1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      midnight, shakugan012, Juuni18 others thích bài này.

    2. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      dug la co nghi luc. Nhung vai lan nua chac hong mat:061::061:
      trạch nữLạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 170: Cảnh xuân đầy mặt (7)
      “Ai dạy em?” Dường như hỏi có chút nghiến răng nghiến lợi.

      này cái gì cũng chẳng biết, mới nghĩ ra kiểu phương pháp này trị , chắc chắn hai hoặc Nghiêm nghiệt dạy rồi!

      “…” Ngón tay Hứa Y Nhiên chỉ chỉ trời, “ ấy dạy.”

      Giống như người Nghiêm gia muốn nhắc tới cái tên dọa người của Nghiêm Thiếu Huân, bao giờ cũng dùng ngón tay thay thế…

      Vì chỉ trời, thông thường động tác này có thể hiểu là ‘ của thần thánh’ hoặc là ‘người ngoài hành tinh’…

      “…” Nghiêm Thiếu Hành tuy luôn luôn mạnh mẽ, nhưng đối với trai của mình vẫn thực chịu thua.

      Trực tiếp trả thù được, nên tính lần sau về nhà, phá hủy cái người máy ngày thường ở nhà kia.

      sai, Nghiêm Thiếu Hành chính là người Hứa Y Nhiên thấy lần trước, mỹ nữ kinh diễm đến thể nên lời kia, người Nghiêm gia kiên quyết cho rằng đó là người máy hoặc người ngoài hành tinh…

      Hứa Y Nhiên từ ghế salon bò dậy, chạy vù vù tới khoảng cách an toàn, sau đó mới hỏi , “… vừa bị gì thế?”

      vẫn khá quan tâm vấn đề trí lực của chồng trước.

      Nghiêm Thiếu Hành vừa bực vừa buồn người nhìn con thỏ ở xa xa, vươn tay với , “Về đây.”

      " về." Lắc đầu như trống lắc, Hứa Y Nhiên cương quyết về bên người con sói hoang.

      về về, Nghiêm Thiếu Hành cũng ép nữa, thực ra chạm cũng chạm chẳng được, ôm về, cũng chỉ có thể tiếp tục thử thách khả năng tự chủ của bản thân thôi.

      Cười liếc vợ mình, Nghiêm Thiếu Hành cầm điện thoại gọi, bảo đầu bếp trong nhà qua đây vài hôm, cũng tính trả lời câu hỏi trước đó của Hứa Y Nhiên.

      vừa bị sao ta?

      Thực ra đáp án rất đơn giản, chỉ vì rất tự nhiên câu “nhà chúng ta”, đợi lâu thế, này cuối cùng cũng càng ngày càng tiếp nhận , cũng càng lúc càng xem nơi đây là nhà, đương nhiên vui vẻ rồi.

      “Nhiên Nhiên, tắt đèn.” Điện thoại xong, Nghiêm Thiếu Hành với Hứa Y Nhiên còn núp ở nơi xa kia.

      “…Gì chứ?” Sao có cầu quái thế?

      Nghiêm Thiếu Hành lại trả lời, sâu xa khó lường nhìn .

      “…” Quên , trẻ con cũng có bí mật , thể bắt nạt .

      Công tắc ở ngay bên cạnh Hứa Y Nhiên, cho nên rất phối hợp tắt đèn.

      Còn tưởng sau khi tắt đèn Nghiêm đại tổng tài có biểu kinh người gì, ví như tru tiếng vào đêm trăng tròn hay muốn thay mặt ánh trăng tiêu diệt ai đó…

      *************************
      Chương 171: Cảnh xuân đầy mặt (8-)
      @Mizuki @Lnmt131 @ Trần @Tiểu tinh @Betty @trạch nữ @Nhược Vân @myuyen @linhdiep17 @Neavah Redneval @AnLy90
      midnight, shakugan012, Juuni18 others thích bài này.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Mới có mấy ngày nà ta mù thông tin rồi. Má thẩm, con k0 muốn ăn chay
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 171: Cảnh xuân đầy mặt (8 )

      Nhưng nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, chỉ thấy Nghiêm Thiếu Hành vắt áo vest lên cánh tay, dáng người thẳng, lấy tư thế bất khả xâm phạm đặc biệt cao quý đặc biệt nghiêm nghị lên lầu.

      … Trẻ con nghĩ gì, đúng là nhìn ra, đây là khác biệt đó khác biệt đó.

      Thực ra Nghiêm Thiếu Hành vội lên lầu tắm nước lạnh mà thôi… Tắt đèn, lại dùng áo vest che giấu chút cũng tồi, bằng xem ra… Khụ khụ.

      ——————

      Chú Trần – đầu bếp của Nghiêm gia làm việc ở đấy hơn hai mươi năm, luôn luôn trầm mặc ít , hầu như tất cả thời gian rảnh rỗi đều phung phí ở nhà bếp, chuyên tâm làm món ăn, thoạt nhìn rất nghiêm túc điềm tĩnh.

      “Cảm ơn nhị thiếu gia, cảm ơn mợ hai!” Giọng chú Trần hoàn toàn y như được cứu vớt.

      Hứa Y Nhiên 囧, cũng kịp chỉnh cách xưng hô của ông, “Sao thế?”

      Chẳng lẽ Nghiêm đại thiếu từ địa bàn ra ngoài “dò xét”?

      ngờ lần này phải Nghiêm Thiếu Huân dọa người, “ thiếu gia chiều nay có mang người về, tất cả mọi người nhìn thấy là ai, có điều giờ bầu khí trong biệt thự… rất đáng sợ.”

      Nghiêm nghiệt dù sao cũng là thiếu gia nhà họ Nghiêm, chú Trần cũng ngại quá huyễn hoặc, chỉ chọn những từ cẩn trọng nhất.

      Vốn có phu nhân ở nhà, vừa thấy tình huống này lập tức ra khỏi cửa, những người Nghiêm gia khác nghe được tin tức, tối nay cũng đều về, toàn bộ người giúp việc kể cả quản gia đều xin nghỉ, ai cũng chạy, chỉ có ông ngốc nghếch ở trong bếp nghiên cứu món ăn, đợi đến lúc phát tình hình có gì đó đúng kịp nữa rồi… ┭┮﹏┭┮

      Hồi tưởng lại buổi tối hôm nay vừa u ám vừa kinh khủng ở biệt thự Nghiêm gia, chú Trần lúc nào cũng thành và nghiêm túc thực muốn khóc.

      Sợ hai người Hứa Y Nhiên hiểu tình huống, ông thành , “Nhị thiếu gia nếu gọi tới, tôi chuẩn bị tìm đại thiếu gia xin nghỉ rồi.”

      Chuyện này khiến Hứa Y Nhiên hiểu tình huống nghiêm trọng cỡ nào.

      Bởi đối với người Nghiêm gia mà , trừ phi trong nhà có ai gặp nguy hiểm, bằng chỉ có tình huống, bọn họ mới chủ động tìm Nghiêm Thiếu Huân —— người ngoài hành tinh xâm lấn trái đất.

      Hứa Y Nhiên nghe xong vừa 囧 vừa nghi ngờ, vội vàng sắp xếp chỗ ở cho chú Trần, nét mặt Nghiêm Thiếu Hành vẫn có chút ngưng trong, “Giờ nó ở nhà sao? tới công ty à?”

      Sau khi Nghiêm nghiệt tốt nghiệp bèn rời Nghiêm gia, tự mình gây dựng nghiệp, tại công ty cũng kinh doanh như diều gặp gió, nên Nghiêm Thiếu Hành biết em họ của mình ngày hôm nay làm.

      Chương 172: Cảnh xuân đầy mặt (9)
      “Hôm nay thiếu gia trở về liền ra ngoài nữa.”

      Cau mày, sắc mặt Nghiêm Thiếu Hành càng ngày càng tệ, còn tưởng em họ đón người về, bèn ra cửa để yên tĩnh chút, bằng dưới cơn kích động, chẳng biết làm ra chuyện gì.

      vỗ đầu Hứa Y Nhiên, “ về nhà tí, đêm nay có thể trở lại.”

      “Vâng.” Tối qua Nghiêm nghiệt muốn lên máy bay rất quái lạ rồi, hôm nay mang người về Nghiêm gia, mới đón từ bên ngoài ư? Thấy Nghiêm Thiếu Hành hình như rất vội, Hứa Y Nhiên cũng hỏi nhiều.

      Ngay cả quần áo cũng thay, Nghiêm Thiếu Hành mặc bộ đồ ở nhà, cầm chìa khóa gấp gáp ra ngoài, vừa vừa gọi điện, “ hai? tìm người về rồi… Đúng, ở nhà… Được, em qua đó giúp ngay.”

      Cuộc đối thoại của hai người khiến Hứa Y Nhiên và chú Trần sợ hết hồn.

      “Giúp?” Nghiêm đại thiếu cần người giúp ư? Hơn nữa nghe được ý tứ của cuộc gọi này, giống như hai em Nghiêm gia liên thủ với nhau chế ngự Nghiêm nghiệt…

      Hứa Y Nhiên bản lĩnh của hai người họ thế nào, chẳng qua là kinh ngạc lại lo lắng, còn mặt chú Trần muốn tái mét.

      Thân thủ của đại thiếu gia và nhị thiếu gia, làm lính đánh thuê cũng thành vấn đề… Nhưng muốn cả hai người họ liên thủ, vậy chỉ có khả năng —— thiếu gia nổi điên rồi…

      Tối hôm đó, Nghiêm Thiếu Hành thực trở lại, chỉ gọi cuộc điện thoại, vội câu đêm nay thể về rồi cúp máy.

      Hứa Y Nhiên cảm thấy bản thân bị ảo giác, hình như nghe được đầu dây bên kia có tiếng đánh nhau, tiếng va chạm thân thể đó rất chân , nghe còn chấn động hơn hiệu ứng thanh đặc hiệu trong phim nữa…

      Tâm thần yên cả đêm, sáng hôm sau, Hứa Y Nhiên xách cặp lồng giữ nhiệt, dựa theo ước định mang bữa sáng cho Tả Tư Thần.

      đến công ty sớm, những đồng nghiệp khác còn chưa tới, trong phòng làm việc chỉ có hai người họ.

      Tả Tư Thần vốn ăn buổi sáng, đột nhiên ngẩng đầu hỏi , “ lo lắng cho bạn trai?”

      “…Hả? có.” Hứa Y Nhiên luôn miệng phủ nhận, nhưng gương mặt khống chế được thoáng ửng đỏ.

      Tuyệt đối phải bạn trai, là… chồng trước mà! Nhưng đáp án này, thực có cách nào hùng hồn thốt ra…

      “Từ lúc bước vào cửa tâm thần yên, cách nửa phút lại nhìn điện thoại lần.” Tả Tư Thần cười vạch trần .

      “…” đúng là đợi điện thoại của Nghiêm Thiếu Hành, vốn sáng sớm muốn gọi rồi, nhưng lại sợ mấy em họ thực đánh nhau, khi gọi tới, làm Nghiêm Thiếu Hành phân tâm, đành phải tiếp tục chờ.

      Chương 173: Cảnh xuân đầy mặt (10)
      Hứa Y Nhiên bị mặt càng lúng túng hơn, lúc này ngay cả phủ nhận cũng chẳng có, ràng chính là tra hỏi “ ”, nhưng Tả Tư Thần chả vui vẻ tí nào, thậm chí nhìn gương mặt Hứa Y Nhiên nhàn nhạt đỏ ửng, trong lòng thoáng khác thường.

      Người Tả gia có hơi kiêu ngạo, lai lịch Hứa Y Nhiên chẳng đáng để thăm dò, Tả Tư Thần cũng thích rảnh rỗi đào bới chuyện riêng tư của người khác, nên cho người điều tra gì cả.

      Căn bản nghĩ tới Hứa Y Nhiên có quan hệ với Nghiêm Thiếu Hành, còn tưởng ‘bạn trai’ kia, là Tùy Dật.

      Tùy Dật về Mỹ chẳng biết làm gì, mà đến nay chút tin tức cũng có, lo lắng cho bạn trai, nên tâm thần yên đợi điện thoại ư?

      Từ lúc bắt đầu quen biết Hứa Y Nhiên, chỉ biết là bạn của Tùy Dật.

      , có cảm giác gì với Tùy Dật, chả ghét cũng chả thích, là con riêng của ba, chỉ là ân oán của người đời trước thôi, ngoại trừ quyền thừa kế nhất định phải đoạt được, vốn thù hận gì với Tùy Dật cả.

      Nên Hứa Y Nhiên là bạn Tùy Dật, cũng chỉ xem như bạn học cấp ba kiêm đồng nghiệp giai đoạn tại thôi.

      Có điều đến ngày hôm nay, thân phận này bỗng dưng làm thoải mái.

      Hứa Y Nhiên căn bản chú ý tới vẻ kỳ quái của người đàn ông bên cạnh, Tả Tư Thần , cũng liên tục xem di động như vậy nữa, nhưng vẫn sốt ruột chờ điện thoại.

      Cũng may tới 10 giờ, Nghiêm Thiếu Hành cuối cùng cũng gọi tới.

      “Vợ ơi, mệt mỏi.”

      Giọng trầm ấm như men say rất thu hút rất thành thục, thốt ra bèn có chút vấn đề.

      Nũng nịu mờ ảo là chuyện gì xảy ra?

      Được rồi, nghe giọng hình như rất mệt mỏi, chính là so đo với ‘kẻ ngốc’, “ sao chứ?” Hứa Y Nhiên hỏi rất ngay thẳng rất nghiêm túc.

      “Có sao.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia còn thở dài tiếng.

      Hả? Hứa Y Nhiên bắt đầu khẩn trương, “Làm sao vậy? Bị thương à?”

      “Nhớ vợ.” Đối với lo lắng của Hứa Y Nhiên, Nghiêm Thiếu Hành trả lời rất bình tĩnh.

      “…Nghiêm Thiếu Hành!” Đừng tưởng bây giờ là ‘trẻ con’, thể bắt nạt !

      Đáng tiếc sợ đồng nghiệp nghe được, Hứa Y Nhiên bèn trốn trong phòng giải khát, chả dám lớn tiếng gọi tên , nghe vào thực hết sức khí thế.

      Nghiêm Thiếu Hành nở nụ cười, còn rất hưởng thụ khi vợ bảo bối của gọi thế này…

      Có điều xoay người lại nhìn đống lộn xộn bên trong, cười nổi.

      Chương 174: Cảnh xuân đầy mặt (11)
      Day day mi tâm, lại thở dài, “ rời được, bằng giờ nghỉ trưa tới công ty tìm em rồi.” thực nhớ vợ đó.

      “…Vâng.” Hứa Y Nhiên đáp tiếng rất mơ hồ, chột dạ dám nhiều.

      Giờ vốn ở công ty mình mà…

      Hôm nay may mắn, Nghiêm Thiếu Hành được, nếu chẳng phải lộ rồi sao?

      Thực ra cảm thấy chuyện thương thầm Tả Tư Thần, chả cho người khác biết, mà với Nghiêm Thiếu Hành cũng có gì.

      Thừa cơ hội này, Hứa Y Nhiên muốn thành thẳng thắn với , bản thân bị điều tới Tả thị hỗ trợ.

      “Tôi…”

      Nhưng mới vừa được chữ, đầu dây bên kia đột nhiên khẽ quát tiếng, “Ngăn nó lại!”

      “Lát gọi cho em.” Nghiêm Thiếu Hành vội vàng thông báo câu, hơn nữa là vừa chạy vừa , hơi thở thoáng thay đổi, sau đó bèn cúp máy.

      “…” Hứa Y Nhiên kinh ngạc nhìn điện thoại, trong lòng sợ đến mức khiếp đảm.

      Vừa nãy câu “ngăn nó lại”, chắc chắn là giọng của Nghiêm đại thiếu.

      Thực ra chưa gặp Nghiêm Thiếu Huân, nhưng nghe người ta miêu tả, giọng Nghiêm Thiếu Huân vĩnh viễn nhận ra chút phập phồng nào, khiến người nghe rét buốc sợ hãi, có chức năng “hạ nhiệt làm mát” thần kỳ.

      Nhưng vừa nãy, ngay cả giọng của Nghiêm Thiếu Huân cũng bắt đầu nóng này rồi, Nghiêm nghiệt rốt cuộc làm sao vậy?

      Hứa Y Nhiên yên lòng, sợ ba người đàn ông bọn họ đều mạnh mẽ thành thói, lấy bạo chế bạo, khiến tình huống càng tệ hại, rất muốn về Nghiêm gia xem xét, nhưng lại sợ bản thân trở về tăng thêm phiền phức, nên chỉ có thể lo lắng chờ đợi.

      ngờ, lần đợi tới bốn ngày.

      Nghiêm Thiếu Hành cũng điện cho mấy lần, mỗi lần đều vội vàng câu sao rồi cúp máy.

      Đến trưa ngày thứ năm, việc hình như cuối cùng cũng giải quyết xong.

      “Nhiên Nhiên…” Lúc này Nghiêm Thiếu Hành thực cực kỳ mệt mỏi, ngã lên giường, lướt điện thoại, nhưng ngay cả cũng có sức nhiều.

      Hứa Y Nhiên ngừng giục nghỉ ngơi, tối về nhà hẳn , hai người họ trò chuyện được vài câu, bèn cúp máy.

      Sau đó Nghiêm Húc gọi cho , cho biết hôm nay Nghiêm Thiếu Hành phải dự bữa tiệc, phải rất khuya mới trở về.

      Bình thường Nghiêm Thiếu Hành thích xã giao, trong trường hợp này, đương nhiên có mấy em họ ở công ty thay…

      Có điều lúc này tâm tình Nghiêm nghiệt kích động, mấy em họ của vốn muốn về nhà giúp tay, kết quả thân thủ tốt… liền bị thương.

      [​IMG]

      Chương 176: Cảnh xuân đầy mặt (13)
      “… Tôi còn việc, nữa!”

      Hứa Y Nhiên cảm thấy mình có tiền đồ, nhưng biết nên tiếp chiêu thế nào, đành phải kiếm cớ chạy trốn.

      “Dám cúp máy, đêm nay…” Đầu dây bên kia, người đàn ông chậm rãi thong dong , tuy chưa dứt lời, nhưng giọng điệu nguy hiểm lại xấu xa vậy kia, ai nghe được cũng biết đêm nay như thế nào.

      Mặt Hứa Y Nhiên càng đỏ bừng, nổi giận, “Tối nay tôi về!” xong lập tức cúp máy.

      khí thế á khí thế tí nào… Cúp máy xong, Hứa Y Nhiên bèn rầu rĩ muốn trực tiếp đập đầu vào bàn.

      Chẳng phải nên hùng hồn chất vấn “Đêm nay muốn gì chứ” sao? về nhà, giống như bị dọa chạy…

      ràng khi mới dọn về, khí thế lắm mà! Lúc đó mỗi ngày đều dụ dỗ như trẻ con, còn kể chuyện trước khi ngủ cho nữa.

      Mặc dù bây giờ cũng dỗ như trẻ con ấy, nhưng hình như dỗ miết dỗ miết, sau cùng người bị dụ dỗ đổi lại thành

      buồn bực, điện thoại lại vang lên, Hứa Y Nhiên ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn bèn nhận cuộc gọi, “Gì nữa!”

      Vâng, lần này xong trái lại rất có khí thế. hài lòng gật đầu.

      Đầu dây bên kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó giọng lễ độ tao nhã mới vang lên, “Tôi là Tả Tư Thần.”

      “…” Giờ muốn mua khối đậu hũ, ai cũng đừng cản !

      Lặng lẽ ở trong lòng rơi lệ, Hứa Y Nhiên còn phải đưa ra giọng rất già dặn, “Thần Thiếu, có chuyện gì sao?”

      “… Giúp tôi xem xét chút, trong phòng làm việc có cây bút máy màu đen , đen như mực ấy, phần đuôi có khảm viên kim cương đen.” biết vì sao, Tả Tư Thần thoáng dừng lại mới tiếp.

      “Được, tôi coi thử.” Hứa Y Nhiên lập tức buông máy, đứng dậy tìm.

      Cấp dưới Tả Tư Thần có hiệu suất tương đối cao, nên trong phòng làm việc chỉ còn bốn người Hằng Viễn tăng ca thôi, Tả Tư Thần quen với nhất, gọi cho cũng kỳ quái gì.

      Chỗ bọn họ làm việc ban đầu là phòng hội nghị, diện tích , Hứa Y Nhiên vốn nghĩ khi tìm được điện cho , nhưng Tả Tư Thần hình như chẳng muốn cúp máy, buộc lòng phải giữ máy tìm.

      Hứa Y Nhiên chăm chú tìm kiếm xung quanh, ở đầu dây bên kia, trái lại Tả Tư Thần hơi ngây người.

      Vừa rồi Hứa Y Nhiên cho rằng Tùy Dật gọi tới ư?

      Tiếng “Gì nữa” kia hình như rất khí thế, nhưng cẩn thận nghe kỹ, giọng điệu đó ràng là vừa thẹn vừa quẫn, lại hung dữ, nghe thế nào cũng giống như làm nũng hơn.

      Chương 177: Cảnh xuân đầy mặt (14)
      Nhưng mà sau khi phát đầu dây bên kia là , lập tức khôi phục giọng điệu hàng ngày, rất công việc hóa, rất già dặn nữ tính và lịch sử.

      Tả Tư Thần cười lắc đầu, sao lại để ý những thứ này chứ?

      Giờ điều nghĩ, nếu Tùy Dật bắt đầu liên lạc với , chắc cũng sắp về nước rồi, phải chuẩn bị sẵn sàng thôi.

      Hứa Y Nhiên cũng biết trong lòng Tả Tư Thần nổi bão, cẩn thận tìm kiếm vòng, sau cùng mới tìm được cây bút máy đen kia ở khe hở giữa chậu bông và góc tường.

      Khá may mắn là, vỏ ngoài của cây bút máy bị trầy xước.

      Nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, tâm tình Hứa Y Nhiên tệ, sau khi báo cáo kết quả, bèn hỏi , “Thần Thiếu, trước tôi đặt cây bút bàn ngài nhé?”

      Trong phòng hội nghị ra có cái bàn tròn, chẳng qua Tả Tư Thần luôn ngồi ở chủ vị, trước mặt cái bàn , cũng có thể xem như ghế ngồi cố định.

      ngờ im lặng lúc, Tả Tư Thần lại cự tuyệt, “Trước để ở chỗ .”

      Hả? Căn bản chưa kịp thắc mắc, trong điện thoại truyền tới tiếng cúp máy “Tút tút tút”, Hứa Y Nhiên cầm di động, mờ mịt.

      Xem như cây bút máy này có khảm kim cương đen , nhưng với thân phận như Tả Tư Thần mà , thứ này chưa hẳn là vật rất có giá trị.

      Nhưng chẳng những gọi riêng cho , mới vừa rồi tìm được ở sàn, còn hỏi câu có hỏng nữa, ràng cho thấy cây bút máy này rất quý, chừng còn có ý nghĩ đặc biệt nữa.

      Trong nháy mắt, làm sao lại để ở chỗ trước ?

      Có phải gần đây tăng ca quá nhiều chăng, nên đầu óc Tả Tư Thần cũng rối loạn rồi…

      Hứa Y Nhiên lặng lẽ 囧, cảm thấy nếu sau này muốn làm nữa, lại về quê bán quả óc chó, đây nhất định là ngành công nghiệp lên nha.

      Nhiều người cần bổ não quá

      Bút máy này đối với Tả Tư Thần mà có thể đáng bao nhiêu, nhưng đối với đó là mặt hàng xa xỉ thứ thiệt.

      Lo sợ mình làm hỏng hoặc để trong bóp bị trộm, Hứa Y Nhiên cẩn thận lấy vài tờ giấy bọc lại, tính tối nay giấu trong nhà.

      Cũng may hệ thống an ninh trong nhà Nghiêm Thiếu Hành vô cùng nghiêm ngặt, để ở nhà, cũng khác gì để trong tủ sắt ở ngân hàng, chả cần lo lắng mất.

      Có điều mai gặp Tả Tư Thần, nhất định phải khuyên hắnh đổi biện pháp, cho dù cây bút máy này có khơi gợi chuyện xưa đau lòng của nữa, và tạm thời muốn nhìn thấy nó, nhưng cũng cần để ở chỗ

      Chương 178: Cảnh xuân đầy mặt (15)
      Hai người bọn họ thân nha!

      Ở trong lòng tính toán, Hứa Y Nhiên trở lại chỗ ngồi của mình, tiện tay mở tin nhắn chưa đọc.

      Tin nhắn đến từ chồng trước của , nội dung rất đơn giản, “Tối nay về nhà…” phía sau còn có icon giơ nĩa [​IMG].

      Cái icon này thường hay xài, thường thường lúc đói bụng trao đổi với người ta ăn ở đâu, rồi thêm nó ở đằng sau, nhưng sao hôm nay mới phát , cái icon này cười lớn lối xấu xa thế!

      ràng thông báo “Tối nay muốn ăn em” kiểu này, làm mặt Hứa Y Nhiên đỏ bừng, giờ chỉ hận thể giết người, làm thịt Nghiêm Thiếu Hành thành trăm mảnh!

      Đêm nay thực về, về căn phòng thuê!

      Chờ buổi tối kết thúc tăng ca, Hứa Y Nhiên thực ngồi xe điện ngầm trở về căn phòng mình thuê, tính về tới nhà mới báo Nghiêm Thiếu Hành.

      Ngay cả điều trong điện thoại nên thế nào, đều nghĩ xong, hừ hừ hừ.

      Kế hoạch rất tốt đẹp, nhưng có câu đạo cao thước, ma cao mười trượng…

      Khi tới cánh cửa bằng xà lim, Hứa Y Nhiên còn vui mừng rạo rực lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho Nghiêm Thiếu Hành, lấy le chút bản thân an toàn thoát khỏi móng vuốt sói.

      Nhưng điện thoại vừa kết nối, lại nghe được từ phía sau truyền tới bản violong du dương, 《 Love’s greating 》rất nổi tiếng.

      Tuy chưa từng nghe nhạc chuông của Nghiêm Thiếu Hành, nhưng Hứa Y Nhiên vẫn cảm thấy ổn, cơ thể vừa xoay đầu, đúng lúc trông thấy gương mặt điển trai phóng đại dán tới.

      “Nhiên Nhiên, em tìm à?” Ông chồng trước ngây ngô nên ở nhà lại xuất trước mặt , cười cực kỳ xấu xa, cánh tay còn vòng qua, rất khách khí ôm lấy .

      “…” muốn tìm , muốn đánh cơ!

      Từ lúc bắt đầu thực tập Hứa Y Nhiên ở nơi này, vì chủ cho thuê ở tầng ba, nên biết tầng này có mấy hàng xóm láng giềng.

      Giờ chỉ sợ bị người ta trông thấy rồi ăn tốt, vội vàng đánh giá xung quanh, “Xe đâu?” chuẩn bị nhét người vào trong xe.

      “Giấu rồi.” Nghiêm Thiếu Hành trả lời rất bình tĩnh.

      “…” Hứa Y Nhiên lại bình tĩnh nổi, nghiến răng nghiến lợi cực kỳ muốn làm thịt người.

      Trí thông minh của chỗ nên dùng đều dùng hết sao!

      muốn bức chỗ giấu xe, xa xa có hai người tản bộ tới, nhìn hình dáng, thế nào lại giống bác Vương ở tầng hai nhỉ?

      Sợ bị bác Vương bắt gặp, Hứa Y Nhiên lập tức kéo Nghiêm Thiếu Hành .
      Last edited: 20/6/15
      midnight, shakugan012, Juuni18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :