1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      like rồi , vừa lòng chưa :th_82::th_82::th_82::th_82::th_82::th_82::th_82: ,@OrchidsPham ,cho thữ bự thêm tí ,di động hơi đó ,quất 38 đến 40 di , ISH chơi 40 ko đó
      KatKat, OrchidsPhamVÂN NHI_2411 thích bài này.

    2. VÂN NHI_2411

      VÂN NHI_2411 Active Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      142
      bạn @OrchidsPham ơi , khi nào có tiếp vậy ???? truyện này hay quá :050:
      OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 51
      Editor: OrchidsPham


      Sau khi Loan Ninh bị đưa , Kim Đào vui muốn nhảy cẫng lên, nhanh chóng gọi điện báo với La Duyệt Kỳ tin này, La Duyệt Kỳ cũng vui mừng theo: “Đúng là phun ra được cục tức mà, bị tên tiểu nhân lừa gạt là lâu!”


      Kim Đào hơi ngượng ngùng: “Trước kia là do làm việc lỗ mãng, chỉ vì chút ân tình mà cố ý dỗi hờn, nếu cũng thể bị lừa nhiều như thế mới phát ra bộ mặt của , Mạc Duy Khiêm chỉ lần cảnh cáo lại nghe, bây giờ nghĩ lại thấy hối hận.”


      “Bài học này khắc rất sâu rồi, bây giờ chỉ hy vọng chuyện khách sạn bên phố buôn bán kia được giải quyết thôi, như thế còn có thể thu hồi được chút tổn thất.”


      Kim Đào cười hắc hắc: “Tiền còn có thể kiếm lại được, tệ nhất cũng có thể được đền bù 95 vạn mà, cần nghĩ nhiều nữa, chúng ta có nên chúc mừng vì chuyện Loan Ninh ? Cùng nhau ăn bữa cơm nhé.”


      thành vấn đề, em mời!” La Duyệt Kỳ vô cùng thoải mái đồng ý.


      “Vậy cũng cần, chút tiền ấy vẫn có mà, buổi tối ngày mai luôn nhé, tới đón em.”


      La Duyệt Kỳ chỉ được, sau đó liền cúp điện thoại, vừa nhìn màn hình điện thoại thấy lên mấy cuộc gọi nhỡ, đều là của Mạc Duy Khiêm, định gọi lại lại nghĩ nếu có việc gấp tự gọi tới, cũng chẳng cần làm thế, vì vậy ném thẳng di động sang bên.


      Quả nhiên đầy 10 phút sau điện thoại lại vang lên.


      “Alo?”


      “Duyệt Kỳ, sao điện thoại em báo máy bận suốt thế, em gọi điện cho ai à?” Mạc Duy Khiêm hỏi.


      “À, em tán gẫu với Kim Đào ấy mà, có việc gì ?”


      Giọng điệu của Mạc Duy Khiêm có thay đổi gì: “ chuyện Loan Ninh bị mang sao, lần này đúng là ít nhiều gì cũng nhờ cậu ấy.”


      La Duyệt Kỳ vui vẻ cũng làm lơ Mạc Duy Khiêm nữa, thuận miệng câu: “Đúng thế, chuyện này đáng ăn mừng.”


      Mạc Duy Khiêm lập tức bắt được từ mấu chốt: “Ăn mừng? Hai người tính ăn cơm sao?”


      “Đúng vậy, hẹn cùng nhau ăn bữa rồi, nếu còn việc gì khác em cúp máy đây.” La Duyệt Kỳ đến đây liền muốn chấm dứt cuộc điện thoại này.


      “Khoan , Duyệt Kỳ, em ăn mừng có thể cho theo ?”


      theo làm gì, giữa hai người cũng chẳng có đề tài chung gì, ngượng nghịu lắm, được!” La Duyệt Kỳ trực tiếp từ chối cần suy nghĩ nhiều.


      thế cũng đúng, nếu Kim Đào làm thế có nghĩa là cậu ấy cũng còn khúc mắc với nữa, hơn nữa còn có thể chút chuyện tình liên quan nữa, càng có thể điều tiết khí. Đúng rồi, còn có thể đài thọ nữa đúng ?” Mạc Duy Khiêm liệt kê loạt điểm tốt khi La Duyệt Kỳ cho mình theo ra.


      Ở đầu bên này điện thoại, La Duyệt Kỳ nghẹn hơi, cố nén cười : “Em phải với Kim Đào tiếng , ấy mới là nhân vật chính, nếu ấy đồng ý được đâu.”


      , em hỏi , em với cậu ấy là chuyện khách sạn ở phố kinh doanh cũng nhất định giúp cậu ấy, bảo cậu ấy đừng sốt ruột. Duyệt Kỳ, hay tối nay chúng ta cùng ăn cơm nhé?”


      Đúng là được đằng chân lân đằng đầu mà, La Duyệt Kỳ liếc mắt xem thường: “ được, em rảnh.”


      Mạc Duy Khiêm bám riết tha: “Tối nay em có chuyện gì?”


      La Duyệt Kỳ kiên nhẫn: “Chẳng có việc gì nhưng em thích đâu, được ư?”


      “Vậy qua gặp em.”


      La Duyệt Kỳ trực tiếp cúp điện thoại, dong dài với Mạc Duy Khiêm nữa.


      Mạc Duy Khiêm xác nhận La Duyệt Kỳ cúp máy mới buông di động ra, nhìn Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân ngồi đối diện, sau đó với Phùng Thư Dân: “nếu mang Loan Ninh thể để cho ta có cơ hội ra nữa, bảo Triệu cục trưởng dù phải dùng cách gì cũng phải đào hết mọi chuyện từ miệng Loan Ninh ra! Nếu ông ta cũng hay ho đâu, nếu tương lai có vấn đề gì tôi cũng giúp ông ta! Lại , bây giờ phát ra cán bộ và cục trưởng cục quy hoạch thành thị và cục trưởng cục phát thanh truyền hình, lại thêm Trương Bội Ninh, cục trưởng cục giáo dục, sau này còn thêm bao nhiêu người liên quan cũng chưa biết được đâu! Bảo Triệu Chấn hãy cân nhắc cho kỹ vào, chỉ cần trải qua tình trạng khó khăn lần này tương lai chính là bầu trời mới đấy!”


      Phùng Thư Dân nhanh chóng đồng ý rồi lập tức liên hệ với Triệu cục trưởng.


      Đổng Nguyên lập tức báo lại tình trạng biết: “Các hộ kinh doanh ở phố buôn bán và ông chủ siêu thị kia đúng là cà rốt và cây gậy mà, họ đồng ý làm chứng rồi, những người liên quan trong tài liệu Cao Nghiễm Thanh cung cấp cũng bàn bạc xong, nhưng mà chi phí cho chuyện này cũng đâu.”


      sợ tiêu tiền, chỉ sợ giải quyết được vấn đề thôi! Tối nay tôi muốn tới nhà Duyệt Kỳ.”


      Đổng Nguyên nghe xong thầm kêu khổ trong lòng, nếu hiểu sai vừa rồi trong điện thoại La Duyệt Kỳ hẳn là đồng ý cho cậu ta qua mà? Nhưng Mạc Duy Khiêm đâu phải theo đó, hy vọng hôm đêm nay tâm trạng Hoàng Thái Hậu tốt chút, nếu chẳng biết còn xảy ra ầm ĩ cỡ nào nữa.


      “Duy Khiêm, cậu muốn hòa hợp trở lại với La Duyệt Kỳ ư?”


      “Chuyện này còn phải hỏi sao?”


      Đổng Nguyên nghĩ nghĩ mới hỏi tiếp: “Duy Khiêm, cậu đừng chê lời tôi khó nghe, chúng ta chỉ ở đây cho đến khi xử lý xong vụ Lưu Dương này là , lúc đó cậu và La Duyệt Kỳ phải tính sao đây, cậu từng nghĩ đến chưa? Nếu thể cùng nhau bước hết con đường sao bây giờ phải khổ sở bên nhau? Nếu cậu lòng người nhà cậu, rể cậu có đồng ý ?”


      Mạc Duy Khiêm nở nụ cười: “Cuối cùng là em có thể lời lòng với tôi, ở bên cạnh tôi người giống như càng lúc càng ít. đúng, tương lai nhất định phải , ra chuyện của Duyệt Kỳ tôi cũng chưa hoàn toàn quyết định, nhưng bây giờ bảo tôi trơ mắt nhìn ấy và Kim Đào quay lại với nhau có lẽ tôi phát điên mất. Lại tôi cũng nhớ ấy. ra tôi và Duyệt Kỳ chưa hiểu biết về nhau, có lẽ ở chung thêm thời gian dài nữa có thể hoàn toàn hiểu nhau, đến lúc đó lại quyết định . Chỗ chị tôi có thể báo lại, nhưng ở đây cũng có chuyện của rể tôi, ấy thể xen vào!”


      Đổng Nguyên cũng cười: “Tương lai giàu sang của tôi phụ thuộc hết vào cậu mà, sao có thể làm áo cơm cha mẹ tổn thương được chứ, nếu thế người em này liền liều mình bồi quân tử, nhất định làm chuyện này cho cậu!”


      xong hai người nhìn nhau cười, chuẩn bị tốt tâm lý tối đến nghe La Duyệt Kỳ mắng.


      Cùng lúc đó La Duyệt Kỳ cũng tự hỏi mình về tương lai của và Mạc Duy Khiêm, vốn tưởng rằng hai người chia tay là xong, ngờ Mạc Duy Khiêm lại thay đổi quyết định, chuyện này và tình huống tưởng tượng khác xa nhau!


      Nếu Mạc Duy Khiêm có thái độ loại này, càng phải tính toán xem nên ứng đối như thế nào, nếu muốn dây dưa đến chết cũng thể thờ ơ được, nhưng lại chẳng có cách nào xác định lòng với mình , Mạc Duy Khiêm rất dễ nhưng khó mà có được kết quả cuối cùng.


      Nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy khó mà quyết định được, thôi cứ thế , thuyền đến đầu cầu ắt thẳng, cùng lắm đến lúc vụ án chấm dứt tính lại.


      Nghĩ như thế xong, cả người La Duyệt Kỳ đều thấy thoải mái ít, nhàn nhã nằm giường dùng ipad tra cứu mạng xem ngày mai nên cùng Kim Đào ăn gì, sớm quăng việc Mạc Duy Khiêm muốn theo ra sau đầu rồi.


      Xem nửa ngày, La Duyệt Kỳ díp mắt, khép ipad lại mơ màng nằm xuống ngủ, cũng chẳng biết qua bao lâu, lúc nửa mơ nửa tỉnh nghe thấy có người chuyện bên ngoài, xoa xoa ánh mắt nhìn ra cửa sổ, sắc trời vẫn còn sáng, mò điện thoại xem thử thấy sáu giờ tối rồi.


      Xuống giường, vừa mở cửa phòng ngủ ra La Duyệt Kỳ ngây ngẩn cả người, Mạc Duy Khiêm và Đổng Nguyên cùng cha mẹ trò chuyện, xem ra đến khá lâu rồi, bàn còn có các loại quà tặng.


      “Con tỉnh rồi à, mẹ định gọi con dậy mà Duy Khiêm cho, người ta đến được gần tiếng rồi đấy, con mau thay quần áo rồi ra đây .” Tề Nguyệt Tú ném cho con ánh mắt.


      La Duyệt Kỳ ở nhà lăn lộn cả ngày đầu chưa chải mặt cũng chưa rửa, người còn mặc quần áo ngủ cộc tay, nếu là bình thường sớm xấu hổ chạy ngay về phòng sửa soạn rồi, nhưng hôm nay cần.


      dép lê lờ đờ bước tới, nhàn nhã ngồi xuống chiếc sô pha hỏi: “Sao các lại đến đây?”


      Hoàng Thái Hậu này cũng quá chú ý những chi tiết rồi, còn là đối tượng lập tức tùy ý thế sao? Nghĩ thế Đổng Nguyên liền hướng ánh mắt về phía Mạc Duy Khiêm, Mạc Duy Khiêm có thói quen nề nếp, tuyệt đối thích nhìn người khác lôi thôi như thế!


      Nhưng mà vừa liếc mắt qua thấy Mạc Duy Khiêm tỏ vẻ vô cùng vui mừng, như thể được nhìn thấy dáng vẻ ở nhà này của Hoàng Thái Hậu mà cảm thấy kiêu ngạo, nhìn cảnh này cậu ta chưa suy nghĩ cẩn thận ư? Đổng Nguyên vô cùng nghi ngờ câu lúc trước của Mạc Duy Khiêm.


      đến đây chủ yếu là muốn xin lỗi bác trai bác , lâu như thế mà cũng đến thăm hỏi sức khỏe hai bác, đúng là quá thất lễ.”


      “À, vậy cứ ngồi . Ba, con đói bụng, ba cho con cái gì ăn .”


      Tề Nguyệt Tú nhịn được: “Con bé này, sao lại lễ phép thế chứ, dù chia tay rồi nhưng mà Duy Khiêm đối với nhà ta, đối với ba và mẹ đều có ơn! Ba con hầm canh, lát nữa mọi người cùng ăn, con mau vào chải đầu rửa mặt , còn ra cái thể thống gì hả?”


      Mạc Duy Khiêm lập tức cười : “Bác , bác đừng Duyệt Kỳ, bình thường cháu muốn nhìn dáng vẻ này của ấy cũng được đâu, bác cứ coi cháu như người thân trong nhà thôi. Còn nữa, cháu và Duyệt Kỳ cũng phải là chia tay, do cháu chọc giận ấy trước, bác đừng lo cho cháu, là cháu quấy rầy rồi, có thể ăn theo phần cơm là được.”


      đợi La Duyệt Kỳ lên tiếng, lòng Tề Nguyệt Tú nhũn ra rồi, làm sao lại có thằng nhóc đẹp trai cao lớn phong độ mà còn ra lời khiến người ta thương thế cơ chứ?


      “Duy Khiêm, cháu yên tâm, cứ ở nhà bác ăn cho no !”


      La Duyệt Kỳ mặc kệ, lại lê dép trở về phòng ngủ: “Cơm tối xong gọi con tiếng nha.”


      Trở lại phòng mở ipad ra tính xem phim lát, chưa đầy hai phút sau Mạc Duy Khiêm cũng theo vào.


      Nhìn nhìn căn phòng lớn này, lại nhìn chiếc giường hỗn loạn, Mạc Duy Khiêm tìm chỗ ngồi xuống giường.


      “Duyệt Kỳ, em đừng giận , chỉ tới đây thăm em thôi, có ý gì khác đâu.”


      “Ừm.” La Duyệt Kỳ nhìn chằm chằm màn hình hừ tiếng.


      Mạc Duy Khiêm lại tiến thêm chút: “Em xem gì thế?”


      La Duyệt Kỳ kéo ipad sang chỗ khác: “Đừng ngó bừa bãi.”


      Mạc Duy Khiêm đành phải ngồi trở lại thèm hỏi nữa, nhàm chán đánh giá căn phòng, lúc này mới phát La Duyệt Kỳ căn bản phải là người chịu khó, đồ đạc trong phòng để rất bừa bãi, sau đó lại nhớ đến thời gian sống cùng làm bao nhiêu công việc nhà như thế mà cảm thấy áy náy, đúng là biết quý trọng mà.


      Nghĩ thế liền quay đầu nhìn La Duyệt Kỳ, bé con kia tóc tai bù xù xem đến say sưa. Áo ngủ cộc tay có mở hai cúc cùng, quần ngủ dài 8 phân (????) cũng vì ngồi xuống mà bị cuốn lên, lộ ra cặp đùi mỡ màng và hai bắp chân trắng noãn non mềm, cả người đều khiến người ta thèm thuồng.


      Nhìn nhìn, Mạc Duy Khiêm tự chủ được lại sát tới, tay đặt lên bắp chân La Duyệt Kỳ, vuốt ve dần lên, sờ soạng.


      La Duyệt Kỳ liếc ngang Mạc Duy Khiêm: “ làm gì?”


      Mạc Duy Khiêm chỉ cười: “Duyệt Kỳ, em vẫn chịu tha thứ cho ư?” Tuy rằng bị nhìn chằm chằm nhưng tay cũng chịu rời .


      “Chưa tha thứ hay mà đanh muốn lợi dụng rồi? Bỏ tay ra cho em, nếu đừng có trách em khách khí.”


      Mạc Duy Khiêm đành lưu luyến buông tay ra: “Em đừng quên chuyện ngày mai cùng em ăn cơm nhé.”


      “Tốt nhất là đừng , em cũng chưa với Kim Đào.”


      “Như thế sao được chứ? Ngay cả khách sạn cũng đặt rồi, hay là để gọi cho cậu ấy .” Mạc Duy Khiêm xong lập tức gọi điện thoại cho Kim Đào.


      La Duyệt Kỳ cũng thể cướp lấy điện thoại của được, đành nghe Mạc Duy Khiêm chuyện với Kim Đào.


      Kim Đào thoải mái đồng ý, lúc này Mạc Duy Khiêm mới cười cúp điện thoại với La Duyệt Kỳ: “ thành vấn đề, ngày mai tới đón em.”


      La Duyệt Kỳ được cũng được, chỉ nhìn chằm chằm màn hình, Mạc Duy Khiêm cũng ngại xấu hổ, lát sờ sờ tóc La Duyệt Kỳ, lát lại nắm nắm góc áo sửa sang lại chút, đến tận khi Tề Nguyệt Tú ở bên ngoài gọi hai người ra ăn cơm, cũng có phản ứng gì.


      La Duyệt Kỳ đá Mạc Duy Khiêm cái nặng: “Ăn cơm, có nghe thấy hả? Còn muốn mẹ em mời chắc?”


      Mạc Duy Khiêm vui sướng rạo rực, chỉ hận La Duyệt Kỳ đá thêm cho mình hai cái, coi như động viên.


      “Chẳng phải là mải nhìn em nên mới nghe ư, mau dép lê vào nếu lát nữa bị lạnh.”


      Nhìn Mạc Duy Khiêm đem dép lên đặt tới trước chân mình, lòng La Duyệt Kỳ thở dài: Tội gì mà phải vậy chứ?


      “Duy Khiêm, ăn cơm.”


      Đổng Nguyên lại ở bên ngoài gõ cửa hai lần, sau đó mới đẩy cửa bước vào định gọi hai người ra ăn cơm, kết quả chỉ thấy Mạc Duy Khiêm lom khom lấy dép lê cho La Duyệt Kỳ.


      Đổng Nguyên nhanh chóng đóng cửa lại, trong lòng lập tức quyết định buổi tối hôm nay trở về nhất định gọi điện thoại báo lại, bản thân nhìn cảnh này cũng cảm thấy vô cùng chua xót. Dù La Duyệt Kỳ có tăng cấp nhanh thôi cũng chẳng làm gì, đáng thương là Mạc Duy Khiêm cũng giáng cấp quá nhanh rồi, người ta thành Hoàng Thái Hậu còn Mạc Duy Khiêm trực tiếp biến thành Đại tổng quản!


      Dưới nịnh bợ hùa theo của Mạc Duy Khiêm, bữa cơm diễn ra rất vui vẻ và đầy nụ cười. Thời điểm hai người ra về, Tề Nguyệt Tú bắt con phải tiễn khách.


      La Duyệt Kỳ đành thay quần áo đưa tiễn Mạc Duy Khiêm và Đổng Nguyên.


      “Mau trở về , bên ngoài gió lớn lắm.” Mạc Duy Khiêm quan tâm .


      Ông lớn à, sắp qua tháng ba rồi, gió có thể lớn đến đâu chứ? Lại , nếu ngài sợ gió lớn cũng đừng bắt người ta tiễn nữa! Đổng Nguyên cảm thấy chỉ số thông minh của Mạc Duy Khiêm lại bắt đầu tuột dốc phanh rồi.


      biết gió lớn vừa rồi cũng đừng để em ra tiễn chứ?” La Duyệt Kỳ cũng nghĩ thế.


      luyến tiếc em mà.” Mạc Duy Khiêm tràn đầy lưu luyến.


      Đổng Nguyên cũng đỡ: “Duyệt Kỳ, em xem Duy Khiêm thành tâm thành ý giải thích như thế rồi, em tha thứ cho cậu ấy lần . phải dùm câu ấy đâu nhưng từ sau khi em , Duy Khiêm ăn ngon ngủ yên, cũng chỉ có hôm nay ở nhà em mới ăn thêm được chút đấy.”


      La Duyệt Kỳ cười lạnh: “ cần mấy thứ này, em muốn cược xem nếu em và người đàn ông khác, nam quả nữ cùng ở dưới mái nhà, ta có thể có thái độ tốt như thế hay ? Giữ dễ thương xinh đẹp như thế ở trong nhà, ta có thể ấm ức gì chứ? Đừng có chiếm lợi rồi khoe khoang kêu chịu thiệt, em tin đâu.”


      Mạc Duy Khiêm nghe xong cúi đầu , trong lòng vô cùng sung sướng với biểu ghen tuông của La Duyệt Kỳ.


      Đổng Nguyên thở dài tiếng mới : “Việc này đúng là em nghĩ oan cho Duy Khiêm rồi, sau khi em rồi Duy Khiêm cũng chuyển ra ngoài mà, từ đó tới giờ cậu ấy vẫn ở chỗ , nhà kia để lại cho Cao Tử Ninh và hai vệ sĩ ở thôi. Suy nghĩ của Cao Tử Ninh ai cũng hiểu , nhưng Duy Khiêm chưa hề cho ta dù chỉ chút cơ hội, ta có muốn tạo ra chút mờ ám cũng chẳng có cơ hội, hôm em tới ta cũng chỉ đúng lúc bắt gặp, cố ý ra vẻ thế thôi, em đừng để trong lòng.”


      Lần này đến lượt La Duyệt Kỳ ra lời, Mạc Duy Khiêm có thể nghĩ, có thể làm tới mức này cũng là tốt lắm rồi. Nhìn nhìn dáng vẻ yên lặng chịu đựng của Mạc Duy Khiêm, cũng hơi đành lòng.


      “Duyệt Kỳ, em đánh mắng cũng được, chỉ cần em đừng nghi ngờ tình cảm dành cho em, những lời du thừa nữa, em nghỉ ngơi cho tốt , ngày mai tới đón em.”


      Đợi Mạc Duy Khiêm ngồi vào xe rồi, Đổng Nguyên mới : “Duyệt Kỳ, thừa nhận luôn lòng suy nghĩ cho Duy Khiêm, bởi vì cậu ấy là bạn . Cho nên, nhìn biểu của Duy Khiêm những ngày qua, mong hai người có thể hòa hợp trở lại, em hãy suy nghĩ thêm . Còn nữa, chuyện của hai người qua với người nhà Duy Khiêm, còn về việc sau này hai người phát triển ra sao nghĩ hai bên đều cần phải cố gắng, em mau về nhà .”


      La Duyệt Kỳ ngơ ngác nhìn xe Mạc Duy Khiêm rời , thể suy nghĩ lại, chẳng lẽ nên bỏ qua mọi kiêng kỵ để thêm lần nữa?


      “Làm tốt lắm.” Mạc Duy Khiêm khen Đổng Nguyên câu.


      “Chẳng phải tôi cũng nghĩ thông rồi sao. Nhưng mà tôi phải hỏi cậu, cậu tính xử lý Cao Tử Ninh thế nào?”


      Mạc Duy Khiêm nhướn mày: “Cứ tận tâm tận lực chăm sóc ấy như bây giờ, dĩ nhiên là còn tác dụng, hơn nữa là tác dụng rất quan trọng.


      Chỗ có ích phải là Cao Nghiễm Thanh chứ, Cao Tử Ninh có ích gì? Đổng Nguyên suy nghĩ của Mạc Duy Khiêm, nhưng cũng chẳng hỏi nhiều. Mạc Duy Khiêm làm việc luôn suy nghĩ rất sâu xa.


      Lưu Dương sau khi biết Loan Ninh bị công an thành phố bắt vô cùng giận dữ.


      Sắc mặt Phạm Thanh Lợi cũng rất khó coi: “Đại ca, Chí Tín và Loan Ninh đều bị họ bắt rồi, sau này phải làm sao đây?”


      Lưu Dương phát tác lúc, đập vỡ hết đồ đạc cũng bình tĩnh hơn: “Làm sao ư? Họ Mạc muốn chặt đứt con đường làm ăn của , muốn cắt đứt đường sống của , thế đừng ai mong sống yên được, đến lúc đó mọi người cùng chết! Xem có bỏ qua bất kỳ ai trong chúng nó !”
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, 1012, annie19611 others thích bài này.

    4. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      Úi úi, ngoan mừ:hi:
      Like mừ:5::5::5::5:
      Com mừ:2one::2one::2one::2one:
      Thịt đê:04(1)::04(1)::04(1)::04(1)::04(1)::04(1):
      Done lun cưng:050::050::050::050::050:
      nhimxu, OrchidsPhamKatKat thích bài này.

    5. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      Com nè cưng. Tiếp tiếp , năng nỉ đó @OrchidsPham. :th_83: hồi hấp dẫn mà. hiểu sao mình thích mỗi khi Mạc ghen. chết được :038::038:. Phải theo hố của sắc nữ @OrchidsPham để tích lũy kinh nghiệm edit cảnh hot cho sau này :dai ca:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :