1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dạy dỗ vợ yêu - Hạ La (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6:

      có lỗi....” Ngực Lục Tâm Đồng dâng lên vị chát, sao lại thế này, làm sao có thể trở nên lạnh nhạt như vậy, là vì để cho người khác biết chính là vợ à, cho nên mới đối với lạnh nhạt như vậy sao? “ là người mới sao? Trước đây chưa từng thấy qua , đường phải cẩn thận chút nha.” Diệp Cần thân thiết cười, còn khom người giúp nhặt văn kiện rơi xuống đất lên, thoạt nhìn ở chung rất tốt.

      “Cám ơn chị”. Lục Tâm Đồng chỉ ngây ngốc mà tiếp nhận, liếc mắt ngắm Giang Thánh Tu cái, tuyệt nhiên nhìn đến , như là chút cũng quan tâm , thực đem làm thành người quen biết.

      thôi, chúng ta còn có việc.....” Bầu khí có chút hơi lạnh, trưởng phòng Lưu kéo muốn rời .

      Lục Tâm Đồng liền như vậy mờ mịt bị kéo , cùng Giang Thánh Tu lướt qua nhau. Mà đầu của cũng quay lại, lòng rối rắm thành mớ, là khổ sở.

      “Đúng rồi, vị nhân viên mới tới ơi!” Thư ký Diệp kêu . “Như thế này, giám đốc Giang muốn họp, người sinh viên làm công việc phụ trách pha trà xin nghỉ, có thể làm phiền đến phòng họp pha trà sao?”

      Giang Thánh Tu muốn họp? Như vậy đến phòng nước pha trà gặp ? Lục Tâm Đồng hồi tưởng lại biểu lạnh nhạt của Giang Thánh Tu đối với , khỏi do dự chút.

      “Có vấn đề gì sao?”

      , em lập tức qua.” Lục Tâm Đồng chỉ là trợ lý nho sao dám có vấn đề.

      Trước khi họp, Lục Tâm Đồng đến phòng hội nghị trước để phân chia tài liệu, sau khi phát xong, đến phòng trà pha trà, khi đưa nước trà hội nghị bắt đầu chưa được năm phút, rất nhiều quản lý tới rồi.

      Căn cứ vào chỗ ngồi, đến chỗ ngồi Giang Thánh Tu trước, đưa lên nước trà.
      “Xin mời chậm dùng.” Tiếng nho , mong đợi có chút phản ứng, nhưng vẫn như cũ chuyên chú mà nhìn bảng báo cáo, như là hoàn toàn đem thành khí, làm cho rất thất vọng.

      Nhưng, bọn họ đều muốn làm như nhận biết nhau rất tốt, cho nên đối với lạnh lùng cũng là nhất định, muốn tỉnh lại, công và tư ràng!

      Lục Tâm Đồng vì bản thân động viên, bưng nước trà lướt qua chỗ ngồi của , thấy được nhìn chằm chằm bóng lưng với ánh mắt phức tạp. – phân phát nước trà, phần lớn quản lý cũng rất khách khí cảm ơn, trong đó có quản lý mập thân thiết hướng cười.

      mới tới?”

      “Vâng”. mỉm cười đáp.

      “Công việc cực khổ rồi.”

      , cực khổ....” Lục Tâm Đồng lễ phép gật đầu cái, ngờ đâu đồng thời đặt ly trà xuống, vị quản lý kia vừa lúc cầm bút lên, va chạm phải ly trà của , hại bị nước trà nóng văng đến mu bàn tay.

      “Xin lỗi, tay của có nặng lắm ....”

      Người ở bên ngoài nhìn vào, vị quản lý kia kéo tay thuần túy là muốn quan tâm đến , nhưng, Lục Tâm Đồng lại cảm thấy sờ mấy cái, có thừa hiềm nghi sỗ sàng, thoải mái rút tay về, buồn buồn lời xin lỗi, chạy đến phòng trà nước rửa bàn tay bị phỏng. (Lão già dê!)

      là nóng..... Tên dê xồm đó, nếu phải họp, ta sớm liền....” có thể làm cái gì? quấy nhiễu tình dục? Nhưng người khác xem ra là thấy được chuyện kia a, lão già kia biết giả bộ!

      vẫn là hết việc nhanh chút để về ban của , như vậy cũng tập trung mà nghĩ đến Giang Thánh Tu, công việc cũng làm tốt, tâm tình trong lòng cũng .... nặng nề như vậy.

      Lục Tâm Đồng pha nước trà ngon, mới nghĩ bưng nước trà ra ngoài, bị người bên ngoài xông vào làm hoảng sợ.

      “A Tu....”

      “Đừng mở to hai mắt, giống như ếch.” Giang Thánh Tu đỡ lấy khay trà tay , để lên bàn, lập tức kéo tay , kiểm tra chỗ bị phỏng.

      “Sao lại tới đây, hội nghị phải bắt đầu rồi sao?” Tim của đập nhanh, dường như nằm mơ, cho là công tư phân minh đến nỗi hoàn toàn để ý rồi, vui vẻ a.... ....

      hoãn năm phút rồi.” Giang Thánh Tu nhìn chỗ phỏng được rửa qua nước lạnh có gì đáng ngại, thở phào nhõm, chỉ là có chút phồng rộp có khả năng giảm bớt. “, lão già kia chạm vào em những nơi nào?”

      “Cái gì?” Khẩu khí của rất lớn, nhất thời có hiểu ý.

      có đối với người quấy nhiễu tình dục đó chứ?” Kỳ thực cũng có nhìn ràng, chính là thấy vị quản lý kia cầm tay , sắc mặt quái dị mà chạy trốn tới phòng nước, mới có thể vội vã tìm đến .

      “Chẳng qua là đụng tay, em lập tức rút về ngay.”

      muốn đem chuyển công tác tới chỗ khác, , là trực tiếp cách chức luôn!” Biểu tình Giang Thánh Tu hung ác như là , dám chạm vào bàn tay bé của người vợ thân ái của , muốn sống nữa!

      Lục Tâm Đồng bởi vì lời khó có vẻ kích động mà giương lên khóe môi, lát lại trầm xuống thầm nghĩ: “Tha thứ cho , nếu chuyện của chúng ta phải ra ánh sáng sao?”

      cần quá hài lòng, loại tình ghen đối với có khả năng, phải bọn họ vì nhau mới kết hôn, cũng chưa từng đối với tiếng , chỉ là chịu đối tối với , cũng rất thỏa mãn rồi......Nhưng sao có thể đủ thỏa mãn, có được tình của , vĩnh viễn cảm thấy đủ.....

      Giờ khắc này, hoảng hốt mà nhận thấy được , chỉ thích chồng mà thôi, so với cảm giác thích còn mãnh liệt hơn, còn cuồn cuộn hơn, chồng mất rồi!

      Cho nên mới có thể vì bên cạnh thư ký xinh đẹp mà nổi máu ghen, bởi vì lạnh nhạt mà cảm thấy ủy khuất, mà bởi vì đột nhiên tới quan tâm mà vui vẻ gì sánh được, nghĩ đến chiếm được tình của , liền hoảng hốt muốn chết.

      từng ngây thơ hy vọng bọn họ có thể từng có tình tồn tại qua, nhưng khi tình phủ xuống người rồi, nên làm cái gì bây giờ? dám ngẩng đầu nhìn , chỉ sợ phát ra say đắm qua nét mặt.

      Nghe sợ mọi thứ sáng tỏ, Giang Thánh Tu muốn xúc động , cho dù công khai quan hệ bọn họ là vợ chồng cũng sao cả.

      Khi thấy té ngã trước mặt muốn đỡ đứng lên đến cỡ nào, nhưng lại chỉ có thể chịu đựng, khi đó trong ngực có bao nhiêu khó chịu!

      Ở trong công ty, ngoại trừ những người phụ nữ lớn tuổi cùng phụ nữ có thải ra, chưa từng thân thiết với nữ nhân viên nào, chỉ sợ mạc danh kỳ diệu lại bị thầm mến, tại kết hôn rồi, lại càng cùng những nữ nhân viên trẻ tuổi giữ khoảng cách. Nếu như chỉ đối tốt với , thấy té tự động vươn tay ra, rồi tốt bụng kéo cái, nhất định bị sinh nghi, cho nên chỉ có thể cứng rắn quyết tâm làm như thấy, ép buộc bản thân bày ra khuôn mặt lạnh lùng.

      tại vừa thấy bị ăn đậu hủ, muốn chửi rủa mình, chỉ cần công khai người nhân viên nữ này là vợ , còn có ai dám động đến sợi lông măng của ! Nhưng, làm như vây nhất định hối hận, quan hệ của cùng đồng nghiệp mới chậm rãi tốt lên, cũng muốn bởi vì quan hệ vợ chồng của với , khiến cho có thêm “vài phần kính trọng”....

      “Em cần pha trà nữa”. Mặc dù muốn chân chính họp ai dám phân tâm chuyện khác, nhưng chính là muốn lão già kia có cơ hội nhìn .

      được, công việc phải làm cho tốt.” nhưng rất có ý thức trách nhiệm.

      “Vợ phải tới công ty để làm người pha trà.” vui , “vợ ” hai chữ như vậy cứ tự nhiên thốt lên, để ý tâm tình của hoàn toàn biểu trong câu .

      “Hư, nên ở đây gọi em là vợ .....” Ý thức được thương , lại bị thân thiết gọi vợ, Lục Tâm Đồng cực kỳ thẹn thùng.

      Cùng lúc đó, Diệp Cần muốn Giang Thánh Tu đến giờ mở hội nghị rồi, nhưng lại ở bên ngoài phòng trà nước thấy cùng nữ nhân viên mới tới liếc mắt đưa tình, còn nghe thấy gọi nhân viên kia là “vợ”, quả thực như sấm sét giữa trời quang mà bất tỉnh rồi.

      từng tưởng tượng qua vợ của là người phụ nữ như thế nào, nghĩ tới lại là bé ngây ngô mới ngoài hai mươi, có điểm nào sánh bằng kia, cam lòng!

      thể chờ đợi nữa rồi! Giang Thánh Tu chưa từng thấy qua mặt quyến rũ mê người của , nhất định là tạm thời bị kia mê hoặc thôi, phải chứng minh so với kia còn phong tình vạn chủng hơn bội lần.

      kết hôn sao? đợi chờ nhiều năm lắm rồi, chậm chút nữa đợi bọn họ có đứa con, liền càng có cách gì tiếp cận rồi!

      Lần này muốn chủ động ra tay, giành lại người đàn ông của ! (Sky: bà này tưởng bở, Tu bao giờ trở thành của bả vậy!)

      P/s: tiếp theo các bạn thấy được chị Tâm Đồng ngố như thế nào.... và thư ký kia làm gì để chia cắt chị đây?
      linhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [ đại] Dạy dỗ vợ - Hạ La



      “Hôm nay ở công ty có chuyện gì vui vẻ sao?” Giang Thánh Tu hỏi.


      “Có a, sau khi trưởng phòng biết em và ấy đều là con nuôi, muốn nhận em làm em ....” Lục Tâm Đồng cao hứng, đôi mắt phát ra ánh sáng.


      ?” Giữa trán Giang Thánh Tu ứa ra mồ hôi, như là cắn răng nhẫn nại cái gì đó. ( Tu kiềm chế cái gì vậy.... Haha)


      “Còn có hai đứa con của trưởng phòng cũng rất đáng , mỗi lần nhìn thấy em đều gọi dì dì, miệng rất ngọt.....” Lục Tâm Đồng nhắc tới đôi long phượng thai dễ thương kia, lại càng ngừng những việc về trẻ con.


      nhận thấy càng vui vẻ, sắc mặt Giang Thánh Tu càng khó coi. Cuối cùng, Giang Thánh Tu nhận thua rồi, thực có cảm giác mình đàn gảy tai trâu, buồn khổ cực kỳ.


      “A Tu, làm sao mà chảy nhiều mồ hôi vậy?” Lương tâm Lục Tâm Đồng rốt cuộc phát mà hỏi.


      quên với em làm cái gì sao?” Giang Thánh Tu trừng mắt nhìn , muốn bóp chết . (hahaha, em chịu thua chị Đồng rồi! Thiệt là tội nghiệp Tu quá à).


      Lục Tâm Đồng vẫn còn nha tiếng, mới hậu tri hậu giác mà nghĩ đến bọn họ trước khi đùa giỡn cố gắng “chạy thẳng tới đích”.


      “Em chuyên tâm.” bốn chữ thực cực kỳ phẫn nộ.


      biết sợ đau cho nên mới cố tình hỏi ở công ty có chuyện gì vui vẻ, nào biết phân tâm mà quên làm chính , khí có phần mất mát, cũng còn tính làm nữa.


      “Xin lỗi....” quá mất mặt, chồng đối với loại tình này dường như rất lưu tâm..... (có người đàn ông nào đối với chuyện này lưu tâm đâu chị....)


      “Quên , chuyện này cũng thể miễn cưỡng”. Giang Thánh Tu từ giường trở mình đứng dậy, mặc quần áo vào.


      so với tưởng tượng của còn muốn quý trọng hơn a, chỉ cần nhíu mày cái, liền đau lòng rồi, đương nhiên hi vọng hai người bọn họ dưới tình huống ngươi tình ta nguyện xảy ra quan hệ.


      hề đụng vào nữa sao? Lục Tâm Đồng ngược lại lại lo lắng. “A Tu, phải nghĩ muốn dạy dỗ em sao?” Ô, hai chữ dạy dỗ khiến cho thiếu chút nữa cắn đau đầu lưỡi.


      Giang Thánh Tu bị chọc cho cười, sờ sờ đầu của : “Em học rất tốt.”


      Lục Tâm Đồng đau lòng mà cúi thấp đầu, căn bản thất bại rồi, cần an ủi .


      “Chúng ta liền thuận theo tự nhiên , kết hôn lại chỉ là vì giường.” Thuận theo tự nhiên, may mà ra được, tốt nhất nên làm được, có thể nhịn được gục ở tại vợ đầy mỹ vị này.


      “A Tu?”


      “Mau mặc vào.” Giang Thánh Tu thấy còn ở trần, sợ cảm lạnh, đem quần áo đưa cho .


      “Vâng”. Xem ra thực làm nữa rồi. Lục Tâm Đồng cảm thấy rất đúng, bọn họ cũng kết hôn ba tháng rồi, còn chưa có chân chính trở thành vợ chồng.


      còn sau này dạy dỗ nữa, phải bởi vì mỗi lần đều thất bại, cho nên đối với còn thú vị rồi? thể nào! Lục Tâm Đồng mặt ủ mày ê.


      “Cài lại cúc áo.”


      “A?” phải cài tốt rồi sao? Giang Thánh Tu thấy vẫn còn lộ ra ít da thịt, giúp đem hai cúc áo trước cài lại cho tốt.


      Lục Tâm Đồng bởi vì tới gần mà hơi thở có chút hỗn loạn, mặc dù từng cùng thân thiết rất nhiều lần, thân thể của vẫn mà thẹn thùng nhuộm thành màu hồng.


      chồng a! chỉ là muốn cùng thân cận da thịt, còn len lén đem vài vật dụng hằng ngày các loại đổi thành cặp đôi , giống như là cái ly, bàn chải đánh răng, khăn lông, áo ngủ các loại, màu sắc cùng hoa văn đều là dùng riêng cho tình nhân, cố gắng mà muốn khoảng cách của bọn họ trong lúc đó kéo gần hơn.


      “A Tu, em,.... chúng ta.....”


      “Sao?” Giang Thánh Tu chờ tiếp.


      “Chúng ta có thể .....” mau a, muốn đương cùng ! rất thích , thương , là dạy cho phải dũng cảm biểu đạt tâm tình, cho nên thẳng thắn mà đối với muốn .......


      chuyện gì?”


      về tạp chí!” Lục Tâm Đồng thuận miệng , thẹn thùng nên có can đảm ra tấm lòng chân của bản thân.


      “Tạp chí?”


      Lục Tâm Đồng nghiêng mắt nhìn đến đầu giường để bản tạp chí lưu hành, cầm tới lật xem. “Đây là tạp chí trưởng phòng cho em mượn, bên trong có sưu tầm rất nhiều danh nhân, chủ biên của họ là người ta sùng bái lâu rồi, ấy gọi là Đàm Vũ Vi.”

      Sắc mặt Giang Thánh Tu biến hóa.


      “A Tu làm sao vậy?” Hại thiếu chút nữa là nghĩ biết Đàm Vũ Vi, rất chán ghét người Đàm Vũ Vi này.


      , sao.” Đàm Vũ Vi, bạn trước kia cùng nhau bốn năm, nhưng lại từ miệng bà xã nghe được tên . phải bởi vì oán hận tên này mới thất thần, mà là rất kinh ngạc thôi, ra chưa từng nhớ tới tên này ước chừng ba tháng rồi.


      biết là vì nguyên nhân gì, sau khi kết hôn, đem toàn bộ tâm trí đặt người bà xã.


      Như vậy, điều này đại biểu hoàn toàn quên người phụ nữ họ Đàm kia sao? Trước khi kết hôn, trong lòng đối với Đàm Vũ Vi là chán ghét, còn bài xích muốn thư ký Diệp cự tuyệt phỏng vấn của , từ lúc nào bắt đầu, quên tên tuổi người bạn trước, rất lâu đều chưa từng nhớ đến , phảng phất như cũng có tia hận ý, trong lòng đều nghĩ về bà xã bé hay thẹn thùng của ? Chẳng lẽ bất tri bất giác, Lục Tâm Đồng thay thế vị trí của Đàm Vũ Vi trong lòng .... ...... .....


      So với Đàm Vũ Vi nhiệt tình bị cản trở, Lục Tâm Đồng yên tĩnh dịu dàng càng làm cho say sưa, thích nhìn cười, như có hơi thở của gió xuân, giặt quần áo, nấu cơm, bóng dáng vợ hiền, còn có giữa bọn họ có loại tình cảm vợ chồng đầy ý nghĩa nước chảy đá mòn.


      Tim của bởi vì có tiến vào chiếm giữ, hề đơn giống như trước đây nữa, cuộc sống đơn điệu lạnh tanh của bởi vì tiến vào mà ấm áp, mỗi ngày đều quả rất phong phú, rất hạnh phúc, nếu như lúc trước người cuồng công việc, vì công việc mà liều chết, tại chính là vì mà cố gắng làm việc, muốn dùng tiền kiếm được để nuôi , mang cho cuộc sống lo ăn mặc, chăm sóc đời như thế, xa rời.


      , thể ......


      “Đúng rồi, A Tu, tối mai em trở lại ăn cơm, em muốn cùng trưởng phòng.....”


      Sau khi Giang Thánh Tu ý thức được quan trọng của đối với , nghe được muốn ra ngoài ăn cơm, có chút khắc chế được ghen ghét : “ được .”


      Bây giờ suy nghĩ chút, vợ chồng bọn họ lâu bữa ăn ngon rồi, thời gian này bận rộn công việc, tuần lễ có thể có ba ngày chạy về ăn cơm liền rất tồi rồi, cố tình ngày chạy về ăn đều có tiệc, tất cả suy nghĩ của đều ở người trưởng phòng ấy, trong lòng rất cân bằng.


      Lúc trước đều là ngoan ngoãn ở nhà chờ tan việc, hướng : “ về”, từ chỗ thấy, thế giới của hẹp hòi cũng chỉ có mỗi , tại ba lần bốn lượt cùng đồng nghiệp ăn cùng nhau hoặc ca hát, thành ra nhà của chờ trở về, chỉ có thể ăn cơm tối để lại trước, lâu như vậy, làm sao có thể để ý? “A Tu” , làm sao vậy, phải vẫn liên tục khuyến khích ra ngoài giao lưu với bạn bè sao? Giang Thánh Tu thấy sững sờ, có chút nào hiểu được tâm tình bị lạnh nhạt của , khỏi tức giận nổi đóa lên: “Em làm cùng họ ở chung chỗ, tan việc còn phải bỏ thời gian cho các ấy? Đừng quên em kết hôn!”


      Nghe vậy, khuôn mặt nhắn Lục Tâm Đồng trắng xanh, hai mắt tròn xoe.


      Giang Thánh Tu hận chính mình phải quá đáng như vậy, rất muốn trấn an , nhưng biết nên cái gì với , chỉ có thể cứng ngắc mà xoay người, bước vào phòng tắm, mở vòi nước, hắt nước vào mặt.


      là làm sao vậy? Vì sao lại đột nhiên cảm thấy bất an? ràng là đẩy ra khỏi thế giới của , để cho có trách nhiệm, học được cách là chính , tại ấy suy biến, có bạn bè với công việc xoay vòng, lại buông tay được để cho tận tình bay? những mạc danh kỳ diệu ăn dấm chua, càng sợ càng bay cao càng vui vẻ, trong mắt dần dần nhìn thấy , bị thế giới bên ngoài lôi cuốn thay lòng đổi dạ.....


      lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, từng bị Đàm Vũ Vi phản bội, sợ hãi chuyện giống vậy lần nữa tái diễn....


      , giống, phải bội ta......”


      Cái cốc bồn rửa tay, bàn chải đánh răng cùng khăn mặt, đều là có đôi có cặp, ngay cả đồ ngủ người , cũng cùng là kiểu dáng trang phục với , tự cho là đổi mà biết...... hồn nhiên ngây ngô như vậy, toàn tâm toàn ý đối đãi với , để cho trong lòng bà xã đầy ngọt ngào, làm sao có thể phản bội ?

      Giang Thánh Tu ngổn ngang mà đánh xuống bồn rửa tay, biết là giận hay là giận chính vậy mà tín nhiệm ấy.


      quả thực bậy rồi a!


      Lục Tâm Đồng suy nghĩ cả buổi đến nỗi đau cả đầu, mới đem tình huống chồng nổi giận là do ghen.


      ra là Giang Thánh Tu cũng ghen? Vốn là còn rất lo lắng cho mình phạm phải lỗi gì, mới tức giận như vậy, sau lại cẩn thận cân nhắc, muốn cùng đồng nghiệp ăn cơm, mới nổi giận, ai... vậy thể trách , gần đây tốt ăn bữa tối cùng , cũng khó trách ghen.


      Nếu như thực ghen tị, cao hứng đây, đây là lần đầu tiên đối với biểu đạt tham muốn giữ lấy, đối với cũng phải chút động lòng.


      Như vậy,..... sao? cái dấu chấm hỏi đặc biệt phả ra, đem Lục Tâm Đồng đánh cho chút tự tin đều còn.
      linhdiep17thuyle thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      6.3
      dám khẳng định Giang Thánh Tu thích sao? vừa có nét đẹp đặc biệt, cũng có ưu điểm gì hấp dẫn , đối với có tham muốn giữ lấy, có nghĩa là thích a......

      Lục Tâm Đồng ủ rũ cúi đầu, có kinh nghiệm đương, biết khi đàn ông phụ nữ tình hình lúc ấy có những biểu gì, cũng xác định ghen như vậy là vì nguyên nhân gì, cho nên thể nào làm khác hơn là tìm tới kết hôn, sinh hai đứa trẻ, tình cảm cùng chồng như keo như sơn. Phải hỏi trưởng phòng Lưu, trưởng phòng Lưu kinh nghiệm phong phú, nhất định có thể đến giúp .

      ngờ được sau khi chuyện với trưởng phòng xong, lại bị trưởng phòng lớn tiếng cười nhạo , có người đàn ông nào có thể chịu được chuyện phụ nữ chuyên tâm trong chuyện đó sao? Còn chồng phản đối và đồng nghiệp ăn cơm, nhất định là ghen.

      Sau đó trưởng phòng Lưu nhiệt tình mang đến cửa hàng đồ dùng tình thú mua đồ, có thể tăng tiến tình cảm vợ chồng bọn họ, hại ra cửa tiệm kia rất chột dạ, rất sợ người khác nhìn thấy cái gì bên trong túi màu đen cầm kia.

      “Những thứ đồ này dùng rất tốt, bảo đảm chồng em chết em!” Trưởng phòng Lưu khích lệ .

      “Hi vọng lúc nào hữu dụng.......” Lục Tâm Đồng đúng là muốn khóc, sớm biết vậy cũng cùng trưởng phòng thương lượng, sau khi cầm những món đồ chơi mua này về, nhất định phải tìm cách giấu , tuyệt thể bị Giang Thánh Tu thấy.

      Trưởng phòng Lưu nghe thấy tiếng lầu bầu, nhìn đồng hồ tay chút :
      “Người kia muộn về nhà có sao ?” Cũng mười giờ, chồng lo lắng sao? “ sao, chồng ta hôm nay ấy có tiệc xã giao.” Khi Lục Tâm Đồng , vừa lúc ngang qua nhà trọ, bỗng chốc ngây ngẩn cả người.

      Đó phải là Giang Thánh Tu sao? phải xã giao, tại sao lại ở chỗ này? Lục Tâm Đồng chính mắt thấy thân mật đỡ phụ nữ xuống xe, sau đó ôm người phụ nữ kia cùng nhau bước vào quán trọ, nếu như nhìn lầm, người phụ nữ kia là thư ký Diệp Cần của .....

      Chuyện gì xảy ra thế này, làm sao biến thành như vậy? lừa …………

      Lừa …………

      Lục Tâm Đồng đem túi trong ngực ôm chặt chặt, tay của ngừng phát run, hốc mắc nóng lên, giống như có dòng nhiệt sắp trào ra, có cách nào khống chế.

      “Tâm Đồng, đó phải là giám đốc Giang cùng với thư ký Diệp sao? Ông trời ơi, bọn họ cư nhiên ngoại tình…..” Trưởng phòng Lưu hít hơi , sau đó nghe được tiếng đồ vật nặng nề rơi xuống đất, hướng mặt đất nhìn lên, đó phải là túi mua hàng của Lục Tâm Đồng sao? Lại ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy nước mắt của như sóng trào dâng.

      “Tâm Đồng, chẳng lẽ giám đốc Giang là chồng của em?” Oh, đây tin tức chấn động a!

      Bị trúng rồi, lòng Lục Tâm Đồng nặng nề nhéo đau cái, giống như là bị đánh vào mười tám tầng địa ngục, đau đến muốn sống.

      Từ sau ngày đó, thần kinh Lục Tâm Đồng bắt đầu có thay đổi, cả ngày chú ý Giang Thánh Tu có dấu hiệu gặp gỡ ở bên ngoài hay , tan việc về nhà, việc đầu tiên làm, chính là cẩn thận kiểm tra quần áo khi tắm rửa, xem chút có hay dính mùi nước hoa hoặc son môi.

      Ban đầu rất may mắn phát điều gì, biểu của cũng bình thường có gì bất đồng, có bởi vì cảm thấy thiếu thốn , đặc biệt đối với tốt, khiến cho muốn hủy bỏ những gì ngày đó thấy, hoặc là đoán đây chỉ là trường hợp hiểu lầm thôi, thậm chí còn nghĩ chủ động hỏi nữa. Nhưng hôm nay quần áo của mặc dù có mùi nước hoa hay son môi, nhưng trong túi áo khoác tây trang lại có đôi hoa tai của phụ nữ.

      Là hoa tai của thư ký Diệp sao? Lục Tâm Đồng nhìn đôi hoa tai đẹp như vậy, tự đau khổ cắn cắn môi, làm thế nào đây, tìm thấy chứng cớ, cái này người làm vợ như phải xử lý làm sao, tiếp tục giả vờ như biết chuyện gì, hay là trực tiếp ngả bài? Nhưng càng sợ hào phóng thừa nhận, điên mất.

      Hơn nữa kể từ Giang Thánh Tu kết hôn phải chỉ vì giường, kể từ ngày đó bọn họ liền thuận theo tự nhiên, chạm vào nữa, giữa hai người họ cũng nhiều phần thận trọng, đối với luôn là muốn lại thôi, căn bản đoán ra tim của có gì.

      Điều này càng làm cho suy nghĩ lung tung, tim của có phải hay thay đổi rồi a, buộc ra lời thề phản bội , vậy bản thân cũng phải như vậy, được phản bội a…….

      “Tâm Đồng, em ở bên trong sao?” Giang Thánh Tu gõ cửa phòng tắm cái.

      “Ừ, em giặt quần áo, chờ chút xong liền nấu cơm.” Lục Tâm Đồng tận lực để cho giọng mình nghe bình tĩnh, còn đem đôi hoa tai giấu ở túi .

      muốn mất .

      thể tha thứ cũng dám ngả bài, trước hết nên tỉnh táo, suy nghĩ chút có phải lầm chuyện gì hay , trưởng phòng Lưu thư ký Diệp vốn là thầm mến Giang Thánh Tu, có lẽ đôi hoa tai này là thư ký Diệp cố ý bỏ vào, nghĩ phá hư tình cảm hai người, TV phải đều diễn như vậy sao? Chuyện quán trọ có lẽ cũng là chuyện ngoài ý muốn, bây giờ nhớ tới hôm đó, đêm đó Giang Thánh Tu có về nhà, cũng có cùng thư ký Diệp ở chung chỗ….. Nhưng, nếu như quả có điều khổ tâm bất đắc dĩ, tại sao ? Chỉ cần nguyện ý , đều tin tưởng .

      Giang Thánh Tu thấy chưa có ra, cách cửa phòng tắm với : “Tâm Đồng, lập tức phải bay tới Nhật Bản rồi, tối nay cần nấu cơm phần .”

      bây giờ muốn Nhật Bản?” Lục Tâm Đồng chạy ra khỏi phòng tắm, hề nghĩ tới vào lúc này muốn Nhật Bản, chuyện kia làm thế nào? “ cấp dưới ký hợp đồng với khách hàng Nhật Bản, chọc phải con lớn của khách, làm vị khách kia tức giận bay về Nhật Bản trước, nhất định phải lập tức Nhật Bản, bằng cách dùng tâm ý lớn lần nữa đạt được cơ hội ký hợp đồng, đại khái …. khoảng ba ngày về.” Giang Thánh Tu đơn giản , hi vọng có thể hiểu.

      Sắc mặt tốt lắm, muốn ôm a! Từ ngày đó đối với tức giận, cầu cần sau khi hết giờ còn cùng đồng nghiệp, rất hối hận muốn nhận lỗi với , nhưng luôn luôn có cách nào tự nhiên ra tâm tình ghen ghét của , thời gian càng kéo dài, liền càng thể đối mặt với .

      Bên ngoài tâm hồn thể ra được, thân thể cũng vậy, ban đêm bọn họ tuy cũng ngủ chung giường, nhưng lúc trước vì săn sóc với , miễn cưỡng cùng thực nhiệm vụ vợ chồng, thuận theo tự nhiên là tốt rồi, lại sao dám dễ dàng chạm vào ? Vì thế vô hình chung đúng lúc này, cuộc sống giữa vợ chồng bọn họ có chút khoảng cách. Sau đó, lại đưa thư ký Diệp vì say rượu mà đến nhà trọ, lại càng dám để cho biết, chỉ sợ đổ thêm dầu vô lửa, lại càng hiểu lầm thảm rồi. (Đó, , chị , thế là….)

      Bây giờ, lại muốn bỏ lại mình , rất yên lòng cho ………

      “Tâm Đồng, có thể giúp sắp xếp lại hành lý ?” sâu chăm chú nhìn , cực kỳ quý trọng thời gian ở cùng trước khi bay Nhật Bản.

      Bà xã của rốt cuộc có sức hấp dẫn gì, có thể đem tim của quậy đến ngổn ngang, hại nghĩ đến chỉ là phải rời vài ngày, trong lòng rất dễ chịu. ràng sau khi cưới lần đầu tiên công tác đối với còn hề vướng bận mà, vì sao…..

      “Là cùng với thư ký Diệp sao?” Lục Tâm Đồng có nghe gì đó, cảm giác nguy hiểm chiếm lĩnh trái tim , chờ lấy lại tinh thần, muốn mở miệng hỏi rồi.

      “Dĩ nhiên.” Giang Thánh Tu đáp, sau khi cưới, vì để tránh nghi ngờ, muốn công tác qua đêm, đều là cố gắng người , nhưng lần này địa điểm là Nhật Bản, rất cần khả năng tiếng nhật của thư ký Diệp, mang ấy cùng được.

      nhưng lại trả lời dĩ nhiên ràng như vậy, Lục Tâm Đồng có chút khó tin ngoảnh mặt lại…..

      “Tâm Đồng….” gì sai sao? Giang Thánh Tu lo lắng muốn sờ sờ đầu .

      được đụng em!” Lục Tâm Đồng nghĩ đến đem thư ký Diệp cùng Nhật Bản, lý trí còn sót lại chút ít bị lòng ghen tị mãnh liệt bao phủ rồi, dùng sức đẩy tay ra.

      là vợ của , phải cún con của ! Bọn họ ngay cả du lịch tuần trăng mặt cũng có, vì sao người phụ nữ kia lại có thể cùng …..

      Giang Thánh Tu thấy bài xích phản ứng của như vậy, trong ngực rất khó chịu, chát chát : “Được rồi, tự sửa sang hành lý.” xong, lướt qua vào phòng.

      Tay Lục Tâm Đồng mơ hồ phát run, biết tâm phát điên cái gì, nhưng lại cự tuyệt quan tâm của .

      ràng nghĩ đến đối với như vậy, biết rất thư ký Diệp theo là chuyện đúng, nhưng mà đối với chuyện đêm hôm đó nhìn thấy cũng có cách nào tiêu tan được, muốn cùng thư ký Diệp Nhật Bản cùng nhau, rất sợ rất sợ…..

      Sau khi Giang Thánh Tu sắp xếp xong hành lý, bước ra khỏi phòng ngủ, thấy bộ dáng yên lòng, biết lo lắng cái gì, càng yên lòng bỏ lại Nhật Bản.

      mau chóng trở về, em phải ngoan ngoãn ăn cơm đầy đủ, ăn nhiều chút biết ?” dặn dò.

      Lục Tâm Đồng gật gật đầu.

      như là đứa bị bỏ rơi đáng thương, Giang Thánh Tu đành lòng, đè nén xuống tâm tình muốn mang cùng Nhật Bản. " mang quà tặng về. cũng gọi điện thoại về”. Trong lòng hò hét.

      cần quà tặng. Lục tâm đồng cắn môi dưới, ra miệng.

      Giang Thánh tu nhìn nàng ngay cả ra khỏi cửa, vẫn là gọi tiếng, khỏi có chút thất vọng. Nhưng tâm cao khí ngạo nào có biện pháp lưu luyến cái gì, tự mình xách theo hành lý xoay người, về phía cửa trước.

      Lục tâm đồng há mồm lại khép lại, lặp lại nhiều lần, mới ngăn cản đẩy cửa ra lúc dũng cảm : " Nhật Bản có được hay ?"

      Giang Thánh Tu dừng bước chân, do dự chút, mềm lòng mà nghĩ vì lưu lại, nhưng chuyến máy bay sắp tới giờ, công việc quan trọng hơn, thể tùy hứng ở lại. rất sợ dừng lại càng lâu càng được, bước nhanh ra khỏi nhà, lại đóng cửa lại.

      P/s: chương tiếp theo mọi người nhìn thấy thư ký Diệp ra tay nha! Và Chị Đồng nhà mình phản ứng ra sao?
      Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ!
      Last edited by a moderator: 24/1/15
      xixonSue ú thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7:

      Lục Tâm Đồng nhìn cánh cửa khép chặt, mất sinh khí.

      Lúc này khoảng cách giữa và Giang Thánh Tu càng xa, chỉ là khoảng cách giữa Đài Loan và Nhật Bản, mà tim của cũng ngăn cách giống như cánh cửa này, cũng thể nhìn thấu nữa.

      Mấy ngày nay Giang Thánh Tu Nhật Bản, Lục Tâm Đồng cảm thấy rất đơn.
      Mặc dù cuộc sống của rất bận rộn, những bà xã hàng xóm vì Giang Thánh Tu công tác nên đặc biệt chăm sóc , nhưng vẫn cảm thấy rất tịch mịch, cảm thấy chính mình giống như lúc trước kia chờ từ Cao Hùng trở về, hơn nữa tình trạng bệnh còn nghiêm trọng hơn rồi, rất nhớ chồng nghĩ đến nỗi công việc đều phạm sai lầm rồi, bị trưởng phòng lớn tiếng chê cười.

      có cố gắng, coi như đối với tràn đầy tha thứ, vẫn nhớ nhung a!

      Giang Thánh Tu Nhật Bản cũng vượt quá 3 ngày như , vẫn luôn liên lạc được với , sợ hãi, sợ có thể trở lại hay ...

      phiền chán rồi sao? cố tình gây vì muốn đừng Nhật Bản, tức giận sao? Lục Tâm Đồng lo lắng yên, chờ đợi ở bên cạnh điện thoại, muốn đợi chờ xem có hay điện đến, thế này mới phát điện thoại ấy hết pin, sợ hãi kêu tiếng, vội vàng kiểm tra điện thoại di động của , di động của biết tự tắt từ lúc nào rồi, thế nhưng có phát ra, khó trách đều có nhận được điện thoại lần nào, là ngốc mà!

      Di động của sau khi được sạc pin tốt liền reo lên, trái tim của vang như sấm, vừa nhìn thấy màn hình hiển thị tên của Giang Thánh Tu, vội vã tiếp nhận nghe điện thoại.

      “A Tu....”

      “Là Giang phu nhân sao?”

      Lục Tâm Đồng ngẩn người, làm sao có thể là phụ nữ gọi, đây ràng là số điện thoại của Giang Thánh Tu a.

      “Tôi họ Diệp, Diệp Cần, là thư ký của giám đốc Giang, tôi có lời muốn với .”
      Thư ký Diệp? “Có chuyện gì sao?” Lục Tâm Đồng có cảm giác bất an nổi lên từng hồi, biết thư ký Diệp bất ngờ gọi tới là vì nguyên nhân gì, đối với Giang Thánh Tu rốt cuộc là có thái độ gì, vì sao chồng của lại cùng ấy trong khách sạn, trong túi âu phục còn có hoa tai của ấy? Nhưng lại dùng điện thoại của chồng gọi điện? “Tôi biết lén lút cùng Thánh Tu kết hôn rồi, chỉ có điều biết ? Đàn ông luôn luôn cũng do dự, tôi sợ bị thương tổn, cho nên nhắc nhở tiếng.”

      Thánh Tu? Kêu được thân thiết như vậy, gọi tới là muốn hướng thị uy sao? “Thư ký Diệp, tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì?” Lục Tâm Đồng thử tỉnh táo lại nghe ta .
      “Tôi với Thánh Tu vừa mới quay về Đài Loan rồi, nhưng mà chúng tôi vẫn chưa trực tiếp trở về Đài Bắc, trước tiên ở lại khách sạn Đào Viên .”
      Bọn họ cùng ở khách sạn!

      Dấm chua Lục Tâm Đồng đổ, cái gì mà tỉnh táo sớm ném lên chín tầng mây , căm phẫn : “Giang Thánh Tu đâu? Gọi ấy tới nghe, tôi muốn nghe chính !” Hôm nay thời tiết ràng rất tốt, vì sao thể trực tiếp quay về Đài Bắc, nhất định phải ở khách sạn hay sao? “ ấy tắm, rảnh tiếp điện thoại của .”

      “Gạt người!” mới tin.

      “Có phải là gạt người hay , chính nghe , dù sao đêm nay tôi cũng cùng Thánh Tu qua đêm với nhau, phát sinh chuyện gì hẳn là rất ràng , chỉ có điều ngày mai quay về, đại khái giả như làm bộ dáng có chuyện gì xảy ra ! tốt nhất chuẩn bị tâm lý tốt, nên nghĩ đến hai người kết hôn rồi, phải đối với nhiều chung tình.”

      , tôi tin lời đâu......” Thư ký Diệp có thể là khích bác ly gián.

      có tin hay như thế nào? Ta đây là người đàn bà xấu tối nay là muốn quyến rũ ấy lên giường! Ta thích ấy lâu như vậy, ta vẫn cho là chỉ cần ta làm thư ký tốt của , nhất định phát được tình cảm của ta, kết quả cư nhiên nhanh chóng kết hôn, đối tượng vậy mà lại là người đàn bà bình thường! Vậy ta đây cũng muốn giả bộ làm người tốt rồi, ta muốn thua loại xấu xí như , ta muốn từ bên cạnh đem ấy cướp !”

      ... được như ý.....” Lục Tâm Đồng nghe quả thống hận vô cùng, cắn răng nghiến lợi, nhưng lời lại giống như trong phim truyền hình hung hăng mắng hồ ly tinh.

      Bởi vì có tự tin làm vợ a, có tình của Giang Thánh Tu bỏ ra, có lợi thế, thế nào có biện pháp cùng người đàn bà kia sẵng giọng : “ giành được chồng ta.”

      “Xin lỗi, điện thoại của Thánh Tu sắp hết pin rồi, vậy nha.” Cúp.

      Lục Tâm Đồng lập tức gọi lại, rất muốn nghe được giọng của Giang Thánh Tu, nhưng vẫn chỉ là giọng của hộp thư, nhanh khóc, là sụp đổ nhanh.

      , ai tới với này nọ đều là giả -- vô cùng muốn tin tưởng , tin tưởng cùng thư ký đều có bất kỳ mối quan hệ mập mờ nào, nhưng mà ngày đó nhìn thấy mang thư ký Diệp vào nhà trọ, tại lại bị thư ký Diệp khiêu khích thị uy, thấy được , nghe được thanh của , biết nên tin tưởng cái gì....

      là khổ sở, rất khổ sở. . . . . . Dạ dày là đau, áp lực cao nhanh chóng khiến đau đớn muốn chết, ở Nhật Bản có biết tại ra sao , mấy ngày vừa qua chịu đựng thế nào, tâm tình của có bao nhiêu khổ sở? cái gì cũng biết a! Nhật Bản liền tự nhiên Nhật Bản, trong lòng lúc trước lo nghĩ tâm tình của , nhưng châm chọc thay, đối với lại sâu như vậy, mãnh liệt như vậy, chỉ là tưởng tượng còn cho người phụ nữ khác cơ hội, khiến cho chịu nổi áp lực đau bụng rồi, nếu là phản bội , chịu được sao? có thể nhẫn nại sao? sung sướng, có chút nào vui vẻ a, cần đợi tại căn phòng đầy kỷ niệm này nữa, muốn cậy mạnh chống đỡ khổ sở. . . . . . Tại sao, tại sao nhất định đợi về hành hạ mình. . . . . .

      , có cái gì bất mãn cũng có thể với , như vậy, trong lòng oán hận cũng có thể lấy hành động thực tế tới cho biết , là muốn là chính mình.

      Trở lại nhà ba mẹ nhất định bị bắt được, mới để cho như ý.

      Lục tâm đồng gọi điện thoại, nghe được đầu bên kia truyền đến thanh quen thuộc, giống như người chết đuối bắt được bè gỗ, kêu cứu: "Trưởng phòng, là em, em có thể qua làm phiền chị với chồng chị đêm ? , em là em muốn tạm thời dọn chỗ của chị ở, em giúp chị nấu cơm, cũng giúp chị chăm đứa trẻ . . . . . ."

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [ đại] Dạy dỗ vợ - Hạ La



      Giang Thánh tu có thể là gặp rất nhiều khó khăn, hôm sau trở lại Đài Bắc, nào biết vừa về tới nhà, có vợ hỏi han ân cần, trong phòng lạnh lẽo, chỉ có tờ giấy ghi chép vợ muốn rời nhà ra , làm tức đến mau phát bệnh tim.


      Mấy ngày nay vẫn có gọi điện thoại về nhà, nhưng ba ngày trước quá bận rộn, vất vả bớt thời gian gọi điện thoại về, điện thoại vợ nếu phải là trò chuyện, chính là tiến vào hộp thư của vợ; ngày thứ tư theo ba bữa cơm gọi, vẫn là tình hình giống vậy, nghĩ gọi tới công ty, mới nghĩ đến thứ bảy công ty có ai, dĩ nhiên cũng ở, mà nghĩ tới khi vẫn thể liên lạc được , lại bỏ rời nhà trốn !


      Đây là chuyện Lục Tâm Đồng từ trước đến giờ khéo léo săn sóc biết làm sao? Rốt cuộc là xảy ra điều gì may khiến cho thể nghe điện thoại, thể rời nhà trốn ? phải là vẫn còn giận tạm thời bỏ lại Nhật Bản chứ? Hay là , mau sớm quay về, nhưng có tuân thủ ước định, kéo dài thêm suốt ngày, cho nên tức giận? Trời mới biết khách Nhật Bản đó rất khó dây dưa! cơ hồ chiêu số gì đều đem ra hết, sau lại là cùng đến Ginza uống rượu mới lần nữa ký hợp đồng thành công, sớm biết chỉ cần có đẹp với rượu mà có thể giải quyết, cũng cần tốn nhiều thời gian cùng tinh lực như vậy rồi !


      Hơn nữa ngay cả thư ký Diệp Cần của đều cùng đối nghịch! Cho là bọn họ cũng hợp tác nhiều năm như vậy, là bạn tốt trong công việc, ngờ vừa đến Nhật Bản, cả người liền thay đổi tính tình, mặc quần áo rất hở hang, luôn theo làm nũng, nhưng lúc đó chính lòng chỉ nghĩ giải quyết nhanh lên chút, cũng có chú ý nhiều hơn.


      Cho đến tối hôm qua trở về Đài Loan, sau đó tài xế đón đường xảy ra tai nạn xe cộ, gãy xương nằm viện, thân là chủ phải đến bệnh viện thăm hỏi, chờ người thân đến , giáp mặt gửi chút tiền an ủi, trì hoãn đến rất khuya, mới có thể tìm quán trọ gần đó ngủ trọ.


      Cũng chính là lúc đó, bị thư ký Diệp hù sợ đến gần chết! cư nhiên cởi hết nằm ở giường của đối với tỏ tình, bị hù đến nỗi giây cũng dám đứng lại, vội vàng đổi phòng.


      quá ngoài ý muốn! chưa từng nghĩ tới thư ký tín nhiệm nhất thầm mến lâu như vậy, cho dù ở bên cạnh làm việc lâu như vậy, là xem lầm người, cho rằng đối với trung thành chỉ có công việc.


      Xem ra phải đem sa thải rồi, tài năng của có tương lai bao nhiêu . . . . . , sa thải là tổn thất công ty, đem điều đến chi nhánh công ty ở Nam bộ , dù sao nhắm mắt làm ngơ là tốt rồi.


      Thiệt là, có việc gì thầm mến làm chi, hại tổn thất trợ thủ đắc lực rồi.

      Nhưng Giang Thánh Tu tiếc hận cũng chỉ có phút, có bởi vì tổn thất thư ký mà ảnh hưởng đến tâm tình, dù sao trợ thủ là có thể bồi dưỡng lại.


      Lúc này tim của ngứa ngáy nhớ mong chỉ có vợ của a, nghĩ tới mấy ngày gần đây điện thoại nhà với điện thoại đều gọi được, cũng tránh được lo lắng cho bởi vì suy nghĩ lung tung, cố ý nhận điện thoại của .


      muốn đừng Nhật Bản vẫn thiếu chút nữa mềm lòng, nhưng công quy công, tư về tư, thể vì chuyện nhà mà ảnh hưởng công việc của , chỉ có thể cũng quay đầu lại rời , ngờ vừa về tới nhà, cư nhiên lấy rời nhà trốn để trả lời , kiểm tra tủ treo quần áo của , phát mang ít quần áo, là tức chết mà!


      "Đây là cái gì?" Túi màu đen này là túi gì? Giang Thánh Tu trong cơn thịnh nộ lấy ra nhìn, bên trong lại chứa đồ dùng tình thú làm người ta đỏ mặt tim đập.


      thể nào! Cái đó đụng , toàn thân Lục Tâm Đồng biến thành màu hồng, lại lớn mật chạy mua đồ dùng tình thú trợ hứng? Trời ạ, lại còn có quần áo thủy thủ, nghĩ là mặc cho nhìn sao? Mới hơi liên tưởng hình ảnh mặc quần áo thủy thủ chút, trong đầu Giang Thánh Tu liền đầy cảnh xuân sắc vô biên rồi, đem lòng của quậy đến rối nùi lại sốt nóng dứt, lại dám rời nhà trốn , chịu trách nhiệm!


      Giang Thánh tu sắc mặt khó coi, lấy ra điện thoại hết pin trước, thay pin dự bị đặt ở nhà, cuộc điện thoại đầu tiên gọi cho , ngờ gọi như thế nào đều là nghe thấy giọng của hộp thư.


      nổi giận! chịu đựng của cũng là có hạn độ!


      "Đáng ghét! Lục tâm đồng, cũng tin tìm được em. . . . . ."


      thể nào trở về nhà , để cho ba mẹ lo lắng, về nhà mẹ đẻ sao? Mặc dù còn người thân nào, nhưng còn có cái nhà ở đây, phòng ốc trống người ở, chỉ là đến nỗi ngốc đến nỗi trở về nơi đó chờ tới bắt người !


      Giang Thánh Tu bắt đầu nghĩ tới người bạn tốt nhất của là ai, dọn tới đó trốn, sau lại nghĩ đến, nhớ lại bình thường rất thích đem trưởng phòng phòng giắt ở khóe miệng.


      chẳng lẽ tới nương nhờ người thích nhất, ngay cả khi thân mật cũng quên tới là vị trưởng phòng kia ? Đúng, nhất định là tìm ấy!


      Mặc dù hôm nay là chủ nhật, công ty có ai, nhưng có chìa khóa của công ty, còn có số điện thoại liên lạc của tất cả nhân viên, chỉ cần tìm được chìa khóa của phòng nhân , lấy được chìa khóa phòng nhân , còn sợ tra được số liệu của nhân viên sao? nhất định truy bắt lại người vợ bỏ trốn của mới được!


      Khi Giang Thánh Tu đến nhà Trưởng phòng Lưu Lục Tâm Đồng uống trà sữa trân châu ngon lành, vừa nhìn thấy , phản ứng đầu tiên chính là tìm chỗ trốn, vẫn quên bên hút trà sữa trân châu của , bên tránh.


      "Lục Tâm Đồng, em cho rằng em trốn ở chỗ này biết sao?" Giang Thánh Tu vẫn tốt như vậy, ung dung nhìn tới tay cầm thức uống, cước bày ra bộ dạng tức cười muốn chạy .


      Trưởng phòng Lưu chờ xem kịch vui lành lạnh : "Tâm Đồng, lần này nên làm cái gì bây giờ? Em giờ muốn lưu lại chứng minh em rất có cốt khí, hay là muốn ngoan ngoãn theo chồng em về nhà à?"


      "Đương nhiên rồi . . . . ." Đem khí phách phát huy đến mức tận cùng rồi !


      Giang Thánh Tu làm cho được như ý, hướng trưởng phòng lễ phép gật đầu cái."Quấy rầy, ta lập tức đem vợ ta mang về nhà." xong, bước lên trước kéo qua tay của vợ muốn mang . "Tâm Đồng, nên về nhà rồi."


      "Em muốn, em muốn trở về với , em mới rời nhà trốn ngày a!" Dễ dàng như vậy theo sát trở về, cũng giống như rời nhà ra ngoài, này làm trái ý niệm của trước khi nha.


      " ngày còn chưa đủ sao?" Chỉ là tấm giấy ghi chép rời nhà ra , liền đủ giày vò !


      "Chính tôi lại nghĩ, có phải hay chỗ nào đó của giám đốc Giang " được", cho nên Tâm Đồng mới có thể nghĩ rời nhà trốn ." Trưởng phòng Lưu lúc tại hai vợ chồng cãi vã đổ thêm dầu vào lửa, kịch vui này thấy phải muốn ngừng mà được.


      trông thấy người trước mắt này rất được, Giang Thánh Tu giống đàn ông chuyên ngoại tình, hơn nữa lúc này biểu tức giận, hề giống lời của Lục Tâm Đồng quan tâm ấy như vậy; trốn tránh cũng là có ích lợi gì, Tâm Đồng còn là nhanh lên chút về nhà, cùng chồng chuyện tốt mới có thể giải quyết việc này.


      "Ta được?" Đàn ông ghét nhất là bị được, Giang Thánh Tu với thâm ý khác mà nhìn chằm chằm vào vợ của , nhớ tới mua này túi đồ dùng tình thú, chẳng lẽ là chê được mới mua được giúp trợ hứng? "Em cái gì cũng !". Lục Tâm Đồng mãnh liệt lắc đầu, nhìn chằm chằm trưởng phòng Lưu đầu sỏ gây nên chuyện này, rất quá đáng, trưởng phòng đem nàng hại thảm rồi!


      " sao? Vậy chúng ta trở về mới đàm luận lại rốt cuộc nơi nào được!" Giang Thánh Tu là người văn minh, ghét nhất làm chuyện dã man, nhưng vợ của rất ngoan, ở bên ngoài tản lời đồn, phá hư danh dự của , làm hại thể đánh -- tay bồng lên, nhìn trốn thế nào!


      Thế giới của Lục Tâm Đồng điên đảo rồi, thức uống rớt, lãng phí, má ơi, còn thấy chân của Giang Thánh Tu nữa! Đầu choáng váng, dạ dày chống đỡ bả vai cứng rắn của , rất thoải mái, lớn tiếng kêu cứu: "Buông em ra! Trưởng phòng cứu em a!"


      Trưởng phòng Lưu bye bye tiễn, Lục Tâm Đồng bị Giang Thánh tu thành công mang về nhà.


      Vừa về tới nhà, như cũ muốn trốn tránh , muốn đem cửa phòng khóa lại.


      "Em nghĩ trốn, đây chính là địa bàn của , em xác định sao?" Giang Thánh Tu ở trước cửa khóa lại hết sức xông vào, còn cầm chìa khóa phòng ở trước mặt sáng ngời, sáng ngời a, coi như đuổi ra ngoài, vẫn là vào .


      "Coi như đây là địa bàn của , em còn là có quyền giữ yên lặng." muốn với nửa câu, chỉ hại vẫn đau lòng mà thôi.


      "Tâm Đồng. . . . . ." nhận ra vợ giận , còn tức đến muốn giữ yên lặng với , cách nào nhẫn nại, bởi vì lòng của khó chịu.


      "Hừ."


      Còn hừ, cho là hừ tiếng như vậy, bỏ cuộc nửa đường sao? Giang Thánh Tu bá đạo lôi đến giường ngồi, nữa ôm ở đùi, vây khốn chặt.


      "Buông em ra. . . . . ." chạm qua phụ nữ khác, ôm chỉ làm cảm thấy ghê tởm.


      "Tâm Đồng, em , rốt cuộc phạm vào lỗi gì?" Tức giận dù sao cũng nên có lý do chứ, hiểu Nhật Bản liền xui xẻo, tại sao có thể tức lâu như vậy? còn dám hỏi! " ngoại tình!" Nàng nhìn chằm chằm.


      " ngoại tình?" Giang Thánh Tu cũng nhận thức tội danh được tội danh có thực này." khi nào ngoại tình rồi hả ?"


      " có! với thư ký xinh đẹp của ngoại tình!" Lục Tâm Đồng lên án , muốn nhẫn nại nữa rồi lại bị khinh bỉ, coi như thừa nhận, nhiều lắm là cũng là nhận thức, dọn ra ngoài ở mà thôi.


      "Em ở đây ăn dấm của thư ký Diệp sao?" Giang Thánh Tu nổi giận nhìn , ngược lại là còn rất vui mừng.


      "Em mới phải bởi vì ghen mà bịa chuyện , em là nhìn thấy cùng thư ký Diệp ngoại tình bên ngoài! với em ngày đó xã giao, em với trưởng phòng uống cà phê, em tận mắt nhìn thấy với thư ký của vào nhà trọ. . . . . ." xong, trong lòng khó chịu, giấu ở trong lòng lâu lâu.


      ra là chuyện này! Giang Thánh Tu rốt cuộc biết tại sao từ ngày đó trở liền buồn buồn vui, trước hôm Nhật Bản, còn khác thường để ý chuyện cùng với thư ký Diệp.


      "Tâm Đồng, đây là hiểu lầm, ngày đó có mang ta vào nhà trọ, thế nhưng cũng là do ta theo xã giao uống say, hỏi ra được địa chỉ nhà ấy, thể làm gì khác hơn là gắng gượng mang ta nhà trọ nghỉ ngơi, sau khi dàn xếp tốt cho ta liền nha."


      Lục Tâm Đồng vậy mới tin đời này có nhiều trùng hợp, lấy ra hoa tai vẫn để người. "Nhưng hoa tai của ở tại trong túi áo khoác của , chứng minh các quan hệ , em lại tin tưởng , em chính là người phụ nữ ngu nhất thiên hạ!"


      "Áo khoác của có thói quen đặt ở trong phòng làm việc, thân là thư ký ta có rất nhiều cơ hội đụng vào áo khoác của ." Ánh mắt Giang Thánh Tu nổi lên tia lạnh, như vậy, thư ký Diệp bố trí lâu rồi, lúc uống say, thể đưa đến nhà trọ cũng là cái bẫy? Ngày đó cũng cảm thấy kỳ quái, thư ký Diệp bình thường uống rượu rất tốt, làm sao lại đột nhiên uống rượu say, vừa đến nhà trọ, còn mở rộng vạt áo trước ngực kêu la nóng? Nhưng hôm đó chỉ là tìm phục vụ nữ chăm sóc người ta là được rồi.


      Lục Tâm Đồng dần dần bị thuyết phục, nhưng vẫn còn là giãy giụa lần cuối trước ai đó, khí nhược hỏi: " ta tối hôm qua gọi điện thoại tới cùng em thị uy, hai người muốn cùng nhau qua đêm, ta cướp , là chuyện gì xảy ra. . . . . ."


      Giang Thánh Tu nghĩ nguyền rủa người phụ nữ chết tiệt kia, xem ra chỉ đem ta đổi nơi khác là đủ!


      "Ngày hôm qua lái xe tới đón đường, xảy ra chút ít tai nạn xe cộ, thân là người thuê đây phải xử lý chuyện sau đó, cho nên mới có thể nhờ thư ký Diệp giúp gọi điện thoại cho em, buổi tối ở khách sạn, sáng sớm ngày mai mới có thể trở về, làm sao biết ta thế nhưng đối với em những lời đó, cũng là tại trong khách sạn mới biết ta thầm mến rất nhiều năm. . . . . ." giảm bớt đoạn ta trần truồng hấp dẫn kia, muốn chọc giận thêm ghen ghét.


      "Người ta thầm mến nhiều năm như vậy, làm sao có thể chút cảm giác cũng có!" Mà cũng là người phụ nữ xinh đẹp, nếu là đàn ông sớm động lòng.


      "Nếu thích ta còn có thể cùng em kết hôn sao? Trước hôn nhân đối với ta cảm giác, sau khi cưới có em, làm sao có thể đối với người đàn bà khác cảm thấy hứng thú. . . . . ." Giang Thánh Tu dùng kế ngoài mặt buồn bã, nhưng, giọng điệu của nhưng rất cứng rắn , cho phép hoài nghi phần, đây chính là sỉ nhục nhân cách của .


      "Tâm Đồng, tin tưởng được ? chính là người tới Nhật Bản, trong lòng còn nhớ tới em, gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho em. . . . . ." đến điện thoại, đổi lại chất vấn ."Đúng rồi, tại sao gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy cho em, em đều có nhận?"


      hỏi như vậy, lập trường hai người lập tức thay đổi, Lục Tâm Đồng ậm ừ dứt."Bởi vì. . . . . . Điện thoại em có nghe được, điện thoại di động cũng còn pin. . . . . ." làm chi dùng ánh mắt "Em ngốc" nhìn a!


      "... đừng nghĩ sang chuyện khác! đối với ta có hứng thú, đối với em cũng giống vậy a, có chút nào muốn chạm vào em, nhất định là tại bên ngoài ăn thịt cá, đối với loại cháo trắng rau dưa như em ngán. .những . . . ." gì muốn dạy dỗ ? Chỉ là dễ nghe á..., đến cuối cùng còn phải là bỏ qua.


      lại đối với có hứng thú? Giang Thánh Tu hận thể mở to miệng ăn hết ! Dục vọng của cũng chỉ là cái hôn hay vuốt ve là đủ rồi, nghĩ cùng trở thành vợ chồng thực thụ!


      "Đó là bởi vì em rất sợ đau, muốn ép buộc em. " quý trọng , tôn trọng , làm sao lại bị hiểu lầm là muốn đụng ? "Có ?" Lục Tâm Đồng kinh ngạc nhìn .


      "Chẳng lẽ em cho rằng chút sức quyến rũ em cũng có sao? "Nhìn tự ti đến cúi đầu, Giang Thánh Tu bật cười lên. "Vậy nếu phải nên thử chút nhìn đối với em có phản ứng hay a? Thuận tiện thử chút rốt cuộc có được hay ? Hả?" xong, thanh của hơi khàn khàn, chia lìa mấy ngày, rất muốn ôm lấy , có rất nhiều chuyện muốn làm với . . . . .
      linhdiep17xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :