1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không làm kẻ bạc tình - Lâm Phỉ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      @rina93 :062:còn những 2c nữa đó, tính ra phải 4 ngày
      skiemiao, lazybee, vulinh2 others thích bài này.

    2. Sue ú

      Sue ú Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      78
      Cố lên nàng... Ủng hộ nàng hết mình :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Min Cancel thích bài này.

    3. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      Chương 9


      Dường như Ôn Tưởng Huân quen với việc nửa đêm Viêm Ngưỡng Tu ghé thăm, cho dù có khóa cửa lại vẫn có bản lĩnh mò lên giường của , vài lần sau cũng khóa cửa nữa, dù sao với Viêm Ngưỡng Tu mà đây là việc làm vô nghĩa.


      Nhưng mà rất may mắn, tuy rằng mấy ngày nay muốn được ôm ngủ, nhưng làm ra hành vi vượt quá khuôn phép với , phòng bị của với cũng được gỡ xuống chút.


      hiểu rốt cuộc nghĩ gì, và người trong phòng này bắt cóc nhưng ngoại trừ họ muốn ngủ giữa ban ngày ban mặt, năng linh tinh với cũng làm ra việc gì tổn thương đến , đừng đến việc muốn tiền chuộc.


      Nhưng mà nghĩ ra được, có tiền tài cũng có người thân, mục đích bọn họ bắt cóc là gì? Kỳ thực cũng có thể thừa dịp bọn họ chú ý mà chuồn hoặc báo cảnh sát nhưng hiểu sao lại có hảo cảm với bọn họ và nơi này, cứ vậy mặc cho bọn họ làm viêc trái pháp luật này.


      Dù sao chỉ cần đừng bắt nghĩ số chuyện kỳ quái, hoặc với ít việc quái lạ, cái thôi miên gì đó, cảm thấy thoải mái.


      Nhìn khép chặt đôi mắt, giờ phút này bá đạo ương ngạnh như ban ngày, chỉ lẳng lặng ngủ phòng bị gì, ngủ như đứa trẻ lớn hồn nhiên, ôm chặt lấy .


      Đối với , luôn có cảm giác phức tạp, khi mình ở với khiến lòng ê ẩm tê dại giống như có quyến luyến bỏ xuống được.


      lại cảm thấy quyến luyến với người quen biết? nghi ngờ biết có phải bản thân mình điên rồi ? Nhưng mà những người này luôn , cái gì mà rất thương , thương , còn luôn nhắc đến việc mang thai và sinh non, luôn hiểu được nội dung chuyện của bọn họ, nhưng mà biết là người đàn ông này hề có cảm giác .


      Ánh mắt luôn quanh quẩn bên người , số động tác cũng có thể nhận ra săn sóc của với , còn có, ôm khó vào giấc ngủ, đây phải là ỷ lại đơn thuần chứ?


      nghi ngờ biết có phải bọn họ nhận sai người , coi như khác có dung mạo giống hệt , nhưng mà bọn họ luôn miệng chính là Ôn Tưởng Huân mà bọn họ tìm.


      là Ôn Tưởng Huân sai, nhưng mà cho tới bây giờ đều biết bọn họ, cũng hề đập đầu mất trí nhớ gì, nhưng những người này lại hề để ý đến lời giải thích của , hiểu bọn họ kiên trì cái gì?


      “Làm sao vậy, ngủ được à?” Viêm Ngưỡng Tu biết tỉnh lại từ lúc nào, đôi mắt mở to nhìn .


      Ôn Tưởng Huân phát hoảng, “Làm sao mà đột nhiên lại tỉnh lại vậy?”


      “Còn phải do em chốc lại thở dài, chốc lại lộn xộn, làm sao ngủ được?” e dè để mọi người biết việc hai người ngủ chung, bây giờ việc ôm ngủ, ôm thức dậy dường như là chuyện thiên kinh địa nghĩa.


      Cũng may là cho dù quên nhưng vẫn có phục tùng theo thói quen, mới có thể kiêu ngạo tiến dần từng bước chiếm lấy giường của .


      “Tôi suy nghĩ chuyện.”


      nên suy nghĩ bậy bạ.” lo lắng suy nghĩ linh tinh, cẩn thận càng làm ám chỉ sâu thêm.


      rất kỳ quái, phải là mọi người luôn mong tôi nhớ chút gì sao?” Đúng là người chuyện mâu thuẫn.


      phải do mọi người ở đây, mà là do em trong trạng thái bị thôi miên.”


      Có gì khác sao? Ôn Tưởng Huân chu cái miệng phấn hồng nhắn, thể hiểu, “Trạng thái thôi miên khi nào mới hết?”


      “Cái này phải hỏi em thôi.” phải là cao thủ sao?


      “Hỏi tôi? Có phải mọi người nhầm ở đâu , đúng là tôi cũng gọi Ôn Tưởng Huân, có khả năng mọi người biết người trùng tên họ lại rất giống tôi, nhưng mà tôi phải ấy.”


      “Có là có việc khéo như vậy sao?” rất thích cách chuyện hồn nhiên như vậy của , khác với vẻ lạnh lùng trước kia của , mặc dù giống nhau.


      thể phủ nhận là cũng có đạo lý, nhưng trong này cũng có quá nhiều vấn đề.


      “Nhưng mà tôi hề mất trí nhớ, việc mà tôi trải qua từ đến lớn tôi đều có ấn tượng, khác hẳn với những gì mà mọi người , đó là chuyện gì?”


      “Đây là là vấn đề phức tạp nhất của .” cười khổ.


      “Là vấn đề phức tạp nhất của tôi mới phải, tôi có cuộc sống của tôi, mấy người định nhốt tôi trong này bao lâu?”


      “Nhốt? Em có biết em sống ở đây bao lâu ?” thích cách dùng từ của , ràng từng cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh.


      Lại nữa rồi, Ôn Tưởng Huân trầm mặt xuống, ràng rất thích cách chuyện của ta, cái cảm giác choáng váng hoa mắt lại mờ mịt khiến cảm thấy khó chịu.


      “Tôi thích nghe cái đó.” Viêm Ngưỡng Tu cau mày, biểu cảm tại của , nhìn thấy nhiều lần, biết đây là tượng chứng tỏ ám chỉ trong lòng lại sâu.


      rất giận biểu đó của , lại càng giận bản thân có cách nào, “ nữa, em cũng cần phải truy nguyên do.” đưa đầu áp ngực .


      ràng trước kia người ra lệnh là , muốn làm gì làm hề cố kỵ cũng là , tại sao bây giờ lại biến đổi lớn như vậy, đổi lại chiếm hoàn toàn thế thượng phong, chỉ có thể phối hợp vô điều kiện.


      ra cũng hẳn là vô điều kiện, mục đích của cũng là muốn nhanh chóng giải trừ thôi miên của , muốn lại cam tâm tình nguyện , muốn lần nữa được ở chung với , muốn bù lại cho những ủy khuất và đau khổ mà nhận, muốn…. trời đánh, từ khi nào trở thành người đàn ông tham lam thấy thỏa mãn vậy?


      phải từ trước tới nay đều muốn ngoan ngoãn sắm vai cấp dưới kiêm bạn giường sao? Vì sao khi quyết định buông tha tình với , lại muốn có càng nhiều?


      Chẳng lẽ như người ta vẫn sau khi mất mới biết quý trọng sao? Bởi vì suýt nữa mất , cho nên mới hiểu được quan trọng của , bởi vì nhẫn tâm quên mất mới phát để ý đến cảm thụ của với .


      Kỳ dục vọng của với vẫn mãnh liệt như trước nhưng lựa chọn đè nén, mỗi đêm đều rất quân tử, chỉ ôm vào giấc ngủ, bởi vì muốn dọa đến , càng sợ làm tổn thương, để ý đến suy nghĩ và cảm giác của .


      Trước kia từng tôn trọng và để ý như vậy sao? Hay là đúng như , chưa từng nhìn thẳng vào cảm giác của , bây giờ dường như đạt thành tâm nguyện của , hơn nữa khó khăn như trong tưởng tượng của .


      Cảm giác đó lạ, bất trí bất giác càng ngày càng để ý đến tồn tại của , cảm xúc của , nếu như vậy có phải cảm giác gần như ? Có phải từ lâu đối với …..


      ※ ※ ※


      em ấy rồi.” Y Kính Nhai tỏ vẻ chắc chắn.


      “Dùng cái gì thấy được?”


      ra vốn là loại bản năng, phải là có tâm, , chỉ hiểu và biết, đơn giản mà tình của còn chưa được tìm ra.”


      Viêm Ngưỡng Tu tiếng tăm lừng lẫy trong hai giới hắc bạch hiểu được cũng biết mối tình đầu. Nhưng mà nhìn ta người đàn ông lãnh khốc này sớm mất tâm mà biết.


      “Làm sao cậu biết?” Ngay cả cũng biết được, làm sao người khác có thể xác định được?


      nhìn thẳng vào Tưởng Huân, sau đó thành đối mặt với cảm giác của bản thân, có phải thấy bản thân có nhiều cảm xúc khác lạ với em ấy ? Cho nên mới kiên trì chịu buông tay, cứ như vậy chuyên chế “muốn” đơn giản, khiến càng ngày càng muốn mất em ấy, khát vọng muốn chiếm lấy tất cả về em ấy càng ngày càng mạnh, chúc mừng , em ấy rồi.”


      ngờ người quả quyết khôn khéo nhưng Viêm Ngưỡng Tu lại là người ngu ngốc trong tình , nếu như cười ha ha có khi nào ta nể mặt .


      “Nhưng… tôi chưa từng .” Đây là vấn đề mấu chốt của Viêm Ngưỡng Tu, cho nên được lòng của bản thân.


      lại có thể lưu lạc đến nước để cấp dưới giảng giải cho , xem ra này mở ra nhiều thứ lần đầu tiên của .


      khẳng định sao?” Y Kính Nhai cho là đúng, “ lấy lòng phu nhân, nỗ lực làm tất cả bởi vì mẹ của ; oán hận và bỏ qua cho cha bởi vì quá cha của , mà vì chuyện của Nguyệt Nha mà canh cánh trong lòng nhiều năm, cũng bởi vì em của , làm sao lại có thể có tình ?”


      “Làm sao mà cậu biết nhiều chuyện như vậy?” Có số việc phát sinh khi cậu ta ở Viêm gia, cậu ta thể nào biết nhiều chuyện như vậy được.


      “Ách…. Đây, đây phải là trọng điểm.” Trời ạ, suýt nữa đem cả tiến sĩ Lệ Ân ra, nếu tiến sĩ Lệ Ân biết cẩn thận nội dung cuộc chuyện cho ông chủ, chắc chắn bà giết ! “Trọng điểm là, loại bản năng…..”


      “Cái đó cậu rồi.” tức giận cắt đứt, cũng tiếp tục truy cứu xem Y Kính Nhai biết việc trong quá khứ thế nào.


      “Vậy sao?” Y Kính Nhai tự nhiên, nuốt nước bọt, hy vọng là nhìn chột dạ, “ ra, trọng điểm là, yê là cảm giác thể khống chế cũng thể giải thích, cứ nghĩ là được huấn luyện có lòng cũng thể , thực tế, nếu bình thường cảm giác dó có thể liên tục diễn ra, thể ngăn chặn được, khi nghĩ rằng lúc đó bắt đầu lấy tình làm điểm xuất phát cho mọi việc rồi.”


      Từ khi nào thằng nhóc này chuyện có đạo lý như vậy? Viêm Ngưỡng Tu nghe mà sửng sốt.


      Nhưng nghe những lời của Y Kính Nhai có cảm giác như châm thấy máu, khiến như được xối nước lên đầu, hiểu ra rất nhiều điều.


      Hóa ra phải ý chí sắt đá tim phổi, là do biết đó chính là .


      , hóa ra cũng cũng ! Viêm Ngưỡng Tu cảm thấy vui mừng, điều này có nghĩa là và Tưởng Huân có cùng tâm tình, cũng có cảm xúc giống , tiến thêm bước lớn con đường giải trừ thôi miên cho ?


      được, ngay cả khi xác định được tâm tình của bản thân sao? Cho dù thôi miên của bị giải trừ làm sao? quá muộn, lòng của bị làm cho vết thương chồng chất, cho dù muốn làm lại từ đầu nhưng chưa chắc đồng ý.


      Đáng chết! Loại cảm giác lo được lo mất này, cảm giác tin tưởng bản thân cũng là loại tình sao? đúng là con mẹ nó khó chịu.


      từng trải qua cuộc sống như vậy sao? Vài năm nay luôn luôn nhẫn bi thương đó, thể kể ra, bây giờ suy bụng ta ra bụng người, đột nhiên cảm thấy bản thân đúng như lời Đông Minh , đúng là người đàn ông chịu trách nhiệm.


      luôn cầu vô độ lại để mình đối mặt với nỗi xót xa, chưa bao giờ quay đầu lại xem tâm tình của , làm sao có thể đáng chết đến mức đó?


      khi như vậy, bây giờ tôi lựa chọn buông tay, đối với ấy phải là chuyện tốt, ấy được giải thoát, tôi được báo ứng.” Viêm Ngưỡng Tu ngồi suy sụp ghế sofa, khóe miệng chứa chút bất đắc dĩ.


      có phải là Viêm Ngưỡng Tu từ thủ đoạn để đạt được mục đích vậy?” quen nhìn bộ dạng này của ông chủ.


      từ thủ đoạn? Đây là khen ngợi hay chế giễu vậy? Viêm Ngưỡng Tu rất muốn cầm gạt tàn bàn ném vào đầu Y Kính Nhai, xem là thần kinh của cậu ta bị đặt nhầm chỗ, dám thế với .


      “Chẳng lẽ cậu muốn tôi lại bức ấy đến mức có đường lui sao?”


      “Tôi vừa qua, là bản năng, cho dù em ấy thôi miên bản thân quên làm sao? Nếu như tình của em ấy với khắc sâu, bây giờ nhất định vẫn động tâm với , em ấy có thể quên tình nhưng thể khiến tình chết lặng.”


      “Ý của cậu là gì?” Trong tình , chỉ số thông min của con người đều thấp xuống sao? Tưởng Huân làm chuyện ngu xuẩn như thế, bây giờ đê Viêm Vương xác định tâm ý cũng thế.


      Y Kính Nhai lắc đầu thở dài, quyết định giải thích ràng chút, ai bảo Viê Ngưỡng Tu là ông chủ của ?


      có thể cần miễn cưỡng ấy nữa, theo ý của ấy, tôn trọng thân phận mới mà ấy đặt ra, sau đó thương ấy tốt, khiến cho ấy , bỏ quá khứ , như vậy phải là có kết cục tốt sao?”


      Đối với đề nghị như vậy Viêm Ngưỡng Tu cũng động tâm, nhưng lại dám mạo hiểm quá mức, “ ấy vì muốn tránh tôi nên mới thôi miên bản thân.....”


      “Em ấy muốn tránh mở trái tim của còn phải trả giá cả bản thân.” Đây là cái đáp án rất ràng, chẳng lẽ đây là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường sao?


      “Cậu xác định sao?”


      “Xác định.” càng xác định, đến ngày hai người đó tu thành chính quả, là cố vấn tình nhất định được đại hồng bao.


      ※ ※ ※


      “Tại sao gần đây mọi người bảo tôi ngủ trưa nữa?” khuôn mặt nhắn của Ôn Tưởng Huân lộ vẻ hiểu.


      Từ khi đến tòa nhà lớn này, những người này cứ hai ba bữa lại kêu ngủ, kỳ quái là cho dù đêm hôm trước có ngủ say như thế nào, vẫn có thể thoải mái vào giấc ngủ.


      Nhưng gần đây bọn họ dường như đều bắt đầu vội vàng chuyện của bản thân, có thời gian ở cùng nhau quan tâm xem có ngủ trưa hay .


      Câu hỏi ngốc của khiến khóa miệng Viêm Ngưỡng Tu nhếch lên, ràng mọi người cố gắng để giải trừ thôi miên cho , cái ngốc này lại cho rằng ngủ trưa, cái gì cũng biết cũng là loại hạnh phúc.


      “Về sau em muốn ngủ ngủ, muốn ngủ cũng có ai bức em ngủ.” quyết định nghe theo đề nghị của Y Kính Nhai, dùng toàn tâm toàn ý đối đãi với khác.


      “Rốt cuộc mấy người cũng nghĩ thông suốt, đúng vậy, ngay cả người ta có ngủ hay cũng khống chế, đúng là hiểu mấy người nghĩ cái gì?”


      Viêm Ngưỡng Tu chăm chú nhìn vào vẻ mặt của , ràng khi gỡ xuống phòng bị lại thiên chân khả ái như vậy.


      “Về sau em cần để ý xem cái gì, đều cố gắng lắng nghe, ....” Lời muốn ra khỏi miệng lại kẹt ở cổ họng, xấu hổ lan toàn thân .


      “Cái gì?”


      ..... cái kia.... em”


      “Cái nào?” chuyện ràng như vậy ai mà biết được?


      Viêm Ngưỡng Tu hít sâu hơi, sụp bả vai xuống, chưa bao giờ mở miệng lời , muốn thông báo đúng là chuyện khó khăn.


      .... cần em nữa.”


      “Cái gì?” Ôn Tưởng Huân kinh ngạc.


      , ý của ra là.... Trước kia thể em, bây giờ thu hồi lại những lời này, , cần em nữa là muốn , phải vì muốn em mà muốn giữ em ở lại bên cạnh , đối với em, đối với em.....” Đáng chết! xong lời cuối cùng, sắp bị lời của mình làm tức chết!


      chuyện lắp bắp làm gì?” hiểu được hàm nghĩa trong lời của , chỉ kinh ngạc nhìn .


      lại dùng lời cần để thông báo với ? biết có nên bội phục hay ?


      , em cũng biết giỏi biểu đạt cảm xúc, em nhất định hiểu ý mà muốn đúng ?” Đáng chết! Đây đúng là việc mất mặt nhất từ trước đến nay của .


      “Tôi biết.” trả lời hợp lý hợp tình.


      “Em..... Thôi!” Có lẽ việc này cần phải tập nhiều lần.


      Nếu như giải thích từ từ hỏi: “Tại sao lại đột nhiên có chuyển biến lớn như vậy?”


      cũng biết, có lẽ là mất nên phát điểm mù của bản thân, từ sau khi em trở về, bắt đầu để ý đến cảm thụ của em, hàng đêm chỉ ôm em ngủ mà làm chuyện khác, mỗi ngày chỉ nghĩ làm sao để em , Kính Nhai tất cả tâm tình của đều vì.... Khụ! Vì ”.


      người hay còn cần người khác tới xác nhận dùm sao?” Như vậy làm sao dám tin tưởng.


      chưa bao giờ như vậy, cha mẹ chưa từng dạy thế nào là người, biết cảm xúc gọi là , em cùng cha khác mẹ vì mà chết, sau khi em ấy chết mới phát hy vọng mất em ấy, thời gian trước bạn của nhờ bảo vệ bé, bộ dạng của bé đó giống hệt em , sinh ra tâm tình muốn bù đắp lại, bây giờ mới biết đó cũng là , nhưng mà đó là tình của người thân.”


      Viêm Ngưỡng Tu nhất thời tình cảm bộc phát, thiệt tình coi như Ôn Tưởng Huân mà chuyện xưa của .


      Ôn Tưởng Huân nhíu mày, trong lòng cảm thấy đau lòng, biết hóa ra là có nguyên nhân.... hóa ra sau khi trở về, cảm xúc của lại chuyển biến lớn như vậy.....


      hàng đêm đều ôm tôi vào giấc ngủ, vậy muốn.... ách.... tôi muốn , chẳng lẽ tôi có chút hấp dẫn nào sao?”


      “Đương nhiên là , muốn em sắp điên, nhưng mà hi vọng em cam tâm tình nguyện.” Mỗi đêm đều ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng luôn bị hành hạ, nhưng mà bên cạnh thể ngủ say.


      tôn trọng tôi như vậy?” cảm giác như tim của mình dần dần bị nóng chảy, chỉ là có chút yên.


      phải là em muốn khảo nghiệm chứ?” Đây chính là lần đầu tiên nhiều lời tình cảm nhất, nếu như này còn tin nữa, còn cách nào khác.


      “Nếu.... tôi tôi muốn ở bên cạnh , thả tôi sao?”


      Đầu tiên Viêm Ngưỡng Tu sửng sốt, sau đó nhíu mày.


      muốn em rời khỏi , tin tưởng nhất định em .”


      “Lại? làm sao có thể xác định trước kia tôi ?” có nghe nhầm hay ? muốn chứ phải là bá đạo muốn!


      Viêm Ngưỡng Tu gật đầu. “ có thể xác định trước kia em rất .”


      “Nhưng mà.... trong trí nhớ hơn hai mươi năm của tôi tồn tại của .”


      “Trong trí nhớ của có em là đủ rồi.” biết phải giải thích thế nào với , nhiều lại sợ phản hiệu quả.


      xác định tôi trong trí nhớ của , nhớ ràng sao?”


      .....”


      có thể xác định rốt cuộc khi nào có cảm giác khác với tôi? Còn có hiểu được tôi từng trải qua những cảm xúc gì sao?”


      “Em.....” Trong mắt Viêm Ngưỡng Tu hiểu, tại sao hôm nay lại có khí thế bức người.


      “Xin lỗi, hình như tôi tò mò quá mức, kỳ thực đó cũng có chuyện của tôi, tôi vẫn thấy các nhận sai người rồi.”


      Ôn Tưởng Huân dường như ý thức được bản thân quá kích động, rũ mắt xuống, vẻ mặt mất tự nhiên.


      Viêm Ngưỡng Tu vẫn cảm thấy kỳ quái nhưng lại ra chỗ thích hợp, nhưng mà biết được vấn đề nên cũng đúng.


      Mặc dù muốn dùng hoàn toàn khác để đối mặt với hoàn toàn mới, nhưng nếu trong lòng có nghi hoặc, cũng thể cưỡng bức nhận lấy tình cảm của , như vậy là thay đổi gì sao?


      sao, dù sao thời gian cũng chứng minh tất cả, là người mới học , nhất định từ từ cảm thụ ảo diệu trong tình , khiến có thể an tâm giao phó cho .

    4. Sue ú

      Sue ú Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      78
      :yoyo14::yoyo14::yoyo14: chương dài lun... Ủng hộ nàng nào

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      chị tỉnh rồi á............vẫn tiếptục hành trình NGƯỢC a nào.........:yoyo43:........
      Min Cancel thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :