1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cùng thú triền miên - Nhàn Thính Lạc Vũ (57c+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 24: săn


      "Các định đâu?"

      Đường Lâm dựa vào khung cửa, đồng tử màu đen đánh giá đoàn người sẵn sàng chiến đấu. Ngoài Lord là y sư, mấy người Arthur đều ở đây, mỗi người cầm thanh giáo dài sắc bén, mang theo độc ác nghiêm túc.

      Ngoài ba người Arthur còn có Wall nhăn nhó bên ngoài cùng. Còn ba người thân thể cường tráng lực lưỡng mà Đường Lâm nhận ra, khỏi bộc lộ ra thực lực cường đại.

      "Hôm nay là ngày săn. Lần này tới lượt chúng tôi . Lâm yên tâm ở nhà, trước khi trời tối chúng tôi về." Arthur khẽ vuốt ve mái tóc đen nhánh của Đường Lâm, bộ dạng ung dung bình tĩnh.

      Da La nở nụ cười mờ ám, cùi chỏ huých mạnh vào Wall đứng phía sau. Cắt! Đừng tưởng thấy Wall chảy nước miếng với Đường Lâm, thỉnh thoảng nhìn lén. nhìn thấy ít lần.

      Bối Lý hơi nghiêng người, che hành động của Da La. Lâm là của bọn , tiểu tử Wall này vẫn luôn mong nhớ Lâm. Lần này Da La còn tay đấy. Còn mấy tên giống đực khác chỉ cười khúc khích, cũng lộ ra vẻ mặt dư thừa nào.

      "Ngày săn?"

      Đường Lâm nghiêng đầu đầy nghi ngờ, xoay tròn thanh chủy thủ trong tay, vẽ ra ánh sáng lạnh lùng. Thấy thế những giống đực xung quanh lùi lại cẩn thận. Hôm đó Lâm đánh Da La bọn họ vừa hay trông thấy.

      Sức lực tàn nhẫn đó khiến giống đực trong bộ lạc cũng đều tự ti. Họ nhìn mấy người Arthur bằng ánh mắt vô cùng đồng tình. Giống cái hung hãn như vậy sao thân thể kia chịu được.

      Ánh mắt đáng giận khỏi rơi vào vòng eo chưa đủ vòng ôm của Đường Lâm. biết sức lực của cái eo này có phải cũng lợi hại như vậy hay . Hầu kết bọn họ trượt lên trượt xuống.

      "Ừ, thức ăn trong bộ lạc là do giống đực thay phiên ra ngoài săn. Lần này tới lượt mấy người bọn tôi." Bối Lý chỉ vào mấy giống đực. Số người săn cũng cố định. Bình thường đều là giống đực tự đăng ký .

      Đường Lâm quét mắt nhìn những người này, đáy mắt khỏi lóe ra hơi thở rục rịch. cắm chủy thủ vào eo, bước lên nửa bước, : "Tôi cùng các ." Tầm mắt rơi vào người giống đực đứng hàng đầu. giống cái nhắn xinh xắn đứng cạnh đó, làn ra màu lúa mì hơi đen, đón lấy ánh mặt trời, lại có loại hơi thở mê hoặc lòng người nên lời.

      Bàn tay giống đực đặt lên eo của giống cái, tham muốn giữ lấy mãnh liệt cần cũng biết.

      " được." Mấy người trăm miệng lời từ chối Đường Lâm. Sao bọn họ có thể để Lâm rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm. Sắc mặt Bối Lý khó coi, hiển nhiên là ngờ Đường Lâm lên vấn đề như vậy.

      Liếc mọi người xung quanh, chân mày chau lại, lạnh nhạt : "Nữ nhân này có thể được, sao tôi thể ? Hay là cho rằng tôi rất yếu?" Dứt lời, bóng dáng chợt lóe, liền đặt ngang chủy thủ tay lên cổ giống cái cách đó xa. Chủy thủ nổi lên ánh sáng u ám lạnh lùng, vô cùng dọa người.

      Thân thể mọi người cứng lại, bầu khí nặng nề bắt đầu trở nên hơi quỷ dị. Sắc mặt giống cái bị Đường Lâm bắt cóc hơi tái nhợt. Giống đực đứng bên cạnh thở hổn hển, hóa thành hình thú trong chớp mắt, thân thể cao lớn gầm về phía Đường Lâm.

      rít gào gầm thét với Đường Lâm, tràn đầy ý cảnh cáo.

      Thấy màn này, khóe miệng Arthur giật mạnh mấy cái, nổi đóa lên mà gầm mấy tiếng với giống đực kia. Bối Lý và Da La bên cạnh hiển nhiên cũng thấy được có gì hợp lý, từ từ tới gần Arthur, liếc nhìn Đường Lâm ở đối diện.

      Thấy ép xuống nổi, Arthur nháy mắt với Bối Lý. Bối Lý hóa thành hình thú ngay lập tức, đánh nhau với giống đực nổi điên. Đầu Đường Lâm đầy vạch đen mà nhìn màn này.

      Chẳng qua chỉ bày thực lực, sao lại trở thành đánh nhau rồi? Giống đực ở đây đúng là chịu nổi khiêu khích!

      Cúi đầu nhìn giống cái bình tĩnh trong tay mình, Đường Lâm : "Bọn họ vẫn luôn như vậy à?" phân biệt trắng đen gì mà đánh nhau. chẳng lẽ là da dày nên chịu được đòn?

      Kama 囧囧 gật đầu, nhìn Đường Lâm đầy thông cảm, : "Giống đực đều trao đổi bằng cách này. lâu lắm rồi Rocca phát tiết, mới có thể cố tình gây chuyện. bị dọa chứ?"

      Đôi mắt to của Kama lóe lên ánh sáng kính trọng, liếc nhìn Đường Lâm. Thân thể của giống cái so được với giống đực. căn bản chưa từng có giống cái nào tham gia săn. Dù có cũng chỉ theo Lord hái chút dược thảo.

      "Tôi sao, xin lỗi!" Thu chủy thủ trong tay lại, đứng thẳng nhìn hai người lăn cùng chỗ với nhau. Hình thú khổng lồ, công kích rất nhanh chóng nhưng mãnh liệt lại có lực, phơi bày đấu tranh nguyên thủy.

      " sao, những thức ăn trong bộ lạc là do dạy Joss làm có đúng ? lợi hại. Tôi cũng biết hóa ra những dược thảo kia cũng có thể ăn. Sau khi ăn đồ ăn nấu chúng tôi mới biết được còn có mỹ vị như vậy."

      " có gì, chỉ bỏ thêm chút gia vị. Nếu muốn học, tới tìm tôi là được."

      Ánh mắt tôn sùng của Kama bắn qua khiến vẻ mặt Đường Lâm hơi mất tự nhiên. Chưa từng có người dùng ánh mắt thẳng thắn như vậy mà nhìn . Gò má trắng nõn của hơi ửng đỏ.

      Nghe Đường Lâm như vậy, Kama nắm chặt lấy tay , khuôn mặt đỏ bừng, hưng phấn mà nhìn Đường Lâm, cười : "Tôi tới tìm đấy. quấy rầy các chứ?" Ánh mắt xảo quyệt dừng lại vài giây người mấy người Arthur, trong mắt đầy ý trêu đùa đắc ý.

      "Ặc!" Bị nụ cười xấu xa này của Kama kích thích, khuôn mặt thản nhiên của Đường Lâm lập tức vặn vẹo, lạnh lùng : "Đương nhiên sao. Kama có rảnh hãy lo cho giống đực nhà khiến quá 'bận rộn'."

      Thấy Đường Lâm cố ý nhấn mạnh chữ bận rộn, mặt Kama hơi mất tự nhiên, rụt rè mà lui về sau mấy bước, che miệng Đường Lâm nhanh. Khuôn mặt xấu hổ tới mức đỏ bừng, trong mắt tràn đầy hơi nước.

      Bộ dạng tràn đầy xuân tình khiến Đường Lâm hiểu ra sao. sai gì rồi? Sao Kama lại như vậy?

      "Kama, em sao chứ?" Rocca đánh xong, toàn thân thoải mái mà tới, chớp đôi mắt to nhìn chằm chằm Kama xấu hổ tới mức đỏ bừng mặt, rục rịch, xoa xoa hay tay. Nếu phải sắp săn, hận thể vội vàng đưa Kama về, đè dưới thân mà phát tiết tốt phen.

      Kama tức giận, trừng Rocca. Người này đúng là lúc nào cũng đều đứng đắn. Nhìn khuôn mặt chắc nịch, có vẻ thà chất phác, ban đầu sao có thể tin lời nhỉ?

      " sao. còn sớm nữa, nên lên đường, nếu sắp hết ngày rồi." Kama lạnh nhạt . lần theo dấu vết rất giỏi, lần này là săn heo rừng cách bộ lạc xa.

      Bình thường heo sống trong rừng rậm, bầy đàn khổng lồ, hình thể . Bình thường chúng kết thành đội ra ngoài kiếm ăn. Chúng là động vật ăn cỏ, da dày thịt mềm, ăn rất ngon.

      Hình thể heo to béo, tốc độ nhanh nhưng đầu có cái sừng rất sắc, hơi cẩn thận là bị đâm lủng bụng. Chúng cũng là thức ăn chủ yếu của bộ lạc.

      "Lâm, em thể ."

      "Vì sao? Thực lực của tôi cũng kém Kama, săn cùng tôi có thể giúp tay."

      cho giải thích, bước lên với Kama về phía cổng bộ lạc. Những người khác đưa mắt nhìn nhau, chỉ có sắc mặt mấy người Bối Lý là khó coi. Bọn họ biết chuyện Lâm quyết định thay đổi được nên nhấc chân theo.

      Kama ngồi tay Rocca. Tốc độ của mọi người rất nhanh. Những người khác lo Đường Lâm theo kịp tốc độ của bọn họ, ngờ lâu mà tụt lại chút nào, mặt đỏ hơi thở gấp, bước chân nhàng, hoàn toàn nhìn ra vẻ mệt mỏi. Bọn họ khó nén vẻ kinh ngạc, rối rít bộc lộ tò mò.

      Bỗng, Đường Lâm dừng chân lại, nhìn dây leo quen thuộc cạnh chân, khỏi lộ ra vui mừng nơi đáy mắt. gọi mọi người về phía trước, chỉ vào dây leo bò đầy bên cạnh.

      ngồi xổm xuống, nhặt cành cây bên cạnh, bắt đầu đào thứ gì đó trong đất. Mọi người buồn bực nhìn hành động của . Kam kìm được đầu tiên, ngồi xổm xuống theo , hỏi: "Lâm, làm gì vậy? Đây là loại rau dại, mọc ít xung quanh bộ lạc."

      Kama tò mò kề sát khuôn mặt nhắn vào, quan sát rau dại bình thường trước mặt. nhìn ra có gì khác thường.

      Đường Lâm dừng động tác lại, hỏi: "Kama, nó mọc ít quanh bộ lạc à?" Đường Lâm nhìn lá khoai lang mọc đầy xung quanh. Lá màu xanh biếc, đoán chừng khoai lang trong đất . Khoai lang chứa nhiều tinh bột, những có thể ăn mà còn có thể dùng để ủ rượu.

      "Đúng vậy! Xung quanh bộ lạc có vùng lớn, bình thường Lord dùng để chế thuốc, lợi cho đại tiện."

      "Chẳng lẽ mọi người biết khoai lang này có thể ăn à?"

      Đường Lâm dứt lời rút củ khoai lang rất to lên, lắc lắc vài cái, lấy tay vỗ vỗ đất dính bên , xoa xoa vài cái lên váy thú. bẻ đôi củ khoai lang, khẽ cắn miếng.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25: Củ khoai lang chia đôi đầy phong tình

      Cảm giác giòn ngọt khiến Đường Lâm nhịn được mà cắn thêm mấy miếng.

      Kama bên cạnh nhìn Đường Lâm ăn ngon như vậy nuốt nước miếng, đôi mắt to đảo tròn nhanh như chớp, ngoảnh đầu lại nhìn Rocca, ý tứ trong đáy mắt rất thản nhiên.

      Bị ánh mắt dịu dàng của Kama nhìn, Rocca rùng cả mình, nghiêm mặt cứng ngắc, khóe mắt khẽ động đậy, nhanh nhẹn bông thức ăn trong tay ra. ngồi xổm xuống, cầm lấy cành cây đào rất nhanh. Những người khác cũng dừng lại theo, trợn to mắt mà nhìn hành động của Đường Lâm. Arthur thấy Đường Lâm nhét thẳng khoai lang vào miệng ánh mắt chợt trầm xuống.

      "Ăn ngon lắm à?"

      Kama nuốt nước miếng, khuôn mặt nhắn đáng dán sát vào người Đường Lâm, đôi mắt nhìn chằm chằm vào củ khoai tay . Vị nhàn nhạt ngòn ngọt, kích thích cánh mũi Kama phập phồng, ngừng chép chép miệng.

      Mắt nhìn chằm chằm, thể ý muốn chia chén súp. Đường Lâm bình tĩnh mà nhìn ánh mắt khát khao của Kama. Củ khoai lang trong tay vẽ vòng tròn, dừng lại trước mặt Kama: " muốn ăn? Có điều lo ngộ độc? Phải biết rằng Lord theo chúng ta. Nếu gặp chuyện may rất phiền phức."

      Đường Lâm vừa dứt lời sắc mặt mấy người Arthur tái mét, đoạt lấy khoai lang trong tay , gầm lên: " biết có độc hay ? Chết tiệt, em lại ăn vào? Nhanh nhổ ra."

      Arthur nắm lấy cổ Đường Lâm liền dốc sức lắc. Bối Lý và Da La bên cạnh thế tới hung hăng, hận được túm , liền chạy về phía bộ lạc.

      Thấy mọi người phản ứng như vậy, Đường Lâm thầm than mình đùa quá trớn, vung đôi tay cách uể oải vỗ Arthur, : " sao. Đây là khoai lang, ăn sống có vị giòn ngọt, ăn chín có mùi rất thơm. Bình thường bộ lạc lấy gì làm thức ăn?" Trong khoảng thời gian sống ở bộ lạc này ăn thịt nướng nhiều nhất. Thịt nướng vẫn còn mang theo mùi máu tươi. Cũng may để Lord thu thập ít gia vị, nếu đúng là ăn đến chết người.

      "Khoai lang?"

      Mọi người ngạc nhiên mà nhìn Đường Lâm, nhìn nửa củ khoai lang trong tay chằm chằm đầy kỳ lạ, vẻ mặt mờ mịt. Ngoài thịt nướng, bộ lạc cực kỳ ít ăn những thức ăn khác. Dù sao những thứ biết luôn khiến người ta sợ hãi.

      Da La lắc eo, quấn lên, gương mặt lạnh ngắt cọ cọ vào Đường Lâm, : "Đúng là trong bộ lạc thường ăn thịt nướng, còn có chút rau dại. Về phần nấm cũng là sau này Lâm cho chúng tôi biết nên mới ăn."

      Nhìn hành động vô sỉ của Da La, mọi người tỏ vẻ nên lời. Wall đứng sau cùng, khuôn mặt thà chất phác mà thô lỗ cuồng dã tràn đầy khát khao, mặt mang theo sắc đỏ. Người khẽ run lên, tay lặng kẽ rơi vào giữa hai chân, nắm cây gậy dựng đứng lên.

      nhìn thẳng vào làn da lộ ra của Đường Lâm. Động tác bỉ ổi này khiến Bối Lý đứng cạnh sắc mặt dữ tợn, hơi lùi lại mấy bước, cùi chỏ bất ngờ đánh thẳng vào bụng Wall. nhấc chân giẫm mạnh lên mu bàn chân Wall.

      "Á!" Bị Bối Lý đánh lén, phần lớn da thú người bị lực mạnh kéo xuống, cây gậy to đen bên dưới ngẩng cao đầu lộ ra, đỉnh còn ngừng tràn ra chất lỏng, lách tách xuống đất.

      Mọi người nhìn lại, Đường Lâm và Kama ngồi xổm sững sờ mà nhìn, lúc sau mới bỗng phản ứng kịp thứ cứng rắn thô to vểnh lên này là gì.

      Mặt hai người ửng đỏ. Rocca bề bộn đào khoai lang bỗng quay sang, liếc thấy cây gậy đầy sức sống của Wall, lại thấy khuôn mặt quẫn bách xấu hổ của Kama, người khẽ run. cầm củ khoai lang quật thẳng vào cây gậy ngẩng cao đầu của Wall.

      mang nụ cười xấu xa, lạnh lùng mà : "Wall, con chim của quá nghe lời. Tôi dạy dỗ nó tốt giúp , đỡ phải tới lúc thỏa mãn giống cái lại được việc."

      Bịch! tiếng vang lên, Wall che kín hạ thân, mắt hổ trợn tròn, mặt lúc xanh lúc trắng, nổi lên tử khí. Khóe môi Đường Lâm rút mạnh cái. Những người khác ăn ý xoay người, giả vờ nhìn thấy.

      Rocca nổi danh bao che khuyết điểm, bất cứ chuyện gì chỉ cần liên quan tới Kama Rocca dịu dàng tuyệt đối phát điên, nổi bão. Wall dám đem chim dạo trước mặt Kama, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

      "Ôi oa! Rocca ••••••" Wall cắn chặt môi, che chặt cây gậy của mình, khuôn mặt thô to cuồng dã vô cùng nhăn nhó, gân xanh trán nổi lên. Nghĩ là biết sức lực của Rocca tuyệt đối .

      lùi lại mấy bước, nghiêng người cái, ngồi phịch xuống. Lúc ngồi được nửa liền nhảy bật dậy, gó má ngăm đen nhất thời đỏ bừng. buông tay ra, ôm chặt mông, xoay người. Nửa củ khoai lang to lớn lộ ra bên ngoài, nửa củ khác còn cắm vào cái động phía sau .

      Arthur nhìn thấy cảnh này đầu tiên, từ từ xoay người lại, vai hơi run rẩy, khuôn mặt nghiệt tràn đầy ý cười xấu xa. Khoai lang này tốt, chỉ ăn ngon! Công dụng khác cũng tệ!

      Lần này đoán chừng Wall ngay cả ý muốn chết cũng có. Mọi người trợn mắt nhìn màn khôi hài này, há hốc miệng biết nên gì.

      Đường Lâm bỗng rút mạnh dây khoai lang bên cạnh lên, ngay cả đất dính lên người cũng để ý, thất thần mà nhìn nửa củ khoai lang phía sau Wall, lẩm bẩm: "Dưa leo, chuối tiêu ••••• bây giờ mới biết ra khoai lang cũng có thể làm được! Thú nhân ở dị giới này có khẩu vị nặng, ngay cả khoai lang cũng dùng ——

      Đôi mắt 囧囧 nhìn vào màn Wall bị cắm vào này, Kama xấu hổ vùi vào lòng Rocca, có thể nào cũng chịu ngẩng đầu lên. Da La tà tứ nhếch mày, khóe môi nhếch lên thành đường cong quỷ dị, tới sau lưng Wall. nhìn chằm chằm vào nửa củ khoai lang, đôi mắt xanh thẫm chứa ánh sáng tinh quái, trêu: "Wall, ngờ còn có sở thích kỳ lại như vậy. Thảo nào vẫn luôn từ chối giống cái trong bộ lạc cầu hoan. Yên tâm, tôi tiết lộ cho những người khác biết đâu."

      Ánh mắt chân thành khiến người ta khỏi muốn tin tưởng. Nhưng tất cả mọi người xung quanh điều biết tính tình của , đều nhìn Wall đầy thông cảm. Da La nổi tiếng hư hỏng, đời này Wall đừng mong gì cả.

      Wall khóc ra nước mắt, phía sau kẹp khoai lang, đau đớn truyền tới ngừng từ chỗ đó. Mặt xanh mét, đổ mồ hôi lạnh ngừng, đôi môi tái nhợt có chút máu nào.

      Từng giọt máu tươi xuống theo nửa củ khoai lang xuống đất. Thấy vậy, Đường Lâm đảo cặp mắt trắng dã, đứng dậy, : "Bối Lý, đưa Wall xử lý cái kia •••••• khụ! Tốt nhất là bôi ít thuốc lên. Những người khác nghỉ ngơi tại chỗ, đào khoai lang. Khoai lang này nướng lên ngon hơn. Moi hết chúng lên, mang về bộ lạc để mọi người nếm thử chút."

      Mọi người nghe Đường Lâm vậy
      có ý kiến gì. Họ tự tìm công cụ thích hợp, bắt đầu đào khoai lang. Đáng thương cho Wall phải bước từng bước khập khiễng, theo Bối Lý tìm nguồn nước, chuẩn bị xử lý thứ cắm vào phía sau.

      Lord cầm trong tay bình thuốc mỡ, cố ý chuẩn bị để giảm đau cho Đường Lâm.

      Nhìn mọi người nghiêm chỉnh đứng đợi, Đường Lâm khỏi cảm thấy kỳ lạ. nắm lấy Arthur, nghi ngờ mà hỏi: “Các săn như vậy à?” Tay cầm giáo dài sần sùi, mấy người núp vào bụi cỏ, nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào heo kết thành bầy ra ngoài kiếm ăn trước mặt. Hình thể to lớn, sừng đầu vô cùng sắc bén.

      “Đúng vậy! Sao?” Arthur chớp đôi mắt vàng, nhìn Đường Lâm chằm chằm. Đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, tạo thành độ cong mê người khiến Đường Lâm nhìn mà rục rịch. Arthur này cực kỳ dễ nhìn! Đàn ông có dáng dấp như vậy đáng tiếc!

      Đầu đầy vạch đen, thảo nào cách khoảng thời gian bộ lạc phải ra ngoài săn. Chẳng lẽ bọn họ biết nuôi nhốt ít heo? Tự cấp tự túc lại còn săn thế này, mỗi lần cũng đều phải chờ heo lạc bầy. Bầy heo lúc bị săn bắt rất dễ hoang mang, trong hỗn loạn có thể bị thương.

      “Chẳng lẽ các nghĩ tới chuyện đào cái bẫy đơn giản, bắt sống vài con heo về bộ lạc nuôi nhốt à? Cứ thế sau này cần ra ngoài săn nữa.”

      Những người khác nghe xong lời Đường Lâm người cứng lại, chỉ chốc lát sau tầm mắt trở nên nóng rực, nhìn Đường Lâm chằm chằm. Thấy thế, da đầu Đường Lâm run lên, cẩn thận mà tới gần Arthur. Chẳng lẽ sai rồi?

      Đạo lý dễ hiểu như vậy, người bình thường đều hiểu. Lúc sống ở bộ lạc Đường Lâm cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trong bộ lạc vẫn săn theo cách nguyên thủy, ngay cả thức ăn cũng chỉ là loại. Dường như trong bộ lạc có người thú già. Người thú còn rất khó sống, lại thêm điều kiện sống tồi tệ nên người thú rất dễ chết non.

      Arthur nắm eo Đường Lâm chặt, đôi mắt vàng thâm thúy thấy đáy, hơi thở khỏi gấp gáp. Ngay cả bên dưới cũng cảm nhận được tâm tình Arthur kích động, vụt bật dậy, chống lên bụng Đường Lâm.

      Thấy thế, Đường Lâm dám giãy giụa. Sao Arthur lại thầm bắt chước Wall, cũng muốn đem chim dạo trước mặt mọi người?? Cảm nhận được mùi giống đực nồng đậm người Arthur, gương mặt trắng nõn bóng loáng khỏi đỏ lên.

      nâng mặt lên, cúi đầu gặm mạnh lên đó mấy cái, cười lớn : “Lâm, em là cứu tinh của bộ lạc Hắc Sơn. Trước kia sao bọn tôi nghĩ tới chuyện này nhỉ.”

      mừng như điên, cây gậy bên dưới giơ cao, cọ xát mấy lần lên người Đường Lâm. Những người khác cũng đều kinh hỉ mà nhìn Đường Lâm. Ánh mắt họ nhìn có thêm vài thứ. Hai mắt Kama bắn ra sao , sùng bái mà nhìn . Nếu phải bị Rocca ôm chặt vào lòng, phỏng chừng sớm chạy tới trước mặt Đường Lâm mà khoe mẽ rồi!

      “Arthur sai. Đường Lâm đúng là cứu tinh của bộ lạc Hắc Sơn. Bây giờ là bạch trú (hoàn toàn là ban ngày), thức ăn vẫn khá dồi dào. Nếu là dạ trú (hoàn toàn là ban đêm), chờ chúng ta chính là bóng tối mịt mùng. Đừng là thức ăn, ngay cả chúng ta cũng trở thành con mồi của lũ dã thú.”

      Rocca bi thương . Hằng năm, dạ trú phủ xuống cũng đều có ít giống đực bộ lạc hy sinh. Sức mạnh của bộ lạc vẫn thể nâng lên, người thú mới sinh càng ngày càng ít. Bộ lạc cũng dần dần thu lại.

      Lời hôm nay của Đường Lâm thể nghi ngờ gì là mở ra cho bọn họ cánh cửa khác. Nếu có thể làm như vậy bộ lạc cũng sợ dạ trú nữa. Tầm mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào người Đường Lâm, rất hoan nghênh khiến mất tự nhiên mà xoay đầu sang bên.

      “Dạ trú rất nguy hiểm?”

      “Rất nguy hiểm. Bây giờ là bạch trí, khi đại lục bước vào dạ trú liền nguy cơ bốn phía. Nếu có thức ăn đầy đủ chết đói. Lúc dạ trú dã thú cũng trở nên đặc biệt độc ác tàn nhẫn.”

      “Ngày và đêm luân phiên phải ? Mỗi lần kéo dài bao lâu?”

      “Bảy tháng theo lịch Maya. Mỗi bảy tháng Maya đại lục thay đổi ngày đêm lần.”

      Đường Lâm cúi thấp đầu, lặng lẽ suy nghĩ những lời của Rocca. ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào bầu trời xanh thẳm, trong lòng vương vít ưu sầu. Quả nhiên đại lục này vô cùng nguy hiểm!

      khẽ thở hơi, hỏi tiếp: “Cách lần luân phiên sau còn mấy tháng Maya? Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Rocca, Đường Lâm khẽ hỏi. Nếu chọn ở lại nhất định phải làm chút gì đó.

      “Còn năm tháng Maya nữa. Đường Lâm có chuyện gì à?” Rocca nghi ngờ mà hỏi, “Vừa vào bạch trú hai tháng Maya. Cách lần dạ trú lần sau còn năm tháng Maya.”

      “Lần này xong để bộ lạc chuẩn bị săn, bắt đầu nuôi nhốt heo với những dã thú ngoan ngoãn khác. Đúng rồi, các có biết heo động dục vào tháng mấy Maya ?”
      Phương Lăng, Tôm Thỏ, B.Cat2 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: Bị mê hoặc


      "Thời kỳ động dục của heo? Việc này tôi lắm. biết Lord có biết . Lâm hỏi cái này làm gì?" Da La lắc eo, mặt mang vẻ nghi hoặc, nhìn Đường Lâm chằm chằm bằng ánh mắt ranh mãnh. Ánh mắt đắm đuối của khiến người ta nhịn được mà sợ hãi. Thân thể cao lớn có vẻ đặc biệt mê người dưới ánh nắng mặt trời.

      quay đầu , giả vờ như thấy bộ dáng lẳng lơ của Da La, khẽ than bằng giọng lành lạnh: " có cách nào xác định à?"

      "Lâm, điều này rất quan trọng à?" Arthur mở to đôi mắt mịt mờ, liếc nhìn Đường Lâm, trong mắt mang theo nghiêm túc trước nay chưa từng có. Trước đây bọn họ săn chưa bao giờ suynh⊹oknghĩ tới vấn đề này. phải là hề nghĩ tới chuyện dự trữ thức ăn nhưng cuối cùng đều chấm dứt trong thất bại.

      Thấy vẻ mặt căng thẳng của Arthur, Đường Lâm khẽ lắc đầu, cười : " có việc gì. Việc này để sau hãy . Chúng ta bàn bạc chuyện săn . Heo thường thích xuất ở đâu?"

      "Lùm cây, chỗ lá khoai lang tươi tốt heo tập trung khá đông."

      "Vậy bây giờ chúng ta cùng đào cái hố, chôn vài cái cọc trong đó, sau đó dùng lá khoai lang phủ lên. Trong các ai có tốc độ tương đối nhanh?"

      "Tốc độ của Arthur, Da La cũng tệ."

      "Vậy để bọn họ làm. Còn các phụ trách dẫn heo tới đây. Tôi và Kama chuẩn bị lá khoai lang. Những người khác phụ trách chế ngự heo rơi vào bẫy. Nhớ kỹ điều là nếu heo chết các nhớ đập cho nó ngất , đừng giết, đưa chúng về bộ lạc, tự tôi có sắp xếp."

      Đường Lâm khẽ híp mắt, nhìn chằm chằm vào heo mập mạp trước mặt. Bọn này đúng là kiên nhẫn. Đoán chừng còn cũng phải hai ba trăm cân. Chậc chậc! Thân thể mập mạp béo tròn, khó trách thịt lại ăn ngon như vậy.

      Mọi người làm theo cách của Đường Lâm, từ từ dẫn dụ heo ở trước mặt. tới nửa ngày dẫn được hai mươi con heo. Heo nái mười lăm con, heo đực năm con, bị cọc xuyên sống mà chết cũng ít, chất đống thành ngọn núi . Mọi người mừng như điên. Chưa bao giờ họ săn được nhiều như vậy. Tuy heo công kích mạnh nhưng rất thô bạo. Bình thường săn chỉ được năm sáu con dù cho có thu hoạch lớn. Nhưng ngọn núi trước mắt lúc này hoàn toàn khiến mọi người kinh hãi.

      Đường Lâm thèm để ý tới bộ dạng ngây ngốc của mọi người. nhìn hai mươi con heo ngất xỉu, có vài con còn , hoa văn sừng ở đầu hơi nông hơn chút.
      Đường Lâm thầm tính toán trong lòng. nhìn mặt trời lặn dần xuống, "Bối Lý, xung quanh đây có dây mây to chút ? Cột chắc hai mươi con heo này vào. Tối nay Wall chạy về bộ lạc . Tôi đoán ít nhất ngày mai giống đực trong bộ lạc mới có thể tới. Đây là dược thảo Lord giao cho tôi, các vẩy xung quanh, làm nhạt bớt mùi máu tanh để tránh những dã thú khác tới." Đường Lâm móc ra bọc dược thảo từ dưới váy thú, đưa cho Bối Lý.

      Màn đêm buông xuống, tìm chỗ bí gần nguồn nước, cột chặt heo lại, mọi người vây quanh đống lửa, mắt ra sức nhìn chàm chằm vào bàn tay chuyển động của Đường Lâm.

      Mùi thịt mê người tỏa ra từng hồi, xông vào mũi, mỡ rơi xuống khiến ngọn lửa bùng lên, phát ra tiếng xèo xèo. Đường Lâm lật thịt nướng trong tay qua lại cách thuần thục, thỉnh thoảng rắc chút muối và gia vị lên.

      Những thứ gia vị này đều là dặn dò Lord để giống cái trong bộ lạc thu thập rồi phơi khô trong khoảng thời gian này.

      Nhìn bộ dạng mọi người ngồi như khỉ, Đường Lâm hé miệng cười khẽ. Nhất là động tác của mấy người Bối Lý cứng ngắc càng khiến nhíu mày thôi. chuyển tới bên cạnh Arthur, vươn tay nắm lấy tay , "Cứng quá, lực trở tay đừng lớn như vậy, nếu thịt chín kỹ."

      Cảm thấy bàn tay mềm mại bao lấy tay mình, người Arthur khẽ run, bụng chợt sinh ra luồng khí nóng. ngửi mùi hương thanh nhã người Đường Lâm bên cạnh, cây gậy giữa hai chân ngẩng đầu lên, chống da thú lên cao.

      Lúc này Đường Lâm dựa vào Arthur, nửa người rúc vào lồng ngực , mái tóc xõa xuống thỉnh thoảng cọ trước ngực . Mềm mại trước ngực đụng vào tay , luồng tê dại tận xương dâng lên, khiến Arthur chạy loạn như ngựa, giữ được thịt nướng trong tay. bàn tay của lặng lẽ rơi lên eo Đường Lâm, vuốt ve nặng , cảm nhận cảm xúc tinh tế trơn nhẵn. Đôi mắt vàng từ từ nổi lên lửa nóng, như hận thể nuốt Đường Lâm vào bụng vậy.

      Bàn tay mang theo vết chai ma sát vòng eo nhạy cảm khiến người Đường Lâm khỏi run lên. ngửa đầu, chống lại đôi mắt nóng như lửa của Arthur, bụng dưới dâng lên luồng khát khao ngay lập tức. Đầu lưỡi phấn nộn hơi lộ ra, khẽ liếm môi, hơi thở dồn dập. Chỗ giữa hai chân nhịn được mà co rút lại, khát khao được vuốt ve.

      khuôn mặt lạnh lùng thoáng chút xuân tình, trong phút chốc tản ra mê hoặc khiến người ta khỏi bị hấp dẫn.

      Hầu kết khẽ trượt lên trượt xuống như bị mê muội, dụ Đường Lâm nhịn được mà ngẩng đầu lên, há miệng cắn khẽ vào đó. Đầu lưỡi ướt át khẽ liếm lấy.

      Arthur chợt hít hơi sâu mạnh, cây gậy ngẩng cao đầu bỗng trở nên to lớn, đội da thú lên cao hơn, đỉnh tràn ra chất lòng màu trắng khiến da thú bị ướt vòng. Vết ướt từ từ lớn dần, hơi thở của Arthur càng thêm nặng nề. Bàn tay nắm thịt nướng chợt bóp mạnh cành cây, gân xanh nổi lên.

      Hai người đưa lưng về phía đống lửa, ánh lửa lờ mờ nhìn lắm. Ánh trăng mờ mờ .

      Những người khác nhìn chằm chằm vào thịt đống lửa, ai cũng thấy màn trong góc này. Arthur thấy những người khác thấy được, hành động càng lớn mật hơn. Bàn tay ôm eo Đường Lâm của từ từ luồn vào bụng , leo lên hai khối thịt mềm trước ngực, đầu ngón tay khẽ cạo, chơi đùa hai đóa hồng mai đỏ thắm.

      Đường Lâm bỗng trợn to mắt, dám tin mà nhìn Arthur. Người này trở nên mặt dày như vậy từ lúc nào? dở khóc dở cười, đành phải khẽ cắn môi, hé miệng , trừng Arthur, khẽ với : " làm gì vậy! Ở đây nhiều người như vậy, lỡ bị bọn Da La nhìn thấy —— "

      nhe răng nhếch miệng, nhìn Arthur chằm chằm. Eo bị kiềm chế, người khỏi càng kề sát hơn, hai tay chống lên đùi . chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm vào cây gậy ngẩng cao lên đằng trước, cảm xúc nóng bỏng khiến kiềm được mà mặt đỏ tía tai. Trong đầu khỏi nhớ tới màn nóng bỏng giữa mình và Arthur mấy ngày trước. Dù làm tới bước cuối cùng nhưng cảm giác da thịt nóng ấm kề nhau vẫn khiến xấu hổ buồn bực, dám ra.

      kề sát vào tay , đôi môi dày mà nóng hầm hập khẽ chạm vào vành tai trắng nõn của . Đầu lưỡi thô ráp liếm qua vành tai, răng nhọn khẽ cắn lên đó, hơi đau khiến kìm được mà kêu khẽ thành tiếng.

      "Suỵt! Lâm cũng mong bị bọn họ phát đâu nhỉ?" Giọng trầm thấp mà khàn khàn khiến mê hoặc. đè chặt lòng bàn tay mềm mại của , hơi thở nặng nề bị đè nén, lộ ra vô hạn phong tình. Đường Lâm chưa bao giờ nghĩ tới người đàn ông cũng có thể nở rộ phong tình chấn động lòng người như vậy. "Ưm ừm!" kìm được mà khẽ kêu tiếng khẽ.

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27: Arthur sa đọa


      Sau khi kêu ra, chợt hiểu được, vươn tay che miệng rất nhanh, đồng tử màu đen chứa đầy sương mù. tầng mây màu đỏ lan đầy mặt ngay lập tức, muốn lại thôi, chỉ trừng Arthur.

      Hăn bị đồng tử đen của Đường Lâm trừng, ham muốn nơi đáy lòng càng sâu, bàn tay ép lên mềm mại càng nặng thêm. Hơi nóng phả ra theo mũi , răng nhọn cùng từ từ cắn nặng hơn. đau đớn kèm theo tê dại, bị hai tầng nóng lạnh dằn vặt khiến Đường Lâm bị nghẹn tới tận cùng.

      ", lưu manh!"

      Nghẹn tới cuối cùng, Đường Lâm chỉ đành phải dùng từ thông dụng ở địa cầu này. Nhìn thấy khuôn mặt động tình của , Arthur bỗng ném thịt nướng trong tay , ôm chạy thẳng về phía bụi cây ở sâu trong rừng.

      xoay người gật đầu với Bối Lý, : "Tôi đưa Lâm ra ngoài chuyến, các ăn trước ."

      Arthur vừa dứt lời sắc mặt mỗi người bên đống lửa khác. Người Bối Lý khẽ run, nắm chặt cành câynh⊰oktrong tay, ngay cả thịt nướng cháy khét cũng phát ra. Da La híp đôi mắt màu xanh thẫm lại, tỏa ra tinh quang trong phút chốc. thè cái lưỡi rắn khẽ liếm môi, đồng tử mỵ hoặc khẽ híp lại.

      Rocca năm ba miếng giải quyết hết thịt nướng trong tay, ôm Kama bên cạnh, khiêng lên chạy về hướng ngược lại với Arthur, khóe môi nở nụ cười xấu xa. Dù những giống đực khác cũng hiểu muốn làm gì!

      Kama bị khiêng vai, ngạc nhiên trong nháy mắt, ngay sau đó cúi đầu đầy quẫn bách xấu hổ, vươn tay bấm cái mạnh lên người Rocca, há miệng gầm : "Cho phá hỏng thanh danh của em này. Em cắn chết ."

      Rocca túm Kama lại, đỡ trước ngực, tới gần cắn chặt . Bàn tay duỗi ra, vươn vào trong váy thú, như giữa trời nắng nóng bỗng được nhảy vào dòng sông mát mẻ, cả người sảng khoái sung sướng. bắt lấy hai đóa hồng mai cứng lên, cọ bộ lông dày cưng cứng vào người Kama.

      Người Kama mềm nhũn, xụi lơ trong lòng Rocca. Đồng tử tràn đầy hơi nước, thả ra tín hiệu cầu hoan, hai chân khỏi vòng lên eo Rocca. Mông bắt đầu cọ lên cây gậy chống lên người mình của .

      " làm gì vậy!"

      Đợi tới lúc Đường Lâm phản ứng kịp hai người nhảy ra xa mấy bước, dừng lại trước bụi cỏ. Arthur lặng lẽ nhìn , : " muốn em trở thành giống cái của ." đợi trả lời, cánh tay dài duỗi ra, trực tiếp ôm Đường Lâm vào lòng. đè dưới thân, cúi đầu ngậm chặt đôi môi của .

      Bị dọa bởi lời thẳng thắn của Arthur, còn chưa lấy lại tinh thần, người còn cứng đờ phải thừa nhận xâm nhập cười thế của , ngay cả ý nghĩ phản kháng cũng kịp sinh ra.

      Đôi môi Arthur dính sát vào Đường Lâm. Xúc cảm mềm mại ngọt ngào khiến nhịn được mà mê muội vào đó. Khát vọng mãnh liệt từ đôi môi truyền tới giữa hai chân, đầu lưỡi vươn vào trong miệng cách cẩn thận, khẽ đụng vào đôi môi ngọt lành. được, cách xa như vậy đủ. Từ lần đầu tiên gặp vẫn khát khao được đè dưới thân. Người trắng nõn mềm mịn, chất lỏng mang hương vị ngọt ngào khỏi quyến rũ thần trí của , khiến trầm luân thôi.

      Nghĩ tới chuyện Bối Lý từng chạm vào thiên hạ ngọt ngào này, Arthur có xúc động muốn phát điên. Nhưng Lâm từ chối có tức giận, có ghen tỵ, cũng mở miệng gì. Liếm đôi môi ngọt lành, khỏi càng muốn đạt được nhiều hơn. nắm chặt tay Đường Lâm để thân thể hai người càng dán sát nhau hơn. Cây gậy phía dưới chống lên giữa hai chân Đường Lâm, khe khẽ cọ xát.

      Ham muốn nơi đáy lòng bị đốt lên, đầu lưỡi ram ráp ngừng quấy đảo, cường thế cạy hàm răng của ra, duỗi thẳng vào, cướp đoạt chất lỏng ngọt ngào.

      Đường Lâm đầu choáng mắt hoa, bị buộc phải thừa nhận tiến công cường thế mà cuồng dã của , khongd✲đ✲L✲q✲đcó cách nào ngăn cản tình cảm nóng bỏng. mở đôi mắt đen ra, chống lại cặp mắt vàng đầy tính xâm lược, lý trí dần dần lui bước, chỉ còn sót lại khát khao ham muốn.

      Ngọn lửa bùng lên mang theo bá đạo. cứng rắng dẫn dắt nhảy múa với mình. Bàn tay chống trước ngực từ từ tả xuống, chuyển qua ôm cổ, hơi ưỡn người lên dán sát vào .

      giống với Bối Lý, Arthur xâm nhập cách cường thế khiến thể phản kháng. Chống lại đôi mắt chứa đầy ham muốn, biết thể nào phản kháng được. cảm nhận khoái cảm mà Arthur khơi mào, phối hợp với động tác của , cảm nhận cây gậy nóng hừng hực để ở giữa mông . Nó nóng rực mà vô cùng to lớn.

      Nó khiến nhịn được mà hít hơi khí lạnh. Bàn tay ma sát mông , xoa bóp mang tới từng trận sảng khoái thấm tận xương, "Lâm, nhịn được." Hơi thở nặng nề, gương mặt nghiệt của Arthur tràn đầy ham muốn khiến trở nên xinh đẹp động lòng người, làm mắt Đường Lâm hoa lên.

      Bàn tay đặt ngang hông bắt đầu từ từ chạy thân thể , trực tiếp vén da thú lên, bắt đầu tìm nơi mẫn cảm. chỉ thấy hơi đau, sau đó những đau mà còn cảm thấy từng hồi tê dại tận xương. Động tác của Arthur càng cuồng dã khiến nhịn được mà rên rỉ to hơn.

      Nhìn đôi môi bị cắn tới mức sưng đỏ lóng lánh ánh nước, đôi mắt vàng của Arthur thâm lại, mang theo chút dao động mãnh liệt, ấn vết hôn đỏ chói cách thô bạo lên người

      Môi lưỡi thô ráp từ từ trượt xuống, ngón tay nhanh nhẹn lột váy thú người Đường Lâm ra, liề nhìn đầy ttasn thưởng vào thân thể trắng nõn bóng loáng dưới ánh trăng. cắn xé hai đóa hồng mai trước ngực như mê muội cho tới khi nó ứ máu sưng đỏ lên mới quyến luyến mà buông ra.

      Đảo qua cái rốn nho , đưa tay vào mảnh đất phì nhiêu, luồn vào chốn đào nguyên thần bí mà vuốt ve.

      Cảm nhận được động tác của Arthur, Đường Lâm nằm ngửa khẽ run lên, ngay sau đó liền cứng ngắc. Như cảm nhận được yên lòng của , Arthur ngừng động tác lại, cúi người hôn lên gò má .

      khẽ: "Lâm, thả lỏng, làm em tổn thương!" Vừa xong cây gậy bên dưới xông vào lối vào thần bí kia cách thuần thục, khẽ đụng đỉnh phân thân vào, thử thăm dò, sau đó vọt mạnh cả gốc vào.

      "Ừm ừ!" Đường Lâm há miệng kêu lớn, dũng đạo bên dưới bị căng ra tới mức tận cùng, đau đớn tràn vào trái tim trong nháy mắt. Khuôn mặt hồng nhuận trở nên trắng bệch khó coi. Arthur cúi đầu xuống nuốt tất cả đau đớn của vào bụng.

      Cảm nhận được ấm áp và chặt chẽ từ dùng đạo của , bọc lấy cây gậy bên dưới, tầng tầng thịt mềm ngừng mấp máy, cắn nuốt. Nhưng nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của , Arthur cố nén tiếng rít gào trong đáy lòng, dừng động tác tiến lên lại, lẳng lặng chờ thích ứng. Đôi môi và bàn tay cùng trêu chọc những điểm mẫn cảm người Đường Lâm.

      Cảm nhận được thương của Arthur, Đường Lâm từ từ thả lòng người, hai tay quấn lên người , chống lại thương nơi đáy mắt , khóe môi từ từ nhếch lên thành nụ cười, khẽ vặn vẹo eo, : "Có thể!"

      Nghe được lời này của Đường Lâm, đôi mắt vàng của Arthur trầm xuống, gầm : "Lâm, em cố ý." Mồ hôi xuống ngừng, làn da màu đồng cổ như được phủ lên lớp sáp nến, có vẻ vô cùng bóng loáng mê người.

      Có được những lời này của , Arthur dừng động tác lại, tựa như mãnh thú được đánh thức, eo chợt trầm mạnh xuống, vọt mạnh vào, lại rút ra cách tàn nhẫn. Động tác của mạnh mẽ mà cuồng dã khiến Đường Lâm cảm thấy chịu nổi, đành phải vòng hai chân lên eo .

      "Arthur, quá...quá nhanh ——"

      Đường Lâm vội vàng thở hổn hển, hai tay vô lực ôm chặt lấy Arthur. Lúc này trầm luân trong dục vọng, đâu còn có thể nghe được. Nghe thấy tiếng thở gấp mềm mại của , nhịn được càng trở nên điên cuồng.

      Đánh thẳng vào từng cái mạnh hơn cái trước, từng cái mãnh liệt hơn cái trước, Đường Lâm hơi há miệng, tiếp nhận xâm nhập của thứ thô to của . Cái lưỡi của quấn lấy cái lưỡi mang theo hương vị ngọt ngào của cách thô bạo, cọ xát. Dòng chất lỏng màu trắng uốn lượn xuống từ khóe môi sáng bóng của Đường Lâm. Mái tóc đen như mực tán loạn đất, lộ ra màn phóng túng dưới ánh trăng khiến nó cũng nhịn được mà trốn vào sau làn mây.

      Da La bóc khoai lang, ràng là mùi thơm ngào ngạt nhưng lúc này có chút xíu hứng thú nào. cắn khoai lang mà dừng tàm mắt đống lửa. Đồng tử xanh thẫm tản ra khí tức khó hiểu.

      Bối Lý cúi thấp đầu, biết nghĩ gì. Thỉnh thoảng vứt thêm vài nhánh củi vào đống lửa. Những giống đực khác an phận ngây ngô, ngồi xổm híp mắt ngủ gà ngủ gật.

      " ghen à?"

      Giọng khẽ mang theo chút mùi vị ma mị từ tứ. Đầu lông mày khẽ nhếch, vẻ tàn nhẫn chợt lóe rồi biến mất.

      Tay Bối Lý khẽ run lên, khuôn mặt tuấn lãng chứa cay đắng, cười : "Ghen? Tôi có tư cách gì mà ghen?" Bối Lý cười đau khổ đầy mỉa mai nhưng đáy mắt lại có chút khí tức lạnh lẽo, trong lạnh lẽo lộ ra u khiến người ta có cảm giác bị áp bách.

      Thấy vậy, Da La khỏi cúi thấp đầu, khóe môi nhếch lên thành độ cong xấu xa. phải là Bối Lý, học được khéo léo, cũng cam chịu số phận. Muốn phải tranh thủ, đây vẫn luôn là nguyên tắc sinh tồn của . muốn Lâm tranh thủ. Liếc nhìn về phía Arthur rời lúc trước, đáy mắt chợt lóe tinh mang rồi biến mất, ngay sau đó biến mất.

      cong môi cười tiếng với Bối Lý, : "Tôi ra ngoài chút, về nhanh thôi."

      Dứt lời, liền biến mất hẳn trước mặt Bối Lý, để lại với khuôn mặt đầy ngạc nhiên. ngơ ngác biết Da La muốn làm gì. lúc sau, nhìn về phía Da La rời , khoe môi mang theo hứng thú nhàn nhạt. Có lẽ như vậy cũng tồi, phải sao?

      Dĩ nhiên ai cũng muốn buông tay, ai cũng mong Lâm đau lòng, vậy cùng có được .

      cành cây, Da La cúi người xuống nhìn hai người say sưa, đồng tử màu xanh thẫm mang theo lạnh lùng nghiêm nghị. tháo da thú người, để lộ cây gậy ngẩng cao đầu bên dưới ra ngoài. cây gậy thẳng tắp có chất lỏng màu trắng giọt ngừng, có vẻ hơi dữ tợn. tới trước mặt hai người, giọng trầm thấp mà khàn khàn, : "Trầm luân như vậy có thể vô cùng nguy hiểm nha! Đừng quên đây phải là ở bộ lạc. Chậc chậc! Động tình như vậy, Lâm phải làm sao bây giờ? Tôi cũng nhịn được."

      Dứt lời, bàn tay thản nhiên lấn lên người Đường Lâm, đè xuống hai khối thịt mềm mại, khuôn mặt tà tứ mang theo nụ cười quỷ dị. Hai người chìm đắm trong ham muốn, ngơ ngác ngẩng đầu, ngây ngốc mà nhìn Da La trước mặt, há hốc miệng, trong khoảng thời gian ngắn biết nên gì.

      Người Arthur cứng lại, hoảng hốt mà nhìn Da La làm loạn người Đường Lâm. Đôi mắt vàng nhanh chóng thoáng qua tia sát ý. Cúi đầu nhìn Đường Lâm xấu hổ muốn lại thôi khôi phục như cũ ngay tức khắc.

      "Hừ!" Hừ lạnh tiếng, cây gậy đánh thẳng vào Đường Lâm cách mãnh liệt như trả thù. Nhìn hành động này của Arthur, đôi mắt hẹp dài của Da La chợt lóe đắc ý rồi biết mất. biết Arthur từ chối gia nhập của . Dù sao phải là Lâm có cảm giác với .

      Nếu vì Lâm, Arthur tuyệt đối đuổi . Mang theo nụ cười xấu xa, động tác của Da La khỏi càng trở nên nóng nảy kích động.

      Lười rắn dài mảnh liếm lên thân thể trần truồng của Đường Lâm, ôm vào lòng, xâm chiếm e dè.

      Đường Lâm há hốc miệng mà nhìn màn này. Chết tiệt, hai người này định làm gì? giãy dụa định thoát ra, đồng tử màu đen vẻ kinh hoàng. Dũng đạo bên dưới càng kẹp cây gậy của Arthur chặt hơn.

      Chương 28: Tấn công


      Thấy ánh mắt xanh biếc của Da La, hai người nhìn nhau, khẽ gật đầu. Arthur ôm chặt Đường Lâm để Da La nhân cơ hội mà vào. Cảm thấy thịt mềm mấp máy ngừng, mồ hôi nóng bỏng tí tách khuôn mặt nghiệt của Arthur, chảy theo má xuống dưới.

      "Lâm, Lâm thả lỏng . Em...Em kẹp chặt quá." Giọng trầm thấp mà hơi khổ sở vang lên trong đêm tối. Bởi vì Da La tham gia nên người Đường Lâm chợt căng cứng, dũng đạo bên dưới cố gắng kẹp chặt Arthur.

      như kéo sắc cắt rời tứ chi. Từng hồi tê dại tận xương truyền tới từ chỗ hai người kết hợp, liên tục đánh thẳng vào Arthur khiến cố gắng nhịn điên cuồng muốn bắn ra lại.

      "Ha ha! Lâm, có phải em muốn xiết gãy Arthur ?" Da La liếm khuôn mặt Đường Lâm, bàn tay to đè khối thịt mềm mại trước ngực cách e dè. Cảm giác tinh tế nhẵn nhụi dưới tay khiến Da La mê mẩn thôi. cúi đầu ngậm chặt đóa hồng mai mà gặm cắn. Cái lưỡi rắn ướt át mềm mại phác họa vuốt ve cách say đắm thân thể khiến trầm luân.

      "Thúi lắm, cút ngay!"

      Cực kỳ tức giận khiến Đường Lâm nhịn được mà lớn tiếng trách mắng. tức giận trách cứ hai người điên cuồng này. Khuôn mặt luôn luôn thanh lãnh tràn đầy hoảng loạn, đồng tử màu đen lóe lên vẻ căng thẳng.

      Arthur khẽ động, phối hợp với hành động của Da La mà hôn lên thân thể căng ra của Đường Lâm, : "Lâm, thả lỏng. Em là giống cái được bọn thừa nhận, cho nên dù sao sau này cũng phải gặp chuyện này. Trong khoảng thời gian này Lord luôn điều dưỡng thân thể em. Em có thể chịu được."

      Giọng mê hoặc mà hấp dẫn khiến Đường Lâm mê muội. Nghe giọng khàn khàn của Arthur như hiểu ra điều gì đó, người từ từ thả lỏng. Thân thể cứng ngắc từ từ mềm lại, buông bỏ suy nghĩ hồi hộp hốt hoảng. Thân thể nhạy cảm rơi vào trong ham muốn rất nhanh.

      Cây gậy to lớn giữa dũng đạo khẽ nhúc nhích. Dũng đạo của giống như dù có lớn cớ não cũng có thể ngậm chặt hoàn toàn. Thấy Da La hôn cách thô bạo, bàn tay thô lỗ mang theo đau đớn lại khiến Đường Lâm bất ngờ cảm thấy tê dại.

      nóng lạnh ở phía trước và sau. Làn da kề sát vào nhau. Nhiệt độ của Da La phía sau hơi thấp. Bàn tay như xúc tua đánh úp lên thân thể Đường Lâm, mang theo lưỡi rắn ẩm ướt mềm mại khiến người ta rơi vào điên cuồng, "Da La, ... •••••• "

      Đường Lâm quẫn bách xấu hổ vùi đầu vào cổ Arthur, nhắm chặt hai mắt. Da La đáng ghét này vậy mà lại bày ra vẻ tình sắc như vậy! Khuôn mặt tà tứ chứa đầy ham muốn, đôi môi chạy thân thể trần truồng của Đường Lâm.

      Ngón tay mang theo vết chai thỉnh thoảng chà vào miệng huyệt ở mông, khẽ vuốt mỗi nếp nhăn, kết hợp với ái dịch của Arthur, ra vào chỗ này liên tục. Tiếng nước càng trở nên ràng hơn.

      Da La cắn lên bờ lưng trơn bóng của Đường Lâm, tay khuấy động cây gậy ngẩng cao đầu bên dưới. Nó to đen, gân xanh căng phồng, chống lên mông Đường Lâm. Đỉnh cây dậy thỉnh thoảng chọc khẽ. giống với nhiệt độ nóng bỏng của Arthur, nhiệt độ mang theo hơi lạnh khiến thân thể nóng như lửa của Đường Lâm mát ít.

      Thấy hành động của Da La, Arthur từ từ chậm động tác lại, ngậm chặt đôi môi của . nhìn người trong lòng đầy nồng nàn như si ngốc, quấn chặt hai chân lên người mình. Ánh trăng mờ mờ càng khiến Da La hành động thuận tiện hơn.

      lúc sau, Da La cúi người, dán sát vào tai Đường Lâm, cắn chặt vành tai khẽ, mang theo hơi thở nặng nề, : "Lâm, vào đây."

      Dứt lời, eo chợt trầm xuống, liền đẩy cây gậy to lớn bên dưới vào rất nhanh.

      "Ưm ư!"

      "A!"

      "Ô ừm!"

      Ba tiếng kêu khác nhau. Đường Lâm bị đau tới mức mặt trắng bệch. Chỗ chưa bao giờ bị dị vật xâm lược bị vật hung dữ chen mạnh vào như vậy khiến đau đớn tràn vào tim ngay lập tức.

      Chặt quá! Ấm áp quá! bị đau như Đường Lâm, Arthur và Da La hết sức sảng khoái, cố nén bắn ra mà kẹp càng chặt Đường Lâm ở giữa hai người.

      Đường Lâm cắn chặt môi, cố gắng thả lỏng người. bị hai người trước sau giáp kích, để mặc cho bọn họ gặm cắn lên người mình. Đồng tử màu đen gợn từng vòng sóng.

      Dưới ánh trăng, thân thể Đường Lâm trắng nõn bởi vì dục vọng mà ửng hồng, nhiễm cả lên đôi mắt. nhìn Arthur ôm mình. Thân thể cao lớn gầy gò, tản ra ánh sáng mê người khiến người ta há hốc miệng. Cảm nhận được thân thể lạnh như băng của Da La phía sau, nóng lạnh, hai thái cực khiến quanh quẩn đỉnh của ham muốn.

      Bất mãn vì từ đầu tới cuối ánh mắt Đường Lâm luôn dừng người Arthur, đồng tử màu xanh thẫm đầy u lạnh lẽo, cảm xúc phức tạp bao phủ lấy Da La. nâng ngón tay xoay mặt Đường Lâm, mặc kệ ánh mắt bất mãn của Arthur.

      Cúi người che lên đôi môi sưng đỏ, chiến lấy môi lưỡi ngọt ngào ướt át. Cái lưỡi rắn lành lạnh mềm mềm tiến quân thần tốc, mút hút lấy chất lỏng ngọt lành bên trong.

      Tàn sát bừa bãi mà còn thô bại, cảm thấy miệng huyệt bên dưới từ từ ẩm ướt mềm , eo gầy gò đánh thẳng vào cách mạnh mẽ. Arthur cũng như cảm nhận được tàn nhẫn cuồng bạo nơi đáy lòng Da La. Hai người trước sau, nhanh chậm. Ba người như con thuyền lá dập dềnh giữa biển khơi bị mưa to gió lớn quất thẳng vào. Khoái cảm mạnh mẽ cắn nuốt lấy ba người say sưa.

      "Ừm ư! Chậm...Chậm chút •••••• "

      bị ép phải thừa nhận, đồng tử màu đen vì ham muốn mà tràn đầy hơi nước mông lung mênh mông. cảm nhận cây gậy phía dưới tiến lên càng ngày càng nhanh, cự vật linh hoạt xoay tròn vặn vẹo bên trong, thăm dò thơm tho nhiều hơn.

      "A!" Đường Lâm kìm được mà hét lên tiếng, bàn tay bám vào Arthur bỗng dùng sức. Người hơi cong lên, ngay sau đó liền vô lực mà rơi xuống. Đồng tử mông lung, rời rạc ngừng, đôi môi đỏ mọng khẽ thở ra khí nóng.

      Arthur người, Da La hoàn toàn them để ý, liếm hôn thên thể Đường Lâm, "Lâm, Lâm, chặt, giỏi quá!" Hai thân thể to lớn cảm thấy người co rút, dũng đạo bên dưới ngậm chặt ngừng khiến hai người thâm itnfh càng điên cuồng hơn. Tần suất rút ra đâm vào càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng. Hai người thẳng tiến cái mạnh, vùi cây gậy to lớn vào giữa dũng đạo. Sau khi run rẩy nhanh chóng mà mãnh liệt, hai tiếng gầm trầm thấp tan mới từ từ rút ra khỏi người Đường Lâm.

      Cây gậy ướt đẫm mềm xuống nửa, phun ra lượng lớn chất lỏng màu trắng. Người Đường Lâm co rút, thưởng thực dư sau khi hoan ái. Khuôn mặt say mê đỏ ửng tràn đầy phong tình mê người. Thấy vậy, ham muốn của hai dã thú bên cạnh dâng cao, hơi thở dần dần nặng thêm. Họ dán sát vào Đường Lâm, liếm hôn cùng thân thiết, cố gắng đè ham muốn dâng cao xuống. Cuộc săn còn chưa kết thúc, bọn họ thể quá mức.

      Khóe môi Da La nhếch lên thành nụ cười quỷ dị. Bàn tay khẽ vuốt ve giữa hai chân Đường Lâm. Ngón tay nhàng thăm dò vào, vê nắn vỗ về thịt mềm. Ngón tay bị chất lỏng thấm ướt. Hăn rút ra, kề sát vào Đường Lâm, cái lưỡi rắn khẽ liesme lấy ngón tay.

      Vụt! Màu đỏ còn chưa tản mặt Đường Lâm lại phủ đầy lên lần nữa. kêu khẽ tiếng. Da La chết tiệt. Vậy mà lại làm ra biểu tình mê hoặc, tràn đầy dâm mị này! Thân thể vừa nếm thử việc đời lập tức có ham muốn.

      Màu hồng nhạt cuốn qua người Đường Lâm trong nháy mắt. đọc mười mấy lần thanh tâm quả dục mới đè ham muốn xuống được. gì mà chỉ nhìn hai thân thể nam tính trần truồng trước mặt. A! Khoe khoang gì chứ? Chẳng phải là người đẹp chút sao. Ực! nuốt nước miếng. Có cái gì đáng để kiêu ngạo chứ. nhàng khép hai chân lại. Nghĩ tới chuyện chắc mọi người đều biết bọn họ ra đây làm gì rồi! trừng mắt với Arthur và Da La đầy hung dữ vài lần.

      "Đưa em rửa sạch. Ngày mai còn phải săn."

      Giọng lãnh khốc thường ngày giờ hơi khàn khàn khiến người ta nghe mà tê dại thôi. Cây gậy rũ xuống của Da La vụt ngẩng cao đầu. Đường Lâm thấy thế mặt xanh mét, giả vờ như thấy. Chết tiệt! biết bây giờ còn thấy đau lưng à!

      Nhìn thứ to lớn đen thui này, Đường Lâm thấy mình trâu bò. Vật kia tiến vào à? Vậy mà chết? Đùa à? "Bịch!" Bỗng nhớ tới câu Arthur từng : Trong khoảng thời gian này Lord luôn điều dưỡng thân thể em. Em có thể chịu được.

      Chẳng lẽ những thứ ăn trong khoảng thời gian này đều là Lord đặc biệt chuẩn bị? 囧囧 cắn môi. ra là cuối cùng cũng phản ứng kịp .

      Lúc trở về cạnh đống lửa thấy Rocca ôm Kama đầy thoản mãn. Khuôn mặt to lớn cuồng dã tràn đầy hài lòng. nhìn Kama yếu ớt vô lực xụi lơ trong lòng Rocca. Khuôn mặt hơi đen của Kama hơi đỏ, bàn tay vô lực thỉnh thoảng lại nhéo Rocca để phát tiết căm hận trong đáy lòng.

      Thấy Đường Lâm được Arthur ôm về, đôi mắt to tròng đảo loạn, đầy vẻ đồng tình. Đường Lâm thấy thế người run lên, bất giác muốn tránh né.

      "Lâm, co đáng thương!"

      Bỗng, Kama phun ra câu nghĩ. Đường Lâm xoay đầu sang đầy nghi ngờ. vừa ăn thức ăn Bối Lý cầm tới, vừa quay đầu nhìn Kama vùi trong lòng Rocca. Lúc tầm mắt rơi xuống vết hôn khắp người Kama khuôn mặt nhắn vụt đỏ ửng, ngay sau đó liền trở lại bình thường. Rốt cuộc cũng hiểu đáng thương trong lời Kama là có ý gì.

      "May mà lần săn này Georgie . Rocca tôi chịu nổi. ngờ Lâm lợi hại như vậy. Bọn Bối Lý đều là giống đực của hả?"

      "Ặc!"

      Im lặng nghe Kama độc thoại, Đường Lâm cố nén xúc động trợn trắng mắt. lúc sau như hiêu ra gì đí, chợt ngẩng đầu lên, nhìn Kama, hỏi: "Kama, có mấy giống đực?"

      "Hai. Rocca và Geogie. Geogie bị Horry kêu giúp đỡ, lần này cùng. Rocca rất cường tráng nhỉ! Bọn Arthur của —— có thể thỏa mãn à? , bọn Arthur quá nhắn. Trong bộ lạc cũng có ít giống đực cường tráng. Hay thử cân nhắc tới chuyện đổi người xem?" Kama cách nghiêm túc. Vừa dứt lời sắc mặt mấy người Arthur bên cạnh bỗng lạnh lùng, tàn nhẫn trong đáy mắt bỗng tản ra.

      Kama để ý nên hoàn toàn thấy tàn nhẫn và tức giận của ba người Arthur. Rocca lúng túng ngồi đó, đôi tay ôm Kama chợt chặt hơn, người kìm được mà lui về sau mấy bước. Có lẽ giống cái biết nhưng giống đực trong bộ lạc đều biết mấy người Arthur này hay tức giận. Nhìn thân thể bọn họ như yếu đuối nhưng ra chứa sức mạnh cười đại.

      "Rocca, những lời này tôi nhớ kỹ để cho Lord ——"

      Da La cười lạnh đầy tà tứ, đồng tử màu xanh thẫm tràn đầy lạnh lùng nghiêm nghị, khóe môi hơi nhếch lên, cả người tản ra hơi thở lãnh khốc mà độc ác tàn nhẫn.

      Về phần Đường Lâm, sau khi nghe hết lời Kama trợn tròn mắt, giật mình mà chôn người vào lòng Arthur sâu hơn. Ở đây rất nguy hiểm! vẫn nên trở về trái đất an toàn hơn.

      Nhìn Kama như có việc gì xảy ra mà nắm lấy con chim lớn lộ ra bên ngoài của Rocca, trịnh trọng mà tuyên truyền kiến thức, Da La vừa thấy trận chiến này nhất thời rục rịch, bàn tay đặt lên da thú eo, giả vờ muốn cởi nó xuống, phân cao thấp với Rocca ở đối diện.

      "Da La, nếu dám cởi ra sau này cho phép leo lên giường của em. Kama, có đôi khi thứ kia, chỉ nhìn vào hình thể là được. Lần sau tôi dạy cho chọn thế nào nhé?" cau mày lại, trong miệng khỏi ra những lời hạ lưu, nụ cười xấu xa, mang theo mê hoặc vô tận. Tuy Kama là giống cái cũng khỏi thất thần.
      Last edited: 2/1/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :