1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng thú triền miên - Nhàn Thính Lạc Vũ (57c+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Đều là thứ biết xấu hổ

      Sau khi săn, ánh mắt của người thú trong bộ lạc khi nhìn Đường Lâm hết sức kỳ lạ. Bất kể là làm gì cũng đều có người nhìn chăm chú. Chuyện dặn dò họ đều tranh nhau làm.

      Nghe xong lời , khoai lang xung quanh bộ lạc đều bị đào lên hết. Đường Lâm dặn mọi người đừng ăn hết mà giữ lại để mùa sau trồng.

      Sau khi hỏi thăm Lord, Đường Lâm có hiểu biết cụ thể hơn về thời này. Bây giờ là bạch trú, các loại sinh vật đều có thể sinh sôi. Từ khi Đường Lâm gia nhập vào, trong bộ lạc từ từ học cách dự trữ thức ăn, chờ tới khi hết lại ra ngoài săn như trước.

      Hai mươi con heo bị nhốt lại, nuôi phía tây bộ lạc. Đường Lâm bảo Horry phân phó giống đực chặt ít cây, xây căn nhà gỗ lớn ở phía tây, nuôi nhốt heo trong đó. Sức ăn của heo rất lớn. Lá khoai lang đào được trước đó, Đường Lâm bảo Joss dẫn giống cái trong bộ lạc phơi cẩn thận.

      Ngoài nhà gỗ, Đường Lâm còn cố ý bảo Horry chuẩn bị vài căn nhà gỗ hơn. Lúc săn thú để giống đực đánh chết con mồi mà là bắt sống.

      Bây giờ, mấy căn nhà gỗ đều nuôi ít con mồi, ngoài heo còn có chim. Chim này gần giống như gà vịt ở trái đất nhưng hơi lớn hơn chút, đều nhốt thành đôi trong nhà gỗ.

      "Lâm, làm gì vậy? Bọn Arthur tìm khắp bộ lạc đấy. Sao lại ở đây?"

      Joss tò mò ló đầu ra, nhìn Đường Lâm phơi nắng dưới tàng cây đầy hâm mộ. Ánh mặt trời rực rỡ thỉnh thoảng chiếu qua tán lá lên làn da trắng hồng của Đường Lâm.

      Chắc là trong khoảng thời gian này được mấy người Arthur cho ăn no nên vóc ngời vốn đầy đặn càng đẫy đà mê người hơn. Lúc trong bộ lạc hấp dẫn vô số ánh mắt giống đực khiến mấy người Arthur ghen tỵ thôi.

      Họ hận thể giam lại trong phòng, cho phép ra ngoài. giơ tay lên chặn ánh mắt mặt trời, uể oải cúi người, hai khối thịt mềm mại trước ngực hơi run rẩy, lắc lắc tỏa ra hơi thở mê người.

      liếm đôi môi khô khốc, cầm trái cây bên cạnh lên cắn khẽ miếng. Vỏ quả tách ra, nước màu trắng chảy ra theo khóe môi , quyến rũ mà đầy tình sắc. Thấy thế, Joss nuốt nước miếng mạnh, than thở lớn rằng Đường Lâm đúng là kẻ gieo họa.

      Đường Lâm bĩu môi, hơi nghi ngờ. Mấy tên cầm thú đáng chết này như sói hoang ăn mãi no. ràng từng được mà vẫn làm ngừng nghỉ. bĩu môi đầy bất mãn, : "Tìm tôi có việc? phải hôm nay bọn họ ra ngoài chuẩn bị thức ăn cho heo à?"

      vất vả mới khiến bọn họ ở đây. Chép chép trái cây hương vị ngọt ngào trong miệng, trong đầu suy nghĩ có nên trồng mấy cây hay . Bộ lạc từ từ bắt đầu dự trữ thức ăn nhưng hình như bọn họ đều thích trái cây và rau dưa.

      Người thú trong bộ lạc dường như đều là động vật ăn thịt, coi trọng những thứ này. Nhưng trái cây và rau dưa có thành phần dinh dưỡng cao, vẫn nấu với thịt. Nhiều chất béo quá tốt cho cơ thể.

      Đường Lâm suy nghĩ cách nghiêm túc, ngờ đặc công ngày xưa hôm nay lại phải suy nghĩ về củi gạo dầu muối cơ bản nhất. Nhưng cuộc sống đơn giản này cũng tự do, rất thoải mái phải sao?

      "Về rồi. là phát ra loại thực vật rất kỳ lạ, đó có kết quả. Rocca tham ăn nên miệng tê rần. Lord chế thuốc cho ."

      "Thực vật kỳ lạ? Trông như thế nào?"

      vội vàng đứng dậy theo Joss về phía bộ lạc. Bởi vì Rocca gặp chuyện may nên người thú rảnh rỗi trong bộ lạc đều ào ào ra, tụ tập ở chính giữa. Họ thấy Đường Lâm và Joss tới rối rít chào hỏi.

      ít giống đực thấy đường Lâm cởi da thú bên hông, để lộ ra con chim lớn đen thui, đầy lông lá phía dưới theo thói quen. Đường Lâm thấy thế kinh ngạc thôi. Dù cho cảnh này xảy ra nhiều lần nhưng vẫn quen.

      Joss liếc nhìn Đường Lâm đầy trêu ghẹo. Từ khi biết Đường Lâm thích những giống đực cường tráng cũng đề phòng giống đực khác nữa mà lại vui vẻ đứng xem kịch vui. Tuy Đường Lâm là giống cái của mấy người Arthur nhưng dù sao vẫn chưa cử hành nghi thức chân chính. Trước lúc này những giống đực khác vẫn có cơ hội theo đuổi.

      khi cử hành nghi thức những giống đực khác thể theo đuổi. Trong khoảng thời gian này bận dự trữ thức ăn nên quên sạch chuyện nghi thức này.

      Bối Lý đứng ngoài cùng thấy bộ dạng nhiệt tình của đám người đầu đầy vạch đen. kịp suy nghĩ nhiều, kéo Đường Lâm vào trong lòng mình, giận dữ mà mắng mỏ những giống đực nhìn chằm chằm xung quanh.

      "Chuyện gì xảy ra vậy?" Đường Lâm chen vào, thấy Rocca yếu ớt nằm đất, sắc mặt hơi xanh, thỉnh thoảng còn nôn khan, người mềm nhũn dựa vào Kama. Kama bị dọa đến nỗi mặt trắng bệch, thấy Đường Lâm vừa xuất nghẹn ngào mà : "Đường Lâm, mau nhìn xem Rocca làm sao vậy?"

      "Rocca ăn phải cái gì vậy?"

      "Chính là cái này." Arthur bên cạnh cầm cái cây thả xuống trước mặt Đường Lâm. Lord cúi đầu giã dược thảo. Đường Lâm nhận lấy cái cây Arthur đưa tối, thoáng chốc đáy mắt tràn đầy tinh quang. Cà chua. Cà chua còn xanh.

      nhanh chóng tới trước mặt Rocca, vươn tay vạch mắt Rocca ra, nhìn đầu lưỡi, đúng là ngộ độc cà chua. May mà Rocca ăn nhiều lắm, ngộ độc nặng. khẽ thở phào, vẻ mặt nghiêm túc từ từ giãn ra.

      "May mà Rocca ăn nhiều, nếu nguy hiểm. Nghỉ ngơi mấy ngày là sao. Cây này tên là cà chua, chín có màu đỏ, có thể ăn sống hoặc nấu chín. Nhất định phải chín đỏ mọng mới có thể ăn. Cà chua xanh có độc, ăn rất chua, ăn nhiều ngộ độc. Các phát ở đâu?"

      cẩn thận nhận lấy cây cà chua, bùn đất dính rễ vẫn còn hơi ẩm, ràng mới vừa nhổ lên từ dưới đất. đó kết mấy trái, vẫn chưa chín. Có hai chỗ trống, hẳn là bị Rocca hái xuống rồi ăn nhầm.

      Lord lấy chút dược thảo cho Rocca nuốt vào, sau đó bảo giống đực khác dìu về. Đường Lâm kéo mấy người Arthur chạy thẳng tới chỗ bọn họ đào được cà chua.

      "Chính là chỗ này."

      Đường Lâm theo Arthur vào trong khe núi ở phía đông bộ lạc. Ở đây ánh nắng mặt trời đầy đủ, độ ẩm khí hơi cam, xung quanh còn có vài cây cà chua mọc lưa thưa. Nhưng chúng đều chưa chín hết, màu vẫn còn xanh, lớn đầy nắm tay trẻ con. Chúng đón ánh mặt trời nhìn rất đẹp. Thảo nào Rocca lại ăn nhầm.

      Trước kia trong bộ lạc có ai ăn thứ này. Chủ yếu là do Đường Lâm dặn dò bọn họ nếu lúc ra ngoài thấy hãy tiện tay mang về. Sau khi thưởng thức tay nghề của Đường Lâm, dù cho giống đực thích ăn thức ăn có màu xanh nhưng cũng có thể thỉnh thoảng ăn chút, mùi vị nhàng tệ.
      "Arthur, Bối Lý, các cẩn thận chút, dời hết những cây cà chua này về . Dù sao chỗ này cũng ở ngoài phạm vi bộ lạc, lúc chín hái kịp, chẳng bằng đào về." Đường Lâm cách tỉ mỉ xong bới đất cách cẩn thận, nhổ cây cà chua tận gốc.
      Bối Lý nhíu mày, liếc nhìn hành động cẩn thận của Đường Lâm, lo lắng mà hỏi: "Lâm, thứ này có thể ăn được à? Tướng tá và sức mạnh của Rocca ở bộ lạc có thể coi là trung bình. Ngay cả ta cũng trúng độc --"
      Nhìn ánh mắt lo lắng của Bối Lý, Đường Lâm phủi phủi đất trong lòng bàn tay, cười : " sao. Lúc cà chua chưa chín thể ăn nhưng chín rồi ăn rất ngon. Tới lúc đó các biết, đừng lo."
      Nghe Đường Lâm như vậy, mọi người rối rít bắt tay vào làm, ào ào nhổ hết hơn mười gốc cây cà chua lên, mang về.
      Đường Lâm khẽ di chuyển cái xẻng đá trong tay, trồng hơn mười gốc cây cà chua vừa mang về sau nhà. Sau khi chuẩn bị xong tưới ít nước rồi mới trở về nhà. Những người khác ào ào ngồi ở trong nhà, nhìn Đường Lâm vừa vào bằng đôi mắt đầy trông mong.
      Da La lắc lắc eo thon, quấn lấy Đường Lâm, cúi xuống hôn thắm thiết. Bàn tay to thô bạo đè khối thịt trước ngực xuống. Hành động chọc giận này khiến những người khác nhìn mà khỏi nuốt nước miếng. Cây gậy bên dưới ngẩng cao đầu, đụng vào da thú thô ráp. Ánh mắt họ đều đầy tinh quang.
      Liếc thấy bọn sắc lang này, khóe môi Đường Lâm chợt co rút mạnh mẽ mấy lần. trợn trắng mắt đầy bất đắc dĩ, nhìn mặt trờ treo cao bên ngoài, khẽ nguyền rủa mấy tiếng. Hành động cầu hoan ràng như vậy sao hiểu. Lắc lắc cái eo vẫn còn hơi đau đớn. Đường Lâm hơi khóc ra nước mắt. Đều là soi đói ăn biết no! Mới chiều, những người này cũng biết bớt phóng túng chút.
      khẽ thở dài hơi, nhún vai, hai tay xòe ra, : "Dừng lại. Bây giờ mới buổi chiều, các định làm gì? Chuẩn bị xong thức ăn cho heo chưa?"
      "Xong rồi! Lâm, muốn --"
      " được. Bây giờ là ban ngày. Giữa ban ngày ban mặt là phóng đãng, làm ô uế bầu khí. Em chuẩn bị thức ăn đây. Trước đó vài ngày Lord hái ít rau xanh và nấm, có còn ? Còn mang qua đây cho em ít. Bối Lý, nhóm lửa. Arthur và Da La chuẩn bị củi. được lười biếng, nếu lát nữa cho ăn." cương quyết đẩy bàn tay vuốt ve của Da La ra, thèm để ý tới ánh mắt cầu khẩn, dục vọng đau đớn của mấy người. lập tức xoay người.
      Cho dù có thuốc của Lord cũng chịu nổi tàn phá! sao giống cái trong bộ lạc thích bọn họ. Lực co tồi. Chỉ có thể trách giống cái này có mắt như mù.
      "Buổi tối được?" Mắt Da La mang theo tinh quang, mê đắm mà nhìn mông Đường Lâm. Bàn tay to cầm lấy cây gật đội da thu lên, bộ dáng vô sỉ khiến Đường Lâm đau bụng.
      Vốn Đường Lâm định quát lớn nhưng ai ngờ vừa quay đầu chống lại ba đôi mắt nóng rực. Đáy lòng chợt thắt lại. Bị ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn chằm chằm, trong lòng khỏi tê dại khó nhịn. dịch chuyển hai chân, kẹp chặt đùi lại.
      Cắn môi, Đường Lâm căng người, cười mỉa mai mà : "Da La, gậy sắt mài nhiều thành kim. lo dùng vật kia quá độ bãi công sớm à?"
      Đường Lâm vừa dứt lời trong nhà liền lặng ngắt như tờ. Lord lại phản ứng đầu tiên, sờ cằm, cười với Đường Lâm như tên trộm: "Ơ! Da La, có nghe ? Lâm ghét bỏ đồ chơi của dùng được. Lâm, đừng lo lắng nhé! Dù Da La thể dùng còn có mà. Chắc chắn thỏa mãn Lâm, khiếm Lâm dục tiên dục tử." le lưỡi cách bỉ ổi, liếm vòng lên môi, tạo ra nụ cười háo sắc.
      Lời Lord vừa ra khỏi miệng, đầu Arthur liền vụt lên hai cái tai lông xù, dựng thẳng lên, rất đáng ! Cái tai này khiến lòng Đường Lâm ngứa ngáy khó nhịn. Mà Bối Lý đứng bên cạnh vẫn im lặng . bóng đen xẹt qua, cái đuôi dài liền quấn lên eo Đường Lâm. Kiên định ở đuôi luồn vào váy thú của , vuốt ve bắp đùi .
      Gãi ngứa khó nhịn khiến Đường Lâm khỏi rên rỉ ra miệng: "Ừm ừ...." Tiếng rên rỉ khẽ, khiến mấy người khác trong nhà thở hổn hển gấp gáp, trợn to mắt mà nhìn hành động to gan của Bối Lý.
      Trong lòng họ khỏi u ám. Thảo nào Bối Lý có thể ăn Lâm trước. Riêng phần thuần thục này hoàn toàn thể nghi ngờ gì nữa. Bàn tay thô ráp chen lấn khối thịt cách thô bạo. Khối thịt ngừng thay đổi hình dạng dưới bàn tay khiến người ta thèm thuồng thôi.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30: Đều bị gài bẫy


      Lord cúi thấp đầu, khóe môi nhếch lên thành nụ cười xấu xa. Đôi mắt vàng nhìn Đường Lâm bị Bối Lý kiềm chế, đáy mắt chợt lóe tinh quang rồi biến mất. Tay vươn vào trong hòm thuốc, nhàng khuấy đảo.

      Chống lại hàng động to gan của Bối Lý, Da La tháo da thú, liền xông tới. Bàn tay chạy xung quanh người Đường Lâm khiến Arthur ngồi bên cạnh rục rịch, trong mắt tràn đầy an phận.

      Đường Lâm buồn bực thôi, đưa ánh mắt cầu cứu cho Lord. Những người này đều là cầm thú! Bị bọn họ luân phiên lần, dù chết cũng phải nghỉ ngơi hai ba ngày.

      Đầu đầy vạch đen, quát lạnh: "Các làm gì vậy! Buông em ra. Trời còn chưa tối, nếu bị người khác nghe thấy sao? Người thú khác gì?"

      Da La cười tà khí xấu xa, cắn khối thịt mềm mại trước ngực , nặng nề trả lời: "Vậy càng tốt, tránh cho những người khác có ý đồ với em. Hừ! Đừng cho là bọn biết những giống đực khác có ý định gì? Có bọn bọn họ vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện chạm vào em."

      Khuôn mặt tinh xảo của Arthur hơi căng thẳng, nghiêm túc, "Da La sai. Lâm, sau tháng Maya nữa chúng ta cử hành nghi thức, tránh cho những giống đực kia cứ cả ngày nhìn chằm chằm vào em."

      Đôi mắt hẹp dài tản ra hơi thở lạnh lùng độc ác, quanh người càng tràn ngập sát khí nồng đậm.

      Bối Lý sau lưng mở miệng nhưng tăng thêm sức lực khiến Đường Lâm biết quyết tâm của .

      Lord nở nụ cười dịu dàng, ngồi lên ghế, đối diện với bốn người phóng đãng trước mặt, im lặng gì. Trong nhà từ từ tản ra mùi thơm thoang thoảng. Mấy người chìm đắm trong dục vọng vẫn chưa nhận ra. Ngay cả Bối Lý từ trước tới nay luôn cẩn thận cũng quên trong nhà còn có y sư xảo trá.

      Đợi tới khi mọi người phản ứng kịp đầu váng mắt hoa, toàn thân vô lực, tê liệt ngã xuống đất. Lúc này Lord mới nhanh chậm mà dạo bước tiến lên, nằm lên mềm mại của Đường Lâm, kề sát vào tai gọi khẽ: "Lâm, bọn họ thức thời. để bọn họ nghỉ ngơi trước. Lâm để hầu hạ là được rồi."

      "Ừ!" Đường Lâm trống rỗng mềm nhũn, đáp khẽ tiếng. Dục vọng bị mấy người khơi mào còn chưa tan , hơi mở mắt nhìn Lord tuấn lãng trước mặt. hồi thần lại ngay lập tức.

      "Lord, —— "

      Mấy người tê liệt giận dữ mắng mỏ Lord. Ba đôi mắ mang theo khí thế rét lạnh, hận thể đứng dậy bước lên xé xác Lord ra, hối hận thôi. Sao họ lại quên mất con sói Lord này chứ. Biết tính tình sói xảo quyệt, thiệt thòi lớn!

      "Tôi...Tôi làm sao? Là các phá hỏng quy củ trước. Thân thể Lâm còn chưa thay đổi hoàn toàn, chịu được cưng chiều của mọi người. Tối nay để tôi nhận thôi."

      Dứt lời, khóe môi nở nụ cười tính kế, cười tới mức rất đắc ý. Bàn tay thô ráp trực tiếp duỗi vào, cởi váy thú người Đường Lâm ra, vuốt ve từ mông rồi lượn dần lên. vuốt ve làn da trắng nõn trơn bóng, cảm thấy bên dưới càng cứng hơn, nắm lấy hai khối thịt mạnh.

      Thứ to lớn chống lên bụng Đường Lâm khiến mặt đỏ như máu.

      Hơi thở nóng rực nam tính của Lord phả tới, đôi môi mềm mại dày dặn trùm lên đôi môi đào của Đường Lâm, kề sát chỗ, cảm nhận hương vị ngọt ngào từ đôi môi mềm.

      nhàng thăm dò, cạy răng ra, đầu lưỡi ướt át liếm liếm lên đôi môi đỏ thắm của , tinh tế dẫn lưỡi cùng chơi đùa. Cái lưỡi như cá gặp nước, nhảy múa rất nhanh nhẹn.

      "... muốn ——" Người Đường Lâm khẽ run, đồng tử màu đen nhìn chằm chằm vào ba người ngã đất, vô lực từ chối hành động cuồng dã của Lord. Sao Lord lại làm thế, biết bọn họ còn ở đây mà.

      Lúc ánh mắt rơi vào thứ đồ chơi ngẩng cao đầu phía dưới của ba người khuôn mặt nhắn đỏ rực. Sắc tâm đổi. như vậy mà còn băn khoăn chuyện này.

      "Lâm, em được thiên vị như vậy. cũng là giống đực của em. Em thể từ chối cầu hoan." cứng rắn ôm Đường Lâm bàn tay to đè lên thân thể đẫy đà của Đường Lâm kiêng nể gì. thèm nhìn tới ánh mắt sắp sung huyết của ba người kia mà ôm vào phòng.

      Trong hơi thở nam tính mãnh liệt quanh quẩn của Lord, Đường Lâm chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, kìm được mà muốn kêu thành tiếng. Hai tay Lord thuần thục mà lão luyện chạm vào các điểm mẫn cảm người Đường Lâm. sớm phải hiểu đời trước kia mà nếm tình dục. Đối mặt với đụng chạm này của Lord, trong lòng khỏi dâng lên chút khát khao. Lúc Lord quan sát mở mắt, quét nhìn thân thể trần trụi của . được đặt tấm thảm, nhìn lắm nhưng cảm thấy thứ kia tuyệt đối .

      Phản ứng nhạy cảm của Đường Lâm khiến thứ phía dưới của Lord khỏi càng ngẩng cao đầu hơn nữa. Đầu ngón tay khẽ bóp đóa hồng mai ngạo nghễ đứng thẳng, trán tỏa ra ánh sáng mê người, hơi thở nặng nề ngừng rơi xuống.

      "Ừ ư! ••• "

      Mềm mềm, mềm mềm, cuối kéo dài như chiếc lông chim chọc vào lòng, gãi ngứa tận xương. trực tiếp cúi đầu xuống, bao phủ lên, từng bước xâm chiếm chỗ có chất lỏng ngọt ngào này.

      Đường Lâm động tình, chủ động ôm cổ Lord, quấn lấy cái lưỡi to của , trao đổi chất lỏng lẫn nhau. Hàng động ma sát này của càng khiến Lord thêm cuồng mãnh, gặm cắn cách thô bạo, thô lỗ mà cởi da thú bên eo ra, lấy thứ sắp bộc phát ra, khe khẽ đưa vào giữa hai chân Đường Lâm. thỉnh thoảng quẹt qua, dính lấy chút chất lỏng nơi miệng huyệt.

      Bàn tay mang theo vết chai chút nào thương tiếc mà véo lên kiên đính. nâng mông lên, giống như hận thể nuốt Đường Lâm vào bụng. Thứ ngẩng cao đầu xâm nhập giữa hai chân khe khẽ chống lên, di chuyển ma sát qua lại.

      Nhận thấy chỗ này ẩm ướt, hít sâu vài hơi, hai tay nâng Đường Lâm lên, chợt tiến thẳng về phía trước, vào rất nhanh.

      "Á!" Đường Lâm hít mạnh hơi, người bởi vì đau đớn mà cong lên, quấn chặt lấy eo Lord khiến càng vào sâu hơn. co rút kịch liệt khiến hai người đều thể chịu được. Mặt vặn vẹo, cắn chặt vai Lord, : "Đau quá! Khốn kiếp!"

      Cho dù là lần đầu tiên cũng đau như vậy. Lord chết tiệt, vậy mà làm gì cả thẳng vào. Đây chẳng phải là muốn cái mạng của sao?"

      Thấy Đường Lâm nhíu chặt mày, đáy lòng Lord tràn đầy đau lòng, để mặc cắn lên vai. Mãi cho tới lúc đó xuất tia máu, nhịn nóng nảy kêu gào trong thân thể, vuốt ve sống lưng , " muốn để em nhớ kỹ. Đây là đau đớn dành cho em. Lâm, gọi tên , cho biết người bây giờ chiếm đoạt em là ai."

      "Lord, ừm! Lord •••••• "

      Sau khoảnh khắc đó, đau đớn lui , thân thể mềm yếu của từ từ nóng lên, cưỡi lên người Lord, hạ thân bị thứ to lấp đầy, cảm nhận dũng đạo ướt át ngừng bị thứ to lớn tiến lên. Khoái cảm thấm tận xương tràn vào lòng, nghĩ tới mấy người ngoài kia, tiếng kêu đè nén phát ra.

      biết qua bao lâu, biết Lord làm mấy lần, màn đêm lặng lẽ phủ xuống, gió mát thổi vào mặt. Trong ánh trăng mờ, thấy Lord dọn dẹp thân thể cho , cuối cùng ôm cùng ngủ.

      "Cốc cốc!"

      Sáng sớm, khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt đất, mấy người nằm đất cả đêm, chợt xông lên, sáng sớm náo loạn.

      Lord đen mặt thôi, Đường Lâm bị đánh thức, mở đôi mắt còn mơ hồ. liếc thấy Lord trần trụi, bỗng phản ứng lại, nhớ tới cuồng loạn tối qua, kéo tấm da thú đắp lên.

      đợi Lord ra mở cửa, cánh cửa gỗ bị người đẩy ra từ bên ngoài. Ba bóng dáng trước sau vọt vào, điên cuồng đánh Lord trận. Đường Lâm bình tĩnh mà nhìn màn này, đứng dậy nhặt váy thú đất lên mặc vào cách tự nhiên.

      Da La thản nhiên tới, uất ức di chuyển tới cạnh Đường Lâm, lập tức dính lại, tủi thân mà : "Lâm, Lord xấu xa. Vậy mà lại bỏ thuốc bọn , hại bọn ngủ đất đêm. Em xem, những vết này đều là do muỗi cắn. Lâm cũng bị ta ức hiếp vô cùng thảm. Bọn nhất định dạy dỗ ta tốt."

      Khuôn mặt tà tứ tràn đầy độc ác, những lời hợp với vẻ mặt. Đường Lâm chợt cảm thấy sau lưng chợt lạnh, liếc mắt nhìn Lord bị đánh thê thảm, tỏ vẻ gì cả. nhìn mấy người đanh đánh nhau, : "Em đói bụng!"

      "Lâm đói. lập tức chuẩn bị đồ ăn ngay."

      Bối Lý lập tức thu tay lại, ra khỏi phòng. Arthur cũng thu tay, hung hăng mà trợn mắt nhìn Lord mấy lần, đôi tai lông xù dựng lên đầu, tới trước người Đường Lâm. Đôi mắt vàng của tràn đầy sương mù, bộ dáng vô cùng đáng , nhất thời dụ Đường Lâm mất hết ba hồn bảy vía. ngây ngốc mà nhìn Arthur nghiệt chằm chằm, chợt nuốt nước miếng, bỗng nhảy lên, treo lên người Arthur như gấu leo cây, dốc sức vuốt ve đôi tai đáng . hôn liên tiếp lên khuôn mặt hồng hào.

      Hành động này nhất thời kích thích lửa giận bão táp của hai người khác trong phòng. Da La biến ra đuôi rắn, trườn tới trước mặt Đường Lâm, cái đuôi rắn lạnh như băng quấn lên theo cái mông của .

      Đường Lâm bị khác thường này làm giật mình, chợt xoay người. sai, thấy cái đuôi rắn khổng lồ chạy người, bị dọa tới mức hét lớn tiếng: "Á! Quái vật."

      Tiếng rống bất ngờ chỉ khiến ba người trong nhà giật mình mà ngay cả Bối Lý trong nhà cũng bị dọa, người vọt vào rất nhanh.

      Đầu đầy vạch đen mà nhìn Da La núp trong bóng tối, còn cả khuôn mặt nhắn đỏ ửng của Đường Lâm. lúc sau, Lord nhịn được mà cười lớn: "Ha ha! Quái vật —— á á!"

      cười tới mức quá khoa trương, cẩn thận động tới vết thương mặt, nhất thời hít vài hơi mạnh mới đè đau đớn xuống được. bịt chặt miệng vết thương.

      Arthur nở nụ cười đầy xấu xa, nhàng ôm lấy Đường Lâm cứng ngắc, lộ ra tư thế thắng lợi. sớm biết Đường Lâm thích hình thú của Da La, tuy Lâm che giấu tệ.

      Từ trước tới nay Da La luôn lấy làm kiêu ngạo với hình rắn của mình, lần này bị Lâm như vậy e rằng bị đả kích .

      Bối Lý đứng ở cửa hơi nhíu mày cái, ánh mắt thản nhiên liếc Lord rồi lui ra ngoài, khóe môi tràn đầyý cười kìm nén được.

      "Khụ! Da La, phải em cố ý. Đây chỉ là phản ứng theo bản năng thôi. Ai bảo bất thình lình hóa thành hình thú." Đường Lâm biện bạch cho mình. Đôi chân thon dài hoàn hảo bỗng biến thành cái đuôi rắn khổng lồ, ai nhìn thấy mà kêu to. Da La lại trước tiếng khiến có chuẩn bị mà kêu lớn lên.

      "Lâm ghét bỏ —— "

      Da La nhìn Đường Lâm đầy trách móc. Đôi mắt xanh thẫm chứa tủi thân. Đường Lâm thấy thế buồn bực thôi. phải ý được ? Được rồi! Lần này coi như là sai rồi, nên Da La là quái vật.

      Cố gắng nhếch lên thành nụ cười dịu dàng, cố gắng tới gần Da La đứng trong góc, ánh mắt rơi vào cái đuôi mặt đất của . Đuôi rắn khẽ quất qua lại, tất cả dũng khí biến mất cách mạnh mẽ, cẩn thận lui về sau vài bước.

      Chết tiệt, quả nhiên còn cách nào tiếp nhận động vật thân mềm.

      Da La thấy hành động của khuôn mặt tà tứ nhất thời tràn đầy tức giận nồng đậm. Đồng tử màu xanh thẫm co rụt, híp lại thành đường, ác độc u ám khỏi bắt đầu thổi quét qua Đường Lâm.

      Chương 31: Bộ lạc Thiết Chùy


      Thấy vẻ mặt Da La đúng, Đường Lâm hơi sợ hãi. chưa từng thấy Da La tràn đầy lạnh lẽo toàn thân như vậy. thể trách nhát gan. từng thấy bàn tay thon dài của Da La xé xác coi voi như con thú bình thường. Cơ thể bé của phoảng chừng đủ nhét kẽ răng của .

      ngẩng đầu lên từ trước ngực Arthur đầy sợ hãi, nhìn xung quanh nhưng dám nhìn thẳng vào đôi mắt u của Da La, khẽ: "Chuyện này...Chuyện này...Em cố ý. bỗng biến ra đuôi rắn, em đương nhiên bị dọa. thể trách em." Nghe Đường Lâm giải thích, mấy người trong nhà đầu đầy vạch đen.

      Lord nhún vai, dáng vẻ lực bất tòng tâm, bước ra khỏi phòng. Arthur thấy Da La nghiêm mặt, mặt lạn lại, biết chuyện này phải để tự giải quyết, an ủi: "Lâm vỗ về Da La tốt . ra ngoài trước." Dứt lời, quay sang nhìn Da La u ở góc tường, "Đừng quá lâu. Hôm nay bộ lạc Thiết Chùy tới, giữ thể lực chò bọn khiêu khích."

      Đường Lâm ngơ ngác mà nhìn bóng lưng rời của Arthur, chợt cảm thấy có loại bi thương gió hiu hiu sông Hịch lạnh lùng ghê. chưa kịp bắt được Arthur thấy đóng cửa lại.

      Loạt xoạt! Tiếng di chuyển nhàng, từ từ ma sát xuống mặt đất khiến Đường Lâm cứng đờ người, kề cà dám quay đầu lại. khóc ra nước mắt quay lưng về phía hơi thở u càng ngày càng gần. Arthur, các có tình người.

      Trong những người này, người khiến Đường Lâm sợ nhất là Da La tà tứ này. bá đạo mà tàn bạo. Tính tình của rắn bạc bẽo lạnh lùng, Đường Lâm vẫn nhớ kỹ điểm này. Lúc này ở chung phòng với Da La nổi giận, có thế nào cũng yên tâm được.

      Trong đầu ngừng lóe ra kết quả bi kịch, hai chân nhịn được mà bắt đầu run lên, ngay cả răng cũng bắt đầu lập cập va vào nhau. Đôi môi đỏ thắm dần dần trở nên trắng bệch, đồng từ co lại ngừng.

      "Lâm ——" kéo cuối dài, ràng giọng đậm đà như rượu vang nhưng lúc này vào tai Đường Lâm lại giống như quỷ sứ vừa ra khỏi địa ngục, u mà tàn bạo. nuốt nước miếng cách cẩn thận, có làm sao cũng dám quay đầu lại mà liếc Da La cái. Lúc quanh quẩn bên bờ vực của cái chết, cũng chưa từng sợ hãi như vậy. Nhưng đối mặt với khuôn mặt ma quỷ của Da La, tự dưng trong lòng lại dâng lên sợ hãi.

      Đốt ngón tay dài mà lạnh như băng nhè vuốt ve khuôn mặt Đường Lâm. Rất lạnh! Rất ! Tựa như gõ vào lòng Đường Lâm cái. Nhịp tim tăng lên ngừng, sợ hãi cũng tăng lên theo.

      Đồng tử xanh thẫm chứa đầy thú vị mà nhìn Đường Lâm sợ hãi, đáy mắt cũng chứa nụ cười quỷ dị. Lâm như vậy dường như rất thú vị. Đồng tử sáng như ánh mặt trời càng tròn trịa hơn, vành mắt tràn đầy sợ hãi rồi lại bướng bỉnh mở miệng, sôi nổi cường thế như ngày xưa. Lâm như vậy khiến người ta muốn đè dưới thân, làm tàn bạo kiêng nể.

      Cảm thấy Lâm thay đổi, ngửi mùi hương thơm ngát thanh nhã, hơi thở hơi gấp gáp, hết thảy đều khiến Da La động lòng thôi.

      "Lâm sợ? Ừ hừm ••• để đoán thử. Là sợ ăn thịt em? Hay là sợ xé xác em —— Mỹ vị như vậy khiến người ta chộn rộn!"

      "•••••• "

      Nghe giọng điệu uy hiếp của Da La, thân thể cứng ngắc của Đường Lâm càng cứng hơn, thể tự kiềm chế. biết đùa nhưng sâu trong lòng cũng biết Da La có thể làm vậy . Nếu chọc giận có thể làm thế, nuốt sống vào bụng.

      " có. Ai bảo em sợ? Em là đói!" Đường Lâm bướng bỉnh xong khóe môi run rẩy, đồng thời tay trái quên nắm thành quyền đánh vào tay phải. gật đầu xác nhận , vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Trừ hai chân run lên ngừng ra, cái cớ lấy tệ.

      "À! ra là Lâm đói bụng. Vừa hay cũng đói!" Dứt lời, dùng thứ gì đó mà chọc vào mông Đường Lâm cách hạ lưu vài cái. nhàng cọ cọ, hơi thở ấm áp phả lên nhanh chậm.

      Ặc! Ý thức được lại bị Da La chết tiệt này đùa giỡn, Đường Lâm lệ rơi đầy mặt. Ai người thú thà chất phác? nóng nảy gì chứ? ràng đây là cầm thú biết xấu hổ. thà chất phác thế gian này có ai là người ngay thẳng nữa.

      Người căng lên, cười ngượng ngùng, : "Arthur hôm nay bộ lạc Thiết Chùy cử sứ giả tới. chắc chắn muốn nghỉ ngơi dưỡng sức?" Bàn tay bé thử xoa eo để thăm dò. tuyệt đối chét sớm vì túng dục quá độ, tuyệt đối! Bị đám cầm thú này tập luyện mỗi đêm, dù cho có mạnh hơn nữa cũng chịu được vất vả như vậy!

      Để sáng mai hỏi Kama chút xem. phương diện này, hai người nhà ấy nhất định thuy gì. Joss coi như thôi. Dường như tộc trưởng được ưu đãi nhất trong bộ lạc. Joss tốt số! Được Horry chỉ định, những giống đực khác cũng chủ động rút lui. Hèn gì Horry nhìn trúng Joss là được ngay. Chỉ cần nghe thấy Joss oán trách hài lòng chỗ nào ngày hôm sau, ngày thứ hai, ngày thứ ba, nhất định đừng mong thấy Joss trước mặt, nhất định là chết trong ••••••

      "Bây giờ còn sớm, Lâm đói bụng! hết sức vui vẻ mà cho Lâm ăn no. Mấy tên kia của bộ lạc Thiết Chùy chỉ là bình hoa ăn hại, chẳng đáng lãng phí nhiều tinh lực." Da La hoàn toàn thèm để ý tới, say mê leo lên người Đường Lâm, ra vẻ muốn khởi động.

      "Dừng •••••• Bối Lý bảo chúng ta ra ăn cơm, sau đó còn phải chuẩn bị thức ăn cho bọn heo. Cà chua sau nhà còn phải tưới nước ••••" Đường Lâm khỏi bắt đầu lải nhải, những việc phải làm.

      Da La nở nụ cười yếu ớt. Sao biết chút tâm tư này của Đường Lâm. Vốn định làm gì. Chút thời gian này ngay cả lần cũng đủ, đương nhiên tự chuốc lấy cực khổ.

      Nhưng thỉnh thoảng dọa Lâm chút như vậy, nhìn khuôn mặt nhắn lúc xanh lúc trắng đầy hoảng sợ cũng là chuyện tốt. Vẻ mặt này chỉ có mới thấy được. Mùi vị tuyệt vời này khiến người ta ăn đến mức nghiện luôn.

      đợi Đường Lâm xong, Da La cúi đầu chặn đôi môi đỏ mọng lảm nhảm lại.

      "Lâm ồn ào quá. Nợ lại lần trừng phạt này. Lần sau có thời gian đòi lại. Bây giờ thu chút lời là được rồi!" Ngón tay lạnh như băng vuốt ve khuôn mặt của Đường Lâm như mang theo lực hấp dẫn, ngũ quan tà tứ, đồng tử xanh thẫm đầy nhu tình.

      Mặt Da La từ từ kề tới gần, đôi môi tà tứ nóng bỏng nặng nề bao phủ lên đôi môi Đường Lâm, mang theo mùi riêng của . thô lỗ cạy răng ra, trằn trọc mút vào, mái tóc buông xõa quấn quýt với tóc Đường Lâm, thể phân được ai là ai.

      Đôi môi từ từ sưng đau, hô hấp của hai người cũng từ từ trở nên nóng bỏng hỗn loạn. Nụ hôn thô bạo rời , chuyển tới cằm, vành tai, cổ rồi chạy dọc xuống xương quai xanh khêu gợi.

      Đồng tử xanh thẫm bắt đầu sâu hơn, ánh lửa xanh biếc tản ra trong mắt. Bàn tay vốn quanh quẩn eo bị rút ra, dời xuống váy thú ••••••

      "Lâm, Da La, ra ăn cơm!" Bối Lý ngoài phòng như phát ra điều gì, bỗng gọi hai người ra ngoài. Động tác của Da La chợt dừng lại, đát mắt chứa đầy dục vọng lui và bất mãn sâu. nhìn chằm chằm vào Đường Lâm trong lòng hồi lâu, cuối cùng nở nụ cười khổ đầy bất đắc dĩ. nhàng cột chắc váy thú lại cho Đường Lâm, giọng khàn khàn, bực bội mà buồn bã : "Ăn cơm ——" Hàm răng trắng tinh phát sáng hơi mở ra, cắn răng nghiến lợi.

      "Chuyện bộ lạc Thiết Chùy là sao?" Đường Lâm tò mò hỏi Kama bên cạnh. Giống cái trong bộ lạc cũng đều tập trung lại, nhìn giống đực ngồi đầy trong phòng. Từng đôi mắt như muốn lại thôi. Đường Lâm tỏ vẻ áp lực rất lớn!

      Người mất tự nhiên mà dời ra sau Joss và Kama vài bước, cẩn thận giấu người mình , cố gắng để mình trở nên bé nhất. vừa động ánh mắt của giống cái bên cạnh cũng di chuyển theo. Cảm giác này giống như là kẻ ăn trộm vậy.

      Cuối cùng, Đường Lâm dứt khoát coi như thấy, dựa vào Joss cách thoải mái, để mặc cho ánh mắt tò mò xung quanh rơi vào người mình. Từng luồng ánh mắt nóng bỏng liều mạng mà nhìn vào khối thịt mềm mại thẳng tắp người . Ánh mắt nóng bỏng mà còn mờ ám lại độc ác như muốn xé váy thú ra.

      "Bộ lạc Thiết Chùy cách bộ lạc chúng ta xa. Khác với bộ lạc Hắc Sơn, bộ lạc Thiết Chùy do voi ma mút hợp thành. Thực lực của chúng rất mạnh chứ hỗn tạp khác nhau như người thú của bộ lạc Hắc Sơn chúng ta. Lần này chắc là mang theo ý định tốt."

      Joss quệt miệng, đầy giận dữ. Bộ lạc Hắc Sơn mới thành lập lâu, thực lực kém hơn bộ lạc Thiết Chùy. Lần này bộ lạc kia tùy tiện bước lên, còn biết mang theo ý xấu gì đây?

      Kama gật đầu đồng ý, : "Joss sai. Nghe bộ lạc Thiết Chùy có tập tục xấu là thấy giống cái vừa ý đoạt lại. biết có phải . Hôm nay mọi người đừng loạn, tránh bị những tên lỗ mãng kia hạ gục. Nếu tập tục này là có thể gặp nguy hiểm!"

      Kama dặn dò giống cái xung quanh cách nghiêm túc. Bộ dạng của nghiêm trang khiến Đường Lâm giật mình thôi. ngờ Kama cũng có mặt nghiêm túc như vậy. Nghe lời này, trong lòng cũng hơi tính toán. Thảo nào hôm nay tất cả giống cái đều trốn trong này. Có lẽ là do lo lắng bộ lạc người thú Thiết Chùy có mưu đồ bất chính.

      "Quả bộ lạc Thiết Chùy có tập tục như vậy. Mọi người đừng di chuyển, tránh bị bọn họ phát . Thực lực của bộ lạc này cường hãn, chuyện cướp đoạt xảy ra ít. Lại thêm bộ lạc này thích cùng chung vợ. Giống cái trong bộ lạc từ trước tới nay luôn là vật sở hữu chung của tất cả giống đực. Nếu bị bắt chắc chắn có đường sống." Joss nghiêm túc mà dặn dò tiếp. Lịch sử của bộ lạc Thiết Chùy dài hơn của bộ lạc Hắc Sơn, bất kể là sức mạnh hay là những thứ khác đều mạnh hơn bộ lạc Hắc Sơn. Lần này chào hỏi mà tới, ai biết có tâm tư gì.

      Đường Lâm kinh ngạc. Hóa ra gặp bọn Arthur còn tốt chán. Khẩu vị của bộ lạc Thiết Chùy nặng. Cùng chung vợ? Chuyện này mà cũng làm đương nhiên, là mạnh mẽ. lo đứa trẻ sinh ra tìm được cha à?

      Những giống cái khác vừa nghe Joss như thế bị dọa tới mức sắc mặt tái nhợt, cẩn thận mà di chuyển vào góc tối, chỉ sợ gây ra tiếng động lớn gì rước lấy giống đực bộ lạc Thiết Chùy.

      Tuy giống cái có mấy giống đực nhưng thành vật sở hữu chung của bộ lạc.

      Thực ra người thú rất đơn thuần, có suy nghĩ dư thừa gì. Thích ở bên nhay, có những ý niệm lằng nhằng xiên xẹo gì. Họ rất đơn thuần. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Đường Lâm từ chối nhiều. Ở đây, phải dựa vào bọn họ để sống sót, nhất định phải trả giá. biết bọn Arthur có cảm tình với . Tuy bọn họ nhưng hành động bá đạo khiến có thể cảm nhận được.

      "Vậy mà giống cái có thể chịu được?" Mặt Đường Lâm vặn vẹo, kinh ngạc mà nhìn Joss.

      Joss vô cùng căm phẫn mà ngẩng đầu, bĩu môi đầy căm ghét, : " chịu nổi phải làm sao? Giống cái của bộ lạc Thiết Chùy đều bị nhốt lại, căn bản có tự do."

      "Sao biết?"

      "Trước kia tôi theo tộc nhân khác tới bộ lạc Thiết Chùy, lúc đó tôi đóng giả làm giống đực."

      Đáy mắt chứa đầy giễu cợt. Giống cái bị bọn họ xem là công cụ để trút hết tinh lực, bị nhốt trong mỗi căn phòng lớn, được nhìn thấy mặt trời. Ngày nào họ cũng sống cách hèn mọn, nhận lấy tất cả những gì giống đực trút ra.

      Dĩ nhiên cũng có giống cái có khả năng mở phòng. Chuyện này chỉ giới hạn trong giống cái có thể sinh thú nhân . Dù cho giống cái có thể sinh thú con cũng thể rời khỏi bộ lạc, nhiều nhất chỉ có thể lại trong bộ lạc, cửa cũng được mở.

      Chương 32: Sắc lang khoác da người


      Lãnh khốc mà nhìn giống đực trâu cao ngựa khỏe trước mặt, từng trận mùi hôi ngừng tỏa ra. Mọi người nhíu mày liên tục, ào ào lui bước, muốn tới gần người thú của bộ lạc Thiết Chùy.

      Arthur giấu nửa người, thèm để ý tới ánh mắt tham lam của những người đó. Chết tiệt! Dám dùng ánh mắt bẩn thỉu mà nhìn chằm chằm vào . Nếu phải nhớ kỹ thể xúc động muốn khoét hết mấy con mắt bỉ ổi này xuống, giẫm mạnh dưới chân, nghiền nát rồi cho heo ăn hết.

      "Giống cái trong bộ lạc sắp xếp thế nào rồi? Lâm có ở cùng bọn họ ?" Da La rũ đôi mắt rắn xuống, khóe môi tà tà nhếch lên, nụ cười tà tứ xấu xa mặt khiến người ta khỏi nổi da gà.

      Thấy vậy, những người xung quanh sợ hãi mà lui về phía sau vài bước, mất tự nhiên mà run lên. Da La này khiến người khác chịu nổi. Đồng tử xanh thẫm điểm chút u, tự nhiên khác với Arthur lúc tức giận. Giống đực bộ lạc Thiết Chùy kiêng ăn mặn, đừng là mạnh mẽ cướp đoạt giống cái, nếu gặp được giống đực vừa lòng cũng ra tay.

      Mấy người bọn họ giống với giống đực khác mà thân hình thấp hơn, dáng người gầy gò, người có bộ lông rậm rạp cứng rắn. Da họ thiên về màu đồng cỏ, làn ra sáng bóng hồng nhuận đầy sức sống, kém hơn giống cái bình thường chút nào. Thảo nào giống đực bộ lạc Thiết Chùy lại rục rịch.

      Bối Lý căm ghét mà quay đầu sang bên. Horry nhạy bén nhận thấy giống đực bộ lạc Thiết Chùy có ý đồ bất chính. gật đầu với những giống đực khác. Mấy người Rocca nhanh chóng chen đám Arthur ở sau người.

      "Lâm ở với Joss. Chỉ cần Lâm loạn bọn họ tìm được." Lord khẽ , bàn tay mềm mại nhàng vê viên thuốc. Nếu phải chú ý tới bộ lạc Thiết Chùy hận thể xé nát tất cả giống đực bỉ ổi trước mắt.

      "Tôi yên tâm. Để Wall qua canh chừng. Giống đực của bộ lạc Thiết Chùy có thể so với chó Lạp Địch Tư, thể khinh thường." Da La nghiêm túc mà . Nghe lời , những người khác rối rít gật đầu. Horry gật đầu hiểu ý, cuối cùng giống đực nhanh chóng biến mất. Hành động này rơi hết vào trong mắt giống đực của bộ lạc Thiết Chùy.

      Lưng hùm vai gấu, mắt hổ tràn ra sựt ham lam, đứng giữa đông đảo giống đực, thân thể lộ ra bên ngoài bị lông che kín. Chắc là bộ tộc voi ma mút trời sinh xấu xí, khuôn mặt khó coi đầy dữ tợn. Bởi vì nụ cười hiểm mà càng trở enen khó coi, ánh mắt có thần nhìn đầy tham lam cách khác thường. Khi ánh mắt rơi vào người mấy người Arthur đầu lưỡi đỏ tươi liếm lên đôi môi dày trắng bệch. Hầu kết rất to khỏi trượt lên xuống.

      "Horry, biết suy nghĩ. Biết hôm nay bộ lạc Thiết Chùy tới, sao chuẩn bị nhiều đồ ăn chút? Nghe bộ lạc Hắc Sơn có rất nhiều giống cái, sao thấy ai? Chẳng lẽ các đều có quan hệ bất chính với giống đực à? Nhưng giống đực của bộ lạc các dễ nhìn y giống cái vậy."

      Bỉ ổi mà vén da thú lên, lộ ra thứ khó coi bên trong. Bộ dạng hạ lưu khiến người ta buồn nôn. Theo cử chỉ thô lỗ của Jack, những giống đực xung quanh của bộ lạc Thiết Chùy càng phóng đãng hơn, nhìn chằm chằm vào mấy người Arthur được che ở sau. Mấy người Arthur có dáng người gầy yếu, ngoài thân thể cao hơn giống cái nửa đầu ra ngay cả dung mạo cũng kém chút nào. Nếu có thực lực mạnh mẽ chỉ sợ bị những giống đực của bộ lạc khác dòm ngó ao ước bắt .

      Sắc mặt Horry lạnh lùng, nghe lời thô tục này của Jack nắm chặt nắm đấm. hận thể tiến lên xé nát người thú biết xấu hổ này. Tháng bạch trú Maya thứ hai, vừa lúc là thời gian bộ lạc săn kiêng nể gì, bắt đầu dự trữ thức ăn.

      Jack này tỏ yên tâm. Bộ lạc Hắc Sơn mới được thành lập lâu, cứng đối cứng với bọn họ có lợi gì, phải cố nén tức giận, căm tức mà nhìn Jack trước mặt.

      Da La vặn vẹo eo , ra từ phía sau, thản nhiên mà bước, đôi chân thon dài như như dưới lớp da thú ở bên hông. Làn da màu lúa mạch có nhiều chấm đỏ. Thấy thế, đám người Jack điên cuồng nuốt nước miếng, hận thể nhào vào.

      Bàn tay cầm lấy lớp da thú màu xanh mỏng như tờ giấy, mùi thuốc thoang thoảng tỏa ra từ dấu vết ẩm ướt. Thứ đồ chơi này là Lord kín đáo đưa cho .

      Jack này biết đầu, lại dám muốn dám bọn họ. Tuy trước kia từng nghe cuộc sống thối nát của bộ lạc Thiết Chùy nhưng hôm nay vừa thấy khiến người ta buồn nôn. Đôi đồng từ rắn u chưa nụ cười mang theo ý tốt.

      Liếc nhìn bộ dạng này của Da La, đám người Horry ào ào lùi lại. Bình thường Da La hành hạ những giống đực khác trong bộ lạc ít. Vừa thấy nụ cười lạnh này của mọi người rối rít cách xa, sợ chọc giận vị hung thần tôn quý này.

      Mấy người Bối Lý ho khẽ vài tiếng, chuyển người qua chỗ khác, giả vờ như thấy Da La hóa ma.

      "Đây chẳng phải là tộc trưởng Jack của bộ lạc Thiết Chùy ư?" Giọng Da La trầm thấp khàn khàn. gọi từng chữ từng chữ trong tên Jack, khuôn mặt tà tứ chứa nụ cười yếu ớt. Nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại, đồng tử xanh thẫm tràn đầy xuân tình. khẽ đung đưa da thú trong tay, giơ tay nhấc chân mang theo mùi dụ dỗ.

      Liếc thấy vẻ mặt này của Da La, người thú của bộ lạc Hắc Sơn quen nhưng vẫn khỏi lau mồ hôi thay Jack. Bọn họ hơi thà mà dứt khoát quay đầu sang chỗ khác.

      Thấy Da La ra từ phía sau, Jack đẩy giống đực cản đường trước mặt ra, vén thứ đồ chơi dữ tợn dưới da thú lên. Nước miếng chảy ra khỏi khóe môi , nhìn chằm chằm vào hai đóa hoa mai trước ngực Da La đầy say đắm, hận khoong thể nhào lên mà thể thú tính.

      "... là Da La?"

      Khuôn mặt xấu xí của Jack nở nụ cười ác độc, ngốc nghếch mà quan sát Da La cách chăm chú. Bàn tay to chụp tới, định ôm Da La vào lòng, cái miệng dữ tợn mang theo mùi hôi nồng nặc, toàn thân nhưng tiến hóa hoàn toàn thành dã thú. Chấn động người vô cùng! Xoa xoa hai tay, ánh mắt nóng bỏng hận thể chọc thủng da thú bên hông Da La.

      "Sao? Tôi là Da La. tin à?" Khóe mắt khẽ nhíu, lẳng lơ tỏa ra trong nháy mắt. chỉ mê hoặc Jack mà ngay cả đám người Horry cũng cẩn thận mà nuốt nước miếng. Có phải Da La diễn kịch hơi quá ? hơi vén da thú lên, giang rộng chân, phong cảnh giữa hai chân nhìn sót thứ gì, đôi môi khêu gợi hơi mím lại, cười như cười khiến trái tim Jack ngứa ngáy khó nhịn.

      "Tin ••••••" Nắm lấy tay Da La, khuấy động thứ khó coi bên dưới. Da La cười quỷ dị. Jack mở da thú dưới lòng bàn tay cầm tay bao lên thứ khiến người ta buồn nôn. Lord đứng phía sau Jack thấy động tác vội vàng này của Jack đôi mắt vàng chợt lóe vẻ tính kế rồi biến mất.

      "Gầm gừ! thoải mái, hổ là người thú của bộ lạc Hắc Sơn. Ngay cả giống đực cũng đều chơi vui như vậy. Ừm! Thoải mái quá ••••••" Jack hưởng thụ tiết tấu lên xuống của Da La, híp mắt lại, đồng tử chứa đầy tình dục.

      "Rất hưởng thụ phải ?" Da La cười xấu xa, sức trong tay chợt mạnh hơn, thuốc mỡ dính tay từ từ thấm vào thứ xấu xí kia. Cảm giác nóng rực đau đớn từ từ tràn vào tứ chi Jack.
      "Ừm! Chuyện gì thế này? Da La chết tiệt, làm gì với tôi?"

      Bỗng Jack che chặt phân thân của mình, cảm giác đau đớn mà tê dại ngừng xông lên, lòng thầm kêu gào mong muốn nhưng đau đớn lại truyền tới ngừng. Vừa đụng tới lại càng đau đớn khó nhịn hơn. đau đớn tận xương khiến Jack phát điên.

      "Á! Tộc trưởng Jack sao vậy? Người người bộ lạc Hắc Sơn có gai, sao lại cẩn thận để bị thương thế?" Cười lạnh đầy ranh mãnh, nhấc chân đạp cước mạnh lên háng Jack. Những giống đựcd☼đ☼L☼q☼đkhác của bộ lạc Thiết Chùy cũng đều bị kìm nén tới mức đỏ bừng mặt nhưng dám mở miệng. Đùa giỡn giống đực bị giống đực trả thù. Thấy Jack bị đau mà quỳ nửa người xuống, những người khác lui lại vài bước cách cẩn thận, chỉ sợ chọc giận Da La. Họ xoa chỗ kia rồi kẹp chặt lại.

      Nếu thứ đồ chơi này bị đá hỏng hạnh phúc say này mất.

      Đá xong, hơi khom người, vươn tay nâng cằm Jack lên, kéo bộ lông to lớn cứng rắn phía trước, sức lực trong tay rất tàn nhẫn, trực tiếp bóp cằm Jack tới mức đỏ bừng.

      "Chậc chậc! Bộ dạng này của tộc trưởng Jack thảm hại. Lúc này mới là tháng Maya thứ hai, sao nhịn được mà muốn qua cướp?" Da La châm chọc Jack đất chút lưu tình nào. vừa mở miệng sắc mặt những người xung quanh lạnh xuống trong nhát mắt, xoa tay muốn ra tay.

      Sắc mặt Jack trầm xuống, cố nén đau đớn giữa hai chân, cười : "Da La đùa gì vậy? Hôm nay tới đây chẳng qua là muốn trao đổi chút thức ăn với bộ lạc Hắc Sơn. Nghe bộ lạc mới có giống cái gia nhập. Giống cái này mang tới ít đồ chơi mới mẻ. Tò mò về điều khác biệt này nên tôi liền tới xem chút."

      Khuôn mặt thà chất phác hoàn toàn còn nhìn ra trước đó trải qua gì. Thấy bộ dạng này của Jack, Horry nhanh chóng che Da La ở phía sau, tàn nhẫn chợt lóe khuôn mặt thô kệch. Tâm tư của Jack kín đáo, lo lắng hôm nay Da La đắc tội y, sau này bị nhớ kỹ.

      "Ha ha! Xin lỗi, hôm nay giống cái đều ra ngoài hái rau dại, có trong bộ lạc. Chỉ sợ là Jack phải tay chuyến rồi." Horry lúng túng gãi gáy, giả vờ ngu ngốc, đẩy Da La ra sau lưng, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu lắng của Jack. Thân hình ngang với Jack, đứng song song với y.

      "À! Vậy à? đáng tiếc. Vốn là lần này định trao đổi chút muối với các . Đây là lúc trước trao đổi với bộ lạc khác mà có."

      Jack cách vô cùng đáng tiếc. Vẻ mặt này khiến người ta bóp trán. Vừa nghe thấy thứ Jack muốn trao đổi là muối, vẻ mặt Horry khỏi thay đổi. Muối trong bộ lạc nhiều lắm, mỗi lần phải tới bộ lạc vùng duyên hải trước tháng Maya để trao đổi. ngờ vậy mà lần này Jack lại lấy muối ra trao đổi. đúng là rắp tâm bất lương!

      "Jack muốn trao đổi gì? Chúng ta có thể bàn bạc kỹ lại." Horry uyển chuyển . Muối vô cùng quan trọng với bọn họ. Bộ lạc vừa được thành lập, nhu cầu về muối rất cao. Bởi vì tích trữ nên lần nào cũng trèo đèo lội suối để trao đổi muối. ràng Jack này nhìn trúng điều này. Horry bất đắc dĩ mà cúi thấp đầu.

      "Đó là đương nhiên! Sao Horry mời tôi ngồi chút? Lần này bộ lạc chúng tôi đặc biệt trao đổi ít muối. Trước đó vài ngày nghe bộ lạc Hắc Sơn khám phá được ít thức ăn mới mẻ, chúng tôi cố ý tới xin chỉ giáo."

      Thức ăn rất thiếu thốn, nhất là khi dạ trú phủ xuống. Thức ăn tươi là chuyện lớn với mỗi bộ lạc. Thảo nào Jack lại xuất vào lúc này. Dĩ nhiên thể buông bỏ nghi ngờ. Y thế là chỉ danh nghĩa, muốn tính kế giống cái bộ lạc Hắc Sơn mới đúng.

      Trước đó vài ngày nghe bộ lạc Thiết Chùy có vài giống cái trưởng thành bị chết. Việc nay đoán chừng vào bạch trú tốt lắm! Dù sao giống đực bộ lạc Thiết Chùy cũng cường tráng, nhu cầu cũng lớn, nếu có giống cái sợ rằng đúng là chịu nổi qua bạch trú.

      Nháy mắt với những người khác, Arthur mở ra con đường, dẫn đoàn người Jack tới sân trong bộ lạc. Người thú khác mang thức ăn lên rất nhanh, "Mời sang bên này. Chuẩn bị thịt heo chiêu đãi đoàn người Jack."

      Mặt Jack trầm, nhìn chằm chằm mấy người Da La qua lại trước mặt, tầm mắt rơi vào mấy người Arthur, khỏi càng mập mờ kỳ lạ hơn. Đầu lưỡi đỏ tươi liếm môi ngừng, bộ dạng dâm tà khiến người ta buồn nôn. Đương nhiên mấy người bên cạnh cũng khác gì, đều gấp như khỉ mà tìm tòi giống cái của bộ lạc Hắc Sơn.

      Bộ dạng bỉ ổi khiến những người thú khác xung quanh ào ào cách xa, nhìn chằm chằm vào đoàn người đáng ghét giả vờ giả vịt ở giữa.
      B.Cat, linhdiep17Fuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33: Tính kế nam nhân của tôi?


      Nhìn thịt nướng tỏa hương thơm ngát bàn, bên cạnh có súp nấm tươi ăn kèm, vài chén rau dại, thịt nướng ở giữa, mùi thơm nồng nàn ngừng thu hút con sâu tham ăn trong bụng mọi người.

      Jack liếm môi, trợn tròn đôi mắt to, cánh mũi phập phồng ngừng, lau nước miếng nơi khóe miệng liên tục. Mấy người Arthur căm ghét mà nhìn bộ dạng thô bỉ này của đám người Jack. Horry ho khẽ mấy tiếng, trong lòng càng thở sâu hơn. Giống đực bộ lạc Thiết Chùy này phải là bọn biết nể mặt.

      Jack dẫn đầu xé thịt nướng bàn, múc chén súp nấm trước mặt, ăn kèm với nhau. Trước mặt mỗi người là củ khoai lang. Đám người Jack bao giờ thấy được thế trận thế này, lập tức cố gắng nuốt nước miếng, nắm thịt nướng nhét vào miệng, bộ dạng ăn như hổ đói, giống như mới ra khỏi tù.

      "•••••• "

      Horry kinh ngạc cầm lấy miếng thịt nướng bàn. Thức ăn bàn bị càn quét trong thời gian ngắn ngủi, sau khi ăn sạch thịt nướng uống súp nấm trong chén gỗ cách thỏa mãn. Đôi mắt bọn họ mở to, nhìn khoai lang bên tay trái, liếc nhìn liên tục, lúc sau, ngẩng đầu nhìn Horry, bẻ khoai lang, nhét vào cái miệng đầy mỡ.

      "Horry, đây là thứ đồ chơi gì đấy?"

      Những người khác cũng là bộ dáng tò mò. Mấy người Arthur ngay từ lúc bọn họ cướp đoạt thịt nướng nhượng bộ lui binh. Tốc độ của Da La nhanh nhất, trực tiếp quơ mâm thịt nướng vào tay.

      Thịt nướng này là Lâm cực cực khổ khổ nướng ra, bị bọn mãng phu kia ăn, quả chính là lãng phí thức ăn. đau lòng mà nhìn khoai lang và súp nấm bàn, cười toét miệng, hận thể há miệng cắn chết đám người Jack.

      Mấy người Arthur hờ hững mà nhìn hành động của Da La, có hiểu dư thừa. Lord cười như cười đứng bên cạnh, cười với mấy người Jack tới mức lẳng lơ. Mấy ngày trước, lúc chế thuốc, Lâm tò mò tới, hỏi thuộc tính của các loại dược thảo, vô tình câu: Lord, sao có thuốc xổ?

      nghi ngờ, biết thuốc xổ là gì? Thuận miệng hỏi về dược tính, sau khi nghe thấy vị liền tiện phối chút. Nhìn ánh mắt tham lam của Jack, ý cười nơi đáy mắt của càng khiến người khác giật mình hơn.

      Nếu Da La cười khiến người ta sợ hãi Lord cười khiến người ta hoảng sợ, sợ từ đáy lòng.

      Thấy nụ cười này của Lord, bàn tay nắm thịt của Da La càng nắm chặt hơn. Y sư Lord căng thẳng chuyện của Lâm, việc này cả bộ lạc Hắc Sơn ai cũng biết. Nếu ai dám quấy rối Lâm, ngày hôm sau tuyệt đối đừng nghĩ tới chuyện xuống giường.

      Mấy người Jack này điên cuồng càn quét thức ăn bàn như vậy, Lord yên tâm mới lạ. Bối Lý cẩn tận di chuyển về phía Arthur, bĩu môi : "Này! Các xem có phải Lord định ra tay với bọn Jack ?"

      Arthur liếc Da La mấy lần, mỉa mai: "Ngu ngốc! Lord sớm ra tay, làm gì đợi tới lúc ." Khuôn mặt tuấn mỹ chứa đầy ngoan. Da La thấy vậy rùng cả mình. hổ là đệ đệ của Joss. Tâm tư này, miệng lưỡi độc ác này, kém Joss chút nào.

      buồn bực cúi thấp đầu, yên lặng ăn thịt nướng trong tay, quyết định lên tiếng nữa. Mấy người kia đắc tội nổi ai, vẫn nên an phận tương đối an toàn hơn. Ai biết bọn họ có thể làm khó dễ ?

      Bối Lý cười ngây ngô, khuôn mặt tuấn lãng tràn đầy thản nhiên, tinh quang chợt lóe lên nơi đáy mắt rồi biến mất, : "Da La đừng lo lắng. Dù cho ngốc thế Lâm cũng nhớ . Cùng lắm bảo Lord lấy cho chút dược thảo để bồi bổ!"

      Lời Bối Lý vừa dứt, người Da La cứng ngắc, trực tiếp hóa đá! rơi lệ đầy mặt. Mấy người này •••• vẫn muốn lấy làm chỗ trút giận. căm hận cắn thịt nướng trong tay, nhận thấy luồng ánh mắt chút ý tốt nào.

      Ngẩng đầu lên chống lại ánh mắt tham lam của Jack. Đồng tử rắn của Da La căng thẳng, lạnh lùng nhin thẳng, khoa tay múa chân làm thành thủ thế với đám người Jack, dọa vẻ mặt Jack cứng đờ, lúng túng cúi đầu, dám có ý xấu nữa.

      "Jack, vậy muối biển kia sao?"

      Thấy ăn sắp xong, Horry chậm rãi buông chén gỗ trong tay, nhìn Jack thăm dò. Tuy Jack này tới đây để trao đổi hàng hóa nhưng thấy ai mang theo hàng hóa người.

      Suy nghĩ của Horry chìm xuống, giống đực của bộ lạc vây đám người Jack vào giữa. Thức ăn đều vô cùng quan trọng với mỗi bộ lạc. Lần này bọn Jack ăn thức ăn bằng ngày của bộ lạc, nếu trao đổi muối biển sao Horry có thể ăn với mọi người trong bộ lạc.

      Ngoài ăn mừng cỡ lớn chỉ có bộ lạc lớn mới qua lại. Bình thường đồ để trao đổi cũng tùy theo thứ mà giống đực ra ngoài trao đổi được chứ đâu có giống như Jack. ràng có lòng tốt, đâu có giống ra ngoài trao đổi hàng hóa mà giống kết bè kết đội hơn! như ăn cướp đồ săn được, chỉ sợ cũng chỉ có bộ lạc Thiết Chùy này như vậy mà thôi.

      "Muối biển? Đương nhiên thứ này được chuẩn bị xong, ở bộ lạc Thiết Chùy. để Da La theo chúng tôi về, sau đó cho người của qua lấy. Tôi thấy canh thịt này uống ngon lắm. Là rau dại gì vậy? Chuẩn bị vài bọc để bọn tôi mang về. ngờ bộ lạc các lại giàu có như vậy, có thể giúp đỡ bộ lạc Thiết Chùy chúng tôi. Các em xem có phải !" Jack biết xấu hổ mà , thầm thêm bớt. ngờ bộ lạc Hắc Sơn này lại giàu có như vậy. Nếu biết nên tới sớm vài ngày.

      Jack vừa dứt lời những giống đực khác của bộ lạc Thiết Chùy gầm gào ứng tiếng, bộ dạng dữ tợn hung hãn, ràng là muốn trực tiếp ra tay cướp đoạt, càng gấp gáp cầm cây gậy phía dưới lên, muốn ra tay.

      Thấy màn này, ánh mắt Horry trầm xuống, hét lớn tiếng, hóa thành con vượn lớn trong nháy mắt. Đồng tử đỏ tươi, chứa đầy cuồng bạo, nắm lấy giống đực gần nhất, xé nát tay chân người sống sờ sờ. Máu tươi bay đầy giữa trung.

      Mọi người lẳng lặng nhìn màn này. Jack ngơ ngác, trợn to mắt mà nhìn Horry hung bạo, có thế nào cũng ngờ Horry hai lời liền động thủ. Nhớ lại bình thường bọn họ tới những bộ lạc khác, cần phí miệng lưỡi những người đó đều ngoan ngoan đưa thức ăn và giống cái lên, chưa bao giờ gặp áp chế như ở bộ lạc Hắc Sơn.

      Liếc nhìn hình thú cao lớn tàn bạo của Horry, đáy lòng Jack hơi thấp thỏm. Bộ lạc Hắc Sơn do những người thú khác nhau tạo thành, thực lực kém. Thực lực của bộ lạc Thiết Chùy mạnh mẽ nhưng vô cớ xuất binh thể chắc chắn có thể thắng Horry . Thực lực của vượn lớn kém voi ma mút, cộng thêm với chuyện Horry trong thời kỳ cường tráng.

      Người thú rục rịch, rối rít bị cử động này của Horry dọa. Người thú vây quanh Jack ào ào chuẩn bị hóa hình. May mà lúc này bộ lạc đủ rộng, đủ lớn, nếu chỉ mình Horry cũng đủ để phá hủy toàn bộ nhà gỗ của bộ lạc. Mấy người Da La đứng ngoài xoa tay, nhìn chằm chằm đám người Jack bị vây vào giữa cách lãnh huyết. Bộ lạc Hắc Sơn ít người nhưng cũng gần trăm người, so được với bộ lạc lớn như bộ lạc Thiết Chùy, giống đực có gần trăm người.

      Joss ở nhà gỗ phía xa nghe thấy tiếng rống giận mãnh liệt của Horry người run lên, nắm chặt cánh tay Đường Lâm, khuôn mặt bình tĩnh tràn đầy lo lắng và sợ hãi.

      Đường Lâm nghi ngờ nhifnn qua cửa sổ ra ngoài, quay sang nhìn Joss run rẩy, hỏi vội: "Joss sao vậy? Đói bụng hay khó chịu ở đâu?"

      Vẻ mặt Kama nghiêm túc, mím chặt đôi môi, "Tiếng rống giận vừa rồi là của Horry. Bộ lạc Thiết Chùy nổi tiếng khó chơi, bình thường Horry cực ít nổi giận, chỉ sợ là xảy ra chuyện."

      Vẻ mặt Kama đổi, những giống cái khác nghe lời đều giữ vững im lặng, an ủi Joss lo lắng. Đường Lâm nghiêng đầu, lắng nghe tiếng động ngoài phòng, lúc sau cũng chưa thấy tiếng đánh nhau truyền tới."

      "Đừng gấp. Chắc là bộ lạc Thiết Chùy khiêu khích, Horry nóng nảy mới có thể hóa thành hình thú. Nếu đánh nhau , chắc sớm lật trời rồi! Hơn nữa phải Wall đứng ngoài phòng sao? Hỏi chút là biết, Joss đừng vội." Đường Lâm từ từ phân tích rất có lý. vừa từ từ tới gần cửa chính, khẽ chọc mấy cái. Kẹt! mở khe cửa , phất tay với giống cái sau lưng, ý bảo các hãy di chuyển vào trong góc phòng. Nếu có nguy hiểm lập tức lui ra cửa trốn.

      "Wall có ở đây ?"

      "Có. Đường Lâm có chuyện gì hả? Có phải đói bụng ? Tôi lập tức chuẩn bị thức ăn."

      Wall thấy khuôn mặt kiểu mỵ của Đường Lâm tay chân luống cuống, định chạy về phía bộ lạc. Hai giống đực đứng ở cửa, nhìn Đường Lâm đầy áy náy. Hai giống đực này cũng có giống cái nên luống cuống như Wall, khuôn mặt ngăm đen chỉ hơi ửng đỏ, ngượng ngùng gãi ót.

      "Đừng, đói. Tôi muốn hỏi có phải bộ lạc xảy ra chuyện ? Tiếng gầm vừa rồi là sao?" kịp nghĩ nhiều, Đường Lâm vươn tay nắm tay Wall, vội vàng hỏi: "Có phải bọn Horry xảy ra chuyện ? Bọn Arthur ở đâu? Sao các lại ở đây?"

      Cảm nhận xúc cảm bàn tay mềm mại bé, Wall lâng lâng, khuôn mặt thà chất phác thô lộ thoáng chốc đỏ bừng, hận thể vươn tay trực tiếp ôm Đường Lâm vào lòng mà nắn bóp bữa cho .

      " •••••• , có chuyện gì đâu. Những người bộ lạc Thiết Chùy đó đòi hỏi quá đáng, Horry nhất thời kích động, nhịn được nên ra tay." Wall quẫn, xấu hổ thôi, nhìn cánh tay bị Đường Lâm buông ra, mất mát ngừng. thầm nghĩ tháng Maya này rửa tay là được. Tay được Đường Lâm sờ qua, nếu chuyện này ra, phỏng chừng ghen chết đám giống đực trong bộ lạc.

      Thấy Wall ngây ra, hai giống đực bên cạnh đầu đầy vạch đen. Thảo nào gần đây Wall rất xui xẻo. Biết Đường Lâm là giống cái của mấy người Arthur mà còn nằm mơ giữa ban ngày, đây chẳng phải là tự tìm đường chết à?

      Đừng nhìn mấy người Arthur thân hình gầy, sức mạnh cũng kém những giống đực khác trong bộ lạc chút nào.

      Đường Lâm rút tay về, xoa lên váy thú phía sau lưng, khóe môi hơi co rút mấy cái. Thấy vẻ mặt Wall đúng, lập tức cả người liền nổi da gà. Chẳng lẽ Wall lại định vén da thú lên à?

      Nghĩ tới khả năng này, Đường Lâm nhịn được mà rùng mình cái, nháy mắt xoay người đá Wall trước mặt lùi lại mấy bước. Đường Lâm buồn bực nhìn Wall chỉ lùi lại vài bước, bĩu bĩu môi. Chết tiệt! Nếu ở trái đất, sao có thể chỉ lui lại vài bước như vậy? Ít nhất cũng phải vài chục bước, người yếu trực tiếp bị đá bay.

      Vặn chân trái mấy cái, vỗ vỗ váy thú, thân thủ nhanh nhẹn. Thấy vậy những người xung quanh kinh ngạc thôi. Mấy người Joss trong nhà trợn to mắt, nhìn Đường Lâm chằm chằm.

      sùng bái tràn ra trong mắt. Wall vốn là gấu, sức mạnh đứng hàng cao nhất trong bộ lạc, lại bị Đường Lâm đá lui? Giống cái thoáng chốc nổ tung, rối rít ra cửa, nhìn thẳng vào Đường Lâm, như chưa từng thấy chuyện như vậy. Chỉ có Kama là vô cùng bình tĩnh. thế nào vài ngày trước ra ngoài săn sớm biết bản lĩnh của Đường Lâm.

      " là lợi hại!" Lâm dạy chúng tôi làm sao ?" Joss nhảy phắt lên người Đường Lâm, thân thể nhắn xinh xắn treo trước ngực , lắc lắc đầu làm nũng, đâu còn có vẻ như trước. Đồng tử xoay tròn, đảo qua đảo lại nhìn Đường Lâm, tựa như nếu nhận lời tôi xuống.

      Đường Lâm ôm mông Joss nâng người lên, lui lại hai bước, dưới chân hơi mất trọng tâm, gì mà nhỉn Joss. Joss này khỏi được nuôi quá tốt. Trọng lượng cơ thể cũng . rên lên tiếng, giống đực bên cạnh giật mình, nhìn hành động của Joss, nhìn Đường Lâm đầy khâm phục. Thảo nào mấy người Arthur lại quản chặt như vậy. Giống cái vừa xinh đẹp lại vừa có thực lực mạnh như thế, bất kể là ai cũng động lòng.

      "Xuống !"

      " muốn. Lâm, đồng ý dạy tôi , dạy tôi có được ?"

      Đồng tử sáng như sao, làm nũng với Đường Lâm, những giống cái bên cạnh cũng đều mang vẻ mặt hâm mộ. Tính tình của giống cái dịu dàng nhưng trong đó có Joss và Kama. Joss là người tinh quái, Kam mang theo chút điêu ngoa. Bộ lạc có ít giống cái là vấn đề lớn nhất. Những giống cái khác co lại trong góc khuất nhưng ánh mắt nhìn Đường Lâm hết sức nồng nhiệt.

      Đường Lâm run rẩy khóe môi, vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng, : " được. Nếu làm tư thế này ít nhất cũng bị gãy xương. Nghĩ xem nếu Horry biết gây chuyện ra sao?"

      trầm khẽ bên tai Joss, Đường Lâm lại cố ý đè thấp giọng, có quỷ dị ra được. Thân thể Joss cứng đờ, cuối cùng bĩu môi đầy bất mãn, buông hai chân quắp chặt eo Đường Lâm ra.

      "Bây giờ sao rồi?"

      "Jack để Da La theo bọn họ trở về bộ lạc lấy muối biển, còn muốn chúng ta chuẩn bị mấy bao nấm và năm con heo. Horry làm theo. Có lẽ lúc này còn đàm phán."

      "Sao lại để Da La về bộ lạc theo bọn họ?"

      Đường Lâm nhạy bén nhận ra được trong này có mờ ám. tốt lành sao lại để Da La theo bọn họ về bộ lạc Thiết Chùy? cũng quên Joss từng , bình thường bộ lạc cực ít lại. Người thú bộ lạc Thiết Chùy yên tĩnh hay là lòng lang dạ thú?

      Giống đực ho khẽ mấy tiếng, vô cùng căm phẫn mà : "Từ trước tới nay bộ lạc Thiết Chùy vốn kiêng dừ gì. Thấy thân hình mấy người Arthur và Da La nhắn xinh xắn liền đánh suy nghĩ xấu xa lên người bọn họ. Bộ lạc Thiết Chùy bị chết ít giống cái trong bạch trú lần này. Vì để nuôi giống cái dự trữ đầy đủ, bọn họ định ra tay với bộ lạc Hắc Sơn chúng ta. Tộc trưởng giống cái ra ngoài hái lượm hết rồi. Jack biết xấu hổ kia liền để mắt tới mấy người Da La."

      "Cái gì?" Sắc mặt Đường Lâm trầm xuống. Bộ lạc Thiết Chùy này đúng là tệ. Dám chú ý tới đầu . Mấy người Da La ràng là giống đực của . Hành động lần này của Jack ràng là để vào mắt.

      Đồng tử đen lạnh lùng, sát khí phủ mờ mịt. Trong nháy mắt căn phòng trở nên lạnh như băng khiến Joss và giống cái khác nhịn được phải rùng mình, sợ hãi mà nhìn Đường Lâm u ám.

      Giống đực ở cửa trợn to mắt, nhìn Đường Lâm. Mùi máu tươi này kém bọn họ. tò mò quan sát Đường Lâm, ánh mắt mọi người đều kinh ngạc. Đường Lâm này giống yếu đuối như vẻ ngoài chút nào.

      Nghĩ tới thực lực của mấy người Arthur, trong nháy mắt liền thả lỏng nghi ngờ. Bọn Arthur rất mạnh, làm giống cái của bọn họ, Đường Lâm mạnh cũng tồi. Tính tình người thú đơn giản, ghen tỵ. cũng nghi ngờ. Cá lớn nuốt cá bé, Đường Lâm mạnh mẽ bọn họ cũng cảm thấy có gì. Mà ngược lại họ còn thấy mừng rỡ, mừng rỡ vì trong bộ lạc có thêm người mạnh mẽ.

      "Bọn họ ở đâu?"

      "Ở trong tế điện của bộ lạc."

      Vốn định thẳng tới, sau suy nghĩ chút vẫn dừng bước, nhón chân cách thần bí, bước tới kề sát lên tai giống đực khẽ dặn dò vài câu. Mặt giống đực đầy nghi ngờ nhưng cũng làm theo ý Đường Lâm.

      Joss tò mò hỏi: "Lâm, bảo ta làm gì vậy?"

      " có gì. Sau này mọi người biết. Tôi để cho bọn họ biết dám ra tay với bộ lạc Hắc Sơn là sai lầm lớn nhất!" Đồng tử đen nhánh đóng băng, tàn ác tích lại có chỗ thoát khiến giống cái xung quanh nhịn được mà nuốt nước miếng.
      Phương LăngB.Cat thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 34: theo ? Được thôi!

      Lord nghi ngờ theo sau lưng giống đực, tới trước nhà gỗ.

      Thấy Đường Lâm bĩu môi với , bước chân bỗng nhanh hơn. Đường Lâm với Joss vài câu rồi lôi Lord ra sau nhà, để ý tới ánh mắt tò mò của mọi người.

      "Lâm có chuyện gì vậy? Người thú bộ lạc Thiết Chùy còn chưa rời , tốt nhất đừng lại, tránh phải gặp chuyện." Lời và vẻ mặt của Lord ăn nhập gì với nhau, tay xoa xoa mang theo xảo trá.

      thèm chú ý tới bộ dạng xấu bụng của Lord, Đường Lâm kéo , vài câu vào tai . Ban đầu là Lord tán thành, sau đó gật đầu lia lại. Đồng tử đen nhánh của Đường Lâm chứa đựng tính kế. Bộ lạc Thiết Chùy chết tiệt. đứng ở tán cây cao nhất bộ lạc, nhìn người thú ở đàn tế trong bộ lạc, hình dạng xấu xí khiến người ta buồn nôn. Tự tin từ đâu ra để họ có thể sống ở thế giới này? Đường Lâm 囧囧 im lặng, nhìn đoàn người Jack kiêu ngạo ở phía xa.

      "Lần trước em bảo làm mấy loại thuốc kia, làm xong chưa?"

      "Thuốc gây ngứa á hả?"

      "Đúng! Chính là nó. Bộ lạc Thiết Chùy bảo để mới đồng ý giao muối ra hả?"

      Lord khẽ gật đầu, hiểu ra sao mà nhìn Đường Lâm, chuyện này có liên quan gì tới bộ lạc Thiết Chùy?

      Đường Lâm vuốt cằm, cười : "Cải trang chút, em và cùng tới bộ lạc Thiết Chùy chuyến, cầm muối tới tay. Thứ của bộ lạc Hắc Sơn thể ăn chùa được." Ngoài muối biển này trong ấn tượng của hình như còn có cả muối mỏ nữa. Về phần những thứ khác chưa quen thuộc lắm. Sau đó bàn bạc với bọn Lord chút, xem có giải quyết được vấn đề muối này .

      "Lâm định làm gì?" Lord hoảng sợ mà nhìn Đường Lâm, hai tay nắm chặt lấy , mặt sợ hãi. Chẳng lẽ Lâm địn tới bộ lạc Thiết Chùy cùng với bọn họ? Chuyện này tuyệt đối được. Bộ lạc Thiết Chùy là chỗ nào chứ? Người thú mới sinh cũng biết.

      "Đợi lát nữa bảo Horry đồng ý với điều kiện của Jack, sau đó em để bọn họ nhổ ra gấp hai lần."

      "Gì?"

      "Trước đừng hỏi, cứ làm theo lời em . Đúng rồi, chuẩn bị thuốc ngứa nhiều chút, tới lúc đó chúng ta diễn vở kịch hay."

      Lord nửa tin nửa ngờ mà nhìn Đường Lâm. Động tác nhanh nhẹn, bắt đầu chuẩn bị mọi thứ, kéo Lord tránh khỏi người thú bộ lạc Thiết Chùy, tới căn nhà gỗ ở giữa của bọn họ. nhanh chóng cầm theo vải thô, quấn chặt khối thịt trước ngực. Lord nhìn mà chảy nước miếng, nhìn thân thể trần trụi của Đường Lâm, trợn tròn mắt bất mãn mà nhìn chà đạp thân thể của mình.

      "Lâm, em làm gì vậy? Nếu đè hỏng phải làm sao?" Nắm lấy khối thịt khẽ đè xuống, cảm giác mềm mại dưới tay khiến Lord khỏi tâm ý viên mãn, đôi mắt vàng nhiễm ngọn lửa nóng bỏng.

      Đường Lâm liếc Lord cái, vuốt ve bàn tay làm loạn của , : " lấy bộ da thú tới đâu, mặc cho em, nhanh lên, sau đó em giải thích cho ."

      Bình thường giống đực đều để trần nửa người , chỉ quấn da thú ngang hông. Nhưng có số ít giống đực mặc cả người . Dù sao ra ngoài săn, mặc da thú người rất dễ bị tổn thương. Giống đực nhiều lông ngại vài vết thương này. Giống đực ít lông vẫn chú ý nhiều hơn.

      "Được!"

      Lord nhanh chóng biến mất, quay về chỗ ở trước kia, lấy bộ da thú ở dưới cùng của tủ gỗ, giao vafot ay Đường Lâm, run rẩy khóe môi mà nhìn từ giống cái biến thành giống đực. vuốt mái tóc đen vai, hơi bất mãn, liền định ra tay cắt bỏ. Lord vội vàng bắt lấy tay .

      "Tết thành đuôi sam là được. Trong bộ lạc có giống đực thân thể yếu ớt, trước khi trưởng thành để tóc dài, để cầu phúc với thiên thần, mong được thiên thần che chở." Lord giải thích cách thản nhiên, bàn tay thon dài trắng tinh nhanh chóng tết mái tóc dài của Đường Lâm thành cái đuôi ngựa , thả sau người.

      Đường Lâm khẽ vẫy vài cái, gật đầu hài lòng, nhận thuốc ngứa Lord đưa tới, theo về phía đàn tế. vừa vừa khẽ giải thích với .

      tới chỗ đàn tế, mấy người Arthur liếc thấy Đường Lâm người run lên bần bật, đồng tử đồng thời thu lại, nụ cười mặt cứng đờ, bàn tay giấu hai bên người nắm chặt. Horry thấy Jack đói khát mà nhìn ra sau lưng cau mày nghi ngờ, quay đầu lại, tầm mắt rơi vào Đường Lâm bên cạnh Lord khóe môi co rụt, tò mà là định diễn trò gì?

      Xác nhận theo sau Lord chỉ có mình Đường Lâm mới thoáng thở phào nhõm, Nếu giống cái bộ lạc đều ra lo lắng đoàn người Jack này có thể cá chết lưới rách hay .

      Jack si ngốc mà nhìn Đường Lâm bên cạnh Lord, đôi mắt hổ tràn đầy tinh quang, bộ dạng bỉ ổi khiến người ta rất khó chịu. Lord hơi nghiêng người, bất mãn : "Tộc trưởng Jack, bộ lạc Hắc Sơn chúng tôi sắp bị nước lũ nhấn chìm rồi đấy." Nửa là trêu ghẹo, nửa là giễu cợt.

      Jack này ở ngay trước mặt bọn họ mà muốn Đường Lâm, khiến người phát hỏa!

      nhìn đám người Arthur, mặt tràn đầy lửa giận, rối rít xoa tay định ra tay. Đường Lâm cúi thấp đầu, quét vũng máu đất, sắc mặt hơi nguôi giận, tò mò quan sát hình thú của Horry. Thảo nào có thể chiếm được Joss, đoán chừng cũng có mấy người có thể là đối thủ của .

      Bộ lông đen thui dày rậm dựng thẳng lên, mắt hổ mở to có thần, thân cao sáu bảy thước, chỉ cần đứng đó cũng khiến cho người ta có cảm giác áp bách vô cùng.

      quét qua bàn tay còn dính máu của , móng vuốt sắc bén như như , đáy lòng thầm so sánh. Quả nhiên vẫn là hình thú của bọn Arthur dễ nhìn. Tuy hình rắn của Da La hơi kinh khủng nhưng cũng dễ nhìn hơn Horry chút. Bộ lông cứng rắn thô to toàn thân, chỉ nhìn thôi thấy đáng sợ!

      "Hì hì! Y sư Lord biết đùa!"

      Jack cười thà, khuôn mặt xấu xí bởi vì nụ cười này mà càng thêm dữ tợn đáng sợ. Bàn tay đầy lông to quấn chung với nhau, xoa tay cách cẩn thận, xấu hổ mà nhìn Đường Lâm. Bộ dạng giả vờ này khiến mọi người bộ lạc Hắc Sơn hận thể giết thứ chướng mắt này.

      "Xin lỗi! Tôi cũng đùa." Lord trả lời lời biết xấu hổ của Jack cách khô khốc, ngoảnh đầu , dám nhìn nữa, nếu lo mình nhịn được mà trực tiếp hủy diệt cái thứ này cách nhân đạo.

      Đường Lâm cố nén cảm giác buồn nôn, nhìn sinh vật xấu xí trước mặt. lại khen ngợi mấy người Arthur cũng tệ lần nữa. Nếu trưởng thành mà có bộ dạng như Jack cảm thấy nên tự sát quay về thiên đường an toàn hơn.

      " phải tộc trưởng Jack định trao đổi hàng hóa sao? Muối biển ở đâu?" Đường Lâm thẳng vào vấn đề, vừa cẩn thận vuốt da gà người mình. Thảo nào Horry điềm tĩnh mà cũng phát điên. AI gặp thứ đồ chơi này cũng phát điên thôi.

      Da La vô cùng căm phẫn, tới trước người Đường Lâm, vươn tay đặt lên vai , : "Sao Lâm nghỉ ngơi trong phòng. Vết thương người còn chưa khỏi, lộn xộn yên là khiến em nằm thêm vài ngày giường đấy."

      Giọng điệu dịu dàng khiến Đường Lâm rùng mình vài cái. Tức giận! Đường Lâm ngượng ngùng sờ sờ mũi. Trời vừa vào tháng Maya thứ hai, khá nóng. May mà quấn ngực, nếu lấy cớ dễ khiến đám người Jack nghi ngờ.

      Da La vậy cũng coi như là tìm cái cớ cho . Chỉ có điều Da La có thể dừng dương quái khí như vậy hay ? Ánh mắt này khiến người ta sợ hãi. Đường Lâm cố gắng bình tĩnh, lập tức khiến đám người Jack mê muội mất phương hướng.

      "A! Muối biển? Muối biển gì?" Cười đến mức ngốc nghếch với Đường Lâm, bộ dáng háo sắc xấu xa khiến toàn thân khó chịu. Những giống đực khác của bộ lạc Thiết Chùy cũng kém mấy. Thân thể nhắn xinh xắn, làn da trắng ngần, khuôn mặt lớn bằng lòng bàn tay, khỏi hấp dẫn thị giác của bọn họ. Hơi thở gấp gáp nặng nề ngừng nặng thêm. Có mấy giống đực kìm được, giơ cây gậy lên ngay trước mặt Đường Lâm.

      Kích thước to lớn khiến người ta nhìn mà thở dài, hít sâu mấy hơn. nhếch môi cười : "Tộc trưởng Jack hài hước. Chẳng lẽ tới bộ lạc Hắc Sơn chúng tôi phải để trao đổi hàng hóa? Tháng Maya thứ hai là lúc săn bắt tốt. Hóa ra tộc trưởng Jack định tới bộ lạc Hắc Sơn của tôi để săn?"

      Lời mỉa mai khiến các giống đực bộ lạc Hắc Sơn nín cười thôi. Lúc này Jack mới phản ứng kịp Đường Lâm hỏi gì. nhếch môi, mùi hôi thối tỏa ra nồng nặc từ miệng , khiến ít người thú bị hun phải lui lại.

      Ực ực!

      Tiếng nuốt nước miếng vang lên ngừng. Jack xấu hổ gãi gáy, : "Muối biển ở trong bộ lạc Thiết Chùy. theo chúng tôi về chuyến là được." Jack hề đề cập tới những điều kiện khác. Nhưng ánh mắt bỉ ổi khỏi rơi vào người Da La, ham muốn tham lam sâu trong mắt tiết lộ ý nghĩ của .

      "Tộc trưởng Jack ư? Muối biển quả rất quan trọng, chẳng trách tộc trưởng Jack lại cư xử nghiêm túc như vậy. Vậy chúng ta lập tức lên đường. Chuyện trao đổi hàng hóa này phải xử lý nhanh chút. thấy sao hả tộc trưởng Jack?" Đường Lâm nắm chặt tay Da La, khẽ chớp mắt, ra hiệu đừng kích động.

      "Được. Vậy bây giờ chúng ta lên đường ngay. Có ai theo nữa ?" Đầu lưỡi đỏ tươi liếm lên môi, tỏa ra màu sắc phấn khởi. Những giống đực khác của bộ lạc Thiết Chùy vừa nghe những lời này của Đường Lâm nhất thời kích động vô cùng, bàn tay nắm cây gậy càng di chuyển cách vui vẻ hơn. Ham muốn nơi đáy mắt tăng mạnh, thân thể giật giật, phun ra từng luồng dịch trắng, làm dơ ít ghế. Đường Lâm thấy vậy căm ghét, quay đầu , giả vờ thấy."

      "Mang theo số người bằng với số người tộc trưởng Jack mang tới được ?" Đường Lâm cười khẽ, đáy lòng u. Thứ biết xấu hổ. Để xem tôi hành hạ các thế nào. cười tới mức dịu dàng như nước. Arthur phía sau chẳng hiểu ra sao mà nhìn Đường Lâm hưng phấn. Lord khẽ lắc đầu, cho bọn biết đừng gấp. biết cái đầu của Lâm chứa bao nhiêu cách thức. Chắc là Jack sắp gặp xui xẻo rồi. E rằng cả bộ lạc Thiết Chùy cũng bị Lâm giận cá chém thớt.

      "Cụ thể là sao?" Ánh mắt liếc mấy người Da La ngừng, cần cũng biết là Jack tính toán điều gì. Mấy giống đực trước mặt còn dễ nhìn hơn Da La nhưng Jack lòng tham đáy, định buông bỏ mà dòm ngó mấy người Da La. Dù sao giống đực có dáng dấp tốt như vậy cũng nhiều lắm. Nếu có thể chơi lần, trả giá lớn chút sao? Huống chi bộ lạc Hắc Sơn vốn là mới thành lập lâu, dù bị bọn họ chiếm đoạt vài người cũng dám làm gì.

      "Tôi, Da La, Arthur, Bối Lý, Lord, Horry, thêm vài giống đực khác, khoảng mười người. thấy thế nào?" Dứt lời quay sang khẽ hỏi Horry. Thực lực của bộ lạc Hắc Sơn cường hãn, hình thú khổng lồ, người có thể bay tốt nhất là ai?

      Horry nghi ngờ mà nhìn Đường Lâm, mù tịt biết dặn những điều này làm gì. hơi lo lắng những người này tới bộ lạc Thiết Chùy là có về. Đường Lâm biết, Lord có thể biết sao? Sao có thể để mặc Đường Lâm làm liều. Lúc này lại thể thẳng, nhanh chóng gãi tai.

      Tuy vậy nhưng Horry vẫn làm theo lời Đường Lâm dặn dò, sắp xếp ổn.

      Bộ lạc Thiết Chùy cũng gần bộ lạc Hắc Sơn. Nhưng nếu hóa thành hình thú dĩ nhiên là khác. Vừa ra khỏi bộ lạc Hắc Sơn, mọi người nhanh chóng hóa hình. Jack nghi ngờ mà nhìn Đường Lâm đứng cạnh Arthur. Arthur hóa thành hình thú trong nháy mắt, hình thú cao lớn trắng như tuyết, như hạc giữa bầy gà, bề ngoài nổi bật.

      "Sao Lâm thay đổi hình dạng?" Giống đực đều có thể hóa hình, giống cái mới thể. Jack liếc nhìn dáng vẻ đứng yên giống như sắp hóa hình của , lập tức ra chỗ kỳ lạ.

      Đường Lâm cười nhạt tiếng, : "Trước đây vài ngày thân thể bị thương, Lord dặn được hóa hình. Tôi để Arthur mang theo tôi đoạn, kéo dài thời gian của mọi người."

      Mí mắt khẽ chớp, Jack cười mỉa: "Vậy hay Lâm ngồi lên vai tôi ?" ngửa mặt lên trời rống to, hình thúd cũng coi như cao lớn giữa đám người bộ lạc Thiết Chùy, cũng khỏe mạnh. Thảo nào Jack có thể làm tộc trưởng bộ lạc Thiết Chùy. Chỉ riêng hình thể người bình thường thể so sánh được.

      Liếc nhìn tầng tầng ghét bên ngoài người Jack, Đường Lâm cố nén khó chịu nơi cổ họng, nụ cười mặt vô cùng méo mó, "Tốc độ của Arthur rất nhanh. Mời tộc trưởng Jack dẫn đường."

      Jack còn định Da La tới, ôm Đường Lâm vào lòng, nhanh chóng nhảy lên lưng Arthur: "Mời tộc trưởng Jack chuẩn bị! Thân thể Lâm bị thương, tôi dẫn ta là được rồi." Giọng điệu lạnh nhạt, lộ ra chút mất kiên nhẫn. Thấy thế, Jack đành phải im lặng lên trước, bắt đầu phi nước đại.

      "Da La, có ý gì?" Arthur bất mãn, quay đầu sang chỗ khác, trừng Da La ngồi người . tàn ác từ từ tụ lại nơi đáy mắt. Những người khác ào ào hóa hình, vây Arthur vào giữa, chuẩn bị lên đường. Horry khẽ dặn dò Wall mấy câu, để bọn họ yên tâm sống trong bộ lạc. Trong khoảng thời gian này đừng hành động thiếu suy nghĩ.

      Da La cười lưu manh, "Biết hình rắn của tôi theo kịp tốc độ của các , chở tôi đoạn, tiện thể tôi có thể che chở Lâm, tránh bị Jack chiếm lời."

      Nghe thấy lời Da La, Arthur cúi đầu xuống, tranh cãi nữa. Ai biết da mặt Da La dày nhất.

      Mắt Đường Lâm lóe lên tinh quang, nhìn Bối Ly và Lord trong hình thú đứng quanh đó. Bối Lý là báo đen, bộ lông ngắn mảnh dán chặt vào thân thể khiến thân hình hoàn mỹ lộ ra hoàn toàn, có lực và đẹp đẽ khiến người ta khỏi nhìn mà mê mẩn. Lord là sói màu xám bạc, trán có viên tinh thể màu xám bạc. Đồng tử màu vàng tỏa ra lạnh lùng nghiêm nghị, thân thể cường tráng mạnh mẽ, răng nhọn hơi lộ ra, khiến người ta rét mà run.

      Cánh tay ôm Đường Lâm của Da La khỏi cứng đờ. Hừ! cắn vành tai , như trút giận: "Lâm, công bằng, sao thấy hình thú của là hoảng sợ? Em xem phải đền bù thế nào?" Sức lực rất mạnh khiến người Đường Lâm run lên, im lặng mà nghe Da La lời ghen tuông.

      Cảm nhận được Da La lớn mật vuốt ve thân thể , "Đừng làm loạn. Sau này còn có trận đánh ác liệt. Cất hai thứ này cho kỹ, ngậm rễ cây vào miệng. Bột phấn khi tới bộ lạc Thiết Chùy liên vẩy lên người."

      Đường Lâm u ám nghiêm mặt, lộ hàm răng trắng tinh ra khiến ham muốn rục rịch của Da La dừng lại, cẩn thận nhận lấy thứ đưa, đặt vào khóe môi, khẽ ngửi.

      "Lord làm?" Da La cẩn thận nhìn Đường Lâm. Lúc trước từng thấy thứ này. Là đích thân cầm thứ đồ chơi này hạ độc thủ với Wall. Đến giờ bộ dạng Wall đau đến mức muốn sống vẫn còn là ký ức mới mẻ trong .

      "Ừ, tới lúc vào bộ lạc Thiết Chùy nhớ vẩy thứ đồ chơi này lên người. phải Jack chú ý các sao? Em muốn để quỳ xuống cầu xin chúng ta." Sát ý sắc bén, đồng tử lộ ra vẻ sâu xa, có phong tình nên lời. Da La thấy thế ngẩn ra, cúi đầu, mãnh liệt gặm Đường Lâm trận. Nếu phải sắp lên đường Da La nổi thú tính rồi.

      Arthur phía dưới hừ lạnh tiếng, thức tỉnh Da La!
      Last edited by a moderator: 31/3/15
      luongnhu96 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 35: Bối Lý ăn vụng


      " chuẩn bị cái thùng, chiêu đãi đoàn người Hắc Sơn cho chu đáo."

      tới nửa ngày, trước khi màn đêm buông xuống, mọi người tới bộ lạc Thiết Chùy. Liếc nhìn cánh cổng chính xa hoa, hai bên lấy xương trắng làm nhà xương, bộ xương dữ tợn tản ra mùi máu tanh thoang thoảng. chỗ cao nhất của bãi đất trống bày xương của vua rừng rậm đầy mạnh mẽ. Máu đỏ tươi xuống theo bộ xương.

      Đẫm máu mà tàn bạo khiến người ta khỏi thầm sợ hãi. Đường Lâm quệt khóe môi, thầm thấy bộ lạc Thiết Chùy tàn nhẫn. ngẩng đầu nhìn giống đực tụ tập xung quanh, từng khuôn mặt xấu xí khiến người ta rất khó chịu.

      "Lát nữa đừng rời khỏi bọn ." Da La khó có khi thu hồi khuôn mặt cười đùa, nghiêm túc dặn dò sát bên tai Đường Lâm. Bộ lạc Thiết Chùy ở xung quanh lộ ra u ám, ánh mắt nhìn về phía bọn họ mang theo háo sắc, rối rít xoa tay, như bọn họ là vật trong túi, để mặc bọn họ chiếm lấy.

      gật đầu mạnh, nhanh chóng phân phát đồ trong tay cho mọi người. Lord phối hợp giải thích cho mọi người. Sau khi Horry nghe xong mắt sáng lên. Kế của Đường Lâm có thể thực được. Tới lúc đó bộ lạc Thiết Chùy thể sợ hãi.

      Lúc trước bị bộ lạc Thiết Chùy áp chế gắt gao, lửa giận trong lòng sớm tích tụ thành sông. Cá lớn nuốt cá bé, nếu phải Jack tính kế bọn họ hôm nay bọn họ cũng ra tay giết người như vậy.

      "Bĩnh tĩnh chút, giả vờ biết, làm theo kế hoạch."

      " hổ là Lâm."

      Lord nghiêng người, mượn thân hình cao lớn của đám người Horry trước mặt, khéo léo giấu người phía sau, ôm Đường Lâm vào lòng. Đôi môi ấm áp cọ lên vành tai trắng nõn của , đôi mắt vàng lấp lánh rực rỡ.

      Mặt những người khác đều ngạc nhiên mừng rỡ. Nếu phải chú ý tới chỗ đúng hận thể đè thiên hạ kiều mị trước mặt xuống mà dây dưa, triền miên phen. Da La nhếch đôi môi mỏng, chịu yếu thế mà chen vào, luồn tay vào dưới da thú của Đường Lâm. nhấc chân đạp Da La. nghiệt chết tiệt!

      Sau khi vào bộ lạc Thiết Chùy, Đường Lâm thầm than, hổ là bộ lạc lớn nhất gần đây. Bên trong lớn hơn bộ lạc Hắc Sơn nhiều. Nhưng cực ít gặp được giống cái. Dù có gặp họ cũng đều né tránh xa.

      Đoàn người Đường Lâm theo Jack, tới chỗ tế của bộ lạc Thiết Chùy. Ngọn lửa đỏ tươi đốt bốn phía, chiếu rọi hơn nửa bầu trời. Vài giống cái nhắn quddi lại, đưa từng thứ chuẩn bị lên. Phần lớn giống đực nhìn đám người Đường Lâm chằm chằm, che giấu ham muốn trong mắt chút nào.

      Jack hài lòng nhìn hoảng hốt trong mắt đám người Đường Lâm, vung tay lên, : "Tới nếm thịt heo tươi chút . Mùi vị kém bộ lạc Hắc Sơn các nhưng giống đực ăn cái gì cũng nên phóng khoáng."

      Theo lời Jack, vài con heo nướng được đưa lên bàn gỗ. Trước mặt mỗi người bày cái chén gỗ to. Jack dẫn đầu xé ăn cách thô lỗ. Lời ám chỉ bộ lạc Hắc Sơn keo kiệt, giống như bộ lạc Thiết Chùy đều đãi khách bằng thịt heo.

      Đường Lâm khẽ gật đầu với Lord. Lord đứng dậy, về phía Jack.

      Thấy thịt lợn đầy bàn, Đường Lâm ghét bỏ ngoảnh đầu . Bộ lạc Thiết Chùy này có tiến hóa gì. Ngay cả nội tạng heo cũng chưa xử lý, móng heo còn có bùn đất, cũng chỉ có bầy dã thú này là ăn ngon như vậy. Mười mấy tên giống đực bộ lạc Thiết Chùy ào ào ngồi xuống, thấy thế trận này, Đường Lâm thầm than. Lúc này còn chưa tìm được lúa nước, nếu ủ chút rượu, có lẽ rất được giống đực này thích. Sau này phải để đoàn người tìm chút trái cây, xem thử có thể ủ chút rượu .

      quan sát giống cái lại xung quanh thấy vẻ mặt họ lạnh lùng. Ánh mắt nhìn đám người Đường Lâm mang theo vài phần tàn nhẫn. thầm hừ lạnh. hổ là người bộ lạc Thiết Chùy, ngay cả giống cái cũng mang theo ba phần sát khí, quả nhiên phải thứ gì tốt.

      "Thiên thần! Thiên thần!" Jack vừa dứt lời giống đực bộ lạc Thiết Chùy cũng đứng lên, giơ cao thịt nướng trong tay, hô lên thiên thần ngừng.

      Thiên thần là thần của đại lục này. Nghe ông ta có hai cái đầu dài, bốn tay, sức lực vô cùng lớn. Đồng thời cũng là người vô cùng độc ác tàn nhẫn. Lord khinh thường bọn thô lỗ này. Chỉ bằng các ngươi mà muốn được thiên thần che chở. Bàn tay phải thả xuống bên người thuần thục di chuyển, bột phấn trong tay lặng lẽ rơi vào thịt nướng bàn theo động tác của .

      "Tộc trưởng Jack, đây là gia vị mà bộ lạc Hắc Sơn mới phát ra, cho thêm vào thịt nướng có mùi thơm vô cùng, dùng làm đồ trao đổi lần này. biết tộc trưởng Jack cảm thấy thế nào?" Lord cười tới mức trong sáng, má lúm đồng tiền ra khuôn mặt tuấn lãng, trong ánh lửa lờ mờ có quyến rũ nên lời.

      Nhìn vào nặng nề nơi đáy mắt Jack, Đường Lâm cười tới mức vô cùng dịu dàng. Jack khốn kiếp! Vậy mà dám có ý dâm với nam nhân nhà . Muốn chết à! cắn thịt nướng trong tay, nghiến ken két. Mấy người bên cạnh khẽ run lên, rối rít cầu nguyện cho Jack. Thủ đoạn chỉnh người của Đường Lâm khiến người ta sợ hãi!

      "Ờ!" Mượn bàn tay vươn ra đưa túi gia vị của Lord, Jack khẽ vuốt ve lên bàn tay trắng nõn của , nắm trong lòng bàn tay tinh tế vuốt ve. Hầu kết lên xuống, hận thể nhào vào Lord, vẻ mặt gấp như khỉ.

      Ngửi thấy múi hôi tản ra từ người Jack, mặt Lord tái mét, cố gắng rút bàn tay bị bóp đỏ lên ra, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị: "Tộc trưởng Jack, vậy muối biển đâu? Có thể cho tôi xem trước chút ?" Khóe môi nhếch lên thành độ cong giễu chợt. Dám chiếm lợi của , bọn mày chết ! Từ từ chờ thuốc có tác dụng.

      Đường Lâm khẽ kéo Bối Lý, khẽ gật đầu với Horry, bóng dáng hai người vụt biến mất.

      "Đây chính là nguồn nước của bộ lạc Thiết Chùy?" Đườn Lâm vịn lưng Bối Lý, móc túi đồ ra, khẽ vẩy vào. Thứ này có gì, cùng lắm chỉ khiến người bộ lạc Thiết Chùy miệng nôn trôn tháo mấy ngày mà thôi. Giống đực bộ lạc Thiết Chùy này lòng lang dạ thú, có lòng tốt gf. Nhìn Arthur nhất định rục rịch. Thuốc ngứa cộng thêm thứ đồ chơi này, có lẽ mấy ngày này bộ lạc Thiết Chùy rất vui vẻ.

      "Ừ!" Bối Lý khẽ gật đầu, thân thể nhanh nhẹn, rơi xuống đất tiếng động. cẩn thận tránh người bộ lạc Thiết Chùy. Bộ lạc này lớn như vậy mà vô cùng yên tĩnh, có gì ngoài đống lửa ở đàn tế.

      "Bối Lý có thể xác định muối biển ở đâu ?"

      Đường Lâm ngẩng đầu nhìn Bối Lý. Mượn bóng đêm, giấu mình trong bóng đêm, xung quanh yên tĩnh, chỉ có đống lửa nóng rực tí tách cháy ngừng. Phía đông có vài ngọn đèn yếu ớt chiếu ra từ nhà gỗ, từng hồi tiếng côn trùng kêu vang lên bên tai. Muối biển có mùi tanh, dễ bị ẩm trong khí. Người bình thường cũng có thể ngửi được. Chẳng qua là do bộ lạc Thiết Chùy quá lớn, thể chỗ nào cũng vào lục soát.

      Bối Lý ngửa đầu, khẽ ngửi trong khí, nương theo ánh trăng, Đường Lâm say mê mà nhìn gương mặt đen thui của . đảo qua từng chút xương chỗ lông mày, cuối cùng rơi vào cánh môi dày dặn của , thay đổi chợt lóe rồi biến mất.

      Jack thể đồng ý giao muối biển cho bọn họ. Bọn họ sớm nhận ra từ khi rời khỏi bộ lạc! Cho nên Jack bất nhân cũng đừng trách bọn họ bất nghĩa. Lord ở phía trước kéo Jack và đám giống đực. và Bối Lý nhân cơ hội lẻn vào lấy muối biển , tiện thể trừng trị bộ lạc Thiết Chùy lòng tham đáy.

      "Bên này!"

      Bối Lý ôm chầm lấy thân thể mềm mại của Đường Lâm, nhanh chóng chạy về phía bắc. Lúc chạy, hai thân thể cọ sát ngừng khiến đôi mắt vàng của Bối Lý thoáng qua dị động. Tốc độ bỗng tăng nhanh hơn chút, hưởng thụ thân thể mềm mại mịn màng của Đường Lâm cọ vào, từ từ nhanh hơn. luồng xao động trào ra từ trong người, cây gậy to lớn kiềm được mà đứng lên, chọc vào cái mông tròn lẳn của Đường Lâm. Da thú hơi xộc xệch, Bối Lý thừa cơ hội vén da thú lên ngang eo, chạy như bay, chen thứ kia vào cái mông tròn trịa của Đường Lâm. trợn mắt nhìn hành động to gan của Bối Lý, dở khóc dở cười, đúng là phân biệt được nơi phát tình.

      Đường Lâm tức giận, vịn cổ Bối Lý, người trầm xuống, kẹp chặt cây gậy chống mông, hài lòng nghe Bối Lý nặng nề hít hơi khí. cười đắc ý, ai bảo phát tình. Kẹp gãy thứ làm loạn của . chỉ lo tức giận, xấu hổ mà nghe thấy hơi thở của Bối Lý càng nặng thêm.

      người Bối Lý có mùi rừng rậm thoang thoảng. Có lẽ do là con của rừng rậm nên khiến Đường Lâm cảm thấy bình tĩnh mà ấm áp. Tư thế kẹp chặt của khỏi lỏng ra.

      Nhận thấy Đường Lâm khác thường, cánh tay khỏe mạnh của Bối Lý ôm ngang lên.

      Bàn tay to lớn mang theo vết chai vươn vào trong da thú của ••••••

      Đường Lâm kiềm chế, thở gấp khẽ, muốn nhìn vẻ mặt của Bối Lý. Nhưng lúc này tối om, có cố gắng thế nào cũng nhìn . Xung quanh đen như mực, bàn tay chai sạn vuốt ve miếng vải quấn lấy khối thịt trước ngực .

      Đường Lâm bất giác định tránh khỏi bàn tay kia nhưng hành động này lại khiến hai người đều hít hơi.

      Họ cũng biết chuyện này còn có thể kích thích như vậy. Cắn chặt môi, bọn họ tới bộ lạc Thiết Chùy phải để đương vụng trộm.

      "Bối Lý, nếu bọn họ phát phải làm sao?" Đường Lâm thả lòng người, khẽ với Bối Lý.

      Người Bối Lý cứng đờ, trán rịn ra tầng mồ hôi mỏng, liếc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Đường Lâm, hơi kiềm chế được.

      Giọng êm dịu, cái cổ trắng ngần hơi nghểnh lên, tạo thành đường cong duyên dáng. Nương theo ánh trăng mờ mờ, giống như bạch ngọc thượng đẳng vậy, quyến rũ động lòng người.

      Bối Lý khẽ ngửi mùi thơm thoang thoảng người Đường Lâm, đáy lòng như bị cái chổi lông vũ phất qua. thể diễn tả được mùi vị là gì nhưng vô cùng mê người, lúc lúc , rơi thẳng vào đáy lòng Bối Lý.

      Bất chấp lời Đường Lâm, ma đưa lối quỷ dẫn đường khiến nhảy vào góc khuất nơi căn nhà gỗ cách đó tới trăm thước. Bàn tay trái khẽ xoa lên gáy , hơi thở nóng ấm quen thuộc phả lên mặt khiến khỏi giật mình!

      Đùa à •••••• há miệng, giọng bỗng nghẹn lại. Làn da dưới tay hơi căng lên. Bộ dạng dũng mãnh lúc Bối Lý phát tình khỏi ra trong đầu .

      Thạt như nổi điên, bàn tay Bối Lý đụng vào Đường Lâm làm sao mà thu lại được. Biểu tình hôm đó Đường Lâm nhẫn mà động tình dưới người khiến thỏa ước mong quay về. Như có ma lực, người Đường Lâm cứng đờ, cảm nhận ngọn lửa của Bối Lý và đụng chạm nóng bỏng. thể nghi ngờ rằng giây sau Bối Lý nhào tới.

      " sao đâu. Dược thảo của Lord có tác dụng nhanh vậy đâu. Có lẽ lúc này bọn Lord vẫn còn pha trò với Jack. Chỉ cần lấy được muối biển là được. Mấy ngày nay vẫn đụng vào em, nhịn được.

      Giọng Bối Lý trầm thấp, xôn xao, mang theo chút tình cảm khó có thể nhẫn nại dục vọng, rất thu hút người khác ••••••

      Bàn tay thô ráp rơi vào chỗ quấn vải trước ngực Đường Lâm, vạch ra, khẽ kéo, sức mạnh. Bàn tay mang theo vết chai chạy người Đường Lâm, ngứa ngáy thôi khiến cũng trở nên nóng ran.

      Đồng tử màu đen ngập hơi nước, trợn mắt nhìn Bối Lý. Tên này nhìn có vẻ thà chất phác hiền lành mà cũng xấu bụng, cũng phải người. Sao lúc đầu lại chọn ở bên nhỉ?

      Thấy Đường Lâm giãy giụa nữa, bàn tay Bối Lý càng dao động nhanh hơn, vui vẻ hơn. Chỉ hai ba cái vạch miếng vải thô Đường Lâm quấn ra, hai khối thịt mềm mại nhảy ra, làn da trắng nõn trơn mịn •••• chỉ nhìn thôi mà Bối Lý nhịn được phải chảy nước miếng.

      Cúi đầu ngậm đóa hồng mai, đùa bỡn, bên dưới cũng chen thẳng vào người , để ở chỗ đó. Cây gậy dịch trắng, tựa như chỉ thăm dò cái, vội vào.

      Trời đêm lạnh lẽo, ánh trăng xấu hổ thẹn thùng liếc nhìn cảnh nóng bỏng bên dưới, lập tức xấu hổ trốn vào trong tầng mây. Trong nhà gỗ cách chỗ hai người xa vang lên giọng chuyện nhàng, hình như thăm dò vào bộ lạc Thiết Chùy. Tiếng thở nặng nề khó nghe ra là của giống đực cùng với giọng dịu dàng kiều mị khác.

      Cảm nhận tiến lên đầy cuồng dã của Bối Lý, Đường Lâm khẽ vặn vẹo người, nghênh hợp -——

      Bỗng, trước nhà gỗ vang lên tiếng thét kinh hãi, lâu sau tiếng hét là tiếng giống đực vội vàng thở hổn hển, tiếng thân thể chạm vào nhau, cùng với tiếng rên rỉ che giấu chút nào của người trong nhà, tiếng ngâm nga.

      Đường Lâm khẽ kêu tiếng. Phì! Giống đực trong bộ lạc Thiết Chùy biết xấu hổ. Ngay cả giống cái cũng rất dũng mãnh! Bên tai truyền tới tiếng ngâm nga nũng nịu cao hơn, người khỏi căng lên theo.

      Bối Lý cười khẽ tiếng, cắn lên vành tai Đường Lâm, cười : "Lâm rất hưng phấn?" Lúc chuyện, động tác bên dưới cũng chậm , đôi mắt vàng tỏa ra ngọn lửa nóng bỏng. liếc nhìn Đường Lâm dưới thân, hài lòng mà nhìn thân thể khi mình ra vào, cảm nhận bao bọc chặt khẽ căng khít tốt đẹp. di chuyển nhanh hơn, ngừng đòi hỏi nhiều hơn •••••••

      "Để tôi sờ thử chút!" Jack vươn tay túm Lord tới, liền định ra tay. Những giống đực khác xung quanh kêu ngao ngao, ào ào gõ lên bàn, ánh mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm vào mấy người Lord.

      Jack bỉ ổi nhìn Lord chằm chằm, ánh mắt thẳng thắn đảo qua Arthur và Da la che giấu chút nào. nghi ngờ sao lại thấy Bối Lý và Lâm. Nhưng trái tim sục sôi, nghĩ quá nhiều. Dù sao đều ở bộ lạc Thiết Chùy, phải vội. Cứ thỏa mãn trước rồi sau. giở trò ngay trước mặt mọi người, định vén da thú của Lord lên, bàn tay to lớn đen thui, bộ lông dày rậm, khuôn mặt xấu xí tràn dầy ham muốn.

      ít giống đực vén da thú lên, lộ ra thứ khó coi ngẩng cao đầu bên dưới, quang minh chính đại lột ra trước mặt bọn Lord. Horry giận tới mức cả người run lên. Arthur vươn tay chọc mới khiến tỉnh táo lại, biến thân lập tức.

      Lord cười dịu dàng, mở năm ngón tay, ngăn bàn tay vươn tới của Jack. liếc nhìn Jack cách lạnh nhạt, : "Có phải tộc trưởng Jack quên thân phận của Lord? Lần nàyd✯đ✯L✯q✯đchúng tôi tới đây là vì muối biển. Tộc trưởng Jack định nuốt lời à? Đừng quên thiên thần vẫn nhìn con dân của người, tộc trưởng Jack có từng nghĩ tới ?" cười để lộ lúm đồng tiền khiến Jack bị mê mất ba hồn sáu phách, sao còn nhớ tới thiên thần gì?

      "Nuốt lời nuốt lời. Thiên thần quản được bộ lạc Thiết Chùy. Bây giờ tôi muốn , tôi xem thiên thần có thể nổi giận ?" ngây ngốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn lãng của Lord, cố gắng nuốt nước miếng, khỏi ra lời rất bất kính.

      Đầu lông mày Lord khẽ nhếch. Mãng phu chính là mãng phu! Hai ba câu bị giam lại. Giống đực xung quanh nghe thấy lời này của Jack nhịn được mà lui về sau mấy bước, ham muốn trong lòng lui vài phần.

      "Tộc trưởng Jack cố ý trêu chọc bộ lạc Hắc Sơn chúng tôi?" Giọng từ dịu dàng trở nên sẵng giọng, nhìn thẳng vào Jack, nắm chặt nắm đấm, cho Jack quyền. ngoảnh đầu lại hìn giống đực vây xung quanh mình, hừ lạnh, : "Thiên thần cũng che chở cho con dân nuốt lời. Lần này tộc trưởng Jack đối xử như vậy với bộ lạc Hắc Sơn mà sợ thiên thần giáng giận dữ xuống sao?"

      "Thiên thần, thiên gì ••••••" Lời Jack vẫn chưa hết người bỗng co quắp, té xuống đất: "A! Nhột quá, đau quá ••••••" vội vàng xé da thú người mình, sức rất mạnh. Chỉ trong nhát mắt nửa người bị cào ra máu. Jack lăn lộn, những người khác cũng gấp, định bước lên đỡ . Ai ngờ lập tức có người thứ hai ngã xuống, rồi người thứ ba. Giống cái đứng bên cạnh sợ hãi mà nhìn màn này, tiếng hét chói tai đầy hoảng sợ vang lên, quỳ xuống dập đầu ngừng. Đám người Lord mím chặt môi, cười như cười mà nhìn da thú Jack từng chạm. Lord từ từ tới trước người Jack, ngồi xổm xuống.

      "Rất đau?"

      "Ừ! Đau quá! Cứu tôi ••• cứu tôi."

      cước đá văng Jack cầu cứu, kiên nhẫn mà nhìn phía sau, "Bọn Lâm còn chưa về?"

      Da La bất mãn đá văng cái ghế chướng mắt, lạnh lùng : " nhanh vậy đâu. Cơ hội tốt như vậy, sao Bối Lý có thể bỏ qua." Giọng nhạt nhẽo đầy bất mãn. Lâm thiên vị. Lần này trở về có thế nào cũng phải "dạy dỗ" ấy tốt phen. Đồng thử xanh thẫm chứa đầy ham muốn.

      Nghe lời của Da La xong, mấy người cùng ngoảnh đầu , giả vờ nghe thấy lời đầy vị chua của .

      Khóe môi Lord run rẩy, đá mạnh lên Jack bên cạnh chân đá. hoàn toàn phải là người có máu ghen? Hoàn toàn phải người có máu ghen. Chẳng qua là nhìn Jack vừa mắt mới muốn trút ra, tuyệt đối chỉ là như vậy.
      Phương Lăngluongnhu96 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :