Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 11: Tứ giai ma thú

      Ánh mắt chứng kiến hoàn toàn khác với việc tự mình trải qua.


      Ít nhất trước mắt độ dốc của sơn mạch (dãy núi) khác hẳn so với tưởng tượng của Lăng Vân. Nếu phải là Kiếm Sư mà là Kiếm Sĩ bình thường nào đó, để trèo lên được đỉnh ngọn núi này thôi cũng là vấn đề lớn chứ đừng đến việc chạy tới cung điện bên trong sơn mạch.


      Dọc theo con đường mà bọn Lam Linh , Lăng Vân tiến về phía trước với tốc độ thong thả.


      Tuy rằng dọc theo đường gần như gặp phải ma thú gì lợi hại, thế nhưng cả ngày trời cũng chỉ được hơn mười dặm, khó khăn lắm mới đặt chân lên đỉnh của ngọn núi đầu tiên.


      đỉnh núi vận công nhìn tới, quả nhiên ở trong biển mây mù xa xa có tòa cung điện to lớn giống như quả núi . Từ nơi này lấy thị lực mà quan sát toà cung điện kia hơn kém so với những tòa cung điện bình thường tại Hải Sâm đế quốc. Tại trong thâm sơn ngờ lại tồn tại tòa Thần Điện to lớn như thế, nếu nơi đây có huyền cơ gì quỷ cũng chẳng tin được.


      - Tòa cung điện kia coi như là điểm cuối cùng của phiến gian thí luyện này mà ta đến!


      Dừng chút, Lăng Vân lại lầm bầm bổ sung câu:


      - Sinh tử thí luyện!


      Thí luyện! Thần chi thí luyện gian!


      Rời khỏi đội ngũ, còn lại mười tháng Truyền Tống Trận thể khởi động, vì thế Lăng Vân coi đây như lần thí luyện của mình.


      Điều này giải thích vì sao chọn lựa khu vực hung hiểm này... Có lẽ, ngay cả chính cũng biết ở chỗ sâu trong tiềm thức muốn chứng minh điều gì...


      Sau khi thâm nhập hơn mười dặm, nhị giai, tam giai ma thú tùy ý có thể thấy được, cẩn thận nhìn phía xa xa là có thể thấy thân ảnh của tứ giai ma thú. May mắn Lăng Vân dọc theo lộ tuyến của đám Lam Linh nên dưới linh mẫn của Vân Nhu, nhóm họ đều có thể tránh khỏi bọn Tứ giai ma thú này.


      Tại khu vực này mà thường xuyên đối đầu với lũ ma thú chắc chỉ có lũ ngốc mới làm vậy. Trừ khi chúng bức bách quá hoặc có thể nắm chắc kích tất sát ( chiêu giết chết), nếu thà rằng nhìn thấy ma thú lập tức xoay người bỏ chạy cũng tuyệt nên giao chiến cùng chúng, vì có thể do đó hấp dẫn chú ý của bọn ma thú.


      Sau khi đuổi theo hai ngày, tòa Thần Điện lớn kia càng gần hơn. Chẳng qua lúc định tiếp tục tới tiếng thú rống lớn cùng với tiếng chiến đấu nhất thời hấp dẫn lực chú ý của .


      Theo tiếng thú rống vang lên, khu rừng vừa rồi còn tĩnh mịch nay như sống dậy, vô số tiếng chạy rầm rập từ bốn phương tám hướng chạy đến địa điểm chiến đấu.


      cần nghĩ nhiều Lăng Vân cũng biết đầu ma thú kia chiến đấu cùng người nào.


      Vì tiếng rống giận của Tứ giai ma thú mà cả đàn ma thú xung quanh đều bị hấp dẫn tới, thế nên đường tới Thần Điện phía trước nhất thời an toàn hơn ít. Cơ hội như thế sao có thể buông tha chứ?


      chút chần chừ, Lăng Vân trực tiếp tăng tốc độ, cấp tốc phóng về phía Thần Điện.


      Hỗ trợ? Với vài người khách qua đường chưa nhận biết được gì nhiều, mình dựa vào cái gì mà phải trợ giúp bọn họ?


      Bọn họ thực chỉ là khách qua đường mà thôi!


      Lăng Vân nhanh chóng chạy trong rừng rậm, năm giác quan gần như đều được sử dụng tới cực hạn, ngay cả như tiếng gió thổi khiến cây cỏ phát ra tiếng động cũng được nắm bắt, nếu có gì nguy hiểm rình rập lập tức làm ra phản ứng- đó là nấp!


      Theo bạo động tập thể của ma thú tại sơn mạch, Lăng Vân lúc này mới phát cao giai ma thú trong sơn mạch nhiều thế nào.


      Tam giai cấp bậc quả thực là tùy ý có thể thấy được, cho dù cường đại như Tứ giai ma thú cũng nhìn thấy sáu con. Tại đây uy hiếp đến từ ma thú là lớn, vì thế Lăng Vân dám có chút buông lỏng, tất cả các giác quan của đều được vận dụng tối đa, trạng thái thân thể lúc này bị áp lực sinh tử đẩy lên tới cực hạn, mơ hồ khiến toàn thân thể hòa hợp với thiên nhiên nơi đây.


      Tại đây dưới loại dung hợp với thiên nhiên cách cực hạn như vậy khiến cảm thấy các giác quan dường như phóng ra khỏi cơ thể, hướng bốn phương tám hướng lan tràn, khống chế năng lượng của thiên địa xung quanh vậy!


      Tuy rằng chỉ vẻn vẹn có chút cảm giác này, nhưng nó lại khiến cả người Lăng Vân phấn chấn hẳn lên. Bởi vì biết, khi tinh thần ý thức của có thể thoát ly khỏi trói buộc trong thân thể, chính thức rời khỏi thân thể, như vậy có nghĩa là tu luyện ra hình thái đầu tiên của linh thức, mà có linh thức có thể đủ khống chế lực lượng của thiên địa, khiến sau khi nắm giữ được loại lực lượng này chẳng mấy là có thể tấn chức Đại Kiếm Sư?


      Sơn đạo hung hiểm, tuy rằng đại đa số ma thú ven đường đều bị chiến đấu của bọn Vân Nhu hấp dẫn qua, nhưng lúc sắp tiếp cận tới cung điện, Lăng Vân vẫn bị đầu ngoài Tứ giai ma thú bảo hộ cung điện chặn lại.


      Chứng kiến thực lực đầu ma thú này ràng tới Tứ giai, kiếm khí trong cơ thể Lăng Vân nhanh chóng chuyển động, kiếm áp khổng lồ lập tức đem Tứ giai ma thú kia áp chế bên, mà chính lại bay lên, ở trung lần thứ hai phát lực, phóng qua đỉnh đầu ma thú, thi triển khả năng lăng hư độ (hư phi hành) mà chỉ có tiên thiên đại thừa mới có thể sử dụng, lóe lên lướt hơn trăm mét, bỏ rơi đầu ma thú kia, rồi sau đó mới nhanh chóng bỏ chạy.


      Con mồi bỏ chạy ở đỉnh đầu của mình, Tứ giai ma thú giống như bị sỉ nhục, nhất thời phát ra tiếng rống giận rung trời, chỉ chốc lát sau, từ hướng cung điện cũng truyền tới ba tiếng rống với khí thế kém đầu ma thú vừa rồi, hiển nhiên nó được đồng bọn đáp lời.


      - Bốn đầu!?


      Lăng Vân trong lòng rùng mình, tốc độ được đẩy lên tới cực hạn!


      Tứ giai ma thú tới cực nhanh, trong chớp mắt xuất huyền nhai (vách núi đen) phía trước, bốn chân cường tráng mạnh mẽ đạp cái, ngờ lao thẳng lên vị trí Lăng Vân bôn tẩu độ cao chừng ba chục mét, trực tiếp đánh tới , thân hình chưa đến, uy áp khổng lồ của Tứ giai ma thú mang theo hơi thở đầy huyết tinh áp chế chặt chẽ khí tức của tam giai kiếm sư Lăng Vân.


      Sắc mặt Lăng Vân hơi đổi, khí thế mà đầu ma thú này mang đến từ trời giáng xuống, uy lực có hai, khi bị cỗ hơi thở này hoàn toàn áp chế, khi đó hai đầu Tứ giai ma thú phía sau dễ dàng áp sát, hơn nữa hai đầu ma thú này mà cùng tiến lên tiền hậu giáp kích kết cục bại vong của gần như định!


      Trong lúc Sinh tử đó, thể có chút do dự!


      Đón khí tức uy áp đầy huyết tinh của đầu ma thú kia, Lăng Vân chợt phát ra tiếng hét vang trời, theo tiếng hét này, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vốn bị ngăn chặn lấy loại tốc độ hoàn toàn phù hợp lẽ thường nhanh chóng dâng lên, trong khoảnh khắc bộc phát ra kiếm khí sắc bén trực tiếp phá tan khả năng cực hạn có thể thừa nhận của gân cốt, những chỗ kiếm khí qua gân mạch đều bị nứt ra.


      - Cửu Cửu Thượng Huyền, chiêu thứ tư Kiếm Trùng Thái Hư!


      đạo kiếm khí sắc bén hàm bên trong bảo kiếm, xen lẫn cương mãnh của tâm ý nhất vãng vô hồi ( về), giống như thần kiếm đâm phá trời cao, đem khí thế hung tàn của Tứ giai ma thú kia xiết thành phấn toái (bột phấn), dư thế giảm chém thân thể cường tráng của nó thành hai nửa, máu tươi rơi đầy trời cao!


      Tứ giai ma thú bị tiêu diệt!


      Bằng vào việc mượn lực, Lăng Vân chẳng những vượt qua trăm mét khoảng cách, Hơn nữa lại nhảy lên vách huyền nhai cao hơn ba mươi thước.


      Mới vừa vừa rơi xuống đất, kiếm khí nghịch chuyển ở trong cơ thể chợt bạo phát tạo thành thương tổn, ngụm máu tươi xen lẫn nội tạng (như vầy mà vẫn sống dc) từ trong miệng điên cuồng trào ra, dưới chân lảo đão, ngã quỵ mặt đất.


      Thân thể tuy rằng bị thương như thế, nhưng thân thể lại giống như cảm giác loại đau đớn này. Sau khi ngã quỵ, lại nương theo thế ngã mà lăn mấy vòng, sau đó mới lấy nắm đấm chống thân thể lắc lư bước nhanh về phía trước. lại khó khăn khiến thân hình lắc lư, làm cho người khác nhịn được lo lắng liệu cơn gió có khiến ngã xuống hay . tại y


      Đây chính là cái giá phải trả khi vượt cấp sử dụng đệ tứ chiêu của Cửu Cửu Thượng Huyền!


      Hai đầu Tứ giai ma thú khác khi ngửi được mùi vị máu tươi lại càng thêm hung dữ, phát ra tiếng tiếng rít gào, cho dù là con người cũng có thể cảm ứng được tiếng gào rống đó truyền đến phẫn nộ lớn.


      Trong lòng Lăng Vân hề bị phẫn nộ của ma thú làm ảnh hưởng, loại cảm xúc sợ hãi này nếu có thể phát sinh lập tức bị lý trí của đè ép. Ánh mắt nhanh chóng kiểm tra bốn phía, cố gắng hết sức tìm kiếm địa phương có thể trốn được.


      Lấy trạng thái lúc này của , khi bị ba đầu Tứ giai ma thú đuổi theo, tuyệt đối là thập tử vô sinh (mười phần chết ko phần sống).


      Trời tuyệt đường người.


      Ánh mắt tìm kiếm của Lăng Vân, trong khoảnh khắc phát huyệt động ở phía , thậm chí ở đó còn có khối đá nhọn nhô ra.


      chút do dự, trước tiên vọt tới phía ngoài huyệt động, để ý nội thương kích xuất khi lại sử dụng chân khí, mạnh mẽ đánh lên vách huyền nhai, oanh ra cái khe lớn.


      Cái khe xuất khiến ặt núi thể tiếp tục đỡ được sức nặng của khối đá nhô ra kia, khối đá đó mạnh mẽ lăn xuống mặt đất.


      Gần như ngay trước lúc cự thạch đập xuống mặt đất, Lăng Vân bước nhảy vào huyệt động. Dường như chỉ trong khoảnh khắc đó, hắc ám vô tận hoàn toàn cắn nuốt cả sơn động, hòn đá khổng lồ phía phong bế toàn bộ cửa hang động chỉ rộng chừng hai người này lại.

    2. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 12: Phát kinh ngạc

      Tứ giai ma thú bên ngoài động tuy rằng có thể lấy thân thể dễ dàng đập nát tảng đá cao chừng năm, sáu thước này, nhưng tuyệt đối cũng phải chuyện nhất thời làm được. Chúng gầm rú phát tiết lát, sau đó dường như tâm tình trở lại bình thường, đều bỏ .


      Nhận thấy ma thú rời , Lăng Vân mới khẽ thở dài nhõm. Nếu mấy đầu ma thú này thực truy đuổi đến, nghĩ chỉ có biện pháp đánh sập toàn bộ vách tường của sơn động mà thôi, nếu cùng so sánh tốc độ cho dù tốc độ đánh sập cửa động của ma thú nhanh thế nào cũng chẳng bằng được tốc độ đánh sụp tường được.


      Cấp bách, lập tức bằng tốc độ khôi phục nhanh nhất chữa trị thương thế của bản thân.


      Dùng thời gian ngày, lấy tiêu hao sinh mệnh lực lớn để trả giá, vận dụng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí kích thích tốc độ khôi phục của thân thể, mới có thể đem gân cốt bị đứt đoạn lúc nãy hồi phục lại, nếu như thế chỉ sợ cần tới ba, bốn tháng mới hồi phục lại như trước.


      Thương cân động cốt là thứ đau đớn vô cùng, huống chi là gân mạch bị đoạn liệt (rạn nứt)?


      Sau khi khôi phục thương thế, Lăng Vân lại lần nữa khôi phục chân khí tiêu hao trong cơ thể, sau đó mới lấy thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ, định đục thủng khối cự thạch này.


      Chẳng qua, lúc định đục khối đá ra lại nhạy cảm phát bảo kiếm ngờ mơ hồ xuất vết nứt . Hiển nhiên là bởi vì Lăng Vân vượt giai sử dụng đệ tứ chiêu của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí mà chỉ có cảnh giới Kiếm Hồn mới có thể chịu được nên lưu lại.


      kiếm kia có uy lực lớn, ngay cả thân hình cường hãn của Tứ giai ma thú kia đều có thể chém thành hai nửa chỉ với kiếm, năng lượng chứa bên trong phải binh khí tam giai cấp truyền kỳ có thể chịu được.


      - Xem ra, trước khi ngưng tụ Kiếm Hồn thanh kiếm tốt đối với ta mà là vô cùng quan trọng. Hơn nữa, lần đầu tiên ngưng tụ Kiếm Hồn Kiếm Linh vô cùng yếu ớt, khi bản thân bảo kiếm bị đánh nát, như vậỵ tia linh tính vất vả lắm mới ngưng tụ ra cũng theo kiếm nát mà biến mất.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân khỏi có chút chờ mong với tòa cung điện phía trước, biết ở nơi đó mình liệu có thể tìm được thanh binh khí hợp với bản thân hay .


      Bảo kiếm cấp truyền kỳ tuy rằng thể thừa nhận khí thế của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, nhưng để đục khoét tảng đá này tuyệt đối nhanh chóng!


      Khi khoét, Lăng Vân khỏi suy nghĩ:


      - Kiếm tu tuy rằng có được kiếm khí công kích cường đại, nhưng khuyết thiếu các thần thông khác nhau như của pháp thuật. Nếu giờ phút này ta có thể tu luyện ra nguyên thần, nắm giữ thổ hành thuật trong thuật pháp, như vậy cũng phải vì bị nhốt ở đây mà chỉ có cách dùng sức mình để đào.


      Có được nhất định có mất!


      Hơn ba giờ sau, Lăng Vân cuối cùng cũng chọc thủng khối cự thạch này.


      Tốc độ này của còn nhanh hơn hai phần năm so với thú đào, nếu chỉ sợ phải tốn càng nhiều thời gian hơn nữa.


      Ra khỏi sơn động, Lăng Vân lại chặt cây đại thụ, rồi lấy nó chặn cửa động lại. Cho nên có thể bị người khác tìm thấy hay chẳng phải chuyện lo lắng.


      Sau khi làm xong Lăng Vân lại tiếp tục về hướng cung điện. Chẳng qua khi được bốn, năm dặm mặt đất lại phát chút máu người lưu lại, còn có thi thể hai đầu tam giai ma thú nữa. cần đoán, chắc chắn mấy đầu ma thú này bị người nào đó giết chết.


      Đứng ở bên thi thể của hai đầu ma thú này rồi nhìn về hướng cung điện lát, Lăng Vân bằng vào cảm giác tìm ra con đường bọn họ từng qua, sau đó tiếp tục tới. Dù sao cung điện lớn như vậy, cũng tin tưởng rằng cuối cùng gặp bọn họ ở trong cung điện.


      Cho dù gặp sao chứ …


      Trong mắt Lăng Vân lên đạo tinh quang, vẫn xem mấy vị tam giai Kiếm Sư: Tinh Thùy, Kinh Phong, Lam Linh, Mộ Tuyết này.


      Tam giai Kiếm Sư, cho dù tam giai Kiếm Sư nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ, cũng căn bản có khả năng vây được .


      Trong đầu thoáng lên thân pháp cùng thủ đoạn công kích của Vân Nhu, hy vọng có thể từ đó nhận ra công pháp của nàng … Trong khắc này, Vân Nhu phải là nữ nhân trước đây chỉ phụ thuộc vào bảo hộ của mới có thể thoát khỏi Hôi Sắc sâm lâm nữa rồi, mà là …


      Cách cung điện tới ba dặm, Lăng Vân lại phát thêm dấu vết chiến đấu nữa.


      Chẳng qua, lúc này đây đội ngũ chiến đấu hiển nhiên phải là nhóm người Vân Nhu, hơn nữa quy mô cùng thực lực thậm chí hơn hẳn năm người bọn họ.


      Tại trường chẳng những để lại thi thể của mười bảy, mười tám đầu nhị, tam giai ma thú, ngay cả Tứ giai ma thú cũng có tới hai con. Trong đó có con mà hai ngày trước đuổi giết . Chẳng qua đội ngũ của bọn họ cũng phải trả giá nặng, có đến mười ba thi thể của những Kiếm Sư trẻ tuổi, biểu thị mãnh liệt của trận chiến đấu này.


      - Xem ra, hình như còn có vài đội ngũ nữa cũng tiến vào được trong này. Hơn nữa, nhân số còn ít.


      Dọc theo vết máu, Lăng Vân bước nhanh vào cung điện.


      Các ma thú đối với cung điện này hiển nhiên có loại sợ hãi thần bí, cũng truy đuổi tiếp. Từ băng vải nhuốm máu cùng đồ dùng y tế vứt bỏ mặt đất có thể nhận ra đối phương hẳn là ở trong này chỉnh đốn qua. xem tại tr.u.y.ệ.n.yy


      Chính diện của cung điện rất lớn, quả thực giống như quảng trường, hơn nữa nó còn tản ra loại lạnh lẽo quỷ dị.


      Khiến Lăng Vân kỳ quái chính là, cung điện này có bố cục có chút tương tự so với Thần Điện tại đế đô của lục cấp văn minh Hải Sâm đế quốc, ngoại trừ có lượng lớn cư dân ra phần lớn là khác biệt lắm. Nếu , điểm khác biệt duy nhất đó chính là Bức tượng thần lớn ở chính giữa cung điện.


      Cung điện này hiển nhiên phải Thần Điện của thần linh kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang, mà thuộc về vị nữ tử, vị nữ tử tuyệt mỹ.


      Cho dù đây chỉ là pho tượng nữ tử, nhưng đường nét khắc họa ra bức tượng này, lại kết hợp các vẻ đẹp của thế gian, mảnh mai, ôn nhu, thành thục, an tường, … hình thành tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ, tôn lên vẻ đẹp thần thánh của vị nữa tử này.


      Chỉ từ khí chất của pho tượng này lộ ra cũng khiến cho Lăng Vân cảm thấy được vẻ đẹp của nữ nhân là như thế nào, khiến hiểu được ý nghĩa của hai từ xinh đẹp, khí chất.


      Đây là vẻ đẹp bất chấp ngôn ngữ, bất chấp chủng tộc, bất chấp giới hạn, vẻ đẹp tác động trực tiếp vào linh hồn!


      Trước kia biết, nhưng sau khi thấy nữ tử này, có thể hiểu được!


      Ngoại trừ phần xinh đẹp này ra, người bức thần tượng này còn ngưng tụ ra cỗ năng lượng thần bí nhàn nhạt, cỗ năng lượng này có chút tương tự với lúc cầu nguyện thần ân tại Tử Vân Đế Quốc Thần Điện ngày đó, chẳng qua cỗ năng lượng này nhàng hơn so với trước kia, đạo năng lượng này lại có vẻ giấu, thanh đạm, tự nhiên nhiều hơn.


      - Thần lực? Tín ngưỡng lực?


      Lăng Vân yên lặng cảm thụ lần cỗ năng lượng kia, khẽ cau mày có chút suy tư.


      Bỗng nhiên, trong lòng vừa động, ngờ lớn mật tiêu sái tiến vào phạm vi cỗ năng lượng kia bao phủ, sau đó ngồi xếp bằng tu luyện, hy vọng có thể hấp thu ít năng lượng thần bí này vào trong cơ thể.


      Nhưng đợi sinh ra liên hệ với lực lượng thần bí này, ở trong cơ thể chợt xuất ra cỗ năng lượng mà Lăng Vân vô cùng quen thuộc, trong khoảnh khắc mang tinh thần ý thức của kéo dài ra bên ngoài cơ thể, bao phủ toàn bộ năng lượng thần bí này, gần như lấy loại tư thái cướp đoạt mà hấp thu chúng vào trong cơ thể mình …


      - Đây là!!


      Lăng Vân từ trước đến nay trời sụp cũng sợ nhưng nay nhất thời sắc mặt đại biến!


      giật mình, cũng phải bởi vì tinh thần ý thức đột phá gông cùm của thân xác rồi bỗng nhiên kéo dài ra bên ngoài cơ thể, cũng phải bởi vì cỗ năng lượng thần bí kia bỗng nhiên bị kéo vào trong cơ thể! Khiến giật mình chính là cỗ năng lượng này lại vô cùng quen thuộc, đây đúng là cỗ năng lượng năm đó địa cầu cắn nuốt , khiến chuyển thế đến tinh cầu này và sống lại, đó chính là công đức khí vận!

    3. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 13: Tinh Linh tộc Thần Điện

      Dù sao cũng là trải qua quá trình sinh tử xuyên việt đến thế giới này, Lăng Vân rất nhanh buộc chính mình tỉnh táo lại.


      lập tức điều động tinh thần ý thức đuổi theo trong năng lượng thần bí tiến vào trong cơ thể, quan sát nhất cử nhất động của nó.


      Nhưng khi phóng tinh thần đuổi theo chợt phát cỗ năng lượng kia ngờ cứ thế biến mất như coi vào đâu. Cả trong cơ thể ngoại trừ Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí tu luyện ra thấy chút bóng dáng của đạo công đức khí vận kia đâu cả, thậm chí ngay cả cỗ năng lượng thần bí bị thôn phệ cũng vô ảnh vô tung biến mất, giống như hết thảy mọi việc mới phát sinh vừa rồi chỉ là do ảo giác sinh ra, căn bản phải phát sinh.


      Hấp thu vào cơ thể cỗ năng lượng từng đưa mình vào chỗ chết, bất luận kẻ nào cũng đều cảm thấy bất an, Lăng Vân cũng ngoại lệ.


      Bất chấp đây là trường hợp gì nữa cũng vẫn ngồi xếp bằng tu luyện, ý định lấy lực lượng thần bí từ tượng thần làm vật dẫn, kéo năng lượng đó từ trong cơ thể ra, tốt nhất là thuận thế bức chúng ra khỏi cơ thể, tránh lưu lại mầm tai họa.


      biết có phải nguyên nhân do tận lực tu luyện mà lần này mặc cố gắng như thế nào, cỗ công đức khí vận trong cơ thể kia thủy chung cũng có chút ý định thoát ra khỏi cơ thể, ngược lại còn có ý muốn thôn phệ cỗ năng lượng thần bí, có cảm giác mơ hồ tinh thần lực của mình lại bị lực hút mãnh liệt muốn kéo ra ngoài cơ thể.


      Nếu là trước đây, biết được chính mình sắp tu luyện ra hình thái ban đầu của linh thức, khẳng định Lăng Vân vô cùng cao hứng, nhưng tại trong cơ thể tồn tại mầm tai họa tùy lúc có thể đưa vào chỗ chết, cho dù có tâm tình gì nữa, cũng phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này.


      lúc thử nghiệm dẫn dắt lực của công đức khí vận ra khỏi cơ thể, tinh thần ý thức kéo dài ra khỏi cơ thể bỗng nhiên giống như chấn kinh, chợt thu vào trong cơ thể.


      Cùng lúc đó, cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng gặp trong khoảnh khắc bao phủ toàn thân , khiến lỗ chân lông cả người đồng thời mở rộng, nắm tay theo bản năng đấm xuống mặt đất, thân thể theo phản lực bay lên.


      Trong khoảnh khắc rời khỏi mặt đất, lập tức từ bên trong Thần Điện bắn ra đạo thanh quang, xuyên thủng tàn ảnh do lưu lại mặt đất. Trong thanh quang kia dấu năng lượng ngờ lại chẳng kém hơn so với kích toàn lực của vị tam giai Kiếm Sư!


      Ở chỗ sâu trong Thần Điện truyền đến thứ ngôn ngữ cổ xưa dịu dàng, Ngay sau đó bóng người chớp lên, ít nhất ba, bốn người từ phía trong phóng ra như tia chớp, ba đạo thanh quang chính là do chiếc cung trong tay bắn ra, phong bế toàn bộ đường lui của Lăng Vân.


      - Ba, bốn tam giai Kiếm Sư!?


      Lăng Vân thần sắc nghiêm nghị, thể tạm thời đem cỗ công đức khí vận kia để sang bên, trong khoảnh khắc rút kiếm đón đỡ đạo thanh quang, đánh tan đạo thanh quang kia.


      Chẳng qua nhìn thấy bên trong Thần Điện xuất càng ngày càng nhiều bóng người, thể lựa chọn việc tạm lánh mũi nhọn, hướng chỗ hành lang bên cạnh bay vút .


      Chứng kiến Lăng Vân rời , đối phương phát ra trận kinh hô kỳ dị, Ngay sau đó ít nhất hơn mười đạo thanh quang xẹt qua gian, bao vây toàn bộ thân thể Lăng Vân bên trong. Trong đó đạo quang mang màu lam nhạt ở giữa đám thanh quang phóng đến với tốc độ nhanh hơn gấp đôi thanh quang bình thường, mang theo áp bách mãnh liệt, bắn thẳng tới kiếm khí mà Lăng Vân bổ ra.


      - Rầm!


      Kiếm khí cùng lam quang va chạm, cả người Lăng Vân chấn động, ngay cả tay cầm kiếm cũng phải run rẩy.


      - Tứ giai!?


      Nương theo cỗ phản lực này, nhanh chóng đẩy mạnh tốc độ, như tia chớp thoát ly khỏi phạm vi bao trùm của thanh quang, vào hành lang dài bên trong, bằng tốc độ nhanh nhất bôn tẩu về phía trước, ý định tìm chỗ có địa hình phức tạp để cắt đuôi kẻ địch.


      Lúc chạy, suy nghĩ rất nhanh. Với cách công kích từ xa của những người này hiển nhiên bọn họ sử dụng phải là đấu khí chảm của Kiếm Sư, ngược lại có điểm giống với tên của cung tiễn thủ. Chẳng qua thứ bọn họ bắn ra cũng phải tên , mà là loại năng lượng cùng loại với đấu khí ngưng kết lại tạo thành. Loại tên này khi chạm vào đối thủ mới lập tức phát nổ, khi công kích thất bại, lập tức nó hóa thành năng lượng, tiêu tán trong khí.


      - Đây là loại công pháp quỷ dị gì vậy?


      Lăng Vân chạy nhanh, tại lúc vượt qua nhánh đường, bỗng nhanh chóng hướng tới gian phòng lớn mà đến.


      Gian phòng này rộng chừng hơn ngàn thước vuông, giờ phút này các loại đồ dùng, tranh chữ bài trí bên trong toàn bộ bị đánh nát, vách tường cũng để lại từng vết kiếm nông sâu đồng nhất, mặt đất lưu lại cỗ thi thể loài người cùng với rất nhiều máu tươi, hiển nhiên chỗ này vừa phát sinh chiến đấu kịch liệt.


      Chân chính làm Lăng Vân có ý định nghỉ chân phải nhanh chóng quay ngược trở lại cũng phải do vết tích chiến đấu này, cũng phải là do vết máu mặt đất, mà là cỗ thi thể này!


      Tốt xấu gì cũng ở chung với nhau hai tháng, chủ nhân của cỗ thi thể này đương nhiên Lăng Vân nhanh quên như thế. Bởi vì chính là Tam giai Kiếm Sư nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ- Tinh Thùy.


      Từ mười mấy lỗ thủng trong lồng ngực và đầu của xem ra, ràng là bị loại thanh quang, lam quang quỷ dị kia bắn bị thương, cuối cùng bị đạo quang mang nào đó xuyên thủng đầu, hoàn thành công kích trí mạng.


      Ở bên cạnh còn có thanh kiếm gẫy, thanh kiếm này vỡ ra hoàn toàn, vỡ thành hơn mười mảnh, hiển nhiên là bị lực lượng cường đại oanh kích vỡ vụn ra. Từ mấy mảnh vỡ này khó đoán ra, đây chính là bội kiếm của nữ tử gọi là Lam Linh kia.


      - Với năng lực Đại Kiếm Sư của Vân Nhu, ngờ vẫn xuất thương vong như thế này, thậm chí ngay cả thi thể đồng đội cũng thể mang , hiển nhiên là chạy trốn cực kỳ vội vàng …


      Cho nên hung thủ tạo ra tất cả những việc này, cần nghĩ, Lăng Vân cũng biết là ai.


      - Ta hoàn hảo khi kịp thời lui ra sau, nếu


      Nghĩ vậy, Lăng Vân đoán chừng địch nhân cũng sắp đuổi tới nơi, lập tức dọc theo cánh cửa sổ bị đập vỡ kia, phóng ra ngoài. Chẳng qua, cũng lựa chọn con đường như bọn Vân Nhu, dù sao ai có thể cam đoan những kẻ đuổi bắt bọn họ, liệu có cao thủ mà ngay cả vị Tứ giai Đại Kiếm Sư cùng ba vị tam giai Kiếm Sư nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ cũng thể làm gì được.


      Lăng Vân chạy lung tung ở trong Thần Điện, thầm nghĩ cách thoát khỏi truy binh phía sau càng xa càng tốt. Nhưng đối với Thần Điện này tuyệt quen thuộc, cả Thần Điện bao gồm các loại đình viện, hoa viên, hành lang, phòng ốc, bố cục lại đều khác biệt lắm, sau khi bối rối chạy vòng vo vài vòng khiến hoa mắt váng đầu, ngay cả vị trí mình ở đâu cũng chẳng ràng nữa. xem tại tr.u.y.ệ.n.yy


      - Kẻ xâm nhập đê tiện, nữ thần phán cả nhóm người các ngươi phải bị tống xuống địa ngục thâm uyên (vực sâu) vô tận!


      Lăng Vân chợt xoay người, đạo quang mang màu lam đậm với khí thế cường đại điên cuồng phóng tới phía sau , tốc độ kinh khủng kia khiến cả người nổi hết da gà, thân thể nhanh chóng lao sang bên cạnh.


      Thân thể lăn tròn vòng, Lăng Vân cuối cùng nhìn được thân ảnh của kẻ công kích mình!


      Đó là chủng loại sinh vật hơn loài người, sau lưng của sinh vật kỳ lạ mọc ra đôi cánh bạc trong suốt. Giờ phút này phiêu phù giữa trung chính bằng vào đôi cánh bạc, từ cao nhìn xuống, kéo chiếc trường cung lên, ngưng tụ điểm lam quang, tập trung vào cơ thể lăn lộn của Lăng Vân.


      Nếu là mấy tháng trước, Lăng Vân tuyệt đối nhận ra loại sinh vật này, nhưng trải qua hai tháng đọc sách ở Tiềm Long Các, có hiểu biết đại khái đối với đại lục, đại đa số chủng loại sinh vật đại lục đều có thể phân biệt được, sinh vật trước mắt cũng nằm trong phạm vi hiểu biết của .


      - Đây là … Tinh linh!?


      đợi hết kinh ngạc, đạo quang mang maug lam đậm kia lại nhanh chóng phóng đến với tốc độ khủng bố, bắn sượt qua bên cạnh thân thể Lăng Vân, khiến vạt áo của hóa thành bột phấn.


      - Tinh linh, chủng tộc tôn sùng Tự Nhiên Nữ Thần! Chủng tộc mà Vạn năm trước thất bại đây sao? Chẳng phải thư tịch có ghi lại, chủng tộc này phải bị thần linh kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang phái quân đoàn đuổi ra khỏi tinh cầu này rồi sao? Làm sao lại xuất


      Còn chưa hoàn toàn nghĩ thông, Lăng Vân đột nhiên nhớ lại:


      - Đây chính là Thần chi thí luyện gian, cái gian thể dùng lẽ thường mà lý giải …


      Nghĩ vậy, tốc độ chạy trốn của Lăng Vân khỏi nhanh thêm.


      Phản kích? Chỉ bằng đôi cánh kia của đối phương, khi đối diện với tam giai Kiếm Sư thể phi hành các nàng có thể lập thành thế bất bại rồi, bởi vậy Lăng Vân rất sáng suốt cắt đứt ý niệm này trong đầu.


      Chẳng qua phản kích cũng có nghĩa là tên tinh linh kia lại dễ dàng mà buông tha .


      - Bất luận người nào xâm nhập vào Thần Điện đều bị nữ thần đại nhân thẩm lí và phán quyết, toàn bộ Thần Điện vệ đội xuất động, những kẻ xâm phạm các ngươi đừng mơ tưởng có người có thể còn sống mà rời khỏi Thần Điện.


      Lăng Vân nghĩ thấy có chút buồn cười, tinh linh này đúng là dài dòng. Nếu lần đầu tiên khi nàng gặp , chỉ cần hô câu kia mà trực tiếp đánh lén chừng chính mình bị bỏ mạng vì mũi tên đó rồi.


      Mắt thấy phía trước có dải kiến trúc liên tục, Lăng Vân chút do dự, trực tiếp phá cửa vọt vào! Ít nhất ở trong phòng tinh linh thể bay lượn, dưới tình huống này mình nhất định có sức phản kháng.


      Mà sau khi xâm nhập vào phòng tình huống bên trong lại nằm ngoài dự đoán của .

    4. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 14: Thoát

      - Là ngươi!?


      - Ngươi làm sao cũng đến đây.


      Tình huống khác lắm so với suy đoán trước đó của , gặp được thủ vệ tinh linh đội ngũ chỉnh tề của họ cũng bị đánh cho thất điên bát đảo. Text được lấy tại [.c]om


      Ngoại trừ Vân Nhu sắc mặt quá suy yếu ra những người khác đều ngoại lệ, hoặc hoặc nặng toàn bộ đều bị thương. Mộ Tuyết còn có chút tốt, có lẽ bởi vì tuổi nàng còn ít nên luôn được mọi người chú ý bảo hộ, Kinh tương đối thê thảm, cánh tay máu chảy ròng ròng, dù cho được xử lý nhưng mầu đỏ sẫm vẫn thấm ra ngoài, xem ra cánh tay này mặc dù phế cũng chẳng kém là bao. Nhất là Lam Linh, lồng ngực, vai phải đều bị lỗ thủng xuyên qua, lâm vào hôn mê, hơi thở mỏng manh.


      Vân Nhu thấy vào cửa vội vàng hỏi: "Phía sau ngươi có thủ vệ Tinh Linh truy kích ?"


      Lăng Vân gật đầu.


      - Mũi tên của nàng ta có mầu gì?


      - Lam đậm.


      - Tam giai đỉnh phong!


      - Tam giai?


      Lăng Vân nhướng mày, ràng cảm thấy mũi tên này sợ là có lực đạo tiếp cận Tứ Giai.


      Kinh biến sắc:


      - Đáng chết, chỗ này lại được an toàn rồi, những đội phòng vệ khác nhanh chóng tới đây, chúng ta phải mau ly khai nơi này.


      - Thế nhưng rời khỏi nơi này chúng ta biết đâu?


      Vẻ mặt Mộ Tuyết có chút tiều tụy chiếu cố cho Lam Linh, cả người có vẻ cực kỳ lo lắng, vẻ mặt khiến người khác phải thương sót.


      Vân Nhu trầm mặc lát, đột nhiên hỏi:


      - Lâm Thành, hôm qua lúc chúng ta đến, nhìn thấy đầu Tứ Giai ma thú bị giết, có phải là ngươi …


      Lăng Vân nhìn nàng cái, muốn mở miệng cái gì.


      Bỗng nhiên tinh thần ý thức trong cơ thể của xao động trận, trong đầu mơ hồ như nhìn thấy cảnh tượng mũi tên nhanh chóng bắn về đây. Cùng lúc đó, cỗ nguy cơ lớn lên trong lòng tương tự như lúc gặp phải bốn đầu Tứ Giai ma thú vây công, khoảnh khắc sinh tử khiến thân hình chợt quay ngược trở lại, lấy góc độ bất khả tư nghị ( thể tưởng tượng) tránh sang bên cạnh.


      Gần như trong khoảnh khắc tránh , đạo lưu quang màu ngân bạch phá tan đại môn (cửa chính), trực tiếp bắn tới vách tường đối diện. Mũi tên màu bạc khẽ rung động, giống mũi tên bạc bình thường.


      - Tứ Giai …


      Mộ Tuyết còn kịp kinh hô, Vân Nhu bên người nàng chợt xuất kiếm, đâm thẳng tới phía sau Lăng Vân.


      - Uỳnh!


      Trong khoảnh khắc hai luồng năng lượng va chạm với nhau tạo nên dòng khí vô hình bạo nổ phía sau lưng Lăng Vân, hình thành cỗ khí lãng lan truyền các hướng!


      - Tứ Giai tiễn kỹ, Phong Chi Thân Ngâm!


      Lăng Vân nhìn chằm chằm Vân Nhu, được lời bay vọt lên trời, đột nhiên đạp đạp vào vách tường phía sau, bằng vào lực phản chấn này cả người giống như mũi tên rời cung, đánh vỡ của sổ vách tường bên cạnh, nhắm thẳng bên ngoài vọt tới.


      Lực lượng hàm trong mũi tên kia căn bản tại phải mình có khả năng chống lại, bởi vậy, Lăng Vân trước tiên lựa chọn tạm lánh mũi nhọn!


      Lúc này những người khác mới bắt đầu phản ứng, lần này địch nhân truy đuổi tới chỉ sợ phải bọn họ có khả năng chống lại.


      Vân Nhu lại phóng ra kiếm, kiếm khí khống chế được nguyên khí dao động ở quanh thân, phát ra cái nguyên khí chấn bạo ngăn cản Tinh Linh thị vệ tiến vào tới cửa trong chốc lát, còn chính mình vội vàng cõng Lam Linh, thừa dịp cơ hội quý giá này liền xông ra ngoài, Mộ Tuyết và Kinh cũng theo sát phía sau.


      - Đáng chết, Lâm Thành này ngờ mang đến cho chúng ta phiền toái lớn như vậy, Tứ giai Tinh Linh thị vệ! Chủng tộc Tinh linh này được Tự Nhiên Nữ Thần chúc phúc, lực công kích của vị Tứ giai Tinh Linh đặc biệt mạnh, uy lực chắc chắn kém hơn Tứ giai Kiếm Sư nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ.


      Kinh trong lòng cực kỳ tức giận, phỏng chừng nếu phải lúc trước nhìn thấy đầu Tứ Giai ma thú bị Lâm Thành chém chết chắc chắn nhịn được mà lớn tiếng trách mắng.


      Trong đầu Vân Nhu lại hồi tưởng màn né tránh mũi tên màu bạc vừa rồi của Lăng Vân, giống như có năng lực thần kỳ biết trước quỹ tích của mũi tên đó khiến trong lòng nàng trận hồ nghi:


      - Rốt cuộc là trùng hợp hay là có thể tránh khỏi công kích của Phong Chi Thân Ngâm mà ngay cả Tứ giai Đại Kiếm Sư cũng phải bỏ mạng?


      - Vân Nhu tỷ tỷ, chúng ta tại nên làm gì bây giờ?


      - theo


      - ? chỉ biết mang đến phiền toái cho chúng ta mà thôi.


      Ánh mắt Vân Nhu lạnh lẽo nhìn :


      - Ít nhất theo mà gặp phải phiền toái giúp chúng ta giải quyết trước.


      - Hừ, có loại hảo tâm này sao?


      Vân Nhu cũng dám xác định, nếu là Lăng Vân trước kia nàng còn có chút nắm chắc. Nhưng tại lại cực kỳ lạnh lùng với nàng, lạ lẫm ít, rốt cuộc còn có thể vì nàng mà mở đường … Nàng thể đưa ra câu trả lời thuyết phục.


      Chẳng qua, dù sao lúc trước cũng là đội hữu hai tháng, hơn nữa vừa rồi chính mình lại cứu lần, đến lúc đó chẳng lẽ thấy chết mà cứu sao.


      Tại Tinh Linh Thần Điện này cũng có nhiều vệ đội như trong tưởng tượng, bước đầu đoán chừng, nhân số vượt quá ba trăm. Trong ba trăm người Nhất, Nhị giai thị vệ chiếm đa số, nếu muốn hoàn toàn bắt lấy Lăng Vân cũng phải chuyện dễ dàng, bởi vậy bọn họ còn có cơ hội chạy .


      Chỉ là trước tiên bọn họ phải cắt đuôi được Tinh Linh tứ giai đuổi riết phía sau lưng kia.


      Dù sao, đối phương cũng là Tứ giai, lại có được đôi cánh tùy ý bay lượn trung, hơn nữa lại vô cùng quen thuộc Thần Điện, có thể nàng ta chiếm cả thiên thời địa lợi nhân hoà. Mà bên này ngoại trừ Vân Nhu ra, tất cả đều là tam giai, Vân Nhu chính mình còn mang theo người bị thương nặng cho nên tốc độ đương nhiên bị giảm nhiều.


      - Nếu cứ như vậy ổn.


      Kinh nhìn thấy Lăng Vân vẫn thủy chung dẫn đầu chạy phía trước, còn Tinh Linh Tứ giai phía sau lại càng ngày càng gần. Nếu cứ như vậy cần nghĩ cũng biết tiếp theo chuyện gì xảy ra với bọn họ.


      - Lâm Thành này hiển nhiên có thực lực Tứ giai, thế nhưng lại hề sử dụng tốc độ nhanh nhất bỏ mặc chúng ta, hiển nhiên cũng lạnh lùng như biểu bên ngoài.


      Kinh cắn chặt răng, bỗng nhiên cao giọng quát Lăng Vân phía trước:


      - Lâm Thành, lúc trước ta có trào phúng và khinh thường đối với ngươi, là ta đúng, ta xin lỗi ngươi. tại ta thỉnh cầu ngươi mang theo Vân Tỷ, Tuyết Nhi cùng Linh tỷ rời khỏi Thần Điện. Tin tưởng rằng lấy thực lực Tứ giai của ngươi, việc này cũng phải khó khăn …


      - Kinh , ngươi...


      Kinh cười khổ tiếng:


      - Vân tỷ, nhất định phải có người đánh lạc hướng ả Tinh Linh này. Nếu chỉ sợ trừ ngươi ra Tuyết Nhi cùng Linh Tỷ đều … Ta tại cánh tay tàn phế, sức chiến đấu mất nửa, về sau sợ là cũng giúp được gì, bởi vậy … Bảo trọng!


      xong, đợi Vân Nhu gì, thân hình chợt dừng lại, bắn ra hơn mười đạo kiếm khí nhắm thẳng Tinh Linh thị vệ đuổi phía sau, khiến Tinh Linh này phẫn nộ, sau đó chạy vào hành lang bên cạnh.


      Vân Nhu nhìn thấy Kinh biến mất tại chỗ rẽ của hành lang, khẽ thở dài hơi, đuổi theo Lăng Vân chạy phía trước.


      Nàng cũng biết, tại căn bản phải thời điểm để chần chừ. Cho nên Kinh đánh lạc hướng Tinh Linh Tứ giai kia có kết quả gì, cho dù là Mộ Tuyết trong lòng cũng minh bạch!


      Lăng Vân đợi? phải!


      vốn cũng chỉ là vị tam giai Kiếm Sư, sao tốc độ lại nhanh như vậy!


      Mà lúc vừa rồi chính lấy tốc độ nhanh nhất của mình chạy phía trước, mong muốn sớm tìm được lối ra khỏi Thần Điện này, căn bản có chút chần chừ. Chẳng qua bởi vì lúc trước chém giết Tứ giai ma thú, nên mới bị bọn Kinh hiểu lầm đạt tới Tứ giai mà thôi.


      Sinh tử của Kinh cũng có quan hệ gì với , mọi người phía sau nhanh chóng đuổi kịp, mà nếu theo kịp mình cũng lãng phí nhiều khí lực với họ. Dù sao, chỉ là tam giai Kiếm Sư, mà phải người có thực lực Tứ giai Kiếm Sư dễ dàng giết chết đầu Tứ giai ma thú, bảo trụ tánh mạng của mình mới là điều kiện hàng đầu.


      biết vòng vo bao lâu, nhìn thấy bao nhiêu Tinh Linh thủ vệ, nhưng bởi vì mỗi lần đều phát từ xa mà tránh , quanh quẩn đến cuối cùng ngay cả cũng biết làm sao mình tới đây, sau khi vòng vo mấy giờ trong cung điện giống như tòa mê cung này Lăng Vân vẫn tìm được đường ra ngoài.


      - Trong cung điện này … thể cứ chạy với tốc độ nhanh như vậy được, kiếm khí trong cơ thể cũng đủ để chống đỡ trận chiến đấu cường độ cao.


      - Lâm Thành, ngươi chờ chút, thương thế của Linh tỷ phải mau chóng trị liệu, thể tiếp tục chạy nhanh như vậy được.


      Lăng Vân nhíu mày, sau lúc vòng vo nữa tới cái sân. trước tiên quan sát khu vực này, phát phía trong có căn phòng có thể nấp, lại nối liền với mấy thông đạo, cho dù có chuyện gì, cũng có nhiều đường chạy trốn. Hơn nữa, vùng này kiến trúc rất nhiều, ưu thế trung của Tinh Linh bị hạn chế tới thấp nhất.


      Vân Nhu cảm kích nhìn cái, buông Lam Linh xuống để cho Mộ Tuyết chiếu cố, lúc này mới với Lăng Vân:


      - Ngươi tìm được đường ra ngoài.


      Lăng Vân gật gật đầu.


      Nàng trầm ngâm, nhìn thoáng qua Lam Linh hôn mê mà lo lắng. Trong lòng nàng đấu tranh lát, dường như đưa ra quyết định gì đó:


      - Ta có thể thay ngươi vạch đường ra khỏi Thần Điện, chẳng qua ngươi phải đáp ứng ta, kế tiếp phải bảo hộ Lam Linh và Mộ Tuyết an toàn thoát khỏi Thần Điện.


      - Ngươi tự mình tìm đường đưa bọn họ ra, trong lúc đó ta mình rời , cá nhân ta cho rằng, tỷ lệ sinh tồn khi hành động mình lại cao hơn chút.


      - Nếu như gặp phải Tứ giai Tinh Linh ta dẫn chúng hướng khác, thế nào?


      Mộ Tuyết giống như nghĩ tới cái gì đó, vội vàng :


      - Vân Nhu tỷ tỷ, ngươi muốn làm gì?


      Vân Nhu lắc lắc đầu, trả lời, mà nhìn chằm chằm Lăng Vân:


      - Ngươi có thể đáp ứng giúp ta việc này ?


      - Ngươi định bay lên trung quan sát địa hình của Thần Điện sao?


      - sai.


      Mộ Tuyết vừa nghe, nhất thời bối rối :


      - được đâu Vân Nhu tỷ tỷ, khi tỷ bay lên bầu trời lập tức trở thành mục tiêu công kích của đám Tinh Linh. Tài bắn cung của Tinh Linh tộc nổi tiếng thiên hạ, hơn nữa bọn họ trời sinh có đôi cánh, nếu như bại lộ trung, quả thực phải … Hay là chúng ta tiếp tục nghĩ biện pháp, xem có cách nào thoát khỏi nơi đây .


      Vân Nhu gì, vẫn như cũ nhìn chằm chằm Lăng Vân, chờ trả lời.


      Mộ Tuyết bên cạnh nhịn được lo lắng :


      - Vân Nhu tỷ tỷ, ngươi thể làm như vậy. Lâm Thành, Lâm Thành ngươi , ngươi nhất định có thể mang nhóm chúng ta rời khỏi nơi này đúng , dù sao lúc trước chúng ta cũng là đội hữu, ngươi cùng chúng ta tiến vào đây, mọi người cùng tiến vào nên cùng nhau rời .


      Lăng Vân liếc mắt qua Mộ Tuyết, cũng gì.


      Nhưng ánh mắt của Vân Nhu hiểu. Tuy rằng danh nghĩa chúng ta là đội hữu, nhưng chưa từng tiếp nhận lẫn nhau, như vậy cũng có thể tính là đội hữu?


      - Rốt cuộc có tính là đội hữu hay ?


      Liên tưởng đến biểu hai tháng trước, nội tâm của nàng khỏi có chút áy náy, dù sao chính mình cùng cũng chỉ vẻn vẹn gặp mặt vài lần, nhưng khi nghe được mình cần cùng tiến vào Thần chi thí luyện gian, dù trước đó từng cự tuyệt lời đề nghị của gia tộc nhưng nay lại chùn bước gia nhập đội ngũ của mình...


      Đột nhiên, Vân Nhu có chút hiểu được vì cái gì mà sau này lại càng ngày càng lạnh nhạt với mình … thừa nhận áp lực có thể gặp phải của gia tộc, theo mình tiến vào Thần chi thí luyện gian, cuối cùng ngờ lại gặp phải đối đãi lạnh lùng của đội ngũ, dường như ngay cả nàng cũng ngoại lệ. Với thiên tài tâm cao khí ngạo như làm sao có thể chịu được? Khó trách lúc trước suýt nữa động tay động chân với Kinh ...


      Nàng bỗng nhiên nhớ lại lời của Linh tỷ trước khi Truyền Tống Trận- Lâm Thành sở dĩ bỗng nhiên động sát khí với Kinh rất có thể là bởi vì nàng?


      Là đố kỵ sao?


      - Ngươi cần phải nghĩ lung tung.


      Thanh của Lăng Vân bỗng vang lên bên tai Vân Nhu, nàng ngẩng đầu, vừa lúc chứng kiến đôi mắt lạnh lùng có chút lạ lẫm của .


      - Thực xin lỗi, Lâm Thành, ta lúc trước cũng biết …


      - cần phải thực xin lỗi, ngươi sai. Có lẽ mấy người các ngươi đều là tiểu thư, công tử nên thành thói quen. Muốn làm gì làm, bảo người phải , cần người đến là phải đến rồi.


      - , ta vẫn luôn coi ngươi là bằng hữu, chưa từng có ý khác.


      - Bằng hữu? Ha ha …


      Lăng Vân châm chọc:


      - Bằng hữu chính là dùng để lợi dụng.


      - Ta …


      - cần giải thích với ta, đích xác như thế. Dù có gì, cũng thể che dấu được việc ta quả thực vào Thần chi thí luyện gian.


      - Lâm Thành, ngươi đối với ta


      Lăng Vân phất phất đầu... hiển nhiên muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này. nhìn hành lang ngoài cửa sổ bóng người, :


      - Vừa rồi cái Phong Chi Thân Ngâm kia, ngươi giúp ta lần, cho nên, ta tận sức của mình trợ giúp các ngươi chạy ra khỏi Thần Điện. Sau này … Chúng ta ai nợ ai.

    5. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 15: Trị liệu

      Muốn từ vòng vây trùng trùng điệp điệp của Tinh Linh thủ vệ, thoát khỏi Tinh Linh Thần Điện tuyệt đối phải chuyện dễ dàng, nhất là trong đội ngũ của bọn họ còn mang theo người bị thương hôn mê, bởi vì phải chiếu cố người bị thương này, Vân Nhu có thực lực Đại Kiếm Sư phải trả cái giá rất lớn!


      Nghĩ vậy, Lăng Vân tới bên người Lam Linh, với Mộ Tuyết chiếu cố nàng:


      - Ta có biện pháp giúp nàng khôi phục.


      - Ngươi biết trị liệu?


      - biết.


      Lăng Vân dứt lời, với Vân Nhu:


      - Ta cần ít nhất hai giờ.


      - Ngươi có thể trị liệu tốt cho Linh tỷ? gian này thể sử dụng Thần chi điển tịch, dù cho có vinh dự công huân cũng là vô dụng.


      - Nếu có đủ thời gian, nàng chí ít còn có thể khôi phục sức chiến đấu nhất định.


      Vân Nhu vừa nghe, lập tức gật đầu thủ vệ.


      Thủ pháp trị liệu của Lăng Vân là lấy Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí kích thích tế bào trong cơ thể tái sinh, có thể khiến đối phương sinh mệnh lực tiêu hao nhanh hơn, đối với thân thể lưu lại họa rất lớn.


      Chẳng qua giờ phút này, nếu trị liệu tốt cho nàng ta mọi người có thể chạy thoát hay là cả vấn đề, càng khỏi bàn đến tiêu hao chút sinh mệnh lực như vậy. Lại … Dù sao cũng phải tiêu hao sinh mệnh lực của , chỉ cần cam đoan mang theo hai người Lam Linh an toàn ra khỏi Tinh Linh Thần Điện là đủ rồi.


      Nghĩ vậy, trực tiếp đưa tay cởi bỏ y phục của Lam Linh, muốn đem áo khoác nhuốm máu của nàng ta cởi ra.


      Thấy màn như vậy, Vân Nhu và Mộ Tuyết đồng thời kinh hãi kêu lên:


      - Ngươi muốn làm gì!? Mau dừng tay.


      - Phương pháp trị liệu của ta phải tiếp xúc đến thân thể, nếu bị những vật chất khác ngăn trở, năng lượng trong cơ thể tiêu hao càng lớn, thậm chí sau khi trị liệu cho Lam Linh, còn lực tái chiến.


      - Nhưng thương thế của Linh tỷ là ở lồng ngực, nam nữ hữu biệt, chẳng lẻ cũng thể cởi y phục của nàng?


      - Có thể.


      Vân Nhu cùng Mộ Tuyết nhất thời sắc mặt vui mừng.


      - Điều kiện tiên quyết là tiến hành trị liệu với nàng. xong, đợi hai nàng phản ứng, rất nhanh cởi bỏ y phục của Lam Linh. Mặc dù hai người Vân Nhu đáp ứng cho điều trị cho Lam Linh, cũng vẫn phải làm như vậy, dù sao có người bị thương, chính là nhiều hơn cái trói buộc.


      - Ngươi …


      Vân Nhu nhìn chằm chằm Lăng Vân lát, cuối cùng cũng thêm gì, nàng cũng hiểu được tình huống trước mắt nhiều hơn người nhiều hơn phần chiến lực, ranh giới sinh tử, cũng bất chấp nhiều như vậy. Nàng duy nhất có thể làm, chính là nhìn dời mắt chú ý nhất cử nhất động của , chỉ cần chút hành động vượt rào, lập tức xuất thủ cắt ngang điều trị của .





      lần nữa bọn họ dường như được nữ thần may mắn chiếu cố, trong giờ trị liệu, đều có đội ngũ tuần tra của Tinh Linh tiến vào gian phòng này, làm cho bọn họ có chút thời gian nghỉ ngơi.


      Trị liệu, chính là chuyên tâm trị liệu.


      Tuy rằng từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại có chút khác thường, nhưng toàn bộ tinh thần của Lăng Vân tập trung khống chế Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vận hành trong cơ thể, có thời gian rảnh mà hưởng thụ.


      Tại đây ai cũng dám cam đoan ngay sau đó Tinh Linh Thần Điện phát sinh chuyện gì, chậm trễ phút đồng hồ, đều có thể khiến cho đội ngũ toàn quân bị diệt.


      Theo trị liệu bắt đầu, miệng vết thương người của Lam Linh ngờ khôi phục với loại tốc độ mắt thường có thể thấy được. Đợi tới giờ sau Lăng Vân thu tay đặt ở lồng ngực của nàng, lồng ngực của nàng ngờ khôi phục như lúc ban đầu, lộ ra như da thịt mềm mại như trẻ con mới sinh, phương pháp trị liệu thần kỳ như thế, khiến cho hai người Vân Nhu, Mộ Tuyết ngừng tán dương. mới nhất ở truyen/y/y


      Sau khi trị liệu xong, Lăng Vân lên tiếng :


      - Nàng trong giờ tỉnh lại, ta cần điều tức ít nhất giờ.


      Vân Nhu cũng thấy được, loại trị liệu này đối với tiêu hao dường như đặc biệt lớn, chân thành tiếng cám ơn.


      Lăng Vân cũng đáp lại, mà sớm nhắm hai mắt, biết có lâm vào nhập định hay .


      đến nửa giờ, Lam Linh từ trong hôn mê tỉnh lại.


      Mộ Tuyết lập tức hướng nàng giảng giải lượt chuyện phát sinh sau khi nàng hôn mê, trong đó bao gồm cả cái loại phương pháp Lăng Vân dùng để chữa trị cho nàng.


      Đối với loại tình này, ngược với suy đoán của Mộ Tuyết và Vân Nhu, tuy rằng trong lòng Lam Linh khẳng định có chút khúc mắc, nhưng cũng gì.


      - Ài, người này là, nếu sớm chút lấy loại phương pháp trị liệu này chữa trị cho Kinh , chừng phải chết.


      Nhìn thoáng qua Lăng Vân ngồi xếp bằng khôi phục, Lam Linh có chút khẽ lắc lắc đầu:


      - Nếu Kinh và Tinh Thùy còn ở đây, có thể trị liệu cho ta hay cũng chưa biết được.


      Mộ Tuyết tuy rằng vẫn còn , nhưng cũng hiểu những lời này của nàng, khỏi oán giận :


      - Người này cũng là, đại nam nhân, lại có thể mọn như vậy. Kinh có thể bởi vì Vân Nhu tỷ tỷ hy sinh tính mạng của mình, làm sao ngay cả điểm như vậy cũng tính toán chi li, ghi hận trong lòng.


      Lam Linh khẽ cười tiếng, cũng tiếp tục cùng nàng tranh luận cái đề tài này.


      Mộ Tuyết còn , ý nghĩ của nàng tự nhiên có chút khờ dại và ngây thơ, chẳng qua thế giới này quả như thế, phản ứng này của Lăng Vân chẳng qua là ở thế giới này. Nếu có phương pháp đả kích đối thủ, nàng khẳng định cũng tận lực làm. Cứu trợ địch nhân của mình? Lấy ân đức cảm hóa ? Đó là việc làm của thánh nhân. Đừng nàng có nghĩa vụ này, cho dù là cứu được, ngươi có thể cam đoan trăm phần trăm cảm hóa ? chừng ngươi cứu sống , tương lai lại trở thành hung thủ cho ngươi kích trí mạng.


      Hành động này của Lăng Vân, cũng ai có thể chỉ ra đúng hay sai.


      - Có người đến đây, mọi người cẩn thận.


      Ở ngoài cửa Vân Nhu quan sát bên ngoài bỗng nhiên .


      Lam Linh lập tức lấy ra thanh bảo kiếm từ trong gian giới chỉ vừa thấy biết thua kém cấp truyền kỳ, gắt gao nắm trong tay, ngưng thần đề phòng, đồng thời hỏi:


      - Người? phải Tinh Linh?


      Vân Nhu gật gật đầu.


      - Đáng chết! Tên đó ràng qua, bản đồ cũng chỉ bán ột phương chúng ta … Làm sao giữ chữ tín, lúc trước nên sớm diệt khẩu, miễn cho …


      đến đây, Lam Linh dường như chú ý tới Mộ Tuyết bên người vẫn thuộc loại "nhà ấm" ( hiểu việc), vội vàng dừng lời.


      - Có lẽ là những người đó chính mình tự tìm tới nơi này. Dù sao chỉ cần trèo lên đỉnh ngọn núi bên ngoài, rất dễ dàng có thể nhìn thấy tòa Thần Điện này.


      Lam Linh trầm mặc .


      Lúc này, những người đó dường như cũng nhận ra gian phòng này là chỗ chiến lược khó công dễ thủ, đám người nhằm phương hướng này tới, dự định ở đây nghỉ ngơi lát.


      - Bao nhiêu người?


      Lam Linh hỏi.


      - Chín người, hai tam giai, bảy nhị giai. Trong đó sáu người bị thương, chiến lực giảm phân nửa!


      Lam Linh gật gật đầu, liếc mắt nhìn Mộ Tuyết:


      - Ngươi bảo hộ Lâm Thành.


      xong, rất nhanh tới phía sau cửa phòng, ngưng tụ tinh khí thần khắp người, chỉ cần những người này xông vào, tất nhiên thừa nhận công kích Tất Sát kiếm kỹ của tam giai Kiếm Sư và Tứ giai Đại Kiếm Sư.


      Theo chín người đến gần, trong lúc bọn họ thấp giọng chuyện với nhau cũng rơi vào trong tai mấy người có giác quan mẫn tuệ.


      - Hoàng tử điện hạ, còn tiếp tục quanh quẩn như vậy người của chúng ta càng ngày càng ít. Có Tinh Linh trận pháp này, chúng ta căn bản có khả năng thuận lợi thoát khỏi Thần Điện, phải thử đánh sâu vào phòng khống chế trung tâm của Thần Điện, chỉ có phá vỡ trận pháp này, chúng ta mới có hy vọng giết chóc ra ngoài.


      Vị hoàng tử điện hạ kia lắc lắc đầu, kiên quyết :


      - được, lực lượng thủ vệ của phòng khống chế trung tâm căn bản phải tại chúng ta có khả năng chống lại, chạy ào vào chỉ có con đường chết. Chúng ta ngẫm lại biện pháp, thực nghiệm nhiều hơn vài lần, cuối cùng có thể tìm được đường ra của trận pháp.


      Lại có người :


      - Từ dấu vết chiến đấu đuờng của chúng ta xem ra, dường như cũng có đội trước chúng ta từng tới tòa Thần Điện này, sao mượn lực lượng của bọn họ công phá phòng ngự của phòng khống chế trung tâm?


      - Trong Thần chi thí luyện gian ngoại trừ gia tộc cùng đế quốc, căn bản là tồn tại bất luận minh hữu gì. Đối phương vô luận từ trang bị hay chiến lực mà , toàn bộ phải chúng ta, chúng ta lúc này có khả năng cầu nguyện chính là phát sinh xung đột với bọn họ.


      - Bọn họ khẳng định cũng bị vây ở bên trong tòa Thần Điện, tìm thấy lối ra bên ngoài, liên hợp cũng chỉ có chỉ còn con đường chết. Ta nghĩ bọn họ cự tuyệt đề nghị này.


      - Hãy chờ gặp gỡ rồi sau.


      Trong phòng đám người Vân Nhu, Lam Linh nhìn nhau, khỏi có loại cảm giác bỗng nhiên tỉnh ngộ.


      Khó trách bọn họ làm sao lại quanh quẩn, thủy chung tìm thấy lối ra Thần Điện, nguyên lai là có cái Tinh Linh trận pháp quấy phá. Hơn nữa theo lời của bọn họ, đánh tan phòng khống chế của Tinh Linh Thần Điện, trận pháp cũng đình chỉ vận chuyển, đến lúc đó bọn họ bị vây ở chỗ này, cho đến khi bị Tinh Linh thủ vệ tìm được, giết chết.


      Ánh mắt của Vân Nhu và Lam Linh trao đổi lát, trước tiên đạt thành cùng nhận thức, hai người lui vài bước về phía sau, buông tha ý định để bọn họ vào cửa rồi đánh chết.


      - Hẳn là có khả năng hợp tác!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :