1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      @meiluo trời ơi, sủng ngọt đến tận răng như thế này là sao :yoyo25: da gà da vịt rơi rụng đầy sàn nhà rồi :yoyo25: cảm ơn quà năm mới của nàng nhé :yoyo40: ta lại lót dép đợi chương sau của nàng tiếp :yoyo22:
      meiluo thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      trời ạ da gà da vịt sắp rụng rời hết oy.................k být 2 ng này có sóng gió j k nhỷ...............
      háp pi nêu zia nàng nhá
      meiluo thích bài này.

    3. pisces_3943

      pisces_3943 Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      108
      Uầy, hẹn ước chăm sóc chị trọn đời với phụ huynh rồi kia! Đáng quá à \(^o^)\
      cũng sắc lang quá à! Còn có suy nghĩ bắt chị nâng cao thể lực nữa ~ Nhưng em thích! Từ giờ truyện chắc chỉ toàn tim hồng phất phới thôi ha!
      Thích couple phụ huynh lắm ý, nhất là nhân vật mẹ Lương San ý! Vừa trẻ con, vừa đáng ! Ước gì có truyện riêng về hai người nhỉ ;;)
      Cảm ơn bạn, mong đợi chương mới ý~~~
      *mắt long lanh*
      meiluo thích bài này.

    4. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 39

      Phó Tự Hỉ ngoan ngoãn nằm lưng Hạ Khuynh, dám lại quấy nhiễu đến nữa.


      Hạ Khuynh đương nhiên cũng cảm thấy hơi bất mãn chút, nàng này hiếm khi nào lại chủ động như vậy, nhưng vẫn lẳng lặng cõng cục cưng bé của mình dạo dọc theo bãi biển.


      Gió biển nhàng thổi đến, Phó Tự Hỉ bắt đầu có chút buồn ngủ. Chỉ cần có ở đây, bất kể là cái gì cũng đều cần lo lắng. cúi đầu thầm vào tai : "Hạ Khuynh, em cảm thấy rất vui vẻ khi được gặp !"


      " cũng hạnh phúc khi được gặp em. Bé cưng, cảm ơn em xuất trong cuộc sống của ." may mắn, bị bắt nạt, rồi lại được dang tay che chở, chiều, bảo bọc, chỉ có .


      Phó Tự Hỉ từ từ nhắm hai mắt lại: "Trước đây mẹ em từng rằng, rồi có rất nhiều rất nhiều người thích tiểu Hỉ, đến làm bạn với tiểu Hỉ."


      " thích em, mẹ cũng thích em, thậm chí về sau ba cũng thích em. Còn có ông nội, bà nội..."


      Phó Tự Hỉ tâm tình thỏa mãn, vui vẻ cười, lẩm bẩm: "Hạ Khuynh, em muốn ngủ lưng ."


      "Vậy em ngủ ."


      "Vậy… em ngủ tí ti nhé!"


      "Bao lâu cũng được, làm em ngã đâu mà sợ, bé ngốc!"


      Phó Tự Hỉ lặp lặp lại lẩm bẩm hồi rồi ngủ thiếp lưng , vẻ mặt cực kì thả lỏng thư thái...


      Hạ Khuynh nghe được nhịp thở đều đều đoán được ngủ rồi, thoáng mang nâng lên sửa lại tư thế, ôn nhu cười.


      "Bé heo !"


      khỏi nhớ lại những ngày niên thiếu, hăng say vùi đầu vào những cuộc Hắc quyền bạo lực đẫm máu. Khi đó còn với Chu Phi Lương rằng: "Về sau còn được ngoạn quyền nữa, chắc cuộc sống của tôi trở nên còn ý nghĩa."


      Chu Phi Lương trêu đùa phun câu: "Có lẽ đến ngày nào đó, cậu 'ôm' được em trong tay, tha hồ mà bận rộn chiều chăm sóc, hết dám câu ‘ còn ý nghĩa’ nữa."


      Sau đó thời gian, có rất nhiều đàn bà bên cạnh, nhưng vẫn phải là cái ‘ôm’ như bọn họ từng .


      tại ngẫm lại, đoạn năm tháng như vậy tất cả đều qua , sớm nên trôi vào dĩ vãng. may mắn, bởi vì giờ phút này 'ôm' được người con , bảo vật vô giá mà vừa tìm ra và nhận thức được...


      Phó Tự Hỉ ngủ sâu lắm, chỉ chợp mắt chút liền tỉnh. Khi thức dậy mơ mơ hồ hồ xác định được phương hướng, càng gắt gao ôm chặt cổ Hạ Khuynh, lầu bầu "Đại Hùng Bảo Bảo..."


      Hạ Khuynh vừa giận vừa tức cười : "Phó Tự Hỉ, lau sạch nước miếng cho , ướt bẩn cả áo rồi đây này!"


      "Ách?" Phó Tự Hỉ ngây người vài giây, rốt cục cũng tỉnh táo lại, nhìn xuống áo của ướt đẫm mảng, xấu hổ đến nên lời, vội vàng giúp chà lau.


      "Hạ Khuynh... em xin lỗi..."


      "Em là heo à? Trước kia như thế nào lại phát ra tướng ngủ của em xấu như vậy!"


      "... em... biết..." Càng càng hổ thẹn.


      Trái lại, Hạ Khuynh lúc này lại an ủi: "Chắc là vì tư thế nằm úp sấp nên em khép miệng lại được."


      nàng xấu hổ thôi, khẽ thầm vào tai : "Xin lỗi, Hạ Khuynh, khi trở về để em giúp giặt sạch quần áo..."


      cười khẩy: "Sau đó giặt đến nhăn nhúm xong rồi lại vứt à?”


      nghe vậy lại nhớ đến màn mình giặt đến hư chiếc váy mua cho mình, tâm tình lại càng hoang mang rối loạn: "Em cam đoan lần này giặt hư nữa đâu..."


      Nghe được thanh sắp khóc, Hạ Khuynh lại phải dỗ dành:


      "Ngoan, đừng khóc. có việc gì, giặt sạch cũng chẳng sao cả!"


      "Em cố gắng giặt sạch mà ..." Phó Tự Hỉ cảm thấy bản thân thực vô dụng, giúp được gì lại còn gây thêm phiền phức cho .


      cũng dám tranh cãi với bé, đành xuống nước dỗ dành: "Được rồi, được rồi, em giúp giặt..."


      "Xin lỗi... em là ngốc mà."


      "Ai dám em ngốc?"


      "Em cái gì cũng biết..."


      "Đó là bởi vì em chịu học." Hạ Khuynh hiểu được tâm lý tự ti hình thành sâu trong nội tâm Phó Tự Hỉ, vẻ mặt trịnh trọng: "Em hề ngốc chút nào. Về sau cố gắng khai thác tiềm năng thực lực của em, cho em ra ngoài làm việc cùng , được ? Đừng khóc."


      Phó Tự Hỉ tựa vào bờ vai rộng của , thút thít: "Hạ Khuynh Hạ Khuynh, em có thể ra ngoài làm việc sao?"


      "Đương nhiên có thể, nhưng mà em còn phải học tập. Chuyện này về sau hẳn bàn tiếp. được khóc nữa." Tuy rằng trong lời có vẻ cứng rắn, nhưng ngữ khí vẫn nhu hòa.


      Phó Tự Hỉ gật đầu.


      "Em khóc, em học. Em cố gắng cố gắng!"


      "Phó Tự Hỉ, em vừa ngoan ngoãn lại thiện lương, chúng ta cùng cố gắng!"


      "Hạ Khuynh, cảm ơn." lại chực muốn khóc, bất quá lần này là do cảm động .


      hừ tiếng: "Quỷ khóc nhè!"


      hít hít cái mũi, cố gắng làm cho nước mắt rơi xuống nữa. Sau đó bỗng nhiên nhớ đến việc đứng tiện, lại bắt đầu áy náy.


      "Hạ Khuynh, cõng em lâu như vậy mệt ?"


      " vấn đề."


      " để em xuống , em có thể tự mình được."


      "Chúng ta cứ như vậy là tốt!"


      thấy cứ để nguyên tư thế, vội vàng : "Vậy đặt em ngồi xuống ở đâu đó ."


      nghiêng đầu, mặt mày đầy sắc xuân:


      "Hôn cái, đáp ứng với em!"


      dám thêm nữa, lát sau mới giọng mở miệng: "Em sợ bị mệt..."


      "Hôn cái liền nghe lời em!"


      Phó Tự Hỉ cố lấy dũng khí, ngắm nhìn sườn mặt góc cạnh của chút, sau đó cúi xuống thơm chụt cái vào má .


      "Tốt lắm..."


      "Bé cưng của thực ngoan!" Chỉ là cái hôn phớt, bất quá Hạ Khuynh cũng rất thỏa mãn, xoay người bế vòng lại.


      Vương Thần từ xa xa trông thấy hai người thân mật, khỏi hoài nghi chính mình tắm nắng đến mức bị hoa mắt váng đầu rồi?


      Mấy người bọn họ thế nào lại chơi đùa thể loại tình thuần khiết như vậy a?


      Cái gì mà cõng bạn tản bộ dọc bãi biển, bằng trực tiếp quẳng lên giường dục tiên dục tử sung sướng trận!


      Thằng nhãi ranh Hạ Khuynh này ngày thường trưng ra bộ dáng lạnh lùng, bây giờ lại em em ngọt ngào với con nhóc đó buồn nôn chết được! Đúng là biết xấu hổ!


      Làm hâm mộ muốn chết! Tức chết , là nuốt trôi mà!!!


      Như thế nào mà tên Hạ Khuynh này lại có thể tìm được bé loli đáng như vậy chứ!


      Hạ Khuynh vừa đặt Phó Tự Hỉ xuống mõm đá liền nhận được điện thoại của Vương Thần.


      Bên này từ xa xa Vương Thần quan sát Hạ Khuynh và Phó Tự Hỉ, tỏ vẻ vui cười hì hì: "Hạ Khuynh, mang theo bé kia đến đây chơi tí nào!"


      Hạ Khuynh phũ phàng: "Ông có cảm thấy bản thân phiền ? Gia đây vui vẻ, ông cút ra xa chút cho tôu!"


      "Cái thằng vô sỉ trọng sắc khinh bạn, cầm thú!" Vương Thần tức giận bất bình gào thét.


      "Trước kia ôbg chưa bao giờ đối xử với tôi như vậy aaa!"


      "Ông có tin bây giờ tôi đây bước qua đó cắt phăng ‘lão nhị’ nhà oing ?"


      "... Mi… mi thực là có tính người!!!" Vương Thần nghĩ nghĩ gì đấy quyết định thu liễn chút, khụ khụ hai cái.


      " bé của ông có phải rất sợ người lạ ? Dù sao cũng phải mang nàng ra mắt mọi người, có phải hay a?"


      Hạ Khuynh nghe ra lời ám chỉ của Vương Thần, giọng điệu cũng dịu : "Về sau cơ hội vẫn còn nhiều."


      Vương Thần huýt sáo: "Đùa hay vậy đại ca?"


      "Ừm."


      "Chậc chậc, thảo nào lần đầu tiên khi gặp hai người tôi cảm thấy đơn giản, hề đơn giản!!"


      Hạ Khuynh chợt nhớ lại tình huống Vương Thần lần đầu tiên gặp Phó Tự Hỉ, vội phản bác: "Đừng có tưởng tượng vớ vẩn, khi đó tôi và ấy vẫn chưa nảy sinh chuyện gì cả!"


      "Đại ca bớt giận bớt giận! Dù gì ông cũng ôm được người đẹp về nhà rồi mà. Tôi với ông chuyện này, ở đây có mấy em muốn làm quen với ông…”


      Hạ Khuynh cười khẩy tiếng.


      " , bạn bè với nhau tôi hiểu được mà. Chờ sau khi xong việc, tôi lại cho ông em em thỏa thích." Cuối cùng, vẫn là trong lòng bất bình, Vương Thần lại gào thét: "Thằng nhãi ranh này trúng phải vận cứt chó gì vậy, tự nhiên lại có thể dụ dỗ được em ngây thơ trong sáng như vậy a..."


      "Đàn ông đố kỵ quả sắc mặt rất khó xem. nhiều với ông nữa, tự mình soi gương ."


      Phó Tự Hỉ đương nhiên hoàn toàn nghe chẳng hiểu những lời mà Hạ Khuynh với người trong điện thoại, nhưng mà... nhìn ra tâm tình của lúc này hẳn là tốt lắm!


      Trong lúc trò chuyện nàng khẩy khẩy cát vào chôn bàn chân của , thích thú đến mức cười khanh khách.


      Bởi vì bọn họ buổi sáng ra ngoài hơi trễ, bây giờ là giữa trưa. Hạ Khuynh kéo tay Phó Tự Hỉ.


      "Chúng ta về ăn cơm, còn phải cho bé heo của ngủ trưa nữa!"


      "Vâng!" Phó Tự Hỉ đột nhiên nhớ tới cái gì, lại .


      "Hạ Khuynh, hôm nay em vẫn chưa viết chữ đâu."


      "Thế buổi tối viết, ăn cơm chiều sớm chút, sau đó viết xong lên giường ngủ."


      nghe vậy ngoan ngoãn gật gật đầu.


      Thời điểm khi họ trở về, Hạ Khuynh nắm tay vòng qua đám người Vương Thần, Phó Tự Hỉ từ xa xa trông thấy có mấy người chơi đùa, quay sang hỏi .


      "Hạ Khuynh, vì sao bọn họ có thể xuống chơi vậy?"


      "Em cũng muốn đến đó chơi à?"


      "Ừ, muốn lắm!"


      " tại nước biển có vẻ lạnh, em chịu được đâu. Em muốn xuống nước để chiều dẫn em ra bể bơi tư nhân nhé?"


      Hai mắt Phó Tự Hỉ đều trợn tròn: "Có phải đó là tắm bồn tắm ?"


      "Cũng gần giống thế." Hạ Khuynh đột nhiên cười xấu xa đến đáng đánh đòn: " quên mất là vẫn còn chưa nhìn thấy bé cưng mặc áo tắm nha..."


      Phó Tự Hỉ ngượng ngùng thôi! Lại cúi gằm mặt.


      "Buổi chiều theo được ? Bé cưng ngoan của cần phải mắc cỡ..." tiến đến bên tai thổi khí.


      càng như vậy, nàng lại càng cúi gằm mặt...


      Phó Tự Hỉ sau khi cơm nước xong phải ngủ trưa, Hạ Khuynh đương nhiên cũng cùng ngủ trưa.


      Lương San đối với phát triển của đôi trẻ đương nhiên là rất bát quái tràn đầy hứng thú, nhưng cũng nhớ kỹ lời dặn dò của Hạ Hàm Thừa, vì vậy hề nhúng tay vào. Đối với hành vi man rợ của Hạ Khuynh liền mắt nhắm mắt mở ...


      Hạ Khuynh nhân lúc Phó Tự Hỉ còn chưa vào giấc ngủ, vờ hỏi.


      "Bé cưng còn đau ?"


      Phó Tự Hỉ ngẩn người, lần tay vào chăn sờ hai cái: "Vẫn còn chút..."


      "Để kiểm tra thử xem ‘nó’ hết sưng chưa nào..."


      vừa nghe hoảng: "Đừng mà... nên nhìn đâu..."


      "... chỉ xem chút thôi mà, chạm vào em đâu..."


      xanh mặt túm chặt quần chip chịu buông ra.


      Hạ Khuynh trực tiếp nắm lấy hai tay , kéo quần xuống.


      Cuối cùng vẫn là đánh lại , chỉ dám vùi mặt úp chặt vào trong chăn...


      Hạ Khuynh mở rộng hai chân của Phó Tự Hỉ, nhìn thấy cánh hoa vẫn còn có chút sưng đỏ, nhàng vỗ về gáy của .


      "So với lúc sáng bớt sưng hơn chút, nhưng vẫn cần phải nghỉ ngơi thêm. Yên tâm , tại động đến em."


      miễn cưỡng buông ra, liền vội vội vàng vàng kéo quần lên. Ở trong chăn ai ai : "Hạ Khuynh, chúng ta ngủ . cần cởi sạch quần áo đâu!"


      hung hăng véo cái mông của :


      "Chờ đến khi em khỏe lên chút, mỗi ngày đều ‘xơi’ em sạch !"


      xốc chăn lên, ủy khuất mếu máo nhìn .


      Chân mày Hạ Khuynh căng thành đường thẳng:


      "Tối hôm qua em thoải mái sao?"


      Phó Tự Hỉ bĩu bĩu môi, hé răng.


      túm lấy ôm vào lòng, lại thơm vài cái cho đỡ thèm.


      "Ngoan, cho biết, chuyện tối hôm qua bé cưng có cảm nhận như thế nào?"


      "Hạ Khuynh..." Tay chắn ngang cái miệng của . hiểu vì sao những lúc chỉ có hai người với nhau, Hạ Khuynh càng ngày càng xấu xa, lại thích những câu là xấu hổ xấu hổ như vậy a!


      thuận thế túm lấy ngón tay hết cắn rồi lại liếm láp.


      " , xong cho em ngủ."


      càng vùi sâu mặt vào trong lòng .


      vỗ vỗ lưng Phó Tự Hỉ.


      "Bé cưng lại ngoan."


      "Em rất ngoan mà!"


      "Vậy em ."


      "... Hạ Khuynh, xấu hổ lắm..." Phó Tự Hỉ đem mặt kề sát trong ngực .


      "Em cũng biết cái gì là xấu hổ sao?"


      " cứ làm em xấu hổ..."


      "Được rồi, xấu hổ xấu hổ. Vậy ‘cái kia’ làm em thoải mái à, bé cưng của ?"


      nàng gật đầu lia lịa.


      Hạ Khuynh là đầu hàng.


      "Về sau đều làm cho em thoải mái, có được ? Tốt lắm, ngoan ngoãn ngủ !"


      Phó Tự Hỉ vẫn chịu nâng mặt lên.


      Mãi đến lúc sau, Hạ Khuynh mới xác định được chìm vào giấc ngủ, bế ngồi dậy sửa tư thế kê gối vào.


      Kỳ khi cẩn thận ngẫm lại, khi ở cùng chỗ, có rất nhiều thời điểm đều là trải qua ở giường...


      Trước kia Phó Tự Hỉ ngốc vô cùng, khiến cứ muốn khi dễ ăn sạch đậu hủ.


      tại rốt cuộc cũng có chút tư thái quyến rũ của người phụ nữ, như vậy càng chọc cho tâm can thêm ngứa ngáy.


      Quân tử quả dễ làm!


      Cuối cùng Hạ Khuynh cũng ngủ cùng Phó Tự Hỉ, trở về phòng của mình.


      đáp ứng với Cố Dĩ Huy giúp trang hoàng thiết kế khu biệt thự, nhân lúc nhàn rỗi có việc gì, liền vẽ mấy bản sơ đồ phác thảo, xem như giết thời gian.


      Rất lâu sau đó, Phó Tự Hỉ đến gõ cửa, vẻ mặt có chút hoảng hốt.


      "Hạ Khuynh... buổi tối Tự Nhạc đến đây. Tự Nhạc còn là người xấu, muốn đến sửa trận..."


      "..."


      "Tự Nhạc đánh nhau rất lợi hại. Làm sao bây giờ..." Vẻ mặt Phó Tự Hỉ hoảng sợ nghiêm trọng.


      Từ khi Phó Tự Nhạc tẩn cho thằng nhóc Tiểu Bàn kia trận ra trò, danh tiếng liền vang xa. Những người cùng khu phố lúc trước hay bắt nạt Phó Tự Hỉ, Phó Tự Nhạc gặp tên đánh tên, gặp lần đánh lần, vì thế ở trong lòng Phó Tự Hỉ tạo thành hình tượng cực kì uy vũ.


      Phó Tự Hỉ vừa nghe Phó Tự Nhạc muốn đến đánh cho Hạ Khuynh trận thê thảm, theo bản năng cảm thấy đáng thương, cũng buồn phân tích suy nghĩ xem có phải là người xấu, trước mắt cứ chạy đến đây mật báo!


      Hạ Khuynh nắm lấy bàn tay hết sờ rồi lại miết chán chê, vẻ mặt còn bình tĩnh trấn an.


      "Bé cưng đừng sợ, cái gì nên đến cuối cùng cũng phải đến."

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      tart_trung, thư hồ, Yên Hoa30 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Aaaaaaaa, cuối cùng cũng có chương mới, nàng quá cơ @meiluo :yoyo45: con cái , cặp bố mẹ , phụ huynh này càng đáng bá đạo hơn :yoyo36:
      dungggmeiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :