1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô Là em gái Của cặn Bã Nam - Tư Không Mão Mão (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆ Chương 43


      Liếc mắt cái cũng biết tâm trạng của Ân Lệ tốt chút nào, sợ là biết chuyện bạn phản bội. Mục đích của Ngôn Diễn là muốn nhìn thấy khổ sở của nhóm Ân Trạch, nhất định phải làm cho Ân Lê phát bị bạn cho bắt cá hai tay rồi. ra Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch bọn họ làm gì sai? Cũng chỉ là muốn bị quấy rầy. Nguyên chủ từ thủ đoạn quấy rầy bọn họ nên khiến cho bọn họ rất mệt mỏi, rất đề phòng, giống như chim sợ cành cong. Bọn họ cũng biết Ngôn Nại đổi hồn quấy rầy bọn họ, bị nguyên chủ trêu chọc cùng đe dọa hơn tháng, vô luận Ngôn Nại đối với bọn họ làm cái gì, bọn họ cũng coi là đổi loại phương thức đùa giỡn khác mà thôi.

      Trong lòng Ngôn Nại nghĩ, nhóm Ân Trạch sang giải trí Ngôi Sao rồi còn liên quan gì đến nữa, cho nên chuyện của bọn họ xen vào. thế giới mỗi người đều có phương thức sinh tồn riêng của mình, bọn họ là minh tinh nên thích ứng tất cả quy tắc trong vòng này. Bạn Ân Lê dù là có gặp bạn của Ngôn Diễn, về sau thời điểm gặp gỡ người khác địa vị cao cũng lựa chọn phản bội Ân Lê. nữ nhân như thế, phát bản tính của ta sớm chút, đối với Ân Lê mà cũng là chuyện may mắn.

      Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch đều nhìn thấy Ngôn Nại, còn có Ngụy Hiểu Thiên ngồi ăn cơm đối diện Ngôn Nại.

      "Chỉ biết bán thân!" Lương Vũ Trạch khinh thường nhìn lướt qua ca sĩ mới nổi gần đây Ngụy Hiểu Thiên, cho là Ngụy Hiểu Thiên bán mình lấy lòng Ngôn Nại để được địa vị như vậy.

      Bọn họ cách Ngôn Nại vài cái bàn, Ngụy Hiểu Thiên nghe được lời của Lương Vũ Trạch, nếu y nhất định bất chấp hoàn cảnh tại mà đôi co với Lương Vũ Trạch. Y sợ người khác y, khi dễ y, nhưng y muốn có người ở trước mặt của y chửi bới Ngôn Nại. Trong công ty y có nghe ít tin đồn về Ngôn Nại, nhưng Ngôn Nại trong miệng bọn họ cùng mấy chuyện làm trước kia và phong cách làm việc cùng y giống như người ta . Mặc kệ như thế nào, tại rất tốt, y tán thưởng . Người nào mà có quá khứ? Lại có người nào chưa từng làm vài chuyện ngốc nghếch?

      Ân Lê kéo ống tay áo Lương Vũ Trạch cái, ý bảo quản lý tốt cái miệng của mình, nếu như bị người có lòng nghe được hỏng bét. Hai người chọn bàn ăn ngồi xuống.

      " nếu dám làm, tại sao để cho tôi ?" Lương Vũ Trạch tức giận .

      Ân Lê xem thực đơn chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía Lương Vũ Trạch, " làm cái gì? Cậu có chứng cớ ?". Lương Vũ Trạch lên tiếng, quay đầu nhìn thẳng vào mắt Ân Lê, quan hệ hai người bọn họ luôn luôn rất tốt, lúc thành lập Ân Trạch ai cũng biết, tới tại Ân Lê cũng nghiêm túc với việc nhiều chuyện, có thể là bởi vì gần đây bạn chia tay, tâm tình tốt.

      Ân Lê ăn qua loa, lúc phục vụ dọn dẹp ở gần bàn ăn, giọng đối với Lương Vũ Trạch, "Vũ Trạch, cậu sau khi chúng ta đến Ngôi Sao, nửa năm qua, nhóm Ân Trạch chúng ta làm được gì? Có bao nhiêu thành tích? Cũng ra đĩa nhạc mới, trong thông báo chúng ta có mấy? Tham dự hoạt động được mấy lần? Tôi cảm giác giống như là bị công ty cho vào quên lãng. Việc bội ước Ngôn thị đối với chúng ta có chút ảnh hưởng, nhưng đây phải là chủ yếu, ảnh hưởng lớn nhất là chúng ta thể lộ diện với người xem, dần dà lộ diện, chúng ta cũng bị người xem quên lãng rồi. Lần này chúng ta ra ngoài tham dự tiết mục là tốt sao? Cậu xem Ngôn thị cùng công ty Diệu Quang đều cử ra người cũ ? Đều là ba người mới trong bốn người tham gia. Mà mấy người bên mình xuất đạo thời gian cùng danh tiếng so ra kém xa Thẩm Hoan Tình, ta là ngôi sao hàng đầu, vậy chúng ta là người mới sao?" Ân Lê bỏ qua vấn đề tình cảm cá nhân của , có tình , thể cũng mất nghiệp, nửa năm qua, tình huống nhóm Ân trạch có phần tồi tệ.

      "Chúng ta coi như là người mới của giải trí Ngôi Sao, mới vào công ty nửa năm thôi. Muốn được bọn họ coi trọng còn phải cố gắng, bọn họ phải vì chúng ta thanh toán khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng sao? Ngôi Sao vẫn chờ chúng ta kiếm về. Nhóm Ân Trạch cũng phải là nhóm được chú ý nhiều, cậu xem, danh tiếng tên tiểu tử họ Ngụy cũng sắp đuổi kịp chúng ta rồi, xuất đạo còn chưa tới nửa năm." Lương Vũ Trạch tự giễu . nửa năm này nhàn rỗi đến muốn nổi mốc rồi, cả ngày bọn họ đều dành thời gian luyện tập hát, vũ đạo. Trước kia thời điểm ở Ngôn thị, bọn họ thường là loay hoay có thời gian nghỉ ngơi, tại tốt rồi, để cho nghỉ ngơi đủ.

      xong hai người cũng im lặng, trong lòng nghĩ về chuyện của mình, khi bọn cúi đầu , mặt có đơn cùng cam lòng, nhưng muốn bọn họ buông tha, đó là thể nào.

      Sau buổi cơm tối, nghệ sĩ ở trong phòng trang điểm sau khán đài chuẩn bị cho tiết mục biểu diễn. Ngôn Nại và nhóm nghệ sĩ cùng nhau tới chỗ các nhân viên khác của Ngôn thị, bọn họ cũng ở phía sau đài giúp tay.

      Ngôn Nại thấy đến lúc rồi, phải đến khán phòng tìm chỗ ngồi mà tổ chuyên mục chuẩn bị cho . Vị trí chỗ ngồi trước khán đài, xếp vị trí thứ tư, góc nhìn vô cùng tốt.《 Cuộc so tài giứa các minh tinh》 là do người chủ trì nổi tiếng Tô Đằng cùng Vạn Vạn hợp tác chủ trì, hai người chủ trì đều là phái nam, chỉ là Vạn Vạn để tóc dài, trang phục của mỗi lần có tiết mục hết sức mới lạ, cổ quái, thời điểm đứng chung cùng minh tinh, có phong thái riêng, làm cho người ta rất dễ dàng là có thể chú ý tới . Mỗi lần mở màn Tô Đằng đều châm chọc Vạn Vạn, cùng Vạn Vạn so sánh với Tô Đằng, quần áo gọn gàng, mang theo mắt kính gọng đen, mặt giữ lại chút râu ria, làm tăng thêm mùi vị nam tính của .

      Đến lúc thu tiết mục 《 Đại tú ca 》 , người chủ trì Tô Đằng cùng Vạn Vạn ra sân, hai người thăm hỏi đối phương mấy câu, vui vẻ lại hài hước, bọn họ đáp lát khiến khí của trường sôi động hơn, khán đài bên này tiếng cười vui ngừng. Ngôn Nại ngày thường biết chuyện cười cũng nhịn được, cảm thấy hai người này rất biết cách khuấy động khí.

      Lúc Tô Đằng cùng Vạn Vạn giới thiệu tiết mục được an bài 《 đại tú ca 》 đặc sắc kì này, liền đến phiên mời nghệ sĩ ra sân, đầu tiên ra sân chính là bốn nghệ sĩ công ty Diệu Quang. Ngôn Nại nghe Thái Ngọc Trác , công ty Diệu Quang cử ra bốn ca sĩ này, ba người trong đó cũng là người mới, người nghệ sĩ còn lại xuất đạo cũng được mười hai năm, các ca khúc của cũng vào dĩ vãng rồi, bảy, tám năm trước rất nổi, tại lùi lại nửa rồi. Công ty Diệu Quang cử nghệ sĩ ra trận cùng dạng với Ngôn thị. Ngụy Hiểu Thiên là cầu của , trước khi y xuất phát, người đại diện Long Thành với y: " Chuyên mục 《 Cuộc so tài giữa các minh tinh》 công ty cho tiền thi đấu nhiều, cho nên công ty mới an bài thế này, muốn thỉnh Thiên Vương ra sân, phải chi thêm tiền, còn phải xem Thiên Vương có thời gian hay . . . . . .

      Nhìn bốn nghệ sĩ của công ty Diệu Quang, Ngôn Nại nhận ra ai, ngay cả tên bọn họ cũng chưa từng nghe qua. Công ty Diệu Quang là công ty giải trí, nhưng nó lấy truyền thông làm giàu. Trong giới này, công ty Diệu Quang cũng là đối thủ của Ngôn Thị, chỉ chú ý tới Ngôn thị cùng giải trí Ngôi Sao, tại mặt này lại sơ sót rồi, cùng làm đối thủ của Ngôn Thị đâu chỉ có công ty Ngôi Sao. Muốn Ngôn Thị trong giới giải trí sừng sững ngã, nhất định phải đối với mỗi đối thủ đều phải biết người biết ta.

      Đội ra sân tiếp theo là nghệ sĩ công ty Ngôi sao, Thẩm Hoan Tình ở giữa bốn người, tóc dài đen bóng mềm như lụa tùy ý xõa trước ngực, đối lập với sợi tóc đen là trang phục màu trắng, lễ phục màu trắng có điểm nhấn là bông hoa lớn màu trắng ở phần eo, trang phục thiết kế đơn giản, mặc ở người Thẩm Hoan Tình hết sức ưu nhã.

      Mấy tháng trước xảy ra chuyện cái bạt tai, sau đó Thẩm Hoan Tình ái tình dào dạt giải thích quan hệ của và Dung Quý Hàn. thời gian rời khỏi Ngôn gia, cỡ nào gian khổ, cỡ nào tuyệt vọng, là Dung Quý Hàn trợ giúp cùng khích lệ , cho hi vọng vào cuộc đời, sau đó hai người dần dần có tình cảm với nhau, bày tỏ và Dung Quý Hàn nhau, chuyện xưa hùng cứu mĩ nhân rất đẹp. Đối với ở Ngôn gia năm năm trong lòng chua xót, bỏ qua câu thích hợp làm con dâu Ngôn gia’. Chỉ nhàng bâng quơ dẫn dắt suy nghĩ của moi người theo lối Ngôn Diễn bình thường là đức hạnh gì, thường xuất xì căng đan cùng các nữ ngôi sao tạp chí, ta chút nào che giấu, quả hành động ác liệt!

      Khi đó Ngôn Nại cùng Ngôn Diễn đến đại sơn ở thành phố Z để quay phim, Thẩm Hoan Tình họp báo bọn họ cũng biết, nếu như bị Ngôn Diễn biết việc này, lại thầm hao tổn tinh thần đoạn thời gian rồi. Thẩm Hoan Tình cùng Ngôn Diễn ly hôn, lấy phần tiền của Ngôn gia, chỉ thu thập hành lý rồi rời khỏi Ngôn gia. Bởi vì Ngôn Diễn, lúc ấy còn mang theo cùng hận rời . Ngày đó Ngôn Diễn vẫn còn ở bên người Giang Tư Ức, nên cũng tiễn Thẩm Hoan Tình.

      Thẩm Hoan Tình nhận tiền bồi thường sau khi li hôn mà Ngôn gia đưa cho , ở phiên họp báo có kí giả hỏi qua, đương nhiên là thoải mái ra. Trong lúc nhất thời những người có ác ý với đều ngậm miệng lại, nhưng có vài người lại bắt đầu ngu xuẩn, nên tiếp nhận tiền bồi thường của Ngôn gia. Thẩm Hoan Tình giải thích, làm thế vì muốn ngẩng cao đầu làm người, hình tượng của vì thế cũng được nâng cao. Bây giờ đối với Thẩm Hoan Tình mà , nghiệp cùng tình của trong mùa thu hoạch, tâm tình tốt, người cũng càng ngày càng xinh đẹp.

      Ngôn Nại lấy điện thoại di động trong túi ra, cúi đầu nhắn tin cho Phương Đình Na: Na Na, vẻ đẹp Thẩm Hoan Tình càng ngày càng tăng, cậu phải cố gắng lên! trai mình bây giờ ở thành phố X địa chỉ: số XX phố XX.

      Hi vọng Na Na làm tốt! Cậu ấy nên sớm bắt Ngôn Diễn lại, đối với tốt, trai tốt, tất cả mọi người cũng tốt.

      gửi tin nhắn xong, bình tĩnh nhìn lên sân khấu, nhóm Ân Trạch hai người đề khí chất phong nhã, chỉ là đứng ở đó làm gì cũng rất hấp dẫn người. trách được nguyên chủ ban đầu vì tức ba Ngôn cho phép đuổi theo Dung Quý Hàn, nên chọn nhóm Ân Trạch ra tay. Quay đầu lại nhìn khắp khán phòng, bên trong có rất nhiều cánh tay nâng áp-phích tuyên truyền của nhóm Ân trạch cùng ánh đền sân khấu chiếu sáng hai người đến hàng triều người xem, liếc mắt cái, tại chỗ ủng hộ Ngụy Hiểu Thiên nhiều bằng nhóm Ân Trạch, y còn phải tiếp tục cố gắng, cố gắng vượt qua bọn họ.

      Bốn người công ty Ngôi Sao thối lui đến bên cạnh sân khấu, mấy người Ngụy Hiểu Thiên ra, Thái Ngọc Trác ở phía trước, ở bên phải phía sau là chị em họ Mai, ở bên trái song song với là Ngụy Hiểu Thiên. Ngôn Nại kinh ngạc trợn to hai mắt, đây là dùng điệu bộ như người mẫu diễn kịch sao? Người nào ra chủ ý? Chọn cách ra sân như vậy. . . . . .

      Đại tỷ Thái Ngọc Trác cao quý lãnh diễm. chị em họ Mai thanh thuần đáng , xinh đẹp động lòng người. Ngụy Hiểu Thiên tựa ánh mặt trời tỏa sáng, mười phần hài hòa. Bọn họ theo phóng thái người mẫu bước ra, mặc người chính là đồng phục cùng màu sắc, đây là gia đình giả còn là quần áo cho ba mẹ và con? Hay là bởi vì tiền cho chuyên mục thi đấu nhiều, cho nên đây là giả bộ đơn giản? Còn là ngụ ý bảo vệ môi trường xanh?

      Mặc kệ là nhân viên lười làm việc hay là lười phải tốn tâm tư cho việc chọn đồng phục tương xứng với bọn họ, còn là cái gì, nghệ sĩ giải trí kì này của Ngôn thị nổi bật hơn là thành công. . . . . . Lấy tổ hợp bốn người đứng chung chỗ, so với hai tổ đủ màu sắc khác, bọn họ mảnh xanh mơn mởn tuyệt đối là dễ thấy, rất nổi bật.

      Hai người chủ trì cũng bị dọa sợ, ra sân khí phách, đồng phục hài hòa thống nhất, có hay rất nhanh chóng mặt? Tô Đằng còn chưa kịp phát biểu cảm nghĩ của , chị em họ Mai lên tiếng trước.

      "Chúc sức khỏe quan khách, khởi xướng mới bảo vệ môi trường!" Hai mỗi người câu.

      "Cuộc sống gắn liền với cây cối, loài người và sinh thái cùng tồn tại!" Ngụy Hiểu Thiên mỉm cười tiếp.

      Thái Ngọc Trác mở miệng cuối cùng, từng chữ đều là phát chuẩn, "Quý trọng thiên nhiên, màu xanh lá cây thanh lọc khí cho môi trường, bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mọi người!"
      Last edited by a moderator: 30/12/14
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, Trâu4 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Edit: Ha Phuong

      ☆ Chương 44

      Ngôn Nại cười vui vẻ, 《 Cuộc so tài giữa các minh tinh 》vốn rất nghiêm túc lại bị bọn họ biến thành đại tuyên truyền bảo vệ môi trường. rất thông cảm liếc nhìn khuôn mặt dở khóc dở cười của trưởng ban chuyên mục sau cánh gà, là ai an bài để cho bọn họ tự chủ trương? tại chắc bị đả kích ?

      Bốn người bọn họ mới vừa từ phía sau hậu trường tới sân khấu liền đưa ra chủ ý khiến trưởng ban chuyên mục bị đả kích , chờ ông ta phản ứng kịp, ông ta lập tức liền đón nhận, ông ta còn cảm thấy người nghĩ ra ý tưởng này rất thông minh. Mặc trang phục màu xanh lá cây vừa tuyên truyền việc bảo vệ môi trường đồng thời mang lại cho(Đại tú ca) điểm sáng, tăng cường ý thức bảo vệ môi trường của mọi người là sáng kiến mang ý nghĩa tích cực. Mặc dù đả kích nhưng lại có lực hấp dẫn chú ý của mọi người.

      Khi Ngụy Hiếu Thiên vừa xong khẩu hiệu bảo vệ môi trường, khán giả khán đài cũng chút khách khí lên tiếng cười ồ lên, ràng bảo vệ môi trường là đề tài rất nghiêm túc, nhưng hình như sau khi bọn họ tuyên truyền phá vỡ tính nghiêm túc phải? may là bọn họ có hô lên câu khẩu hiệu ‘Sinh ít con, trồng nhiều cây’

      Tô Đằng và Vạn Vạn thay đổi nghiêm túc chút vấn đề có liên quan đến đề tài bảo vệ môi trường. Bọn họ làm người chủ trì nhiều năm, bây giờ sân khấu rất khó được có lúc đề tài bị người khác dẫn dắt, nên bọn họ thể theo. Tiết mục này đoán chừng phải đổi tên gọi《 màu xanh lá cây bảo vệ môi trường: Đại tú ca 》!

      Trở về đề tài chính, tổ ba người tranh tài sắp bắt đầu. Vẻ mặt bốn người Ngụy Hiểu Thiên nhõm, cũng người bọn họ mặc y phục toàn thân màu xanh lá mà cảm thấy được tự nhiên. Trừ Thái Ngọc Trác mặc váy dài, Ngụy Hiểu Thiên cùng chị em họ Mai mặc đều mặc trang phục nông thôn, bọn họ mặc như vậy rất đẹp mắt, nhưng cũng khó nhìn. Trong lòng bọn họ đều hiểu, chờ tiết mục này phát sóng, danh tiếng bọn họ tăng mạnh, có rất nhiều thương hiệu tìm đến họ để quay quảng cáo. Chủ ý đưa màu xanh lá cây bảo vệ môi trường lên sân khấu là do Ngụy Hiếu Thiên lúc nghỉ ngơi trong hội trường chợt lóe lên ý tưởng, khi y lên phương án này ba người kia đồng ý chút do dự.

      Nguyên tiết mục thứ nhất có gì đặc biệt, họp thành đội đoán thành ngữ trò chơi. Trong tổ bốn người có ba người đoán, người còn lại nhìn màn ảnh lớn ra thành ngữ ngẫu nhiên, bằng tưởng tượng dùng tứ chi làm động tác miêu tả nhưng được lên tiếng, những thành viên còn lại trong đội căn cứ vào động tác của người đó mà đoán ra thành ngữ màn hình lớn, đoán đúng thành ngữ nhóm thêm phần điểm. Gặp phải thành ngữ quá khó khăn, người miêu tả có thể bỏ qua, sau đó xuất thành ngữ khác, thời gian là 100 giây.

      Tranh tài qua, cuối cùng Ngôn Thị được ba phần, Ngôi Sao được năm phần, Diệu Quang được ba phần. Đại diện cho Ngôi Sao là Lương Vũ Trạch, và Ân Lê ăn ý rất tốt, vì vậy nên bọn họ đắc thắng rồi. Ngôn Thị cử ra chị em họ Mai, bởi vì là hai , cho nên động tác khoa tay múa chân có phần hơi khó hiểu.

      Ngôn Nại xem say sưa, ở trường quan sát bọn họ chơi trò chơi rất thú vị, đặc biệt là thời điểm chỉ còn dư lại hai mươi giây đồng hồ, có nhạc là hiệu ứng vì bọn họ đếm ngược thời gian. Lúc chỉ còn hai mươi mấy giây đó, có cảm giác đặc biệt khẩn trương, khẩn cấp hi vọng bọn họ có thể nhanh chóng đoán ra.

      Trước khi bắt đầu tiết mục thứ hai, do Ngụy Hiểu Thiên vì mọi người dưới khán đài biểu diễn ca khúc chủ đề trong album của y, cho nên trong thời gian y hồi hộp đoán thành ngữ những khán giả cuồng nhiệt vì y phe phẩy nâng tại tay trợ giúp, khuyến khích Ngụy Hiếu Thiên hãy cố gắng, nhắn nhủ rằng bọn họ rất thích y.

      Ngôn Nại thấy điện thoại trong túi rung lên, là Phương Đình Na nhắn tin lại cho : địa chỉ nhận được, ở thành phố X, di chuyển đến gần mục tiêu.

      Phương Đình Na thuộc phái hành động, xong liền xuất phát luôn. Ngôn Nại cực kỳ hài lòng, muốn tìm cho trai người tri kỷ, sợ nguyên kịch tình trong tiểu thuyết bởi vì Thẩm Hoan Tình liên tiếp lộ ra chân tướng lại tạo tác dụng, khiến cho Ngôn Diễn trốn thoát được những cử chỉ ngôn từ của Thầm Hoan Tình. Có Phương Đình Na ở bên cạnh , khi thời điểm làm việc ngu ngốc an ủi , chỉ cần đừng phạm phải sai lầm ngộ thương Thẩm Hoan Tình lẫn nữa là được.

      khán đài vang lên thanh vỗ tay nhiệt liệt, Tô Đặng và Vạn Vạn đến giữa sân khấu, hai người thay nhau tán dương Ngụy Hiểu Thiên. Những nghệ sĩ khách mời cũng đều lên sân khấu, Ngụy Hiểu Thiên lui về đứng bên cạnh Thái Ngọc Trác, ở sân khấu y thể dáng vẻ khiêm tốn lễ độ để lại cho khán giả ấn tượng sâu sắc.

      Bởi vì Ngụy Hiểu Thiên là người đầu tiên biểu diễn, theo lệ thường ở đây, khách mời biểu diễn đầu tiên là nghệ sĩ được tổ tiết mục coi trọng. Nhóm Ân Trạch trong lòng thoải mái, Lương Vũ Trạch đối với việc Ngụy Hiểu Thiên được tổ tiết mục mời lên biểu diễn đầu tiên cảm thấy rất phục.

      Nghệ sĩ tham gia tiết mục kỳ này đều là ca sĩ, tại sao lại để cho Ngụy Hiểu Thiên hát đầu tiên? Y chỉ là người mới xuất đạo bao lâu . . . . . . Trong lòng vô cùng khó chịu, những ca sĩ ngồi đây cũng có chút khó chịu, nhưng khó chịu trong lòng cũng ít hơn chút.

      Tiết mục thứ hai của《 Đại Tú Ca 》gọi là hạn năm giây, ra lời lòng! Tô Đằng và Vạn Vạn đưa ra vấn đề cho nghệ sĩ khách mời, sau đó họ tên nghệ sĩ để giải đáp vấn đề, người nghệ sĩ bị điểm tên trong thời hạn năm giây phải trả lời được. Lúc nghệ sĩ trả lời vấn đề thể ấp a ấp úng, suy tư thể vượt qua năm giây, thể trả lời đại. Người nghệ sĩ này sau khi trả lời xong, MC hỏi những nghệ sĩ khác có sách gì với câu trả lời của người nghệ sĩ bị điểm danh hay .

      Chuyên mục này chính là là chuyên mục chủ chốt của《 Cuộc so tài giữa các minh tinh 》 xuất trong mỗi kỳ, vì trả lời có hạn chế thời gian (dead-line), ngay sau khi người chủ trì nêu lên vấn đề, nghệ sĩ phản ứng đầu tiên là ra lời . Ở trong khâu này, thường đưa ra những bí mật nho của nghệ sĩ. Có chút vấn đề mặc dù liên quan đến **(Phương: cái này là tác giả để nhé, phải tớ để đâu ^^), nhưng cũng quá phận, các nghệ sĩ cũng có thể tiếp nhận được. Nếu nghệ sĩ muốn trả lời, có thể lựa chọn trả lời.

      Tô Đặng và Vạn Vạn điểm tên nghệ sĩ như thế nào? Bọn họ dùng phương pháp truyền thống nhất, kích trống truyền hoa*! Tổ chuyên mục dùng được trống, bọn họ là dùng đoạn tích nhạc để thay thế tiếng trống. đóa hoa hồng được truyền lại trong tay mười hai người nghệ sĩ, các nghệ sĩ ở sân khấu ngồi vây thành vòng tròn, Tô Đặng ngồi giữa vòng tròn đó, ghế ngồi của có thể chuyển động 360 độ, d.đ.l.q.đ để cho có thể dễ dàng nhìn đến từng nghệ sĩ . Vạn Vạn phụ trách "Kích trống", mặt nhìn xuống khán đài đưa lưng về phía nghệ sĩ tham dự trò chơi truyền hoa, trong tay khống chế điều khiển nhạc.

      Trước khi trò chơi bắt đầu, Vạn Vạn thử trước đạo cụ nhạc, chứng tỏ cho khán giả biết nhân viên làm tiết mục này hề làm giả. nhạc thông qua truyền hình đưa ra ngoài, tại chỗ mỗi người đều có thể nghe.

      Vòng thứ nhất bắt đầu, Vạn Vạn mở ca khúc có tiết tấu rất nhanh, bên điều chỉnh nhạc, bên hướng khán giả , "Nghe tiếng tim bọn họ đập nhanh hơn, mọi người có nghe được ? Hoa hồng bay đến chỗ nào? Bay đến trong ngực người nào rồi hả ?"

      Khán phòng bên kia rối như canh hẹ, trong miệng mọi người đều gọi ngừng, nhưng Vạn Vạn muốn lựa chọn lúc nào dừng lại trường nhạc đây? D.đ.l.q.đ Nhạc do tổ chuyên mục thâu thời gian có hạn, sau khi thấy khí trong trường nóng lên, nhấn tạm ngừng nhạc, hoa hồng liền rơi vào trong tay Thẩm Hoan Tình.

      Vạn Vạn nhìn thấy khán giả dưới khán đài ra hiệu cho , mới dừng nhạc lại. Tổ chuyên mục đúng là thể giả bộ chút sao? Mỗi lần chơi trò truyền hoa này, hai ba vòng luân phiên truyền tay là trước đó được sắp xếp, những nghệ sĩ được nhận định có thể làm tăng tỉ lệ người xem chuyên mục tivi là được tổ chuyên mục "ưu ái" lựa chọn. Dĩ nhiên nghệ sĩ tới tham gia tiết mục phải biết nội tình, coi như các nghệ sĩ có thể đoán được, cũng lấy được những tin tức liên quan, nếu chuyên mục này sao được gọi là sách?

      Thẩm Hoan Tình hai tay cầm bông hoa hồng, chờ Tô Đặng đặt câu hỏi.

      Chiếc ghế xoay của Tô Đặng cũng dừng lại theo tiếng nhạc, đằng hắng mấy tiếng, nhìn xuống vấn đề ghi chép tay, sau đó ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoan Tình tà mị cười tiếng.

      " Thẩm Hoan Tình, xin hãy trả lời trong vòng năm giây! Vấn đề là trong hai người là chồng trước Ngôn Diễn, là Dung Quý Hàn tiên sinh, cảm thấy người nào sâu sắc hơn?"

      Ngôn Nại nghe được vấn đề liền ngồi thẳng người lên, có chút oán giận người chủ trì Tô Đặng, có rất nhiều vấn đề đáng quan tâm hơn tại sao cứ phải lôi những vấn đề có liên quan đến trai . Hơn nữa câu hỏi vừa rồi của Tô Đặng cũng khiến cho người trả lời khó xử, vô luận Thẩm Hoan Tình ra tên của ai, cũng đúng. Nếu như trả lời là Dung Quý Hàn, người khác cho là tình cảm của Thầm Hoan Tình thấp kém; nếu câu trả lời là Ngôn Diễn, Dung Quý Hàn là người đầu tiên lên tiếng phản đối, nếu trong lòng còn có chồng trước, vậy tại sao còn qua lại với Dung Quý Hàn?

      Nhưng Thầm Hoan Tình rất trấn tĩnh, khẽ mở môi đỏ mọng hồi đáp, " từng chồng trước rất nhiều; tại người thích nhất là Quý Hàn."

      Tô Đặng cực kỳ thất vọng với câu trả lời của Thầm Hoan Tình, chôn bẫy rập nhưng Thẩm Hoan Tình rơi vào, câu trả lời của quá tiêu chuẩn rất đúng mực, moi được gì về nội tình bên trong.

      Ngôn Nại thầm nghĩ Thẩm Toan Tình nữ nhân này đơn giản, ta là nữ chính ở trong tiểu thuyết, là thiên hậu nổi danh trong giới giải trí, lúc gả vào Ngôn gia rút lui khỏi giới giải trí, sau khi li hôn lại quay trở về, khoảng thời gian ấy cũng gần sáu năm, ta có thể bằng vào cố gắng cùng với thực lực của bản thân lần nữa đứng đỉnh cao vinh quang. Nửa năm qua này Ngôn Nại đối với làng giải trí hiểu là tốt xấu lẫn lộn, ở lâu trong giới này cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy muốn nữa, ở trong cái vòng lẩn quẩn này có mới thay cũ, lại có quá nhiều quy tắc ngầm, rất dễ dàng bị người giẫm ở dưới chân bò dậy nổi. Nhưng Thẩm Hoan Tình lại thành công, ta tiến hành trả thù Ngôn gia nhưng người ra tay với Ngôn lại chỉ có mình Dung Quý Hàn, trong tiểu thuyết Dung Quý Hàn rất sủng ái ta, mà trong tiểu thuyết chủ yếu miêu tả ta tự lên bằng chính năng lực của mình. Ngôn Nại vừa nghĩ tới đây bất giác cả người rùng mình ớn lạnh, năng lực của Thẩm Hoan Tình hề kém, thực lực của ta và Dung Quý Hàn quả thực rất mạnh.

      Vòng thứ hai hoa hồng truyền đến tay Ngụy Hiểu Thiên, hai tay y cầm bong hoa, y phục của y là màu xanh lá cây giống như là phối xứng với đóa hoa hồng vậy.

      Tô Đặng xoay xoay ghế, nở nụ cười gian xảo thẳng tắp nhìn Ngụy Hiểu Thiên.

      "Hiểu Thiên, xin hãy trả lời vấn đề trong vòng năm giây! Vấn đề là, kinh nghiện lần đầu tiên của cậu là lúc bao nhiêu tuổi?" Tô Đặng cực kỳ thân thiết hỏi Ngụy Hiểu Thiên.

      Gương mặt Ngụy Hiểu Thiên lập tức đỏ lên, "Còn chưa có." thanh trả lời của y lớn nhưng mọi người ngồi chung quanh y đều nghe thấy.

      "Cái gì? Trả lời lại , tôi nghe !" Tô Đặng ràng là nghe được, nhưng làm bộ kinh ngạc hỏi lại, còn cố ý đề cao lượng lên mấy phần.

      "Chưa từng có kinh nghiệm tình dục." Những năm này y đều lo học nhạc, bạn cũng người, y cũng chưa từng nghĩ đến những chuyện đó, có thể làm cho y nhiệt tình và hưng phấn cũng chỉ có nhạc.

      "Được rồi, Hiểu Thiên của chúng ta đỏ mặt, người quay phim chớ quên đặc tả ống kính vào ấy nhé." Tô Đặng lớn tuổi hơn so với Ngụy Hiểu Thiên, gọi Ngụy Hiểu Thiên là Hiểu Thiên, lại làm cho khoảng cách giữa hai người gần gũi hơn, chuyện với nhau cũng nhõm hơn. vốn là muốn tìm cách dẫn dắt Ngụy Hiểu Thiên chuyện giữa cậu ta và công chúa Ngôn Nại của Ngôn thị, giữa bọn họ có thể tồn tại quan hệ mờ ám, nghĩ tới sách này đưa ra mới biết Ngụy Hiểu Thiên còn rất thuần khiết.

      "Cậu ta và Ngôn tiểu thư của tập đoàn Ngôn thị có quan hệ rất tốt, có vẻ như cậu ta và Ngôn tiểu thư cũng tới tham gia kỳ tiết mục lần này." Lương Vũ Trạch lành lạnh lên tiếng.

      Đỉnh đầu Ngôn Nại mây đen cuồn cuộn kéo đến, nơi nào trêu chọc ? đến đây xem tiết mục này cùng Ngụy Hiểu Thiên hoàn toàn có quan hệ có được hay ? Ngày hôm qua ở phòng ăn trong khách sạn thời điểm nhìn thấy bọn họ, củng chỉ liếc mắt cái, sau đó lập tức dời chỗ khác, nếu mà nhìn lâu hơn chút, đoán chừng bọn họ lại đánh chủ ý lên người bọn họ. nhơ ánh mắt mình lúc ấy cũng đủ lạnh nhạt mà, chẳng lẽ tầm mắt trong lúc vô tình rơi xuống người họ trong năm giây đó lại khiến bọn họ vì thế mà nóng nảy hay sao? Bọn họ đến nỗi hẹp hòi sao như thế chứ? Hay là bọn họ phát chuyên bạn Ân Lê bắt cá hai tay là do nhờ trai ra tay.

      Ngôn Nại cũng hiểu nửa năm qua nhóm Ân Trạch sống như thế nào ở giải trí Ngôi Sao, Lương Vũ Trạch cam lòng cùng ghen tỵ khiến cho lời của có chút bất nhã rồi. ghen tỵ Ngụy Hiểu Thiên có thể trong thời gian nửa năm ngắn ngủi đạt được thành tích tốt như vậy, được mọi người tán thưởng như vậy. Hôm nay y lại nổi bật trong tiết mục này, tất cả đều là Ngôn Nại cho y, nếu có Ngôn Nại chắc chắn Ngụy Hiểu Thiên cái gì cũng có.

      ... ...... ...... .......
      Hết chương 44​

      *Trò kích trống truyền hoa: là đánh trống, lúc tiếng trống vừa dứt, hoa dừng ở tay ai người đó chịu phạt.


      ☆Chương 45

      Editor : Ha Phuong

      Lương Vũ Trạch vừa xong lập tức cảm thấy ảo não, biết nên ra những lời đó, vừa rồi lại khống chế được nên buột miệng ra lời trong lòng, giống như nếu ra rất khó chịu vậy.

      Tô Đặng chỉ muốn làm người chủ trì thất tốt, sáng tạo những điểm nho cho tiết mục thêm hấp dẫn để thu hút tỉ lệ người xem TV cao là được. Mặc dù là mọi chuyện do khởi đầu nhưng do quá quen thuộc với những thị phi, lục đục đấu đá trong làng giải trí nên lúc này lại lên tiếng chỉ đứng bên xem.

      Ngụy Hiểu Thiên quay mặt về khán phòng, hàng lông mày hơi nhếch lên, giọng cất lên ràng, "Ngôn tiểu thư đối xử với mọi người trong công ty rất tốt, Thái tiền bối bọn họ cũng có mặt ở đây, các vị có thể hỏi bọn họ." Y dừng chút, lại tiếp "Ngôn tiểu thư là thư ký của trợ lý Tổng giám đốc, như vậy ấy dẫn nghệ sĩ của công ty tới tham gia tiết mục có gì đúng?"

      Thái Ngọc Trác lúc này cũng lên tiếng, "Ngôn tiểu thư là rất biết cách làm người khác thích, rất nhu thuận, điềm đạm nho nhã, tiếp xúc với ấy tôi cảm thấy rất vui vẻ." lấy thân phận của trưởng bối , tuy và Ngôn Nại chỉ mới tiếp xúc thời gian rất ngắn, nhưng Ngôn Nại cho ấn tượng chính là rất lịch , đường ấy luôn luôn an tĩnh ngồi bên cạnh. cũng nhìn ra được giữa Ngôn Nại và Ngụy Hiểu Thiên có quan hệ đặc biệt gì. Ngôn Nại mặc dù là con của Ngôn tổng giám đốc, nhưng là nghệ sĩ, là người của công chúng cho nên đều phải chịu trách nhiệm với mỗi lời trước công chúng, nếu ủng hộ Ngôn Nại, chắc chắn lên tiếng giúp bọn họ.

      Chị em họ Mại cũng gật đầu theo, "Cá tính của Ngôn tiểu thư rất ngay thẳng, hai chị em chúng tôi cũng rất thích ấy." Họ còn nhớ chuyện xảy ra hôm họ ký hợp đồng với Ngôn Thị, sau chuyện đó họ vẫn lo d.đ.l.q.đ lắng Ngôn Nại dùng thân phận của chèn ép họ, để cho họ ra mắt công chúng, nhưng làm như vậy, và Mã Nam cùng quang minh chính đại đánh giá bọn họ.

      Lương Vũ Trạch có chứng cứ chứng minh Ngụy Hiểu Thiên dựa vào quy tắc ngầm mà leo lên, nên tại còn có thể gì? nhìn thấy ánh mắt có ý trách cứ của Ân Lê, trong lòng nhất thời tràn đầy cảm giác uất ức. "Còn tưởng rằng cậu ta và Ngôn tiểu thư nhau." chỉ muốn vớt vát lại câu lỡ lời của mình, kết quả càng càng hỏng bét.

      Trong mắt Ngụy Hiểu Thiên xẹt qua tia sáng sắc lạnh, y hết sức thản nhiên , "Ngôn tiểu thư sáng tác những bài hát rất hay trong album mới của tôi, tôi rất cảm ơn ấy, nhưng phải là quan hệ đương như lời . Ngôn tiểu thư còn là hiệu học sinh cấp ba, mong chú ý lời ."

      Cho tới bây giờ y cũng chưa từng nghĩ y và Ngôn Nại phát sinh điều gì, tình đẹp sao? Hay là hôn nhân hạnh phúc? Hay là lẩn quẩn trong cái quy tắc ngầm? Y cho rằng dựa vào việc bán thân để cầu đường danh vọng là sỉ nhục đối với nhạc. Trong lòng y có ngạo khí để cho y thà bị ngọc nát cũng thể làm ngói lành, y biết với tính tình cố chấp như vậy rất khó phát triển được trong làng giả trí, cho nên gặp được Ngôn Nại là may mắn của y, còn có người quản lý Long Thành, ông ta giúp y biết có những thứ có thể ngộ nhưng thể cầu, Long thành đặc biệt coi trọng danh tiếng của nghệ sĩ, những nghệ sĩ dưới tay ông ta đều có đặc điểm là danh tiếng rất tốt, đều dựa vào thực lực của bản thân để lên. Gia cảnh Ngụy Hiểu Thiên rất bình thường, y và Ngôn Nại môn đăng hộ đối, cho nên giữa y và Ngôn Nại tuyết đối có khả năng chuyện đương.

      Học sinh cấp ba đương cũng khá phổ biến, nhưng trọng điểm là làm minh tinh mà trước mặt công chúng đương với học sinh cấp ba rất thỏa đáng, đặc biệt là quốc gia rất coi trọng giáo dục như nước Z. Lời của Ngụy Hiểu Thiên là lời nhắc nhở Lương Vũ Trạch nên có chừng có mực.


      Ngôn Nại nắm chặt hai bàn tay, câu này của Lương Vũ Trạch bao hàm ác ý khiến rất tức giận, hiểu hãm hại và Ngụy Hiểu Thiên như vậy đối với có ích lợi gì.

      Ân Lê cách Lương Vũ Trạch vị trí khá xa, ngăn lại được lời tự hủy hoại hình tượng của Lương Vũ Trạch, chỉ hi vọng cậu ta có thể bớt tranh cãi , đừng phá hủy hoàn toàn hình tượng của mình.

      "Điều này ai cũng biết là Ngôn tiểu thư sáng tác bài hát trong album của Hiểu Thiên, mà album của cậu ấy có thể bán chạy như vậy, công lao d.đ.l.q.đ của Ngôn tiểu thư cũng đâu!" Tô Đặng lúc này mới lên tiếng hoà giải, "Ngôn tiểu thư sang năm tham gia thi tốt nghiệp trung học phải ? Cả nước đều mong muốn toàn bộ học sinh lớp mười hai cũng đều có kết quả thi tốt!"

      Bên kia Vạn Vạn thấy vậy cũng cùng với Tô Đặng mấy câu.

      Kế tiếp hoa hồng lại truyền mấy vòng, khí trường hài hòa thoải mái trở lại. Sau đó người chủ trì tiếp tục đưa ra những trò chơi tranh tài được thiết kế trong tiết mục cho nghệ sĩ, hai phần chơi sau đều có liên quan đến ca hát, cầu nghệ sĩ chơi trò hát nối tiếp, chỉ định bài ca khúc được thích, sau đó khi người này vừa dừng lại những nghệ sĩ khác phải hát ca khúc bắt đầu từ chữ mà nghệ sĩ kia vừa kết thúc; còn có phần trò chơi là người chủ trì ra từ ngữ, nhóm nghệ sĩ nào được chơi trước phải biểu diễn ca khúc có chứa từ ngữ đó, nhóm nào hát được nhiều hơn nhóm đó thắng. Trò chơi tranh tài này rất vui, Ngụy Hiểu Thiên cùng Lương Vũ Trạch sân khấu có lúc còn hỗ trợ lẫn nhau, giống như chưa từng xảy ra chuyện bọn họ mới đối chọi gay gắt ban nãy.

      Đây chính là minh tinh, mồi người khi ở bên ngoài đều mang theo mặt nạ, che dấu hỉ nộ ái ố của mình. Lúc nãy Lương Vũ Trạch luống cuống, cũng coi như là để lộ ra suy nghĩ của mình. Nhóm Ân Trạch được tay Ngôn Thị bồi đắp và cho ra mắt, trước khi xuất đạo hai người chỉ là những sinh viên bình thường, từ lúc bọn họ xuất đạo đến lúc phát đĩa nhạc rồi đến thành danh, con đường này luôn thẳng tắp thuận buồm xuôi gió, căn bản chưa bao giờ gặp ngăn trở, khổ cực là có, nhưng làm minh tinh cũng tránh khỏi khổ cực. Rồi đột nhiên bọn họ gặp phải muốn bọn họ phải theo quy tắc ngầm, mà này lại là con của tổng giám đốc công ty bọn họ, đối mặt nguyên chủ cường thế, bọn họ giải quyết được, sau đó liền cư xử đúng mực. Lương Vũ Trạch và Ân Lê đương nhiên biết trong giới giải trí nơi nào là phức tạp, nhưng biết là chuyện, còn làm họ làm được. Cục diện bế tắc, cho nên bọn họ mới tìm cách rời khỏi Ngôn thị.

      Bản chất của nhóm Ân Trạch xấu, chỉ là bọn họ thiếu ít mài giũa của xã hội và kinh nghiệm từng trải mà thôi.

      Trước khi kết thúc tiết mục《Đại tú ca》, Ngôn Nại bị người chủ trì Vạn Vạn mời lên sân khấu, rất bất ngờ, hoàn toàn có chuẩn bị. So sánh với những nghệ sĩ sân khấu, trang phục của khá dày. Bên trong có máy điều hòa nên nhiệt độ cũng lạnh, nên lúc với tiến vào sảnh d.đ.l.q.đ liền cởi áo khoác, chiếc áo lông vừa được bỏ ra, chỉ mặc áo thun cùng quần jean và giày thể thao, đơn giản vô cùng. Mái tóc thắt bím đuôi ngựa chỉnh tề, áo thun rộng thùng thình, trang phục bình thường như vậy đều có thể bắt gặp đường.

      Ngôn Nại lên sân khấu, và hai vị chủ trì đứng phía trước, sau lưng là nhóm nghệ sĩ, trò chuyện với người chủ trì rất tự nhiên, hề luống cuống.

      Tô Đặng và Vạn Vạn mãnh liệt khen Ngôn Nại mấy câu, hai người cứ blah blah blah mà , cái gì rất xinh đẹp, cái gì tài hoa hơn người . . . . . .


      Ngôn Nại xấu hổ cười cười, lên tiếng chào hỏi khán giả. như vậy khiến mọi người có cảm giác rất thuần khiết, như vậy làm sao có thể đề ra quy tắc ngầm với nghệ sĩ chứ?

      Video quay lại đoạn Ngôn Nại biểu diễn trong chương trình của S. nirvanaqi sớm truyền ra web, lúc này Tô Đặng cầu Ngôn Nại trình diễn ca khúc ngay tại đây, người xem dưới khán đài cũng rất mong đợi, Ngôn Nại gật đầu đồng ý, bảo người chủ trì tìm cho mình cây đàn ghi-ta, từ mình vừa đàn vừa hát.

      "Tôi chỉ mới học đàn ghi-ta nên các ngón tay còn chưa quen lắm, mong mọi người thông cảm, tôi muốn trình bày bài hát tên là《Imagine Me Without You》, đặc biệt dành tặng cho người thân và bạn bè nơi phương xa." Ba, mẹ, ông nội, Jenny, mọi người hãy nhớ giữ gìn sức khỏe tốt nhé! ở nơi này mỗi ngày đều nhớ đến và cầu chúc cho mọi người.


      Ngôn Nại ngồi ghế tròn, nhân viên đưa cho cây đàn đàn ghi-ta gỗ, trước mặt để Microphone. Đầu tiên thử thanh của dây đàn, vừa điều chỉnh thanh vừa nghĩ, Mạnh Thuyền sư phụ, hãy d.đ.l.q.đ cầu chúc cho hôm nay có thể biểu diễn thuận lợi, ngàn vạn lần được đánh ra thanh lỗi nào. Ca khúc《Imagine Me Without You》 là bài hát mà rất thích, lúc học đàn ghi-ta luyện tập rất nhiều lần, nếu hôm nay dám chọn nó để biểu diễn.

      Ngôn Nại vuốt sợi dây đàn ghi-ta, sau đó vừa đánh vừa cất tiếng hát, giọng hát nghe rất êm ái trong trẻo, chậm rãi và bình thản, giống như cây đàn ghi-ta gỗ trong tay vậy, đơn giản, bình tĩnh, nghe vào khiến linh hồn có thể được an bình trong thoáng chốc, rất thoải mái. Ngôn Nại hát rất nhập tâm, tiếng hát trong suốt chan chứa tình cảm, đem người đối diện cùng với những tưởng niệm về Kiều Jenny đưa vào trong bài hát. Tình cảm đó lây nhiễm đến khắp khán giả ngồi trong khán phòng, tiếng đàn ghi-ta cùng tiếng hát chậm chạp du dương thông qua truyền hình trực tiếp, khiến những người khác cũng phải dừng chuyện làm lại nhìn lên màn ảnh , chuyên chú nghe tiếng hát nhàng của .

      Ngôn Diễn cũng theo dõi tiết mục này, lúc nghe Thẩm hoan tình trả lời, quả nhiên như Ngôn Nại đoán đau lòng hồi. Nhưng vừa nghe đến Lương Vũ Trạch tô đen chửi bới Ngôn Nại lập ném thương tâm của mình đến tận sau ót, suy nghĩ phải làm sao để tiếp tục hành hạ nhóm Ân Trạch đây, hơn nữa trình độ hành hạ còn phải tăng gấp bội. Trước lúc tiết mục sắp kết thúc, tiếng hát của em lại đem suy nghĩ của kéo trở lại, nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm em phát biểu TV, "Chờ hai chế tác xong phim, lập tức đền bù cho hai, ra muốn lúc nào cũng có thể gọi điện cho hai!" Người thân trong lời của Ngôn Nại, cho rằng chính là .

      Trong ánh mắt của ngấn lệ, phải là bởi vì cảm động, mà là mấy buổi tối liên tục bận bịu chế tác cho hoàn thành bộ phim, nên ngủ đủ, đôi mắt của mệt mỏi rã rời cho nên lúc này nước mắt cứ thế chảy ra.

      Phương Đình Na đến đại sảnh khách sạn Ngôn Diễn ở, thành phố X cách thành phố B chỉ có giờ xe, lại lái xe tốc hành nên nửa giờ là đến nơi.

      trước tiên đặt cho mình phòng khách sạn, sau đó đem hành lý cất vào, sau khi chỉnh trang lại y phục mới tiến đến phòng Ngôn Diễn gõ cửa.

      Ngôn Diễn buồn bực biết là ai buổi tối khuya còn tới khách sạn tìm ? Thấy trước cửa là Phương Đình Na cũng có kinh ngạc, ở trong trường quay mọi người đoạn thời gian tiếp xúc, cũng thành thói quen, "Là Tiểu Nại kêu em tới hả? Em hãy với nha đầu kia, mau chóng chế tác phim tốt, sau khi hoàn thành tốt lập tức trở về. . . . . ."

      Phương Đình Na theo vào phòng, ti vi còn chiếu tiết mục Ngôn Nại tham gia《 Cuộc so tài giữa các minh tinh》, sau khi Ngôn Nại trình diễn xong bài hát, tất cả các nghệ sĩ khách mời đều bước lên sân khấu. Phương Đình Na nhận được tin nhắn Ngôn Nại gửi Thẩm Hoan Tình trang điểm rất xinh đep, liền cắt ngang lời thao thao bất tuyệt của Ngôn Diễn, " Ngôn, hai chúng ta thử quen nhau nhé!" (Đúng là Na Na thuộc phái hành động, ra tay nhanh quá)

      sân khấu người chủ trì và nghệ sĩ sau khi chào cảm ơn lẫn nhau, nghệ sĩ rối rít trở lại phía sau sân khấu dọn dẹp đồ của mình. Ngụy Hiểu Thiên gặp Lương Vũ Trạch đứng ở đầu hành lang hút thuốc lá. Y tới trước mặt của , câu còn chưa trực tiếp giáng những cú đấm liên tiếp vừa hiểm vừa nhanh vào người Lương Vũ Trạch. Lương Vũ Trạch mới đầu còn có thể đánh trả, nhưng hoàn toàn phải đối thủ của Ngụy Hiểu Thiên. Bị Ngụy Hiểu Thiên đánh liên tục mấy quyền người khiến lục phủ ngũ tạng của giống như đều bị đảo lộn, cảm giác hô hấp đều đau, đau đến nhe răng trợn mắt. còn hơi sức xoay tay lại, bị Ngụy Hiểu đánh dính vào tường, cái gì cũng làm được, chỉ có thể buồn bực than .

      Nghệ sĩ của giải trí Ngôn Thị trong tối nay phải lên máy bay trở về thành phố B, tiết mục sau khi chấm dứt bọn họ phải chạy tới phi trường. Lúc này Ngôn Nại ở phía sau sân khấu, chợt nghe nhân viên của tổ chuyên mục Ngụy Hiểu Thiên đánh nhau với Lương Vũ Trạch của nhóm Ân Trạch ngay đầu hành lang, tên nhân viên kia thao thao bất tuyệt với bạn d.đ.l.q.đ ta qua điện thoại, ta vừa muốn qua đường kia để xuống lầu, kết quả cẩn thận thấy được màn kia.

      Ngôn Nại vội chạy tìm, liền thấy được cảnh tượng mà nhân viên kia , Lương Vũ Trạch dựa vào tường, đôi tay che lên bụng, Ngụy Hiểu Thiên cùng sử dụng quyền cước, tất cả đều chào hỏi người của , chỉ nghe tiếng bịch bịch phát ra người sau mỗi quyền đánh xuống.

      Ngôn Nại che hai mắt của mình, đứng chờ ở nơi cách xa bọn họ, cảm thấy Lương Vũ Trạch bị đánh là đáng, nên gọi Ngụy Hiểu Thiên dừng tay. còn thỉnh thoảng thả tay xuống nhìn chung quanh xem ai tới hay , canh gác giúp Ngụy Hiểu Thiên, nhưng vì thể diện của y, lại bưng kín hai mắt của mình, chỉ xem chút thôi mà thấy khiếp sợ.


      lát sau, Ngụy Hiểu Thiên mới dừng lại, y buông lỏng kiềm chế Lương Vũ Trạch ra, thân thể trượt dần xuống vách tường, co người lại ngồi xổm xuống đất ho khù khụ.

      "Có cần đưa ta đến bệnh viện ?" Ngôn Nại hỏi.

      Lúc Ngôn Nại tới đây, hai người bọn họ cũng biết.

      " sao, tôi cũng có đoạn thời gian học quyền đạo, biết chỗ nào người nên đánh, có việc gì đâu, yên tâm." Ngụy Hiểu Thiên với Ngôn Nại.

      Ngôn Nại tới trước mặt Lương Vũ Trạch, hơi khom người xuống đối diện với , "Trước quấy rầy với Ân Lê là tôi đúng, cũng xin lỗi rồi, sau lần tại quán rượu đó, tôi chưa từng tìm các gây phiền toái. Lời xin lỗi của tôi, chấp nhận cũng sao, nhưng d.đ.l.q.đ lại tô đen mối quan hệ giữa tôi và Ngụy Hiểu Thiên là đúng! Chuyện trước kia lòng xin lỗi, lần này coi như là huề nhau, ai còn nợ ai nữa." xong Ngôn Nại đứng dậy, gọi Ngụy Hiểu Thiên rời .


      Sau khi xuống máy bay, xe của công ty đón Ngôn Nại về thẳng nhà chính của Ngôn gia, về đến nhà, Ba Ngôn và mẹ Ngôn ngủ, nàng về phòng của mình.

      Sáng hôm sau mẹ Ngôn nghe tối hôm qua Ngôn Nại về nhà, sau đó giống như thường ngày, buổi sáng cả nhà ngồi ăn sáng rồi sau đó theo ba Ngôn đến công ty.

      Ngôn phu nhân biết Ngôn Nại về nhà, sau khi đến công ty lâu bà gọi điện thoại đến, là hai giờ chiều hôm nay bà đợi ở trước cửa công ty. Sau khi căn dặn Ngôn Nại xong, lại gọi cú điện thoại cho người nào đó.

      …………………….
      Hết chương 45
      Last edited: 15/1/15
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt5 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 46

      Edit + Beta: Ha Phuong

      Lúc Ngôn Nại nhận được điện thoại của mẹ Ngôn cũng suy nghĩ nhiều, mấy ngày nay gặp chút vấn đề trong việc làm bài tập nên lúc sáng khi và ba Ngôn đến công ty, với ba Ngôn rằng buổi sáng muốn tìm Clarence hỏi mấy bài tập, nhờ ba Ngôn có thấy Clarence giúp tiếng. đánh dấu lại những chỗ hiểu, sau đó ôm sách đến văn phòng làm việc của tổng giám đốc tìm Clarence, rất mong chờ được gặp .

      Lúc đến chỗ làm việc của Clarence để tìm kết quả nhìn thấy bóng dáng đâu cả. đợi hồi lâu mà vẫn nhìn thấy . Ngôn Nại thể làm gì khác hơn là đến phòng làm việc của ba Ngôn để tìm, nghĩ có lẽ Clarence có việc gì ở đó.

      Lúc ba Ngôn trông thấy Ngôn Nại vào, chợt nhớ lúc trước Clarence có điện thoại cho ông xin nghỉ phép, Clarence làm nên có rất nhiều chuyện ông đều phải tự mình xử lý, vì vậy ông bận rộn từ buổi sáng đến giờ, bận bịu quá khiến ông quên với Ngôn Nại là Clarence nay xin nghỉ làm.

      gặp được Clarence nên Ngôn Nại cảm thấy hơi mất mát, trở lại phòng làm việc của mình, nghe ba Ngôn ngã bệnh cho nên hôm nay mới thể tới công ty làm. giờ rất muốn biết bệnh của có nghiêm trọng , lúc nãy gửi cho tin nhắn mà đến giờ Clarence vẫn chưa hồi lại cho .

      Cuối cùng mấy bài tập của Ngôn Nại được Mạnh Thuyền hướng dẫn làm, bài tập này đúng là cần phải hiểu, nhưng nghe quá trình giảng giải của Mạnh Thuyền lại cảm thấy hết sức vô vị tẻ nhạt, hơn nữa nghe giọng lại đều đều, thoáng chốc khiến ngủ gà ngủ gật, mỗi lần như vậy đều bị Mạnh Thuyền gõ mạnh lên mặt bàn mới cố gắng kiên trì đến khi giải xong.

      Lúc chuẩn bị rời , Mạnh Thuyền vẫn quên đả kích , "Ngày hôm qua ti vi nhìn thấy nhạc công đàn ghi-ta. Thông thường ca hát là tiếng hát theo tiết tấu nhạc, nhưng sao ở đây lại làm ngược lại, thành tiếng nhạc đệm chạy theo tiếng hát chứ? Hát chậm nhịp, đàn ghi-ta tay cũng đánh chậm theo nửa nhịp. Chậc chậc, đây là kiểu hát gì vậy?" bắt chéo hai chân, vừa vừa lắc đầu.

      nhạo báng trình độ ca hát của đây mà! Ngôn Nại quay đầu lại trừng mắt liếc , nên để cho fan hâm mộ nhìn thấy bộ dáng của lúc này. Đồ lười biếng, đầy bụng ý nghĩ xấu, lời ác độc, đây là đánh giá của về Mạnh Thuyền.

      Mạnh Thuyền chút để ý cười cười, phất phất tay, ý bảo nhanh ăn cơm trưa.

      Đúng hai giờ chiều, Ngôn Nại xuống dưới công ty đến chỗ xe mẹ Ngôn đợi sẵn. Mẹ Ngôn ngồi trong xe, bà hạ cửa kính xe xuống, bà Ngôn Nại cùng với bà, là buổi tối có bữa tiệc quan trọng muốn tham gia.

      Mẹ Ngôn cho dù vô luận là bên ngoài hay ở trong nhà, bà cũng luôn đeo những trang sức rất tinh xảo, chừng nào bà nhìn thấy có bất kỳ sai lầm nào mới hài lòng. Về phương diện này Ngôn Nại rất bội phục bà, ngày 24h có gần phần tư thời gian là tiêu tốn cho khoản ăn mặc, mỗi ngày đều kiên trì như vậy, có thể thấy được mẹ Ngôn kiên nhẫn với hoàn hảo như thế nào.

      Mẹ Ngôn đưa Ngôn Nại đến cửa hàng, trong mắt bà, trang phục hôm nay của Ngôn Nại quá bình thường nên bà cảm thấy hài lòng, đường đường là thiên kim tiểu thư sao có thể ăn mặc tùy tiện như vậy. Bà chọn cho Ngôn Nại chiếc váy liền thân dài đến đầu gối, sau đó chọn thêm cho chiếc áo khóac kết hợp với váy. Sau khi Ngôn Nại thay đồ xong bước ra ngoài, mắt mẹ Ngôn lập tức sáng lên, bà gật đầu hài lòng. Ngay sau đó bà lại đưa Ngôn Nại đến tiệm làm tóc, trang điểm đẹp cho . Ngôn Nại hiểu ra sao, đây là muốn ăn cơm hay là muốn tham gia tuyển người đẹp vậy?

      Mẹ Ngôn chờ Ngôn Nại làm tóc và trang điểm. Lúc Ngôn Nai bước ra với mái tóc hay thắt bím đuôi ngựa được thả xuống, tóc dài màu đen rủ xuống vai, đuôi tóc được uốn hơi xoăn. Đôi môi của vốn đỏ, thợ trang điểm chỉ điểm lên cho chút son nước, khiến đôi môi của càng thêm căng mọng sáng bóng. Bên dưới hàng mi cong vút là đôi mắt trắng đen trong veo ràng, giống như hồ nước trong vắt có thể thấy được đáy. Khuôn mặt nhắn xinh đẹp mang theo bảy phần điềm tĩnh cùng ba phần hồn nhiên, giống hệt búp bê sứ.

      Sáu giờ tối, mẹ Ngôn cho người lái xe vào khách sạn Quân Duyệt. Sau khi xuống xe, mẹ Ngôn tư thái ưu nhã phía trước, Ngôn Nại sau lưng bà. đường mẹ Ngôn với , bữa tiệc ngày hôm nay là muốn gặp người của Thích gia- thế gia hảo hữu với nhà .

      Diệp gia và Thích gia có quan hệ rất tốt, Thích gia vô cùng nổi danh trong giới quân đội ở thành phố B, ông cụ Thích và ông cụ Diệp lúc còn trẻ là chiến hữu, bọn họ có tình cảm cách mạng rất sâu sắc. Chiến tranh kết thúc, Diệp gia theo Diệp Thường Thanh làm chính khách, mà Thích gia cắm rễ sâu trong giới quân đội. ông cụ Thích chú ý đến Ngôn Nại trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Diệp, sau khi trở về, ông với người trong nhà là ông rất vừa ý đứa bé Ngôn Nại này, suốt ngày cứ nhắc nhắc lại là ông rất muốn Ngôn Nại làm cháu mình. Ba đời của Thích gia đều là dòng độc đinh, qua nhiều năm như vậy, ông cũng chỉ có tôn tử nên ông rất hâm mộ lão hữu Diệp Thường Thanh kia có con đàn cháu đống.

      Nữ chủ của Thích gia là Chu Nhã nghe ông cụ nhà mình như vậy, cũng rất tò mò với đứa cháu ngoại này của ông cụ Diệp. Diệp gia ngày đó chuẩn bị tiệc thọ yến, bà có việc phải đến nơi khác nên dự được. Mấy người bạn của bà có tham gia thọ yến của ông cụ Diệp, họ cũng đều bày tỏ ấn tượng cực tốt về Ngôn Nại. Bà chợt nghĩ để cho đứa bé này quan tâm chăm sóc đứa con lông bông của bà cũng tốt, ý định vừa nổi lên, ngay lập tức muốn tác hợp cho con trai mình với kia. Lúc bà suy nghĩ này với ông cụ, ngờ ông cụ lập tức đồng ý, nhưng chồng của bà lại cảm thấy bất mãn với thân phận con nhà thương nhân của Ngôn Nại.

      Ngôn Nại theo người phục vụ của khách sạn đến gian nhã thất, phục vụ đứng trước cửa lễ phép gõ mấy tiếng. Ngôn Nại sợ bọn họ đến trước ngồi ở bên trong, vừa bước vào liền nhìn thấy mợ ba của ngồi trò chuyện cùng vị phu nhân.
      Quý phụ nhìn thấy họ tiến vào trước tiên bà mỉm cười chào hỏi mẹ Ngôn, sau đó ánh mắt của bà liền chú ý đến Ngôn Nại đứng ngay cửa, trong ánh mắt của bà nhìn Ngôn Nại có hài lòng, có vui mừng thương.

      Người con trai bên cạnh vị phu nhân kia vẫn ngồi im như cũ, trong tay chơi đùa chiếc bật lửa tinh xảo, đôi mắt quý khí hơi xếch, khóe mắt khẽ hướng lên như khiêu khích, ánh mắt đầy giễu cợt cùng kiêu căng. Khóe miệng của cũng lười biếng nâng lên nụ cười, có vẻ xa cách lại lạnh bạc.

      Mợ ba kéo Ngôn Nại ngồi xuống, sau đó giới thiệu Ngôn Nại với Chu phu nhân và con trai của bà -Thích Huân.

      Ngôn Nại nghe mợ ba giới thiệu xong, khéo léo nhìn Chu Nhã lên tiếng chào, "Bác Thích, bác khỏe chứ!" Sau đó xoay đầu nhìn con trai của Chu phu nhân, lễ phép gật đầu chào hỏi, xong liền xoay mặt lại, nhìn nữa.

      Trong gian phòng trang nhã, ba vị phu nhân ngồi chuyện phiếm, Ngôn Nại thú vị ngồi đây, có cảm giác mình chỉ bị đem ra làm vật trang trí, đề tài họ có hứng thú, trong lòng thầm đếm con kiến giết thời gian. nghĩ tới đây chịu khổ chỉ có mình , là cùng đồng bệnh tương liên, dùng ánh mắt đồng tình nhìn cái.

      Thích Huân bị mẹ của cưỡng ép tới đây ăn cơm, là bà nhắm được cho , là cháu bên ngoại của ông cụ Diệp, bà và ông nội hết sức coi trọng này. Hôm nay ăn bữa cơm này, là muốn cho kia gặp mặt, nếu như hai bên cũng nguyện ý, hai nhà cũng định sẵn hôn ước. Hai vị lão gia của Thích gia và Diệp gia cũng đồng ý, tại chỉ cần hai tiểu bối này xác nhận nữa thôi.

      Thích Huân rất ghét cuộc sống bị người khác an bài, bọn họ luôn thích làm ra vẻ vì suy nghĩ cho bản thân mới làm vậy, nghĩ ra đủ loại lý do can thiệp vào cuộc sống của , muốn an bài tất cả cho . Sau đó trong miệng đó là chuyện mà nguyện ý, ra lại bên đối với càng ngừng ra oai. Vì vậy đối với những sắp xếp này thèm quan tâm đến, thời gian lâu dài như vậy, bọn họ cũng dần buông tha . Lần này bọn họ chọn trúng là con cháu nhà họ Diệp, giống với thường ngày chỉ có ba mẹ an bài, ngay cả ông nội cũng lên tiếng, cho nên thể đến.

      Nhìn thấy này tuổi lớn, nghe bọn họ mới mười tám tuổi, bộ dáng cũng xinh đẹp, trong những tiếp xúc, coi như nổi trội nhất. Bất quá dung mạo của có xinh đẹp hơn nữa cũng có hứng thú. Những thiên kim danh viện này, hoặc là rất quy củ nguyên
      tắc, có niềm vui thú: hoặc là tính tình bá đạo, thích hợp. Có lẽ đợi đến ngày nào đó muốn kết hôn rồi, lựa chọn trong số những thiên kim này cưới vào Thích gia, hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc, nhưng phải đợi đến ngày nào đó muốn kết hôn kìa, ngày đó tuyệt đối phải là bây giờ.

      tính toán cơm nước xong viện cớ trước, trong lúc vô tình nhìn thấy em Diệp nhìn , trong ánh mắt của lộ ra vẻ đồng tình. Lúc chạm phải ánh mắt của hơi sững sờ sau đó là hạ mắt xuống, chỉ trong giây ánh mắt của từ đồng tình chuyển sang vẻ trấn an, an ủi sao? Lúc này mới phát cặp mắt kia quá mức trong trẻo, mặt viết đầy hai chữ nhàm chán, mặc dù cực lực khống chế thu lại, nhưng nếu để ý đều có thể nhìn ra được tâm tư của , vẫn chỉ là che giấu được tâm tư của mình. Dường như hề có chút ngượng ngùng khi gặp đối tượng kết hôn phải ? Tại sao nhìn ra điểm này người của ?

      Ngôn Nại chỉ đồng tình nhìn Thích Huân cái, ngờ cũng vô ý nghiêng mặt nhìn qua, chạm phải ánh mắt lạnh của khiến hơi ngẩn ra, nghĩ đến và chính mình đều giống nhau, đều nhàm chán chờ thời gian trôi qua nhanh, liền bày ra vẻ mặt an ủi nháy mắt với cái.

      Nhưng động tác nho này của họ lại bị ba vị phu nhân nhìn thấy hết, mợ ba của Ngôn Nại cười , "Thích Huân năm nay hai mươi ba tuổi phải phông? Vừa vặn hơn Tiểu Nại năm tuổi, rất tốt. Hai người người tuấn tú, người xinh đẹp, rất xứng đôi."

      Chu phu nhân gật đầu phụ họa: "Tiểu Nại đúng là tốt, muốn con bé làm con dâu cũng biết con bé có nguyện ý hay ."

      "Nếu con bé có thể gả vào Thích gia làm con dâu chính là phúc khí của con bé, chị cả, em đúng hay ?" Mợ ba khách sáo .

      "Ừm, quan hệ của hai nhà rất tốt, Tiểu Nại gả cũng cần lo lắng cuộc sống sau này của nó gặp khó khăn. Thích Huân khí vũ bất phàm, là người có tài nếu cậu ấy có thể làm con rể đương nhiên là cầu cũng được." Mẹ Ngôn cười khẽ tiếng, nhìn ra được tâm tình giờ của bà rất tốt.

      "Ông nội nhất định rất thích Tiểu Nại rồi, có ông ấy làm chỗ dựa, ai dám bắt nạt con bé chứ? Nếu có ai khi dễ con bé, tôi là người đầu tiên thu thập !" Chu phu nhân cũng cười, như thể Ngôn Nại là con dâu của bà bằng.

      Sau khi nghe ba người kia chuyện, Ngôn Nại mới biết mục đích chủ yếu của bữa cơm này là gì. giờ mới mười tám tuổi, mẹ Ngôn vội vã tìm đối tượng kết hôn cho .... Nghe họ rất buồn bực, với Thích Huân xứng đôi chỗ nào? chút cũng muốn làm con dâu của Thích phu nhân có được hay ? Ai nguyện ý? cũng cảm thấy gả vào Thích gia là phúc khí của .

      Bởi vì trong nháy mắt khuôn mặt của Ngôn Nại xịu xuống, mà mặt của lúc này còn rất ràng là vui. Ba người kia hăng say cũng im bặt, trong gian phòng trang nhã lúc này rất an tĩnh, khí rất lúng túng, cũng may ngay lúc này phục vụ liền đưa đồ ăn lên phá vỡ khí lúng túng trong phòng.

      Mẹ Ngôn có ý trách cứ nhìn Ngôn Nại, trách cứ hiểu chuyện. Tuổi của còn , hiểu được tìm người chồng tốt quan trọng cho như thế nào. Tìm được người đàn ông tốt, phải nhanh chóng trói chặt lấy, ánh mắt của bà luôn luôn tệ, đứa Thích Huân này tương lai nhất định rất thương vợ mình. Thích gia lại gần Diệp gia, con luôn trong tầm mắt của bà nên bà cũng sợ con bà bị khi dễ. Là Thích gia có ý muốn cưới Ngôn Nại về làm dâu, chuyện này bà suy tính lâu, bà cũng tìm hiểu nhân phẩm của Thích Huân cùng cuộc sống riêng tư của , kết quả khiến bà rất hài lòng. Cùng Thích gia kết thân đối với Diệp gia, Ngôn gia đều có chỗ tốt, Thích Huân tồi, nghĩ như vậy nên bà cũng rất đồng ý với hôn này.

      Ngôn Nại cảm thấy bữa ăn này khó nuốt vô cùng, thức ăn ngon đến miệng đều trở nên nhạt như nước ốc. Sau khi ăn xong, mọi người đều ra về trong tâm trạng vui.

      xe mẹ Ngôn rốt cuộc kiềm chế được nữa, bà lạnh giọng : "Biểu hôm nay của con khiến mẹ rất thất vọng."

      .....................
      Hết chương 46
      Last edited: 15/1/15
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt7 others thích bài này.

    4. Colla

      Colla New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      25
      vote ngôn diễn với đình na :))) thích cái tính cách của chị này :">> cám ơn mn nhé

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor: Trang Còi

      Chương 47.1

      “Con muốn gả vào Thích gia, con muốn sau này cùng người mà con kết hôn, giống như ba và mẹ lúc trước.” Ngôn Nại ra lời trong lòng của mình.

      “Cũng là ban đầu mẹ kiên trì muốn gả cho ba, cho nên mới được nhà ngoại đồng ý và chúc phúc, có được lời chúc phúc của gia đình hôn nhân rất khổ sở.” Ngôn phu nhân thời điểm nhắc đến Ngôn ba thái độ mền chút ít.

      “Ý mẹ là con phải theo an bài của mẹ, gả vào Thích gia, chỉ có như vậy mới nhận được chúc phúc từ gia đình?” Ngôn Nại đồng thời rút điện thoại ra, bây giờ việc cấp bách của là lên internet tra số tin tức, xem ra Ngôn phu nhân là quyết định chọn Thích gia rồi.

      “Thằng bé nhà Thích gia kia, diện mạo rất tốt. Chờ sau khi con cùng đính hôn, có thể thử qua lại cùng , chừng về sau thích . Diệp gia cùng Thích gia có quan hệ tốt, gả lỗ, hôn này ông ngoại con đồng ý rồi, về sau có Diệp gia làm hẫu thuẫn, ai dám khi dễ con. Con phải tin tưởng an bài này là muốn tốt cho con. Thử xem con cái các nhà danh gia vọng tộc có mấy ai có thể tự mình lựa chọn đối tượng kết hôn? Bọn họ phần lớn đều nghe theo an bài của trưởng bối.” Ngôn phu nhân ý vị sâu xa .

      “Vậy tại sao ca ca con chính mình có thể lựa chọn, đến lượt con thể?” vẫn cho là Ngôn phu nhân sáng suốt, Ngôn Diễn lựa chọn ca sĩ làm vợ, nàng phải là đồng ý sao?

      Nhưng Ngôn Nại biết rằng Diệp gia chỉ chấp nhận mình , Ngôn Diễn là bị bọn họ loại bỏ bên ngoài. Ngôn Nại biểu lấy được lòng ông Diệp, đừng tại thời điểm đề cao Ngôn Nại, còn cùng bọn họ đặc biệt hai câu, nhưng đối với Ngôn Diễn nửa chữ cũng đề cập tới. Nếu con cháu trong Diệp gia mà giống như Ngôn Diễn bất học vô thuật, suốt ngày chơi bời lêu lổng, tuyệt đối bị đá ra khỏi Diệp gia, cho đến khi thay đổi tốt mới được quay về. Diệp gia từ trước đến giờ đều đem vinh dự của gia tộc cùng lợi ích lên vị trí đầu não, là con cháu của Diệp gia nhất định phải vì gia tộc cống hiến, đồng thời Diệp gia cũng là lực lượng hẫu thuẫn lớn nhất của bọn , Diệp gia che chở bọn họ, để cho bọn họ cuộc sống tốt nhất.

      Nhưng Ngôn Nại đâu có muốn cái gì Diệp gia? Còn chưa có hỏi qua .

      Diệp gia là cho bọn họ người đối diện tình cảm sâu đậm tốt bao nhiêu, có thể đem bọn họ vẫn chặt đoàn kết cùng nhau là ý thức trách nhiệm về gia tộc của bọn họ, loại ý thức này bọn họ được dạy dỗ từ khi còn để bọn họ nguyện ý cống hiến chấn hưng gia tộc. Chỉ có Diệp gia thịnh vượng, mới có thể vững chắc đặt chân trong xã hội tư bản phát triển. Giống như quốc gia cường đại, dân mới có thể an cư lập nghiệp.

      Ngôn phu nhân dĩ nhiên là cho Ngôn Nại biết những nguyên nhân này, nàng thản nhiên mở miệng phải cuối cùng trai con vẫn ly hôn sao?”

      Ngôn Nại mím chặt đôi môi, lộ ra quật cường, chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của , tuyệt đối thoả hiệp. Hôm nay đối vơi Thích Huân chút cảm giác cũng có, ngay cả mặt mũi như thế nào cũng nhớ , với lại cố cũng có người mình thích rồi.

      “Ngôn Nại, được tuỳ hứng. Con cùng Thích Huân trước đính hôn, chờ sau khi tốt nghiệp đại học xong kết hôn, Thiếu phu nhân Thích gia phải ai cũng đều có thể làm! Chuyện này Diệp gia đồng ý Thích gia rồi, tối nay chính là hai bên gặp mặt nhận thức nhau chút.” Ngôn phu nhân có chút tức giận, giọng của nàng cũng cao lên.

      “Nhưng là , con cũng là con của Ngôn gia.” Ngôn Nại có phần khí phách . Ngôn phu nhân há mồm là Diệp gia, ngậm miệng cũng là Diệp gia, nàng thời thời khắc khắc đều nhớ tới Diệp gia, đem nhà mẹ đẻ nàng so với cái gì cũng quan trọng hơn cả. Ngôn Nại hiểu nàng, nhưng thể tiếp nhận. cảm thấy Ngôn phu nhân giống như công chúa hoà thân thời cổ đại, chỉ cần có gì liên luỵ đến quốc gia của nàng nàng có thể vô hạn sủng ái đứa con của mình, có thể ủng hộ trượng phu của mình, làm hiền thê lương mẫu. Nhưng khi quốc gia nàng xảy ra chuyện, bên này phải lập tức tương trợ. Nếu như hai nước trái lập, nàng do dự đứng về phía quốc gia của mình, cho dù là cùng chồng con đối nghịch.

      Ngôn Nại vì Diệp gia mà gả cho người hề thích, Ngôn Nại nhìn sắc mặt Ngôn phu nhân biến thành xanh mét, tiếp túc “Quốc gia quy định, nghiêm cấm xử lý, buôn bán hôn nhân. Kết hôn phải do nam nữ nhau tự nguyện, cho phép bất kì bên nào đối với đối phương ép buộc hoặc có người thứ ba can thiệp. Con muốn cùng Thích Huân kết hôn!” {Luật hôn nhân} quốc gia quy định, vừa lên internet tra được, có điều luật này, cũng cần phải lo lắng nhiều nữa.

      “Tiểu Hạng, phiền đưa tôi đến công ty, tôi quên đồ ở phòng làm việc.” Ngôn Nại với tài xế. khí xe trở nên trầm lặng, hai mẹ con ai thêm câu nào nữa, Ngôn Nại là xuyên qua đến đây, đối với Ngôn phu nhân hề có tình cảm mẹ con, tôn trọng nàng bởi vì nàng là mẹ của cỗ thân thể này. để Ngôn phu nhân định đoạt hôn nhân cả đời của .

      Đến cửa công Thích Huân Ngôn Nại bước xuống, với tài xế cần đợi, muốn cùng Ngôn phu nhân mặt lạnh cùng về nhà, như vậy thấy thoải mái. biết nơi này xảy ra biến đổi gì, trong tiểu thuyết vốn hề nhắc đến nhiều lắm giờ đột nhiên Ngôn phu nhân lại thích can thiệp vào cuộc sống của .
      Nhưng biết rằng Ngôn Nại vốn hề được nhắc đến nhiều cho đến khi xuyên qua đến thay thế Ngôn Nại số mạng vốn có của Ngôn Nại cũng thay đổi theo. bị ông Diệp coi trọng, tiệc sinh nhật 18 tuổi của tổ chức tại Diệp gia, như muốn cho mọi người biết rằng là cháu ngoại của ông Diệp. Ngay cả chuyện làm MV cũng là cậu của báo cho Ngôn phu nhân biết, khiến nàng chú ý đến . Sau lại có thêm Thích gia nhìn trúng , an bài cùng Thiếu gia nhà Thích gia là Thích Huân gặp mặt là mợ ba của , nàng nghĩ muốn thúc đẩy Diệp gia cùng Thích gia kết thân. Tất cả những thay đổi này đều do biểu của Ngôn Nại trong buổi yến thọ của ông Diệp quá suất sắc.

      Ngôn Nại vào công ty, giờ là hơn 7 giờ tối, trong công ty vẫn còn số phòng làm việc để đèn sáng. Vừa ra khỏi thang máy, chuông điện thoại của liền vang lên, gọi cho là Diệp Gia Thịnh.

      “Ngôn Nại?” Điện thoại truyền đến giọng của u.

      “Ân.” biết gọi có việc gì.

      “Nghe đối tượng xem mắt tối nay của chị là Thích Huân? Em chị ngàn vạn lần đừng đồng ýđính hôn cùng , tên tiểu tử kia phải là người tốt gì. Ông ngoại vốn là tính toán để cho Diệp Gia Tuyền cùng Thích gia kết thân, biết sao lại đổi ý. Em đây là tới mật báo, chị đừng đem chuyện này để bại lộ ra a.” Diệp Gia Thịnh rất gấp, hôm nay lúc từ trường học trở về, tình cờ nhge được ba cùng Nhị bá chuyện, có liên quan đến Diệp gia cùng Thích gia sắp sửa kết thân, bên trong có nhắc tới Ngôn Nại cùng Thích Huân hôm nay gặp mặt xem mắt tại khách sạn Quân Duyệt. Bọn họ chuyện nghe lắm, chỉ có thể đem nhứng gì đại khái biết được trước cho Ngôn Nại. vẫn thích cái tên Thích Huân này, cảm giác tên tiểu tử này giả dối.

      “Chỉ là ăn bữa cơm bình thường thôi, cùng đính hôn.” Ngôn Nại cường điệu .

      “Vậy em yên tâm! Còn có chị lâu học, đừng có quên hết kiến thức đấy. Sang năm còn phải thi tốt nghiệp trung học, được để thành tích rách rát, phải cố gắng đem bài tập học cho tốt biết ?” Diệp Gia Thịnh trong điện thoại hung hăng dặn dò Ngôn Nại.

      “Cảm ơn.” Ngôn Nại nhận thấy trong giọng của Diệp Gia Thịnh có chút quan tâm mình.

      Ngôn Nại cùng Diệp Gia Thịnh thêm vài câu rồi cúp máy, nhìn thấy tin nhắn trả lời của Clarence lúc chiều, khi đó cùng Ngôn phu nhân đường đến khách sạn Quân Duyệt, còn chưa kịp trả lời tin nhắn của , tại rất lo lắng cho sức khoẻ của , biết bệnh nặng hay .
      Phong Vũ Yên, Tuyết Liên, thuyt3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :