1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 54:

      Edit: KateChou

      Trương Dong đứng trước guong cẩn thận xem xét lâu, ở trong phòng đủ sáng, lại cầm gương tới cửa sổ sát mặt đất ở phòng khách, ở đây liền nhìn thấy ràng, quả nhiên khoé mắt nhiều nếp nhăn hơn, gần đây xảy ra nhiều chuyện, lâu cẩn thận soi gương, vừa soi, là bị doạ nhảy dựng.

      “Chồng, lát nữa đưa tôi đến thẩm mỹ viện làm vật lý trị liệu, xong chúng ta cùng mua quần áo cho em bé được , lần trước nhìn trúng đôi giày đep, đường viền hoa văn tinh xảo.”

      Vệ Đông Hoa dựa vào sô pha đọc báo, nghe thấy lời Trương Dong, khép báo lại, đứng lên, đến sau lưng Trương Dong, từ phía sau ôm lấy bà, cười , “Dong Dong, ở trong mắt tôi bà vĩnh viễn đều trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, cơ bản cần phải thẩm mỹ viện gì đó.”

      Trương Dong nghe chồng khen bà như vậy, tươi cười mặt lập tức liền ra, bất quá quay đầu lại nhìn gương cái, nếp nhăn càng sâu.

      Bà là người phụ nữ thông minh, tính cách Vệ Đông Hoa mềm yếu, bởi vì bà là tiểu tam, sau khi kết hôn sợ lại có thêm tiểu tứ, hai vợ chồng kinh doanh rất tốt, bà chú trọng cách ăn mặc, chú trọng hưởng thụ, cũng chia sẻ cùng Vệ Đông Hoa, hai người rảnh rỗi cùng nhau du lịch, so với lúc Vệ Đông Hoa kết hôn với Lâm Phong cùng nhau gây dựng nghiệp mở cửa hiệu, cuộc sống giống nhau.

      Sáu chi nhánh, cuộc sống của bọn họ có xa xỉ hơn người bình thường, nhiều năm như vậy, Vệ Đông Hoa vẫn cảm thấy mình lựa chọn đúng, cuộc sống hạnh phúc như vậy mới là điều ông muốn.

      “Đáng ghét, ông cứ lung tung, tôi mặc kệ, lát cùng , ông lần trước phải sau lưng hơi nhức, lát để ông đấm lưng thư giãn, khai thông kinh mạch, định như vậy rồi, tôi thay quần áo.” Cái mông đầy đặn của Trương Dong cọ cọ người Vệ Đông Hoa, lúc trẻ Vệ Đông Hoa lập tức liền vùng lên, tại chỉ có thể buông tay, nhìn Trương Dong thay quần áo, có chút cảm thấy hăng hái.

      Tới thẩm mỹ viện rồi, Trương Dong làm mặt, Vệ Đông Hoa đấm lưng, hai vợ chồng trong căn phòng.

      “Chị Trương, cửa tiệm chúng tôi có hoạt động mười năm khánh thành, có dịch vụ xoá nếp nhăn, chuyên môn nhằm vào vùng mắt, đại minh tinh Trương Tịnh Lệ chuyên làm ở chỗ này của chúng tôi, tháng ba lượt, giá gốc lần vạn, hoạt động lần này rất lớn, gửi tặng khách quen, chiết khấu sáu phần, mỗi lần chỉ sáu ngàn.”

      Nhân viên thẩm mỹ là người thông minh, chỉ thuyết phục Trương Dong, còn cố ý khen Vệ Đông Hoa, là người thành công a, ông chủ a, linh tinh gì đó, đợi cho hai vợ chồng ra khỏi cửa, trước vẻ tươi cười nhìn chăm chú của nhân viên thẩm mỹ, Vệ Đông Hoa hơi liền quét hai mươi mấy vạn, cho vợ dịch vụ xa hoa làm đẹp đó.

      Trương Dong rất vui sướng, vừa mới làm mặt xong, mặt nét cười càng đẹp mắt, bất quá kéo tay chồng vẫn là câu, “Chồng, có phải rất đắt hay .”

      đâu, chỉ cần bà vui là được.” Vệ Đông Hoa tuy cảm thấy hơi đắt, nhưng nhìn bộ dáng tươi cười này của Trương Dong, lập tức tiêu tan, có tiền khó mua vui.

      Kế tiếp muốn mua quần áo cho cháu ngoại, bất quá cửa hàng đồ trẻ em phải qua mấy cửa hàng khác trước, cứ như vậy, kết quả Trương Dong mua đống lớn đồ cho mình pha lẫn với đồ trẻ em.

      Vệ Đông Hoa chỉ cảm thấy vợ cũng như đứa trẻ, sủng ái bà, nhìn thấy bà cao hứng rẽ vào cửa hàng túi xách hàng hiệu, ông ngồi sôpha, chờ vợ dạo xong ông lại quét thẻ.

      biết từ khi nào bắt đầu, Vệ Đông Hoa có ý định mở rộng việc kinh doanh, có lẽ bất giác liền phát mỗi tháng tiền kiếm được vừa đủ trả tín dụng, có đôi khi còn thiếu, nên thành ra như vậy. Bất quá Vệ Đông Hoa hiếm khi có tâm tư thế này, hôm nay bỗng nhiên nghĩ thông có lẽ là do con xuất giá, lại lập tức sinh đứa , chính mình có phải nên lo lắng cho Minh Châu chút , lưu lại chút gì, tại thị trường cạnh tranh lợi hại như vậy, cửa hàng cùng loại cũng mở rất nhiều, còn mở ngay bên cạnh Đông Phong nhà mình, nếu cửa hàng nhà mình vẫn có phát triển, xuống cấp như thế sớm muộn gì bị đào thải, Vệ Đông Hoa mê mẩn suy nghĩ, đột nhiên nghe vợ hét ầm lên.

      Ông bị doạ cái, vội vàng tiến lên, chỉ thấy Trương Dong mặt còn chút máu hô, “Minh Châu bị tai nạn giao thông!”

      Mà cùng lúc đó mẹ Triệu Hoa cũng hét ầm lên, bà cùng mấy đồng nghiệp công ty tán gẫu, cái gọi là tán gẫu đơn giản chỉ là khoe khoang, bà bộ dạng xinh đẹp, ở công ty họ xem như độc nhất, chưa chưa tính ba Triệu Hoa là giám đốc cũng nổi danh trong công ty, tuy tại xem như giàu có, nhưng bằng ngăn được đứa con có tiền đồ a, công việc xuất sắc tính còn cưới được xinh đẹp giàu có.

      Việc khoe rất hăng say, đột nhiên nhận được điện thoại, con bị tai nạn giao thông, đứa con bảo bối của bà, Nguyên Ái Bình chính là xem con là bảo bối đến tận xương cốt, mua giày cho con, con muốn đến cửa hàng, bà và chồng liền đến cửa hàng xem mua, mang đến nhà cho mặc, cảm thấy thích hợp mua nữa, dù gần đây bận rộn, cũng chịu cho con ra khỏi cửa tự mua.

      Đây đúng là nuông chiều, miếng da cũng luyến tiếc đánh lên, tại nghe con vào bệnh viện, bị doạ đến hoang mang lo sợ, trái lại ra, vội vàng chạy đến bệnh viện.

      Đồng nghiệp cùng công ty nhìn thấy Nguyên Ái Bình hoang mang rối loạn rời mới xuy tiếng, “Cưới người vợ có tiền có gì tốt mà khoe khoang, cũng phải mình có tiền, về sau cả nhà mọi người phải cung phụng ta, nhìn bà đắc ý, già rồi còn làm trâu làm ngựa, ngày cực khổ vừa mới bắt đầu thôi!”

      Mẹ Triệu Hoa đương nhiên nghe thấy cười nhạo của đồng nghiệp, lòng dạ đều đặt người con mình, tới bệnh viện, nghe thấy con và con dâu đồng thời bị tai nạn, nhìn thấy người gọi điệ thoại cho mình, mẹ Triệu Hoa lập tức liền đánh móc sau gáy.

      “Có phải cậu hay , có phải cậu làm hại con tôi bị tai nạn hay , nếu con tôi có xảy ra chuyện gì hay, tôi bắt cậu đền mạng.”

      Lúc này mẹ Vệ Minh Châu cũng chạy đến, nhìn thấy tư thế này của mẹ Triệu Hoa, hai lời, tiến lên cũng hùa theo đánh.

      Đối phương là người đàn ông trung niên, thoạt nhìn rất thành , trốn cũng khỏi, may mà cảnh sát xuất , mới đem người giữ chặt.

      “Đừng đánh, trường tai nạn giao thông có camera quay được, sau nhiều lần xem, là do nam nữ xe cãi nhau tranh chấp mới tạo nên cố này.” Cảnh sát đối với nhà này biết sao, nhưng cũng có thể lý giải, dù sao người nhà xảy ra chuyện, bất quá bị đồng chí này hảo tâm hỗ trợ, rốt cuộc phải giải thích câu.

      thể nào, con tôi vừa kết hôn sao lại cãi nhau được, nhất định là cậu ta đâm vào.” Mẹ Triệu Hoa trước hết chịu nổi rống lên.

      “Đúng rồi, con của tôi còn mang thai, tính tình yếu đuối, như thế nào có thể tranh chấp xe, các người nhất định nhìn lầm rồi, hay là các người muốn biện hộ cho hung thủ.” Trương Dong cũng là vẻ mặt tin.

      Đầu năm nay thể làm người tốt được, đồng chí này là vừa vặn lái xe ngang qua, miệng cũng a, chỉ sợ có camera, các bà đều như vậy, cũng biến thành người ta có lỗi.

      Có điều là hôm nay người đàn ông trung niên thở phì phì , “Phóng cái rắm con mẹ nó, tôi là người qua đường, thấy có việc, hảo tâm giúp đỡ báo nguy, đưa đến bệnh viện, các người còn mưu hại tôi, tôi chỉ có hai cái chân, lấy cái gì đâm xe, tôi cũng phải siêu nhân!”

      Người này xong thở phì phì rời , để lại mẹ Triệu Hoa và Trương Dong hai mặt nhìn nhau.

      Cảnh sát cũng có vẻ mặt buồn bực, kỳ thực người xe nếu sớm chút có người báo nguy bị nghiêm trọng như vậy, vừa rồi ông còn dọc đường nhiều xe như vậy cũng có người báo nguy, ngược lại là người dân phụ cận vừa lúc ra ngoài thấy được liền báo cho cảnh sát, nghĩ rằng lòng người sắt đá, tại xã hội này con người rất lạnh lùng, chỉ nhìn xem người nhà này, trong lòng khỏi mắng hai người gây ra hoạ chút, may mà có tài xế hảo tâm nào báo nguy, nếu hôm nay cũng bị hãm hại đến chết.

      Hai người thân gia này an vị ở cửa bệnh viện, mắt to trừng mắt , bởi vì nguyên nhân tai nạn giao thông vô cùng ràng, cũng có chung quân địch, bọn họ cũng chỉ tranh cãi nội bộ.

      Mẹ Triệu Hoa cảm thấy con mình từ đến lớn, ngón tay đều chưa đứt qua, trái lại bởi vì vợ mới cưới mà bị tai nạn, khỏi nén giận Vệ Minh Châu, biết đúng mực, phụ nữ cho dù muốn ồn ào cũng đừng gây chuyện ở xe chứ.

      Trương Dong cảm thấy con của mình hoàn mỹ cao quý như vậy, lúc này vừa mới gả cho họ Triệu lâu xảy ra chuyện, khẳng định là vấn đề của họ Triệu. Người hai nhà có vẻ hoà nhã.

      Cứ như vậy Triệu Hoa và Vệ Minh Châu còn nằm bên trong bệnh viện, bên ngoài hai bên cha mẹ ầm ĩ túi bụi, sau đó có y tá ra quát lớn, đôi bên mới ngượng ngùng câm miệng.

      May mắn, lát sau cuối cùng có bác sĩ tới.

      “Nam sao, não chấn động rất hôn mê, nữ mang thai nguy hiểm hơn, mất nhiều máu, ai là người nhà, tốt nhất xét nghiệm nhóm máu chút, để phòng khi cần.” Bác sĩ giải quyết việc chung , cũng thể trách bác sĩ lạnh lùng, là mỗi ngày gặp nhiều trường hợp như vậy, đối với họ mà đây là công việc lặp lại.

      Xét nghiệm máu xong, thần sắc bác sĩ phức tạp nhìn Vệ Đông Hoa, Vệ Đông Hoa nhóm máu O, Trương Dong là nhóm máu A, mà Vệ Minh Châu là B.

      Trương Dong cũng trợn mắt há hốc mồm, sinh mệnh con bị đe doạ, bà sốt ruột liền quên, hơn nữa nhiều năm như vậy, ai thấy mà bảo con xinh đẹp, hai khuôn mặt phụ nữ đều giống nhau, ngay cả bà cũng cảm thấy lúc trước có thể nhầm. Nhiều năm qua Trương Dong kỳ thực vẫn thường thăm hỏi Lâm Viện, đương nhiên phải vì quan tâm , mà chỉ muốn nhìn thấy lớn lên có bộ dáng gì, cũng đem con mình chiếu theo bộ dáng cách ăn mặc đó, kiểu tóc, vân vân… công sức phụ lòng người.

      “Ông nghe tôi giải thích…”

      Ba mẹ Triệu Hoa nhìn thấy tình huống này, là mở mang tầm mắt, loại người này cũng có thể di truyền, lập tức nghĩ đến nếu Vệ Minh Châu phải con ruột của thân gia, vậy gia sản có thể để lại cho ta hay , bất quá nghĩ Vệ Minh Châu là con , lại có chút yên tâm.

      Vệ Đông Hoa cả người đều choáng váng, tựa vào ghế bệnh viện, biết là lo lắng cho con hay chuyện khác.

      Ông cưới Trương Dong vẫn hối hận, bởi vì ông có con đáng nhu thuận, nhà của ông hoàn mỹ, rất hoàn mỹ, cho dù sau khi hai người kết hôn công ty còn phát triển, ông cũng vẫn cảm thấy hề hối hận, đây là cuộc sống của ông, rực rỡ, hạnh phúc.

      Chạng vạng, mặt trời chiều xuyên qua hành lang tiến thẳng vào, Vệ Đông Hoa sắc mặt tái nhợt dựa vào ghế, lời, ly hôn lâu như vậy, lần đầu tiên ông bỗng nhiên muốn bản thân gọi điện thoại cho người phụ nữ, nghe chút giọng của bà…

      Mặt trời chiều ở Nguyệt Dương thôn ngả về tây, cả thôn đều được hồng quang bao phủ, hiểu sao có loại mỹ cảm thần thánh.

      Thành phố Hạ Châu nơi nào cũng có cây, nhưng tới Nguyệt Dương thon, cũng là cây như vậy, sinh trưởng tựa hồ đẹp mắt hơn, phải gỗ sam tre bương, nơi này bốn phía đều là núi, núi phần lớn có đá, cây mọc trung gian giữa tảng đá, đương nhiên có loại mỹ cảm khí thế, hôm nay lần đầu tiên đến Nguyệt Dương thôn khách mời cơ hồ đều muốn rời, phong cảnh nơi đây rất đẹp, hơn nữa buổi sáng, giữa trưa, buổi tối, màu sắc cả thôn trang tựa hồ cũng theo thay đổi của thời gian mà thay đổi, rất đẹp.

      Bất quá thiên hạ đều bị phân tán bởi yến tiệc, ăn uống no đủ nên tản ra, Lưu Tử Quân vân vân đều cần phải .

      Nhưng Mã Liệt có thể ở lại, bên này đính hôn kỳ thực chính là có thể ngầm đồng ý con rể ngủ lại, thậm chí là ngủ lại trong phòng của con , hiểu.

      Mã Liệt là thể xác và tinh thần đều sôi trào, vẻ mặt tươi cười.

      Lâm Viện vốn muốn ở lại, bị Lưu Tử Quân câu xong kéo , “Vợ đừng quấy rầy vợ chồng son người ta a, có báo ứng đó.”

      đến báo ứng, Lâm Viện yếu ớt nhìn thoáng qua Lưu Tử Quân, buổi trưa uống xong bát canh gà kia, ăn được nhiều, cảm thấy môi cũng bị rách da.

      Bất quá vì hạnh phúc của bạn thân, cũng thể bị Lưu Tử Quân đưa .

      Lưu Khải còn bộ dáng thể tin được, Lâm Viện sao có thể như vậy, ánh mắt ta thập phần u oán, bóng dáng cũng vô cùng hiu quạnh, đương nhiên nếu bên người ta như con chim nép vào bên người có lực thuyết phục chút.

      Cố Xán Xán tiễn khách mời, nhìn thấy bộ dạng kia của Lưu Khải, có chút chán ghét, điển hình của kẻ ăn trong bát còn nhìn trong nồi, lúc trước mình vì sao lại cảm thấy ta thâm tình, chậc, muốn đâm mù hai mắt mình.

      Bất quá nên giữ lại , nhìn biểu tình mất hứng của người khác cũng rất dễ chịu đó.

      Lúc ăn cơm Lưu Khải nghe mọi người tám chuyện, trước kia còn có thể kéo ta và Lâm Viện vui đùa, tại nhìn thấy mỗi người đều có người bên cạnh, đương nhiên làm người khác cụt hứng như vậy.

      bên cạnh Lưu Khải hai người thời gian trước ra nước ngoài di lịch, vừa lúc khoảng thời gian đó Lâm Viện ở bệnh viện, khó trách Lưu Khải ngay cả mặt mũi cũng chưa lộ diện.

      Bạn gọc gặp mặt nhau rất thích khoe khoang, khoe chính mình tại thành công a, hoặc là để chìa khoá xe bàn khoe a, bạn học làm như vậy, ta mới mua xe mới, đặc biệt muốn khoe, vừa khoe khoang liền phát , bạn trai này của Lâm Viện đạt đến trình độ nào đó, biết rất ràng, ta tiếp đến cả người khoan khoái, sau đó hỏi làm gì.

      Lưu Tử Quân cười , “Xe của là mua ở cửa hàng của tôi.”

      Vừa như vậy, bạn học này mới biết được Lưu Tử Quân là ông chủ của cửa hàng ô tô 4s a, là thổ hào bất lộ tướng a.

      Tiếp tục tán gẫu.

      Mà bên cạnh bạn học làm trưởng khoa bộ nào đó trong chính phủ cũng nhiệt tình gia nhập đội ngũ chuyện phiếm, sắc mặt Lưu Khải có chút tốt, trước kia thời điểm đến trường tất cả mọi người đều vây quanh , có tiền là tiểu phú nhị đại, nhưng ra xã hội, phát cũng là gì.

      Người bạn học làm trưởng khoa chuyện trình độ cũng rất cao, tâng bốc người khá tốt, tất cả mọi người cảm thấy rất thoải mái, bất quá ta càng nhìn càng thấy Lưu Tử Quân quen thuộc, rất quen.

      “Ngài là Lưu thiếu!” ta lúc còn trẻ có thể lên làm trưởng khoa cũng là có năng lực quan hệ, nhưng tại lại vẻ mặt khiếp sợ, hiển nhiên nhận ra Lưu Tử Quân là đứa con của lãnh đạo của lãnh đạo của lãnh đạo .

      Là con của ông mập phúc hắc nhất vùng Uyển Bình.

      Cứ như vậy, khí càng náo nhiệt, thể ngờ được hai người Xán Xán và Lâm Viện, lúc ở trường học là sinh viên đến từ nông thôn, người gia đình mồ côi giờ cư nhiên thu phục được người có tiền nhất vùng Uyển Bình, người thu phục được người có quyền nhất vùng Uyển Bình, làm cho mọi người phải rớt con mắt.

      Tuy lúc chyện phát bạn học giống như lúc còn học, đều trở nên hoặc nhiều hoặc ít lõi đời, nhưng mọi người phải trưởng thành, lớn lên như vậy, chậm rãi thành thói quen, ít nhất ở trước mặt bạn học, lúc cười còn có thể nhớ đến thời gian hồn nhiên năm đó, trong lúc chuyện phiếm náo nhiệt ở đây, hồi tưởng kỷ niệm đẹp lúc trước là việc xa xỉ.

      Vợ chồng Mã Văn Hùng cũng rời khỏi.

      Bên thân gia tuy rằng nhiều người, nhưng đều cảm giác rất bài bản, cũng nghe Mã gia có tiền mà liều mạng nịnh nợ linh tinh, hơn nữa phân biệt rất ràng, nửa điểm cũng muốn chiếm tiện nghi, làm cho vợ chồng Mã Văn Hùng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

      Chủ yếu là nhà Mã Văn Hùng có hai chị dâu như vậy, hơn nữa lúc trước cưới Vệ Minh Châu, chỉ là cưới Vệ Minh CHâu, dường như còn kèm thêm mẹ ta, mỗi ngày mở miệng này nọ.

      Nhà lão Cố sảng khoái đứng đắn, làm cho nhà lão Mã thấy rất có cảm giác an toàn, an tâm.

      Con dâu mặt tròn đáng , vóc dáng cao, nhưng cũng tính là quá gầy, ôm cháu linh tinh gì đó, ở trong tầm tay.

      Vợ chồng Mã Văn Hùng ngồi ở ghế sau, phía trước là tài xế lái xe, Ngô Ngọc Mai quay đầu lại nhìn con trai và con dâu mình đứng ở cửa phất tay, trong lòng cảm thấy vui mừng lại có chua xót.

      Vui mừng là cảm thấy con trai rốt cuộc tìm được đối tượng thích hợp, về sau có người chăm sóc, nhất định hạnh phúc, lòng chua xót chính là cảm thấy mình nuôi con trai nhiều năm như vậy, có vẻ phải đổi thành con khác.

      Mã Liệt hiểu tâm tình kì quái của mẹ, chờ khách mời đều rời khỏi, còn giúp thu dọn, con rể tốt điển hình a.

      Bên này thu dọn xong, bên kia sắp bắt đầu làm cơm chiều, người còn lại là thân thích bên thân gia, buổi tối liền dư đồ ăn, Cố Hữu Tài lại làm thêm vài món mới, còn có thể ăn tiếp trận, tục lệ ở nông thôn là như vậy, thức ăn an hết mới tốt.

      Cơm buổi tối long trọng như buổi trưa, nhưng vẫn ít người, khí cũng thân thiết hơn chút, đoàn người cùng nhau ăn cơm, uống rượu.

      Vị chú rể mới Mã Liệt này, rốt cuộc bị rót rượu.

      Lúc này Cố Hữu Tài bị vợ lôi kéo cho uống cùng, chỉ mình Mã Liệt uống say choáng váng, bất quá nhóm họ của Xán Xán cũng say kém.

      Mã Liệt mơ hồ cảm giác mình bị đưa vào phòng, mà phải bị đưa lên xe, vô cùng hạnh phúc, cặp mắt vừa nhắm muốn ngủ, bất quá lại nhận thấy nơi ngủ có chỗ nào đó đúng, mà nghĩ ra rốt cuộc đúng chỗ nào.

      Mơ mơ hồ hồ ngủ hồi, cảm giác bên cạnh hình như có người, chờ mở mắt ra, ai nha mẹ ơi, đây phải phòng của vợ sao, vợ đưa lưng về phía thay quần áo, tuy là quay lưng lại, nhưng sợi dây lưng mảnh vô ích kia, đứa ngốc cũng biết phía trước dây lưng kia là cái gì, còn có cái quần vướng víu kia, ôm gì đó rất tròn, phía còn có hoa văn hoạt hình gấu mèo, tiểu đệ đệ của Mã Liệt nhắt mắt vươn lên, rất muốn cho gấu mèo ăn cây trúc…

      Đúng lúc này, điện thoại của Mã Liệt vang lên… Chỉ thấy vợ nhanh chóng khoác quần áo vào, Mã Liệt vừa mới bị điện thoại doạ, động đậy, sau đó thấy vợ quay đầu lại, gương mặt đỏ bừng nhìn mình chằm chằm, Mã Liệt chột dạ tiếp điện thoại.

      Là mẹ già.

      Mã Liệt rất muốn khóc, mẹ à, lúc này mà mẹ gọi điện thoại đến muốn ồn ào gì đây, cháu trai cháu tương lai của mẹ đều bị mẹ doạ trở về rồi.

      Phòng Xán Xán lớn, cái váy rộng thùng thình của , kỳ thực chính là áo ngủ, Mã Liệt yên lòng tiếp điện thoại, thấy lại đưa tay từ phía dưới váy lấy ra cái nội y… Chẳng lẽ kế tiếp còn muốn lấy ra cái quần lót nữa sao?

      nháy mắt chảy máu mũi, mẹ già cái gì đều nghe , chỉ ừ ừ, chờ động tác tiếp theo của Xán Xán.

      Xán Xán nghĩ Mã Liệt thấy, ngủ thích mặc nội y, vừa rồi còn tưởng Mã Liệt ngủ, thay quần áo chút, bây giờ thấy Mã Liệt bận nghe điện thoại, liền trộm đem nội y tháo ra.

      Thanh Ngô Ngọc Mai truyền đến, “Con trai, mẹ hôm nay chỉ hỏi con câu, nếu mẹ và vợ con đồng thời rơi xuống biển, con cứu ai trước!”

      Mã Liệt bị mẹ rống trận, hoàn toàn tỉnh táo lại, kiều diễm trong lòng đều còn, vấn đề này là vũ khí sát thương đàn ông từ cổ kim, có chút bất lực nhìn vợ.

      Giờ phút này vợ ngay bên cạnh như hổ rình mồi, mẹ còn ở phía bên kia điện thoại nghiến răng nghiến lợi.

      Ngô Ngọc Mai đặt câu hỏi thanh lớn hơn chút,Xán Xán cũng nghe được, thể ngờ được mẹ chồng hỏi vấn đề ngây thơ này, khỏi đoạt lấy điện thoại, lên tiếng, “Mẹ, cứu mẹ trước , Mã Liệt cần quan tâm con, con lớn lên ngay bên cạnh ao cá, có thể tự mình bơi trở về!”

      Mã Liệt nhất thời lệ nóng doanh tròng, cưới người vợ biết bơi quan trọng(┬_┬)!!!
      Bạch Phụng, Snow, mal9 others thích bài này.

    2. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Giựt tem trước! Like phát tính sau =D

    3. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      Đúng , đàn ông cưới vợ bik bơi để khỏi bị mẹ làm khó

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      há há...........đọc chương này hả lòng hả dạ...........VĐH kia đúng là gieo gió gặt bão á...............
      thank nàng
      honglak thích bài này.

    5. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      oimeoi mình mong chờ câu trả lời của , cuối cùng bị chị cắt đứt câu ngang xương
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :