1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thứ Nữ Xinh Đẹp - Ngã Cật Nguyên Bảo (Chương 48) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      THỨ NỮ XINH ĐẸP


      Tác giả: Ngã Cật Nguyên Bảo

      Thể loại: trọng sinh, trạch đấu, cung đấu, HE

      Editor: Hàn Băng

      Nguồn convert: tangthuvien

      Nguồn:https://hanbangcac1993.wordpress.com/th ... p-muc-luc/



      [​IMG]



      Giới thiệu:
      Ở kiếp trước nàng tuy là thứ nữ, thế nhưng lại được gả vào thế gia trạng nguyên làm vợ kế. Vốn tưởng là lương duyên, ngờ cuối cùng lại rơi vào cảnh phụ – huynh bị chém đầu, người nhà bị lưu vong, còn chính bản thân lại thổ huyết mà chết.


      Trùng sinh trở lại, nếu phải lựa chọn vận mệnh lần nữa, nàng dứt khoát quyết định hoàn toàn khác biệt so với kiếp trước. Do đó vừa lên kiệu gả vào vương phủ, từ đó thay đổi vận mệnh của mình và thay đổi cả vận mệnh người nhà.

      Nhìn bầu trời gió cuốn mây tan, trước sân hoa nở rồi tàn, thứ nữ nho xinh đẹp mưu cầu đời vinh hoa phú quý.

      Mở đầu:

      Long Hưng năm hai mươi bảy, đầu tháng ba, canh ba giờ Tỵ .

      Kinh thành.

      Trong gian phòng của Hàn gia, chén bát vỡ vụn còn ghế đổ ngã mặt đất , những cái hòm bị mở toang, y phục đều vứt bỏ tùy ý mặt đất. Mấy trang giấy rơi tứ tán trong phòng, trận gió thổi vào, theo gió bay . Nước mực bị hất vào vách tường, theo tường rơi xuống mặt đất, tụ lại thành bãi mực nước.

      nữ nhân yên tĩnh nằm ở giường, tựa hồ như thấy ngực phập phồng còn cánh tay lộ ra ở bên ngoài chăn. Nữ nhân này dung mạo cũng chỉ hơn hai mươi, thế nhưng có tóc bạc. Tay khô héo như cành cây, khác mấy so với bà lão tám mươi.

      Nàng nghe được động tĩnh bên ngoài, gian nan mở mắt ra. Nha đầu Lệ Chi vội vội vàng vàng vào gian phòng giữa viện, bà tử giữ cửa làm như thấy được nàng. Chờ sau khi Lệ Chi qua, “Hừ” tiếng khinh miệt, bà tử chút nào che giấu khinh bỉ và chán ghét đối với đôi chủ tớ này. Hàn phủ dưới ai cũng ước gì phu nhân trong phòng kia chết sớm chút, đỡ phải xui xẻo.

      Lục Cẩn Nương nhìn thấy Lệ Chi tiến vào liền kích động, thế nhưng nàng như đèn dầu sắp tắt, vô pháp chống đỡ thân thể. Chỉ có thể lo lắng nhìn Lệ Chi, gian nan hỏi: “Thế nào rồi?”

      Lệ Chi gương mặt trắng bệch, mắt đỏ bừng, khóc : “Phu nhân, có chuyện gì, tất cả đều tốt.”

      !” Lục Cẩn Nương nghĩ rằng chính mình mặc dù sắp chết, cũng muốn chết cách minh bạch. Bây giờ nàng lo lắng nhất đó là tình cảnh của Lục gia.

      Lệ Chi lay chuyển được nàng, nếu phải chỉ sợ là phu nhân chết nhắm mắt. Lệ Chi khóc ròng : “Lão gia và đại thiếu gia, còn có tam thiếu gia bị đem chém đầu thị chúng. Toàn gia đày lưu vong nơi biên ải.”

      “A ——” Lục Cẩn Nương liền phun ra ngụm máu, tại sao có thể như vậy? Lục gia sao có thể cứ như vậy là xong? Chém đầu thị chúng? Rốt cuộc là tội danh gì phải đem phụ thân cùng huynh đệ của nàng chém đầu?

      Trong mơ hồ, có đám người vọt vào, đem Lệ Chi ấn ở mặt đất. Nàng muốn hô to, muốn Hàn gia tha cho Lệ Chi mạng. Lệ Chi chỉ là nha đầu, thế nhưng trong miệng toát ra tất cả đều là máu. Từ ngày theo gả cho Hàn Thịnh làm làm vợ kế trở , nàng chính là vật mà Hàn gia bày biện. Mãi cho đến chết, cũng chưa từng thay đổi. Ngay cả nha đầu trung thành nhất của mình cũng giữ được.
      Aliren, honglak, Mizuki7 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 1: LÀM THIẾP

      Edit: Hàn Băng



      Long hưng, năm thứ hai mươi, đầu tháng ba, thời tiết u lạnh lẽo.

      qua canh ba, tại phòng khách Lục gia vẫn sáng đèn như trước. Đại lão gia Lục Trường Trung chau mày lo lắng, thê tử Tần thị ngồi ở đối diện cũng thầm thở dài theo, mới mười ngày ngắn ngủi mà lão gia như già mười tuổi.

      Tần phu nhân liền hỏi “Lão gia, chuyện này có biện pháp sao?”

      Lục Trường Trung than thở: ” Nếu có biện pháp, ta cần gì phải như thế này”

      “Thế nhưng nhà chúng ta như vậy, làm sao có thể đưa nữ nhi làm thiếp?” Dù gì cũng là nhà dòng dõi thư hương, đây chẳng phải khiến cho người khác chê cười sao.

      “Ý tứ của phu nhân làm sao mà ta . Chẳng qua bây giờ tới bước này rồi”. Nếu có biện pháp, hà tất phải để nữ nhi vào vương phủ làm thiếp, để cho người ta phỉ nhổ.

      Nguyên quán Lục gia ở phủ Hàng Châu, Chiết Giang. Tổ tiên nhiều đời là tá điền, đến thế hệ tổ phụ của Lục Trường Trung, nhờ vào đặt mua hơn mười mẫu ruộng nước liền trở thành trung nông rồi đem phụ thân của Lục Trường Trung bồi dưỡng, cũng chính là Lục lão thái gia. Sau khi Lục lão thái gia đỗ tú tài và đỗ luôn hai bảng tiến sĩ Lục gia là thế gia vọng tộc. Lục Trường Trung lúc đó được di truyền từ Lục lão thái gia, cũng sớm thi đậu tú tài, về sau thi cử nhân và tiến sĩ cũng rất thuận lợi, tuổi còn trẻ có hai bảng tiến sĩ. Hơn nữa Lục Trường Trung cùng với em ruột là Lục Trường Xuân làm ăn rất được nên Lục gia càng ngày phồn thịnh. Sau này Lục lão thái gia cùng với Tần đại nhân cũng là tiến sĩ cùng khoa kết thông gia với nhau. Vì Tần gia cũng thuộc dòng dõi thư hương nên Lục Trường Trung có thể lấy được Tần thị, Lục lão thái gia cũng cảm thấy an ủi. Lúc này Lục gia cũng bắt đầu có phong thái thư hương.

      Từ khi Lục gia trở nên giàu có, nhất là sau khi Lục Trường Trung đậu Tiến sĩ, Lục gia liền tự xưng là phần tử trí thức. Thế nhưng trong mắt những thế gia chân chính ở kinh thành, Lục gia khác nào nhà giàu mới nổi. Điều này Lục lão thái gia cùng Lục Trường Trung cũng rất ràng, do đó phụ tử hai người cũng vô cùng quan tâm đến thanh danh Lục gia. Để nữ nhi vào vương phủ làm thiếp, là đem mặt mũi tổ tiên vứt xuống. Nếu Lục lão thái gia còn sống đời, sợ rằng xách theo quải trượng đánh chết Lục Trường Trung.

      Tần thị vẻ mặt lo lắng “Tuy Cẩn Nương phải do thiếp sinh nhưng mà ̣nhiều năm như vậy nhìn nàng lớn lên, dung mạo và phẩm chất dám so bì với các tiểu thư khuê các khác nhưng cũng thua kém bất kì ai. Lão gia cam lòng để Cẩn Nương làm thiếp cho người ta sao? Đây…” tình mất hết thể diện mà.

      “Phu nhân cũng nhìn thấy đó, hôm nay ta ra ngoài đưa tiền mà ai dám lấy. Nếu như chúng ta nhanh chóng tìm ra biện pháp, chỉ sợ nhà già trẻ lớn bé cũng đều gánh nổi. “

      Tần phu nhân ưu sầu: “Lão gia, chẳng lẽ có biện pháp sao? Tuy rằng việc xây đê lần đó, lão gia cũng tham dự. Thế nhưng chuyện này cũng phải là ông chủ trương. Vì sao lại tính đến đầu chúng ta?”

      Lục Trường Trung hừ lạnh tiếng ” Vì sao à? Đô đốc khi ấy bây giờ là Lễ bộ Thượng thư, ta bất quá chỉ là cái bia ngắm.” Lục Trường Trung hận những người đó sâu sắc, vậy mà đem làm ma chết thay. Ba năm trước đây trong lần xây đê sông Hoàng Hà, tuy là tham dự nhưng cũng phải là tổng chỉ huy, bất quá chỉ là chân làm việc vặt. Năm nay lũ mùa xuân tới sớm hơn so với những năm qua, vậy mà con đê lại sụp đổ làm ngập cả hai huyện, việc này tự nhiên giấu được. Hoàng đế nổi giận đùng đùng muốn lôi người có liên quan ra chém mà Công bộ Thượng thư cùng với Thị lang liền đem còn có hai người khác đẩy ra làm kẻ chết thay.

      Hai kẻ kia bởi vì trong nhà có tiền để thu xếp quan hệ nên bị bắt đến đại lao Hình bộ. Lục Trường Trung nhờ có đệ đệ là Lục Trường Xuân đút lót quan nên lúc này mới miễn tai ương tù tội. Thế nhưng nếu vẫn tìm ra biện pháp kết cục của khẳng định cũng là đại lao Hình bộ, thậm chí bêu đầu. Toàn bộ Lục gia chừng phải đối mặt với việc tịch thu tài sản còn bị đày lưu vong. Để tự cứu mình và cũng là vì Lục gia, Lục Trường Trung lúc này mới nghĩ ra biện pháp đưa nữ nhi vào vương phủ làm thiếp. Chỉ cần Ngũ vương gia thu nhận Cẩn Nương, vậy có nghĩa là Ngũ vương gia ra mặt giải quyết việc này.

      Tần phu nhân nhíu mày: “Lão gia phải làm thế sao? Để Cẩn Nương làm thiếp, thiếp đành lòng. Lão gia, phải Hàn đại nhân cũng tìm vợ kế sao? Hàn đại nhân quan hệ rộng rãi, lại có họ hàng cùng Đại học sĩ , với xuất thân của Cẩn Nương, chúng ta thêm của hồi môn nhiều chút, làm vợ kế của Hàn đại nhân cũng được rồi, bằng chúng ta tìm Hàn đại nhân . Nếu như hai nhà kết tình thông gia Hàn đại nhân phải xuất thủ giúp lão gia tay để vượt qua cửa ải khó khăn lần này.”

      “Chuyện này tuyệt đối được, Hàn Thịnh là kẻ thất phu làm sao tương xứng với chúng ta được.” Lục Trường Trung hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.

      “Lão gia đây là tại sao? Làm vợ kế dù sao vẫn là chính thất, chẳng lẽ Cẩn Nương phải là con lão gia? “

      “Phu nhân hiểu lầm rồi. Năm đó ta cùng Hàn đại nhân cùng làm quan ở Tuyền Châu, còn là quan của ta. Ta làm sao có thể biết tính tình của , Hàn Thịnh này rất là hung ác. Nếu như để Cẩn Nương gả cho , thể nghi ngờ chính là đem dê vào miệng cọp. Chúng ta chỉ phải đưa nữ nhi còn phải đưa thêm số bạc đáng kể, Hàn Thịnh mới có thể ra tay. Chẳng qua là lần này ra mặt xong, nếu như tương lai sau này ta lại gặp rắc rối nhất định là khoanh tay đứng nhìn. Nếu đúng là có lợi cho chỉ sợ còn phải chịu bị đạp thêm cước. Người này tuyệt đối thể làm bạn, huống chi là kết thân, trăm triệu lần thể.”

      Tần phu nhân kinh hãi “Thế sao nghe Hàn đại nhân thanh danh rất tốt. Hoàng thượng hình như cũng rất coi trọng .”

      “Hừ! Mua danh trục lợi có, Phu nhân còn nhớ năm đó Tô đại nhân ở Tuyền Châu ?”

      ” Đương nhiên là nhớ rồi”

      Lục Trường Trung có phần cảm khái : “Tô đại nhân là người có bản lĩnh, thế nhưng có mắt như mù, tin lầm người. Năm đó Tô đại nhân cùng Hàn Thịnh quan hệ rất tốt, hai người cùng khoa lại cùng chức vị còn có ý tứ kết làm thông gia. Thế nhưng sau này ra sao? Hàn Thịnh lại đạpTô đại nhân để bò lên, bây giờ Tô đại nhân vẫn còn ở Lĩnh Nam kìa “

      Lần đầu nghe Lục Trường Trung đến chuyện này, Tần phu nhân lại càng hoảng sợ “Lần trước xuất môn gặp phải Hàn thái phu nhân, nàng rất mến Cẩn Nương. Thiếp thấy ý của nàng hình như là nhìn trúng Cẩn Nương. Sau đó lão gia gặp chuyện may, chuyện này cũng liền quên mất”

      “Phu nhân chuyện này để làm gì?! Phu nhân yên tâm , ta hỏi thăm ràng. Ngũ vương gia tính khí nhân hậu khoan dung, mấy năm nay nữ nhân vào vương phủ đều tệ lắm. Nếu Cẩn Nương vào đó chừng còn có chút tiền đồ quay về”

      Tần phu nhân lắc đầu, : “Lão gia đơn giản quá, vương phủ kia sao người bình thường có thể ở lại. Cẩn nương vào đó nếu vận khí tốt thôi, nếu như vận khí tốt sớm thất sủng, vậy phải làm thế nào? chừng chết ở góc nào ai hay biết “

      “Phu nhân hà tất những đều xui ” Lục Trường Trung sờ trán, cũng cảm giác được mấy ngày này lại thêm ít nếp nhăn.

      Tần phu nhân lau khóe mắt : “Lão gia cũng biết tính tình thiếp, Cẩn Nương tuy rằng phải là thiếp sinh, thế nhưng cho tới bây giờ thiếp luôn luôn có ý xấu. Đối với thứ nữ hay thứ tử cũng đều như nhau. Tóm lại Lục gia chúng ta giàu có, hà tất gì phải hà khắc với con cái. Cẩn nương nha đầu này cũng là đứa có hiếu, trong lòng thiếp tâm mong muốn nàng được tốt. Thế nhưng bây giờ lão gia đột nhiên muốn cho Cẩn Nương làm thiếp, danh phận thiếp làm sao có thể mở miệng? Lão gia cũng thông cảm được sao”

      Lục Trường Trung nhàng cầm tay Tần phu nhân ” khó cho phu nhân rồi”

      Lục Trường Trung đối với tính nết Tần phu nhân rất ràng, Tần phu nhân thế cũng có khoe khoang gì. Tần thị mặc dù cũng biết ghen nhưng cho tới nay hề hạ thuốc sẩy thai hại tính mạng thiếp thất hay khắt khe thứ nữ, thứ tử. Nhiều lắm cái nào phạt liền phạt, cái nào nên thưởng thưởng. Cũng vì vậy Lục Trường Trung đối với Tần phu nhân rất là tôn trọng, lời của bà phải là ông hiểu.

      ” Phu nhân thuyết phục Cẩn Nương chút, nàng là nương hiểu chuyện, hẳn là vì phụ mẫu mà phân ưu”

      “Lão gia nghe nhàng. Nếu như Cẩn Nương bằng lòng cũng sao, nếu như chính nàng muốn, lão gia ép buộc nàng vào vương phủ chỉ sợ hoàn toàn ngược lại. thể khiến Ngũ vương gia giúp đỡ ngược lại làm cho Vương Gia ghi hận. Như vậy chuyện lão gia chẳng phải là có cách cứu vãn “

      Lục Trường Trung cau mày, Tần phu nhân cũng rất có lý “Phu nhân cân nhắc chu đáo, là ta suy xét chu toàn. Xin phu nhân cùng Cẩn Nương chút khiến cho nàng nguyện ý , được ?”

      “Tuy như vậy, thế nhưng lão gia cũng nên chuẩn bị con đường mới tốt. Nếu như Cẩn Nương muốn, lão gia cũng có thể có biện pháp khác hóa giải chuyện này.” Tần phu nhân là tâm muốn để Lục Cẩn Nương làm thiếp, mặc dù là thứ nữ nhưng thân phận kia cũng hay ho. Nàng còn phải hứng chịu thanh danh khắc nghiệt, chỉ sợ bọn tỷ muội nhà mẹ nàng lại đến châm biếm giễu cợt.

      Lục Trường Trung gật đầu, Tần phu nhân sai. Chuyện này Cẩn Nương nhất định phải bằng lòng mới tốt, để tránh đắc tội quý nhân. Nếu Cẩn Nương muốn chỉ sợ thực phải cùng tên thất phu Hàn Thịnh kết thông gia.
      Aliren, honglak, Mizuki6 others thích bài này.

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      nhảy hố của nàng nha.....

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Trọng Sinh

      Editor: Lăng Ngạo Tuyết


      Lệ Chi canh gác đến giữa đêm chợt tỉnh giấc. Nghe được giường có động tĩnh, liền giọng gọi " Tiểu thư?".

      Trong đêm tối cái gì cũng thấy , chỉ nghe Lục Cẩn Nương "Ưm" tiếng. Lệ Chi liền hỏi xem có phải tiểu thư muốn uông nước hoặc là nhà xí hay nhưng chẳng nghe thấy trả lời. Nghĩ đến chắc nàng còn ngủ, rồi lại nghe được nghe được thanh Cẩn Nương vang lên: "Là ngươi sao, Lệ Chi?"

      " Đúng là nô tỳ, tiểu thư có gì phân phó?"

      " tại là giờ nào rồi?"

      " Tiểu thư yên tâm, cách giờ thỉnh an còn sớm lắm. Tiểu thư có thể ngủ ít nhất canh giờ." Do dự chút, Lệ Chi lại : " Thân thể tiểu thư chưa được tốt, nếu đợi trời sáng nô tỳ bẩm báo Đại phu nhân mời đại phu đến xem cho người chút". Trong đầu Lệ Chi có chút lo lắng, trước kia Lục Cẩn Nương tới giờ này cũng chưa tỉnh giấc. Hôm nay làm sao vậy? Hay là thân mình có vấn đề?

      " cần. Cho ta chút nước." Lục Cẩn Nương ôn nhu

      ra là khát nước, chẳng trách. Lệ Chi đứng dậy, rót chén nước ấm đưa cho Cẩn Nương. May mắn là có ấm nước nóng, qua đêm mà nước vẫn còn hơi ấm. Lục Cẩn Nương uống nước xong, vừa nằm xuống tiếp tục ngủ, quên phân phó Lệ Chi nhanh ngủ để sáng sớm còn thỉnh an. Lệ Chi cười đáp ứng, thấy Cẩn Nương quả thực ngủ, lúc này mới yên tâm nằm giường an giấc.

      Trời vừa hừng sáng Cẩn Nương thức dậy, Lệ Chi cũng xuống giường theo. Lúc này Đào cùng với Mật Quất đến hầu hạ.
      Mật Quất cũng giống như thường ngày, líu ríu những chuyện bát quái trong phủ, chẳng hạn như buổi tối hôm qua Chu di nương cùng nha đầu ầm ĩ, trong khoảng thời gian này lão gia đều nghĩ trong phòng Đại phu nhân. Còn thời tiết dần dần ấm hơn, biết phòng thêu thùa có chuẩn bị quần áo mùa hè hay nhưng hy vọng cũng đừng nóng đến toát mồ hôi, như thế mặc trang phục mùa xuân là hay nhất.

      Nếu là lúc trước Cẩn Nương luôn vừa cười nghe nàng , thường thường hỏi thêm hai, ba câu. Tóm lại khí tốt vô cùng. Nhưng mà hôm nay từ đầu đến cuối Lục Cẩn Nương đều thực im lặng, sắc mặc được tốt, khẽ mím môi, tựa hồ là suy nghĩ sâu xa.

      " Tiểu thư xem, hôm nay người có đẹp ?" Theo thường lệ Đào trang điểm thỏa đáng xong liền hỏi.

      Lục Cẩn Nương hướng về gương nhìn, tốt lắm, Đào ngày càng khéo tay. Quần áo màu xanh biếc, giờ đều chuộng kiểu búi tóc hơi rũ xuống, mấy thứ trang sức như vòng tai, bông tai hay thắt lưng vô cùng đơn giản.Nhìn đơn giản nhưng mọi người đều biết tất cả phải là hàng thứ phẩm, có giá trị ít.

      Lục Cẩn Nương hơi cau mày, Đào vội vàng hỏi: " Tiểu thư thích sao? Nô tỳ trang điểm lại cho người."

      " , ta thích lắm. Đào ngươi càng ngày càng khéo tay." giờ nhìn lại mới phát thời điểm còn làm tiểu thư là tốt, Đại nương có bạc đãi nàng, chu cấp quần áo,trang sức thiếu thứ gì.

      Đào ngượng ngùng cười:" Đều là tiểu thư dạy bảo tốt thôi". Lúc này Mật Quất liền mất hứng, tiểu thư hôm nay làm sao vậy, còn khích lệ Đào mà cũng khích lệ nàng.

      Mật Quất chen chúc đẩy Đào ra: " Tiểu thư mặc như thế này là thích hợp, hôm nay là ngày hội Nữ nhi, tiểu thư mặc thân xanh biếc, chẳng phải là hợp với tình hình sao. Năm nay Đại phu nhân phân phó mọi người đều phải ở lại trong phủ nhưng mà năm trước chúng ta đạp thanh và thưởng hoa đào mà, biết năm nay vì sao được xuất môn."

      Mật Quất vẻ mặt thất vọng, Nữ nhi hội - ý nghĩa như tên, tất nhiên là ngày hội dành cho các nữ nhi. Ngày này các nương đều xuất môn, có thể cần giữ quy củ, chuyện với nam tử xa lạ cũng là gì. Chỉ cần làm ra chuyện thất lễ là được. Dân gian cũng có cách khác, Nữ nhi hội kỳ chính là ngày hội đính ước giữa nam và nữ. Đương nhiên hành đều dựa theo lễ nghĩa, so với ngày thường nam và nữ mặt mũi cũng thể nhìn, cũng dám ngày này đối với các nương chưa xuất giá là ngày đáng để chờ mong.

      Ngày Ba tháng Ba? Hôm nay dĩ nhiên là Ba tháng Ba! Lục Cẩn Nương biến sắc, tay chợt vịn vào bàn, bộ dáng như đứng vững.

      " Tiểu thư làm sao vậy?" Đào khẩn trương đến tim muốn nhảy ra," Tiểu thư, nô tỳ giúp người ngồi xuống."

      " cần" Lục Cẩn Nương khoát tay, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm Đào," Đại phu nhân trước đó phân phó mọi người có việc gì cũng cần xuất môn?"

      Đào cho nên ," Đúng là vậy, Tiểu thư làm sao vậy? Hay là thân thể khỏe? Nô tỳ bẩm báo Đại phu nhân cùng Lão phu nhân, mời đại phu đến xem cho người"

      " cần, ta sao" Lục Cẩn Nương cắn môi dưới, rất đau, là rồi, hết thảy đều là , phải nàng nằm mơ. Nàng trọng sinh, hơn nữa Trùng sinh trở lại vào ngày Ba tháng Ba của Bảy năm trước. ngày này nàng nhớ rất ràng, dự định ra phủ đạp thanh. Sáng sớm sau khi thỉnh an xong, Đại nương hỏi nàng có nguyện ý hay vì người nhà, vì tiền đồ lão gia, vào Vương Phủ làm thiếp. Lúc trước nàng hề nghĩ ngợi gì liền cự tuyệt, bởi nàng sớm lập chí hướng, chỉ làm thê, làm thiếp. Cho nên thời điểm Đại nương hỏi nàng, khắc kia nàng thực hận Đại nương. Nàng nghĩ rằng Đại nương muốn bắt nàng trèo cao để lấy lòng phụ thân, cũng may phụ thân a dua theo. Sau Đại nương cho nàng việc hôn nhân của Hàn gia, nàng là cao hứng, Hàn đại nhân chính là quan tứ phẩm của Đại lý tự, so với phụ thân cao hơn hai cấp. Tuổi bất quá ba mươi, mặc dù là làm vợ kế mà Hàn đại nhân có con trai trưởng, tuổi tác lớn hơn chút nhưng đối với thứ xuất mà , đây là con đường tốt nhất. So với làm nương tử của tú tài, làm vợ thương nhân tốt hơn rất nhiều. Thế nhưng lại là...

      Lục Cẩn Nương ngẩng đầu nhìn bốn phía, trước kia chưa từng chú ý những chi tiết, giờ sống thêm đời lại nhìn thấy ràng. Khi đó nàng còn nghĩ Đại nương chán ghét nàng nên mới cho nàng làm thiếp, lại căn bản biết thời điểm này Lục gia đến hồi bấp bênh. Sau nàng gả cho Hàn gia, cũng là Lục gia tự tìm lấy lối thoát, cũng nhờ vã mình. Bởi vì Hàn Thịnh chính là con sói chuyên ăn tươi nuốt sống người khác.

      " Tiểu thư, người làm sao vậy?" Đào cùng Mật Quất đều bối rối, nghe được động tĩnh Lệ Chi cũng chạy đến, " Tiểu thư thân thể khoẻ sao? Tiểu thư cần thỉnh an hôm nay đâu. Lão phu nhân cùng với Đại phu nhân thông cảm cho người mà."

      " cần. Thân thể ta tốt lắm. Vừa rồi chỉ là có chuyện nghĩ đến xuất thần thôi." Lục Cẩn Nương ngồi xuống, " Dọn điểm tâm , lúc này còn sớm nữa, lát còn phải thỉnh an Đại nương cùng với Nội tổ mẫu."

      " Này?" Đào cùng Lệ Chi do dự, Mật Quất tâm tư cũng bất định, biết suy nghĩ gì.

      Lục Cẩm Nương liền phân phó cho mấy nha đầu. Nếu tình gì, tất cả mọi người đều phải ở bên trong nhà. Dùng bữa xong lại thỉnh an, đến giữa trưa nếu Lão phu nhân hoặc Đại phu nhân giữ lại ăn cơm ở còn trở về phòng.

      Trước kia tuổi tác còn nên phải đến phòng sách cùng phu tử học. giờ trưởng thành rồi nên cần học, càng nhiều thời gian cùng Lão phu nhân học chút thêu thùa.

      Điểm tâm có chén cháo cá, đĩa dưa muối và hai cái bánh bao. Tuy rằng đơn giản nhưng Lục Cẩn Nương lại thiếu chút nữa rơi lệ. bao nhiêu năm rồi nàng chưa ăn thức ăn ở nhà mẹ đẻ? Từ khi vào Hàn gia, số lần nàng về nhà mẹ có thể đếm đầu ngón tay. Vài năm đó, nàng bị nhốt ở Hàn gia, mặc kệ mọi việc chẳng khác gì kẻ vừa mù vừa điếc.

      Nghĩ đến những ngày tháng ấy, đột nhiên Cẩn Nương cảm thấy ngực nhói đau, gắt gao che ngực lại, sắc mặt trắng bệch, chau mày, biểu tình đều vặn vẹo.

      "Người làm sao vậy, tiểu thư?" Vừa thấy sắc mặt Lục Cẩn Nương bất thường, Đào cùng Lệ Chi đều khẩn trương lên. Các nàng giờ phút này mười phần xác định thân thể tiểu thư tốt, tối nay nhất định phải tiếng cùng Đại phu nhân, để mời đại phu đến xem.

      Lục Cẩn Nương xua tay, đều là quá khứ, hết thảy cũng giống như giấc mộng mà thôi. giờ ông trời lại cho nàng cơ hội, tất nhiên nàng thể phụ lòng an bài của ông trời được.
      Aliren, honglak, Mizuki5 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Tần phu nhân thăm dò

      Edit: Lăng Ngạo Tuyết

      [​IMG]



      Ăn qua điểm tâm lại thu dọn chút. Lục Cẩn Nương liền : " thôi! theo ta thỉnh an Nội tổ mẫu và Đại Nương. Mật Quất, ngươi ở lại, có Lệ Chi và Đào theo là đươc rồi."

      Mật Quất vẻ mặt ủy khuất,"Tiểu thư, nô tỳ làm sai chuyện gì sao?"

      Lục Cẩn Nương cười : "Mật Quất, hai ngày nay Phương mụ mụ thân thể được tốt, ngươi chăm sóc cho nàng nhiều chút. Chờ Phương mụ mụ khỏe lên ngươi hãy theo hầu hạ ta".

      Phương mụ mụ là vú nuôi của Cẩn Nương và cũng là mẹ của Mật Quất. Bởi vì bà nên trong các nha đầu theo bên người, Cẩn Nương thích nhất là Mật Quất. Nàng hoạt bát, tinh nghịch lại thông minh, lúc nào cũng biết lấy lòng người khác, làm cho mọi người cảm thấy nàng là nương tốt hiếm có. Chỉ là trong quá khứ Cẩn Nương từng nghĩ như vậy nhưng qua lần trọng sinh, so với người khác có được trí nhớ vài năm, Lục Cẩn Nương đối với hai mẹ con này sớm thay đổi đánh giá. Mật Quất có cách nào có thể lưu lại.

      vào bên trong hoa viên của Lục gia, Cẩn Nương thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ, lại có chút cảm khái. Vốn là Đại nương quản lý có vẻ nghiêm mà khoảng thời gian phụ thân gặp chuyện may Đại nương lại càng hà khắc hơn với hạ nhân. Trước kia nàng biết cũng hiểu, bởi vì Đại nương và phụ thân hề , ngay cả Lão phu nhân cũng che giấu. Nhưng mà nay Lục Cẩn Nương biết, tuy rằng nàng phụ thân rốt cuộc phạm vào tội gì nhưng khẳng định là trọng tội, nếu cũng nghĩ ra chủ ý đưa nữ nhi tiến vào Vương Phủ làm thiếp, khẳng định là đến hồi sơn cùng thủy tận. Bởi vì nàng muốn nên Lục gia lui bước, cùng Hàn gia kết thông gia với nhau, từ đó Lục Cẩn Nương cùng Lục gia đều vào ngỏ chết.

      Hôm nay là ba tháng ba, bao lâu Đại nương hỏi ý của nàng về chuyện làm thiếp, lần nữa xảy ra, nàng nên lựa chọn như thế nào? Giống như trước đây quả quyết muốn? Hay là ủy khuất bằng lòng? Hoặc là Lục gia còn có con đường thứ ba hay ?

      Đến trong viện của Lão phu nhân, Tứ muội Lục Quỳnh Nương cùng Ngũ muội Lục Mật Nương cũng đều có mặt. Tứ muội Lục Quỳnh Nương còn chưa đầy mười ba tuổi, là con Đại phu nhân Tần thị, còn là tiểu nha đầu quỷ quyệt. Về phần Lục Mật Nương còn rất , vẫn còn để hai búi tóc, phấn điêu ngọc mài. Mặc dù là thứ xuất, bất quá cũng nhát gan hay yếu ớt. Nay nghĩ lại, Cẩn Nương thể thừa nhận, Tần phu nhân làm Đại nương đúng là đủ tư cách, nàng cũng hà khắc với các thứ nữ con vợ lẽ, tuy rằng luôn thể bộ dáng thản nhiên nhưng cái gì nên cho mọi người đều như nhau, thiếu thứ gì.

      Ba tỷ muội liền hành lễ với nhau, rất nhanh đại ca Lục Khả Tín, tam đệ Lục Khả Lập, ngũ đệ Lục Khả Côn cũng đều đến đây. Trong lúc đó Huynh muội lại hành lễ lần nữa.

      Tần phu nhân cuối cùng mới đến, Cẩn Nương cố ý nhìn khí sắc nàng chút, tốt, sắc mặt xám trắng, bên trong đôi mắt đều đầy tơ máu, chung quanh còn có quầng thâm. Hiển nhiên Tần phu nhân trở nên tiều tụy cũng vì lo nghĩ quá nhiều nhưng trước sau đều hề với mọi người trước mắt Lục gia rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm. Tất cả đều là Tần phu nhân và Lão gia hai người gánh vác. Lục Cẩn Nương thầm thở dài, trước kia nàng có chú ý đến chi tiết này. Cẩn Nương hồi tưởng lại, khi đó nàng suy nghĩ cái gì? Bởi vì tuổi sắp cập kê, cả ngày chỉ mơ tưởng đến chuyện lập gia đình, giúp chồng dạy con, vợ chồng ân ái suốt đời. Nàng từng hi vọng, tốt nhất là gả cho tú tài nhưng cuối cùng lại gả cho Hàn Thịnh, làm vợ kế trạng nguyên công. Khi ấy nàng cao hứng đến hôn mê, bây giờ nghĩ lại khi đó nàng là ngu ngốc.

      Lục lão phu nhân được hai nha hoàn Thanh Hồng và Thanh Thúy dìu ra ngoài, mọi người vội vàng tiến lên thỉnh an. Lục lão phu nhân nguyên quán Cù Châu, Chiết Giang, xuất thân từ gia đình nghèo ở nông thôn. Thời điểm bà bước vào cửa Lục gia, Lục gia còn chưa có phất lên, Lục lão thái gia còn chưa thi đỗ tú tài. Từ khi Lục lão phu nhân vào cửa Lục gia liền lên như diều gặp gió, Lục lão thái gia cũng đỗ được tú tài, tiếp theo là chức vị tiến sĩ. Tất cả mọi người đều Lục lão phu nhân có số vượng phu, mặc dù bà có học hành gì nhiều, trông nom nhà cửa vẫn còn thiếu sót nhưng Lục gia dưới ai nấy đối với bà rất là kính trọng. Từ khi Tần phu nhân được gả đến, Lục lão phu nhân mới thôi quán xuyến nữa.

      Lục lão phu nhân cười ha ha, đưa tay : " Tốt, tốt. Có tâm ý đến là được." Mọi người cũng đều vui tươi hớn hở, cùng Lục lão phu nhân chuyện giải sầu. Ba huynh đệ Lục Khả Tín thỉnh an xong, phải thư phòng đọc sách.

      Tần phu nhân tâm tình vẫn tốt, mọi người đều cho là nàng mệt nhọc chuyện nhà cửa, chỉ có Cẩn Nương là nguyên do. Lão phu nhân cũng nghĩ như thế liền : " Con dâu, ngươi bận rộn nhiều việc, cũng cần bồi ta đâu. Mau mời đại phu đến xem rồi tịnh dưỡng cho tốt."

      " Đa tạ mẫu thân." Tần phu nhân trước khi liền nhìn Cẩn Nương, trong lòng Cẩn Nương biết rất nhanh nha đầu Minh Hương mời nàng qua nhà .

      Quả nhiên vừa mới ngồi xuống cùng Lão phu nhân pha trò vài câu, Minh Hương đến, : "Lão phu nhân, Đại phu nhân cho mời Tam tiểu thư qua phòng chuyến. Có chút việc muốn hỏi Tam tiểu thư. Đến khi hỏi xong để nàng trở về tiếp tục hầu hạ người."

      " thôi, thôi. Tuổi tác Cẩn Nương cũng lớn rồi, nay mai có người dạm hỏi, nên theo Đại nương ngươi học chút việc tề gia. Để tránh tương lai sau này có bản lĩnh, người ta coi thường." Lão phu nhân từ ái nhìn Cẩn Nương.

      "Đa tạ Nội tổ mẫu" Lục Cẩn Nương đứng dậy tạ ơn, lại đưa mắt nhìn Minh Hương, qua biểu tình của nàng cũng nhìn ra bất cứ dị thường nào.

      Cẩn Nương theo Minh Hương đến nhà , thời điểm bước vào cửa, đột nhiên với Đào cùng Lệ Chi: " Các ngươi canh giữ ở bên ngoài, Đại phu nhân có thể có chuyện quan trọng cần phân phó."

      Đào cùng Lệ Chi hai mặt nhìn nhau, bất quá đồng ý nghe theo. Minh Hương nhìn Cẩn Nương, : " Tam tiểu thư, mời vào. Phu nhân ở trong phòng chờ người."

      " Đa tạ Minh Hương tỷ tỷ."

      Lục Cẩn Nương bước qua cửa chính, quay đầu lại nhìn Minh Hương, nàng đứng ở cửa, cũng có theo vào. Xem ra Minh Hương sớm được phân phó, nàng nhớ rất ràng, Tần phu nhân ỏ phòng trong chờ nàng, đợi Tần phu nhân lên tiếng, Cẩn Nương liền trực tiếp đến.

      " Nữ nhi thỉnh an Đại nương". Trong phòng quả nhiên chỉ có mình Đại nương, Tần phu nhân chợt bừng tỉnh, thoáng che giấu chút xấu hổ mặt, : " Cẩn Nương, đến đây ngồi chuyện là được." Lục Cẩn Nương thuận theo liền ngồi xuống," biết Đại nương cho gọi nữ nhi đến có chuyện quan trọng gì cần phân phó?"

      " À, đúng vậy." Tần phu nhân trả lời tiếng nhưng có vội vàng . Nàng đánh giá Cẩn Nương chút, trưởng thành lên nhìn khá thuận mắt. Ngẫm lại mẹ ruột nàng là Chu di nương, thiếp thất xinh đẹp nhất trong phủ, Tần phu nhân liền bình thường trở lại. Bề ngoài Lục Cẩn Nương được di truyền từ mẹ nàng nhưng so với Chu di nương nàng thoát tục hơn. Bởi vì biết chử nghĩa nên khí chất cũng rất tốt. Ngồi chổ mà cũng khá là quy củ, đích thực có phong thái tiểu thư khuê các. Nếu là thứ nữ, tiền đồ khẳng định kém. Nhưng cho dù là thứ nữ, nếu lão gia có xảy ra việc gì dựa vào tài năng của Cẩn Nương, cũng có thể gả đến gia đình bậc trung, làm chính thê. Thế nhưng giờ... Tần phu nhân thở dài, nàng đúng tiện mở miệng.

      Kỳ Tần phu nhân rất có tầm nhìn, nàng khắt khe với thứ nữ, thậm chí đối với họ cũng rất thận trọng dạy dỗ. Cho tới bây giờ Tần gia còn có ai có thể vượt qua vị thứ nữ là Tần phu nhân này, nên Tần gia đối với thứ nữ đều dụng tâm dạy bảo. Cũng bởi vậy Tần phu nhân đối với quyết định của Lục Trường Trung rất là khó xử. Đưa Lục Cẩn Nương làm thiếp, tốt sao? Mất mặt , vạn nhất vận khí tốt, đời này chẳng phải là bỏ dỡ hay so? Vất vã bổi dưỡng ra nương như thế, vậy mà bị mất hết tương lai, trong lòng ai vui cho được?

      Lục Cẩn Nương chú ý trong mắt Tần phu nhân lên vẻ do dự, thản nhiên : "Đại nương có gì đừng ngại, cứ cho nữ nhi, nữ nhi hiểu được nặng ." Nên đến sớm muộn gì đến, nàng liền đối mặt phen.

      Tần phu nhân có chút kinh ngạc, bất quá tâm tư vẫn cứng rắn : " Cẩn Nương, hôm nay gọi con đến là có chuyện muốn , cũng là muốn hỏi chút suy nghĩ của con. Lão gia ở bên ngoài xảy ra chuyện phiền toái, dùng tiền thu xếp quan hệ cũng được. giờ Lục gia phải tìm chỗ dựa vững chắc, mới có thể vượt qua nguy cơ lần này. Lão gia thương lượng cùng với ta, muốn đưa con đến Vệ vương phủ, cũng chính là nơi của Ngũ vương gia. Con yên tâm, Ngũ vương gia tính tình nhân hậu, con đến chắc chắn đối xử tử tế với con." Dừng chút, trong thanh lộ ra chút nỡ," Cẩn Nương, con có nguyện ý gánh vác cùng lão gia hay ?"

      Lục Cẩn Nương nhìn Tần phu nhân, lần đó, Tần phu nhân cũng hỏi nàng như vậy. Nàng còn nhớ lúc ấy chính mình lộ ra vẻ khó chịu, ràng là muốn. Mà nay đối mặt vấn đề giống vậy, nàng nên lựa chọn như thế nào?
      Aliren, honglak, Phương Lăng7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :