1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @linhdiep17 : ta bỏ hoang đưa con cưng của ta đâu, chỉ là tiến độ ko được như mọi khi thôi. :v. có nàng thương xuyên qua nhà ta để giật tem là ta vui rồi :3 :3
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 53: Ra viện X Bạc Tranh về nhà



      Chỗ tốt của việc sinh đẻ tự nhiên ngay tại với, khôi phục nhanh, ra viện nhanh.

      Ngày hôm sau khi Phương Tiểu Thư sinh sản xong muốn cảm giác tốt hơn rất nhiều, treo nước vẫn là muốn tiếp tục treo, nhưng muốn đau như lúc đầu.

      Bạc Yến Thần còn đến trường, ban ngày muốn học có biện pháp chạy tới hỗ trợ, cho nên liền chỉ có Nhan Nhã cùng Bạc Tể Xuyên ở bệnh viện trông .

      Kỳ chỉ cần mình Bạc Tể Xuyên ở trong này là đủ rồi, bởi vì Bạc Tể Xuyên còn mời người làm trông nom, cần Nhan Nhã ở trong này bận trong bận ngoài.

      Phương Tiểu Thư nhìn bà ta chịu mệt nhọc hỗ trợ đưa cơm lấy quần áo, trong lòng cũng phải tư vị.

      Phòng bệnh trong bệnh viện thực ấm áp, đầy đủ mọi thứ theo nhu cầu, hiển nhiên Bạc Tể Xuyên làm chuẩn bị toàn diện. Nguyệt tẩu trông đứa rất tốt, đứa đói bụng, Phương Tiểu Thư cũng có thể thoáng động đậy chút tự cho đứa bé bú sữa, đánh giá lại có hai ngày là có thể ra viện.

      Hôm nay cơm giữa trưa là do Nhan Nhã làm tốt rồi đưa tới đây, Lưu tẩu cũng theo đến đây, hai người phụ nữ đều sinh qua đứa tự nhiên đều thực biết cái gì có thể ăn cái gì thể ăn, đưa cơm là có sai. Hai người cho Phương Tiểu Thư dẫn theo cháo cùng nước canh để ra sữa, Phương Tiểu Thư muốn tiếp nhận đến ăn chút, nhưng Bạc Tể Xuyên lại giành trước lấy qua, cau mày cẩn thận kiểm tra.

      Phương Tiểu Thư xấu hổ nhìn Nhan Nhã cùng Lưu tẩu, muốn cho Bạc Tể Xuyên đừng làm ràng như vậy, nhưng Bạc Tể Xuyên cũng cho nửa điểm mặt mũi, cẩn thận kiểm tra lần tất cả đồ ăn

      được đưa tới, sau khi xác định có sai xót với lời bác sĩ dặn, mới tự mình uống thìa, sau đó cho uống thìa.

      "Làm sao nha? đói bụng sao? Chỗ đó phải có cơm của sao?" Phương Tiểu Thư hơi liếc liếc mắt cái đồ ăn phong phú bàn, nhìn xem thẳng chảy nước miếng lại có thể ăn.

      Bạc Tể Xuyên bên đút cho ăn cái gì bên : "Ai biết có vấn đề hay , uống trước ngụm, có việc gì em lại uống."

      "..." Phương Tiểu Thư quẫn bách liếc mắt nhìn Nhan Nhã cái, Nhan Nhã cứng ngắc đứng tại đó, làm bộ như hết sức chăm chú nhìn đứa .

      Ăn cơm xong rồi, Bạc Tể Xuyên đem bát đũa thả lại trong hộp đồ ăn, để tới bàn đối diện Nhan Nhã, xem cũng liếc mắt nhìn bà ta cái : "Ngài về , ta xin phép rồi, ta tự mình trông Tiểu Thư là được."

      Nhan Nhã im lặng gật đầu, thu thập này nọ liền cùng Lưu tẩu rời .

      Nguyệt tẩu ở bên lặng lẽ xem, rất nhanh liền thu được ánh mắt lạnh cay nghiệt của Bạc Tể Xuyên, với là cái gì cũng dám nhìn, im lặng hỗ trợ chăm sóc đứa .

      "Làm cho Nguyệt tẩu cũng trở về ăn cơm , ở chỗ này là được rồi." Phương Tiểu Thư giọng với Bạc Tể Xuyên ăn cơm.

      Bạc Tể Xuyên gắp miếng đồ ăn, cũng ngẩng đầu lên : "Được rồi, cũng biết, đó Tôn nữ sĩ ngài về trước , cần ngài tới lại cho ngài gọi điện thoại, tiền vẫn tính như trước."

      "Ôi chao! Được rồi!" Nguyệt tẩu ước gì chạy nhanh , Bạc Tể Xuyên người này nhìn qua ở chung rất tốt hào hoa phong nhã, nhưng vừa đến trong phòng bệnh này liền cực kỳ khó hầu hạ, các loại soi mói các loại hài lòng, xem bà làm gì đều vừa mắt, rất nhiều

      chuyện đến cuối cùng đều là tự làm, bởi vì bà thể đạt tới cầu của , quả thực cực kỳ khó chiều.

      Phương Tiểu Thư nhìn bộ dáng sợ hãi cho tránh kịp của Nguyệt tẩu với Bạc Tể Xuyên, sau khi đối phương rời nhịn được cười lên tiếng.

      tựa vào đầu giường nhìn hai đứa bé ngủ say, dịu dàng : " xem dọa người ta thành cái dạng gì, em phát này cán bộ nhà nước càng làm tật xấu lại càng nhiều, tuổi lớn, quan uy (uy của cán bộ lớn) nhưng ra ."

      Bạc Tể Xuyên ăn cơm xong rồi, thu thập bát đũa cầm rửa, lúc đứng lên cười với , trong ánh mắt lộ ra cảm giác khôn khéo cùng bình tĩnh: "Em nghe qua cán bộ mới lên chức châm mồi lửa sao?" xoay người về phía bồn rửa mặt, vừa vừa , "Chờ em ra viện làm xong trong tháng, cho em xem mồi lửa này đốt đến người ai."

      Phương Tiểu Thư tự nhiên nghe hiểu chỉ là ai, bỗng nhiên có cảm giác giật mình như trong mơ, giống như trước ngày còn đau khổ giãy dụa ở bên trong nước lửa, hôm nay lại đến cái thiên đường ấm áp như xuân.

      Người có từng tuyệt vọng đến chết vĩnh viễn hiểu tư vị chân chính của hạnh phúc, bây giờ tin tưởng vững chắc tất cả các thất vọng khổ sở lúc trước đều là đường phải , là vì hạnh phúc cùng niềm vui hôm nay.

      Bạc Tể Xuyên thu thập xong các đồ vật, ngồi im tại bên giường bệnh giúp Phương Tiểu Thư xem túi thuốc nước, vì tốt nhanh chút, Bạc Tể Xuyên làm cho bệnh viện dùng đến thuốc tốt nhất, cũng ngại dùng nhiều, treo xong bình nước này còn phải truyền thêm lọ, ngày thứ ba lại truyền lọ, nếu có gì bất ngờ xảy ra buổi chiều ngày mai là có thể ra viện.

      Nhìn vết kim tay Phương Tiểu Thư, Bạc Tể Xuyên hiểu thở dài, tựa vào ngăn tủ bên giường bệnh, hai chân xen lẫn nhìn chìm vào trầm tư.

      "Nghĩ cái gì đâu?" Phương Tiểu Thư dùng tay truyền nước biển quơ quơ trước mắt .

      Bạc Tể Xuyên buồn đầu : "Có còn đói bụng ? Ăn no ? pha bột củ sen cho em uống nhé?"

      Phương Tiểu Thư lắc lắc đầu: "Em đói bụng, em thấy liền ăn chén cơm, nếu lại ăn thêm chút? Nhìn mấy ngày nay đều gầy thành cái dạng gì."

      Bạc Tể Xuyên thở dài : "Đó là em phát chính em."

      Phương Tiểu Thư khẽ cười tiếng: "Em xem cũng biết chính mình là hình dáng gì, trước khi sinh con mỗi ngày đều ăn nhiều như vậy, sinh xong rồi thịt người phỏng chừng rất khó giảm xuống." đột nhiên thầm nghĩ, " em có muốn ăn chút thuốc giảm béo hay ?"

      Sắc mặt của Bạc Tể Xuyên lập tức chìm xuống: " cần ăn bậy vài thứ kia!"

      Thấy phản ứng mãnh liệt như thế, Phương Tiểu Thư dâng lên tâm tư trêu đùa , cười tủm tỉm nhìn : "Em vụng trộm mua Alibaba, mua xong rồi vụng trộm ăn, làm sao biết được?"

      Bạc Tể Xuyên bỗng nhiên nghiêng người đến gần , chỉ mặc áo sơmi tơ tằm màu đen cùng quần tây có vẻ cực kỳ đơn bạc gầy yếu, làn da cũng bị màu đen làm nổi bật càng trắng, bộ dạng của người đàn ông này có điểm quá đẹp mặt, luôn làm cho người ta cảm thấy có cảm giác an toàn.

      "Em cứ việc mua, ăn hết mình, biết liền có việc gì, nếu biết, liền điều tra bọn họ." sát tại lỗ tai câu hơi nặng nề này, xong liền rút về đến ghế, đem tầm mắt

      chuyển tới giường trẻ con, vô cùng thân thiết lấy ngón tay chọc chọc vào mặt của con bảo bối của .

      Về phần người con trai nằm ở bên kia, vốn có vinh hạnh này.

      Phương Tiểu Thư bỗng nhiên nhớ tới chuyện của Bạc Tranh trước khi sinh sản, vì thế liền vội cho phát của mình: "Đúng rồi, em với , cái video bố phát lúc trước còn nhớ sao?"

      Bạc Tể Xuyên quay đầu, cong thắt lưng dùng cái trán cọ cọ khuôn mặt nhắn của con , giọng phát ra cái chữ "Ừ".

      Phương Tiểu Thư bỗng nhiên có cảm giác bị vắng vẻ, có chút hờn giận thu hồi tầm mắt quan tâm , cũng thèm tiếp.

      Bạc Tể Xuyên phía sau mới phát vợ của mình cáu kỉnh với , hơi bất ngờ quay đầu sang, buồn bực hỏi: "Như thế nào ? Có phải lại phạm sai lầm hay ?"

      Phương Tiểu Thư cười lạnh tiếng: " còn có nhận thức rất khắc sâu với chuyện mình hay mắc sai lầm."

      Bạc Tể Xuyên biết nghe lời phải gật đầu: "Đúng vậy, công tác cho tới bây giờ mắc phải sai lầm, nhưng tại chỗ này của em chỉ cần chú ý chút mắc sai lầm, cho dù là lỗi của , đến cuối cùng cũng phải thừa nhận sai lầm."

      Phương Tiểu Thư hơi nhếch lông mi nhìn : "Nghe qua hình như có câu oán hận?"

      " có." Bạc Tể Xuyên nghiêm túc , "Thực có, em đừng miên man suy nghĩ, em xem sắc mặt của em tốt." ngẩng đầu nhìn về phía túi truyền nước, lập tức sang chuyện khác , "Nên đổi thuốc." ấn nút gọi y tá, trong nháy mắt y tá liền tiến vào, dọa Phương Tiểu Thư nhảy dựng.

      Y tá đỏ mặt chải vuốt chút tóc của mình, cầm túi thuốc lại đây giúp Phương Tiểu Thư đổi tốt, trong lúc đổi thuốc càng ngừng liếc mắt đưa tình với Bạc Tể Xuyên, bộ dáng đó muốn nhiều đáng ghét có bao nhiêu đáng ghét.

      Phương Tiểu Thư nhịn được hỏi Bạc Tể Xuyên trước mặt y tá: " là ma-nơ-canh sao?"

      "Cái gì tô?" Bạc Tể Xuyên khó hiểu hỏi lại, cách y tá cùng xa xa nhìn nhau.

      Phương Tiểu Thư hơi liếc liếc mắt y tá cái, lại nhìn , Bạc Tể Xuyên đem ánh mắt của thu hết vào đáy mắt, sắc mặt trở nên rất khó nhìn.

      Sau khi y tá thay thuốc xong lưu luyến rời cẩn thận mỗi bước rời , Bạc Tể Xuyên lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho viện trưởng của bệnh viện thành phố Nghiêu Hải, cũng là có chuyện gì lớn, chính là thay đổi người y tá có kinh nghiệm lớn tuổi chút kết hôn.

      Viện trưởng của bệnh viện thoải mái, ràng trực tiếp đem y tá trưởng phái tới phục vụ cho bọn họ, vì thế thẳng đến ngày thứ ba ra viện, Phương Tiểu Thư cũng chưa lại nhìn gặp vị y tá nữ có lòng dạ xấu kia.

      Ngồi ghế sau rộng mở của xe địa hình, Phương Tiểu Thư cẩn thận tiếp nhận đứa mà Bạc Tể Xuyên ôm đưa cho , bây giờ đứa bé còn thể thấy gió, ôm vào trong xe ấm áp, mới dám đem mặt của đứa bé lộ ra hít thở khí.

      Bạc Tể Xuyên đem con trai cùng con đều giao cho Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế sau, theo sau chính mình liền sải bước đến chỗ điều khiển, Nhan Nhã cùng Lưu tẩu cũng đến hỗ trợ, nhưng chiếc xe đủ ngồi, cho nên ràng làm cho hai người bọn họ tự mở ra chiếc.

      Bạc Tể Xuyên nhanh chóng đóng xong cửa ở ghế điều khiển, nghiêng người đến ghế sau nhìn nhìn đứa , thấy bọn họ đều ngủ rất say sưa khóc cũng nháo, liền yên tâm.

      ngẩng đầu còn nhìn Phương Tiểu Thư đặt đứa bé đến vị trí thoải mái, vừa mới sinh sản xong, mặt còn có chút thịt khi mang thai còn thừa, nhưng chỗ thịt này phân bố thực đều, chẳng những người béo, ngược lại còn hấp dẫn hơn so với ngày xưa.

      Tóc dài mềm mại, làn da trắng nõn, nâng ngực eo ...

      "Ho ho." Bạc Tể Xuyên bỗng nhiên che miệng ho hai tiếng, rút ra khăn tay giả vờ giả vịt xoa xoa cái mũi.

      Phương Tiểu Thư khẩn trương nhìn về phía , vội vàng : "Có phải bị cảm hay ? Bị cảm nhưng cách đứa xa chút..."

      " có." Bạc Tể Xuyên khóe miệng run rẩy giải thích , "Chính là bỗng nhiên muốn hắt xì." xong hiển nhiên hết lời để , đánh gãy lời định ra, thẳng, " rồi, xem đứa bé cho tốt."

      Thấy muốn lái xe, Phương Tiểu Thư cũng cái gì nữa, ôm đứa tốt, làm cho có thể chuyên tâm lái xe.

      Con đường về nhà coi như thuận lợi, kẹt xe, cũng có gì ngoài ý muốn, đến cửa nhà, Bạc Tể Xuyên trực tiếp đem xe dừng ở bên cạnh cửa lớn, sau khi mở ra cửa nhà mới mở ra của sau, tiếp nhận con trai mà Phương Tiểu Thư đưa tới ôm vào trong ngực, bước nhanh vào trong nhà, tránh gió bên ngoài.

      Kỳ thời tiết tháng chín muốn lạnh, còn thực ấm áp, là thời tiết tốt, nhưng Bạc Tể Xuyên là người chẳng những cầu nghiêm khắc với mình còn cầu người khác nghiêm khắc tự nhiên vi phạm quy định, lại càng lấy thân thể của đứa đùa.

      Phương Tiểu Thư rất nhanh cũng ôm đứa vào được, ôm con ở phía sau, trong lúc giương mắt liền phát trong phòng khách còn có người.

      "Ba?" Phương Tiểu Thư kinh ngạc nhìn Bạc Tranh ngồi ở trong phòng khách, giờ phút này ông muốn đứng lên, mặt mang theo ràng kích động cùng vui sướng về phía bọn họ.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân7 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Vay la ca nha doan tu roi.......hu via......cu nghi ba a TX brnh ko qua khoi ay chu.........doan mo.........doan mo..........a.........lau lau xuat hien..1 lan 3 ho boi phuc boi phuc.........
      myuyen thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 54: Nghịch chuyển luật sư


      Bạc Tranh đen hơn chút so với trước khi thủ đô công tác, cũng gầy yếu chút, nhưng cũng có chỗ ổn ràng.

      Nghi ngờ trong lòng Phương Tiểu Thư bị tản ra ít, nghĩ rằng đại khái lúc ấy ông là kiểm tra sức khoẻ, hoặc là có cái gì thoải mái, nhưng muốn chữa bệnh.

      Bạc Tể Xuyên vốn định chờ sau khi Phương Tiểu Thư ngồi xuống đem đứa giao cho , sau đó xe lấy này nọ, nghe được Phương Tiểu Thư gọi tiếng "Ba", mới phát trong phòng còn có người.

      Bạc Tể Xuyên vòng vo thân thể nhìn về phía sofa, Bạc Tranh từ bên kia tới, sau khi đến trước mặt dừng lại, vươn tay về phía , : "Đưa cho ba , con đem này nọ đều lấy vào nhà, sau đó chạy nhanh đóng cửa lại."

      Bạc Tể Xuyên do dự chút, cuối cùng nhưng vẫn còn đem đứa giao cho Bạc Tranh. Bạc Tranh ôm người thừa kế đời tiếp theo của nhà họ Bạc vào trong ngực, trong lòng nên lời là cảm giác gì, giống như cả người đều bị lấp đầy dạng, còn có khe hở.

      Nhan Nhã tại lúc Bạc Tể Xuyên theo xe lấy này nọ cũng vào tới trong nhà, sau khi bà ngừng xe cùng Lưu tẩu giúp Bạc Tể Xuyên lấy này nọ, hai người lấy xe đẩy trẻ con xuống, do Bạc Tể Xuyên đẩy vào trong nhà, sau đó đóng cửa lại, cả nhà đều về tới trong phòng.

      "Ông trở lại?!" Nhan Nhã hiển nhiên cũng dự đoán được Bạc Tranh ở nhà, đứng tại cửa có chút sợ run.

      Bạc Tranh đầu cũng nâng "Ừ" tiếng, cả người đều đầu nhập ở người cháu trai bảo bối của ông.

      Phương Tiểu Thư mỉm cười nhìn Bạc Tranh, chậm rãi đến trước mặt ông, với ông: "Đây là tiểu Du." đưa con trong lòng ra trước mặt Bạc Tranh, Bạc Tranh thấy hai má mềm mại trắng nõn của bé, tươi cười mặt càng thêm khắc sâu .

      "Hai người dùng tên ba đặt sao?" Bạc Tranh cùng Phương Tiểu Thư trao đổi ôm đứa , sau khi Phương Tiểu Thư nhận lấy con trai liền gật đầu.

      Khi Bạc Tể Xuyên xếp đặt hết đồ xuống dưới tầng, liền thấy hình ảnh tốt đẹp tổ tôn tam đại cùng nhau ở chung.

      Bước chân của có chút chần chờ, hình như quá am hiểu xử lý loại cục diện này, cũng may mọi người rất nhanh đều vọt tới bên sofa, tất cả mọi người đều ngồi xuống.

      Bạc Tể Xuyên thấy vậy, lập tức qua khép lại cửa sổ, tránh cho đứa trúng gió, nhưng kỳ thời tiết rất nóng, đứa phỏng chừng đều ra mồ hôi.

      Thân thể của Phương Tiểu Thư còn có khôi phục rất tốt, thể đứng lâu cùng ngồi lâu, ở phòng khách mấy câu với bọn họ, liền từ Bạc Tể Xuyên giúp đỡ lên phòng ngủ nghỉ ngơi .

      Nằm ở giường, Phương Tiểu Thư tùy ý Bạc Tể Xuyên giúp cởi quần áo thay váy ngủ thoải mái, nhìn bộ dáng của trong quá trình này bên tai đỏ lên, nhịn được mỉm cười.

      Bạc Tể Xuyên lúng túng : "Cười cái gì?"

      Phương Tiểu Thư lắc lắc đầu, có bàn luận với về đề tài này, mà là lên chuyện khác: "Lời em với trong bệnh viện còn chưa xong đâu, cái video mà ba ghi chép phía trước, bối cảnh là ở bệnh viện, có phát ?"

      Bạc Tể Xuyên đứng thẳng dậy, tay lộ ra quần áo của , vẻ mặt hơi hơi sững sờ ngẩn ngơ, sau lúc lâu mới phun ra hai chữ: "Phải ."

      Phương Tiểu Thư gật đầu, giọng : " thân thể của ba có cái gì thoải mái hay , dối chúng ta đâu?"

      Bạc Tể Xuyên hơi hơi nhíu mi, hình như cẩn thận tự hỏi tỷ lệ khả năng xảy ra chuyện này, lâu sau cũng chưa có kết luận, ràng trước đem quần áo treo đến phòng giữ quần áo, sau khi trở về ngồi ở bên giường trầm tư trong chốc lát, đứng dậy : " trước đưa đứa về."

      Phương Tiểu Thư cũng biết loại tình trong lúc nhất thời cũng ra kết luận, vì thế liền gật đầu làm cho đón đứa .

      Bạc Tể Xuyên xuống tầng, lập tức đẩy xe trẻ con trở lại, Phương Tiểu Thư mở ra chăn, Bạc Tể Xuyên lập tức đẩy trở về, lạnh lùng : "Nằm!"

      Phương Tiểu Thư bị bộ dáng bỗng nhiên nghiêm túc lên của làm cho hoảng sợ, ngơ ngác nhìn , miệng há ra to.

      Bạc Tể Xuyên nháy mắt mấy cái, sau đó đau đầu xoa thái dương, thấp giọng : " có lỗi, đây là thói quen."

      "..." Phương Tiểu Thư hơi tò mò, tại viện kiểm sát Bạc Tể Xuyên mỗi ngày làm rốt cuộc là công tác gì, vì thế liền thừa dịp thời gian Bạc Tể Xuyên đổi tã cho đứa , lấy di động tra xét về công tác của viện kiểm sát.

      ...

      Viện kiểm sát, tên như ý nghĩa, chức năng đó là tiến hành điều tra trực tiếp thụ lí những án kiện của nhân viên quốc gia công tác lợi dụng chức quyền thực thi phạm tội; đối với án phản quốc, vụ án phân liệt quốc gia cùng với nghiêm trọng phá hư chính sách quốc gia, pháp luật, chính lệnh thống nhất, hành sử quyền kiểm sát; đối với những án kiện của cơ quan công an, cơ quan an toàn quốc gia cơ quan điều tra, tiến hành thẩm tra; quyết định bắt hay , khởi tố hoặc là khởi tố, cũng thực hành giám sát hoạt động điều tra của cơ quan điều tra có hợp pháp hay .

      Đối với hoạt động thẩm phán dân của toà án nhân dân cùng với tố tụng hành chính, viện kiểm sát cần thực hành pháp luật giám sát, mà đối với phán quyết có hiệu lực của toà án nhân dân, quyết định, phát trái với pháp luật, quy định pháp quy, viện kiểm sát có thể theo luật đưa ra kháng tụng.

      Tóm lại, đó là ngành có quyền lực rất lớn, hơn nữa cũng là cái ngành có thể trực tiếp bày ra tất cả chứng cớ phạm tội của Cao Diệc Vĩ, nhắc tới công tố, đưa ta vào ngục giam thậm chí đưa chỗ bắn chết.

      Tuy nhiên là pháp viện đưa ra bản án cuối cùng, nhưng nếu có viện kiểm sát nhắc tới công tố cùng cung cấp chứng cớ, như vậy pháp viện muốn phán quyết cũng chỉ có thể là lo lắng suông.

      Phương Tiểu Thư chậm rãi bỏ di động xuống, nhìn Bạc Tể Xuyên hóa thân thành siêu cấp vú em xa xôi : "Pháp viện khi nào mở phiên toà nha?"

      Động tác của Bạc Tể Xuyên dừng chút, ngoái đầu biết ý gì nhìn cái, : "Chờ em ra thời kỳ ở cữ, sai biệt lắm chính là ngày mở phiên toà."

      Phương Tiểu Thư gật gật đầu, ánh mắt càng u oán: " quyết định thời gian cũng chuẩn, mấy ngày này sưu tập chứng cớ phạm tội của Cao Diệc Vĩ, điều tra ta, có phải nhìn thấy rất nhiều thứ đặc biệt ghê tởm hay ?"

      Bạc Tể Xuyên nghe như vậy, lại nhìn ánh mắt u oán như vậy của , bất đắc dĩ ngồi xuống bên giường kéo vào trong lòng, thấp giọng : "Cho nên mới có thể lựa chọn làm người chuyên lo việc hậu , mà phải tiến vào ngành công chức."

      Đúng vậy, đối mặt người mất, luôn muốn thoải mái hơn so với đối mặt những thứ xấu xí này.

      Vì thế, đây là nguyên nhân mà ánh mắt Phương Tiểu Thư trở nên u oán, nếu , cũng phải mệt mỏi, vất vả như vậy.

      " có lỗi." Phương Tiểu Thư cúi đầu lúng túng .

      " nhưng ra những lời khách sáo như ' cần em xin lỗi'." Bạc Tể Xuyên thản nhiên , " chỉ hy vọng em có thể cần giống như , hy vọng em có thể bảo vệ bộ dáng nguyên bản nhất của em."

      Thực ít có người có thể cực lực cùng đối kháng, cuối cùng thành công bảo vệ tốt góc cạnh cùng mũi nhọn của chính mình.

      Người như thế rất khó sinh tồn xã hội, lúc sau sớm muộn gì bị tàn khốc ma bình tất cả các góc cạnh.

      Người sở dĩ gọi là người, liền là vì con người có năng lực thích ứng vô cùng lớn, chính là loại góc cạnh này tuy tốt cho việc sinh tồn xã hội, nhưng khi mất chúng nó, chúng ta càng có chỗ nào dựa vào.

      Ngây thơ sớm hay muộn tan biến, làm cho xã hội thích ứng chúng ta rất khó, nhưng tại thời điểm ngươi thích ứng xã hội, cũng hy vọng có thể giữ lại chút những thứ nguyên bản nhất.

      Bạc Tể Xuyên hy vọng Phương Tiểu Thư trở nên giống như chính mình.

      Năm nay muốn hai mươi sáu tuổi Phương Tiểu Thư xem thấu lo lắng của Bạc Tể Xuyên, trong ánh mắt có trong nháy mắt hình như lên tình thương của mẹ, Bạc Tể Xuyên nhớ có xoa đầu của hay , nhưng ánh mắt này muốn cho an ủi rất lớn.

      Phương Tiểu Thư tại lúc này bỗng nhiên lại mở miệng, trong giọng lộ ra chút chế nhạo: "Kỳ em xin lỗi, còn nhiều hơn là bởi vì kiện khác."

      "Chuyện gì?" Bạc Tể Xuyên nghi hoặc .

      Phương Tiểu Thư bên chỉ tay bên : "Liền cái kia... Ngày sinh nhật của em vừa vặn sinh đứa , cho nên... Sinh nhật vui vẻ, tuy nhiên chậm vài ngày, lễ vật em đưa bù cho ."

      Bạc Tể Xuyên nhìn bộ dáng cẩn thận của , chậm rãi ôm chặt, trầm giọng : "Đứa chính là quà sinh nhật tốt nhất mà em đưa cho , đời này đều có khả năng có cái gì so với ba người càng làm cho vui vẻ cùng hạnh phúc."

      Trong cuộc đời luôn có số người cùng việc, là mặc kệ xảy ra cái gì đều thể quên được, có người nhớ chuyện tiếc nuối cả đời, mà có người ghi nhớ thời khắc hạnh phúc nhất. Mặt sau người như thế vô tình là hạnh phúc nhất, bởi vì cuộc đời của người đó muốn có tiếc nuối.

      ...

      Thời gian ở cữ qua nhanh, thân thể của Phương Tiểu Thư khôi phục rất khá, tháng sau, pháp viện mở phiên toà thẩm tra xử lí vụ án của Cao Diệc Vĩ, Bạc Tể Xuyên lấy thân phận kiểm sát trưởng tự mình ra tòa, Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế dự thính, nhìn toà án thuộc loại tổ công tố cùng vị trí của bị cáo, trong lòng hiểu dâng lên tia yên.

      biết Bạc Tể Xuyên có thể thắng kiện hay , càng biết Cao Diệc Vĩ có thể bó tay chịu trói hay , khí tòa án thực ác liệt, riêng là ghế dự thính cũng thấy ít người của hội Tu Hành, hơn nữa còn thấy Trác Hiểu.

      Bây giờ Phương Tiểu Thư có chút may mắn thận trọng của Bạc Tể Xuyên, bởi vì mời Cố Vĩnh Dật ngồi cùng ở ghế dự thính, người ngồi ở bốn phía quanh đều là người của cục công an cùng viện kiểm sát, những người của hội Tu Hành cách rất xa, cũng tới gần được.

      Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế thứ nhất của khu dự thính, hơi khẩn trương nắm chặt hai đấm, nhìn chánh án cùng thẩm phán viên tiến vào toà án, tiếp theo tổ công tố cùng luật sư bào chữa ngồi vào vị trí, luôn cảm thấy chính mình nằm mơ.

      Bạc Tể Xuyên mang theo hai cái trợ lý, tất cả đều là nam tính, bọn họ ngồi ở vị trí tổ công tố, sau khi đặt xong máy tính, Bạc Tể Xuyên liền ngoái đầu nhìn lại về phía khu dự thính, chuẩn xác tìm được Phương Tiểu Thư ngồi ở hàng ghế thứ nhất.

      Phương Tiểu Thư mím môi đối diện với , bộ đồng phục kiểm sát màu đen của , huy hiệu kiểm sát màu đỏ gắn tại cổ áo bên trái áo khoác, caravat màu đỏ được đeo vô cùng chỉnh tề, quần dài màu đen tia nếp uốn lót hai chân thẳng tắp thon dài, ngồi ngay ngắn, khi quay đầu đường cong thắt lưng rất tốt đẹp, dáng người tốt, hấp dẫn ít tầm mắt của các .

      Chánh án nhìn quét vòng tòa án, gặp người đến đông đủ, cùng thẩm phán viên đứng dậy, cao giọng : "Tất cả mọi người đứng dậy."

      Toàn bộ người trong tòa án nhất thời đều đứng lên, chánh án bắt đầu đập búa gỗ, uy nghiêm : "Toà án thẩm vấn bắt đầu!"

      ...

      Toà án quốc gia là địa phương cực kỳ trang nghiêm nghiêm túc, ngồi ở chỗ này, gần như cần lo lắng bất kỳ người nào vi phạm pháp luật cùng xã hội chạy thoát, nhưng cũng phải chưa từng có người ràng có tội, lại được phán vô tội thả ra.

      Phía sau, bị cáo nếu muốn thoát tội, liền cần cái luật sư bào chữa tốt.

      Luật sư bào chữa của Cao Diệc Vĩ là vị nữ sĩ thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, khi đối phương ngồi xuống mặt mang theo biểu tình vô cùng tự tin cùng tình thế bắt buộc, mà ta cũng xác thực có tư bản để đắc ý, bởi vì ta là luật sư nghịch chuyển nổi tiếng trong nước, Kỷ Nhược.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân6 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thang kien ko ta......nu luat su do nha........thay bong dang cua @Natalie Pham la lao vao diem danh ca 3 nha,.......ko bo xot nha nao....moahhhhhhhaaaaaaa
      myuyenNatalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :