[Review] Thượng thần, ngài hạ lưu! – Tử Diên Vĩ by Hoa Ban (Sưu Tầm)

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      [​IMG]

      Thượng thần, ngài hạ lưu! – Tử Diên Vĩ

      Review by Hoa Ban

      Bộ này hoàn khoảng 2 tháng rồi, Hoa Ban để ý nó từ sớm vì thấy thể loại là huyền huyễn. Các bạn cũng biết đấy, huyền huyễn là của hiếm mà ^^

      So với mặt bằng chung, truyện này đạt trung bình, nội dung đơn giản, tình tiết nhàng, phong thái hài hước. có đánh đấm hoành tráng, có khắc khoải đau thương, có vận mệnh nghiệt ngã. Nhìn chung là gió thoảng mây bay, đọc giải trí nhàng, văn chương cũng tốt, rất có ý thơ.

      Nội dung chuyện có đôi nét tương tự Hồ ly, muốn chờ ta bao lâu?, cũng là chuyện tình rườm rà kéo dài từ kiếp trước tới kiếp sau nhưng khi nữ chính vượt qua lần hoàn sinh còn nặng lòng với người mình từng nữa.

      Đối với Ngẫu thần – Hào Hành, điều hối tiếc nhất là bỏ lỡ Mịch Trăn nghìn năm về trước. chút sơ sẩy khiến mối nhân duyên lầm lối.

      Mịch Trăn sư phụ của nàng – Ti Cầm đế quân và cũng chính con người này khiến nàng hiểu thế nào là tình tuyệt vọng, thế nào là khổ, là đau…

      Mịch Trăn với nụ cười dịu dàng, tâm hồn thiện lương từng bước tiến vào nội tâm Ti Cầm. sợ cái gọi là thói quen, sợ bản thân sa lầy trong tình ái nên chọn cách thờ ơ, lạnh lùng mà cư xử với nàng. ngại người đời đàm tiếu mà sợ hãi với ái tình, sợ cảm giác trao hết linh hồn cho người để rồi người đó đem cả tấm chân tình của mà ra . Tựa như người mẹ bỏ rơi Ti Cầm vào mùa đông năm ấy.

      Nhưng cuối cùng điều ngờ nhất là Mịch Trăn thực ra , nàng bỏ mạng chốn sa trường và cũng vô tình đem theo trái tim quân đế. Là hối hận hay là tự trách? Khi nàng còn sống, chưa từng đem đến chút dịu dàng. Lúc nàng ra , lại mất ba trăm năm truy tìm hốn phách nơi Đông Sơn rừng sâu nước độc. Là hay là hối cải? biết nữa, chỉ là muốn lập tức khiến Mịch Trăn sống lại, khiến nụ cười đó tiếp tục tỏa sáng cuộc đời bất tận này và muốn thực lời hứa của ngày trước

      “Chỉ cần nàng bình an trở về, chúng ta lập tức thành thân!”
      Nhưng nàng bình an, cũng chẳng trở về.

      .

      .

      Thái Thường có nguyên thần là cái bất đèn, vốn sinh ra từ rủi ro. Nàng là tiểu tiên đầu óc mụ mị, năng lực kém cõi, ngoài ăn chẳng giỏi việc gì.

      Hào Hành lại tìm ra nàng trước, cũng như câu chuyện từng xảy ra, vẫn là Hào Hành nàng trước. Mối tình Mịch Trăn – Ti Cầm oanh oanh liệt liệt, tứ hải bát hoang ai cũng biết, cũng lấy làm ngưỡng mộ lẫn tiếc nuối. Nhưng có bí mật khác chẳng ai hay, trước khi Mịch Trăn tìm thầy học đạo, trước khi nàng chập chững bước , trước khi nàng bập bẹ biết Hạo Hành đem tình cả đời trao cho nàng rồi.

      Ti Cầm đau xót, lưu luyến Mịch Trăn, cả tiên giới đều biết.

      Hào Hành đơn phương nàng nghìn năm, chỉ là bí mật của riêng .

      Ngày trước vô tình bỏ lỡ Mịch Trăn, còn bây giờ, muốn lần vì Thái Thường mà đánh đổi tất cả. Ngăn cách Thái Thường với Ti Cầm, chấp nhận điều kiện của Tiên Mẫu, tất cả đều vì muốn cưới nàng.

      Nhưng trớ trêu thay, Thái Thường kia vốn là tồn tại. Thiếu nửa nguyên thần của Mịch Trăn, nàng chỉ có đường chết. thể chối cãi, thể trốn tránh. Để Thái Thường được sống, cách nào khác là thu lại hết nguyên thần, đồng nghĩa với việc Mịch Trăn kia sống lại, cùng với kí ức ngàn năm đương mặn nồng.

      nghìn năm tình thay đổi, có khổ đau, có tuyệt vọng, tất cà như vừa mới hôm qua. Đoạn tình trường dai dẳng này ghi sâu vào tâm khảm, làm sao còn chỗ trống để chứa chấp mối tình ngắn ngủi vài trăm năm với Hào Hành được chứ?

      biết mình lại mất Thái Thường, như ngày trước đánh mất Mịch Trăn.

      Thái Thường có tồn tại hay ? Nàng là sinh mệnh tạo thành nhờ rủi ro, là phần của Mịch Trăn hay đơn giản chỉ là bóng hình hư ảo trong chốc lát?

      chấp nhận còn đau hơn thừa nhận, nhát kiếm tặng cho Ti Cầm, Hào Hành buông tay. Vì muốn nàng được tiếp tục sống, dù rằng lu mờ bên trong linh hồn Mịch Trăn.

      “Đừng lạc đừng quên, đừng mong đừng nhớ…”
      Lần thứ hai mở mắt, nàng biết mình là Mịch Trăn, và người nàng từng là Ti Cầm.

      Lần thứ hai mơ mắt, nàng cũng biết mình là Thái Thường, và người nàng thể quên lại là Hào Hành

      Rốt cuộc trí nhớ nghìn năm kiếp trước làm kí ức trăm năm kiếp này mờ phai, hay khí ức ngắn ngủi tại khiến câu chuyện nghìn năm trở thành quá khứ?

      Có thể , bộ truyện này tương đối phong phú, có chính kịch, bi kịch, hài kịch… Đôi lúc nó khiến người ta nhịn cười được vì Thái Thường ngây ngô, các em bé củ sen tinh quái trong Ngẫu điện hoặc các cuộc trò chuyện rất YY của nam nữ chính. Có khi phải trợn mắt há họng vì trình độ BT của các nhân vật mà cũng có lục nghẹn ngào vì ra của Tử Loan, vì ký ức tình buồn của Mịch Trăn hoặc vì thời khắc Hào Hành đau đớn với chia ly.

      phải sợ ta thấy nàng, mà là sợ nàng nhìn thấy ta… Năm đó, Bắc cực đóng băng trái tim Hào Hành…
      Nhưng đến cuối cùng tác giả tìm ra câu trả lời viên mãn cho tất cả, mỗi người sinh ra đều có sẵn nửa kia, vấn đề là là họ có tìm thấy nhau hay , sớm hay muộn, dễ dàng hay khó khăn.

      Thượng thần, người hạ lưu hứa hẹn đem tới tiếng cười vui nhộn vì bạn nữ chính ngốc ngốc đáng và bạn nam chính là vô cùng hạ lưu ^^

      Thái Thường : Thượng thần, đêm mai ta thể giúp ngài đốt đèn

      Ngẫu thần : Vì sao?

      Thái Thường: Bà trẻ của ta vì ta mà tìm ra được cách tăng cường tiên thuật, ta muốn tu hành

      Ngẫu thần: Hả? Biện pháp gì?

      Thái Thường: Để Ti Cầm Đế Quân song tu cùng ta

      Ngẫu thần ( tức giận ): …

      Thái Thường ( vò đầu ): Ngài là đồng ý rồi? Vậy đêm mai ta được ?

      Ngẫu thần ( chợt nhớ tới điều gì đó ): … Chờ chút, ngươi có biết song tu là ý gì ?

      Thái Thường: biết

      Ngẫu thần ( đổi giận thành vui ): Ừ, vậy bằng bản điện tới trước dạy ngươi.

      … OOXX song tu XXOO…

      Thái Thường ( mắt hồng hồng ): Thượng thần… Ngài hạ lưu!
      P/S: Thích nhất cái tên “Tiệm bánh bao của bấc đèn và củ sen lớn” (Nguyên thần của Hào Hành là củ sen ^^)

      http://hoabanland.wordpress.com/2013/01/22/thuong-than-ngai-ha-luu-tu-dien-vi/
      Last edited by a moderator: 13/1/16
      Hà Hoàng, fujjkosusu thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      huyền huyễn là ta thích nhất:060::060::060:
      milary thích bài này.

    3. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      đọc phần thấy rất buồn nhưng trích đoạn hay quá , bấc đèn và củ sen dễ thương kinh khủng
      milary thích bài này.

    4. giahan

      giahan New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Thanks nàng nhiều lắm, :yoyo55:ta bắt đầu nhảy hố của nàng đây=D
      milary thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :