[Trọng sinh] Hậu cung xoay người ký - Dạ Chi Dạ (Update c40) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Truyện hay. Diệp Ljnh Sương diễn quá giỏi. Bạn hoàng đế thông minh cẩn thận thế cũng dính bẫy của bạn Diệp keke. Thanks b @Moonlight nhé có chương mới tag tên m nhé
      Moonlight thích bài này.

    2. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      @Moonlight chưa có chap nới hả nàng, ta hóg quá . Fighting~
      Moonlight thích bài này.

    3. Moonlight

      Moonlight Well-Known Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      663
      Chương mới đây, chương mới đây!!!!!!!!!!
      @oxy501 , @béo xinh ...
      lyly, oxy501béo xinh thích bài này.

    4. Moonlight

      Moonlight Well-Known Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      663
      Chương 7: sủng hạnh đầu tiên

      "Hoàng Thượng, người... sao người lại tới đây? Thiếp còn... còn chưa chuẩn bị tốt để nghênh đón..." Diệp Linh Sương mặt đỏ hơn phân nửa, biết là hoảng hốt hay là xấu hổ, muốn tránh ra khỏi ôm ấp của lại cảm thấy ổn.

      Đại Yến Đế cười tiếng, " sao, bộ dáng này của ái phi trẫm thực thích." Bàn tay đặt hông nàng nhàng vuốt ve qua lớp lụa mỏng.

      Diệp Linh Sương cả người khẽ run, cúi đầu : "Hoàng Thượng, lần trước thiếp mạo phạm người, người trách tội thần thiếp chứ?" Dứt lời, nhàng ngẩng đầu nhìn cái. Nào ngờ, khuôn mặt tuấn tú kia lúc trước còn có ý cười bỗng trầm xuống, "Trẫm đương nhiên muốn phạt ngươi."

      Diệp Linh Sương kinh hãi, định giãy khỏi ôm ấp của quỳ mặt đất, bỗng nhiên Đại Yến Đế lại đột nhiên cười, thoáng cái đem nàng ngồi xuống ôm lấy, "Phạt ngươi hảo hảo hầu hạ trẫm đêm."

      Diệp Linh Sương khinh bỉ ở trong lòng, trước kia nàng như thế nào phát Hoàng Thượng còn có bản ở phương diện tán tỉnh này, nếu nàng vẫn là tiểu nương mới biết đến mối tình đầu, lúc này chừng trái tim sớm mê muội.

      "Hoàng Thượng, thiếp thân... Thiếp thân còn chưa tắm rửa đâu..." Tất cả phi tần trước khi hầu hạ Hoàng Thượng đều phải tắm rửa, bằng chính là đại bất kính, Diệp Linh Sương tự nhiên phải nhắc nhở chút.

      "Trẫm ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng người ái phi, rất là dễ chịu, miễn ái phi cần tắm rửa." Đại Yến Đế cười , ôm Diệp Linh Sương lên giường. tay kéo màn che xuống, tay ôm mỹ nữ đặt xuống giường. Cúi đầu ngậm lấy đôi môi phấn nộn mềm mại, trêu chọc mút lấy.

      "Hoàng... Hoàng Thượng..." Diệp Linh Sương hơi thở hỗn loạn hơi đẩy ra, thẹn thùng chỉ đèn bàn, lại chỉ quần áo của hai người, giọng : "Đèn chưa có tắt, quần áo cũng chưa có cởi ra."

      Đại Yến Đế thấy khuôn mặt trắng nõn nhắn đỏ hồng, ánh mắt ngập nước giống như nai con ban đêm bị lạc, mắt hơi trầm xuống vài phần, vén màn nhìn thoáng qua cây nến, cười : " sao, lúc nữa nến cháy hết." Khi ra thanh khàn khàn mang theo tình dục.

      "Kia... Kia để thiếp thân hầu hạ Hoàng Thượng cởi áo..." Diệp Linh Sương khẩn trương vươn tay, hướng bên hông hoàng đế tìm kiếm, tìm nửa ngày thấy nơi cởi dây áo, đỉnh đầu nam tử có chút bốc khói, "Hoàng Thượng, bằng thiếp thân kêu Mặc Nguyệt tới cởi áo cho người, sau đó thiếp thân lại tiếp tục hầu hạ người?" Nàng giọng dò hỏi.

      Đại Yến Đế ha ha cười ra tiếng, cầm tay Diệp Linh Sương, cảm thấy mịn màng vô cùng, trong phút chốc tìm được nút áo bên hông, chỉ dẫn nàng cởi áo.

      Diệp Linh Sương đỏ mặt, sờ soạng cởi ra áo bào đỏ sậm của Đại Yến Đế, dưới ánh nến quét qua kim long ngũ trảo áo bào, trong lòng chút ưu tư vụt qua.

      Mà Đại Yến Đế hành động rất lưu loát, rất nhanh cởi bỏ áo lụa vốn nhiều người Diệp Linh Sương thế nhưng vẫn khiến người khác cảm giác được ưu nhã đến cực điểm.

      Hai người nhanh chóng nhập cuộc, trận mây mưa vần vũ, Diệp Linh Sương chịu đựng đau đớn của lần đầu tiên hầu hạ nam nhân, cánh tay ôm cổ , cặp đùi thon dài đẹp đẽ quấn lấy thắt lưng , quên vuốt ve vài cái, lúc cao trào, Diệp Linh Sương lại đột nhiên cười khẽ, Đại Yến Đế động tác ngừng, giữ lấy eo tinh tế kia, thở gấp hỏi: "Ái phi nghĩ tới cái gì mà buồn cười vậy?"

      Diệp Linh Sương ôm lấy thắt lưng , đùi đẹp hơi siết chặt, nâng thân ghé sát bên tai hoàng đế, thở gấp : "Thiếp thân nhớ tới tên chiêu kiếm thuật".

      "Vậy sao? tên trẫm nghe chút." Đại Yến Đế tâm tình rất tốt.

      Diệp Linh Sương vụng trộm liếc nhìn tư thế của hai người cái, hạ giọng : "Chiêu này gọi là hầu tử trèo cây."

      Đại Yến Đế vừa nghe vừa ngừng động tác, sửng sốt lát, cười to ra tiếng, "Ái phi dám trẫm là thụ, vậy ái phi chẳng phải thành hầu tử sao?" Tiếp theo, động tác càng thêm dũng mãnh.

      Diệp Linh Sương nhịn được bật lên tiếng rên rỉ, nghe qua phá lệ động lòng người.

      đêm vô cùng ái muội. Trong phòng tiếng thở dốc kiều ngừng, thỉnh thoảng xen vào vài tiếng cười khẽ. Ngoài cửa, Lý Phúc Thăng nhìn đám bụi nơi cửa chính, đối với cảnh tượng này sớm có thể đạt đến mắt điếc tai ngơ, bất quá, làm cho bất ngờ là, lần này tình hình chiến đấu dị thường kịch liệt, còn có lúc xen tiếng cười. Lý Phúc Thăng thầm nghĩ, Diệp canh y sợ là cũng được thăng phi vị, ban thưởng cũng thể thiếu. Về phần Thúy Hà điện có thể náo nhiệt mấy ngày liền khó . Cách Thúy Hà điện xa là Hồng Lạc điện trong đó phải có vị Liễu tài nhân kiều mỵ phi phàm sao, nhưng Hoàng Thượng cũng chỉ sủng hạnh hai ngày mà thôi. Hậu cung là nơi thiếu gì mỹ nữ.

      Mạc Nguyệt cũng sớm ra khỏi nội các. Giờ phút này cũng đứng cùng Lý Phúc Thăng ngoài cửa, nghe thanh trong phòng, khuôn mặt cũng sớm đỏ ửng nhưng lại hé nụ cười thay nương nương cao hứng, nhẫn nhịn lâu như vậy, nương nương cuối cùng có thể ra mặt.

      Lại nghiêng tai nghe động tĩnh, dường như cảm thấy sai biệt lắm, Lý Phúc Thăng hề nghĩ nhiều, bước nhanh ra ngoài cửa đại điện, phân phó hai cung nữ chuẩn bị nước ấm, đợi lát nữa, Hoàng Thượng cùng Diệp canh y nhất định muốn tắm rửa phen.

      "Lý Phúc Thăng." lát sau, trong phòng quả nhiên truyền đến thanh trầm thấp của Đại Yến Đế, còn sót lại chút khàn khàn.

      Lý Phúc Thăng vội vàng vào trong phòng, hướng bên trong cửa các : "Hoàng Thượng, nô tài cho người chuẩn bị nước ấm, đợi lát nữa để người tắm rửa ạ."

      Bên trong màn, nam tử ngồi dậy, hơi gật đầu, "Cho người đem nước tắm rửa đưa vào sau đó lui xuống."

      "Nô tài ạ." muốn lui ra ngoài cửa, lại nghe được Đại Yến Đế thêm câu, "Đợi lát nữa đưa thắp cây nến mới đưa vào."

      "Dạ." Lý Phúc Thăng đáp lời, chậm rãi rời khỏi nội các.

      Ôm Diệp Linh Sương mê man vào bồn tắm, Đại Yến Đế vừa lòng thưởng thức dấu hôn của mình chiếc gáy tinh tế kia, từng vết xanh tím, bàn tay đưa lên, chậm rãi vuốt vài cái, khóe miệng nở nụ cười. thể , nữ tử Minh Vũ quốc quả rất đẹp, mà Diệp canh y này lại là nữ tử đẹp nhất trong số bọn họ, sủng hạnh nàng nhiều chút có làm sao.

      Diệp Linh Sương mê man môi mấp máy, biết lẩm bẩm cái gì, thân mình hướng bên cạnh cọ cọ, chui vào trong lòng Đại Yến Đế, giống con mèo nhu thuận.

      Đại Yến Đế con ngươi trầm xuống, dục vọng mới tan biến lại bị kích thích, bàn tay như rắn nước vuốt ve eo , chậm rãi tiến công, hai người lại phen dây dưa.

      Diệp Linh Sương trong mơ màng thầm khinh bỉ. Ngày xưa, hai người bọn họ tương kính như tân, ngay cả hoan ái cũng theo quy củ, phảng phất giống như tiến hành nghi lễ, kể cả lúc ngủ tư thế cũng rất ngay ngắn, chưa bao giờ vượt qua quy củ bước, làm sao giống như tại bây giờ, tay của Diệp Linh Sương quấn lấy hông Đại Yến Đế, đầu cũng kề sát vào, cơ hồ là gối lên khuỷu tay hoàng đế. Diệp Linh Sương biết có hay trừ bỏ nàng, tất cả phi tử đều có thể hưởng thụ như vậy. Nhìn Đại Yến Đế, Diệp Linh Sương trong mắt lên tia hận ý, rất nhanh đổi lại là thẹn thùng cùng si mê.

      Nam tử chậm rãi mở mắt, nghiêng mặt nhìn nàng, "Ái phi làm sao còn ngủ?"

      "Hoàng Thượng, thiếp thân ngủ được." Đôi mắt sáng ngời nhìn , rực rỡ như sao, "Hoàng Thượng cần để ý thiếp thân, mau ngủ , sáng mai còn vào triều sớm." Diệp Linh Sương cười vươn tay che mắt , chắn ánh nhìn của .

      Đại Yến Đế kéo môi cười, tay vươn ra bắt lấy bàn tay mềm ngát hương kia, đặt ở khóe miệng hôn, "Ái phi cũng sớm ngủ ." Dứt lời liền ngủ yên, nắm tay nàng có buông ra.

      Diệp Linh Sương nhìn đỉnh màn, suy nghĩ miên man. Bao lấy tay nàng là bàn tay to dày ấm áp, nhưng trong lòng nàng lại tràn đầy lạnh lẽo, ấm áp này thể xua được. Tình này chỉ là đồ chơi, trước kia có lẽ nàng tin tưởng, nhưng sau khi trọng sinh nàng bao giờ cần nữa. Hoa Lê Nguyệt có lẽ là nữ nhân ngu ngốc, nhưng theo chén rượu độc kia mà biến mất, chuyện cũ cũng bị thời gian phủ bụi, còn nữa tia quyến luyến, lưu lại chỉ có cừu hận khắc cốt ghi tâm. Khóe miệng gợi lên chút cười lạnh, Diệp Linh Sương chậm rãi nhắm mắt vào trong mộng.

      Ngày tiếp theo, nếu phải Lý Phúc Thăng ở ngoài cửa xin chỉ thị, Đại Yến Đế có lẽ muốn lên triều.

      "Hoàng Thượng, đều là lỗi của thiếp thân, có gọi Hoàng Thượng thức dậy đứng lúc." Diệp Linh Sương ân hận , vội vàng đem long bào mà Lý Phúc Thăng sớm chuẩn bị tốt hầu hạ Đại Yến Đế mặc vào.

      Đại Yến Đế cười tiếng, ở miệng nàng đặt xuống nụ hôn, " oán ái phi, là trẫm chính mình chưa ngủ đủ."

      Lý Phúc Thăng đem áo bào tối qua Hoàng Thượng thay ra cẩn thận thu hồi, đám người từ cao đến thấp rời . Để tiết kiệm thời gian, Đại Yến Đế ngồi xe để lên triều.

      Người xa, Mặc Nguyệt lúc này mới giúp Diệp Linh Sương thay quần áo rửa mặt chải đầu, Diệp Linh Sương ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trước gương đồng tùy ý để Mặc Nguyệt vấn tóc cài trâm ngọc. Mạc Nguyệt kinh ngạc nhìn nữ tử trong gương thấy có chút quen.

      Diệp Linh Sương được sủng hạnh, cao hứng nhất là Mặc Nguyệt, mặt che được ý cười.

      "Mặc Nguyệt, vì sao thời điểm Hoàng Thượng đến lại thông báo cho ta biết?" Diệp Linh Sương nhìn khuôn mặt tươi cười của nữ tử phía sau, làm bộ cả giận .

      "Nương nương, nô tỳ phải cố ý, nô tỳ tới cửa mới phát ra Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bảo nô tỳ cần kinh động nương nương, nô tỳ nào dám theo." Mặc Nguyệt có chút ủy khuất .

      "Thôi , lần này tha thứ cho ngươi, về sau nếu gặp Hoàng Thượng, nhất định phải bẩm báo cho ta ngay."

      "Nô tỳ ghi nhớ." Mặc Nguyệt cười đáp.

      Đức Hinh cung.

      Nữ tử thân phú quý chỉ vào nô tỳ quỳ mặt đất, hung tợn : "Ngươi lặp lại lần nữa cho bản cung!"

      Quỳ mặt đất, thân mình Bích Hà run rẩy, cố lấy dũng khí lập lại lần, "Hồi nương nương, nô tỳ tìm hiểu được, Hoàng Thượng rời khỏi Đức Hinh cung trở lại Long Khuyết điện, mà hơn mười dặm đến Thúy Hà điện, sủng hạnh vị Diệp canh y. Mãi cho đến sáng nay, Lý công công sai người đem long bào đưa tới, Hoàng Thượng mới mặc long bào vào triều."

      "Tiện nhân!" Đức phi trong cơn tức giận, cầm bình ngọc bích cổ bên cạnh ném xuống đất.

      "Nương nương bớt giận, mấy vị nữ nhân phẩm cấp thấp đó so làm sao được với nương nương?" Tỳ nữ Hồng Y đứng bên cạnh Đức phi vội vàng khuyên nhủ.

      "Bớt giận? Bản cung như thế nào bớt giận được, ngay cả đám nữ nhân Minh Vũ quốc, loại tiện nhân phế phẩm được đưa tới cũng có thể đứng đầu bản cung! Hiền phi cùng Kỳ quý phi sợ là sớm chờ xem cùng chê cười bản cung." Hồng Y ngày thường cũng đưa ra ít biện pháp khôn ngoan, Đức phi cũng là hơi hòa hoãn chút, tức giận khó có thể tiêu tan.

      "Hồng Y, ngươi bản cung rốt cuộc có điểm nào kém loại tiện nhân đó?!" Đức phi ngồi trở lại ghế mềm, nhìn tỳ nữ bên người hỏi, bộ ngực phập phồng, hiển nhiên tức giận .

      Hồng Y ánh mắt hơi đổi, cúi đầu : "Nương nương, nô tỳ xem ra, Hoàng Thượng vẫn giống như trước kia thích nương nương, bất quá..." Hơi dừng chút, thấy vẻ mặt Đức phi đổi, liền tiếp tục : "Chỉ sợ hành động của đại nhân có chút chưa thỏa đáng."

      Nghe Hồng y như vậy, cơn tức giận của Đức phi mới giảm ít, buồn bã : "Ngày mai, vừa vặn phu nhân muốn tới thăm bản cung, chuyện của phụ thân bản cung cùng nàng tỉ mỉ."

      "Nương nương có thể nghĩ như vậy nô tỳ an tâm rồi."

      Đức phi thu hồi vẻ kiêu căng, hiền đức cười, "Hồng Y rất đúng, bản cung nên vì tiểu nhân đó hao tổn tinh thần. Bích Hà!"

      "Nô tỳ đây ạ!" Cung nữ quỳ mặt đất vội vàng đáp.

      Đức phi ngạo nghễ liếc mắt cái, : "Đợi lát nữa Hoàng Thượng ban thưởng, ngươi liền mang chiếc trâm vàng ròng gắn con bướm hồng ngọc đưa Thúy Hà điện".
      Nhược Vân, cass_moon3010, AnhXuan15 others thích bài này.

    5. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Hay quá thôi. Em bó tay theo chị lúc đag xoz rồi mà còn nghĩ chiêu hầu tử trèo cây. Haha:v:025::yoyo17::yoyo17:Thăng lênbphi vị chắc là ko đâu, cha này mới cảm thấy hứng thú thoy, ngó cái suy nghĩ Vì đẹp nhất nên sủng ái nhiều cũng ko sao của chả là biết. Sau này mà có mới tìm cách nâng chị lên. Tiếp tục hóg chap mới. Thank nàng nhìu nhìu:yoyo44::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Moonlightlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :