1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 54
      Editor: OrchidsPham


      Kim Đào cảm thấy cơn đau nhức truyền từ mắt cá chân tới, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ, trong lúc hoảng hốt dường như nghe có tiếng người kêu to.


      Sau đó thân thể lập tức trở nên thoải mái, chân tay cũng có thể cử động, mở đôi mắt nhắm chặt ra, nhìn thấy người tới chính là huấn luyện viên Ngụy Tân.


      “Kim Đào, cậu sao chứ? Tôi gọi điện báo án, y sĩ trong đội cũng chạy tới đây rồi.”


      Kim Đào được Ngụy Tân đỡ ngồi dậy, việc đầu tiên là nhìn xuống chân của mình, chỉ thấy chân trái máu thịt lẫn lộn, miệng vết thương vẫn còn chảy máu, lòng lạnh dần…


      Trong lúc kinh sợ, cũng cảm thấy quá đau đớn, chỉ ngồi yên cúi đầu .


      “Kim Đào, cậu đừng nghĩ nhiều quá, đợi thầy thuốc xem xong rồi sau, có lẽ chỉ là vết thương ngoài da, ảnh hưởng tới xương cốt đâu. Mấy người kia đúng là quá đáng, cậu có biết họ là ai ?”


      Kim Đào lắc đầu: “ biết, họ là muốn báo thù cho Loan Ninh.”


      “Điều này kỳ lạ, bọn họ vào bằng cách nào? Còn mặc đồng phục của đội chúng ta nữa.”


      Chỉ lát sau, ba y sĩ của đội đều chạy tới, tay còn xách theo hòm thuốc, trải qua kiểm tra ba người nhất trí rằng Kim Đào bị tổn thương đến gân cốt, chỉ có điều miệng vết thương có vẻ khá nghiêm trọng, cần đưa tới bệnh viện chạy chữa ngay.


      Ngụy Tân nhàng thở ra, nhưng cũng buồn rầu, ông ta vốn muốn để Kim Đào ra sân vào trận đấu ngày mai, lần này xong rồi.


      Kim Đào cũng trút được gánh nặng, tinh thần thoải mái hơn cũng có tâm trạng hỏi về kiện lần này: “Huấn luyện viên, sao ông lại phát ra tôi?”


      Ngụy Tân theo bên cạnh : “Tôi biết ngày nào cậu cũng huấn luyện thêm, vì ngày mai có trận đấu muốn để cậu ra sân, sợ cậu vận động quá sức phát huy được trạng thái tốt nhất nên mới tới tìm cậu tính bảo hai ngày này cậu hãy nghỉ ngơi , ngờ lại gặp chuyện này. Vừa rồi tôi cũng hù dọa họ là bảo vệ chạy tới mà họ còn cố đạp thêm mấy cái rồi mới chạy. sao , cậu cũng may mắn đấy, ông trời vẫn còn thương chứ đợi đến lúc cậu về ký túc xá tôi mới đến tìm mọi chuyện hỏng bét rồi.”


      Trong lòng Kim Đào cũng hiểu mình rất may mắn, ơn nghĩa của Ngụy Tân càng khó nổi nên lời, đợi sau khi dưỡng thương xong nhất định phải tạ ơn huấn luyện viên tốt mới được.


      Sau đó cảnh sát cũng tới đây lập biên bản, nhưng vắn đề an toàn ở căn cứ huấn luyện có rất nhiều sơ hở, muốn điều tra ra cũng khó, chỉ có thể tiến hành từng bước , xem ra đầu mối vụ án này cũng khôgn có nhiều, nếu phải Kim Đào cũng có chút danh tiếng có lẽ cũng chỉ hỏi qua loa rồi để đó thôi.


      Dĩ nhiên là Kim Đào hiểu cảnh sát chẳng điều tra ra được gì nên gọi điện cho La Duyệt Kỳ.


      Sau khi La Duyệt Kỳ nhận được điện thoại của Kim Đào, cũng tới đài truyền hình làm thủ tục thôi việc nữa mà chạy thẳng tới viện.


      Nhìn thấy Kim Đào, xác nhận sao mới yên tâm.


      “Đều là do em làm liên lụy đến .” La Duyệt Kỳ rất áy náy, nguyên nhân dẫn tới tất cả những chuyện này đều là do .


      Kim Đào lại nghĩ thế: “Cho dù việc kia cũng vẫn còn việc cạnh tranh vị trí chủ lực, sớm muộn gì Loan Ninh cũng gây phiền phức cho thôi.”


      “Dù có cũng nghiêm trọng đến thế, em trở về với Mạc Duy Khiêm.”


      Kim Đào cười: “Duyệt Kỳ, có thể cảm nhận được em rất ỷ lại vào ta, nếu thích đừng do dự, mang tất cả sức mạnh của em ra mà đánh cược lần , quan tâm thân phận làm gì, cũng đâu phải chúng ta tự động tấn công ta đúng ?”


      La Duyệt Kỳ gật đầu: “Em biết. Kim Đào, cảm ơn .”


      Nhìn bóng dáng rời của La Duyệt Kỳ, Kim Đào hơi cảm thương nằm trở lại giường bệnh.


      Mạc Duy Khiêm nghe xong mọi chuyện lại bàn bạc với Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân: “Chuyện của Kim Đào cũng bảo bên cục công an lập hồ sơ điều tra , phải bắt được kẻ hành hung.”


      Sau đó xoay người với La Duyệt Kỳ: “Duyệt Kỳ, vì tại đủ người nên an toàn của Kim Đào chỉ có thể để cậu ấy tự chú ý hơn, thời gian này đừng ra ngoài, mặc khác sai người đưa cho cậu ấy khẩu súng, dạy cậu ấy cách dùng, lúc cần có thể phòng thân. Nhưng mà bình thường nên lộ ra ngoài, đợi mọi việc xong xuôi, súng đó phải giao trả.”


      La Duyệt Kỳ biết khó xử của Mạc Duy Khiêm, bận nhiều việc như thế mà vẫn quan tâm đến chuyện của Kim Đào là rất có lòng rồi.


      “Ừm, em với ấy, cảm ơn .”


      “Giữa em và cần nhắc tới từ cảm ơn, tài liệu bên chuẩn bị kha khá rồi, có lẽ cuối tuần là có thể trình lên cục công an thành phố, cho nên bọn người Lưu Dương chắc chắn triển khai hành động trả thù, chỉ là an toàn của nhân chứng mà cũng rất lo lắng về an toàn của em, thấy em vẫn nên trở về đây sống cùng , như vậy mới có thể bảo vệ em cách tốt nhất.”


      La Duyệt Kỳ còn suy nghĩ nhiều hơn: “Vậy ba mẹ em sao? Họ gặp chuyện gì chứ?”


      Câu này đúng là nhắc nhở Mạc Duy Khiêm, vẫn còn vấn đề khó khăn này chưa giải quyết được, nhất thời cảm thấy khó xử.


      Lúc này Đổng Nguyên ra đề nghị: “Tôi thấy bằng cứ tạm thời để Duyệt Kỳ ở chỗ cha mẹ ấy, cho Hàn Giang và Vương Bằng theo trở về, như thế cần cử thêm người khác bảo vệ hai ông bà nữa, nếu Duyệt Kỳ chuyển tới đây thể lúc nào cũng theo cậu được, lúc đó mới phiền toái.”


      Dĩ nhiên là Mạc Duy Khiêm muốn, cau mày lời nào, La Duyệt Kỳ lại rất đồng ý.

      “Em thấy ý này tồi, cứ thế .


      cần tới đây ở với , có vẻ em rất vui nhỉ?” Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ biểu thoải mái như thế càng thêm khó chịu.


      La Duyệt Kỳ nhanh chóng an ủi: “ có, có, em nghĩ thế mà, em chỉ vui vì cha mẹ em có thể được đảm bảo an toàn thôi, ra em cũng rất muốn chuyển đến ở với , nhưng mà lúc này là thời điểm đặc biệt, đợi sau khi trình tài liệu lên khá hơn mà.”


      “Vậy em biểu cho xem.”


      La Duyệt Kỳ cũng thoải mái, hai lời ôm cổ Mạc Duy Khiêm cứng rắn hôn vài cái, Mạc Duy Khiêm còn đỡ lấy La Duyệt Kỳ cười ha hả.


      Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân thấy nhưng thể trách, cùng nhau nhàng rút ra ngoài.




      Sau đó, Đổng Nguyên hỏi Mạc Duy Khiêm: “ phải cậu bảo Cao Tử Ninh vẫn còn chỗ dùng tới sao? Tôi vẫn chưa thấy ta có tác dụng gì cả.”


      “Là có tác dụng, dù sao ta có tác dụng với đâu. sao cha Cao Tử Ninh cũng là người đàn ông chân chính, dĩ nhiên tôi thể để con ông ấy có vấn đề được đúng ?”


      “Vậy câu tính làm gì?” Đổng Nguyên .


      “Tôi còn chưa nghĩ xong, đến lúc đó rồi , tài liệu này sau khi chuẩn bị xong phải giao cho cục công an thành phố và viện kiểm sát, hai bút cùng vẽ tiến độ mới nhanh hơn được, khẩu cung của Loan Ninh có vấn đề gì chứ?”


      Đổng Nguyên gật đầu: “Thư Dân xử lý xong rồi, cục công an thành phố thẩm vấn cũng khá, bao lâu sau Loan Ninh khai cả rồi.”


      “Việc này liên quan đến sống còn của Triệu Chấn, có thể làm hết sức sao? cũng là người hiếm hoi còn lại mà chúng ta có thể tin được.”


      Đổng Nguyên nghe xong đồng ý: “Như vậy cũng đúng, vì tương lai của mình thể cố gắng được, nhưng như thế có thể định tội cho Lưu Dương sao?”


      “Dĩ nhiên là thể, chẳng những thể mà ngay cả bắt giam cũng được.” Mạc Duy Khiêm cười khổ.


      “Sao lại thế? Chứng cứ đầy đủ, ít nhất chắc chắn là kẻ bị tình nghi, chỉ cần lập án điều tra chắn chắn tìm ra vấn đề!”


      Mạc Duy Khiêm thở dài: “ đừng quên thân phận của , đại biểu nhân dân có quyền miễn trách nhiệm hình , đây mới chính là chỗ phiền toái đấy.”


      Đổng Nguyên vỗ gáy: “Đúng thế, vậy phải làm sao đây?”


      “Quá trình chắc chắn có khó khăn, tôi tranh thủ giải quyết.”


      “Cũng chỉ có thể như thế, Duy Khiêm, sắp 9 giờ rồi, đừng ở chỗ này nữa, thân thể quan trọng hơn.” Đổng Nguyên khuyên Mạc Duy Khiêm trở về nghỉ ngơi.


      Mạc Duy Khiêm tựa lưng vào ghế: “Tôi chưa muốn trở về, đợi lát nữa rồi tính.”


      “Ở đây cũng có chuyện gì gấp cần giải quyết mà.” Đổng Nguyên vẫn muốn khuyên Mạc Duy Khiêm trở về nghỉ ngơi.


      “Trong phòng trống rỗng, chút hơi người cũng có, rất lạnh lùng.”


      Chẳng lẽ Đổng Nguyên phải là người hay sai? Nếu phải nhìn vẻ mặt Mạc Duy Khiêm rất đơn Đổng Nguyên phải nghi ngờ có phải cậu ta cố ý mắng nữa. Nhà mới của Mạc Duy Khiêm vẫn phải tiến hành cải tạo dọn dẹp lại, nên cậu ta ở tạm chỗ của .


      Nhưng dưới chỉ điểm của Phùng Thư Dân, Đổng Nguyên nắm giữ đầy đủ cách giải tỏa buồn phiền cho lãnh đạo của mình rồi.


      “Tôi mua chút đồ ăn khuya cho cậu vậy.” Đổng Nguyên tìm cớ ra ngoài.


      Kết quả, vừa ra ngoài Đổng Nguyên lập tức gọi điện cho La Duyệt Kỳ, giọng điệu vô cùng nghiêm trọng kể lại tình trạng tại của Mạc Duy Khiêm, cậu ta mất ăn mất ngủ, để ý tới thân thể như thế nào, rồi lại cứ ở lì chỗ làm việc chịu về nghỉ ngơi như thế nào.


      Nếu phải hai ngày trước vừa gặp Mạc Duy Khiêm mà chỉ nghe Đổng Nguyên như thế, nhất định La Duyệt Kỳ nghĩ Mạc Duy Khiêm sắp xong cũng nên, đây là cách miêu tả gì chứ? như người ta sắp chết vậy!


      Nhưng dù biết lời của Đổng Nguyên có chút phóng đại, La Duyệt Kỳ vẫn đau lòng vì Mạc Duy Khiêm liều mạng như thế, vì vậy vừa cúp điện thoại của Đổng Nguyên liền gọi cho Mạc Duy Khiêm.


      Đổng Nguyên ở bên ngoài tán gẫu với mấy vệ sĩ, chưa tới 10 phút sau thấy Mạc Duy Khiêm vội vã ra khỏi văn phòng, miệng còn : “Được, nghe lời em, ra tới cửa rồi. tin? tin em cứ nghe tiếng khóa của cử , bây giờ lấy khóa ra đây, em có nghe thấy tiếng gì ? Đổng Nguyên ở bên nè, lát nữa ra đường em có thể nghe được tiếng xe cộ ầm ĩ nữa, em làm gì? Được, trò chuyện với em, đợi đến khi về nhà chúng ta đều lên giường ngủ cúp máy.”


      Mạc Duy Khiêm vừa vừa khua chân múa tay với Đổng Nguyên, ý bảo họ nhanh chóng xuống lầu, sợ La Duyệt Kỳ tin ra khỏi văn phòng.


      Đổng Nguyên cười thầm, bản thân đúng là càng ngày càng dễ dàng đối phó với trẻ con của Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm trò chuyện điện thoại với La Duyệt Kỳ, tới tận khi vào cửa nhà, rửa mặt lên giường rồi vẫn còn tiếp tục tán gẫu, sau đó lại sợ làm chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của La Duyệt Kỳ mới vô cùng tiếc nuối mà cúp điện thoại. Buông điện thoại, Mạc Duy Khiêm cảm thấy bản thân thoải mái ít, lòng cũng trống rỗng như vừa rồi nữa, khóe miệng đuôi mắt đều mang ý cười, lát sau ngủ say.


      Lại qua hơn nửa tháng, tài liệu bên Mạc Duy Khiêm trình lên viện kiểm sát còn chưa nhận được kết quả, trong nửa tháng chờ đợi Mạc Duy Khiêm cũng nhàn rỗi, vẫn liên hệ với các ủy viên hội đồng ở Danh Tĩnh về chuyện của Lưu Dương, nhưng kết quả cũng tốt lắm.


      Tin tốt duy nhất chính là chân của Kim Đào gần như hồi phục, hơn nữa sau khi khôi phục trở lại trận đấu, chỉ ra sân vài phút đá vào quả, biểu vô cùng tốt.


      La Duyệt Kỳ được Hàn Giang và Vương Bằng hộ tống tới trường xem trận đấu, nhìn biểu của Kim Đào, vui thay .


      Trong thời gian này có thể Kim Đào chỉ ở nhà và trong căn cứ huấn luyện, làm việc đều vô cùng cẩn thận, cũng hành động mình, lúc di chuyển đều cùng với đồng đội, may mà cũng xảy ra thêm chuyện gì, dưới hoàn cảnh như thế mà Kim Đào vẫn đá tốt, đúng là dễ dàng.


      Sau đó, La Duyệt Kỳ ra phía ngoài sân, lát nữa muốn cùng Kim Đào ăn cơm, chúc mừng chút, lúc sắp tới nơi đỗ xe, có chuyện xảy ra.


      biết từ chỗ nào, hơn 30 người xuất vây quanh ba người La Duyệt Kỳ, người xung quanh thấy vậy đều nhanh chóng chạy xa tránh né.


      Những người này xuất cũng lời vô nghĩa, trực tiếp hành động muốn bắt lấy La Duyệt Kỳ. Hàn Giang và Vương Bằng trải qua huấn luyện đặc biệt, bình thường dù có địch mười cũng vấn đề gì, nhưng lần này đối phương có quá nhiều người, càng ngờ là chúng dám kiêu ngạo tới vậy, ở nơi nhiều người tập trung mà dám công khai làm chuyện phạm pháp, hơn nữa tất cả chúng đều cố bám trụ hai người họ nên hai người căn bản kịp đối phó.


      La Duyệt Kỳ bị người ta túm lên xe, ném vào ghế phía sau, giãy dụa mạnh mẽ khiến bị thương ít chỗ.


      Lúc Kim Đào tới đúng lúc thấy màn như vậy, vì có ai chú ý tới , cho nên sau khi gọi điện báo thừa dịp mọi người chú ý tới nhanh chóng đến gần chiếc xe, trực tiếp kéo kẻ túm La Duyệt Kỳ ra, đá thẳng vào nơi yếu hại của đối phương.


      Chân Kim Đào phải là chân người thường, đá này của thua gì so với việc bị chiếc xe tông vào, người kia đau đớn té xuống mặt đất, gần như là ngất .


      La Duyệt Kỳ cũng phản ứng rất thông minh, lập tức chui ra khỏi xe, Kim Đào kéo chạy về phía trước.


      Nhưng kịp nữa rồi, chỉ nháy mắt hai người bị mấy kẻ khác ngăn chặn.


      “Thằng ranh, lần này là tự mày bò tới trước cửa chịu đòn, dù sao cũng chết thôi.” Kẻ chuyện đúng là kẻ cầm đầu nhóm tập kích Kim Đào ở căn cứ huấn luyện lần trước.


      Lúc này La Duyệt Kỳ và Kim Đào đều bị người đẩy mạnh vào trong xe, tên cầm đầu kia ngồi vào vị trí phó lái : “ mau.”


      Hàn Giang và Vương Bằng vẫn bị vây công thấy việc như thế cũng ham chiến, muốn rút lui nhưng vẫn bị dây dưa.


      Hàn Giang và Vương Bằng gấp tới đỏ mắt, cũng chẳng quản nhiều nữa, móc súng ra trực tiếp bắn ngã vài người, sau đó thừa dịp những kẻ khác tránh né, lên xe đuổi theo.


      Xe của đối phương dĩ nhiên là thể sánh được với xe của Mạc Duy Khiêm, hơn nữa kỹ thuật lái xe của Hàn Giang cực tốt, lâu sau đuổi kịp, Vương Bằng báo cáo lại tình trạng tại của họ với Đổng Nguyên, cầu người tiếp viện.


      La Duyệt Kỳ và Kim Đào ngồi ở hàng ghế sau, ngừng nhìn xung quanh và phía sau, thấy xe Hàn Giang đuổi theo phía sau hơi yên lòng hơn.


      “Con mẹ nó, mày lái nhanh lên có được ? Chạy trước lâu như thế mà vẫn bị chúng nó đuổi theo, đúng là đồ vô dụng!” Tên cầm đầu kia tức giận mắng lái xe, vẻ mặt cực kỳ căng thẳng.


      Lái xe cũng đầy đầu mồ hôi, ta cực kỳ cố gắng cắt đuôi rồi, nhưng lần này phải là đóng phim, cũng chẳng có kỹ thuật cao siêu gì, dù sao cũng thoát khỏi được.


      Chẳng những kỹ thuật bằng mà xe cũng đọ nổi, thấy xe phía sau đuổi theo chạy song song với mình. Lái xe vừa sợ vừa cuống, vô tình đảo tay lái cái, trực tiếp chạy sai làn đường, biến thành chạy ngược hướng.


      Lúc đối mặt với chiếc xe tải gào thét xông thẳng tới, đầu óc La Duyệt Kỳ trống rỗng, ấn tượng cuối cùng của là Kim Đào ngồi bên cạnh đột nhiên ôm chặt lấy .
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19610 others thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      @OrchidsPham ô ô Like nhiều nha nàng:yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      Tiếp theo định làm gì đây ta, chị còn chưa chịu chia tay nữa
      biết bọn bên kia định làm gì tiếp đây
      Thanks nàng:grin::grin:
      OrchidsPham thích bài này.

    3. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      :yoyo41::yoyo41:@chó điên tui ấn tượng sâu thị sắc với tên của . Choáng
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Xu trần, biết minhcho ko, tui mới đổi tên nick thôi:yoyo63::yoyo63:
      OrchidsPhamXu trần thích bài này.

    5. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      :yoyo60:hèn chi. đâu cũng thấy @ Chó Điên còn minhcho mất tăm.cái tên là ấn tượng và thương hiệu ạ
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :