Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ky2999

      Ky2999 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      14
      mai hóng típ. thanks nàng nhìu. mà sao a hờ hững thía nhầy... chẳng lẽ nghe đối thoại vừa nãy rồi?

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 51: Sớm nằng chiều mưa (2)​

      Còn tưởng đột nhiên nghĩ tới điều gì, tâm tình tốt, nàng cũng để ý nhiều, xoay người theo hướng khác.

      Ngày hôm sau, nàng giống như bình thường tới tẩm cung, mang theo nải chuối.

      Nghe ai tức bực chuyện gì đó ăn chuối tiêu tan, nếu là thực ……

      Nàng xem đại tinh tinh thường xuyên vỗ ngực, chừng là vui vẻ.

      ……………

      Mở cửa ngầm, nàng ngạc nhiên.

      Trong tẩm cung thắp đèn?

      Hôm nay nàng đặc biệt đến rất sớm, tại cách giờ ngủ còn rất nhiều.

      Vậy cũng có thể sớm như vậy mà ngủ sao?

      phải là muốn gặp nàng, nên cố giả bộ ngủ sao?

      Nàng thực chọc giận rồi sao?

      Cẩn thận nhớ lại chút, Hạ Noãn Ngôn thấy mình cũng có gì sai.

      Nhất là hôm qua lần đầu tiên chia tay mà nàng và có chuyện gì xảy ra, nàng gặp lại là mặt lạnh rồi.

      đến, gõ cửa, nàng bắt đầu xin lỗi.

      Nhưng là “ xin lỗi” vài lẫn , trong phòng vẫn im ắng, có ai thắp đèn lên, chứ đừng có người vội mở cửa cho nàng.

      Kì lạ, căn bản nàng nghĩ ra được mình sai cái gì, vậy nhất định là chuyện .

      Bình thường cũng phải người keo kiệt, như thế nào nghe xong xin lỗi lại để ý nàng?

      Đối với người tức giận phải ôn nhu như gió xuân ấm áp, chờ hết giận xem, nàng xử …….

      Như vậy chính mình nhắc nhở câu, nàng thử xin lỗi vài lần, ai để ý nàng.

      Rất lạnh nha…….

      Gió thổi, Hạ Noãn Ngôn lạnh run người, xem ra đêm nay nhiệt độ giảm rồi.

      “ Tôi về trước lấy thêm quần áo”. Bằng nhất định bị ốm.

      Hạ Noãn Ngôn xoay người, được vài bước quay lại, thấy cửa động tĩnh, cảm thấy có chút kì lạ.

      Nàng phải chưa thấy mất hứng, chẳng qua thấy khả năng điều tiết cảm xúc của quá tốt, cho dù làm tức đến cực điểm, cũng khôi phục trạng thái bình thường, nên để mặc nàng xin lỗi thế này.

      Nếu tức giận đến mức kiểm soát được lý trí, điều đó đơn giản rất nhiều.

      là hoàng thượng, tùy tiện nàng đến đây, là có thể đem nàng quăng vào trong đao, làm thế nào lại dùng phương thức đóng cửa hờn dỗi như vậy?

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 52: Muốn ta ở lại sao? (1)​

      Bởi vì tức giận nên cố ngủ trốn nàng?

      Ban đầu nàng đoán là sai!

      có thể sai hộ vệ canh giữ cửa ngầm, sao lại phải dùng cách trốn tránh như này?

      Càng nghĩ càng đúng, vài bước rồi quay lại, nàng tăng thêm khí lực gõ cửa.

      “ Ngươi sao chứ?”

      Cũng như vừa rồi, đều trả lời.

      lại, ai để ý nàng.

      Xem ra xảy ra chuyện.

      Lập tức ngồi xổm xuống, Hạ Noãn Ngôn rút từ đế giày ra lưỡi dao.

      nàng cảm thấy ở cổ đại rất an toàn.

      Nàng vốn là sợ ngày nào đó mình bị bắt, giấu lưỡi dao này có thể thoát khỏi nhà lao, nghĩ tới phải dùng rồi.

      Then cửa của tẩm cung là gỗ lê hoa, so với gỗ bình thường hơn rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn lại có kinh nghiệm, cho nên phải dùng nửa phút, mới động được đến chốt then cửa.

      Nàng làm thanh quá lớn, ai xuất , cũng thanh nào ngăn nàng.

      Tuyệt đối là đúng.

      Then cửa mở khóa, nàng văng cánh cửa. ( chắc đạp thôi =.:)

      Có chút lo lắng nếu bên trong có người, nàng lui về phía sau chút, để tránh bị người ép.

      Trong phòng mảnh tối đen, nhưng mượn ánh sáng, nàng đại khái vẫn thấy .

      “ Ngươi……..”

      Nàng hoảng sợ nhìn tình hình trong phòng, may nàng kêu to quá để bọn thị vệ nghe thấy.


      ————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————

      Căn phòng tại này so với trước kia cũng khác là bao, hướng về phía ấm áp, trời lạnh, mọi người cùng quây quần bên nhau, hôm trước giảm nhiệt độ, bên ngoài trời có tuyết rơi………… ozs.

      lâu mở mạng, tại mọi người cập nhật tin tức kinh khủng, nhanh gấp 20 lần, ta phải cố gắng đến mức cao nhất.

      Kết thúc mở trang thứ nhất, bảo chừng liên tục đổi, thời gian cập nhật có thể rải rác, buổi tối mọi người lại đây xem .

      Hôn cái, ngày mai gặp lại chứ ╭(╯3╰)╮

      (Đôi chút về đoạn này, bản thân mình edit cũng hiểu, chắc là đôi chút về cuộc sống đại hay sao ấy)

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 53: Muốn ta ở lại sao? (2)​

      Trong tẩm cung, Gia Các Mộ Quy liền ghé đầu vào thành, phía sau là bình phong, sau bình phong là thùng nước, mà trong thùng đầy nước ấm.

      …… cần phải cho nàng xem hình ảnh kích thích như vậy chứ.

      “ Ngươi…… Ngươi làm sao vậy?”

      dám nhìn lung tung, ánh mắt nàng dán chặt vào đầu , Hạ Noãn Ngôn đưa tay sờ sờ trán , nhìn đến mặt khác xa so với nàng tưởng tưởng nghiêm trọng hơn nhiều.

      “ Ngươi trúng độc hả?”

      “ Ta uống thuốc thí nghiệm”.

      thanh của Gia Các Mộ Quy ràng rất yếu, khí lực ổn.

      Thuốc thí nghiệm?

      Thuốc thử nghiệm để giải dược, nhưng làm gì có người nào thử đến mức này!

      biết dối , Hạ Noãn Ngôn nhìn cái trán có thể dọa người của , đột nhiên buông ra, tính muốn chạy.

      “ Đứng lại”.

      Bàn tay to nắm chặt cổ tay nàng, ánh mắt lạnh lùng của mỹ nam hoàng đế đột nhiên ánh lên vẻ tàn nhẫn, che dấu chút sát khí nào khiến nàng rùng mình cái, cảm giác như ở Bắc Cực.

      “ Ta muốn lấy ít đá”.

      Nàng giãy trước kiềm chế của , chính là tỉnh táo, ánh mắt cam đoan, “ Ta trở về, cũng lung tung”.

      Gia Các Mộ Quy trả lời nàng, ánh mắt sát khí cũng vì lời đó mà giảm bớt.

      Thời gian từng phút từng giây trôi qua, mặt Gia Các Mộ Quy ngày càng đỏ, mặt ngày càng hồng, nhưng trán kì lại có chút mồ hôi nào.

      Cổ tay bị nắm có chút đau, Hạ Noãn Ngôn nhíu mày, vẫn đối mặt với .

      Khoog biết qua bao lâu, mỹ nam hoàng đế đột nhiên nhắm mắt lại, nhàng thở dài tiếng, buông lỏng tay.

      Vù……….

      Hạ Noãn Ngôn cũng thở ra, nhìn cổ tay nổi gân nhảy dựng lên, “ Nhìn nữa liền biến thành đẩu kê nhãn rồi (đây là trò chơi dân gian) rồi”.

      “…………”

      Chật vật nằm mặt đất, khóe miệng Gia Các Mộ Quy liền nhếch lên, thế nhưng thấy nụ cười hiếm thấy.

      Đáng tiếc Hạ Noãn Ngôn thấy được “ kỳ quan” đó, vừa được thả tự do, liền chạy nhanh ra ngoài.

      Vài phút sau, nàng lại chạy lại, vọt tới bên giường đem chăn gối kéo xuống, ôm mỹ nam bên cạnh.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 54: Muốn ta ở lại sao? (3)​

      Dưới đất đều là nước, còn chỗ nào khô ráo, đành phải trải chỗ ít nước vậy.

      “ Ở đây chút, lúc về ta đưa ngươi nằm giường”.

      tại là ban đêm nên rất lạnh, nằm nền gạch, bao lâu chắc chắn bị bệnh.

      Vừa rồi mới đưa người mỹ nam vào đệm, còn nhân tiện kéo áo khoác cho , trường bào ướt đẫm kia vốn che được cái gì, nàng quay mặt đắp chăn cho .

      “ Ta lập tức quay lại!”

      Khỏa thân cái gì……..

      Nàng chẳng nhìn thấy được cái gì!

      Nhưng mà nàng biết sao lại suy yếu đến như thế, lần trước là gián tiếp cảm nhận, lúc này là trực tiếp, cơ bắp của đích thực rắn chắc……

      Ngừng!

      Khỏa thân cái gì, nàng nhìn thấy!

      Vĩnh Ninh điện có phòng băng , nàng cần xin phép mà trực tiếp vào, cho nên rất nhanh lấy được mấy gói đá ra.

      Chạy về tẩm cung, tư thế mỹ nam nằm vẫn thế, nghe được thanh nàng trở về, mắt hơi mở mở, cũng rất nhanh nhắm mắt lại.

      “ Giải dược”. lên tiếng nhắc nhở nàng.

      “ Giải dược?”

      bận bọc đá trong tấm vải, Hạ Noãn Ngôn nghe được lặng chút.

      “ Ha, ngươi ta đụng tới mặt ngươi rồi.”

      Nàng gật đầu, “ Ta biết, chờ chút uống”.

      Bọc mấy lần vải, thử độ ấm, Hạ Noãn Ngôn đem gói đá đó để lên trán , “Như vậy có được ?”

      “ Được”.

      trán bị bỏng đau đớn dường như được giảm chút, mỹ nam hoàng đế thả lỏng than thở tiếng.

      Trong chốt lát tích góp được chút sức lực, muốn tự tay cầm gói đá, “ ăn giải dược”.

      “ Thái độ này còn kém nhiều lắm”

      Hạ Noãn Ngôn bĩu môi, bất mãn thầm , “ Vừa rồi thế mà muốn giết ta”.

      “……….”

      Vị trí của giải dược rất gần, Hạ Noãn Ngôn rất nhanh ăn giải dược, còn đem bình sứ vào túi tiền.

      Bằng chút nữa lại sơ ý động vào mặt , lại thêm phiền toái.

      Ở trong tủ tìm thêm chăn nệm, trải ra nằm được rồi, Hạ Noãn Ngôn có điểm khó khăn khi mỹ nam hoàng đế ngủ bên cạnh.

      hình như phải cao 1m8 vậy……

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :