1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Canh Chan Cơm

      Canh Chan Cơm Active Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      111
      xé tem. xoẹt xoẹt. trương tân này là đối tượng nguy hiểm. cần diệt trừ
      Tiểu Yên thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Don phuong ma, phai de TT co 1 chut gi do goi la ki niem ma, nho TT ta moi thay duoc do chuaaaaaaaaa cua lao C a.........gung cang gia cang cay nhoaaaaa
      Tiểu Yên thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      TT này đúng là đồ bựa lợi dụng..........ghét thế..chú cố đá nó sang châu phi
      thank nàng
      Tiểu Yên thích bài này.

    4. Gà Ham Ăn

      Gà Ham Ăn New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      9
      Truyện hay wá...chú Cố đc hp rồi
      Tiểu Yên thích bài này.

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 58

      Cố Trì Tây hỏi câu lập tức làm sáng dự cảm luôn tồn tại trong lòng Tùng San, cau mày, im lặng lúc mới ngẩng đầu nhìn , "Nếu hỏi em như vậy, điều này đồng nghĩa với việc sớm phát , phải sao?"


      Ánh mắt Cố Trì Tây thâm thúy nhìn , gì.


      Tùng San càng nhíu chặt mày, mắt nhìn thẳng , " biết ta có tình ý với em, còn cố ý sai ta đón em tới Trạch Viên?"


      tới đây trái tim của bỗng nhiên thắt lại, đôi mắt nhìn càng thêm khó tin, "Cố Trì Tây, cố ý thử em?"


      Cố Trì Tây nắm tay chặt hơn, "San San, thử em, mà thử Trương Tân.”


      Tùng San cười khẩy, "Có khác biệt sao? Hay là, trong mắt em chỉ là đạo cụ?"


      Sắc mặt của Cố Trì Tây thay đổi "Đương nhiên phải, San San, em là bảo bối quý giá của .”


      Tùng San rút tay mình ra, cúi đầu cười cười, "Lấy bảo bối quý giá làm đá thử vàng? Cố Trì Tây hào phóng.”


      Cái cảm giác này rất khó chịu.


      tránh khỏi người , ngồi sang bên kia, dựa sát người vào cửa xe, quay đầu nhìn ra ngoài.


      Cố Trì Tây thở dài, "San San, thực xin lỗi.”


      quay đầu, lạnh lùng hỏi: "Vậy kết quả có thỏa mãn ? Có nằm trong dự kiến của ? Hoàng Đế Bệ Hạ? Thần thiếp có làm Bệ Hạ hài lòng ?"


      Cố Trì Tây đưa tay qua, mạnh mẽ lôi bé con của vào lòng mình, hung hăng hôn , "Kết quả chính là, Trương Tân thể giữ lại, để cho cậu ta còn cơ hội gặp em.”


      Tùng San hít hơi khí lạnh, " tính giải quyết ta như thế nào? tên xuyên tim? Hay chôn sống ngay tại chỗ?"


      " làm gì cậu ta cả, chỉ phái cậu ta đến nơi khác mà thôi.” Cố Trì Tây .


      Tùng San lại lần nữa tránh khỏi , cười : "Vậy em có nên quỳ tạ hoàng ân hay đây? Có nên với tiếng vạn tuế vạn vạn tuế?"


      Sắc mặt Cố Trì Tây lại đen thêm vài phần, "Vậy em thấy nên làm như thế nào? Tiếp tục để cậu ta ở bên cạnh mơ ước người phụ nữ của sao?"


      Giọng của khi câu này cực kì sắc bén, giống như gió lạnh buốt thấu xương, còn mang theo lực khiến xương cốt tan ra xuyên thẳng vào tim. Tùng San kinh hoàng, sau đó mới chợt nhận ra, đây mới là Cố Trì Tây, chỉ là người đàn ông lớn tuổi thâm tình đơn, mà còn là người có khí thế vương giả uy nghiêm được phép xâm phạm.


      Tùng San yên lặng cúi đầu, dựa vào lưng ghế, khoanh tay, hai chân chụm lại, lời, lâu sau cũng thể tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ.


      Cố Trì Tây nhìn dáng vẻ này của liền có chút hối hận, vừa rồi quá giận dữ, nhất thời kích động nên mới năng ngoan độc. luôn là người nắm được cục diện, băng núi Thái Sơn có tan cũng chớp mắt, nhưng cứ động vào chuyện của Tùng San, liền mất vẻ bình tĩnh thường ngày.


      tên Tống Đào khiến cực kì giận dữ, huống hồ là Trương Tân.


      Trương Tân là người do chọn, làm việc thận trọng cẩn thận, vui buồn biểu ra mặt, từ trước tới này lấy mệnh lệnh làm mục tiêu, chưa từng làm việc vô nghĩa. Nhưng càng là người như vậy, khi có lòng riêng càng nguy hiểm. Bởi vì họ giấu quá sâu.


      phải rất vất vả mới chiếm được trái tim của bé con, sao có thể cho phép mối nguy như vậy tồn tại bên cạnh mình.


      Nhưng Trương Tân là người bồi dưỡng năm năm, đúng là nhân tài hiếm có. Nếu giải quyết triệt để rất đáng tiếc, bên cạnh đó có nhiều chuyện phát sinh nhiều rắc rối. Cho nên mới quyết định thử lần, xem xem lá gan của tên nhóc này lớn đến mức nào.


      Cố ý rời khỏi đường cao tốc đường cũng cho qua, nhưng cậu ta còn làm cho xe gặp trục trặc khởi động được, mượn cơ hội này cõng San San. còn nhịn nữa phải Cố gia ở thành phố A này.


      Đoạn đường kế tiếp, hai người vẫn gì. Khi xe lái vào Giang Phong Uyển đêm khuya, Cố Trì Tây xuống xe, sang phía bên kia mở cửa xe, bế Tùng San từ trong xe ra. Vừa rồi bế nhanh quá, giày Tùng San ném mặt đất còn chưa kịp vào. Tùng San cũng gì, tùy ý để bế vào cửa, cho đến khi bị đặt sô pha, vẫn lời.


      Lão Tần sớm vùi mình thảm ngủ say, ngáy rầm rì. chịu trở về ổ của mình ngủ, vừa nhìn là biết nó đợi Tùng San quay về ngủ quên mất. Tùng San rời khỏi sô pha quỳ xuống sàn, tay sờ sờ lưng Lão Tần.


      Cố Trì Tây lấy hộp y tế ra, đến trước mặt , cũng ngồi thảm, vươn tay nắm lấy chân , dùng cồn sát trùng cẩn thận lau miệng vết thương.


      " phải em Trương Tân cõng em sao? Sao chân lại thành ra như vậy?" Giọng điệu của mang theo trách cứ, lại lộ ra đau lòng.


      Tùng San nhìn , "Trương Tân chỉ cõng em tới căn nhà bên đường, còn đường tới thôn em tự , giày cao gót rất khó đá sỏi.”


      Cố Trì Tây càng thêm đau lòng, "Vậy sao em để cậu ta cõng tiếp?"


      Tùng San trừng mắt nhìn , " thấy mình rất mâu thuẫn sao? ta mới cõng em đoạn đường đẩy ta tới biên cương, nếu ta vẫn cõng em, chém ta thành trăm mảnh chắc?"


      Đôi mắt to kia quá nghiêm túc, trong trẻo lại sắc bén, Cố Trì Tây nhìn thấy liền mềm lòng hơn, vì thế cười cười : "San San, sai rồi, em đừng giận nữa.”


      Tùng San nghe ra được giọng điệu của nhàng hơn rất nhiều, khí thế yếu , giận dữ : "Trương Tân với em ham muốn chiếm hữu của rất lớn, quả nhiên sai.”


      Cố Trì Tây chớp chớp mắt, "Hả? Cậu ta còn gì nữa?"


      Tùng San nhìn Cố Trì Tây, cười cười : " ta em ở bên rất vất vả, ta sợ em hối hận.”


      Cố Trì Tây cười , tên nhóc này quả nhiên biết an phận.


      Tùng San thấy vẻ mặt cũng đoán ra được vài phần ý nghĩ của , tiếp: "Cố Trì Tây, sai, em sớm phát ra chuyện Trương Tân có khả năng thích em. Cho nên khi gặp ta em luôn rất cẩn thận, cũng phải sợ hiểu lầm, em chỉ muốn ta nghĩ nhiều. Nhưng hôm nay rất quá đáng, chỉ quá đáng đối với Trương Tân, còn quá đáng với em. Vừa rồi em rất kiên định với Trương Tân, nếu em quyết định ở bên cạnh thay đổi nữa, ta cũng thản nhiên chấp nhận rồi. Nhưng bây giờ em biết tất cả chuyện này đều là do sắp đặt, em cảm thấy lòng mình rất lạnh lẽo.”


      thấy sống mũi cay cay, " có biết, em hạ quyết tâm lớn đến mức nào, mới có thể bước đến bước đường này để được ở bên hay ? lại tuỳ tiện thao túng em như vậy, dùng em để thử Trương Tân, khiến em cảm thấy mình còn tôn nghiêm.”


      Cố Trì Tây lau nước mắt , "Thực xin lỗi, San San, hề muốn làm tổn thương tới lòng tự trọng của em.”


      " chỉ muốn người khác làm tổn hại tới tôn nghiêm của mình thôi đúng ? Bởi vì em là người phụ nữ của Cố Trì Tây ? Tất cả đàn ông đều phải tránh xa em, em nên bị giấu vào trong ngực sau đó cam tâm tình nguyện làm vật phẩm thuộc về , đâu em phải đó, có đúng ?"


      Cố Trì Tây ôm lấy , hôn lên trán , "Bởi vì em, San San, bởi vì quá sợ mất em.”


      Trong lòng Tùng San quặn thắt đau đớn, hai tay ôm chặt lấy , "Cố Trì Tây, lòng em thuộc về rồi. Phải làm sao mới có thể yên tâm đây?" xong lại cười khúc khích, "Hay là chúng ta làm phần hiệp nghị , đó ghi ràng quyền lợi của đôi bên, thấy thế nào?"


      Cố Trì Tây cười, hôn hôn , "San San, em cầu hôn sao?"


      Tùng San sửng sốt, mặt hơi phiếm hồng, có chút tức giận lấy nắm tay đánh hai cái, lại bị đảo người trực tiếp đặt dưới thân. Những nụ hôn tinh tế dày đặc như mưa phùn đồng loạt đáp xuống, hai người nằm thảm trong phòng khách lăn qua lăn lại, Tùng San cẩn thận đè lên đuôi Lão Tần, Lão Tần mơ mơ màng màng sủa "Gâu gâu", lắc lắc cái đuôi đổi tư thế khác tiếp tục ngủ.


      Tùng San bị trêu đùa, trong đôi mắt to đều là ý cười, Cố Trì Tây nhìn thấy mà lòng rung động, toàn thân dưới đều kích thích. Nhịn được nhiệt huyết sôi trào, bế bé con, từng bước lên tầng, mở cửa phòng trực tiếp đặt lên giường. Sau phen kịch liệt mây mưa, tất cả thoải mái an lòng đều bị phát tiết thành mồ hôi. ôm bé con vào trong ngực, bàn tay to lớn ngừng chuyển động làn da trắng mịn của , "San San, trừ ra ai cũng được phép chạm vào em.”


      có chút mệt mỏi, vùi trong lòng , cười yếu ớt, "Vậy ba em sao? Ba em thích nhất là ôm hôn em.”


      Cố Trì Tây cắn cái lên đầu vai , "Ba em cũng được.”


      Tùng San bĩu bĩu môi, " quá độc đoán, em chưa từng so đo chuyện chạm qua bao nhiêu người phụ nữ, thế bị bao nhiều người chạm vào rồi?"


      Cố Trì Tây hôn lên môi , "Từ nay về sau chỉ có em.”


      Tùng San cười hì hì : "Nhưng em còn chưa có cần hay !"


      Cố Trì Tây cười cười, " muốn cũng phải muốn.”


      Tùng San cười , "Vậy em khách khí nữa!" xong liền cắn cái.


      Cảm giác tê ngứa, mang theo xúc cảm trơn ướt, khiến cho trận lửa trong cơ thể vừa vụt tắt nháy mắt lại bùng lên. đảo người lần nữa đặt dưới thân, "Vậy cũng khách khí.”


      Tùng San vội vàng : " đừng quậy nữa, em có chuyện quan trọng muốn , cuối tuần sau, cùng em về nhà .”


      Động tác của Cố Trì Tây ngừng lại, ánh mắt dịu dàng nhìn : "Em chuẩn bị xong rồi sao?"


      Tùng San gật đầu, "Chuyện gì đến cũng phải đến thôi, em muốn để ba mẹ chẳng hay biết gì, em cũng muốn khiến có cảm giác an toàn.”


      Lông mi dài rung động, đôi mắt thuần khiết trong trẻo đó bây giờ lại kiên định như vậy. Gương mặt trắng trẻo như bạch ngọc hơi ửng hồng, thuần khiết, trắng trong. nhìn như vậy khiến lòng vô cùng thỏa mãn, mạnh mẽ hôn lên môi , "San San, em.”


      Trong Trạch Viên, hoa cúc mùa thu đua nhau khoe sắc, trong vườn hoa này khiến Tùng San có cảm giác như mình lạc vào khu vườn của Hồng Lâu Mộng. Bầu trời trong xanh, nắng ấm áp, bốn phía non xanh nước biếc, trăm hoa đua nở, khiến tâm tình người ta tốt cũng khó.


      cười hì hì trong vườn, chiếc váy màu vàng nhạt người như hoà vào sắc hoa, phản chiếu trong mắt Cố Trì Tây, tựa như con bướm nhàng bay lượn.


      Lão Thẩm gật gù tới, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Cố Trì Tây liền vui vẻ cười ha ha : "Uầy, tệ lắm!" Sau đó ta lập tức ngồi xuống ghế mây bên cạnh Cố Trì Tây, thầm vào tai , "Bây giờ chết có ý nghĩa rồi chứ?"


      Cố Trì Tây đạm mạc nhìn, lười đấu võ mồm với .


      Lão Sở cười : "Này, phải là có chết cũng hối tiếc, có biết dùng thành ngữ thế!"


      Lão Thẩm cười : "Đừng so tài văn học với tôi, tưởng tôi tốt nghiệp tiểu học sao? Lão Cố, tôi thấy ông sống thoải mái quá rồi đấy, mắt thâm quầng hết kìa, lớn tuổi rồi kiếm chế chút.”


      Cố Trì Tây cười : "Mất công ông quan tâm rồi, tôi còn chưa đến mức thành thái giám.”


      Lão Thẩm xoa gáy, "Xem ông đắc ý kìa!"


      Lão Sở hỏi: "Lão Tần đâu rồi?"


      Lão Thẩm cười : " Ngũ Đài Sơn tu hành, cuối năm nay mới về. Lúc ông ấy với tôi, ông ấy cầu phúc thay chúng ta.”


      Lão Sở vò đầu: “ phải ông ấy tin vào Đạo gia hay sao? Sao lại chạy lên Ngũ Đài Sơn?"


      Lão Thẩm buông tay: "Ai biết được, thế giới của mấy vị bán tiên tôi đây học cũng hiểu. Nhưng lão Cố à, gần đây có phải ông tham luyến hồng trần quá hay ? Mấy hạng mục khả thi bên công ty ông chúng tôi rất trông chờ đấy, sao gần đây nghe động tĩnh gì hết vậy, nghe ông còn định loại Trương Tân ra à?"


      Lão Sở : "Tên nhóc đó cũng tệ, sao lại loại cậu ta? Ông cần để cho tôi, tôi còn lo có người giúp tôi giải quyết công việc đây này.”


      Cố Trì Tây cười : " phải loại bỏ, chỉ phái cậu ta thành phố F thôi, ở vịnh Hải Tuyền tôi định xây dựng khu mở rộng, cậu ta đến đó phụ trách.”


      Lão Thẩm gật đầu, "À, ra là bị giáng chức.” Sau đó liền cười hỏi: "Chẳng lẽ chuyện cậu ta thầm thương trộm nhớ bảo bối của ông bị phát sao?"


      Cố Trì Tây khẽ nhíu mày, "Ông nghe được chuyện gì?"


      Lão Thẩm vỗ tay cười : "Chuyện này là à? Ài, tôi buồn cười chết mất! Tôi còn có thể nghe được gì nữa chứ, đều là tiểu tinh của tôi với tôi, ấy trước kia ấy còn tưởng bảo bối của ông và Trương Tân là đôi cơ đấy.”


      Lão Sở : "Chuyện gì thế này, lão Thẩm, phải ông rửa tay gác kiếm rồi à? Sao còn có tiểu tinh gì nữa?"


      Lão Thẩm thở dài, "Haizzz, tôi chỉ thuận đường chơi đùa thôi, nghiêm túc giống lão Cố đâu. đó khá thú vị, cũng hiểu chuyện, tôi cũng chạm vào ấy, thỉnh thoảng đùa giỡn chút cho vui thôi.”


      "Đùa cái đầu ông, già rồi còn biết tiết chế, suýt thành thái giám rồi mà còn chừa. Thế nào, dáng đẹp ? Có mềm mại đầy sức sống như của lão Cố ?" Hai mắt Lão Sở phát sáng.


      "Gọi đến là biết chứ gì, vừa khéo San San cũng ở đây, hai chơi với nhau thấy mấy lão đàn ông như chúng ta nhàm chán.” Lão Thẩm xong liền cầm điện thoại ra ngoài.


      Khi Tùng San thấy Tề Duyệt Tâm tới, cảm thấy có chút tự nhiên, tuy sớm đoán được quan hệ của ta và lão Thẩm bình thường, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn thấy xấu hổ biết gì cho phải.


      Hơn nữa, thể thân nổi với nữ sinh tên Tề Duyệt Tâm này.


      Ngược lại Tề Duyệt Tâm rất nhiệt tình, hoàn toàn có chút xấu hổ, nhìn thấy Tùng San liền nắm tay cười dứt, hoạt bát sáng sủa như chim sơn ca.


      Lão Sở nhìn Tề Duyệt Tâm, rồi lại nhìn Tùng San, sau đó quay lại với Cố Trì Tây và lão Thẩm: "Chậc chậc, lão Thẩm, mắt nhìn người của ông sao thế, kia vừa nhìn biết phải dạng vừa, trông rất già dặn kinh nghiệm, ông nhìn ấy khi đứng cùng San San xem, người toát ra dáng vẻ phong trần. Lão Cố, vẫn là ông biết chọn.”


      Lão Thẩm cười xoa gáy, "Lão Cố chọn vợ, tôi tìm người giống San San sau này làm sao bỏ được? Muốn chơi đùa phải tìm người giống Tề Duyệt Tâm, nhìn thuận mắt lại còn biết cách cư xử, như vậy chơi đùa cũng vui vẻ hơn.”


      Cố Trì Tây nhìn Tề Duyệt Tâm, sau đó với lão Thẩm: "Thế cũng được, nhưng ông phải cẩn thận kẻo bị ta chơi lại.”

      Last edited by a moderator: 12/12/15
      lêthanh9009, Iluvkiwi, noair36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :