1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi công chúa trở thành nữ hầu - Thu Lý Tử (Hoàn) Đã có ebook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      @wjuliet43 nàng nhầm rồi nàng ơi!!!!
      sanone2112 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      @mal sửa nàng nhé ^^
      mal thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 47.1: Cầu hôn

      Editor: muanhobaybay


      Hôm nay Lâm Ca cũng tới dự yến tiệc của quần thần, liền có suy nghĩ muốn gặp Phùng Viện, ngày ấy Lâm phu nhân tiến cung trở về, khen ngợi Phùng Viện dứt miệng, vốn Lâm Ca có hảo cảm với Phùng Viện, nay lại nghe mẫu thân vậy, trong lòng lại nhớ ngừng, ngày đó từ chối chủ ý của Phùng Duệ, nghĩ muốn làm Phò mã, hôm nay sao dám mở miệng cầu xin ban hôn?

      Trong yến hội, uống nhiều chút, dựa vào cơ hội tham dự yến tiệc này, mà ra vùng phụ cận chút, nhìn cung điện mà Tạ Hoàng hậu tổ chức yến hội, liền si ngốc nghĩ, lúc này Phùng Viện hẳn ở trong yến hội cười , mang sắc mặt vui mừng, biết nàng còn nhớ tới hay ?

      Bồi hồi lúc lâu, chưa nhìn thấy bóng dáng giai nhân, định trở về yến hội, thấy Phùng Viện tới, mấy tháng gặp, giớ đây nàng hoàn tòan bất đồng với lúc đầu mới gặp, đầu búi tóc kiểu mã ngã, đầu cài trâm ngọc bích, kim bước diêu, vầng trăng sáng bên tai, người là cung trang váy dài, trang điểm nhàng thuần túy, cùng Lan Lăng công chúa giống nhau, có phong thái công chúa.

      Lâm Ca định tiến lên, nhưng hành động lại là vọt đến sau thân cây, nhìn nhất cử nhất động của Phùng Viện, đợi tới khi Phùng Viện thở dài hơi, rốt cục nhịn được mà lên tiếng, nhưng mà chính lại biết, trong lời mang theo chút châm chọc.

      Phùng Viện xoay người nhìn Lâm Ca, lúc này Lâm Ca mới có thể nhìn cẩn thận dung mạo của Phùng Viện, mày lá liễu cong cong, mặt được tô điểm như rạng mây bay, phấn màu hoa đào điểm lượt mỏng ở mắt dưới mày, lông mi lay động như bông hoa được mở bung ra, đôi mắt của Phùng Viện tựa như vì sao rực sáng giữa bầu trời.

      Sau khi Lâm Ca thốt ra những lời đó, tâm tư bắt đầu rối loạn, nhìn thấy Phùng Viện vẫn nhúc nhích, chỉ đứng ở nơi đó, ánh mắt sáng ngời nhìn , bình tĩnh nhìn , Lâm Ca cảm thấy, đối với những lời châm chọc vừa rồi của , Phùng Viện nhận ra, mặc kệ đầu là “kim bước diêu”, người là cung trang thêu hoa phù dung tỉ mỉ, chính là châm chọc nên như vậy, biết nàng nghĩ là dạng người gì đây?

      Mượn che chở của tổ tông, ở Giang Hữu an hưởng vinh hoa, tâm muốn thu phục lại đất, nhưng lại đủ lực lượng để hành động, Lâm Ca tiến lên từng bước, biết giải thích như thế nào, thốt ra liền là câu như vậy: “Tiểu Viên, chờ tới khi ta từ chiến trường Bắc Phạt trở về, nàng có nguyện ý gả cho ta ?

      Nếu mà Lan Lăng công chúa nghe được lời này, chỉ sợ nàng nhảy cẫng lên, cao hứng vừa cười vừa , Phùng Viện vẫn lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhúc nhích, ánh trăng sáng chiếu lên người nàng, chiếu rọi làm cả thân hình nàng tỏa sáng, hay là trâm ngọc đầu nàng sáng? Hay vẫn là ánh sáng của vầng trăng?

      Phùng Viện hơi hơi nghiêng đầu, tránh : “Công tử lại uống rượu sao?” Thanh giống như bình thường, mà chứa chút ôn nhu mềm mại, thậm chí có chút làm nũng.

      Lâm Ca hít hơi, gì vậy? Người trước mặt phải hạ nhân Kim gia, mà là Hội Kê công chúa vừa sắc phong, vỗ cái trán, rồi tiến lên hành lễ với Phùng Viện: “Sau khi uống rượu thần vô lễ, mong điện hạ thứ tội.” xong chân quỳ xuống đất, nhàng lạy cái, cũng đợi Phùng Viện gì, liền đứng dậy rời .

      Phùng Viện nhìn theo bóng dáng rời , trong lòng thở dài, câu sau lời bình luận kia chính là, tuy mệnh thọ nhưng lại chết yểu, nghĩ đến mình có thể sống được lâu nữa, làm sao phải lập gia đình để rồi khổ sở chứ? Phùng Viện xoay người, đối mặt với đôi mắt đầy ủy khuất, Thập Bát muội muội? Phùng Viện thiếu chút nữa kinh hô ra tiếng, vội lấy tay bịt kín miệng.

      Lan Lăng công chúa thấy nàng xoay người, cũng tránh né, mở miệng câu: “Hóa ra Lâm Ca ca ca thích Thập Lục tỷ tỷ.” Phùng Viện sợ nàng hiểu lầm, đưa tay ra nắm lấy vai nàng, Lan Lăng công chúa lại tiếp: “Nhưng mà, tỷ tỷ lớn lên xinh đẹp như vậy, Lâm Ca ca ca thích tỷ cũng phải thôi.”


      Chương 47.2

      Editor: muanhobaybay


      Phùng Viện nhìn bả vai nàng sụp xuống, bộ dáng bị đả kích, tay nắm chặt vai nàng: “Thập Bát muội muội, kỳ tỷ cùng Lâm công tử chỉ gặp nhau mấy lần, cũng chưa mấy câu với nhau.” Lan Lăng công chúa tò mò: “Vì sao Lâm Ca ca ca thích tỷ, mà thích muội?”

      Việc này, Phùng Viện biết, nàng cảm thấy có lỗi nhìn về phía Lan Lăng công chúa, Lan Lăng công chúa gật đầu : “Đây nhất định là duyên phận mà bà vú thường , nếu tại sao Lâm Ca ca ca thích tỷ mà lại thích ta chứ?” Nhìn Lan Lăng công chúa có bộ dáng mất hứng, Phùng Viện vén lại sợi tóc mai bị rối ra đằng sau cho nàng, cười : “Tỷ biết, chính là tỷ gả cho .”

      Lan Lăng công chúa vội hỏi: “Vì sao, tỷ tỷ, Lâm Ca ca ca thực rất tốt.” Phùng Viện thở dài, chuyện này phải thế nào đây? Con ngươi của Lan Lăng công chúa chuyển động: “Có phải tỷ tỷ sợ muội mất hứng? Tỷ tỷ, muội , muội có Phò mã của mình.” Phùng Viện liền nở nụ cười, Lan Lăng biết hai câu kia.

      Lúc này, phía sau truyền tới thanh cung kính tiếp đón: “Nhị vị điện hạ, hoàng hậu cho thiếp tới tìm nhị vị điện hạ.” Phùng Viện và Lan Lăng công chúa cùng xoay người, Trịnh thượng nghi mang theo bốn cung nữ ở phía sau, cung kính đứng chờ ở nơi đó.

      Phùng Viện gật đầu cái với Trịnh thượng nghi, liền dắt tay Lan Lăng công chúa vào trong điện.

      Lúc này tất cả mọi người uống được kha khá, Tạ Hoàng hậu dáng vẻ đoan trang ngồi ở phía , phía dưới là các phu nhân, những người ngồi gần bắt đầu chuyện phiếm với nhau, thấy Phùng Viện và Lan Lăng công chúa cùng tiến vào, Tạ Hoàng hậu gật đầu cái với hai nàng, Phùng Viện vừa ngồi xuống, Tạ Hoàng hậu liền cười với Lan Lăng công chúa: “Muội còn tìm A Viện, thế mà hai người các muội quay trở lại muộn như vậy?”

      mặt Lan Lăng công chúa bay lên đám mây hồng, nàng uống hơi nhiều chút, người khác còn cho là vì uống nhiều rượu lên mặt hồng, cười làm nũng với Tạ Hoàng hậu: “Tẩu tẩu, muội uống hơi nhiều rượu chút, ra ngòai ngắm phong cảnh cũng rất tuyệt, lúc đó quên tìm Thập Lục tỷ tỷ.” Nghe thấy lời này của Lan Lăng công chúa, Phùng Viện hạ mi mắt, nở nụ cười.

      Lúc này có bóng người tới trước mặt nàng, Phùng Viện ngẩng đầu, hóa ra là Chu phu nhân, vừa rồi khi Phùng Viện tiến vào, cũng thấy bà, còn tưởng bà rồi, lúc này thấy bà ấy lại đây, Phùng Viện liền đứng lên, Chu phu nhân đem ly rượu tới trước mặt nàng: “Ngày đó, điện hạ ở trong nhà thiếp, thiếp tiếp đón chu toàn, mong điện hạ thứ tội.”

      như vậy là sao, Phùng Viện vội vàng tiếp nhận ly rượu, vừa định chuyện, có người cười : “Hoàng hậu, Hội Kê công chúa còn chưa chọn Phò mã, Trần Ngang là con của Chu phu nhân cũng chưa có hôn phối (ước định kết hôn), hôm nay mượn giờ lành, sao công chúa hạ xuống, đáp ứng ý trăng tròn?”

      Người chuyện là phu nhân, xem ra bà cũng uống khá nhiều rượu rồi, cười dài nhìn bên này. Người này phải ai khác, chính là Tạ lão phu nhân, mẫu thân của Tạ hoàng hậu.

      Đêm nay là làm sao vậy? Đầu tiên là Lâm Ca đến câu như vậy, sau là Tạ lão phu nhân thay Trần Ngang cầu hôn, với câu kia của Lâm Ca, Phùng Viện còn có cách từ chối, nhưng câu như vậy của Tạ lão phu nhân, Phùng Viện lại biết trả lời ra sao, nàng tự chủ được, nhìn về phía Tạ Hoàng hậu, mặt Tạ Hoàng hậu xuất chút kinh ý, nháy mắt cái, mặt mang nét cười nhìn về phía Phùng Viện.

      Lúc này trong điện là mảnh yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Phùng Viện, Chu phu nhân cũng bối rối, cũng mở miệng chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn Phùng Viện, bên môi còn chứa ý cười, chắc chắn là Phùng Viện đáp ứng. Phùng Viện nhìn bộ dáng vui mừng của Tạ Hoàng hậu, trong lòng càng bối rối, giờ nên thế nào đây?

      Trần Ngang được ? Tất nhiên kém, được cho là nam tử tử kiến chi tài ( tử kiến: người đàn ông đức hạnh có học vấn, chi tài: người có tài), tài hoa như vậy sao có thể kém được? Mấy tháng kia Phùng Viện ở lại Trần gia, nghe được mọi người đều khen ngợi , dáng dấp cũng kém, là nam nhi nhanh nhẹn.

      Nếu đêm nay gặp Lâm Ca, nghe Lâm Ca gì, Phùng Viện nghĩ có lẽ giờ này nàng đápứng, chính là lời ấy vừa muốn ra miệng, trước mặt liền lên khuôn mặt của Lâm Ca, nam tử mang chút men say câu đó, cũng hay giỡn, Phùng Viện thực chắc chắn điểm ấy, nghĩ đến đây, Phùng Viện khẽ nhíu mày, cái gì cũng chưa .

      Nhìn sắc mặt biến hóa của Phùng Viện, Tạ Hoàng hậu hiểu được chút, Phùng Duệ cùng Tạ Hoàng hậu cũng tiến hành lựa chọn, chung quy là đều có chút hài lòng, chờ tới lúc chọn đến Trần Ngang, ánh mắt hai người đều sáng ngời, Trần Ngang có xuất thân đại tộc ở Giang Hữu, lại được trọng dụng, làm phò mã là tốt nhất.
      bornthisway011091, malpink_lee thích bài này.

    4. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      Nhưng mà người Trầm Ngang muốn là ĐH mà, cùng lắm chỉ coi như muôi muội thôi.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 47.3

      Editor: muanhobaybay

      47.3
      (Tỷ tỷ luôn che chở nàng, Phùng Viện thở dài, lại thêu ra đóa hoa mẫu đơn cho Lan Lăng công chúa, cười : “Tam tỷ rất tốt, luôn che chở tỷ.” Lan Lăng công chúa gật đầu, trở mình nhìn lên đỉnh điện: “Giống như Thập Lục tỷ tỷ, luôn che chở muội.” )

      Chỉ là có thời cơ thích hợp, hôm nay Tạ lão phu nhân đưa ra lời này, đương nhiên là Tạ Hoàng hậu muốn thay Phùng Viện đáp ứng rồi, nhưng mà, Tạ Hoàng hậu nhìn sắc mặt Phùng Viện, trong lòng than , xem ra là trời chiều lòng người rồi, nàng cũng muốn bức bách Phùng Viện, dù sao vợ chồng cần phải hòa thuận, bưng lên ly rượu, Tạ Hoàng hậu cười với Tạ lão phu nhân, trong giọng có chút oán trách: “A mẫu (cách gọi thân mật) chắc uống nhiều rượu rồi, lại luyên thuyên gì đâu à.”

      Tạ lão phu nhân nghe vậy, sửng sốt chút, thấy Phùng Viện vẫn đứng ở đó, tiếng nào, hiểu được cái gì, cười nâng chán rượu lên: “A mẫu, a mẫu loạn rồi, trước hết tự phạt chén.”Lời Tạ Hoàng hậu vừa ra, sắc mặt Chu phu nhân thay đổi chút, hành lễ quay về vị trí của mình, các vị phu nhân như vừa mới tỉnh lại, lần nữa bắt đầu hàn huyên.

      Lan Lăng công chúa đưa cho Phùng Viện ly rượu, giọng với nàng: “Tỷ tỷ, vừa rồi muội rất sợ tỷ tỷ đáp ứng.” Phùng Viện nhận lấy, nhấp ngụm, cười hỏi nàng: “Sao thế?”

      Lăn Lăng công chúa mặt đỏ hồng: “Bởi vì Lâm Ca ca ca.” Phùng Viện cười ảm đạm, hạ mí mắt, xem ra chính nàng lo lắng uổng phí rồi, chung quy công chúa vẫn là chủ nhân.

      Đại lễ sắc phong qua rồi, Phùng Viện vẫn ở lại điện Dao Quang như trước, trải qua cuộc sống công chúa, mỗi ngày lại chuẩn bị cho Lan Lăng công chúa xuất giá, thấy châm tuyến (hình thêu) của Tú mẹ, có khi Phùng Viện cũng động thủ sửa chữa thay Lan Lăng công chúa chút, làm Lan Lăng công chúa ngạc nhiên thôi, nghĩ châm tuyến của Phùng Viện lại đẹp như vậy

      Những ngày khoái hoạt dê dàng, thế cục bên ngòai vẫn rơi vào tai Phùng Viện, ở ngày yến hội thứ hai, Lâm Ca xin tham chiến, được Phùng Duệ ân chuẩn, lấy thân phận Trung Lang Tướng tiến đến chiến trường Bắc phạt.

      Mà Trần Ngang, có người cho , tại yến hội Tạ lão phu nhân đề nghị tác hợp cho Hội Kê công chúa với , Trần Ngang chỉ cười, năm đó có ước định với Đông Hải công chúa, mặc dù Đông Hải công chúa qua đời lâu, cũng thể ước định với muội muội của nàng.

      vừa ra, làm cho mọi người nhớ lại năm đó, Trần Ngang lấy tài danh, liền được ước định với Đông Hải công chúa, chỉ là hôn lễ chưa tiến hành, công chúa qua đời, hôn của Trần Ngang liền bị trì hoãn, bây giờ nghe , có người liền tiếc hận thay cho Đông Hải công chúa.

      Lan Lăng công chúa ở bên nhìn Phùng Viện thêu thùa, vừa thầm hàn huyên với Phùng Viện, còn cười : “Tỷ tỷ, nghĩ tới Trần Ngang đúng là chung tình, nhưng mà hình dáng và tài hoa của Thập Ngũ tỷ tỷ lúc trưởng thành, mới có thể làm cho nhớ mãi quên?” Phùng Viện ngừng thêu, đưa mắt nhìn ra bên ngòai điện, lại là trăng tháng mười, Tam tỷ qua đời năm năm rồi, ngày ấy, máu tươi theo trán của tỷ chảy xuống, là hình ảnh mà cả đời này Phùng Viện thể quên.

      Tỷ tỷ luôn che chở nàng, Phùng Viện thở dài, lại thêu ra đóa hoa mẫu đơn cho Lan Lăng công chúa, cười : “Tam tỷ rất tốt, luôn che chở tỷ.” Lan Lăng công chúa gật đầu, trở mình nhìn lên đỉnh điện: “Giống như Thập Lục tỷ tỷ, luôn che chở muội.” Phùng Viện liền nở nụ cười, buông kim thêu, vuốt mặt Lan Lăng công chúa: “Sắp lập gia đình rồi, sao tính vẫn trẻ con như vậy?”


      Chương 48.1: Hội ngộ (Gặp lại)

      Editor: muanhobaybay

      Lan Lăng công chúa mỉm cười, ngáp cái, vừa muốn xoay người ngủ, Phùng Viện nhìn nàng, cười : “Sai rồi, bảo vệ muội là bệ hạ, phải tỷ.” Lan Lăng công chúa nhắm mắt lại : “Tỷ tỷ che chở muội, cùng Thập Tứ ca ca bảo vệ muội giống nhau.”Phùng Viện cười khẽ, nhìn nàng ngủ, dung nhan khi ngủ vô lo vô nghĩ, Phùng Viện đắp chăn cho nàng, sửa lại tư thế ngủ thoải mái cho nàng, ngồi ở bên nàng tiếp tục thêu thùa.

      Tử Thiến tiến vào, vừa muốn mở miệng, thấy Lan Lăng công chúa ngủ, lên vào tai Phùng Viện: “Điện hạ, Lâm phu nhân cầu kiến.”

      Lâm phu nhân? Phùng Viện buông kim thêu, từ sau ngày gặp Lâm phu nhân ấy, mỗi lần tiến cung đều đến nhìn Phùng Viện, dần dần cũng thành quen bớt thông truyền (thông báo, sau đó truyền gọi), như thế nào giờ lại dùng hai chữ cầu kiến?

      Phùng Viện vẫn chỉnh lại trang phục, đứng dậy, cùng Tử Thiến ra ngoài, thấy Lâm phu nhân chờ ở phía xa, Phùng Viện lại cảm thấy giống mẫu hậu, mẫu hậu thường ngồi ở chỗ kia, cúi đầu, lẳng lặng chờ đợi, mẫu hậu là người xinh đẹp nhất mà Phùng Viện từng gặp qua, là người cực kỳ bình tĩnh, chính là người như vậy, mới ôm chặt linh tiền của Tam tỷ, thanh thê lương vang vọng bên tai Phùng Viện, sống sót, vô luận như thế nào đều phải sống sót.

      Nghe tiếng bước chân, Lâm phu nhân đứng dậy, cười hành lễ, Phùng Viện vội vàng đỡ bà dậy, Lâm phu nhân vẫn cẩn thận tỉ mỉ hành lễ xong mới đứng dậy, sau khi ngồi xuống, Phùng Viện nhìn mặt bà, thoạt nhìn sắc mặt Lâm phu nhân rất bình tĩnh, nhưng nơi lông mày kia giấu được lo âu, làm Phùng Viện có chút kỳ quái.

      Nếu nhìn kỹ, phía dưới búi tóc của Lâm phu nhân có sợi tóc bạc thoáng , trong lòng Phùng Viện chợt lặng xuống, chẳng lẽ Lâm Ca Bắc phạt, Lâm phu nhân cũng tán thành sao? Lâm phu nhân mở miệng: “Điện hạ, hôm trước tiểu nhi (ý là con trai của bà) có gửi thư tới, trong thư , biết với điện hạ như thế nào.”

      Nghe Lâm Ca gửi thư về, tâm Phùng Viện nhảy lên chút, ngày ấy dưới ánh trăng, Lâm Ca lời ấy với nàng, nhất cử nhất động của vẫn còn lên ràng trước mắt nàng, lúc chuyện trong mắt có vội vàng, nghe được câu trả lời trong mắt liền thất vọng, ngày đó Phùng Viện đều nhìn ràng, tại, nghe Lâm Ca gửi thư về mà biết với nàng như thế nào, Phùng Viện cảm thấy mặt nàng nóng lên, đó là lời gì đây?

      Nàng nhìn Lâm phu nhân, bên môi chứa đựng mỉm cười, vẫn giữ nguyên tư thế tiêu chuẩn mệnh phụ được công chúa triệu kiến, cái gì đều . Lâm phu nhân nhìn hành động của Phùng Viện, trong lòng cũng hiểu được, đứa con của bà rất lỗ mãng, ngày đó chịu cưới Lan Lăng công chúa liền thẳng thừng từ chối, chịu thánh ân, tại trong thư lại đề nghị, cầu hôn Hội Kê công chúa, hành động lật lọng này, phải của quân tử.

      Lâm phu nhân trầm ngâm chút, cười : “Điện hạ, mới vừa rồi là thần lỗ mãng, việc nhà nên với điện hạ.” Ánh mắt Phùng Viện ảm đảm chút, lập tức lại nở nụ cười: “Ngày đó là Lâm tướng quân ra tay cứu giúp, mới có ngày hôm nay, ân cứu mạng này, chắc chắn báo đáp.”

      xong câu này, Phùng Viện liền thôi nữa, Lâm phu nhân còn thêm chút nữa, thấy Phùng Viện đoan chính ngồi ở chỗ kia, bộ dáng cái gì cũng , tinh tế ngẫm nghĩ, hiểu ra điều gì, hành lễ cáo lui.
      mal, bornthisway011091, pink_lee2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :