1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôôi ta bắt đầu tò mò vs a hai này rùi.......ng máy ms sợ chứ
      thank
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 141: Đêm nay ngủ cùng nhau (2)
      Màu này nhìn quen quá, Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt, gần như bật thốt ra, “Đội bóng rổ ở trường trung học chúng ta dùng màu này mà.” khéo, màu lam này rất hiếm thấy.

      Nghiêm Thiếu Hành gì, bình tĩnh cướp T shirt và quần short vốn muốn cho mặc, ném trở vào tủ áo, lại tùy tiện kéo chiếc áo sơ mi đưa .

      Buổi tối, mặc sơ mi ngủ đương nhiên thoải mái bằng T shirt rồi.

      Hơn nữa quần short bóng rổ tuy vừa với , nhưng ngay hông có dây thắt lưng, chỉ cần rút chặt chút, cũng cần lo lắng bị lộ, làm đồ ngủ càng tốt hơn.

      “Tôi muốn hai bộ kia.”

      cho.”

      “Tại sao?”

      keo kiệt.” Nghiêm Thiếu Hành trả lời rất hùng hồn.

      “…” Được rồi, thể tính toán với kẻ ngốc, bảo vệ kẻ ngốc là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Trung Quốc.

      … Cùng lắm chờ lúc Nghiêm Thiếu Hành tắm, lén lấy hai bộ quần áo kia.

      Nhưng đợi Hứa Y Nhiên cảm thấy khó chịu khi mặc áo sơ mi của , và vất vả lắm mới chờ đến lúc bước vào phòng tắm, lại tìm được hai bộ đó.

      Nghiêm Thiếu Hành ở đây, cũng biết xấu hổ lục tủ quần áo của , nhưng vừa nãy ràng chỉ tùy tiện ném, giờ mở tủ quần áo, làm sao cũng thấy bóng dáng hai bộ kia cả.

      “…sao thấy hai bộ kia nhỉ?” Đợi Nghiêm Thiếu Hành tắm ra, Hứa Y Nhiên nhịn được hỏi .

      “Khóa trong tủ sắt rồi.”

      “… Tại sao đem quần áo khóa trong tủ sắt?”

      Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn đầy sâu xa, “Sợ em tìm được.”

      “…” Hứa Y Nhiên thua rồi, rơi nước mắt cảm khái bản thân giao tiếp kém với Nghiêm Thiếu Hành ở trạng thái trẻ con.

      Đây là khác biệt á khác biệt á.

      Vấn đề đồ ngủ giải quyết được, Hứa Y Nhiên cũng chỉ có thể nhịn, cũng may thân hình Nghiêm Thiếu Hành cao to, áo sơ mi của người , cũng che tới đầu gối, chỉ cần lúc ngủ đàng hoàng chút, lộ hàng.

      Về vấn đề giường, càng cần lo lắng, trong phòng Nghiêm Thiếu Hành có cái ghế nằm có thể điều chỉnh góc độ, là để lúc đọc sách sử dùng, hoàn toàn bằng phẳng, có thể làm giường.

      Hứa Y Nhiên ôm chăn trải xong, thoạt nhìn rất bình tĩnh vẫy tay với , “Ngủ ngon.”

      Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn bên trong được áo sơ mi của mình che phủ, lộ ra đôi chân thon đẹp của Hứa Y Nhiên, vẫn là vẻ mặt sâu xa khó hiểu, cũng tới chỗ tự ý chủ trương phân giường với kia ôm trở về.


      Chương 142: Đêm nay ngủ cùng nhau (3)
      Thực ra Hứa Y Nhiên căn bản ngủ được, rất vất vả chịu đựng tới lúc Nghiêm Thiếu Hành tắt đèn, mới yên tâm lớn mật mở mắt, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.

      Nằm ghế nằm, đắp cái chăn đắp, thậm chí còn mặc áo sơ mi từng mặc qua…

      Cảm giác như vậy, có loại thân mật đặc biệt.

      nghĩ gì vậy trời!

      Trong lòng Hứa Y Nhiên thầm mắng mình câu, có chút yên cảm thấy, lần này dọn về, mặc dù bởi vì phải đối mặt với hành vi càng ngày càng quái đản của Nghiêm Thiếu Hành, trong lòng hơi rối loạn, nhưng vì luôn luôn theo lẽ thường, khiến hình như… càng ngày càng quen với cách sống của Nghiêm Thiếu Hành.

      giống với cuộc hôn nhân chớp nhoáng lần trước, khi đó hai người họ mặc dù là vợ chồng hợp pháp, nhưng cuộc hôn nhân kia quá bất ngờ, chưa kịp chuẩn bị tâm lý, hơn nữa Nghiêm Thiếu Hành xuất sắc như vậy, vô tình tạo áp lực rất lớn cho .

      Nhưng bây giờ khác, luôn cảm thấy bản thân học theo Lôi Phong, mặc kệ tình huống rối rắm thế nào, nhưng trong lòng đều thả lỏng, đối với mặt tốt của Nghiêm Thiếu Hành, cũng càng suy nghĩ nhận thức được.

      … Đây phải điềm báo tốt.

      Thầm mến Tả Tư Thần lần cũng đủ dạy phải nhớ kỹ, muốn thích người nên thích.

      Trong lúc miên man, tầm mắt Hứa Y Nhiên lại rơi trần nhà.

      Trong phòng Nghiêm Thiếu Hành dán loại giấy dán tường màu kem, trần nhà biết dùng giấy hay sơn, chung thoạt nhìn cũng là kiểu màu rất .

      Chẳng biết có phải ánh sáng có vấn đề , mà Hứa Y Nhiên ngắm chút cảm thấy, trần nhà có khu vực , mà khu vực ấy giống như đối diện giường của Nghiêm Thiếu Hành, màu sắc nhạt hơn mấy chỗ khác.

      Giống như nơi ấy từng dán vật gì đó quanh năm, sau lại được gỡ xuống.

      Dù sao cũng có chuyện gì để làm, bèn nhìn chằm chằm nơi ấy, muốn biết chính xác ánh mắt mình nhìn lầm.

      ngắm rất chăm chú, cho đến khi cảm nhận được ánh mắt nóng rực, chút che giấu rơi người .

      “… Sao còn chưa ngủ?” Hứa Y Nhiên xoay đầu lại nhìn chồng trước của mình.

      Dưới ánh trăng, đôi mắt sáng quắc kia lóe lên tia u, dễ dàng vồ lấy lòng người, mà Nghiêm Thiếu Hành nhìn , giọng khàn khàn trầm ấm, “ muốn em.”

      Hứa Y Nhiên sửng sốt nửa ngày, nhìn trần nhà chút, “Xem ra nơi này thực có dán vật gì rồi…”

      Hơn nữa chắc chắn vật đấy rất quan trọng, đáng giá đến mức khiến chồng trước phải hi sinh nhan sắc, dời chú ý của .


      Chương 143: Đêm nay ngủ cùng nhau (4)
      Hứa Y Nhiên luôn luôn có chút mơ hồ, Nghiêm Thiếu Hành cũng ngờ lần này lại chẳng gạt được , khỏi sửng sốt, mới bật cười lắc đầu.

      Hứa Y Nhiên nhìn trần nhà, nếu Nghiêm Thiếu Hành nằm giường, vừa mở mắt bèn có thể nhìn thấy, dán… poster người đẹp nào bãi biển à?

      Tưởng tượng chút, mỗi buổi sáng vừa mở mắt liền trông thấy người đẹp cười với mình… Ừ, sai.

      Nghiêm Thiếu Hành xoay người lại, nhìn chằm chằm chỗ trống kia, lát sau mới , “Đó là hình của cún con.”

      “… Hả?”

      Chuyển tầm nhìn, Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn đầy ý vị sâu xa, cười , “Toy Poodle.”

      “…”

      còn tưởng đỉnh đầu Nghiêm Thiếu Hành nếu dán hình cún, ít ra cũng là giống Becgie thoạt nhìn khá ngầu, ai ngờ lại dán Toy Poodle như đồ chơi…

      lừa tôi hả?” Thực ra Hứa Y Nhiên cũng rối rắm với đáp án này, chỉ thuận miệng hỏi câu.

      “Khi còn bé trong nhà có nuôi con Toy Poodle, mắt oval, rất đen rất sáng.”

      “…” Hai câu này thực rất quen thuộc, vì người quen đều hình dung mắt như vậy.

      Cho nên Hứa Y Nhiên bắt đầu rối rắm…

      Khóe môi khẽ mỉm cười, Nghiêm Thiếu Hành còn , “Lúc nó buồn bực lại thích túm cái đuôi của nó chơi.

      “…” Hứa Y Nhiên càng rối rắm buông ngón tay nghịch tóc, còn giấu đầu hở đuôi rụt ngón tay vào trong chăn.

      Buồn bực quá, ngủ!

      hô lên xoay người lại, nhìn chồng trước làm phát điên.

      Mà ở nơi nhìn thấy, Nghiêm Thiếu Hành nhếch môi, thay đổi tư thế thoải mái hơn, nghiêng người, chống cánh tay nhìn ngủ chung giường với , lại cách xa.

      Thực ra ở góc độ này, còn quấn chăn, chỉ có thể thấy vài sợi tóc đen nhánh, được ánh trăng phản chiếu, trông lỗ tai có vẻ như được khắc bằng ngọc trắng.

      Bóng đêm bình yên, em ở cạnh , lúc này cảnh vật đẹp.



      Khi đồng hồ báo thức vang lên, Hứa Y Nhiên ngủ say, mơ hồ hừ tiếng, căn bản nhớ tới.

      “Lại ngủ thêm chút , còn kịp mà.” Có người nhanh chóng tắt đồng hồ báo thức, ở bên tai khẽ dỗ.

      “Mấy giờ rồi?” Hứa Y Nhiên căn bản ý thức được mình vùi trong lòng Nghiêm Thiếu Hành, đầu vẫn còn đặt trước ngực , cọ cọ giống như làm nũng.

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 146: Đêm nay ngủ cùng nhau (7)
      Bởi nếu Tả Tư Thần xuất ở nhà , mẹ cũng phản ứng như vậy…

      Nhưng mà là Nghiêm Thiếu Hành, là người chèo lái thế hệ này của Nghiêm gia, thương trường có thể hô mưa gọi gió được nhiều người ủng hộ.

      Hơn nữa, cho dù Nghiêm Thiếu Hành muốn thương thầm, cũng thương thầm .

      Miên man suy nghĩ mạch tới Tả thị, trong đầu Hứa Y Nhiên đều là Nghiêm Thiếu Hành, trái lại quên mất hồi hộp khi gặp Tả Tư Thần.

      Hôm qua Tả thị cử người tới đưa thẻ nhận dạng cho bọn và chìa khóa phòng làm việc mới, cho nên hôm nay có thể thuận lợi bước vào tòa cao ốc tổng bộ của Tả thị.

      đường kẹt xe, vì vậy khi đến công ty, thời gian vẫn còn sớm, trong đại sảnh ngoại trừ bảo vệ, cũng chẳng có người khác.

      Dựa theo bảng hướng dẫn, thang máy lên lầu bảy, sau khi ra cửa rẽ trái, Hứa Y Nhiên dễ dàng tìm được căn phòng kia vốn là phòng họp , tại chuyển thành phòng làm việc cho bọn .

      Đồng nghiệp còn chưa tới, cửa khóa, Hứa Y Nhiên đem bữa sáng và túi xách đổi sang tay trái cầm, lấy chìa khóa mở cửa.

      Rèm cửa sổ trong phòng rất dày, cửa vừa mở, bên trong tối đến mức chẳng thấy được năm ngón tay.

      Hứa Y Nhiên còn tưởng người ở phòng họp trước đây thử máy chiếu, khi quên kéo rèm cửa, bèn nghĩ nhiều liền mở đèn.

      tiếng “Pặch” vừa vang lên, ánh đèn đập vào mắt, nhưng cảnh tượng xuất trước mắt làm Hứa Y Nhiên ngờ —— chính là Tả Tư Thần – người sợ nhìn thấy nhất, giờ lại nằm vài chiếc ghế văn phòng tạm thời nối lại thành giường, người đắp áo vest.

      Ánh đèn chói mắt đánh thức Tả Tư Thần, nhíu mày thức giấc, theo bản năng che mắt.

      “… Xin lỗi, tôi biết ở đây.”

      Hứa Y Nhiên vội vã tắt đèn lại.

      Tả Tư Thần lại xua tay ngăn , có lẽ vì đại não chưa tỉnh táo, có phần chậm chạp, mới mở miệng hỏi , “Mấy giờ rồi?”

      Vừa tỉnh ngủ giọng có chút khàn khàn, nghe hơi mơ hồ, Tả Tư Thần bình thường luôn luôn tao nhã cao ngạo, trái lại lộ vẻ gần gũi hơn rất nhiều.

      “… 8h15.” Len lén quan sát ba năm, nhưng chưa hề trông thấy Tả Tư Thần như vậy, Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt mới trả lời.

      “8h15....” Tả Tư Thần giống như vô thức lặp lại, thức dậy chiếc ghế miễn cưỡng có thể gọi là “giường”, ra vẻ muốn đứng lên.


      Chương 147: Trong lòng là lạ (1)
      “Cẩn thận.” Thấy lảo đảo hình như muốn ngã xuống, Hứa Y Nhiên lập tức chạy tới, đỡ trở lại ghế ngồi.

      Tả Tư Thần xem ra rất mệt mỏi, cũng biết tối qua có ngủ được tí nào , hơn nữa ngủ ghế, tuyệt đối tính là nghỉ ngơi chất lượng gì, giờ cả người thoạt nhìn phản ứng đều chậm chạp.

      Được Hứa Y Nhiên đỡ ngồi ghế, lát sau mới nhớ mở miệng, “Cảm ơn.”

      Sau đó lại ngồi ở chỗ cũ, nhìn đống văn kiện trước mắt, ánh mắt lướt qua, thoạt nhìn hơi ngây ngô.

      Hứa Y Nhiên thoáng ngạc nhiên chứng kiến màn này.

      Người từng thầm mến người khác chắc chắn hiểu cảm giác kiểu này.

      Những năm qua, người trong lòng bạn có được, khiến bạn ngay cả ý nghĩ thầm mến đều phải cẩn thận giấu kín nơi đáy lòng, giờ lại xuất trước mắt bạn, hoàn toàn phòng bị lộ ra mặt trong cuộc sống của .

      Cảm giác này chính là… nếu còn thương đối phương, chắc chắn thét chói tai trong lòng, quan sát bộ dáng mơ mơ màng màng của đối phương, chỉ cảm thấy tâm tư mềm mại, trong nháy mắt lại đắm chìm càng sâu.

      Có điều Hứa Y Nhiên còn chưa nghĩ tới những thứ này, chỉ ngạc nhiên đứng ở bên nhìn.

      Nhưng Tả Tư Thần dù sao cũng là Tả Tư Thần, có lẽ được hai phút, đột nhiên giống như biến thành con người khác, tuy rằng khó che đậy mệt mỏi gương mặt, nhưng có thể tao nhã đứng lên, hoàn mỹ lộ ra phong thái nên có của công tử thế gia.

      Chẳng qua khi thấy Hứa Y Nhiên, thoáng sửng sốt, “Là ?”

      “… Thần Thiếu.” Hứa Y Nhiên ngờ Tả Tư Thần còn nhớ mình, trong lòng cảm thấy là lạ.

      Lần trước gặp mặt, biết là bạn cùng học cấp ba với , Tả Tư Thần bèn nhiệt tình thái quá với , giờ càng tin tưởng Tả Tư Thần mỗi ngày gặp rất nhiều người, ngay cả đối tác làm ăn là ai tên gì, có thể đều cần thư ký nhắc nhở mới nhớ toàn bộ.

      chỉ là bạn học chung cấp ba rất bình thường, sao Tả Tư Thần vẫn nhớ ?

      Cuối cùng biết là sau cuộc hôn nhân chớp nhoáng với Nghiêm Thiếu Hành, mà bát tự của đều thay đổi chăng?

      Hứa Y Nhiên cảm thấy gần đây những chuyện xảy ra người , đều có chút kỳ quái.

      Tả Tư Thần biết bên Hằng Viễn kia cử bốn người qua đây, lại ngờ Hứa Y Nhiên nằm trong số đó.

      Hai ngày nay Tùy Dật trở về Mỹ, hơn nữa máy bay thoáng cái liền bỏ rơi những người bám theo , sau đó, ông nội bọn họ làm sao cũng tra được Tùy Dật trở về Mỹ khi nào, còn gặp những người nào.


      Chương 148: Trong lòng là lạ (2)
      Điều này chắc chắn làm bối cảnh của Tùy Dật thêm vài phần thần bí, do đó thông qua việc tiếp cận Hứa Y Nhiên, để tìm hiểu lai lịch của Tùy Dật, cách thức này lại bị mấy người trong nhà kia nhắc lại.

      Tả Tư Thần thích lợi dụng phụ nữ, cảm thấy làm vậy chả có tài cán gì, đối với lời đề nghị này của gia đình, phản đối 100%.

      Huống chi người trước mặt là bạn học chung cấp ba với , tuy hồi trung học hai người họ biết nhau, nhưng là bạn học, cũng thể trơ mắt nhìn bị người ta lợi dụng.

      "Thẻ nhận dạng đâu?"

      ". . . Ở đây." Hứa Y Nhiên ta muốn làm gì, mờ mịt đưa ra.

      Tả thị quản lý rất nghiêm ngặt, thẻ nhận dạng trước đó đưa cho bọn là màu cam, ngoại trừ ra vào cửa chính, còn có thể lại từ tầng 15 đến tầng 20.

      Mà tầng 20 có phòng làm việc của hai người em họ .

      Tuy đám em bà con này chờ xấu mặt, chẳng qua loại trừ có người sốt ruột muốn lập công trước mặt ông nội, nên bắt lấy cơ hội này, chủ động tiếp cận Hứa Y Nhiên.

      hồi nữa trả cho .” Tả Tư Thần xong bèn ra khỏi cửa, để lại Hứa Y Nhiên hiểu ta muốn làm gì.

      Hứa Y Nhiên vốn định để túi xách ở phòng làm việc, làm quen hoàn cảnh chút, sau đó xuống vườn hoa bên đường giải quyết bữa sáng.

      Nhưng giờ thẻ nhận dạng bị cầm rồi, có cách nào rời , đành phải ngồi xuống ăn.

      Được bảy tám phút, Tả Tư Thần với hiệu suất kinh người thay bộ quần áo, xem ra rửa mặt rồi, vẻ mặt hồng hào bước vào phòng làm việc, “Trả nè.”

      Khi đến chữ ‘’, chạy tới bên cạnh Hứa Y Nhiên, giọng chợt lộ ra ý cười.

      Hứa Y Nhiên hiểu quay đầu, lập tức cũng 囧.

      Trong tay Tả Tư Thần cầm ổ bánh mì, xem bộ dáng là muốn giải quyết bữa sáng, lại so sánh đồ ăn thịnh soạn trước mặt…

      “Thần Thiếu, muốn ngồi xuống ăn chung ?” nín cười mời.

      “Vậy tôi khách sáo.” Tả Tư Thần tăng ca cả đêm, mệt mỏi hơn 5 giờ, lại lười trở về phòng làm việc của mình, bèn ngủ ghế trong chốc lát, trong lúc đó vẫn chưa ăn gì, người bằng sắt cũng sớm đói rồi.

      Cặp lồng giữ ấm chỉ có mỗi bát bên trong, Hứa Y Nhiên bèn chuyển miếng sandwich lên nắp hộp đựng thực phẩm, sau đó cho cháo vào trong hộp, đưa tới.

      Bên phòng hội nghị có phòng giải khát , khi Hứa Y Nhiên cầm ly giấy trở lại, Tả Tư Thần giải quyết hết 1/3 cháo thịt bằm hột vịt bắc thảo.
      Last edited: 1/6/15
      midnight, Juuni, shakugan01220 others thích bài này.

    3. MooniE

      MooniE Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      92
      đợi nàng sáng giờ:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 141: Đêm nay ngủ cùng nhau (2)
      Màu này nhìn quen quá, Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt, gần như bật thốt ra, “Đội bóng rổ ở trường trung học chúng ta dùng màu này mà.” khéo, màu lam này rất hiếm thấy.

      Nghiêm Thiếu Hành gì, bình tĩnh cướp T shirt và quần short vốn muốn cho mặc, ném trở vào tủ áo, lại tùy tiện kéo chiếc áo sơ mi đưa .

      Buổi tối, mặc sơ mi ngủ đương nhiên thoải mái bằng T shirt rồi.

      Hơn nữa quần short bóng rổ tuy vừa với , nhưng ngay hông có dây thắt lưng, chỉ cần rút chặt chút, cũng cần lo lắng bị lộ, làm đồ ngủ càng tốt hơn.

      “Tôi muốn hai bộ kia.”

      cho.”

      “Tại sao?”

      keo kiệt.” Nghiêm Thiếu Hành trả lời rất hùng hồn.

      “…” Được rồi, thể tính toán với kẻ ngốc, bảo vệ kẻ ngốc là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Trung Quốc.

      … Cùng lắm chờ lúc Nghiêm Thiếu Hành tắm, lén lấy hai bộ quần áo kia.

      Nhưng đợi Hứa Y Nhiên cảm thấy khó chịu khi mặc áo sơ mi của , và vất vả lắm mới chờ đến lúc bước vào phòng tắm, lại tìm được hai bộ đó.

      Nghiêm Thiếu Hành ở đây, cũng biết xấu hổ lục tủ quần áo của , nhưng vừa nãy ràng chỉ tùy tiện ném, giờ mở tủ quần áo, làm sao cũng thấy bóng dáng hai bộ kia cả.

      “…sao thấy hai bộ kia nhỉ?” Đợi Nghiêm Thiếu Hành tắm ra, Hứa Y Nhiên nhịn được hỏi .

      “Khóa trong tủ sắt rồi.”

      “… Tại sao đem quần áo khóa trong tủ sắt?”

      Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn đầy sâu xa, “Sợ em tìm được.”

      “…” Hứa Y Nhiên thua rồi, rơi nước mắt cảm khái bản thân giao tiếp kém với Nghiêm Thiếu Hành ở trạng thái trẻ con.

      Đây là khác biệt á khác biệt á.

      Vấn đề đồ ngủ giải quyết được, Hứa Y Nhiên cũng chỉ có thể nhịn, cũng may thân hình Nghiêm Thiếu Hành cao to, áo sơ mi của người , cũng che tới đầu gối, chỉ cần lúc ngủ đàng hoàng chút, lộ hàng.

      Về vấn đề giường, càng cần lo lắng, trong phòng Nghiêm Thiếu Hành có cái ghế nằm có thể điều chỉnh góc độ, là để lúc đọc sách sử dùng, hoàn toàn bằng phẳng, có thể làm giường.

      Hứa Y Nhiên ôm chăn trải xong, thoạt nhìn rất bình tĩnh vẫy tay với , “Ngủ ngon.”

      Nghiêm Thiếu Hành liếc nhìn bên trong được áo sơ mi của mình che phủ, lộ ra đôi chân thon đẹp của Hứa Y Nhiên, vẫn là vẻ mặt sâu xa khó hiểu, cũng tới chỗ tự ý chủ trương phân giường với kia ôm trở về.

      *********************
      Chương 142: Đêm nay ngủ cùng nhau (3)
      @Mizuki @Lnmt131 @ Trần @Tiểu tinh @Nhược Vân @Betty @trạch nữ @linhdiep17 @Neavah Redneval @AnLy90 @myuyen
      midnight, Juuni, shakugan01218 others thích bài này.

    5. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Doc truyen nay, Ta co cam giac nhu no dang thu thach kha nang comt cua minh vay!!! Cang doc cang ko bik nen comt sao nua! Haiz
      Thank laclac

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :