1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      lúc này cái này trọng yếu quan trọng là Phan Lôi muốnđi nhà vệ sinh chút .
      như thế này ra quá mức nàng
      có thể tiếp thu như thế nàythật ra quá mức nàng
      có thể tiếp thu có liếc qua tối hôm qua tình hình chiến đấu kịch liệt
      " Ta...ta cần phải...." câu này k nghĩa
      còn khá nhìu nàng ạ
      @Sấu Dầm
      LạcLạc thích bài này.

    2. Lê Nhi

      Lê Nhi Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      18
      thậy chiều chị ngưỡng mộ quá :yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    3. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 27

      Thứ dục vọng này, thực ra chính xác.

      Đàn ông có, phụ nữ cũng có.

      Có lẽ mới nếm thử mùi vị tình dục, hai vợ chồng son Phan Lôi và Lục Chung đều biểu tình nồng mật ý trước nay chưa từng có.

      Suốt hai ngày, hai người đều ở trong phòng thăm dò thân thể đối phương.

      Lục Chung coi như là lần đầu tiên được nếm bữa thịt kho tàu ngon ngọt, ở giường kiêu ngạo nữa.

      Phan Lôi cho xem phim giáo dục, cũng từ chối.

      Chẳng những chậm lụt, còn có thể suy ra ba.

      Phan Lôi nhanh chóng trở thành bại tướng dưới tay , bị làm đến mức cao triều liên tục, mấy lần gần chết cuối cùng cũng quỳ xuống cầu xin.

      Cuộc sống thể cứ như vậy được.

      Nếu ra nữa, thể xác định mình còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời vào ngày mai.

      Kể từ ngày đó Phan Lôi chưa trở về phòng mình.

      Đáng nhẽ và Lục Chung có đặt phòng, bị Chung Phỉ Phỉ biết xấu hổ chiếm cứ.

      Sau đó trở mặt với Chung Phỉ Phỉ, dứt khoát dọn đến phòng Lục Chung.

      muốn nhìn thấy Chung Phỉ Phỉ, cộng thêm lại mãnh liệt thăm dò thân thể Lục Chung, cho nên hai ngày nay chưa ra khỏi phòng.

      Dùng cơm cũng ở trong phòng.

      Ngày thứ ba, rốt cuộc Phan Lôi nhịn được muốn ra ngoài chút.

      Lục Chung ở giường đúng là điên cuồng, Phan Lôi thừa nhận trong quá trình ấy cũng vui vẻ sảng khoái, bất quá đây chẳng phải kế hoạch lâu dài.

      Lục Chung bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể động dục, đồng thời thời gian càng dài, càng dễ xuất ra.

      Rất nhiều lần, Phan Lôi đến mức độ tận cùng, nhưng vẫn bày bộ dáng sao cả, tiếp tục cày cấy.

      Dần dà, Phan Lôi hơi sợ.

      chết trong phòng này chứ? Chết dưới thân người đàn ông của ?

      "Hươu ngốc, chúng ta cưỡi ngựa ."

      Đằng sau resort có trường đua ngựa.

      Trước kia khi Phan Lôi và người nhà họ Lục tới, đều rất muốn , bất quá khi ấy Lục Vĩnh cũng theo, Phan Lôi cực kỳ sợ Lục Vĩnh, mỗi lần nghỉ đều trốn biệt trong phòng, chỉ sợ Lục Vĩnh bắt được , gây bất lợi cho .

      tại khác.

      có Lục Vĩnh.

      Bên cạnh chỉ có Lục Chung.

      Lục Chung nghe thấy cưỡi ngựa, ánh mắt sáng lên.

      Lập tức nằm xuống, bày bộ dạng mặc cho em làm thịt.

      Phan Lôi đỏ mặt, rất lâu mới cắn tay Lục Chung cái.

      "Ngu ngốc… phải cưỡi … Sau lưng resort có trường đua đó!"

      Vẻ mặt Lục Chung hơi tiếc nuối, tay vẫn quyến luyến đặt ngay cái eo trần trụi của Phan Lôi, nhưng bị Phan Lôi vô tình đẩy ra.

      "Mau rời giường , lâu lắm rồi em chưa thấy mặt trời."

      Lục Chung luôn luôn nghe lời Phan Lôi.

      Phan Lôi nhao nhao muốn thử, tuy Lục Chung có hứng thú gì với cưỡi ngựa nhưng vẫn theo.

      Quang cảnh trường đua ngựa thanh tĩnh và đẹp đẽ, mặc dù là mùa hè, song núi mát lạnh có chút cảm giác oi bức nào của mùa hè.

      Lúc tới trường đua, người phụ trách sân tới chào hỏi Phan Lôi.

      "Đại thiếu gia, phu nhân, xin chào, hôm nay đến cưỡi ngựa à?"

      Bởi vì mùa hè, người ở trường đua nhiều.

      Người phụ trách dẫn Phan Lôi đến chuồng ngựa xem chút, còn giới thiệu vài con ngựa cái ngoan ngoãn cho Phan Lôi.

      Phan Lôi biết cưỡi ngựa, hơi do dự.

      Người phụ trách thấy thế mỉm cười, "Phu nhân yên tâm, tôi cùng, cần lo lắng."

      Vừa vậy, Phan Lôi do dự nữa, chọn con ngựa trắng trông khá ôn hòa, rồi thay đồ.

      Lục Chung vẫn theo Phan Lôi, hứng thú nào với cưỡi ngựa.

      Khi người phụ trách tới đỡ Phan Lôi lên ngựa, bèn tiến lên phía trước, túm tay người phụ trách.

      Người phụ trách thoáng giật mình, "Sao thế, đại thiếu gia?"

      Vẫn biết đại thiếu gia câm của nhà họ Lục có tính cách biến ảo ngừng, lúc này chẳng qua chỉ đỡ Phan Lôi lên ngựa, lại có vấn đề gì à.

      Lục Chung hất tay ra, tự mình đỡ Phan Lôi lên ngựa.

      Phan Lôi tràn ngập phấn khởi phát chút mờ ám giữa bọn họ, sau khi lên ngựa vừa hưng phấn vừa sợ.

      Ngược lại người phụ trách rủa thầm, mẹ nó, bị ghét bỏ à? Cưỡi ngựa là chuyên môn của đấy.

      Lục Chung dắt con ngựa trắng vài vòng.

      Con ngựa trắng quả nhiên ôn hòa, Phan Lôi rất vui vẻ, còn nôn nao muốn thử, "Hươu ngốc, em muốn chạy mấy vòng được ?"

      Tất nhiên lời đề nghị này của bị phớt lờ.

      Ngay cả người phụ trách lần này cũng đứng về phía Lục Chung.

      "Phu nhân, là người mới học, cần luyện tập nhiều hơn." Đại khái có nghĩa là còn chưa học bò, lo học chạy.

      Phan Lôi bĩu môi, hơi thất vọng.

      Song nghĩ tới bên cạnh có Lục Chung, ở đâu cũng thấy vui vẻ.

      Vừa nghĩ thế, tâm trạng Phan Lôi trong nháy mắt vui vẻ lên.

      Bất quá, hạnh phúc lúc nào cũng tới nhanh và cũng nhanh.

      Phan Lôi cưỡi hồi thấm mệt, chuẩn bị nghỉ ngơi chút. Lúc này ngồi lưng ngựa, trông thấy đám người từ xa tới.

      đứng giữa đám đàn ông túm tụm vây quanh phải Chung Phỉ Phỉ là ai.

      Hóa ra, bộ phim Chung Phỉ Phỉ quay có đoạn cưỡi ngựa, ban đầu đạo diễn kiên trì muốn dùng thế thân, nhưng Chung Phỉ Phỉ làm sao cũng đồng ý, nhất định phải tự mình ra trận.

      Phan Lôi thấy Chung Phỉ Phỉ bèn cho sắc mặt tốt, ngược lại Chung Phỉ Phỉ giống như có việc gì vậy, thoải mái tới chào hỏi Phan Lôi .

      "Lôi Lôi, cũng ở đây cưỡi ngựa à?"

      Đưa tay đánh kẻ mặt cười, Phan Lôi nặn ra nụ cười giả tạo.

      “Đúng vậy." xong Phan Lôi xoay đầu với Lục Chung đứng bên cạnh: "Em mệt rồi, nghỉ ngơi chút lại cưỡi tiếp."

      Lục Chung gật đầu, đỡ Phan Lôi xuống ngựa, tiện tay vén mấy sợi tóc dài rơi bên tai Phan Lôi.

      Động tác giữa hai người lan tràn vô số ngọt ngào.

      Chung Phỉ Phỉ mặt nóng dán mông lạnh, nụ cười mặt cũng giữ được nữa.

      Hừ tiếng, xa.

      Phan Lôi nghĩ hai người nước sông phạm nước giếng, thực ra cũng thành vấn đề. Lục Chung là của , ai dám tơ tưởng giết tha!

      có hứng thú nhìn Chung Phỉ Phỉ quay phim, tính nghỉ ngơi chút lại cưỡi thêm tí mới về.

      Nhưng ngờ, biến cố luôn luôn phát sinh trong nháy mắt.

      Chung Phỉ Phỉ đùa giỡn giữa đám người kia, có đạo diễn quen biết với Lục Chung bèn qua đó chào hỏi .

      Phan Lôi nghĩ chỉ dạo mấy vòng, còn có người thuần ngựa chuyên nghiệp ở đây, nên mình cưỡi ngựa.

      Ngay khi mình chơi hết sức phấn khởi, bên Chung Phỉ Phỉ quay phim biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên hét tiếng.

      Phan Lôi còn chưa kịp phản ứng, con ngựa trắng dưới thân vốn ôn hòa chạy như bay về phía trước.

      Phan Lôi quá sợ hãi, xóc nảy lưng ngựa, sợ đến thét chói tai liên tục.

      "Lục Chung…"

      Chung Phỉ Phỉ là bảo bối của Lục Thanh Dương.

      Mọi người đều biết.

      Lục Thanh Dương thích Lục Chung, kể cả vợ Lục Chung.

      Mọi người cũng biết.

      Do đó, ngay tức khắc, người thuần ngựa cản ngựa của Chung Phỉ Phỉ lại, Phan Lôi ở bên này thân mình.

      Phan Lôi chẳng có chút kinh nghiệm xử lý tình huống kiểu này, ghìm mạnh dây cương, kết quả càng khiến con ngựa thêm hoảng sợ, điên cuồng chạy về phía trước.

      Bên Chung Phỉ Phỉ, mấy người cũng ngăn nổi con ngựa phát điên, rất nhanh nó chạy về phía Phan Lôi.

      Phan Lôi sợ đến mức nước mắt rơi lã chã, lúc này cực kỳ hối hận.

      Sớm biết thế, còn bằng ở giường chơi trò hôn với Lục Chung.

      Chết ở giường dù sao vẫn thoải mái hơn chết dưới chân ngựa.

      Chung Phỉ Phỉ nhanh chóng vọt tới chỗ Phan Lôi, con ngực trắng càng hoảng sợ, cất vó hí cái, mắt thấy Phan Lôi sắp ngã từ lưng ngựa xuống, đúng lúc này, chẳng biết từ lúc nào Lục Chung đoạt lấy dây cương con ngựa đen khác trong trường quay, chạy như bay đến bên người Phan Lôi, ngàn cân treo sợi tóc đỡ được người lảo đảo muốn ngã.

      Sau khi Phan Lôi an ổn trong lòng Lục Chung, rốt cuộc oa tiếng khóc to.

      " Em rất sợ… sợ lắm…"

      Lục Chung vuốt vuốt đầu , trấn an , ánh mắt từ từ nâng lên, lạnh lẽo nhìn Chung Phỉ Phỉ đứng cách đó xa.

      Trong lúc mọi người cho rằng trận kinh hồn bạt vía này kết thúc như thế.

      Bỗng nhiên Chung Phỉ Phỉ hét thảm thiết.

      Ngựa ta cũng cất vó, có màn hùng cứu mỹ nhân trong nháy mắt ta ngã từ lưng ngựa xuống.

      Phan Lôi nghe tiếng hét thảm thiết này, cũng ngừng khóc.

      " ta sao chứ?" Phan Lôi ở trong lòng Lục Chung ngẩng đầu lên nhìn nơi mọi người chạy tới.

      Lục Chung lắc đầu.

      chết, coi như mạng ta lớn.

      Chung Phỉ Phỉ thực mạng lớn.

      Bất quá mạng tốt lắm.

      ta ngã từ lưng ngựa xuống, toàn thân có vết thương gì lớn, chẳng qua đầu đụng vào khối đá bén nhọn, máu tươi chảy đầm đìa.

      Bác sĩ nhanh chóng chạy đến giúp Chung Phỉ Phỉ cầm máu, nhưng diễn viên đều rất coi trọng gương mặt, phim quay thành, đám người khó tránh khỏi căm phẫn.

      Những việc này đều liên quan đến Phan Lôi.

      sợ, được Lục Chung bế về phòng, tắm rửa sạch , lúc ở lên giường vẫn nhịn được phát run.

      Suýt nữa, suýt nữa có cái kết giống Chung Phỉ Phỉ rồi.

      Ngược lại Lục Chung có vẻ cực kì hờ hững, lúc Phan Lôi run rẩy ngừng, ôm vào lòng, dịu dàng xoa đầu .

      “Hồi nãy em sợ lắm…"

      Phan Lôi thoáng co lại trong ngực .

      "Suýt nữa em bị ngã gãy cổ rồi."

      Tay Lục Chung khựng lại, nhận được thanh rầm rì bất mãn của Phan Lôi, lại tiếp tục xoa cổ .

      "Nhưng mà, cũng may còn có ."

      Ở trong lòng Lục Chung, Phan Lôi chậm rãi an tĩnh.

      Túm tay , cuối cùng dần dần chìm vào giấc ngủ.

      Trong lúc mơ màng, còn hung hăng : “Cũng may… cũng may ở đây..."

      Từ từ người giường còn chút thanh nào.

      Lục Chung mới từ giường đứng dậy.

      Lúc này, ngoài cửa sổ bỗng nhiên truyền đến thanh rất .

      Lục Chung xoay đầu lại, chàng trai thấp bé trẻ tuổi từ phía sau rèm cửa sổ cười bước ra.

      "Hì, lão đại, lâu gặp." Chàng trai trẻ tuổi mặc dù thấp bé, nhưng có khuôn mặt cực kỳ mị, sau khi thoải mái chào hỏi Lục Chung, ánh mắt tập trung người ngủ yên giường .

      "Ơ, đây là chị dâu của chúng ta à… Rất đáng đấy!"

      Sắc mặt Lục Chung khó coi ngăn tầm mắt chàng trai trẻ, dừng chút, vuốt vuốt mũi, " là, trọng sắc khinh bạn thế, chị dâu dạy hả?"

      "Được rồi, cậu nên lắm mồm với lão đại, tập trung vào việc chính ." Người chuyện là người đàn ông cao to, sau khi gật đầu chào hỏi với Lục Chung, trực tiếp xách cổ áo người đàn ông thấp bé lên.

      " ngày nào đó, phải móc cặp mắt gian xảo kia của cậu."

      "Đáng ghét, Hắc Nựu, luôn thô lỗ vậy, người ta thích đâu…"

      "Bớt nhảm , tên nhóc này! Khởi động rồi!"

      Bị người đàn ông tên Hắc Nựu ném xuống đất, chàng trai trẻ vuốt vuốt mũi theo thói quen, "Được rồi, được rồi… tôi biết rồi."

      Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, khuôn mặt mị của chàng trai xuất nụ cười rệt, " , muốn giải quyết kẻ bắt nạt chị dâu thế nào, sống bằng chết hả?"
      Last edited by a moderator: 26/9/15
      gemikat, Tiểu Ly 1111, lonkon9535 others thích bài này.

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Thanks @ Sấu Dầm nhiều :yoyo45:, tên bạn mình tag ko được

    5. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Thanks! Co cho hinh nhu de nham ten thi phai!? Dang ra o do nen la LC lai biên thanh PL!
      Co gang edit nha nang! Tiếp tục hong chuong moi! Hjhj

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :