1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Đọc c1 xong thương nữ 9 quá. :012:
      OrchidsPham thích bài này.

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      :pheo::pheo:OMG...OMG....ta like nghen..:038:.like it...um thích trọng sinh..:038:..cho nên..:Cheerleader::Cheerleader:.ủng hộ @OrchidsPham ..ủng hộ @Chó Điên ...hi vọng @OrchidsPham có thể nâng cao tinh thần chiến đấu sau đó nhanh ra chương cho đọc ké

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 14
      Editor: OrchidsPham

      Trong khoảng thời gian này, sau khi nghe Thôi Tất Thành nhắc đến Tiếu Nguyệt Ba lần cũng chưa từng nhìn thấy Tiếu Nguyệt Ba, dần dần cũng quên mất người này, hôm nay cũng chỉ vì bị người nhà ép chặt quá mới đến tìm Cận Văn Lễ, ngờ lại đụng trúng phải bạn chính thức cũng là vợ tương lai lâu chưa lộ diện của người ta, biến cố đột ngột này khiến Diệp Thủy Thanh phát ra bản thân quá kích động rồi.


      Cận Văn Lễ chỉ cảm thấy bàn tay trống , quay đầu lại nhìn vẻ mặt Diệp Thủy Thanh, vừa nhìn biết đúng là nghe lời đồn đại về và Tiếu Nguyệt Ba, thế là cất bước về phía trước, đứng chắn giữa Diệp Thủy Thanh và Tiếu Nguyệt Ba.


      “Tiếu Nguyệt Ba, ai là hồ ly tinh? Hôm nay chúng ta hãy cho ràng mọi việc , tôi và có quan hệ gì hả? Trước kia vì thấy là con nên tôi thèm so đo, tùy muốn làm sao làm nhưng tôi cho hay bây giờ khác rồi, Cận Văn Lễ tôi đây giờ là người có chủ, đừng có gây phiền phức cho tôi, cũng đừng có mà ở đây phá hoại tình cảm của tôi và Thủy Thanh, nghe chưa? Mau về nhà !”


      Ánh mắt Tiếu Nguyệt Ba lập tức đỏ lên, nghẹn ngào khóc rống kêu gào: “Cận Văn Lễ, có lương tâm hả? Em vì muốn ở cùng làm ba mẹ em tan nát cõi lòng, em làm bao nhiêu việc, chịu bao nhiêu mắng chửi, nghe bao nhiêu dè bỉu của thiên hạ vì . như em cả ngày chạy theo khắp nơi, cái gì cũng nghe theo , em chẳng dám hai, đông em dám tây, bây giờ lại vì con hồ ly tinh biết xấu hổ này chia tay với em? Em mắng nó đấy, nó chính là con hồ ly tinh! Hồ ly tinh! có thể làm gì em nào?”


      “Con mẹ nó tôi qua lại với lúc nào? Cái gì mà chia tay, biết ngượng mồm à? Tiếu Nguyệt Ba, đừng trách tôi nể mặt , cho tới bây giờ đều là tình nguyện đơn phương theo tôi, tôi chưa bao giờ nửa chữ có thể khiến hiểu lầm! Cận Văn Lễ tôi đây đời này chỉ biết đến mình Thủy Thanh, đừng có liều chết dây dưa với tôi, tôi để bản thân bị dắt mũi xoay vòng đâu, cho là đuổi được ấy tôi cưới sao? Đừng có nằm mơ!” Cận Văn Lễ sợ rằng vợ mà vô cùng cực khổ mới theo đuổi được lại chạy mất, lập tức phân quan hệ với Tiếu Nguyệt Ba chút do dự, kiên quyết thể để Thủy Thanh hiểu lầm được.


      Tiếu Nguyệt Ba gào khóc, người bên cạnh đều khuyên ta về nhà trước, ngón tay Tiếu Nguyệt Ba chỉ thẳng vào mặt Diệp Thủy Thanh mắng: “Nhà mày ở trong phố đúng ? Mày cứ chờ đấy cho tao, tao nhất định tìm đến nhà mày, mày biết xấu hổ, tao muốn xem thử xem bố mẹ mày có biết xấu hổ hay ? Tao tìm đến cả lãnh đạo chỗ mày làm, tố cáo mày là kẻ thứ ba giật chồng!”


      Diệp Thủy Thanh hơi e ngại lùi về sau, sợ việc tìm đến cha mẹ hay tố cáo với đơn vị, chỉ khó có thể chấp nhận việc phá hỏng hôn nhân của Cận Văn Lễ và Tiếu Nguyệt Ba mà thôi. Cho dù nhiều năm sau Tiếu Nguyệt Ba cũng hề có cuộc sống hôn nhân như ý nhưng Cận Văn Lễ cưới ta chứng tỏ cũng phải có tình cảm với ta . Chẳng lẽ vì muốn thay đổi số phận của người nhà mà phải phá hỏng quỹ đạo cuộc sống của người khác sao? Nếu như thế có thể xảy ra biến cố khác , và người nhà có phải trả cái giá khác lớn hơn hay ?


      “Cận Văn Lễ, vừa rồi em nhất thời lỗ mãng, cứ coi như em chưa , hai người chúng ta vẫn là…”


      “Còn là cái gì? Thủy Thanh, em đừng nghe ta bậy, là do ta liều chết quấn lấy , cho em biết, chuyện em đồng ý làm bạn mấy an hem của đều nghe thấy hết rồi, họ có thể làm chứng cho , nếu em dám đổi ý chính là lừa gạt tình cảm của , cũng có thể đến nhà em quậy tung lên đó, em vẫn nên yên ổn ở bên thôi, chuyện khác cần lo, có đây rồi.”


      Đầu tiên Cận Văn Lễ trấn an Diệp Thủy Thanh, để có cơ hội phản đối hay là rút lui, sau đó lại nhìn về phía Tiếu Nguyệt Ba, ánh mắt hung ác: “Tiếu Nguyệt Ba, nếu dám vu cáo hãm hại Thủy Thanh, tôi có thể khiến cả nhà sống yên được, có tin tôi tìm người đến xử lý họ hả?”


      Tiếu Nguyệt Ba nghe thế mắt lóe lên tia e ngại, Diệp Thủy Thanh tuy đứng sau lưng nhìn được vẻ mặt Cận Văn Lễ, nhưng chỉ nghe giọng điệu đó cũng có thể cảm nhận được tàn nhẫn của Cận Văn Lễ rồi, lòng cũng phát lạnh, quyết định nóng vội của hôm nay là đúng hay sai đây?


      chỉ dọa em thôi, em giao cho người khác đâu!” Mặc dù Tiếu Nguyệt Ba bị Cận Văn Lễ dọa sợ nhưng chỉ cần nghĩ đến toàn bộ trả giá và nỗ lực của mình đều đổ ra sông ra bể sao có thể cam tâm được? thích Cận Văn Lễ, tất cả đàn ông từng gặp ai so sánh được với , chỉ có Cận Văn Lễ mới có thể, đàn ông có khí thế mới là đàn ông chân chính, cho nên quyết thể để hai ba câu của dọa sợ được, nhất định thể buông tha mục tiêu gả cho Cận Văn Lễ được!”


      Cận Văn Lễ muốn đạp chết người đàn bà đui mù Tiếu Nguyệt Ba này, trêu chọc ai chứ, sao mà lại lọt vào mắt con điên này, khuyên mắng cũng , đúng là xui xẻo mà!


      Cận Văn Lễ tức đến nhổ ngụm, xoay người kéo tay Diệp Thủy Thanh : “ ta chúng ta , để nơi này cho ta!”


      Những người khác thấy thế đều đồng tình lười Tiếu Nguyệt Ba vài lần rồi lần lượt theo Cận Văn Lễ rời .


      cùng tôi làm gì? Cần làm gì làm , chẳng lẽ ở đây để tranh cãi với tôi à?” Cận Văn Lễ chưa được mấy bước hung tợn quay đầu nhìn đám an hem của mình.


      Tất cả mọi người ngẩn ra, may mà có Hầu Quý Nghĩa phản ứng nhanh: “ phải chúng em giả vờ ngu đâu, là có mắt. Tớ mấy cậu này, hôm nay giải tán , đừng quấy rầy Văn Lễ tâm với chị dâu.”


      Lúc này những người khác mới hiểu ra, cũng đều nở nụ cười chào hỏi rồi bước .


      Cuối cùng chỉ để lại Tiếu Nguyệt Ba đơn độc đứng dưới ánh nắng trưa gay gắt tức giận đến phát run.


      “Sao em gì?” Cận Văn Lễ từ lúc nắm tay Diệp Thủy Thanh cũng chịu buông ra nữa, đưa qua tiệm than, đến mặt cỏ yên tĩnh, kéo ngồi xuống mới mở miệng hỏi.


      Diệp Thủy Thanh để Cận Văn Lễ nắm tay mình, toàn thân càn chưa hồi phục lại: “… vừa rồi rất dọa người.”


      “Chẳng phải làm thế để bảo vệ trong sạch của mình sao? khó khăn em mới đồng ý làm bạn , nếu ai dám có ý đồ phá hoại liều mạng với kẻ đó, em yên tâm, hai chúng ta ở bên nhau, chỉ có nghe lời em chứ có chuyện em phải sợ ! xem cánh tay em có bị thương nặng nào, nếu mai lái xe đưa em làm nhé, mẹ em cũng ra tay độc ác quá.” Cận Văn Lễ nhìn những vệt đỏ cánh tay Diệp Thủy Thanh bắt đầu có xu hướng biến thành màu xanh tím liên tục thở dài, mày cũng nhíu chặt.


      Diệp Thủy Thanh bị dáng vẻ than thở của chọc cười: “Vết thương người em àm sao lại thở dài nhíu mày chứ? Cánh tay em cũng đâu có gãy mà thể tự lái xe làm chứ? Em chỉ nhìn Tiếu Nguyệt Ba cuồng dại với như thế, cảm thấy rất khó xử, nếu suy nghĩ thêm , đừng dễ dàng từ chối ấy, lại chẳng phải cũng liều chết quấn lấy em như ấy sao?”


      “Vết thương ở người em nhưng lòng đau được ? ta có thể giống nhau sao? Trong lòng em có nhưng lòng đâu có ta! Thủy Thanh, hôm nay chúng ta hãy ràng , chuyện em là bạn thể thay đổi nữa đâu. Sau này cũng cần nhắc đến Tiếu Nguyệt Ba nữa, thể làm ta né xa ra được. Nhưng mà cũng biết tiếng tăm của mình ra sao, chắc chắn khiến em phải chịu ấm ức, thực ra sợ gì hết, chỉ lo lắng em nhịn nổi phản đối của người nhà rồi chia tay với , có thể dù em làm cũng có thể nuôi được em, nhưng sợ em chịu nổi những lời đàm tiếu xung quanh!”


      Cận Văn Lễ tới đây dừng lại chút, sau đó mới : “Thủy Thanh, em có thể thương cho cuồng dại của mà đừng dễ dàng đổi ý ?”


      Cận Văn Lễ ngốc nghếch cầu xin khiến người ta rất đau lòng, Diệp Thủy Thanh thầm thở dài: Việc để ý nhất thực ra chính là Tiếu Nguyệt Ba.


      “Em có thể chịu nổi phản đối của người nhà, cũng có thể thèm để tâm tới lời đàm tiếu của người khác, nhưng mà Cận Văn Lễ, em mong hãy thận trọng suy nghĩ lần nữa về chuyện Tiếu Nguyệt Ba, ấy đối xử tốt với hơn em rất nhiều, em có thể nhận ra được rằng ấy thích .”


      “Sớm muộn gì em cũng có thể lòng đối xử tốt với , ta đối với thế nào trong lòng đều hiểu, phủ nhận nếu tới tận lúc này mà em vẫn thèm liếc mắt nhìn lấy lần dựa vào tính cách của ta, có thể thử cùng ta tiếp. Nhưng có em rồi, có khả năng liếc ta thêm cái nào nũa, cả đời này cũng thể, chuyện đương thể miễn cưỡng được, nếu sau này ta khó khăn có thể giúp đỡ, còn chuyện khác miễn bàn.” Thái độ của Cận Văn Lễ vô cùng cứng rắn, định để Diệp Thủy Thanh tiếp tục nghĩ đến chuyện của Tiếu Nguyệt Ba nữa.


      Diệp Thủy Thanh nghe xong những lời này của Cận Văn Lễ yên lặng gì, bản thân hẳn là nên quyết định, cứ dùng dằng quyết thế này chỉ làm chậm trễ mình , tuy rằng quyết định của bây giờ có thể mang đến rất nhiều thay đổi thể đoán trước, nhưng chỉ cần biết Cận Văn Lễ có thể thay đổi số mạng bi thảm của cha mẹ là đủ rồi.


      Về phần Tiếu Nguyệt Ba, nếu tương lai ấy có cuộc sống khó khăn cố gắng giúp đỡ là được rồi, vì cha mẹ chỉ có thể lựa chọn hy sinh tình và tương lai Tiếu Nguyệt Ba mà thôi.


      Sauk hi đấu tranh tâm lý kịch liệt xong, Diệp Thủy Thanh hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cứ quyết định như vậy , vượt qua toàn bộ khó khăn gả cho Cận Văn Lễ!


      Dĩ nhiên là chỉ muốn gả cho Cận Văn Lễ, còn muốn cùng học tập, còn muốn báo đáp ân tình dành cho , bù lại thiếu hụt tình cảm khi chỉ vì tiền mà ở bên , Diệp Thủy Thanh bao giờ có thể trở lại thành người phụ nữ chỉ biết đến tại có chút chí tiến thủ nào nữa!


      Cận Văn Lễ hiểu được cảm xúc trong đôi mắt trắng đen ràng đối diện với mình kia, lòng dần trầm xuống, vẻ mặt cũng lên lo âu nhưng lại dám thêm gì nữa, sợ ép Diệp Thủy Thanh bực lên hỏng hết mọi việc.


      Đúng lúc vô cùng lo lắng ánh mắt xinh đẹp kia lại ra ý cười, sau đó nghe thấy Diệp Thủy Thanh : “Cận Văn Lễ, chúng ta hãy hướng tới mục đích kết hôn mà tiến lên , em sợ cũng thèm để ý đến điều gì nữa, có thể kiên trì em cũng có thể, em cùng phấn đấu!”


      Cận Văn Lễ cảm giác như mình nghe được thanh từ cõi tiên, nhưng mà còn chưa kịp nhếch miệng cười vui vẻ ánh mắt nóng lên chua xót, khịt khịt mũi lại xoa xoa mắt mình : “Em thấy đó, đúng là có tiền đồ mà.”


      Diệp Thủy Thanh ra hết, lại nhìn dáng vẻ Cận Văn Lễ, lồng ngực cũng thấy ấp áp dạt dào, nhịn được mà đùa: “ muốn khóc cứ khóc, em chê cười đâu!”


      Lúc này Cận Văn Lễ trở lại bình thường, nhìn chăm chú vào đôi má đỏ bừng do phơi nắng, khẽ hỏi câu: “Vợ, có thể thơm em ?”


      Diệp Thủy Thanh lập tức lạnh mặt: “Cận Văn Lễ, đúng là đứng đắn nổi mấy phút mà, em cảnh cáo , em là người con đứng đắn, đừng có mà được tấc lại muốn lấn thước.”


      Cận Văn Lễ vội vàng xua tay: “Em đừng hiểu lầm, chỉ muốn thơm má em chút thôi, chưa hề nghĩ tới những cái khác.”


      Diệp Thủy Thanh chỉ cảm thấy buồn cười, Cận Văn Lễ bây giờ nhìn qua hơi đáng : “Vậy được rồi, chỉ có thể thơm chút thôi, mà dám xằng bậy, sau này em thèm để ý đến nữa.” xong lập tức nhắm hai mắt lại.


      Cận Văn Lễ cũng kịp , nhưng mà gật đầu cũng chẳng ai xem, sau đó liền ngừng thở, cần thận kề sát vào Diệp Thủy Thanh, môi dán lên gò má ấm áp trơn mịn của khẽ thơm cái rồi lập tức lui ra.


      Diệp Thủy Thanh đợi Cận Văn Lễ lùi ra sau rồi mới nhận ra trái tim đập cực mạnh, đây là sao chứ, cũng đâu phải là bé chưa trải đời, sao mà mới bị thơm má có cái căng thẳng thế rồi? Lúc trước khi ở bên Thôi Tất Thành, dù lần đầu tiên thơm cũng rất căng thẳng nhưng cũng có cảm giác trong lòng cũng mang theo chút vui sướng như bây giờ.


      Hít hơi sâu để bình ổn cảm xúc của mình, Diệp Thủy Thanh chậm rãi mở mắt ra nhìn Cận Văn Lễ, chỉ thấy cũng nhìn , đôi mắt đen như mực dưới cặp lông mày rậm rạp híp lại thành hai khe hở cong cong, răng nanh sáng bóng cũng chói tới mức khiến người ta mở nổi mắt.


      “Thủy Thanh, vợ, bây giờ toàn thân đều ngây ngất, giống như muốn bay lên vậy, người còn nóng bỏng như bị sốt nữa, em nếu giờ đứng lên có thể phi thẳng lên trời ?”


      Cận Văn Lễ thấy môi mình tê rần, cố sức cho xong rồi lập tức kéo tay Diệp Thủy Thanh dán lên mặt mình.


      “Quả rất nóng, hay bị cảm nắng rồi?” Diệp Thủy Thanh thấy mặt Cận Văn Lễ có xu thế ngày càng đỏ lên bắt đầu lo lắng.


      Cận Văn Lễ nghe xong cười khanh khách ngừng, bước chân hơi loạng choạng đứng lên: “Ai mà cảm nắng tháng sáu được chứ, có lẽ là do quá vui mừng, cần phải hét to lên, nếu có thể nghẹn tới phát bệnh cũng nên.”


      Diệp Thủy Thanh còn chưa hiểu ý của Cận Văn Lễ thấy rướn cổ họng hét to lên: “Diệp Thủy Thanh là vợ của Cận Văn Lễ tôi rồi! Chúng tôi cả đời xa rời nhau, cả đời tôi đối xử tốt với ấy!”


      Liên tục hét năm sáu lần, Cận Văn Lễ mới thở dốc nhìn về phía Diệp Thủy Thanh vẫn còn ngồi dưới đất: “Được rồi, cuối cùng cũng sảng khoái rồi, con người ấy mà, quá vui mừng cũng được, rất dễ gặp cố may.”


      Diệp Thủy Thanh nhìn dáng vẻ có tiền đồ của Cận Văn Lễ, cắn môi nở nụ cười, ánh mắt cũng hơi ướt át, người này đúng là khiến người ta biết gì với mới tốt nữa.


      Cận Văn Lễ cười cười nhìn Diệp Thủy Thanh lát, sau đó thò tay kéo đứng lên: “Được rồi vợ, chúng ta đừng ở đây phơi nắng nữa, chúng ta trở về mua chút thuốc bôi lên tay em để tiêu đau giảm sưng nhé, sau đó đến tiệm ăn ăn mừng.”


      Diệp Thủy Thanh nghĩ đến giờ phút này Thôi Tất Thành và cha mẹ có khả năng vẫn ở nhà dứt khoát quyết định đến tối mới về, thế là đồng ý với Cận Văn lễ.


      Cận Văn Lễ mừng rỡ nhịn được lại thơm thơm hai má Diệp Thủy Thanh mới hơi giảm bớt sung sướng trong lòng chút, hai người dắt tay nhau theo đường ra ngoài.


      Cơm nước xong, Cận Văn Lễ đưa Diệp Thủy Thanh đến đầu hẻm, cả nửa ngày cũng nỡ buông ra.


      “Em về nhà đây, .” Hai người cứ đứng như thế mãi cũng ổn lắm, Diệp Thủy Thanh lại khuyên Cận Văn Lễ.


      rồi nhìn thấy em, đứng thêm lát được ?”


      phải ngày mai gặp nhau ư?”


      “Hay là đến dưới cửa sổ phòng em ngồi đêm , dù sao tối nay cũng thể ngủ được.” Cận Văn Lễ tự nhận là nghĩ được ý kiến hay.


      “Cút , cho đến có nghe chưa? Em dông dài với nữa, thích đứng đứng mình .” Diệp Thủy Thanh biết cứ thế mãi mãi cũng xong được, còn bằng dứt khoát về nhà là xong.


      Đến tận khi Diệp Thủy Thanh rẽ qua khúc ngoặt thấy được bóng dáng nữa, Cận Văn Lễ vẫn si mê nhìn theo lúc lâu mới chịu lề mề trở về nhà.


      Diệp Thủy Thanh đứng trước cổng nhà mình, thu lại nụ cười, nghe ngóng bên trong thấy có động tĩnh gì biết nhà Thôi Tất Thành chắc rồi, thế là lại tự động viên khích lệ mình chút mới đẩy cửa vào.


      còn trận đánh ác liệt phải đánh, chiến tranh chỉ mới bắt đầu mà thôi!
      Last edited: 17/11/20

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @OrchidsPham nhớ hoàn là chạy maraton bộ này đấy nhé ,tui chờ :th_20::th_20:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :