1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[DROP][Trọng Sinh] Hắc nữ phụ, Trà xanh biểu, Bạch liên hoa - Cửu Nguyệt Hy

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      @Chó Điên : đúng rồi! Đúng là đọc xuất bản toàn bị cắt tùm lum, đọc ức chế dã man =.=! Cảm ơn bạn ủng hộ á! Tớ cố gắng dịch năng suất hơn^^!
      @quỳnhpinky : nam chính á! sắp lên sàn rồi :)) mỗi tội đất diễn của ảnh ít tí à -.-
      @tuyết thiên băng: Thích Nghê Lạc nhất truyện ý, dù lúc đầu hơi láo toét chút chút nhưng về sau thấy đáng giống cún ý ý :))

      Chương này có vẻ ngắn ^^! Có vẻ hơi nhàn :)


      Chương 4:
      Nghê Gia nhìn vào gương trước khi ra ngoài, thiếu nữ trong gương rất xinh đẹp, mái tóc được búi kiểu Bun(1), có vài lọn tóc khẽ rủ xuống, xinh đẹp mà tự nhiên. Hôm nay, mặc chiếc váy lụa dài màu xanh dương, trông rất khuôn phép, váy xẻ bên đùi phải, lúc bước , đôi chân thon dài như như , đoan trang mà gợi cảm.

      Lấy hình tượng này tham dự bữa tiệc từ thiên “Toàn cầu Xanh”, cảm thấy vô cùng hài lòng.

      Lúc ra khỏi cửa, liền gặp mẹ Trương Lan.

      “Nghê Gia bình thường trang điểm, nhưng hôm nay, trông rất xinh đẹp.” Từ sau khi bị bà nội trách mắng mấy ngày trước, thái độ của mẹ đối với thay đổi 180°, hiểu sao khiến cho Nghê Gia có cảm giác thoải mái.

      Kì thực, tình cảm của đối với mẹ rất phức tạp. Tình thân là có, mẹ của .

      Nhưng, trong khoảng thời gian 11 năm của đời trước, đến khi chết cũng hiểu được, tại sao cứ đến thời khắc quan trọng, Trương Lan đều đứng về phía Mạc Duẫn Nhi, hoàn toàn đoái hoài gì đến đứa con đẻ của mình: Nghê Gia, Nghê Lạc.

      Nghê Gia cắt đứt dòng suy nghĩ, khóe miệng cong cong: “Bữa tiệc từ thiện “ Toàn cầu xanh” của bộ tài nguyên thiên nhiên quốc gia, được tổ chức ở học viện của con, con muốn xem.”

      Trương Lan hoàn toàn để tâm đến việc này, cười tiếng có tính đối phó, bắt đầu vào chuyện chính của bà: “Đúng rồi, sắp tới, chính là sinh nhật 19 tuổi của con và em trai. Mẹ chuẩn bị làm bữa tiệc sinh nhật lớn cho tụi con. Cũng có thể coi như chính thức giới thiệu các con với mọi người trong xã hội thượng lưu.”

      Nghê Gia cười gì, biết, trọng điểm của mẹ còn ở phía sau.

      Quả nhiên, mấy giây sau, Trương Lan thay đổi chủ đề: “Nhưng mà, bà nội con muốn mời Mạc Duẫn Nhi tới tham dự. Con xem, , con bé cũng là con mẹ nuôi dưỡng 18 năm. Hơn nữa, con bé bây giờ là em danh nghĩa của chị họ Tống Nghiên Nhi của con. Nếu mời, có phải thích hợp. Hay là, con chuyện với bà nội .”

      Nghê Gia trả lời, chỉ bi thương nhìn bà, ánh mắt khổ sở, tủi thân, ngập ngừng; dáng vẻ tội nghiệp muốn lại dám.

      Trương Lan thấy vậy, có chút mềm lòng, dỗ dành: “Gia Gia, mẹ biết trong thời gian này, mẹ lạnh nhạt với con, khiến con vui, là lỗi của mẹ. Nhưng, Duẫn Nhi cũng là người thân của chúng ta mà”.

      Nghê Gia gật đầu, yếu ớt : “Con biết ạ, nhưng mà chị họ Duẫn Nhi quá xuất sắc, con sợ lúc đó mẹ thấy con tốt, mẹ, mẹ để con suy nghĩ được ?”

      Trương Lan vui vẻ gật đầu: “Được!”

      Nghê Gia rời khỏi nhà, sắc mặt điềm tĩnh, cái lỗi suy nghĩ này của mẹ , tốt nhất cần để ý, nếu , chỉ tổn thương tới mình, nên cứ giả bộ biết là tốt nhất.

      muốn lên xe, đằng sau truyền đến tiếng gầm thét giận giữ: “Nghê Gia, đứng lại đấy cho tôi.”

      Ồ, nó thành phố D, mà lại chạy nhanh về đây sao?

      Tay cầm chặt chiếc hộp gỗ, Nghê Gia quay người, cười ngọt ngào: “Nghê Lạc, em có chuyện gì sao?”

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy em trai của mình sau khi sống lại, Nghê Lạc, sắp tròn 19 tuổi, mắt kiếm mày ngài, khí hơn người, trong vầng trán đó, tất cả thể kiêu căng, ngang ngược ai bì được.

      Cậu phía trước mắt, giận dữ chạy đến, ánh nắng buổi chiều chiếu rọi xuống mái tóc, ấm áp như vậy, sinh động như vậy. nhìn cậu, trong mắt đột nhiện lên đau đớn, trái tim rơi lệ trong lòng.

      Đời trước, lần cuối cùng nhìn thấy cậu, là ở trong thùng đựng hàng ở bến tàu hoang, vết máu khô cạn, vết đạn tàn ác, thi thể lạnh lẽo.

      Cho dù luôn cãi nhau với cậu 11 năm, nhưng dù sao họ cũng là song sinh có tâm linh cảm ứng, lúc cãi nhau mắng cậu chết ; nhưng mà nếu sớm biết có người muốn giết cậu, nhất định vì đứa em trai này mà liều mạng với kẻ đó.

      Nhưng, ông trời lại cho cơ hội ấy, lúc chạy như điên đến, cơ thể của cậu đông cứng từ lâu rồi.

      Đời trước, bảo vệ tốt được cậu; đời này, để mình hối hận. . Cái tuyệt vọng mất người thân đó, đau đến trời đất hủy diệt đó, muốn trải qua lần nữa.

      nhìn về phía cậu, mỉm cười.

      tốt!

      Em trai, em vẫn còn sống, tốt!

      Nhưng Nghê Lạc nào có biết suy nghĩ của , chỉ mất vài giây đến trước mặt . Dù là song sinh, nhưng thân hình cao hơn nhiều, cao 1m8. Khí thế giận giữ như là như muốn ép xuống.

      “Nghê Gia, tưởng rằng mình là ai? Vừa đến nhà tôi được vài tháng, liền cho rằng mình là chị tôi hả? có tư cách gì mà quản tôi? cuối cùng gì với bà nội? Tại sao tài sản của tôi đều bị đóng băng? làm những việc này, mẹ có biết ? Ai cho quyền đấy hả?”

      Nghê Lạc quá giận giữ, giống như bắn súng liên thanh.

      Nghê Gia cao 1m68, vì giày cao gót 8 phân, nên chiều cao thấp hơn cậu là bao nhiêu. Cộng với khuôn mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt, khí chất lãnh đạm trực tiếp quăng con sư tử cáu kỉnh trước mặt vài con phố.

      ôn hòa nhã nhặn :

      “Nghê Lạc, dù em có phục hay , bà nội đều giao cho chị quyền quản chế em. Mặc kệ em có hận thế nào, chị cũng thay đổi cái bản tính xa xỉ, háo sắc, công tử, xấu xa của em.”

      Nghê Lạc lần đầu tiên bị người khác hình dung bằng những tính từ tồi tệ như vậy, con mắt trợn tròn. Cậu dù có cặn bã, nhưng vẫn biết xấu hổ. Cho nên khuôn mặt trắng ngần ngay lập tức biến đỏ vì tức giận.

      dựa vào cái gì?”

      “Rất đơn giản mà” Nghê Gia nhún nhún vai: “Sau này em là người thừa kế của Hoa Thị Súc Năng, Nếu Hoa Thị bị em làm phá sản, chị rất thảm đó.”

      Phá sản.

      Nghê Lạc từ đều được mẹ và mọi người trong nhà cưng chiều, thế giới này từ trước tới giờ vẫn chưa có người làm trái ý cậu, nhưng cái đứa chị rẻ rách vừa mới chuyển tới này lại dám lấy bà nội ra để đàn áp cậu; Cắt đứt nguồn kinh tế và phương tiện tiêu khiển của cậu.

      Phải biết là, ở thành phố S, tiền mặt của cậu đều cho đám phụ nữ xung quanh làm tiền boa, hôm qua trở về phải để bạn mua máy bay cho, muốn cho người khác sống đời này nữa mà!

      Cậu vừa về đến nhà liền đến tìm để tranh luận trái phải, thế mà lại phải nghe những lời chê bai nể mặt chút nào. Cậu kiềm chế được cơn giận giữ, hét lên: “Hoa Thị có nhiều tiền như thế, chúng ta có tiêu cả đời này cũng hết, có biết những việc làm với tôi, tàn nhẫn, đáng giận thế nào hả?”

      Nghê Gia quan tâm: “Em cũng vừa mới , chị mới đến nhà mình vài tháng, có chút tình cảm gì với em cả. Cho nên, chị đồng tình với em, thay vào đó, có lẽ cho rằng hành hạ em có vẻ vui. Cho nên em phải ngoan đó, đừng có làm loạn đấy. Nếu , chị nghĩ ra những biện pháp nghiêm khắc hơn để trừng trị em đấy.”

      !” Nghê Lạc tức đến nên lời, muốn phản bác cái gì, đột nhiên nhìn thấy hộp gỗ tay Nghê Gia, kinh ngạc : “Đây phải là viên kim cương gia truyền mà mẹ cho tôi sao, nước mắt công chúa?”

      Nghê Gia mặt chút xấu hổ, thẳng thắn gật đầu: “Ừ đó, Hôm qua nhân lúc em ở, chị trộm từ trong phòng em đấy. Hôm nay phải tham dự bữa tiệc từ thiện, chị muốn mang nó quyên góp.”

      “Cái gì?” Nghê Lạc trừng mắt, thể tin gần như muốn tức chết, thế giới này nên có đứa con biết xấu hổ như vậy: “Đây là của mẹ cho tôi! Để tôi tặng vợ tương lai của tôi!”.

      Nghê Gia nhún nhún vai, biểu thị care.

      “Mẹ có biết được đem quyên cái này ?” Nghê Lạc hung tợn lấy mẹ ra để dọa Nghê Gia, cảnh cáo : “Nghê Gia, dám!”

      Nghê Gia quan tâm nhìn máy phun nước cho cỏ (2) “Chị dám. Em mách .”

      Nghê Lạc thấy chiêu này vô dung, giống như muốn điên: “Tôi hứa tặng cho người khác rồi!”

      “Chị biết nha, là tặng Mạc Duẫn Nhi!” Nghê Gia ngẩng đầu, mặt chút biểu tình nhìn cậu, “Nếu nhìn thấy ta trong bữa tiệc, chị truyền đạt tấm lòng của em.”

      Nghê Lạc hơi run lên, khó hiểu Nghê Gia làm thế nào mà biết được cậu muốn tặng cho Mạc Duẫn Nhi. Nhưng nửa khắc sau, phát đây phải là trọng điểm, lại lần nữa nổi giận: “Trả cho tôi”.

      Nghê Gia lắc đầu: “ trả” rồi, đưa tay ra sau lưng.

      Nghê Lạc nhìn thẹn với lòng, quả là bộ dáng điều đó chẳng có gì xấu hổ, giận sôi máu, độc ác mắng : “Quả nhiên là kẻ lớn lên từ khu ổ chuột, đúng là đồ ăn trộm biết xấu hổ.”

      Cậu đợi Nghê Gia nổi trận lôi đình, nhưng Nghê Gia lạnh nhạt liếc cậu cái, giống như có chút khinh thường “Còn tốt hơn em, may mắn được trưởng thành trong hoàn cảnh tốt như vậy, thế mà lại vô dụng chẳng làm được cái gì.”

      ” Nghê Gia liên tục bị sỉ nhục, sức nhẫn nhịn đến giới hạn, hung ác : “Tôi lại lần cuối cùng, trả lại đồ cho tôi.”

      Nghê Gia: “Chị lại lần cuối, trả”.

      “Nghê Gia, tôi cảnh cáo , đừng có vượt qua giới hạn của tôi!” Ánh mắt Nghê Lạc đầy lửa giận: “ đừng bức tôi đánh .”

      Nghê Gia bất ngờ mở to mắt, có chút kinh ngạc nhìn cậu, giây sau, dần bình thường lại, lùi lại bước.

      Nghê Lạc đắc ý cong môi cười lạnh, xem ra, vẫn biết sợ. Tốt, sớm như thế, cần nhiều lời như vậy.

      Nhưng việc xảy ra tiếp theo, cậu thể ngờ được.

      Nghê Gia lặng lẽ, trầm mặc lùi lại bước, tuyệt đối phải vì sợ mà trốn tránh, mà là-----

      Gương mặt bình thản, lẳng lặng đứng đó, đột nhiên, đôi chân thon dài, giống như bão táp, kéo theo chiếc vái dài xanh giống như bươm bướm vỗ cánh.

      cước đá ngoan độc tiêu chuẩn như trong sách giáo khoa.

      Nghê Lạc còn chưa kịp phản ứng lại, trong phút chốc bị đá cái cổ, đạp thẳng xuống đất.

      Lực đạo kinh người.

      Nghê Lạc lệ rơi đầy mặt.

      Thằng con trai cao 1m81 liền bị quật ngã như thế, ngã rồi, ngã...

      Cái này nếu bị người khác nhìn thấy, cậu cũng còn mặt mũi mà sống nữa.

      Nghê Lạc: TAT!!!QAQ!!

      Mấu chốt là vấn đề quan trọng nhất tại phải là mặt mũi, cái cổ của Nghê Lạc đau giống như bị cắt đoạn, lăn lộn cỏ, khóc cha gọi mẹ.

      Bởi vì mặc chiếc váy xẻ dài, bộ dáng của Nghê Gia vẫn như cũ, rất nhanh thu hồi lại lực chân phát ra gương mặt bình thản sửa sang lại váy, liếc mắt nhìn Nghê Lạc lăn lộn, bình tĩnh :

      “Quên cho em biết, chị có đai đen Karatedo. Cho nên...”

      trả lại y nguyên câu cậu vừa cảnh cáo : “Nghê Lạc, đừng bức chị đánh em”.

      Nghê Gia xoay người lên xe, phân phó lái xe: “đưa tôi đến trường.”

      Nghê Gia ngồi ghế sau, mở ra hộp gỗ tinh xảo trong tay, viên kim cương màu xanh lam 10,3 carat, cao quý trang nhã, rạng rỡ lấp lánh.

      Thằng láo toét, thế mà lại dám lấy viên kim cương “nước mắt công chúa” nổi danh thế giới tặng cho Mạc Duẫn Nhi. Mẹ nó(3), nhà dù có in ra tiền cũng thể hoang phí như thế chứ.

      Đúng là thiếu ăn đòn!

      Nghê Gia ôm chiếc hộp, thầm nghĩ, bữa tiệc “toàn cầu xanh” là do ông cụ nhà họ Việt dẫn đầu, hy vọng ràng viên kim cương mang ý nghĩa đặc biệt này, có thể thu hút được chú ý của ông cụ.

      (1) Búi bun: kiểu như thế này nè :)
      [​IMG]

      (2) Máy phun nước cho cỏ
      [​IMG]

      (3) M的: trong bản tiếng Trung là chữ này. biết dịch thế nào, chắc là câu mắng ý! Nếu ai biết bảo nha =D

      P/s1: mạng lác quá, cop đc ảnh được phần chú thích! Mai mình sửa lại nha
      P/s2: chương 5 là pic nha! Pic theo dự tính là các chương: 5, 10, 15, 20,....
      Last edited: 7/1/15
      minhminhle, Hotaru_yuki, Alice Huynh7 others thích bài này.

    2. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      Mình nghĩ mình biết nam chính là ai rồi
      pisces_3943 thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Nhi Đặngpisces_3943 thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @pisces_3943 pic pic bạn ,chống đạo chích ,mà nếu pic mình khuyện bạn pic nhiều xíu cho an toàn,với lại font chữ ,bạn nên chọn font lạ nếu ko nó tách chữ từ pic dc ấy :yoyo14::yoyo14:
      quỳnhpinky, Nhi Đặngpisces_3943 thích bài này.

    5. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      olphuit, pisces_3943linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.