1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 55:

      Edit: KateChou

      Ngô Ngọc Mai vốn rất ý vị, nhưng nghe Xán Xán vừa như vậy, lập tức liền vui vẻ, nhát mắt cảm thấy con dâu còn tri kỷ hơn cả con trai.

      Việc chung thân đại của con trai qua, buổi tối rốt cuộc có thể ngủ giấc an ổn.

      Mã gia bên này yên ổn, nhưng nhà Vệ Đông Hoa lại yên ổn.

      Trong bệnh viện, Vệ Minh Châu cửu tử nhất sinh rốt cuộc được cứu, ngay cả đứa con cũng bảo vệ, tại y học rất tốt. bất quá luôn yểu điệu, giờ phút này rất cần người an ủi, nhưng ba mẹ Triệu Hoa ngay cả đứa con bảo bối của họ còn chưa nhìn thấy, làm sao lo lắng cho . Mà chính mẹ , bà Trương Dong nơm nớp lo sợ nghĩ giải thích như thế nào. Mà người vẫn vô cùng thương con như Vệ Đông Hoa, đến bây giờ thần trí còn chưa quay về, người biết còn tưởng con ông rồi.

      “Bà chăm sóc Minh Châu , tôi cần yên lặng chút.” tình phát sinh quá đột ngột, Vệ Đông Hoa lập tức từ ông chú nho nhã biến thành ông già qua bể dâu, giống như đêm già cả chục tuổi.

      Vệ Minh Châu biết xảy ra chuyện gì, nhưng mở mắt ra nhìn thấy bộ dáng của ba liền bị doạ nhảy dựng, còn tưởng rằng lo lắng cho mình mới như vậy, khỏi cảm thấy thân thiết.

      Vệ Đông Hoa trước, trước khi còn dặn mọi người cần để Minh Châu biết chuyện này, đến lúc này trong lòng ông kỳ thực vẫn có thói quen quan tâm đứa con này.

      Ông lái xe, chỉ bộ, Vệ Đông Hoa sống đến tuổi này, vẫn là người đàn ông may mắn, người vợ đầu tiên hiền lành lo việc nhà, người vợ thứ hai có cuộc sống tình thú, người vợ đầu tiên Lâm Phong là người thế nào, ông cũng nhớ quá , suy nghĩ lại, bà làm việc rất chịu khó, sau này chỉ bày ra mặt tái nhợt điên khùng, khí trầm lặng.

      Đặt bên cạnh Trương Dong biết cách ăn mặc mỹ lệ, quả thực tựa như bà chị, cho nên muốn nhớ .

      Mà con Lâm Viện, vốn gọi là Vệ Viện, lúc trước được kêu là Vi Viện, là tốt, có ý tứ, hy vọng con lớn lên trở thành danh viện thiên kim. Nhưng tại ông cũng nhớ hình dáng trước đây của Lâm Viện, con lúc trước quá xinh đẹp, đen đen gầy teo, tới bây giờ mới phát , ông rất ít khi chú ý đến , đối với việc con đến xin mình tiền học phí, ông thậm chí chút ấn tượng cũng có, nếu phải lần trước Lâm Viện nhắc tới, ông hoàn toàn quên.

      Lúc ấy ông có gia đình mới, dẫn vợ mua quần áo túi xách, mua quà tặng cho con , muốn du lịch, tiêu phí rất nhiều, cho nên ông đáp ứng, tại nghĩ tới ánh mắt khi đó của Lâm Viện, khóc, rơi lệ, bộ dáng gầy nhom, suy dinh dưỡng, đôi mắt trừng rất lớn nhìn mình, ngày đó mặc quần màu lam hải quân nhạt màu, đó là rất lâu trước kia ông mua cho, trí nhớ lung tung rối loạn, biết vì sao, Vệ Đông Hoa giờ phút này lại nhớ rành mạch.

      Ông khi đó cảm thấy chán ghét đột nhiên xuất , quấy rầy cuộc sống của mình, nhưng bây giờ ông chợt cảm thấy lòng rất đau rất đau, ông mình đến công viên, ngồi ở cái ghế dài, bỗng nhiên rất muốn quay ngược thời gian, nếu trở lại lúc trước, ông có thể bù đắp lại mọi chuyện , ông cầm di động của mình lại phát ngay cả số điện thoại của con cũng có…

      Tâm Trương Dong đều đặt người chồng, có tâm tư chăm sóc con , đem con phó thác cho ba mẹ Triệu Hoa, ba Triệu Hoa là đàn ông, cũng chăm sóc, mà mẹ Triệu Hoa căn bản là mặc kệ Vệ Minh Châu, lòng lo lắng cho con trai mình.

      Vệ Minh Châu mang thai, tính tình cáu kỉnh, nhưng ai phản ứng liền càng gắt gỏng, Triệu Hoa đối với mình lạnh như băng, hoàn toàn có thú vị hài hước như trước khi cưới, làm cho khỏi vô cùng hối hận, vì sao lại đột nhiên suy nghĩ thoáng, vì đứa con mà lập gia đình.

      Thời điểm như thế này, người nhớ tới duy nhất vẫn là vị đàn chăm sóc cho mình kia, tuy mẹ là nam phượng hoàng, nông dân, điều kiện kém, chị em nhiều, cha mẹ tuổi lớn, gánh nặng vai, nhưng người đó vẫn tốt với mình lắm, ràng tâm còn , làm mất mới tuỳ tiện nghĩ đến.

      Phụ nữ luôn trong lúc mình hài lòng ngay cả đứa con cũng nghĩ tới chỉ người đàn ông của mình.

      Mọi người đều tự bận rộn việc mình, Triệu Hoa bởi vì Vệ Minh Châu lừa gạt còn chưa thuận khí, đều chú ý đến thay đổi của Vệ Minh Châu.

      Trước kia Trương Dong là người phụ nữ có động tĩnh phát , tại mỗi ngày chỉ cẩn thận quan sát lão Vệ.

      Bởi vì Vệ Đông Hoa rất khác thường, xảy ra chuyện như vậy, ngoại trừ ngày đó mình về nhà, sau đó liền như có việc gì, cứ theo lẽ thường làm việc của mình, nhưng siêng năng nhìn con như trước, điều này làm cho Trương Dong rất lo lắng, cho dù lão Vệ đại náo trận cũng tốt, biểu của ông bình tĩnh như vậy, giống thái độ làm người của ông, đương nhiên bà lo lắng nhất phải chuyện gì khác, chỉ sợ lão Vệ đầu óc lên cơn đem cả nhà gì đó giao cho mẹ con Lâm Phong.



      Lâm Phong lúc này bị dính bên người như kẹo cao su, Lưu Tử Quân ưu điểm khác biết, chỉ là da mặt dày, hơn nữa luôn có thể ngoài dự đoán của mọi người làm người ta cảm động thôi… Tán nhiều cũng có kinh nghiệm.

      Nhưng mà mặc kệ xuất chiêu như thế nào, cho dù nàng Lâm Viện này vừa mới cảm động, đảo mắt cái liền vẻ mặt lạnh nhạt, Lưu Tử Quân có chút tuyệt vọng, khóc than, “Viện Viện, em thích ở điểm nào nhất, lập tức sửa.”

      tốt lắm, chỉ là quá toàn diện, tôi thích, chính tôi cũng biết kinh nguyệt đến lúc này, lại ngay cả khăn cho dì cả cũng trước tiên chuẩn bị tốt cho tôi…” Lâm Viện nhìn thấy Lưu Tử Quân cẩn thận, đây ắt hẳn là do trải qua quá nhiều phụ nữ mới tu luyện được, cũng phải có cảm giác, nhưng ngẫm lại mẹ mình, liền sợ hãi có ngày giống như vậy, sau khi kết hôn đột nhiên ta trở về ta phát đây mới là tình chân chính của ta, hỏi làm sao mình lo liệu được?

      Cũng phải Lâm Viện suy nghĩ quá mức, chính xác hai người đôi khi dạo ở trung tâm mua sắm, ngẫu nhiên cũng có thể gặp được vài người bạn trước, hơn nữa mỗi người đều nhìn bọn họ rất có thâm ý nở nụ cười.

      Mỗi khi nhìn thấy loại tươi cười này, Lâm Viện đều có chút phát điên, hôm nay đến trung tâm mua sắm cũng gặp được người phụ nữ, nhìn thấy Lưu Tử Quân và Lâm Viện, mặt lộ ra nụ cười vô cùng đặc biệt.

      Lâm Viện chịu nổi, bởi vì vừa mới ra cửa gặp gỡ người, vị trước mắt này ràng đến tuổi thiếu phụ, Lưu Tử Quân ngay cả như vậy cũng buông tha. trực tiếp giở trò trước mặt người phụ nữ kia, nhéo Lưu Tử Quân cái mạnh , “ tại muốn giải thích thế nào? Tôi lần sau bao giờ dạo mua sắm với nữa, mỗi lần lại có thể gặp được bạn trước của , càng quá phận chính là ngày có thể gặp được hai bạn khác nhau.”

      Lưu Tử Quân bị đau kêu ai nha ai nha, “Viện Viện, em nghe giải thích.”

      Lâm Viện hung hăng , “ nghe, nghe, lão nương đùa với ngươi nữa.” Xách túi lên liền chuẩn bị .

      Người phụ nữ nhìn thấy liền gọi , “ , dừng bước!”

      Giọng của người này dịu dàng, còn mang theo hơi thở cổ đại, nếu phải tại ở trung tâm mua sắm, Lâm Viện còn tưởng rằng mình xuyên rồi, bất quá đối phương hề châm chọc khiêu khích, chỉ câu như vậy, Lâm Viện thể phân biệt thị phi, hơn nữa rốt cuộc cảm thấy thanh đối phương rất lớn, làm cho cảm giác thể dừng lại.

      Lâm Viện quay đầu lại, chỉ thấy người phụ nữ này mặt tươi cười dịu dàng, kéo tay Lưu Tử Quân, đây là thị uy sao? thở phì phì quay trở lại, cũng biết vì sao, não bị kẹp, cũng tiến lên kéo tay Lưu Tử Quân.

      “Thường ngày nghe Tử Quân nhắc đến, hôm nay mới gặp, quả nhiên là tốt.” Lâm Viện bị lời như vậy, bắt đầu cảm thấy đối phương thị uy, cái gì mà bà bảo thường xuyên nghe Lưu Tử Quân nhắc đến tôi, bà và Lưu Tử Quân rất quen thuộc sao? Mỗi ngày ở cùng chỗ ư?

      Sau đó chợt nghe Lưu Tử Quân gọi tiếng, “Mẹ!”

      Lâm Viện cả người có chút ổn, nháy mắt mặt đỏ đến cổ, cũng gọi theo câu, “Chào dì!”

      Vốn từng thấy nhiều bạn trước của Lưu Tử Quân như vậy, có dạng hiểu biết, có uyển chuyển hàm xúc, cũng xem hình chụp di động theo xu hướng mắt to, hiểu chuyện xảy ra trước mắt khiến Lâm Viện cảm thấy nguy hiểm, tuy rằng lớn tuổi, nhưng Lưu Tử Quân có thể bị JJ thành như vầy, cơ hồ là có quan hệ với phụ nữ, chị tri , nếu ta thể giải quyết vấn đề phụ nữ, hẳn là công lao của vị trước mắt này, hiểu sao Lâm Viện có chút cảm giác nguy cơ, lần đầu tiên chủ động khoác tay Lưu Tử Quân, vốn chưa lần nào, đều là Lưu Tử Quân đuổi theo phía sau.

      ngờ người này lại là mẹ của Lưu Tử Quân.

      Lâm Viện trái lại rất bình tĩnh, lúc bắt đầu có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại.

      Vì thế biến thành Lưu mẹ và Lâm Viện phía trước mua sắm, Lưu Tử Quân ở phía sau xách túi.

      Lưu mẹ giống như người nhiều, tốc độ chuyện rất chậm, nhưng rất có cảm giác cổ điển, lúc trước nghe Lưu Tử Quân mẹ rất tin phật, thể nào ra cửa, tại xem ra người bình thường là như thế này, bất quá mẹ Lâm Viện chính là người càng kì quái hơn, mỗi ngày xuân thương thu buồn, hơi tí liền khóc, đối đãi với các bà kì quái, Lâm Viện rất có kinh nghiệm, dọc đường hai người có rất nhiều chuyện để .

      Hơn nữa Lưu Tử Quân kinh hỉ phát , Lâm Viện cư nhiên đối với mình thân thiết hơn, hề đánh mình, tươi cười càng sâu… Lâm Viện nhìn thấy nụ cười là khờ, rất muốn đánh , bất quá ở trước mặt mẹ , ngại xuống tay.

      dạo vòng trung tâm, Lâm Viện kiếm được nhiều lễ vật, đều là Lưu mẹ mua cho, thời điểm trước khi , Lưu mẹ đuổi con trai , với Lâm Viện, “Tử Quân có chút nguyên tắc, nhưng dì tin tưởng con, trong lòng con cũng cần phải có vướng mắc, nó lúc trước như là đứa trẻ, tại lại có thể chu đáo như vậy, trước kia là thứ phẩm khiếm khuyết, bây giờ chính là ưu phẩm, lúc này tiếp nhận, ăn lỗ.”

      Chờ Lâm Viện ngẩng đầu, cũng biết Lưu mẹ từ lúc nào, giống như tiên nữ bay mất… phản ứng kịp vừa nhấc đầu lên liền thấy tên Lưu Tử Quân này, cười như ánh dương. Lâm Viện bỗng nhiên có chút đồng tình với tên này, cảm thấy vừa rồi tuyệt đối phải mẹ nó mẹ ruột, nào có mẹ ruột hình dung con trai mình là thứ phẩm khiếm khuyết .

      Được Lưu mẹ khuyên bảo, Lâm Viện cũng có chút sáng tỏ thông suốt, lúc trước cảm thấy Lưu Tử Quân chu đáo như vậy được tự nhiên, nhưng nghĩ lại rất tốt, người khác huấn luyện tốt giao cho mình, mình có gì chưa thấy đủ, đồng thời nghĩ đến lần trước Lưu Khải cẩn thận gắp rau cho kia, lòng có chút chua xót nghĩ mình huấn luyện Lưu Khải giao cho người khác…

      Sơn trang Tiểu Mi nhà Xán Xán kinh doanh rất náo nhiệt, nhưng Mã Liệt chịu nổi cảnh chạy chạy lại giữa thành phố và nông thôn, đối với chuyện trang web Điển vẫn còn để tâm, trang web Điển vẫn muốn đưa ra thị trường, đáng tiếc vẫn có chút điều kiện cứng nhắc đủ, cũng có công ty nào nhiệt tâm đến đầu tư, đột nhiên xuất tập đoàn Thịnh Nguyên, là hạn hán gặp mưa rào, Tây Môn Khánh gặp gỡ Phan Kim Liên, nhịp nhàng với nhau.

      Đợi khi Xán Xán phát mình trở thành nhà đầu tư chủ yếu của trang web Điển, là bị doạ nhảy dựng, lúc đầu vẻ mặt lãnh đạo công ty đối với mình tươi cười khách khí, lại làm cho hơi ngốc, bất quá cũng may vốn hay phản ứng trì độn, làm cho người ta cảm thấy quan tâm hơn thua, rất có khí độ.

      Việc làm tốt, thể tốt hơn được, thời điểm cùng cấp dưới thảo luận sôi nổi như vậy, tên Lâm Viện gọi điện thoại cho Xán Xán, xoay tay nhăn nhó , “Người ta phải đính hôn.”

      Xán Xán lại quá kinh ngạc, thấy bộ dáng Lâm Viện đánh Lưu Tử Quân chỉ là chuyện sớm hay muộn, Lâm Viện biểu đạt tình cảm quý mến giống như người khác, người khác càng thính người càng thân mật, ấy càng thích người liền đánh càng hăng, Xán Xán khi trước ít lần bị Lâm Viện khi dễ qua, may mà Xán Xán thuộc lại cố chấp, sức lực cũng rất trâu, mới hiểu lầm Lâm Viện chỉ là thích mình.

      Lưu Tử Quân là tình cảm thấy hạnh phúc tới quá nhanh, tuy mình vẫn theo duổi, vốn nghĩ tới chặng đường còn dài, cũng nghĩ sau khi Lâm Viện gặp qua mẹ mình liền thay đổi thái độ, làm cho thụ sủng nhược kinh, sớm biết như vậy hẳn sớm chút cho mẹ lên sàn a.

      Mẹ tuyệt đối là người có trí tuệ, năm đó ba của Lưu Tử Quân Lưu Quý có thể phóng đãng hơn cả Lưu Tử Quân, bây giờ cũng là đàn ông năm tốt.

      Nghe con Lâm Viện muốn đính hôn, đối phương vẫn là con mình, Vệ Đông Hoa cảm xúc mênh mông chút, ông vô cùng muốn bồi thường cho con , lòng dạ của đàn ông khác phụ nữ rất lớn, nếu giúp người khác nuôi dưỡng con tới hơn hai mươi tuổi rồi, nhất định có nhiều tình cảm, buông xuống được, nhưng đàn ông trời sinh lại càng lý trí ít, huống hồ năm đó Vệ Đông Hoa trả giá bao nhiêu, ông tại hối hận bấy nhiêu, ông cũng phải cần, là là rất để ý, chỉ cần nhớ đến chuyện này cũng rất đau khổ.

      Hơn nữa tại khi muốn làm chút gì đó mới phát cuộc sống chính mình cơ hồ đều dưới tay Trương Dong, ngay cả dạo vòng cửa hàng, Trương Dong đều biết, nhưng ông cũng phát , ông quen với Trương Dong, thói quen cùng bà trong cuộc sống, sinh ra lòng phản kháng, nhưng lại cam lòng ý nguyện như vậy.

      Lần trước ông tìm Lâm Phong, Lâm Phong làm giấy kết hôn với Lưu Húc, còn chưa mời rượu thôi, cuộc sống rất an nhàn, nhìn thấy ông tình nghĩa vợ chồng cũng để ý, nhắc tới con lại chút sắc mặt cũng có.

      Bất quá Vệ Đông Hoa dù sao cũng là ba ruột của Lâm Viện, nghĩ ông rốt cuộc còn nghĩ đến đứa con này, Lâm Phong vẫn cho ông biết tin con sắp đính hôn.

      Nghe tin tức đó, Vệ Đông Hoa hưng phấn, ông cảm thấy cuối cùng mình có thể làm chút gì đó, vì thế mỗi ngày vẫn như bình thường, lại chờ thời điểm Trương Dong đến thẩm mỹ viện liền trộm muốn đem sau cửa hàng của nhà mình sang cho Lâm Viện, tương lai mình mất, những thứ này để lại cho con , mà đối với Vệ Minh Châu, dù sao cũng nuôi dưỡng đến lớn, Vệ Đông Hoa vẫn có tình cảm nhất định, dự tính đem biệt thự để lại cho đứa con này.

      Ông còn muốn mua chiếc xe cho Lâm Viện, xem như lễ vật đính hôn của con .

      Mà Lâm Viện nghe mẹ ngày đính hôn, Vệ Đông Hoa cũng hy vọng tham dự, từ chối cho ý kiến, biểu rất để ý, nhưng nhìn thấy biểu kia, mãnh liệt phản đối, đáy lòng vẫn đối với người ba này có kỳ vọng, dù sao cũng là ba ruột mình, máu mủ tình thâm.

      Lâm Viện có kiên cường như thế nào, đối với hình tượng người ba này vẫn có ảo tưởng, tuy lần lượt đều tan biến, nhưng lần này nghe ông trở về tham gia tiệc đính hôn của mình, vẫn trầm mặc chút, cũng ra lời cự tuyệt.

      Tới ngày đính hôn, Lưu Tử Quân so với Lâm Viện còn khẩn trương hơn.

      Bạn xã giao nhiều, nhưng đính hôn là lần đầu tiên, có kinh nghiệm, vẫn lôi kéo Mã Liệt hỏi đông hỏi tây.

      “Tiểu Mã, đừng , cậu xem xem cà vạt của tôi thế nào? Màu sắc và hoa văn có hợp với quần áo .” Lưu Tử Quân khẩn trương lôi kéo Mã Liệt.

      Mã Liệt nếu có chân ngựa nhất định cho ta cú đá hậu.

      “Buông tay, vợ người ta còn chờ đó, cậu lại lôi kéo, tôi mời mấy bạn trước của cậu đến.”



      Sáng sớm hôm nay Vệ Đông Hoa liền cố ý dụ Trương Dong , biết bà hôm nay muốn thẩm mỹ viện, làm dịch vụ xa hoa nhất của bà, thời gian làm chính là bốn giờ, vừa lúc ông ra ngoài.

      Cũng nghĩ đến người vốn muốn thẩm mỹ viện, lại đứng ở cửa lúc ông ra ngoài, lạnh lùng nhìn ông.

      “Vệ Đông Hoa, hôm nay ông ràng cho tôi, ông muốn đâu, chuyện lúc trước là do tôi sai, nhưng nhiều năm như vậy, ông thể tiếp tục sống cho tốt sao?” Trương Dong kìm nén cũng phải biện pháp, sau kiện kia cả ngày lén lút, cũng ồn ào náo loạn, bọn họ tinh thần phân liệt còn bằng thống thống khoái khoái ra.

      “Bà hôm nay phải làm đẹp sao?” Vệ Đông Hoa muốn ầm ĩ với bà, biểu tình mặt có chút xấu hổ, hôm nay ông ăn mặc rất nghiêm túc, mặc tây trang, long trọng.

      “Vệ Đông Hoa, ông đừng giả bộ với tôi, ông là loại người nào tôi biết sao, ông còn mua chiếc xe, ông muốn tặng cho đứa con kia của ông ư, người ta muốn sửa lại họ, căn bản là chào đón ông, ông nếu dám , tôi hôm nay liền cùng với ông, ông cho hai mẹ con tôi sống, tôi cũng để cho họ có thể qua ngày, tôi làm ầm ĩ tiệc đính hôn của nó.” Trương Dong biểu tình bất cứ giá nào, quả giống như người đàn bà chanh chua, hoàn toàn phá vỡ hình tượng trước mặt Vệ Đông Hoa nhiều năm qua.

      Bà trong khoảng thời gian này lo lắng đề phòng, bà lo nhất phải là Vệ Đông Hoa cãi nhau với mình, mà là sợ ông vô thanh vô tức đem toàn bộ đều cho Lâm Viện, vậy nhiều năm qua phải mình uổng phí làm vợ người khác sao.

      Cho nên đối với Lâm Viện cũng hỏi thăm rất chặt chẽ, Hạ Châu lớn, có tâm hỏi đương nhiên biết, ngờ Lâm Viện lại cùng thiếu gia nhà quan đính hôn, nghĩ đến con mình, lại trận nghiến răng nghiến lợi, chỉ là hôm nay, bằng bất cứ giá nào, nếu Vệ Đông Hoa dám , bà liền đến huyên náo tiệc đính hôn của Lâm Viện thành, người làm quan nhất là sĩ diện.

      “Đúng, tôi đến tham gia tiệc đính hôn của nó, tôi là ba nó, vì sao thể , nó là con duy nhất của tôi, tôi vì cái gì được, Trương Dong, chuyện Minh Châu tôi muốn so đo với bà, tôi coi như tôi chưa nuôi qua đứa con này, bà nên ép tôi.” Vệ Đông Hoa cũng nổi giận, bực bội cũng gì, nếu thành cũng có tính khí của đàn ông.

      “Cái gì bảo tôi ép ông, lúc trước là ông đồng ý cưới tôi, là chính miệng ông ông và Lâm Phong có tình cảm, hai người có chung tiếng , tại Vệ Minh Châu lớn như vậy, nó còn nhận thức ông là ba nó, ông như thế nào có thể nhẫn tâm như vậy.” Trương Dong lôi kéo Vệ Đông Hoa, khóc đến lê hoa đái vũ, quả là già rồi, có vẻ tươi đẹp khi xưa, bà tại rất khó xem.

      Làm cho Vệ Đông Hoa sinh tâm chán ghét, ông nhớ đến đoạn thời gian trước cùng Lâm Phong, Lâm Phong mặc váy dài màu trắng, rất thuần khiết, nhưng khi đeo tạp dề nấu cơm, nụ cười thản nhiên mặt, chỉ nhìn mình mới nghiêm túc hơn, lại cảm thấy bộ dáng kia rất được.

      khắc như vậy, ông hối hận.

      Nhìn Lâm Phong phía sau Lưu Húc, ông biết, ông ngay cả tư cách hối hận cũng có.

      “Trương Dong, tôi muốn cãi nhau với bà, Minh Châu tôi nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, tôi cũng bạc đãi nó, chờ tôi chết, biệt thự này để lại cho nó, chuyện năm đó là bà sai hay là lỗi của tôi, tôi cũng muốn , có lẽ chúng ta đều có sai, cứ như vậy, bà làm đẹp, tôi có việc trước.” Vệ Đông Hoa ngay cả gây nhau cũng muốn ầm ĩ, chuyện Vệ Minh Châu phải con ruột của ông làm cho ông bị đả kích ông có chút nản chí ngã lòng rồi.

      Nhưng Trương Dong nghe được ý tứ của Vệ Đông Hoa, chỉ đem bất động sản biệt thự để lại cho Vệ Minh Châu, vậy số còn lại đâu? Tuyệt đối được, bà liền nhảy dựng lên ngay tại chỗ.

      “Vệ Đông Hoa, ông sao có thể như vậy, ông chút cũng suy nghĩ cho hai mẹ con tôi, nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lòng của ông làm bằng đá sao? Tôi cho ông , hôm nay ông ràng, tôi tuyệt đối cho ông .” Trương Dong nghĩ đến nhiều thứ như vậy mà đem cho tiện nhân Lâm Viện kia, tâm như bị dao cắt, khóc càng thương tâm, gắt gao ôm lấy Vệ Đông Hoa.

      Vệ Đông Hoa muốn bỏ Trương Dong ra, rồi lại hạ thủ, hai người dây dưa cùng chỗ, lúc này điện thoại vang lên.

      Trương Dong vẫn ôm chặt Vệ Đông Hoa, Vệ Đông Hoa đành , “Bà buông tay trước, tôi nhận điện thoại xong sau.”

      “Cái gì? Minh Châu sinh non?” Sắc mặt Vệ Đông Hoa cứng đờ, khẩn trương theo thói quen, cùng Trương Dong chạy đến bệnh viện.

      Mà lúc này ở bữa tiệc đính hôn của Lâm Viện, chuẩn bị nghi thức, nhìn ra cửa nhiều lần, người đàn ông kia trước sau vẫn chưa tới, cũng hề nhìn quanh, trong lòng có chút mất mát, ngẩng đầu nhìn Lưu Tử Quân, nét mặt biểu lộ nụ cười toả nắng.

      mở miệng , “ nếu phụ em, giống như cái tượng này.”

      Ở trước mắt khách mời, chỉ thấy Lâm Viện cầm lấy cây búa, nện lên bức tượng bằng thuỷ tinh rất đẹp giữa nghi lễ, lập tức thuỷ tinh liền vỡ thành mảnh vụn.
      Bạch Phụng, Snow, quasau10 others thích bài này.

    2. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      1 phút mặc niệm cho Lưu Tử Quân, bạn Lâm Viện này rất ưa bạo lực :1::1:
      Cơ mà ta thích :062::062:
      fujjko thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      xui mấy kiếp ms gặp phải thằng cha ntnay mà................
      thank nàng

    4. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 12/1/15
      Snow, quasau, linhdiep176 others thích bài này.

    5. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      mấy pic chưa được đẹp tại Kat mò hoài mà chưa quen, vừa xấu vừa lâu >.<. Thank Ishtar nhiều vì hướng dẫn mình!!
      quasaumal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :