạnh lùng của khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười khá hứng thú, lúc Ôn Hi nhấc chân bước vào, vừa khéo trông thấy nụ cười thoáng qua ấy, dường như có đóa hoa tà ác nở rộ ở khóe môi của . Loại cảm giác quẫn bách khi bị người ta nhìn thấy mánh khóe khiến cho gương mặt Ôn Hi lặng lẽ nóng lên, tay chân sao thả lỏng ra được.


      "Rít", thanh kêu gọi chú ý của Ôn Hi, lúc này mới để ý tới thân thể to lớn của hai con rắn cái lượn quanh mặt đất, đầu lưỡi và dài như ngọn lửa duỗi ra rồi lại thụt vào. Tim như ngừng đập, Ôn Hi khống chế được khẽ rùng mình, cố gắng nhìn hai con rắn kia, ngẩng mặt nhìn Mạc Phó Tư, gọi tiếng

      "Mạc tiên sinh"


      Mạc Phó Tư trả lời nhưng đôi mắt màu xám tro của nhìn chằm chằm , nét mặt như đánh giá. Bị nhìn khiến Ôn Hi cảm thấy bất ổn, loại cảm giác này giống như tù nhân chờ tuyên án, tệ.


      Trong đầu bỗng trống rỗng, tựa như Ôn Hi chỉ nhìn thấy chiếc răng trắng và cái lưỡi đỏ của con rắn, cơ thể như bị cố định, thể cựa quậy chút nào.


      Tiểu Thanh biết từ đâu bò tới, tốc độ rất nhanh, giống như tia chớp xanh biếc trườn về phía bắp chân bóng loáng của Ôn Hi bổ nhào tới


      Thời gian như dừng lại trong nháy mắt, Ôn Hi chỉ thấy cái đuôi của tiểu Thanh bị Mạc Phó Tư kéo lại, cơ thể dài của tiểu Thanh khẽ vặn vẹo, cái mõm nhọn của nó lại quay về phía chủ nhân, cắn mạnh vào tay trái của .


      Nét mặt Mạc Phó Tư lên đau đớn, nhưng chỉ trong nháy mắt, cánh tay phải thon dài trắng nõn của liền bóp cằm tiểu Thanh, tiểu Thanh liều mạng uốn éo, nó bị ép buộc nâng mõm lên, rồi bị vả liên tục, đôi mắt vàng mang theo ánh đen nảy lên càng kịch liệt hơn.


      Sau hồi lâu, Mạc Phó Tư buông tay ra, vứt tiểu Thanh xuống đất, tiểu Thanh lập tức huỳnh huỵch bò về trong xó nhà.


      Ôn Hi bị dọa sợ, ngờ con rắn này lại dám quay lại cắn chủ, lắp bắp mở miệng

      "Mạc tiên sinh, sao chứ. Tôi gọi Stevenson tiên sinh"

      Rồi chuẩn bị chạy ra ngoài cửa.


      "Quay lại"

      Mạc Phó Tư khẽ quát.


      "Nhưng tay của sao?"

      Nét mặt Ôn Hi lo lắng.


      " chết được. mở tủ lạnh, lấy hộp thuốc ở ngăn đầu tiên ra cho tôi"


      Ôn Hi theo lời , mở tủ lạnh ra, vô tình, thoáng nhìn qua mới phát ngăn thứ hai của tủ để đầy gà vịt ngan, được làm sạch đựng trong túi giữ độ tươi. Con nào con nấy trắng phau, đầu kề đầu, cánh gần cánh. Lỗ chân lông khá lớn và đôi mắt 'chết nhắm' khiến Ôn Hi buồn nôn. khẩn trương lấy hộp thuốc ra rồi đóng cánh cửa tủ lại.


      Ôn Hi vừa mở hộp thuốc ra thấy Mạc Phó Tư thò tay lấy cuộn vải băng bó.


      Ôn Hi đoán muốn bó vết thương lại, nhàng

      "Để tôi làm cho"


      "Quấn quanh khớp xương khửu tay trái của tôi, buộc chặt vào"

      Sắc mặt Mạc Phó Tư dường như tái nhợt .


      Ôn Hi nghe bị rắn độc cắn mới cần phải buộc chặt, mục đích buộc chặt là để ngăn chặn nọc độc theo tĩnh mạch mà tuyến dịch chạy vào tim, giọng thoáng run rẩy

      "Tiểu Thanh là rắn độc?"


      Mạc Phó Tư "Ừ" tiếng, lúc sau bổ sung thêm

      "Hơi độc"


      Ôn Hi hít sâu hơi, cởi cái khuy bạch kim ở ống tay áo của ra, cẩn thận xắn tay áo tới tận khửu tay. Làn da của nhẵn nhụi trắng tựa ngà voi, cũng nhiều lông giống những người đàn ông khác, cánh tay khá mảnh khảnh, sạch mà xinh đẹp. Lúc quấn băng ngón tay của Ôn Hi khẽ chạm vào làn da , mặt của thoáng đỏ, đầu cúi thấp hơn.


      Mạc Phó Tư cũng để ý tới phản ứng của , lấy từ trong chiếc hộp thuốc ra cái bình thủy tinh, tưới trực tiếp chất lỏng trong bình vào miệng vết thương. Ôn Hi thấy cánh tay của có hai lỗ , chắc là do vết răng rắn lưu lại. Chất lỏng vừa chạm vào vết thương sủi bọt, Ôn Hi đoán đó là nước ôxy già. Chắc chắn là rất đau, nhưng nét mặt Mạc Phó Tư hề thay đổi, gương mặt tuấn tú ấy vẫn lạnh lùng, lặng lẽ dùng tay phải chèn vết thương, từng giọt máu lần lượt được thấm ra, mới đầu màu sắc hơi đen nhưng nhanh chóng trở lại máu đỏ. Máu chảy dọc theo cánh tay trắng như bạch ngọc xuống, đúng là đẹp tới nỗi khiến người ta phải giật mình.


      Mạc Phó Tư lại lấy cái ống tiêm trong hộp thuốc ra, thành thạo rút hơn phân nửa chất lỏng màu lòng trắng trứng vào trong ống kim tiêm, sau đó thản nhiên mở miệng

      "Đỡ lấy cánh tay tôi"


      Ôn Nhiên ngoan ngoãn cố định cánh tay trái của , làn da phía trong cánh tay Mạc Phó Tư còn trắng hơn cả mặt ngoài, từng đường tĩnh mạch xanh nhạt bên dưới làn da lên nét. Sau khi đẩy hết máu độc, kim tiêm bạc sáng loáng tiếng động im lặng thăm dò vào trong tĩnh mạch. Ôn Hi cắn môi dưới, cố gắng cố định hai tay, để bản thân run rẩy.


      đẩy mũi kim rất chậm, tiêm nửa non ống huyết thanh mất gần năm phút đồng hồ.


      Lúc giọt máu cuối cùng được đẩy vào trong tĩnh mạch, Ôn Hi khỏi thở hắt ra.


      Mạc Phó Tư cau mày, nhìn chằm chằm

      "Có phải kinh nguyệt của tới ?"


      Khuôn mặt Ôn hi thoáng đỏ như bị tụ máu, sao lại biết, kinh nguyệt của tối nay vừa tới, chẳng lẽ váy của bị dây máu ra hay sao, nhưng ràng mặc cái váy màu xanh lam đậm cơ mà.


      Tới khi Mạc Phó Tư kiên nhẫn hỏi tới cùng về vấn đề vừa rồi nữa, Ôn Hi mới lí nhí đáp

      "Vâng"


      " người có mùi máu tươi, vì thế tiểu Thanh mới chủ động công kích , trong thời kỳ sinh sản, tính công kích của rắn mạnh hơn"

      Lời ít ý nhiều, ngay câu đầu tiên giải quyết thắc mắc của .


      xong, Mạc Phó Tư vừa cởi băng quấn vừa ra ngoài cửa, giọng trầm thấp của vang lên

      "Stephen"


      Ông quản gia nhanh chóng lên tầng. Vừa thấy bên tay áo của xắn cao hiểu tình hình, giọng ông ta vô cùng đau lòng

      "Thiếu gia, tôi sớm đề nghị với cậu rồi, đừng nuôi những loài động vật nguy hiểm thế này nữa. Nhất là con rắn gầy màu xanh lục kia, dã tính khó thuần. Rắn là loài động vật quen được nuôi dưỡng."


      "Thu lại mấy lời lẽ nhàm chán của ông . Trong lòng tôi có cách trị nó"

      Mạc Phó Tư lơ đễnh, híp mắt nhìn tiểu Thanh núp trong xó nhà, lạnh lùng

      "Bỏ đói nó tuần"


      xong, quay về phía Ôn Hi, giọng cho phép người ta thương lượng

      "Bảy đêm này tôi và ở cùng phòng. Tôi muốn xem mình có thể thuần hóa nó "


      "Thiếu gia, chuyện này e rằng ổn. Tiểu thư Ôn Hi là trẻ, nếu chuyện này truyền ra sợ rằng ảnh hưởng tới thanh danh của ấy"

      Ông quản gia nhịn được, phản đối.


      Mạc Phó Tư u ám nhìn Ôn Hi

      " có thể từ chối"


      Ôn Hi hiểu ý của Mạc Phó Tư, hoàn toàn coi như mồi câu sống để thử thách dã tính của tiểu Thanh. cho cơ hội để từ chối, nhưng có thể từ chối sao?


      Ông quản gia thoáng nhìn Ôn Hi, đôi mắt xanh lam ánh lên tia phức tạp, rốt cục ông ta gì, thẳng xuống tầng.


      Mạc Phó Tư huýt sáo hai tiếng, hai con rắn cái bò ra khỏi phòng. Tiểu Thanh chậm rãi theo phía sau.


      Mạc Phó Tư khom lưng, bê tiểu Thanh lên, ra sức búng cái lên đầu nó, thở dài tựa như với nó

      " ra thể trách mày, ai đối mặt với cám dỗ cũng chẳng thể khống chế được bản thân, riêng gì mày"
      Chris, dhtt, quỳnhpinky9 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      wOa. ......a ko nhung lanh ma con BIEN THAI que di............chay mo hoi thay chi roi
      vulinh thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      *Griffin

      [​IMG]

      Griffin là sinh vật thần thoại Hy Lạp được đưa vào tập truyện Harry Potter, dưới cái tên Gryffindor. Theo thần thoại, Griffin được miêu tả là quái vật lai giữa sư tử và đại bàng, với mình là sư tử còn cánh và đầu là đại bàng.

      [​IMG]
      Truyền thuyết rằng, Griffin là vua của tất cả các loài động vật. Vì cơ thể chúng là pha trộn của chúa sơn lâm và vua của loài chim. Griffin thường xuất trong các tác phẩm văn học, các bản vẽ thời Hy Lạp thời cổ đại.



      Ảnh nền @rina93
      Last edited: 16/1/15
      Chris, dhtt, rina937 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      thích thật được đọc truyện còn có chú thích bằng hinh ảnh...........ko đâu bằng nhà cung..........:2one:
      vulinh thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      10. Đại hàn -14.9℃ ~ 10℃
      N
      Chris, dhtt, 10127 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :