Chương 7.2
"Bao giờ hai đứa mới về nhà họ Phong? Ông thông gia gọi đến nhiều lần rồi đó." Kiều Nguyên Sinh hỏi hai người ngồi nhàn nhã xích đu.
Tuy ông rất vui vì con về nhà ở, nhưng dù sao cũng gả ra ngoài rồi, còn mang con trai nhà người ta về làm cho người ta gọi điện đến giục nhiều lần khiến ông vô cùng xấu hổ.
Qua điện thoại, ông cũng biết chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao chuyện cũng xử lý xong hai tuần trước rồi mà con vẫn chưa hề nghĩ đến việc trở về nhà họ Phong. Còn đứa con rể này, cứ con ở nơi đâu là nó theo đến đó, hoàn toàn mặc kệ người khác lo lắng.
"Vũ Vũ có muốn về ?" lười nhác tựa vào vai Phong Vũ Vọng, nhìn hỏi.
"Về đâu?" Hai chân chạm đất, khẽ lắc lư xích đu. Hai ngày trước, vì đung đưa xích đu quá mạnh khiến cho hai ông bà Kiều sợ đến mức mắng cho trận, liền dám rung xích đu quá mạnh nữa. Bởi vì bọn họ , rung quá mạnh khiến Nhung Nhung ngã bị thương. hứa với cha là bảo vệ Nhung Nhung nên thể làm bị thương được.
"Nhà con đó." Thỉnh thoảng, Kiều Nguyên Sinh cũng hết cách với đứa con rể ngốc này, nó luôn hiểu chuyện khiến cho người khác phải liên tục giải thích.
"Nhung Nhung phải về sao?" Nếu Nhung Nhung về cũng về.
"Những điều em với trong hai tuần nay, có nhớ kỹ ?" vội trả lời câu hỏi của mà hỏi vấn đề khác.
ra sức gật đầu: "Những điều Nhung Nhung đều nhớ kỹ."
Kiều Nguyên Sinh thấy đôi vợ chồng son chỉ mải chuyện với nhau mà để ý đến ai khác liền cảm thấy rất mất mặt, ông lập tức xoay người về phòng nhưng vẫn quên nhắc nhở: "Bảo bối à, con còn tức giận cũng chẳng còn khổ sở nữa hãy sớm trở về ." Phi phi phi, ông giống như muốn đuổi con vậy.
chẳng hề quan tâm đến ông, chỉ chăm chú nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình.
" cho em nghe xem nhớ được bao nhiêu."
đương nhiên biết mọi chuyện đều là giả, cái gì gọi là tức giận, khổ sở chứ, cha đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi.
"Ừ." Gật gật đầu, ngoan ngoãn nhìn về phía trước, bắt đầu đọc thuộc lòng.
" được tùy tiện nhận đồ của người lạ... được chuyện với người lạ... được theo người lạ........." Nhức đầu quá, quên mất rồi.
"Quên rồi hả?" khẽ cười, hơi ngẩng đầu lên ngắm nhìn dáng vẻ buồn phiền của .
ngây ngốc cười, vô tội nhìn .
"Phía sau quên mất rồi...." cố ý, tuy rất chăm chỉ học thuộc nhưng chẳng hiểu tại sao, chưa đến vài tiếng đồng hồ liền quên hết nửa.
"Quên rồi thôi." Trong thời gian ngắn mà bắt nhớ nhiều như vậy, đúng là làm khó rồi.
"Nhung Nhung giận sao?" sợ hãi hỏi.
khẽ lắc đầu: "Em có giận ."
"Vậy là tốt rồi." Nghe hề tức giận, liền thở phào nhõm.
"Em nhắc lại lần nữa, cần phải học thuộc chỉ cần nhớ kỹ trong đầu là được, hiểu chưa?" Chỉ cần nhắc lại vài lần bên tai là nhớ thôi.
"Ừ, nhớ kỹ." Chỉ cần là lời Nhung Nhung , đều nhớ kỹ.
"Nếu gặp người lạ được chuyện, được theo hay là tùy tiện nhận đồ ăn, thức uống của họ." Trải qua chuyện lần này, nhất định phải dạy cho vài điều quan trọng. và mọi người thể lúc nào cũng ở cạnh được, cần biết quá nhiều, chỉ cần biết lời của ai nên nghe hay nên nghe, đồ gì nên ăn hay nên ăn.
"Ừ." Dùng sức gật đầu, điều này nhớ kỹ.
"Nếu là người quen mà họ muốn làm gì trước tiên phải gọi cho em hoặc hỏi các của trước ." tại, cũng phải người lạ mới là kẻ xấu mà có nhiều việc xấu đều do người quen biết gây ra.
" nhớ kỹ số di động của em chưa?"
Gật đầu, còn nghiêm túc ghi lại rồi nhìn chằm chằm dãy số đó suốt ba ngày nên nhớ kỹ.
" được ra ngoài mình, nhất định phải có người cùng." bắt phải nhớ kỹ điều này, nếu ra ngoài mình mà bị lạc hay gặp phải kẻ xấu phiền phức to.
"Mặc kệ có quen biết hay , người ta cho ăn cái gì cũng phải được đồng ý của em mới được ăn."
"Nhung Nhung..." thể nhớ nhiều như vậy đâu.
Ha ha, vừa nghe gọi, liền biết nhớ nổi nữa rồi. cũng thích bắt làm những chuyện mà thích.
"Vậy những điều kia..." Khẽ ngáp cái, mệt mỏi .
"Vũ Vũ, ôm em về phòng, em buồn ngủ rồi." Mấy ngày nay, tuy bớt nôn nghén nhưng lại trở nên rất thích ngủ. Tỉnh giấc chưa đến ba tiếng là lại mệt mỏi. Mỗi lần ngủ cũng chẳng được bao lâu, nhiều nhất là nửa tiếng liền tỉnh giấc.
"Ừ." Đứng lên khỏi xích đu, dịu dàng ôm vào lòng rồi xoay người bước về phòng.
******
Thời gian trôi qua rất nhanh, Kiều Nhung Ngọc và Phong Vũ Vọng trở về nhà họ Phong hơn 10 ngày rồi. Lúc vừa về, má Lỗ chạy đến gặp bọn họ nhận lỗi, hai người cũng trách cứ gì bà.
Kiều Nhung Ngọc tìm được nữ giúp việc khác, đó chính là Tiểu Lỵ làm việc cho nhà họ Kiều. Bởi vì Tiểu Lỵ làm việc trong nhà họ Kiều hơn 5 năm nên Kiều Nhung Ngọc vô cùng tin tưởng .
Cứ cách ba bốn tuần là Phong Vũ Vọng lại bị nhóm người Mạnh Triết kéo tới công ty nguyên cả ngày. Sau khi thành thói quen, mỗi lần phải đến công ty là còn quấn chặt lấy Kiều Nhung Ngọc nữa.
Mang thai đến tháng thứ tư, tình trạng nôn nghén cũng chấm dứt, bệnh thích ngủ cũng chẳng còn, tại Kiều Nhung Ngọc cảm thấy rất sảng khoái.
" chủ, bên ngoài có người tự xưng là bạn muốn gặp ." Bảo vệ gác cổng thông qua điện thoại nội bộ báo cáo với Kiều Nhung Ngọc.
"Bạn tôi sao?" Kỳ lạ, hề có bạn bè gì ở Đài Loan mà.
"Nam hay nữ?"
" nam nữ."
thể nào, hai người kia phải đuổi theo tới Đài Loan rồi đó chứ?
"Họ trông như thế nào?"
Nhìn hai người đứng ở bên ngoài cửa, bảo vệ tận tụy : "Nam tóc vàng còn nữ là tóc xoăn màu nâu."
Đúng là hai người kia rồi.
" dẫn bọn họ vào phòng khách đợi tôi." Chết tiệt, sao hai người kia lại đuổi đến tận đây chứ? Cắt đứt cuộc gọi nội bộ, liền nhanh chóng gọi về nhà họ Kiều.
"A lô..."
"Mẹ à, có phải có người đến nhà tìm con ?" chỉ có thể nghĩ đến chuyện này, bởi vì bạn bè bên Mỹ của cùng lắm là biết địa chỉ nhà ở Đài Loan thôi, chuyện lập gia đình cũng chỉ có vài người biết, mà hai người tìm đến cửa này, có muốn tránh cũng kịp.
"Đúng vậy, nam đẹp trai nữ xinh xắn, mẹ đưa cho họ địa chỉ nhà họ Phong rồi." Lâm Tuyết cảm thấy hai người kia xứng đôi.
"Trời ạ, mẹ hại chết con rồi." Cúp máy, lập tức sửa sang lại quần áo rồi mới xuống phòng khách.
Đầu dây bên kia, Lâm Tuyết tức giận cúp máy.
"Cái con bé này, linh tinh gì vậy, cái gì gọi là hại chết nó rồi."
vừa xuống liền nhìn thấy hai người kia bước vào nhà.
Hôm nay các cậu chủ đều đến công ty nên Tiểu Lỵ phải tiếp nhận việc của cậu Phong là theo chăm sóc cho chủ.
"Ngọc nhi!" Hai người
kia vừa thấy xuống, lập tức kích động chạy về phía .
Thấy bọn họ như vậy, Tiểu Ly vội vàng chắn phía trước Kiều Nhung Ngọc để tránh cho bọn họ làm tổn thương
"Hai người cẩn thận chút, chủ mang bầu, nếu xảy ra chuyện gì hai người đền nổi ?" Tiểu Ly lo lắng hỏi.
Lời của Tiểu Ly khiến cho hai người kia ngây ngốc tại chỗ đồng thời cũng chịu đả kích rất lớn, ràng là thể tiếp nhận được chuyện Kiều Nhung Ngọc mang thai.
Kiều Nhung Ngọc quen hai người này lúc còn học ở Mỹ. Lúc mới bắt đầu cũng tệ, nhưng càng về sau lại càng trốn tránh bọn họ. Lần này trở về Đài Loan, có thể yên tĩnh vài tháng, cũng là do thừa dịp bọn họ công tác ở mới trốn về được.
Người đàn ông tóc vàng gọi là Mide, là cố vấn đầu tư tài chính đứng số số hai nước Mỹ. Dáng vẻ ta giống như tiểu thụ trong truyện tranh, da thịt trắng nõn, non mềm như có thể nhéo ra nước. Lông mày dày rậm được tỉa thành hình trăng khuyết rất hòa hợp với khuôn mặt nữ tính. Đôi con ngươi màu xanh nước biển, khi ta dùng ánh mắt thâm tình nhìn ai đó khiến cho người đó có cảm giác như bị sóng biển cuốn trôi. Chiếc mũi xinh, khéo léo khác hẳn so với mũi người ngoại quốc. Đôi môi mỏng màu hồng nhạt, nhìn qua vừa gợi cảm lại vừa lạnh lùng.
người đàn ông hấp dẫn như vậy, còn rất nổi tiếng trong giới phụ nữ nữa, huống chi tại phụ nữ háo sắc lại nhiều đếm xuể, ta muốn bị bỏ qua cũng khó. ta từng tự tin rằng, phụ nữ thế giới này, ngoại trừ là đồng tính hoặc là chưa sinh ra, chỉ cần từng gặp qua đều ta. Nhưng ta lại đúng trúng tấm sắt cứng, đó chính là Kiều Nhung Ngọc. Mới đầu chỉ là đùa vui, càng về sau ta lại càng lòng . ta quấn lấy , hy vọng ngày nào đó có thể cảm nhận được tấm chân tình của mình. Nhưng ngờ, ta chỉ chuyến thôi mà lúc trở về, những nghe quay về Đài Loan mà còn kết hôn nũa, ta gấp lên đến nỗi vội vàng đùn đẩy công việc, lập tức bay đến Đài Loan.
Còn tóc xoăn màu nâu tên là Naria, cũng là cố vấn đầu tư giống như Mide. Thân hình cao to như phụ nữ ngoại quốc mà nhắn như con phương đông. Chiều cao 160cm của tương xứng với vóc dáng gợi cảm này, nổi tiếng là công chúa quyến rũ trong giới thương nghiệp. Nước da trắng trẻo chút tàn nhang, nếu dùng loại quả để hình dung làn da trắng nõn của hẳn phải là trái vải bóc vỏ, vừa trắng trẻo lại mọng nước. Đôi lông mày hình lá liễu làm cho vẻ ngoài của vừa chín chắn lại mất nét đoan trang. Mỗi khi nheo lại đôi mắt màu nâu khiến cho người đối diện có cảm giác như bị điện giật, vô thức quyến rũ đống đàn ông quỳ xuống dưới làn váy của . Cái mũi xinh xắn kết hợp với làn môi đỏ mọng càng câu hồn người ta hơn. Đường nét đó phối với vóc dáng kiều mụ của lại càng thêm mê hoặc người. Số đo ba vòng 36, 24, 36 hoàn toàn là báu vật gợi cảm.
Nhưng đâu ai ngờ rằng, quyến rũ như thế lại chính là người đồng tính. Lần đầu tiên Naria nhìn thấy Kiều Nhung Ngọc liền thích ngay, dùng thân phận bạn tốt theo ấy. Vốn cũng rất hài lòng với tình trạng như thế, nhưng xuất của Mide khiến cho Kiều Nhung Ngọc biết được về . Tuy Kiều Nhung Ngọc kỳ thị người đồng tính nhưng dù sao ấy cũng phải là người trong cuộc nên ấy cảm thấy nên giữ chút khoảng cách tốt hơn. Cũng giống như Mide, ngờ mình mới công tác chuyến mà Kiều Nhung Ngọc quay về Đài Loan lấy chồng rồi. cách nào chấp nhận chuyện Kiều Nhung Ngọc tùy tiện gả như vậy nên cũng đùn đẩy công việc, cùng Mide bay đến Đài Loan.
"Ngọc nhi.... Cậu có thai rồi..."
Vẻ mặt hai người đều kinh ngạc giống nhau, cùng nhau đem tầm mắt nhìn xuống bụng Kiều Nhung Ngọc, cùng nhau choáng váng rồi cùng nhau đưa tay đỡ trán.
Nhìn dáng vẻ của hai người họ, Tiểu Ly liền cảm thấy buồn cười. Hai người kia ngạc nhiên gì vậy chứ, chủ kết hôn rồi có bầu là chuyện bình thường thôi mà.
"Ngồi xuống ." Kiều Nhung Ngọc đến bên ghế sofa ngồi xuống. Bụng tuy lớn nhưng đứng lúc lâu, cũng rất mệt mỏi.
Kiều Nhung Ngọc thông minh chọn cho mình chiếc sofa đơn, hai người kia nhất định ép vào giữa mất. Chỉ có điều, chuyện như thế từng xảy ra, cho nên bị ép đến càng phải thông minh hơn.
Hai người kia vẫn trái phải ngồi xuống hai chiếc ghế sofa bên cạnh Kiều Nhung Ngọc, sau đó lại nhìn chằm chằm bụng của , hoàn toàn là dáng vẻ khó có thể chấp nhận nổi.
Last edited by a moderator: 1/1/15