1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn nhân bá đạo: Chinh phục cô vợ nhỏ quật cường - Tình Phi Duyên Thiển (c4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Hôn nhân bá đạo: Chinh phục vợ quật cường

      Tác giả: Tình Phi Duyên Thiển

      Edit: Mèo Siêu Lười



      Giới thiệu:



      cần phụ nữ nhưng cần tìm người vợ

      cần đàn ông, nhưng cần tìm chỗ dựa vững chắc.

      là thái tử gia của thành phố A, có gia thế hiển hách, mỹ mạo tuấn!

      xinh đẹp như hoa, bình thường mà quật cường, nhưng được người nhà xem trọng

      Dùng cách của , tìm vợ phải tìm người có tính khiêu chiến, như vậy cuộc sống mới có thể đủ vị!

      Như , trò chơi tình liên quan đến , tìm đàn ông là vì chị đoạt bạn trai của , còn bố mẹ xem trọng

      Cho nên đối với người đàn ông đưa đến cửa, còn có gì do dự ?

      Thế nhưng, sau khi sút cước vào khung thành, người con nào đó liền hối hận. Con bà nó! Người đàn ông này hoàn toàn giống trong tưởng tượng của !

      Kết hôn với ta, còn có những ngày tốt lành sao?.

      Cho nên, hai người hồi mèo vờn chuột, đến khi bị ta cột giường cưới~



      Trong phòng thuê trong quán bar, người đàn ông ánh mắt đầy khói mù lạnh lùng hỏi người phụ nữ ngồi bên cạnh cắn hạt dưa:

      “Nghe bọn họ là tôi quản được vợ của mình?”

      mỉm cười, vẻ mặt kinh ngạc nhìn :

      “Vậy rốt cuộc có bao nhiêu năng lực?. Ngay cả người phụ nữ của mình cũng quản được?”

      ….

      Chỗ đăng kí kết hôn:

      Khi vừa mới nhận sổ hồng, hỏi nhân viên chứng nhận rằng:

      “Khi nào có thể ly hôn?”

      Làm nhân viên chứng nhận ngổn ngang trong gió….

      nhìn thoáng qua vợ trẻ bên cạnh, lạnh lùng :

      “Kiếp sau !”

      nhìn nhìn , chẳng lẽ muốn tìm người giúp che giấu?

      mỉm cười: “Được, nhưng đừng làm chuyện mất mặt ở bên ngoài”

      xong, đừng dậy bước , cũng quay đầu nhìn vẻ mặt xanh mét của ai đó

      Sau này ngộ ra chân lý, tình cảm vợ chồng muốn càng sâu, phải ra sức ép buộc, ép buộc càng ngoan độc, càng sâu!


    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      đọc văn án xong ta có thể hiểu ra truyện này có bao nhiêu "hài" và "biến thái"...chờ thời cơ nàng lấp hố nhá......mà biết là khi nào nhỉ???

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1:

      Edit: Mèo Siêu Lười



      A thị, khí trời nóng bức, nhưng bên trong nhà họ Thành lúc này, nhiệt độ xuống tới 0 độ

      Thành Hiểu Thi nhìn cha ruột và mẹ kế ngồi ở trước mặt mình, kiên nhẫn hỏi:

      “Lại tìm cho con mặt hàng gì?”

      Nghe thấy lời phản nghịch của sắc mặt Thành Kiếm xanh mét, quát lớn:

      “Nhìn xem dáng vẻ của con bây giờ giống cái gì?. Có người chuyện với trưởng bối như vậy sao?”

      Thành Hiểu Thi cười : “Con nghĩ các người quen rồi”

      “Con…” Thành Kiếm muốn chuyện, vợ ông Tiếu Ngọc Phân ngồi ở bên cạnh, đưa tay đặt ở tay ông

      “Hiểu Thi còn , từ từ chuyện thôi”

      Thành Hiểu Thi nhìn dáng vẻ hai người, cười lạnh tiếng, tại sao bà ta có thể đóng kịch hay như thế?.

      “2 giờ xế chiều hôm nay gặp mặt ở nhà hàng tây Lãng Ngữ, con muốn hay cũng phải

      Thành Kiếm muốn nhiều lời với , trực tiếp ra lệnh để tuyên bố quyết định của ông

      “Bố muốn vội vã gả con như vậy sao?. Hay là con làm chướng mắt bố?”

      Tuy rằng Thành Hiểu Thi biết, được người nhà thương , nhưng lòng của cũng đau, ai hy vọng được người nhà thương?.

      “Tùy con nghĩ như thế nào”

      Thành Kiếm lôi kéo vợ, xoay người lên lầu, cũng nhìn con mình cái

      Thành Hiểu Thi lạnh lùng cười, đứng dậy rời khỏi phòng, về phía nơi ở của , nơi đó mới chính là vùng trời của !

      Thành gia bọn họ cũng được xem là nhà giàu có, khu nhà cao cấp, xe hơi hào hoa, nhưng những thứ này cũng thuộc về Thành Hiểu Thi , bởi vì địa vị ở Thành gia sợ là bằng nữ giúp việc!

      Tòa nhà 2 tầng ở phía sau vốn là nhà cũ, nhà họ Thành sau khi có tiền xây khu nhà cao cấp ở phía trước, cho nên căn nhà này cũng tiếp tục bỏ

      Mãi đến 4 năm trước, Thành Hiểu Thi quen nhìn sắc mặt của bọn họ, cho nên tự mình dọn đến nơi này, đương nhiên, vì nơi đây còn có dấu vết của mẹ

      Căn nhà 2 tầng này, được Thành Hiểu Thi quản lý hết sức sạch , cũng vô cùng ấm áp, bình thường ngoại trừ , cũng có ai đến nơi này

      Trở lại phòng, Thành Hiểu Thi nằm ở giường, nghĩ đến buổi xem mắt chiều nay, biết vì sao gần đây bọn họ bắt xem mắt, mặc dù muốn nhưng cũng có biện pháp, dù sao Thành Kiếm cũng là cha ruột của , thể làm cho ông ấy tức chết

      Nhớ lại lần trước bọn họ hẹn đối tượng xem mắt cho xong rồi, nhưng có đến, khiến cho Thành Kiếm bệnh đến phải vào bệnh viện.

      Cho nên bây giờ, muốn ứng phó chút, cũng phải xuất ở chỗ xem mắt của bọn họ, gặp người đàn ông ấy lần, về phần có vừa ý hay , cũng phải vấn đề của .

      Chỉ có điều, hôm nay phải trang điểm như thế nào để xem mắt đây?.

      Thành Hiểu Thi ở giường suy nghĩ lâu, sau đó ý tưởng đột nhiên xuất trong đầu của , nhưng mà, có làm được hay ?.

      Mặc kệ, dù sao cũng quyết định rồi!

      Bởi vì đói bụng, Thành Hiểu Thi đứng dậy nấu cơm ăn, có thể làm vài thứ, mì ăn liền, cơm trắng, rang xào mấy thứ đơn giản để ăn sáng

      Thế nhưng, cảm thấy bữa cơm đạm bạc ở trong này, còn tốt hơn ăn sơn hào hải vị ở ngoài trước!

      Ăn cơm xong, nhìn thoáng qua thời gian, Thành Hiểu Thi ngồi ở trước gương, bắt đầu đánh phấn

      2 giờ đúng, người phụ nữ mặc chiếc váy màu đỏ rực xuất trong nhà hàng Lãng Tây, nhìn thoáng qua người đàn ông ngồi gần cửa sổ, tiêu sái từ từ tới

      Khi người đàn ông nhìn thấy trang điểm kinh người, liên tục ho khan vài tiếng: “Khụ,… Khụ…”

      Thành Hiểu Thi liếc mắt nhìn người đàn ông ho khan đến đỏ bừng cả khuôn mặt, trong lòng thầm cười trộm, cho có việc gì lại xem mắt, đáng đời!

      Sau khi Thành Hiểu Thi ngồi xuống, người đàn ông rốt cuộc ngừng ho khan, cẩn thận quan sát người phụ nữ ngồi ở đối diện, trong đầu nổ tung, tô son chét phấn giống như quái, cả người mặc váy đỏ ngắn, ngắn đến mức có phần chấp nhận được

      nhìn giày cao gót chân , còn có móng tay thạch , mặc cho ai nhìn cũng nhận xét đây phải là người phụ nữ đứng đắn

      là Thành Hiểu Thi?”

      Thành Hiểu Thi gật đầu: “Đúng vậy, là Vu Hạo?”

      “Đúng, chỉ có điều, trang điểm là…”Diện mạo của hoàn toàn khác với người trong hình

      “Sao thế?. Có ý kiến?”

      dám, ăn gì?”

      Thành Hiểu Thi ngờ năng lực chịu đựng của người đàn ông này rất mạnh, nếu như đổi là người khác, chừng sớm nâng mông chạy lấy người rồi

      Nhìn thoáng qua người đàn ông mặc quần áo chỉnh tề, trông rất nhã nhặn, nhưng trong lòng Thành Hiểu Thi cảm thấy, Tiếu Ngọc Phân sợ là có lòng tốt, tìm cho mình nhà khá giả?

      Thấy ta có ý muốn , Thành Hiểu Thi quyết định chơi với ta thêm chút nữa

      “Tôi hỏi này, từng quan hệ với phụ nữ chưa?. Cả đêm được mấy lần?. Tôi muốn tìm nhưng mà nhu cầu rất cao”

      Thành Hiểu Thi vừa , vừa dùng ánh mắt ngắm nhìn về phía bộ phận sinh dục của ta

      Vu Hạo nghe lời của , kinh ngạc nhìn : “Tôi nghĩ tôi thể đáp ứng cầu của rồi, tôi quấy rầy nữa”

      vừa mới hỏi cái gì?. Từng quan hệ với phụ nữ chưa?. Chẳng lẽ biết thích đàn ông, tìm chỉ vì muốn che dấu ánh mắt của người khác thôi sao?. Nếu phải mẹ chủ động đến làm mai, cũng tới gặp

      Thấy người đàn ông kích động, Thành Hiểu Thi cười : “DCMXX, nếu mạnh mẽ chút, cũng biết chị ta lợi hại đến mức nào”

      xong, Thành Hiểu Thi gỡ tóc giả xuống, cầm túi xách về phía toilet

      Mà Thành Hiểu Thi biết là, cách đó xa có đôi nhìn với ý cười chớp mắt, hơn nữa, nụ cười mặt của ta cũng ngày càng rộng hơn

      Vừa rồi, vào cửa dọa nhảy dựng lên, người phụ nữ lại trang điểm cho mình người ra người, quỷ ra quỷ, hơn nữa còn ở trong nhà hàng xa hoa?. Còn xem mắt!

      Khi trong lúc vô tình nghe được đối thoại của bọn họ, lại làm cho khóe miệng giật giật, có loại xúc động muốn bật cười

      Hơn 10 phút đồng hồ sau, Thành Hiểu Thi cả người thoải mái ra, mái tóc đen tùy ý buộc lên, áo sơ mi trắng quần đùi cao bồi, chân mang đôi giày hưu nhàn, nhìn qua rất thanh thuần, xinh đẹp!

      Nếu phải đoán đúng, ước chừng lúc này cũng nhận ra này với lúc nãy là cùng người

      ngờ cũng có vài phần sắc đẹp, nhưng hiểu đẹp như vậy, tại sao lại trang điểm kì quái như vậy, là kì lạ!

      Thành Hiểu Thi dường như cảm giác được có ánh mắt nhìn mình chằm chằm, vì thế nhìn lại, nhìn thấy người đàn ông nhìn chằm chằm

      Người đàn ông này tuấn, lãnh ngạo, ngũ quan như tạc, người toát ra loại khí thế mạnh mẽ khiến người ta thể xem thường, Thành Hiểu Thi nhìn cái có thể cảm giác được, người đàn ông này giàu cũng quý!

      Ngay cả âu phục mặc người sợ là tốn ít tiền ?. nhìn khuy áo của , rồi nhìn đồng hồ tay, mỗi món đều lộ ra là người có tiền

      Người đàn ông như vậy, vẫn nên đụng vào tốt hơn!. Cho nên sau khi Thành Hiểu Thi quay đầu nhìn thoáng qua, vội vã quay đầu, nhanh chóng rời khỏi nhà hàng Lãng Ngữ

      Mạc Kiêu thấy quan sát mình xong quay người rời , đúng là làm cho người ta khó hiểu, tưởng nở nụ cười hoặc là gật đầu với cái, nhưng lại hoàn toàn xem như tồn tại, rồi xoay người rời

      Lần đầu tiên gặp phải tình huống này, ít nhiều khiến trong lòng có chút khó chịu

      Theo đạo lý mà , chỉ cần phụ nữ nhìn thấy , đều chủ động làm quen, hoặc là bắt chuyện, nhưng lại là trường hợp ngoại lệ

      rồi, Vân Lạc tiến vào, nhìn thoáng qua Mạc Kiêu ngồi uống rượu nhấc chân tới

      “Nghĩ cái gì mà nhập thần như thế?”

      Mạc Kiêu nhìn cái: “

      “Ngạc nhiên chưa, đường đường là Mạc lão đại cũng thích phụ nữ?”

      Đây là tin lạ, nếu để cho mấy em biết, nhất định là nhìn trời xem có giáng mưa hồng ?.

      “Cho dù thích, phải cũng phải tìm người vợ sao?”

      Dù sao cũng là con trong nhà, gần đây ông cụ cứ bắt xem mắt phiền chết được, nhưng phiền có thể làm gì?.

      Điển hình giận mà dám gì, tính khí của ông nội ai dám trêu chọc, chuyện gì , đừng , ngay cả mọi người trong nhà cũng dám phản bác

      “Ông cụ lại tìm phụ nữ cho cậu sao?”

      Vân Lạc cũng là nhân vật nổi tiếng ở thành phố A, từ hai người cùng nhau lớn lên, tình cảm rất tốt, mặc dù ở trong thương trường hay ở những nơi riêng tư, hai người đều giúp đỡ lẫn nhau, phải em ruột nhưng còn hơn cả em ruột!

      “Ừm, mỗi đêm trời tối trở về, trong nhà có ít nhất 3 người phụ nữ để tớ chọn”

      “Haha, cậu được đãi ngộ tệ nha, bằng cậu tìm đại người , sinh cháu cho ông cụ xong, sau đó cậu muốn làm gì làm”

      “Cậu cho rằng mua củ cải trắng à?. Cho dù , nhưng tớ cũng muốn tìm người mình ghét”

      Mạc Kiêu nhớ tới những người phụ nữ mỗi tối xuất trong phòng mình, liền cảm thấy buồn nôn, người người mảnh mai, khiến cho nhìn thấy khó chịu

      “Mạc Kiêu, phải cậu nghĩ đến ấy chứ?”

      “Đừng hưu vượn” Với , cam lòng hay là buông tay được, ngay cả cũng biết

      Vân Lạc nhìn dáng vẻ của lắc lắc đầu, tiếp tục đề tài này nữa, 3 năm, cậu ta vẫn muốn nhắc đến ấy

      Vân Lạc thấy lên tiếng, đương nhiên chuyển đề tài: “Vậy cậu định làm như thế nào?. Chung quy, thể ở mãi trong khách sạn được?”

      Mạc Kiêu cầm lấy ly rượu uống ngụm: “Trước tiên cứ tạm thế , muốn nhìn thấy những người phụ nữ đó, bằng , cậu đến chỗ tớ , tớ đến chỗ cậu?”

      “Cậu tha cho tớ , người tớ còn muốn chết huống chi là hai người, chắc tớ sống nổi quá”

      Vân Lạc nhớ tới nha đầu chết tiệt làm cho tức giận, suốt ngày gây chuyện khắp nơi, ngày yên tĩnh

      “Tớ vẫn ngủ ở khách sạn

      Dứt lời, Mạc Kiêu trong lúc vô tình nhìn lướt qua mặt đất cách đó xa:

      “Tớ toilet”

      Vân Lạc gật đầu, tiếp tục ăn bít tết của

      Thành Hiểu Thi ra khỏi nhà hàng Tây, nhìn thấy mọi người dạo chơi ở đường cái, bởi vì trở về cũng làm gì, nên quyết định dạo chút

      Tốt nghiệp đại học, cũng nên tìm việc làm, muốn đến công ty của bố, nơi đó có người ghét cho nên kiên trì tìm việc làm

      Thế nhưng, gửi mấy phần sơ yếu lý lịch, đến nay vẫn chưa có hồi , chừng là diễn trò, cho nên vẫn nên tự mình tìm xem!
      Sue ú thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Cẩu nam nữ

      Edit: Mèo Lười


      lâu, bởi vì khát nước, cho nên Thành Hiểu Thi mua chai nước, mà khi ra, nhìn thấy đứng khóc đường cái

      Quan trọng nhất là, cách đó xa có chiếc xe lao về phía bé, Thành Hiểu Thi kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng bỏ chai nước trong tay, sau đó nhanh chóng chạy về phía

      Thời điểm chiếc xe chạy lướt qua, Thành Hiểu Thi kịp bảo vệ bé ở trong ngực lăn vòng sang bên

      Bởi vì mặc quần đùi ngắn, cho nên khi lăn vòng mặt đất rất nhiều chỗ bị trầy xước, thế nhưng khi nhìn thấy bé ở trong ngực vẫn hoàn hảo có vấn đề gì, nở nụ cười….

      Mạc Kiêu ngồi ở trong xe nhìn toàn bộ việc phát sinh, với tài xế Vũ Tử ở phía trước:

      “Ghi lại biển sổ xe của chiếc xe vừa rồi, giao cho cục công an”

      nghĩ tới, lại gặp được , định về công ty, ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng này

      Vũ Tử vội vàng gật đầu: “Biết rồi Mạc tổng”

      Xem ra người lái chiếc xe kia gặp chuyện xui xẻo rồi!

      “Dừng xe lại sát bên đường

      Vừa rồi nhìn thấy tay và đầu gối của đều bị thương. Có lẽ cần phải xuống để hỏi có cần giúp đỡ gì ?.

      Thành Hiểu Thi nâng bé dậy, còn chưa kịp hỏi tên bé là gì, nhìn thấy người phụ nữ sắc mặt kích động chạy tới, tay ôm lấy bé bảo vệ ở trong ngực

      là ai?. Coi chừng tôi đưa đến cục cảnh sát”

      Mẹ của bé nhìn qua có chút hiểu lầm, ta tưởng Thành Hiểu Thi muốn bắt cóc con của mình, bởi vì lo lắng cho nên mới bị va chạm xe

      vì kinh sợ nên chỉ biết khóc, nhìn thấy mẹ càng khóc càng ủy khuất hơn, cho nên quên giải thích giúp ân nhân cứu mạng của mình chút

      Thành Hiểu Thi vốn định giải thích chút nhưng người phụ nữ đó chỉ lườm cái sau đó xoay người rời , căn bản muốn lời vô ích với

      Thành Hiểu Thi nhìn tình huống trước mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng mà khi nhìn thấy bé ấy xa rồi vẫn vẫy vẫy tay với . cảm thấy hiểu lầm ban nãy cũng đáng là gì, bởi vì cứu được sinh mệnh !

      Sau khi nghĩ thông, Thành Hiểu Thi cố gắng vươn tay bị thương lên vẫy vẫy với bé, cười như đứa trẻ

      Lúc Mạc Kiêu đến trước mặt , nhìn thấy nụ cười trẻ thơ của , trong mắt có chút biến hóa, nụ cười như vậy có bao nhiêu hồn nhiên, sâu vào lòng người, tính toán thiệt hơn, chỉ mong nhìn thấy kết quả tốt đẹp nhất. như vậy sao?.

      Mãi cho đến khi càng càng xa, Thành Hiểu Thi mới phát có người đàn ông đứng bên cạnh mình, chỉ có điều tại sao lại hơi quen mặt như thế?.

      Bỗng nhiên, nghĩ tới, ta phải là người nhìn chằm chằm trong nhà hàng Lãng Ngữ sao?. Tại sao ta lại xuất ở đây?.

      có cần giúp đỡ gì ?”

      Mạc Kiêu chỉ chân và cánh tay bị thương của

      “Chỉ là vết thương thôi, chết người được”

      muốn trêu chọc đàn ông, nhất là những người đàn ông giống như ta

      Nhìn giọng lạnh nhạt của , trái lại Mạc Kiêu cũng có tức giận

      Thành Hiểu Thi theo quán tính đặt tay lên cổ tay, nhưng nhìn thấy lắc tay thạch của đâu nữa, đó là món quà kỉ niệm duy nhất mẹ để lại cho . Tại sao lại thấy nữa?. Nhất định vừa rồi cẩn thận làm rơi mất rồi

      Nhìn khập khiễng tìm kiếm khắp nơi. Tay Mạc Kiêu đặt trong túi quần, sờ sờ thứ gì đó, sau đó xoay người rời

      Nhìn dáng vẻ của , chắc là cần giúp đỡ. Vì vậy nên rời khỏi hơn, tránh tự làm mất mặt mình

      Trở lại xe, Mạc Kiêu dặn dò : “Trở về công ty”

      Nhìn người phụ nữ qua kính xe chuyển động, khóe miệng cong lên nụ cười

      Thành Hiểu Thi tìm lâu cũng tìm được lắc tay của , rơi vào đường cùng đành phải gọi xe về nhà, dù sao đùi và tay cũng đau đớn, cũng nên xử lý vết thương trước

      Nhưng, lắc tay bị mất, khiến lòng hết sức buồn bã, lắc tay kia vẫn luôn theo , vì sao lại tìm thấy chứ?.

      Tâm tình vốn được tốt, vừa vào cửa nhìn thấy người căm ghét, hôm nay đúng là xui xẻo!. Chuyện gì cũng thuận lợi!

      Thành Mẫn thấy trở về, hơn nữa bộ dạng chật vật chịu nổi, mặt nở nụ cười, từng bước lên phía trước, giả bộ hỏi:

      “Ôi, Thành Hiểu Thi, em làm sao vậy?”

      ta phải là con ruột của bố, chẳng qua là con riêng của người đàn bà đó mang theo, vì sao bố lại thương người ngoài?. Nhưng lại chán ghét con ruột của mình?.

      Mãi đến sau này, mới biết được nguyên nhân ….

      “Yên tâm, tôi vẫn còn chưa chết, cho nên, ngại quá, theo ý nguyện của đươc”

      Mẹ nó!. Nhìn thấy sắc mặt của ta làm cho cảm thấy tức giận, hơn nữa bên cạnh còn có người đàn ông làm cho chán ghét

      “Em vậy là có ý gì?. phải chị chỉ quan tâm tới em thôi sao?”

      Thành Mẫn làm bộ làm tịch, người biết còn cho rằng ta rất lo lắng cho

      “Mèo khóc chuột”

      Thành Hiểu Thi muốn , Thành Mẫn lại cố ý cản đường, vẻ mặt lên mặt nhìn Thang Duy, đong đưa cánh tay của ta
      “Chúng ta thôi, bụng của em đói quá”

      Thang Duy nâng tay véo véo cái mũi của , giọng điệu hết sức thương :

      “Con mèo tham ăn, thôi”

      Từ đầu đến cuối, ta cũng chưa nhìn Thành Hiểu Thi cái, biết là vì chán ghét, hay là áy náy, tóm lại, ta có nhìn

      Thành Hiểu Thi thấy bọn họ bỏ lớn tiếng mắng câu:

      “Đặc biệt sao?. Cẩu nam nữ, đúng là nồi nào ấp vung đó, đôi đê tiện”

      Sau khi mắng xong, trực tiếp trở về phòng của

      Nghe tiếng mắng của , Thành Mẫn giận đến nghiến răng, muốn xoay người mắng trở lại, người đàn ông bên cạnh xoa xoa tóc của :

      “Được rồi, phải em đói bụng sao?. So đo với ấy làm gì?”

      Nghe thấy lời của , lúc này Thành Mẫn mới xoay người rời , tìm Thành Hiểu Thi gây phiền phức

      Thành Hiểu Thi , lúc trước mắt bị mù hay sao lại ta, bọn họ nhau 3 năm, nhưng ta cưỡng lại sức hấp dẫn của Thành Mẫn, ta dứt khoát lựa chọn chia tay với

      Ban đầu, rất đau, rất đau lòng, khó chịu, thậm chí khi nhìn thấy bọn họ lặng lẽ né tránh, dám nhìn bọn họ, bởi vì cảm thấy rất đau, dù sao lúc đó cũng chỉ có mình ta!

      Nhưng bây giờ, còn là con ngốc của ngày trước, Thành Hiểu Thi để cho bọn họ tùy tiện khi dễ, phản kích, tức giận mắng, nhường nhịn, đau lòng, bởi vì ta xứng!

      Trở lại phòng, lấy hòm thuốc ra, sát trùng vết thương chút, lại thoa chút thuốc. Bận rộn hồi, mới uống nước, sờ sờ cái bụng đói meo của mình, lăn lộn cả buổi chiều, đến bây giờ còn chưa có gì vào bụng

      Nhưng, bây giờ rất lười nhúc nhích a, vì thế chỉ nấu tô mì tôm, xem như là buổi tối

      Mở tivi, Thành Hiểu Thi nâng tô mi ngồi sofa bắt đầu ăn, mà khi nhìn thấy mình xuất TV, miệng mở to đến nỗi quên khép lại!

      Đây phải là hình ảnh buổi chiều cứu bé đó sao?. Tại sao lại được lên TV?
      Sue ú thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 3:

      Edit: Mèo Siêu Lười


      Thành Hiểu Thi nghĩ ngợi điện thoại vang lên, nhìn thoáng qua dãy số trong điện thoại, trong lòng thoáng cảm thấy ngũ vị tạp trần, xem ra ông ta biết xuất TV rồi, bằng giờ phút này làm sao nghĩ đến việc gọi điện thoại cho ?.

      buông chiếc đũa trong tay, ấn nút trả lời: “Alo”

      “Sau này làm việc tốt, cũng cần làm náo động như vậy, hôm nay con với người ta gặp mặt sao rồi?”

      Nghe câu hỏi của bố mình, trong lòng Thành Hiểu Thi cười lạnh, tự giễu, đây là bố của đó, ràng nhìn thấy bị thương, nhưng câu quan tâm cũng có, còn khoe khoang?

      Thành Kiếm đợi lúc cũng thấy trả lời nên vội vàng thúc giục:

      “Hỏi con đấy, nghe thấy sao?”

      được tốt lắm, phù hợp”

      vậy, để lần sau vậy”

      “Ồ, bố sốt ruột, nhưng mà mấy ngày nay con lại tiện, đành hẹn dịp khác vậy, khập khiễng xuất trước mặt người ta, sợ là làm các người mất mặt”

      Sau khi xong, Thành Hiểu Thi cúp điện thoại, bởi vì muốn nghe thấy thanh lạnh lùng ấy

      Nhìn điện thoại bị dập máy, sắc mặt Thành Kiếm cũng dễ coi, Tiếu Ngọc Phân ở bên cạnh, khẩn trương rót ly nước đưa tới cho ông:

      “Đừng tức giận, tốt cho sức khỏe đâu”

      “Ôi, nếu như Hiểu Thi có thể hiểu chuyện như Mẫn Nhi cũng cần tức giận”

      “Sau này, con bé hiểu thôi, bây giờ quan trọng nhất chính là mau mau tìm người con trai tốt kết hôn, như vậy mới có thể giảm bớt phần gánh nặng, tại vì Mẫn nhi có người trong lòng, nếu chúng ta cũng có thể để con bé xem mắt”

      Thành Kiếm nghe thấy lời của bà, buông ly nước trong tay xuống vỗ vỗ tay bà :

      thể để Mẫn nhi làm chuyện như vậy, …”

      đợi xong, Tiếu Ngọc Phân vội vàng che kín miệng ông lại

      “Đừng như thế, bây giờ có , bọn em cảm thấy hạnh phúc rồi…”

      xong, vội rúc vào trong lòng ông, mặt mang theo nụ cười yếu ớt, chỉ là ánh mắt của bà vô cùng mù mịt, nhìn qua hết sức đáng sợ….

      Ngày kế, sáng sớm, Thành Hiểu Thi bị điện thoại đánh thức, vươn tay sờ soạng lung tung, vừa bắt được điện thoại, nhàng :

      “Ai đấy?”

      “Em, nha đầu chết tiệt, vậy mà được lên TV, trở thành hung rồi”

      Mẫn Tuấn ở sân bay, vừa mới xuống máy bay gọi điện thoại cho

      Nghe thấy thanh trong điện thoại, Thành Hiểu Thi mắng tiếng: “Mẹ nó, sáng sớm gọi đến là vì chuyện này sao?. phải đầu có bệnh chứ?”

      Đầu bên kia điện thoại nghe thấy lời của , lập tức nở nụ cười:

      “Haha, thích nghe em mắng, cho em biết, về nước rồi”

      Thành Hiểu Thi đột nhiên mở to mắt:

      “Gì?. về nước rồi hả?”

      Tin tức này quá khiếp sợ, người đàn ông này muốn ở nước ngoài tu nghiệp thêm vài năm sao?. Tại sao lại đột nhiên trở về?.

      “Xem em vui chưa kia, tớ đến chỗ của em hay em đến chỗ ?”

      Bọn họ là bạn thời đại học, bởi vì trận đánh nhau mà trở thành em

      Thành Hiểu Thi suy nghĩ chú: “Hay là em đến chỗ cậu , em vẫn chưa ăn cơm, nấu”

      xong, ném di động qua bên, xoay người xuống giường

      Mẫn Tuấn là người có tiền, lúc ta còn , bố mẹ ta bất ngờ qua đời, sau này tiếp nhận Mẫn thị từ hai lão thái gia, ta lớn lên bên cạnh ông bà nội. Hai ông bà cụ rất thương ta

      Mẫn gia ở thành phố A cũng là nhân vật có mặt mũi, nhưng mà bọn họ làm người rất khiêm tốn, bình thường xuất báo và truyền thông, cho nên lúc trước khi Thành Hiểu Thi quen biết , cũng biết thân phận của , bằng cùng trở thành bạn bè

      cảm thấy kẻ có tiền đều rất khó trị, cho nên kết bạn nên kết với những kẻ có tiền!

      Thế nhưng, làm bạn với Mẫn Tuấn lâu, cảm giác cũng tệ lắm, người con trai này, tim phổi, cũng bày ra bộ dạng thúi tha, vì thế Mẫn Tuấn trở thành người bạn duy nhất của !

      Lúc trước tốt nghiệp đại học, bảo Thành Hiểu Thi ra nước ngoài với , nhưng mà Thành Hiểu Thi từ chối, bởi vì ngược lại, lại thích hoàn cảnh trong nước hơn

      Nhưng ta mới có mấy tháng, vì sao lại về nước rồi?. phải bị phụ nữ làm tổn thương đấy chứ?.

      Mang theo nghi vấn đầy mình, Thành Hiểu Thi nhanh chóng rửa mặt, chải đầu, sau đó cầm túi xách, ra cửa

      tới nơi ở của Mẫn Tuấn. Áo Vũ – Đây là khu nhà cao cấp, sau khi ta tốt nghiệp đại học, ông nội mua cho ta

      Tầng 24

      Thành Hiểu Thi vừa ra khỏi thang máy, Mẫn Tuấn mở cửa, dựa vào cửa, dùng đôi mắt hoa đào nhìn , Thành Hiểu Thi đến bên cạnh ta, đá ta cái:

      “Sao, sáng sớm có chuyện gì à?”

      Mẫn Tuấn thuận tay đóng cửa lại, bất mãn oán giận :

      “Em đá gãy xương, em phải hầu hạ nha!”

      Sau khi Thành Hiểu Thi vào cửa vào nhà bếp, bởi vì biết, người đàn ông này chỉ nấu ăn nhanh, ngược lại còn ăn rất ngon

      Nhìn thấy mì trứng gà bàn, cũng lười đôi co với , vén tay áo lên, bắt đầu ăn

      Mẫn Tuấn đến phòng bếp, nhìn ăn như hổ đói, bất đắc dĩ lắc đầu:

      “Ở đây chỉ có những thứ này, bảo này, em ở trước mặt đàn ông có thể chú ý tướng ăn của mình chút ?”

      Thành Hiểu Thi giương mắt nhìn :

      “Trong mắt em , phải là đàn ông, cho nên cần phải chú ý”

      Nhắc tới Mẫn Tuấn, dáng người cao 1m80. Dáng người rất chuẩn, diện mạo tuấn, tiêu sái, mặc dù đôi mắt lớn, nhưng mà phối hợp hoàn hảo gương mặt tuyệt mỹ của . Hết sức đáng nhìn!

      Nhưng lại cố ý đả kích , nếu , lại lên mặt!

      Mẫn Tuấn nghe thấy xem mình là đàn ông, sắc mặt đột nhiên biến đổi:

      hai ta cũng vậy, trong mắt em cũng là đàn ông”

      “Vậy đúng lúc, ngươi rót ly nước cho gia , gia khát rồi”

      Mẫn Tuấn lườm cái, đứng dậy rót nước cho , lúc quay về mới nhớ, hình như hôm qua lúc cứu bé ấy, bị thương:

      “Em sao chứ?”

      Bởi vì mặc áo sơ mi tay dài cho nên Mẫn Tuấn nhìn thấy vết thương của

      Thành Hiểu Thi nhận nước: “ sao, chết được”

      xong, uống nước ừng ực vào bụng

      “Tại sao lại về?”

      “Nhớ em thôi”

      Thành Hiểu Thi nâng cằm lên : “ muốn em đá gãy chân à?”

      “Nha đầu chết tiệt, vì quen, với lại công ty bên này thiếu người, ông bà nội lớn tuổi rồi, nên về để chia sẻ gánh nặng với ông bà chút”

      Nhìn bộ dạng nghiêm túc của , Thành Hiểu Thi cảm thấy đúng lắm:

      “Em nha, phải bị đả kích gì đó rồi chứ?. Trước đây kêu vào công ty, có chết cũng đồng ý, vì sao mới nước ngoài chuyến thay đổi rồi?”

      “Con người chung quy cũng phải trưởng thành thôi?. về em , tìm được công việc chưa?”

      Thành Hiểu Thi đứng dậy, thu dọn bát đũa ăn rồi qua bên:

      “Ôi, đừng nữa, em gửi rất nhiều hồ sơ, nhưng vẫn chưa thấy hồi , bây giờ em mới biết, tìm công việc cũng dễ dàng gì”

      “Nếu em vào Mẫn thị , chúng ta cũng có thể chiếu cố lẫn nhau”

      “Em muốn, phải hiểu em, em muốn bị người ta bàn luận”

      Thành Hiểu Thi muốn bị người ta mình dựa vào quan hệ để vào được công ty, muốn dựa vào chính mình để tìm công việc, như vậy ở trước mặt người nhà cũng có thể cây ngay sợ chết đứng chút

      ra, người trong nhà căn bản biết có người bạn như Mẫn Tuấn, phải , bọn họ biết rất ít chuyện của , cho nên thích cái gì, thích cái gì, sợ là có ai biết

      Thấy có chút thất thần, Mẫn Tuấn biết lại đau lòng, chuyện trong nhà của , cũng biết chút ít, cho nên càng thương

      “Hai ngày nữa làm, nếu em có việc gì dạo với

      “Được a, đúng lúc em cũng muôn tìm việc làm, có tài xế miễn phí, tại sao em lại chứ?”

      , khi như vậy giao cho em, tắm trước , ngủ giấc, thức dậy chúng ta ra ngoài”

      đợi Thành Hiểu Thi trả lời, Mẫn Tuấn trực tiếp chạy lên lầu

      “Hừ, nha, em bị thương, tên có lương tâm”

      Nhìn thoáng qua vali của , bên trong phải toàn là quần áo bẩn đấy chứ?.

      đến trước vali, Thành Hiểu Thi mang theo tâm trạng thấp thỏm mở 2 cái vali ra, nhưng vừa nhìn thấy bên trong, ngay cả gan cũng run lên:

      “Hừ, để xem lát nữa lấy cái gì mặc ra ngoài?”

      Hai vali quần áo bộ sạch , ngăn nắp, tất cả đều bị ta nhồi nhét ra hình dạng, thực mẹ nó!. Hơn 20 bộ quần áo!. Đúng là thể nào cứu được!

      Nếu ai tìm người đàn ông như ta, còn bị tức chết sao?.

      Phân loại quần áo của bỏ vào trong máy giặt, những cái cần giặt khô bỏ qua bên, sau đó gọi người đến lấy

      Mãi cho đến 2 giờ chiều, mới sắp xếp xong quần áo của , treo ở trong tủ quần áo

      Con bà nó!. làm thịt ta trận!. thể để tiện nghi như vậy!

      Eo của mỏi chết, nhưng ta lại thoải mái!

      muốn lên lầu gọi người, Mẫn Tuấn mặc quần áo chỉnh tề xuống lầu, thấy sắc mặt tốt, tự mình biết nghẹn đến sắp bốc cháy rồi. Mỗi lần nô dịch sắp xếp lại quần áo cho , đều có biểu cảm như vậy, dáng vẻ hận thể ăn tươi nuốt sống !

      “Vất vả cho em rồi, đưa em ăn món ngon”

      xong, ôm vào trong ngực, ra ngoài

      “Mẹ nó, em nghĩ ra, tại sao cả ngày mang bộ dáng con người, nhưng lại có thể lôi thôi lếch thếch đến mức độ này?”

      “Em còn hiểu sao?. Ko phải muốn rèn luyện cho em trở thành người phụ nữ đảm sao?”

      cút

      “Mẹ kiếp, từ khi em quen biết , có đức hạnh này sao?”

      Mẫn Tuấn nhìn bộ dạng của , nét mặt thoáng ra nụ cười vui vẻ:

      phòng ngừa chu đáo, chỉ chờ em xuất , , muốn ăn gì?”

      “Rắn, tôm, cua….. Đợi chút, hôm nay chị đây phải ăn cho

      ăn cho cạn túi tiền của , trong lòng thấy thoải mái

      “Chỉ có nhiêu đó thôi sao, thành vấn đề”

      Sau khi 2 người lên xe mạch chạy đến Tứ Hải Yến!
      Sue ú thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :