1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 158: muốn tạo scandal với ta (10)
      Thư ký trở lại, đồng thời còn có bữa tối của hai người.

      Nhìn thời gian, các đồng nghiệp cũng sớm quay về rồi, nên cầm hộp thức ăn, muốn về phòng làm việc trước.

      "Hứa tiểu thư." Tả Tư Thần lại gọi .

      “Vâng?”

      "Chuyện tối nay. . ."

      Hứa Y Nhiên bỗng nhiên ngộ ra, lập tức cam đoan, “Thần Thiếu yên tâm , tôi lung tung.”

      Nghiêm Huyên gọi tiếng “Thần”, nghe rất ràng.

      Gọi thân mật thế này, hai người họ quen nhau ư? Nhưng lần này về Nghiêm gia, lại chẳng nghe bất kỳ người nào đề cập tới.

      Hai nhà môn đăng hộ đối, quan hệ Nghiêm gia và Tả gia cũng tệ, có trưởng bối nào phản đối hai người họ ở chung với nhau cả, làm gì phải giấu giấu diếm diếm chứ?

      Có điều , biết Tả Tư Thần có bạn rồi, vậy mà chẳng khó chịu tí nào nha… điểm này làm rất bất ngờ.

      Cả ngày nay trôi qua hữu kinh vô hiểm*, sau khi kết thúc tăng ca ngồi xe điện ngầm trở về nhà, từ trạm xe điện ngầm bước ra, thời gian vừa đúng 9h30 tối, tính là muộn lắm.

      * Nguyên văn‘有惊无险‘ : ‘hữu kinh vô hiểm‘ chỉ có bị làm cho kinh sợ, sợ hãi chứ có gì nguy hiểm đến tính mạng.

      … Nhưng cũng tính là sớm lắm, thời gian này là mùa hạ, đường có người, nhưng nên náo nhiệt như vậy.

      Ở lối ra của trạm xe điện ngầm vài nhóm người tụm năm tụm ba, nam nữ già trẻ đều có, đồng loạt nhìn cùng phương hướng, “Là ấy sao?” Có người giọng hỏi thăm người bên cạnh.

      Là ai vậy, có ngôi sao nào quay cảnh đêm ở chỗ này ư?

      Nơi này là trong những khu biệt thự ở thành phố A, ngoài ra còn có khuôn viên mới của trường đại học, nên cảnh quang bên đường được thiết kế tệ lắm, đúng là có đoàn phim ở đây chọn cảnh.

      Hứa Y Nhiên tò mò nhìn thoáng qua hướng kia, sau đó đầu óc nổ “Ong” tiếng.

      Nghiêm Thiếu Hành! Chồng trước của lại đeo kính râm và mũ lưỡi trai, tư thế thong dong đứng dưới bóng tối ở góc đường, cũng sợ mọi người vây xem.

      Hứa Y Nhiên vốn định chạy trốn, tới nơi có ai chú ý gọi điện cho , kêu lập tức về nhà.

      Nhưng thị lực của Nghiêm đại tổng tài rất tốt, xa xa trông thấy Hứa Y Nhiên ra, lập tức nhanh về phía .

      Hơn nửa khuôn mặt của đều bị che khuất, nhưng độ cong môi nhếch lên kia, cho dù là ai cũng biết bây giờ cười, hơn nữa còn cười rất vui vẻ.

      Mà người nọ vừa nhìn khiến vui vẻ thôi…

      “Aizz, nhận lầm người rồi.”

      Quần chúng vây xem lập tức lắc đầu, ai về nhà nấy.

      Ngược lại phải dáng dấp Hứa Y Nhiên đủ xinh, để bọn họ cảm thấy Nghiêm Thiếu Hành coi trọng , mà là Nghiêm Thiếu danh tiếng lẫy lừng làm sao có thể vì cười vui vẻ tới vậy? Tuyệt đối nhận lầm người rồi!

      ***********************
      Chương 159: Liếc mắt đưa tình (1)
      @Mizuki @Lnmt131 @ Trần @Tiểu tinh @Nhược Vân @Betty @myuyen @trạch nữ @AnLy90 @Neavah Redneval @linhdiep17
      midnight, shakugan012, Juuni18 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 159: Liếc mắt đưa tình (1)
      Phản ứng của mọi người khiến Hứa Y Nhiên rất ưu thương.

      Quả nhiên ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết ấy, chồng trước ơi biểu của bây giờ, hết sức vạch trần trí thông minh của đó…

      Nghiêm Thiếu Hành căn bản để ý phản ứng của người xung quanh, thẳng tới trước mặt Hứa Y Nhiên, tay ôm vào lòng, “Mệt ?”

      Cằm của chống đỉnh đầu , hỏi vô cùng thân mật.

      hỏi còn cảm thấy, nhất là lúc tựa vào lồng ngực thoải mái như vậy, Hứa Y Nhiên thực mệt mỏi rồi.

      Nhưng vẫn đứng thẳng trong ngực , cố gắng thoát khỏi vòng tay , “Tại sao lại ra đây?” Aizz, thực ra muốn hỏi “Tại sao lại giả ngốc chứ” !

      “Đương nhiên tới đón vợ về rồi.” Nghiêm Thiếu Hành cười véo mũi , rồi chỉ cho xem, “hôm nay chúng ta xe đạp về, chở em.”

      Trạm xe điện ngầm cách nhà Nghiêm Thiếu Hành có quãng ngắn thôi, bận rộn cả ngày, lúc trở về thấm mệt, nhưng lái xe mà , ở đây lại có chỗ đỗ xe, xe đạp là tốt nhất.

      Nhưng Hứa Y Nhiên nhìn chiếc xe đạp, khóe miệng đột nhiên thoáng co quắp.

      phải có cách nào tiếp nhận “tư tưởng” muốn xe đạp của Nghiêm đại tổng tài, mà chợt nghĩ đến việc…

      “Mấy năm trước có coi tiểu phẩm ?” bỗng dưng hỏi .

      “Tiểu phẩm gì?” Nghiêm Thiếu Hành còn chưa kịp phản ứng.

      “Mua gậy*, bên trông có lời thoại ‘Chỉ số thông minh bây giờ của tôi, cơ bản chia tay xe đạp’…”

      *Mua gậy 卖拐 hay còn có nghĩa bóng là lừa gạt, được Triệu Bản Sơn dàn dựng vào năm 2001 CCTV.

      “…”

      Hứa Y Nhiên xem xét Nghiêm Thiếu Hành, sau đó vẻ mặt ngưng trọng , “Hay là tôi chở về.”

      Chồng trước ơi bây giờ chỉ số thông minh của rất thích hợp phương tiện phức tạp thế…

      Nghiêm Thiếu Hành đương nhiên để vợ chở mình rồi, mà Hứa Y Nhiên lại yên lòng khi xe, nên phương án cuối cùng là…

      “Tôi cần cõng!” Cứng rắn bị người vứt lưng, Hứa Y Nhiên cầm túi xách che mặt, muốn đối mặt với người qua đường hoặc bất kỳ ánh mắt ngưỡng mộ hay quái gở nào.

      Cố gắng cảm thấy hai người họ kỳ quái liên quan với nhau , nhưng nhất thiết đừng ước ao giống nha, đây phải là bạn trai săn sóc, mà là chồng trước lú lẫn đó!

      về phía trước thêm vài phút nữa là tới tiểu khu biệt thự của hai người họ rồi, nếu để bảo vệ tiểu khu bắt gặp, Hứa Y Nhiên cảm thấy sau này khỏi ra cửa nữa.

      thả tôi xuống !” Hứa Y Nhiên cố sức kéo cánh tay , muốn từ lưng nhảy xuống.

      “Nhiên Nhiên.”

      “…Hở?” Giọng trầm nguy hiểm này khiến Hứa Y Nhiên cảm thấy hay lắm.

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 164: Cảnh xuân đầy mặt (1)
      phải đưa nó ra sân bay, ngủ sớm chút , đừng thức khuya nhé.”

      “…Vâng.”

      lại hôn , giống như lưu luyến, “Ngủ ngon.”

      “… nên xuống lầu !”

      “Vợ à, dáng vẻ em xấu hổ rất đáng .” cười cố sức hôn cái, lúc này mới xoay người ra cửa.

      Á…đợi rời khỏi, Hứa Y Nhiên ở trong lòng hét ầm lên, xoay người nằm úp lên gối, chôn mặt .

      Từ lúc bắt đầu nên cõng về, đêm nay kiện nào cả…

      Ngày hôm sau, vẫn phải tới Tả thị làm việc, tới gần trưa, Tô Ngôn tới đưa văn kiện, thuận tiện đưa bữa trưa.

      ngày gặp, sao cảnh xuân đầy mặt cậu thế?” Tô Ngôn ngờ vực đánh giá Hứa Y Nhiên, sau đó mập mờ nhướn mày, giọng hỏi , “Cậu với vị ‘hàng xóm’ kia, có tiến triển gì à?”

      Lần trước màn Nghiêm Thiếu Hành kéo vào trong xe kia bị Tô Ngôn nhìn thấy, Hứa Y Nhiên bèn là hàng xóm của , và ngay lúc này, Tô Ngôn vẫn dùng từ ‘hàng xóm’ để đại diện cho bạn trai của .

      “…Nào có, hàng xóm nhà mình ra nước ngoài học rồi, hơn tháng nữa mới có thể về.” Hứa Y Nhiên xong bày ra bộ mặt chính trực lẫm liệt.

      Đây thực ra cũng phải dối, hàng xóm lầu nhà hôm qua có điện cho , bảo là muốn nước ngoài, nếu có chuyện gì muốn rò rỉ, có thể điện tìm chị .

      Tô Ngôn vô lực đỡ trán, trước còn người ta khiêng vác kiêm chức tài xế cho công ty hôn lễ, hai cái nghề này, có cái gì phải ra nước ngoài học chứ?

      Khinh bỉ năng lực dối của bạn tốt chút, có điều lần này thấy Hứa Y Nhiên rất tự nhiên, còn tưởng người đàn ông lần trước thực ra nước ngoài học rồi.

      “Vậy sao cậu còn cảnh xuân đầy mặt?” Tô Ngôn thoáng kinh ngạc, “Đổi bạn trai rồi?”

      Gần đây hoa đào rất rừng rực nha!

      “…Nào có, hai ngày nay mình nghỉ ngơi tốt đó chứ!” Cái gì mà cảnh xuân đây mặt… nơi nào có cảnh “xuân”…

      “Bớt dốc , lúc tăng ca có thấy cậu ‘tốt’ như thế đâu.” Tô Ngôn tiếp tục khinh bỉ .

      còn tưởng hôm nay có thể chỉ vào cặp mắt gấu mèo của bạn tốt, ai ngờ vẻ mặt nàng hôm nay như có tình ngọt ngào.

      Mới ngày gặp thôi mà… nhanh như vậy có bạn trai mới ư?

      Nhưng mấy ông độc thân được điều tới hỗ trợ Hứa Y Nhiên, mỗi ngày ở công ty đều gặp, nếu có đóm lửa, sớm quẹt ra rồi…

      “Aizz, phải là Tả Tư Thần chứ?” Tô Ngôn bất chợt nghĩ tới khả năng này.

      Chương 165: Cảnh xuân đầy mặt (2)
      Hứa Y Nhiên uống nước, suýt chút nữa bị bạn tốt với suy đoán kỳ lạ làm cho sặc, “Nếu thực thích Tả Tư Thần, giờ nên bày ra bộ mặt u sầu á, vì người ta căn bản chướng mắt mình.”

      “Đó cũng chắc chắn, các nhà truyền thông giờ đào bới tin tức, mọi người đều nhất trí, Tả Tư Thần mắt cao hơn đầu, ai cũng gai mắt.”

      chừng lại thích người đẹp thanh tú như cậu nha, hơn nữa trong nghiệp cậu cũng có thể giúp , chẳng kém thiên kim tiểu thư đâu.” Tô Ngôn rất xem trọng bạn tốt.

      Thấy bạn tốt nghiêm túc như vậy, Hứa Y Nhiên cũng bắt đầu tưởng , bẻ đầu ngón tay tính toán, “Ừ, mình có khoảng mười ngàn trong ngân hàng, đúng là có thể giúp ít.”

      Tiết kiệm chút đỉnh, đủ mời ăn vài bữa cơm rồi…

      Tô Ngôn cười đánh , “Ai tiền với cậu chứ, mình là năng lực làm việc của cậu, cậu chính là tài nữ của đại học P mà.”

      “Tả thị vào được, trong công ty tùy tiện chọn đại người cũng ở trường danh tiếng mà.” Hơn nữa… Hứa Y Nhiên lặng lẽ nghĩ, chính mình có thể đậu đại học P, đều nhờ Tả Tư Thần cả.

      Nhưng Tô Ngôn phải đùa, “Y Nhiên, biết lần này tại sao phòng kế hoạch của chúng ta có người qua đó ? Hợp tác giữa Tả thị và công ty chúng ta sớm đàm phát xong, vốn liên quan gì tới phòng kế hoạch, nhưng sau khi Thần Thiếu trở về, bác bỏ toàn bộ kế hoạch.”

      “Giám đốc phòng kế hoạch của Tả thị chính là tâm phúc của chồng ba Tả Tư Thần, có người chuyện này trở thành mồi dẫn lửa, giờ nội bộ Tả gia lục đục.”

      Hứa Y Nhiên ngây người lúc, ngày đó trong lúc họp thất thần, chú ý nghe, hèn gì…

      Tô Ngôn cảm thấy quái lạ, “theo lý thuyết mà , Tả Tư Thần là con trai độc nhất của Tả gia, là thái tử danh xứng với thực, Tả thị sớm muộn gì cũng là của , họ ngoại cho dù vừa lòng , vậy cũng dám để lộ ra ngoài, quái nha… Chẳng lẽ bọn họ có đầu óc.”

      Tô Ngôn biết tồn tại của Tùy Dật, nên chẳng hiểu những người đó nghĩ gì.

      Hứa Y Nhiên lắc đầu, aizz, quả thực Nghiêm gia vui vẻ hòa thuận là trường hợp đặc biệt, đại gia tộc mà, trong nhà lúc nào cũng đấu thành đoàn.

      Tô Ngôn khua tay với , “Hoàng tử gặp nạn, Tả Tư Thần vừa trở về liền đối mặt với mớ hỗn độn, đây chính là thời gian cần người an ủi, giờ cậu hỏi han ân cần phen, thấy, bên người vừa có người tài giỏi vừa có người đẹp tri kỷ dịu dàng như vậy…”

      Tô Ngôn xong xấu xa nâng cằm lên, bộ dáng đùa giỡn đúng chuẩn.

      Chương 166: Cảnh xuân đầy mặt (3)
      Hai người hi hi ha ha cười đùa, dư quang nơi khóe mắt lại quét tới người ——

      Âu phục phẳng phiu, vóc người hoàn mỹ, dáng đứng tùy tiện lại toát ra khí chất tao nhã cao ngạo, tuy vẫn chưa thấy mặt người nọ, nhưng cảm giác được… các chết chắc rồi!

      Người nọ ràng là nhân vật chính trong cuộc trò chuyện của các – Tả Tư Thần đấy!

      Trước đó Tô Ngôn chỉ thấy Tả Tư Thần qua tin tức, lần đầu tiên nhìn thấy con người bằng xương bằng thịt, vốn có chút khẩn trương, lại nghĩ tới lời linh tinh vừa nãy bản thân , sợ đến mặt mũi trắng bệch.

      Vẫn là đầu óc Hứa Y Nhiên to, vội vã đè đầu bạn tốt, luống cuống tay chân đuổi .

      Tô Ngôn phải nhân viên của Tả thị, Tả Tư Thần cho dù mất hứng, cũng bụng dạ hẹp hòi truy sát tới Hằng Viễn, khiến lão đại bọn sa thải Tô Ngôn chứ?

      Đợi Tô Ngôn rời rồi, Hứa Y Nhiên mới bắt đầu lúng túng xin lỗi, “… Xin lỗi, Thần Thiếu.”

      dè dặt nhìn sắc mặt Tả Tư Thần, nghĩ kế tiếp nên thế nào.

      Sắc mặt Tả Tư Thần khó coi, ngón tay day day mi tâm, gương mặt điển trai nhìn chẳng thấy chút tức giận nào, có điều cảm thấy rất mệt mỏi.

      Hứa Y Nhiên nhịn được . “Thần Thiếu, phải chú ý nghỉ ngơi, đừng để mệt nhọc quá.”

      câu rất đơn giản rất thông thường, giám đốc bọn vẫn thường với cấp dưới như vậy, ngờ ngón tay Tả Tư Thần day mi tâm thoáng ngừng chút, đột nhiên bật cười.

      Ban đầu chỉ là khóe môi nhếch lên tạo thành nếp nhăn mặt khi cười, ngay sau đó càng cười càng to, đến cuối cùng, bật cười thành tiếng.

      Hứa Y Nhiên bị cười trở nên mờ mịt chẳng hiểu gì cả, đầu tiên là nghi ngờ mệt đến lẫn rồi, nhưng sau đó càng nghe, bên tai chợt quanh quẩn lời Tô Ngôn ban nãy, “giờ cậu hỏi han ân cần phen, thấy, bên người vừa có người tài giỏi vừa có người đẹp tri kỷ dịu dàng như vậy…”

      Hỏi han ân cần... Đây có phải việc mới làm ?

      Hứa Y Nhiên đều có chút trở ngại trong lòng, “Thần Thiếu, tôi…”

      tại đánh trận, có thể tin phải cố ý quan tâm, hấp dẫn lực chú ý của

      Tả Tư Thần cũng đùa nữa, nín cười khoát khoát tay, “Hiểu lầm ai cũng chẳng hiểu lầm , tôi còn chưa thấy ai sợ dính dáng tới tôi hơn đâu.”

      "..." Đúng đúng đúng, cứ xem như người bình tĩnh và coi thường sức quyến rũ của mỹ nam , chút hứng thú với đều chẳng có!

      Hứa Y Nhiên cười hết sức chột dạ, đây là do che giấu tốt, hồi trung học ai biết thầm mến Tả Tư Thần.

      Hiểu lầm được hóa giải, nhưng phiền phức ban nãy vẫn còn ở đây, “Thần Thiếu, xin lỗi, chúng tôi vừa…”

      Chương 167: Cảnh xuân đầy mặt (4)
      " muốn xin lỗi?" Tả Tư Thần cắt ngang .

      Hứa Y Nhiên lập tức gật đầu ngừng, cố gắng biểu ăn năn hối hận của mình.

      Làm sao lại nghĩ tới cún con rồi? Chính là đôi mắt long lanh kiểu này, giơ móng vuốt nhìn bạn tha thiết mong chờ, ngoan ngoãn khiến bạn muốn sờ nó.

      Tả Tư Thần nhịn được lại bật cười, gương mặt điển trai mang theo ý cười nồng đượm, thoạt nhìn tâm trạng cực kỳ tệ, “ như vậy, mời tôi ăn cơm .”

      “…” trong lòng Hứa Y Nhiên lặng lẽ đổ máu.

      Vừa nãy còn nghĩ tới mười ngàn trong ngân hàng, bản thân tiết kiệm chút đủ để mời Tả Tư Thần vài bữa, giờ ứng nghiệm rồi!

      “…Được.” Ô ô ô.

      Thấy bộ dáng ai oán của , tâm tình Tả Tư Thần hết sức tốt, “Vậy bèn ăn…”

      “…” Trong lòng Hứa Y Nhiên thấp thỏm, chỉ e nghe được cụm câu lạc bộ tư nhân trong truyền thuyết.

      “Cháo thịt bằm hột vịt bắc thảo .”

      “…Hả?” ngờ nghe được món ăn bình thường tới vậy, Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt.

      Chỉ ăn món đó thôi ư? Vậy cửa tiệm đó chắc đắt lắm rồi, có mời được ?

      Nhưng câu tiếp theo của Tả Tư Thần khiến lòng hoàn toàn tan nát ——

      “Phải là cái tiệm gần nhà đấy.”

      “…” Gần nhà , gần… ràng chính là tay nghề của đầu bếp Nghiêm gia mà! Giờ biết đâu tìm hàng thay thế đây?

      chả bịa đặt chuyện gì thương thiên hại lý cả, cần phạt thế chớ… *khóc*.

      Tại sao lại bắt đầu ngẩn người rồi? Buồn cười cầm văn kiện trong tay gõ đầu , Tả Tư Thần xong xoay người, tao nhã rời , “Bắt đầu từ sáng ngày mai, mang bữa sáng cho tôi.”

      “…” Còn là ngày mai “bắt đầu”? phải chỉ ăn hôm thôi sao?

      Trái tim Hứa Y Nhiên hoa lệ vỡ vụn.

      Hết cách rồi, buổi tối sau khi tăng ca về, đành phải xin chồng trước hỗ trợ thôi.

      phải nghĩ tới màn thân mật hôm qua, hơn nữa hôm nay Tô Ngôn cảnh xuân đầy mặt…

      “Tôi có chuyện muốn thương lượng với .” Nét mặt Hứa Y Nhiên thoạt nhìn cực kỳ chính trực.

      Đáng tiếc ai để ý cả…

      Nghiêm Thiếu Hành ràng tới đón về nhà, giờ cũng ở cạnh , nhưng hình như chẳng nghe được lời , cũng như nhìn thấy .

      “Nghiêm…”

      “Hửm?” Lúc này rốt cuộc Nghiêm Thiếu Hành mới phản ứng, giọng điệu cao vút đầy nguy hiểm.

      “…” Nghiêm bạn ! Hứa Y Nhiên tức giận ở trong lòng nghiến răng, chính là chịu gọi thân mật đàng hoàng chút.

      Chương 168: Cảnh xuân đầy mặt (5)
      “Cái kia… ngày đó bác Phúc đưa cặp lồng cháo hột vịt bắc thảo giữ nhiệt, tôi có chia cho đồng nghiệp, giờ đồng nghiệp muốn ăn nữa…” Hứa Y Nhiên chột dạ, càng càng tiếng.

      Lại chẳng ai để ý , hôm nay chồng trước chắc ăn quả óc chó quá nhiều, nên chỉ số thông minh hồi phục chút, giống ngày thường gì cũng nghe cả.

      Hứa Y Nhiên thoáng nản lòng cúi đầu, quên , mai với Tả Tư Thần đêm đó ông chủ chạy trốn rồi, cửa hàng cháo đóng cửa… tuy rằng nghe đáng tin lắm.

      Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên dừng bước, “Vợ.”

      “Hở?” Hứa Y Nhiên thất thần, chả phòng bị đáp tiếng.

      Lời vừa thốt ra, khiến mặt đỏ gay, còn chưa đổi cách xưng hô, người bị kéo qua, gắt gao hôn nhau.

      Hai người họ con đường có đèn, xung quanh căn bản chả có người, nên Nghiêm Thiếu Hành hôn chẳng hề kiêng dè, nụ hôn lớn mật nóng bỏng, làm Hứa Y Nhiên muốn thở hổn hển.

      Mãi tới lúc hai người sắp lau súng cướp cò, Nghiêm Thiếu Hành mới kịp thời ngừng lại, vùi đầu vào gáy , chờ đợi dục vọng bị dẹp yên.

      ràng cảm nhận được cơ thể biến hóa, Hứa Y Nhiên đứng bất động tại chỗ, chả dám nhúc nhích tí nào, mặt nóng như lửa đốt.

      ràng trước hỏi Nghiêm Thiếu Huân rồi… y theo Nghiêm đại thiếu dạy, lúc Nghiêm Thiếu Hành dán môi tới, nên nhiệt tình hôn đáp lại.

      Hồi đó cũng thí nghiệm, chiêu này đúng là có ích, con sói hoang lập tức biến thành thân sĩ ra vẻ đạo mạo.

      Nhưng hai ngày nay thế nào lại quên mất chuyện này, bị hôn tới có ý thức phản kháng.

      Hứa Y Nhiên ở trong lòng lặng lẽ sám hối, người đàn ông ôm đột nhiên đứng thẳng người, bày ra bản mặt nghiêm túc.

      Hứa Y Nhiên thoáng đỏ mặt, dời tầm mắt nhìn , “Vâng.”

      Chú Trần là đầu bếp Nghiêm gia, vì cháo này muốn ăn vào buổi sáng, nếu nấu xong từ biệt thự Nghiêm gia đưa qua, vậy biết tới mấy giờ mới rời nhà được, tại hoặc là hai người họ dời tới biệt thự vài ngày, hoặc là điều chú Trần sang đây.

      Hôm nay Nghiêm Thiếu Hành ràng cho thấy lúc bình thường lúc bất bình thường, đợi Hứa Y Nhiên đáp xong, lại để ý .

      Hứa Y Nhiên bụng oán giận, theo sát về nhà.

      [​IMG]

      Chương 170: Cảnh xuân đầy mặt (7)
      “Ai dạy em?” Dường như hỏi có chút nghiến răng nghiến lợi.

      này cái gì cũng chẳng biết, mới nghĩ ra kiểu phương pháp này trị , chắc chắn hai hoặc Nghiêm nghiệt dạy rồi!

      “…” Ngón tay Hứa Y Nhiên chỉ chỉ trời, “ ấy dạy.”

      Giống như người Nghiêm gia muốn nhắc tới cái tên dọa người của Nghiêm Thiếu Huân, bao giờ cũng dùng ngón tay thay thế…

      Vì chỉ trời, thông thường động tác này có thể hiểu là ‘ của thần thánh’ hoặc là ‘người ngoài hành tinh’…

      “…” Nghiêm Thiếu Hành tuy luôn luôn mạnh mẽ, nhưng đối với trai của mình vẫn thực chịu thua.

      Trực tiếp trả thù được, nên tính lần sau về nhà, phá hủy cái người máy ngày thường ở nhà kia.

      sai, Nghiêm Thiếu Hành chính là người Hứa Y Nhiên thấy lần trước, mỹ nữ kinh diễm đến thể nên lời kia, người Nghiêm gia kiên quyết cho rằng đó là người máy hoặc người ngoài hành tinh…

      Hứa Y Nhiên từ ghế salon bò dậy, chạy vù vù tới khoảng cách an toàn, sau đó mới hỏi , “… vừa bị gì thế?”

      vẫn khá quan tâm vấn đề trí lực của chồng trước.

      Nghiêm Thiếu Hành vừa bực vừa buồn người nhìn con thỏ ở xa xa, vươn tay với , “Về đây.”

      " về." Lắc đầu như trống lắc, Hứa Y Nhiên cương quyết về bên người con sói hoang.

      về về, Nghiêm Thiếu Hành cũng ép nữa, thực ra chạm cũng chạm chẳng được, ôm về, cũng chỉ có thể tiếp tục thử thách khả năng tự chủ của bản thân thôi.

      Cười liếc vợ mình, Nghiêm Thiếu Hành cầm điện thoại gọi, bảo đầu bếp trong nhà qua đây vài hôm, cũng tính trả lời câu hỏi trước đó của Hứa Y Nhiên.

      vừa bị sao ta?

      Thực ra đáp án rất đơn giản, chỉ vì rất tự nhiên câu “nhà chúng ta”, đợi lâu thế, này cuối cùng cũng càng ngày càng tiếp nhận , cũng càng lúc càng xem nơi đây là nhà, đương nhiên vui vẻ rồi.

      “Nhiên Nhiên, tắt đèn.” Điện thoại xong, Nghiêm Thiếu Hành với Hứa Y Nhiên còn núp ở nơi xa kia.

      “…Gì chứ?” Sao có cầu quái thế?

      Nghiêm Thiếu Hành lại trả lời, sâu xa khó lường nhìn .

      “…” Quên , trẻ con cũng có bí mật , thể bắt nạt .

      Công tắc ở ngay bên cạnh Hứa Y Nhiên, cho nên rất phối hợp tắt đèn.

      Còn tưởng sau khi tắt đèn Nghiêm đại tổng tài có biểu kinh người gì, ví như tru tiếng vào đêm trăng tròn hay muốn thay mặt ánh trăng tiêu diệt ai đó…
      Last edited: 27/9/15
      midnight, shakugan012, Juuni20 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ko can tag.......temm!!! cung thuoc ve ta..............:yoyo60:........sau a trăm chương van hận chư chồng trước........,,,:yoyo62:
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @linhdiep17 cái cụm chồng trước này còn theo lâu lắm đó, cho đến lúc bị vạch trần hui :yoyo60: cho nên đừng tức, chủ yếu là thái độ của nu9 kìa :yoyo51:còn thế nào, đọc :059::059::059::059:

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      cứ có cảm giác 2 ng này lúc nào cũng trong tình trạng ông gà bà vịt..............chán
      thank
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :