1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      Thịt aaaaaa:ex10::ex10::ex10::ex10::ex10:
      Cuối cùng bếp nhà này cũng có mùi thịt thoang thoảng:062::062::042::042:
      Chờ mong cái "thứ 3" như các nàng khoe:04(1)::04(1)::04(1)::uong2::uong2:
      Thanks editor nha:038::2one:

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ầy, chưa đủ chấm mút nha, chương sau chương sau a :yoyo31:

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      :yoyo44:cứ tưởng quân tử ai dè là lưu manh ak, hic hic, đến chương này mới thấy cái mẹt của a chú già này lại nvay:yoyo25:
      nhưng mà :062:k lưu manh sao lừa đc chị này, cứ nghĩ con đường gian nan để 2 ng đế vs nhau, k gờ tên PTL vs Ln lại giúp a 1 tay, thúc đẩy qtrinh:050:
      :yoyo55:thanks nàng nhiều nha

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 49
      Editor: OrchidsPham


      Lại qua nửa giờ, ngay lúc Đổng Nguyên cảm thấy Mạc Duy Khiêm sắp mất hết kiên nhẫn đoàn người La Duyệt Kỳ cũng trở lại, Đổng Nguyên đợi họ vào phòng khách hết rồi liếc mắt với Hàn Giang hỏi: “Đón được ở nửa đường?”


      Hàn Giang lắc đầu, mặt là mồ hôi, cũng bị dọa đến phát sốt: “Mạc, Mạc tiên sinh, chúng tôi thấy La tiểu thư ở dưới nhà của Kim Đào, vì La tiểu thư có chút ý kiến nên mới về hơi chậm, nhưng cũng gặp Kim Đào.”


      Sắc mặt Mạc Duy Khiêm cũng dịu , ánh mắt chuyển về phía La Duyệt Kỳ: “Em tìm Kim Đào làm gì?”


      La Duyệt Kỳ trả lời, Hàn Giang nhanh chóng giải thích: “Mạc tiên sinh, La tiểu thư tìm Kim Đào chủ yếu là vì…”


      “Tôi hỏi cậu!” Mạc Duy Khiêm chặn lời Hàn Giang.


      Đổng Nguyên lắc lắc đầu với Hàn Giang, ý bảo cậu ta cần nữa.


      “Hỏi em đấy, nghe thấy sao?”


      La Duyệt Kỳ cũng mang vẻ mặt đầy tức giận: “Em tìm Kim Đào sao hả? Em chắc chắn phải có lí do của mình rồi, coi em là thuộc hạ hay là phạm nhân của đây? Chẳng những cho người chặn em lại mà giờ còn mang cái dáng vẻ mang binh hỏi tội ấy là sao? Em phải đám người Lưu Dương, cần nhận thẩm vấn của , có thời gian làm việc này còn bằng cố gắng làm việc bắt hết bọn người đó lại !”


      “La Duyệt Kỳ, bàn về vấn đề của chúng ta với em, cho người chặn đón em sao hả? Em là người phụ nữ của , lén chạy gặp người tình cũ là sao đây? Ngày đó đoán sai mà, em căn bản là tiêu cực đối nghịch , sau đó muốn chia tay, biết ngay em còn muốn quay lại với họ Kim kia, có đúng hả?” Mạc Duy Khiêm tra hỏi La Duyệt Kỳ.


      Trong lòng La Duyệt Kỳ sớm hạ quyết tâm muốn chấm dứt mối quan hệ này, chỉ là ngờ cơ hội đến nhanh như thế mà thôi, hơn nữa lòng cũng mang theo chút oán hận, dù sao cũng thấy cảm giác của mình đối với Mạc Duy Khiêm là muốn mà thể, đồng thời lại cho rằng Mạc Duy Khiêm căn bản tình với , chẳng qua chỉ là vui đùa mà thôi, nếu sao có thể trêu hoa ghẹo nguyệt cả ngày, hùng cứu mỹ nhân mãi thế?


      Giờ đây ai oán và tức giận đan vào nhau, cứ coi như tìm được cái cớ để phát tiết ra, dù sao kế hoạch báo ân của cũng xong rồi!


      “Dùng từ tồi, đáng tiếc em muốn trả lời , điều đáng em hết với Hàn Giang rồi, muốn làm ầm ĩ nữa em cũng có cách nào, nhưng em cũng định chịu cơn tức của đâu, hạn chế tự do thân thể em được, em muốn gặp ai gặp người đó, được xen vào!”


      Mạc Duy Khiêm chưa từng tức giận như thế, cho dù bình thường tính tình có trầm ổn hơn nữa nhưng dù sao mang theo kiêu ngạo từ tận xương tủy! Hơn nữa dù là tình trường hay quan trường cũng chưa từng có ai dám đối xử với như thế! Vậy mà sau khi đối xử tốt với La Duyệt Kỳ đến thế lại nhận được đối đãi kiểu này, đúng là chịu nổi. Cho nên Mạc Duy Khiêm nhìn La Duyệt Kỳ ngang bướng như thế, cảm thấy vô cùng sâu sắc rằng con nhóc này đúng là đại biểu điển hình của vong ân phụ nghĩa mà!


      “Em chuyện với như thế ư?”


      La Duyệt Kỳ nhướn mày theo Mạc Duy Khiêm: “ sao? Sao nghĩ lại xem bản thân chuyện như thế nào hả? Mạc Duy Khiêm, đừng tỏ ra tư thế lãnh đạo trước mặt em, em phải nhân viên của !”


      “Sao cảm thấy dùng vào đâu được nữa nên mới chuyển biến thái độ thế? Bây giờ em bị tòa án dây dưa, người thân cũng an toàn nên bắt đầu qua sông phá cầu, muốn bắt đầu với Kim Đào lần nữa?” Mạc Duy Khiêm cười lạnh .


      La Duyệt Kỳ phản bác trở về: “Em thèm suy nghĩ vô sỉ như lời đâu!”


      Mạc Duy Khiêm tin: “Thế ư? Vậy vì sao em lại chia tay với Kim Đào sau khi Đổng Nguyên cho em biết thân phận của ? Sau đó còn lấy lòng đủ điều, ngoan ngoãn phục tùng ? Giờ đây trọng điểm của bọn người Lưu Dương được dời nên thái độ của em cũng thay đổi, Duyệt Kỳ, chuyện lấy oán trả ơn này em làm cũng quá nhuần nhuyễn rồi!”


      “Ai em lấy oán trả ơn? phải em ngủ với sao?” Thấy Mạc Duy Khiêm cũng chẳng tính toán chuyện riêng, ở trước mặt nhiều người như thế mắng chửi , đầu óc La Duyệt Kỳ cũng nóng lên.


      Đổng Nguyên đứng bên vô cùng lo lắng, La Duyệt Kỳ ra lời này khiến vô cùng sốt ruột, đúng là biết suy nghĩ của , nhưng chuyện này trăm ngàn lần thể ra được! Như thế chẳng phải là tát thẳng vào mặt Mạc Duy Khiêm ư?


      “Khụ… có thể nghe tôi hai câu , tôi thấy đây là việc riêng của hai người, chỗ này có nhiều người như thế, hay hai người về phòng bình tĩnh, đợi bớt giận rồi bàn lại .”


      Nhưng Mạc Duy Khiêm căn bản thèm để ý tới lời Đổng Nguyên, sắp bị lời La Duyệt Kỳ làm tức đến hộc máu mồm luôn rồi, “Em có ý gì hả? Lấy thân báo đáp ư? La Duyệt Kỳ, em quá coi trọng bản thân mình rồi, cũng quá coi thường đây! Việc cứu em chẳng qua là việc thuận tay làm mà thôi, nếu em vì thế mà lên giường với chỉ có thể em làm việc thừa rồi! Mạc Duy Khiêm đây còn chưa tới mức phải dùng loại thủ đoạn này uy hiếp người khác!”


      “Trong buổi tiệc từ thiện tối hôm đó với em như thế nào? Đó còn gọi là uy hiếp ép buộc là gì? Giống như , nếu điều tra chẳng còn chuyện của em nữa em cũng nên làm phiền người ta ở mãi đây nữa!”


      Ánh mắt Mạc Duy Khiêm tối dần, giọng cũng thấp xuống: “ cũng nghĩ vậy, nếu toẹt ra rồi, em cần chấp nhận nữa, đây cũng là lần đầu tiên bị người ta đùa giỡn như thế, còn phải cảm ơn em cho bài học đấy!”


      ai có thể tham vinh hoa phú quý, tham ăn ngon mặc đẹp, cuộc sống hơn người, cho nên Mạc Duy Khiêm tin rằng La Duyệt Kỳ , tin có thể bỏ lại tất cả những gì có. Mà cũng muốn để La Duyệt Kỳ xúc phạm mình như thế nữa, lúc này nên dạy dỗ ấy lần!


      “Em mới nên cảm ơn , bất kể có thuận tay hay em cũng vĩnh viễn biết ơn cứu em và cha mẹ em, chúc sau này cuộc sống hạnh phúc.”


      La Duyệt Kỳ xoay người trở về phòng ngủ, lâu sau mang theo đồ đạc trở ra, có thể thấy rằng những thứ này chuẩn bị từ lâu. Lúc này Mạc Duy Khiêm hoàn toàn bùng nổ: “ được đàng hoàng, ra kế hoạch chia tay em chuẩn bị từ lâu, đúng là làm khó em vẫn cùng chung chăn gối với tôi! La Duyệt Kỳ, nếu em hám làm giàu sao làm cho triệt để? Đợi khi tôi phiền chán rồi hãy , như thế càng có thể thu được nhiều hơn đấy!”


      “Mạc Duy Khiêm, đừng buộc tôi ra lời thô tục, lời mắng chửi của những kẻ bình dân như tôi phải là thứ mà lỗ tai của hoàng thân quốc thích như tiếp thu nổi đâu! Còn có, có thể thu hồi lại đám người hầu của về, cha mẹ tôi thể hưởng thụ nổi đâu!” La Duyệt Kỳ vốn định làm bản thân bình tĩnh, mọi người có thể chia tay trong hòa bình, ngờ vẫn nhịn được.


      Thấy La Duyệt Kỳ đổi xong giày, chuẩn bị mở cửa ra, Mạc Duy Khiêm lại mở miệng lần nữa: “Những thứ ở trong két sắt kia em từ bỏ?”


      La Duyệt Kỳ thèm quay đầu: “Từ bỏ! Chỉ có loại người tự cho là đúng như mới có thể dùng tiền để đánh giá tất cả!”


      Rầm! Tiếng cửa đóng lại vang vọng, La Duyệt Kỳ rồi.


      Đổng Nguyên thể bội phục La Duyệt Kỳ, đúng là được làm được, có lấy chút lưu luyến hay do dự, vừa có cơ hội lập tức đạt được mục đích, cũng biết sau khi về nhà có thể thoải mái như thế nữa hay ?


      Nhưng mà có thể khẳng định Mạc Duy Khiêm nhất định quay đầu, Mạc Duy Khiêm tự có kiêu ngạo và lòng tự trọng của , đây là thứ có từ khi sinh ra!


      Cao Tử Ninh vạn vạn lần ngờ có kết quả như vở hài kịch thế này, La Duyệt Kỳ cứ thế chia tay với Mạc Duy Khiêm? Vừa rồi La Duyệt Kỳ hoàng thân quốc thích là có ý gì? Là ám chỉ Mạc Duy Khiêm có thân phận rất rất cao sao? Nhưng mà điều này cũng quan trọng, chỉ muốn lợi dùng toàn bộ cơ hội bắt lấy trái tim Mạc Duy Khiêm thôi, như thế mới có thể làm cho cha và chính lo cả đời, huống chi tự bản thân Mạc Duy Khiêm cũng vô cùng hấp dẫn rồi!


      “Mạc Duy Khiêm, đừng buồn cũng đừng giận nữa, có lẽ qua thời gian chị Duyệt Kỳ nghĩ thông suốt thôi!” Cao Tử Ninh lấy lùi làm tiến.


      Quả nhiên Mạc Duy Khiêm cười khẽ: “ ấy nghĩ thông suốt sao chứ? Cho rằng tôi luôn chờ ấy hối hận sao? Có số thứ biết quý trọng lỡ là lỡ, cả đời này cũng còn cơ hội đó nữa!”


      Cao Tử Ninh nghe xong trong lòng thầm thề: Vậy bản thân nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội tốt nhất cuộc đời này!


      La Duyệt Kỳ gọi xe trở về nhà, Tề Nguyệt Tú và chồng hỏi ràng tình huống xong cũng thêm gì, chỉ khuyên nhủ: “Hazz, thôi chuyện này coi như xong hoàn toàn, sau này hãy yên tâm, tìm đối tượng phù hợp, mẹ và ba con cũng hiểu rồi.”


      “Vâng, cha mẹ yên tâm, con sống tốt! Chuyện tìm đối tượng cứ đợi thêm thời gian nữa hãy , con phải khôi phục công việc mới là điều quan trọng hơn. Đúng rồi, bảo mẫu và vệ sĩ bị con đưa về rồi, sau này cũng có ai hầu hạ ba mẹ nha!”


      “Con nhóc này, cái gì thế, mẹ và ba con mỗi ngày đều thoải mái, quen trong nhà cứ có người ngoài ra ra vào vào!”


      La Duyệt Kỳ cười cười, lúc này mới trở về phòng sửa soạn quần áo.


      Buổi tối, vốn nghĩ mình ngủ được nhưng ngoài ý muốn là vừa đặt mình lên giường ngủ say rồi.


      Nhưng đêm này lại ngừng nằm mơ, hơn nữa mơ đến mức Mạc Duy Khiêm ở bên người phụ nữ khác, bản thân khổ sở đau lòng còn cãi nhau với . Hôm sau, khi tỉnh giấc La Duyệt Kỳ chỉ cảm thấy lồng ngực hơi đau nhói, vì mơ ngủ liên miên cũng giống như ngủ nên đặc biệt mệt mỏi.


      Nghĩ lại bản thân cũng có tâm trạng làm việc, thôi cứ ở nhà nghỉ ngơi nửa tháng rồi tính tiếp, huống chi bên chỗ Kim Đào còn có việc quan trọng nữa.


      Sau khi ăn xong bữa sáng, La Duyệt Kỳ vội vàng gọi điện cho Kim Đào, hẹn ra ngoài gặp mặt.


      Đợi đến khi hai người gặp nhau, La Duyệt Kỳ vội vàng hỏi: “ trong tay có chứng cớ là sao vậy?”


      “Em còn nữa, hôm qua chờ em mãi kết quả là cả bóng người cũng chẳng thấy đâu? Em làm gì thế?” Kim Đào oán giận.


      La Duyệt Kỳ thở dài, “Đừng nữa, trước tiên cứ chuyện về chứng cớ trước .”


      Kim Đào lập tức trở nên nghiêm túc: “Lúc ba mẹ nằm viện, Loan Ninh có tới tìm , trực tiếp chọc thủng mục đích của ta rồi, ta cũng phủ nhận, sau đó vì chuyện khách sạn ở khu kinh doanh kia ta lại đến tìm hai lần, thái độ càng lúc càng hung ác! học cách làm lúc trước của em, chuẩn bị sẵn máy thu , em cái này có phải là chứng cớ ? còn cố ý chọc giận ta, kết quả là rất cuồng ngạo, như thể toàn bộ Danh Tĩnh đều do mình định đoạt vậy! Loan Ninh chắc chắn tưởng tượng được là còn có chiêu ấy đâu!”


      La Duyệt Kỳ vui vẻ : “Dĩ nhiên là tính, chỉ cần trải qua biên tập và cắt ghép đều tính là chứng cớ! Kim Đào, ngờ cũng có thể tính toán như thế, làm tốt lắm!”


      “Vậy em đưa đoạn ghi này cho mạc Duy Khiêm , coppy sang USB rồi.”


      La Duyệt Kỳ nhận USB: “Thôi tự , em tiện lắm!”


      “Vì sao? Duyệt Kỳ, phải em lại cãi nhau với Mạc Duy Khiêm đấy chứ?” Kim Đào phản ứng rất nhanh.


      La Duyệt Kỳ gật đầu: “Em cãi nhau với ta, chia tay rồi, cho nên em có cách đến tìm ta.”


      “Em có cách, càng có cách hơn! càng muốn đối mặt với hơn em đấy, hơn nữa lúc trước gây ít tội với , bây giờ sao có thể biết xấu hổ được chứ? Em xem có cách khác ? Sao em lại chia tay với , có phải có lỗi với em ?” Kim Đào lại hy vọng.


      có, ấy vĩnh viễn có lỗi gì trong chuyện này, là bản thân em tin ấy và cũng tin chính mình nên mới cố ý làm ầm lên thôi. Kim Đào, cũng đừng nghĩ như thế em quay lại với , và em cả đời này cũng thể nữa đâu, nên cố gắng tìm được người phù hợp với mình .” Bằng hiểu biết của La Duyệt Kỳ với Kim Đào, dĩ nhiên hiểu được vẻ mặt biểu lộ điều gì rồi, cho nên nhanh chóng chặn trước, như thế cũng có thể tránh được xấu hổ trong tương lai.


      Kim Đào cười đến chua xót: “ còn chưa gì mà em dội cho gáo nước lạnh rồi! USB này giao cho em, em muốn xử lý thế nào xử lý. Còn nữa, Duyệt Kỳ, nếu lòng em có người kia nên cố gắng thử lần, trước kia em dũng cảm ra sao mà nay lại thế này, đau lòng. Dù thân phận Mạc Duy Khiêm có cao tới đâu chăng nữa trước tình cảm cũng chưa chắc có thể làm gì được, em cần vì sai lầm chỗ dám thử lại lần nữa.”


      La Duyệt Kỳ khẽ lau khóe mắt cười : “Em nghĩ sao cũng vấn đề gì, quan trọng là lòng ấy cũng chưa từng thích em, em, nghĩ rằng chỉ cần thỏa mãn vật chất cho em em biết ơn. Đúng là em biết ơn ấy vì giúp đỡ em, chứ phải vì tiền bạc và địa vị của ấy! Hoàn toàn ngược lại, tiền bạc và bối ảnh của ấy càng làm em sợ hãi hơn!”


      biết ta có thân phận gì, nhưng nếu ở bên mà em thấy thoải mái như thế thôi cứ quên , sau này cũng chẳng lo tìm được ai tốt!” Kim Đào cũng hiểu được đôi chút cảm nhận của La Duyệt Kỳ. Dòng dõi, thân phận quá chênh lệch cũng là vấn đề, bản thân trước kia vẫn luôn cảm thấy xứng với La Duyệt Kỳ, cho nên mới muốn liều mạng kiếm tiền bù vào khoảng cách giữa hai người như vậy.


      Hai người trò chuyện lát rồi chia tay, La Duyệt Kỳ cũng nhận lấy USB, phải suy nghĩ xem nên chuyển cái USB này như thế nào.


      Mạc Duy Khiêm vẫn tăng ca ở văn phòng như trước, chẳng qua cũng làm việc, mà là trầm tĩnh ngồi ghế suy nghĩ.


      La Duyệt Kỳ rời 4 ngày nhưng chút động tĩnh cũng có, đúng là hoàn toàn cắt đứt!


      “Duy Khiêm, Tử Ninh tới đây đưa cơm.” Đổng Nguyên gõ cửa tiến vào.


      phải rồi sao? Đừng để cho ấy làm thế sao vẫn còn tới? Các thích ăn ăn , tôi ăn!” Mạc Duy Khiêm nhíu mày.


      Đổng Nguyên rất khó xử: “ ấy đưa vào cho cậu, tôi cho nên vẫn chờ bên ngoài đấy, cậu xem hay ăn trước chút , ngày mai tôi với ấy cần tới nữa được chứ?”


      “Lời của tôi đều là gió thoảng qua tai à? Hay bình thường tôi chuyện rất hay thay đổi? Sau này tôi muốn phải lặp lại lời của mình nữa, chẳng lẽ ai làm cơm tôi cũng phải hãnh diện, nể tình mà ăn chắc?” Mạc Duy Khiêm liên tiếp hỏi khiến Đổng Nguyên trở nên biết phải làm sao, đành đóng cửa lại với Cao Tử Ninh, để ta trở về trước.


      Đúng là càng ngày càng khó chuyện mà, từ sau khi tách khỏi La Duyệt Kỳ, Mạc Duy Khiêm tuy vẫn có vẻ bình thường chẳng khác gì mấy, thay đổi gì nhiểu, nhưng lúc ra là sát thương người khác khiến ai ai cũng đều run sợ!


      “Vì sao ấy lại ăn đồ ăn em làm? Chẳng lẽ em làm bằng chị Duyệt Kỳ sao?” Cao Tử Ninh ấm ức nhìn Đổng Nguyên.


      Đổng Nguyên bất đắc dĩ: “Em hỏi tôi cũng vô dụng.”


      là bạn tốt nhất của ấy, vừa rồi cũng ăn đồ em làm rồi, coi như nể tình em vất vả, giúp em câu nào sao?” Cao Tử Ninh hài lòng với qua loa có lệ của Đổng Nguyên.


      Đổng Nguyên sao có thể chấp nhận chịu đựng Cao Tử Ninh, nhướn mắt: “Từ em chịu khổ ít, muốn tranh thủ cũng sai, nhưng cũng phải xem xét thời thế, có số việc phải cứ dựa vào cưỡng ép mà được đâu! Đồ ăn em làm đúng là tồi, nhưng đáng tiếc là đúng người, giờ vừa lòng rồi chứ?”


      Cao Tử Ninh lập tức phản kích: “Em chỉ biết nếu muốn cái gì phải toàn lực theo đuổi, trời cũng cản được em! Chẳng phải chị Duyệt Kỳ cũng có tính cách như thế sao? Chẳng qua em so với chị ấy càng dũng cảm hơn, lý nào em lại bằng chị ấy được!”


      “Tương tự phải giống nhau, nếu có La Duyệt Kỳ dù tính cách của em có tương tự ấy cũng chẳng có ý nghĩa gì, lại càng thể hấp dẫn nổi ánh mắt của Duy Khiêm, chuyện này còn phải đạo lý ư? trẻ như em vẫn nên trải đời thêm vài năm . Đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai cần đưa đồ ăn tới đây nữa, chúng tôi tự đặt cơm, đỡ phải để em chạy qua chạy lại hao tốn nhân lực vật lực cách hoang phí!” Đổng Nguyên cảm thấy Cao Tử Ninh bị cuộc sống tra tấn ép phải trưởng thành sớm và trở nên cực đoan, nhưng cách xử quá khéo léo, muốn theo đuổi Mạc Duy Khiêm mà còn dám vênh váo tự đắc với người bên cạnh cậu ta như thế, coi mình là La Duyệt Kỳ, muốn động cũng thể động chắc?


      Cao Tử Ninh bị Đổng Nguyên làm tức giận đến phát run cả người, nhưng cũng chẳng thể làm gì được, đành nén giận trở về.


      Lại qua hai ngày, tổ công tác điều tra vẫn có tiến triển gì mới, những người bị hãi vẫn chịu ra làm chứng, cũng chịu tố giác gì cả.


      Mạc Duy Khiêm nghe xong báo cáo lời nào, chỉ liếc mắt nhìn Đổng Nguyên cái rồi đứng lên, Đổng Nguyên lập tức qua.


      Hai người trở lại văn phòng, Mạc Duy Khiêm thẳng: “ với những người đó, tôi có thể thưởng cho người báo án. Tiền thưởng tạm tời là mỗi người năm vạn, tin tức có ích lớn 10 vạn, vẫn chịu hợp tác cho họ biết tôi có thể độc ác hơn cả Lưu Dương đấy!”


      Đổng Nguyên biết Mạc Duy Khiêm tức giận, cũng biết Mạc Duy Khiêm tức giận đến thế chắc chắn là có liên quan đến việc chia tay với La Duyệt Kỳ, vì thế đồng ý rồi sắp xếp.


      Vừa ra đến cửa có người gọi điện, nhìn số máy, Đổng Nguyên sửng sốt hai giây mới nhận điện thoại, nghĩ chẳng lẽ vị này hối hận rồi?


      “Duyệt Kỳ, sao em lại gọi cho ?” Vừa vừa đóng cửa về phía văn phòng của mình.


      Lúc Mạc Duy Khiêm nghe đến hai chữ “Duyệt Kỳ” này của Đổng Nguyên, ánh mắt lóe lên, sau đó nhìn chằm chằm cánh cửa đóng lại, lát sau mới nở nụ cười.
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, annie196, Hotaru_yuki47 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 50
      Editor: OrchidsPham


      Đổng Nguyên nghe La Duyệt Kỳ chuyện Kim Đào ghi trong điện thoại, vô cùng vui vẻ: “ ngờ Kim Đào đúng là có tiền đồ, đó chính là căn cứ trực tiếp vô cùng chính xác, mặc kệ Loan Ninh dối thế nào chắc chắn và Thụy Dương quốc tế cũng thoát khỏi quan hệ với nhau được, lại thêm việc cửa hàng của ở phố kinh doanh chắc chắc được bồi thường rất lớn, việc này chỉ cần điều tra chút là được.


      Dù rất vui nhưng Đổng Nguyên cũng hơi do dự: “Vậy em có định chuyện này với Duy Khiêm ?”


      “Nếu em gọi cho nghĩa là em định có liên hệ gì với ấy rồi, em đưa USB cho là được.”


      Đổng Nguyên nghĩ nghĩ rồi : “Vậy được rồi, em rảnh lúc nào, đến lấy?”


      cứ đến, buổi chiều em đều rảnh, đến dưới lầu gọi điện cho em là được.”


      Hẹn xong thời gian, Đổng Nguyên bắt đầu sắp xếp nhân viên phân công nhau hành động, lén tìm hộ kinh doanh chuyện.


      Giữa trưa, lúc ăn cơm, Đổng Nguyên cảm thấy Mạc Duy Khiêm hơi kỳ lạ, Phùng Thư Dân cũng cảm giác được, vì thế với Đổng Nguyên: “Hình như hôm nay tâm trạng của Duy Khiêm tồi?”


      phải sao, mấy bữa nay cảm xúc vẫn tốt, sáng họp vẫn còn phụng phịu mà, sao giờ tốt lên rồi? Chẳng biết có phải vụ án có tiến triển tốt gì nữa?”


      Tuy thế nhưng hai người đều cảm thấy phải vì công việc, nếu công việc có tiến triển Mạc Duy Khiêm giấu họ.


      Nhưng mà, ai mà hỏi được, nếu lỡ sai câu nào khiến hài lòng lại chuốc vạ vào thân.


      Mạc Duy Khiêm cơm nước xong, cũng vội trở về văn phòng, chỉ tiếp tục ngồi chuyện phiếm với Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân, trong lúc chuyện còn tỏ ra hết sức thân thiết với Đổng Nguyên, khiến Đổng Nguyên hiểu ra sao cả, nghĩ tới buổi chiều còn phải tìm La Duyệt Kỳ, vì thế : “Duy Khiêm, thời gian sớm nữa, chúng ta trở về , nghe xem có tin tức gì mới , chiều nay tôi còn muốn ra ngoài.”


      Gương mặt Mạc Duy Khiêm treo nụ cười: “Chiều nay ra ngoài, có phải vì có người gọi điện cho ?”


      Đổng Nguyên sửng sốt: “Sao cậu biết?”


      “Dĩ nhiên là tôi biết, gặp ấy cũng tốt. Gặp ấy thái độ phải cẩn trọng, đừng quá yếu đuối nhưng dĩ nhiên cũng thể quá cứng rắn, nếu ấy ăn năn cũng cần lập tức đồng ý gì cả, tạm thời tôi chưa muốn thấy ấy đâu!”


      Nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của Mạc Duy Khiêm, Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân liếc mắt nhìn nhau, thấy Phùng Thư Dân cũng mang dáng vẻ hiểu nổi Đổng Nguyên thầm nghĩ trong lòng: Xem ra Mạc Duy Khiêm biết muốn gặp ai, nhưng mà những lời này là sao thế? Ngoài câu đầu nghe hiểu đoạn sau căn bản lạc đề rồi, chỉ lấy USB thôi mà, thái độ với thái độ gì chứ? Lại , hai người chia tay rồi, Mạc Duy Khiêm cũng tỏ vẻ hối hận, bây giờ cái gì thấy với thấy chứ?


      Suy nghĩ nửa ngày vẫn hiểu nổi ý đồ của Mạc Duy Khiêm, đành kiên trì mở miệng hỏi: “Duy Khiêm, tôi gặp La Duyệt Kỳ, ấy tìm tôi là Kim Đào cũng cấp ít chứng cứ mới, muốn tôi qua lấy.” Ý tứ rất ràng là lấy đồ chứ hơn, La Duyệt Kỳ cũng dù chỉ câu liên quan đến cậu đâu!


      Gương mặt Mạc Duy Khiêm vẫn giữ nụ cười nhưng ánh mắt thay đổi: “ là trong tay ấy cớ chứng cớ mới, nhưng vì muốn tới đây nên mới gọi cho ?”


      Cuối cùng Mạc Duy Khiêm làm sao biết La Duyệt Kỳ gọi điện cho nhỉ? Sao mà chưa hỏi đến đầu đến đũa tự cắt nghĩa linh tinh thế, như thế chẳng phải muốn lấy mạng ư?


      Đổng Nguyên cố gắng kích thích Mạc Duy Khiêm: “La Duyệt Kỳ chỉ bảo tôi đến lấy đồ thôi, gì khác.”


      Lúc này, gương mặt Mạc Duy Khiêm tắt nụ cười: “Đổng Nguyên, rất giỏi!” xong lập tức đứng lên mất, cũng quay đầu lại, vệ sĩ cũng lập tức theo.


      Đổng Nguyên cực kỳ oan uổng, quay đầu tố khổ với Phùng Thư Dân: “ tôi có oan chứ, cậu ta chia tay với La Duyệt Kỳ, can thiệp vào chuyện của nhau nữa, bây giờ là sao chứ?”


      Phùng Thư Dân vỗ vỗ vai Đổng Nguyên: “hazz, dù sao cũng chẳng tinh ý nên Duy Khiêm mới bày ra bộ mặt đó với . Cứ xem thái độ của cậu ấy là đủ hiểu cậu ấy buông nổi La Duyệt Kỳ kia, nhưng lại được gặp mặt, sao chuyện này cận vệ như lại hiểu chứ?”


      “Lời này của càng đúng rồi, lúc họ cãi nhau chia tay tôi cũng có mặt mà, thái độ của Duy Khiêm căn bản là hề chừa lại chút đường sống nào hết, hơn nữa La Duyệt Kỳ cũng lòng muốn bên cậu ta, cảm thấy Duy Khiêm có thể chịu nổi cơn tức đó sao?” Đổng Nguyên vô cùng tin tưởng những gì mình nghe và thấy.


      Phùng Thư Dân lắc đầu: “Cậu đó, quá cứng nhắc, chuyện nam nữ làm sao nguyên tắc được? Lúc tức lên chỉ hận thể đâm thủng vài lỗ người đối phương, nhưng khi bình tĩnh rồi lại muốn dính lấy ngọt ngào như mật ấy. Tôi muốn là cậu hãy để ý tạo ra cơ hội gặp mặt cho họ, về phần có diễn biến thế nào, tình cảm giả ra sao đó là chuyện của họ!”


      Đổng Nguyên vẫn tin lời Phùng Thư Dân , thể nào Mạc Duy Khiêm còn có thể ở bên La Duyệt Kỳ sau khi bị ấy đùa thế được, nhưng lại thể phủ định hoàn toàn đề nghị của Phùng Thư Dân.


      “Cậu cứ khéo léo thử chút, sau đó xem hiệu quả thế nào.” Phùng Thư Dân cũng sợ khéo quá hóa vụng nên nghĩ cách khác.


      “Thử thế nào cho khéo, tôi nghĩ ra được.”


      Phùng Thư Dân thở dài: “Chuyện này chẳng phải rất dễ ư? Lát nữa cậu gọi cho La Duyệt Kỳ là cậu có việc gấp buông xuống được, bảo ấy mang đồ tới đây chẳng phải là xong rồi sao?”


      Đổng Nguyên nghĩ nghĩ cũng thấy đúng, chút do dự lấy điện thoại ra gọi cho La Duyệt Kỳ.


      Tuy La Duyệt Kỳ muốn tới nhưng nếu Đổng Nguyên ở dưới lầu chờ , vậy cũng chẳng muốn sửa thời gian nữa, chuyện này nên kéo dài.


      Phùng Thư Dân ở dưới lầu cùng Đổng Nguyên, đến khi La Duyệt Kỳ gọi xe tới, xuống xe chào hỏi xong mới chạy lên lầu.


      Sau khi lên lầu cũng nhanh chóng đến văn phòng Mạc Duy Khiêm.


      biết người Đổng Nguyên làm việc thế nào rồi?” Phùng Thư Dân tỏ vẻ vô tình câu.


      Mạc Duy Khiêm lại khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc như mấy ngày qua: “Chuyện này phải hỏi Đổng Nguyên chứ, ta đâu, chẳng phải hai người cùng tới đây ư?”


      “À, đúng là tôi và cậu ta cùng trở về nhưng vừa đến dưới lầu gặp La Duyệt Kỳ tới đây. Cậu ta ở dưới chuyện với La Duyệt Kỳ, chắc sắp lên rồi, lúc đó lại hỏi vậy.” Phùng Thư Dân biểu cực kỳ khéo léo tự nhiên, chút giả tạo.


      Phản ứng đầu tiên của Mạc Duy khiêm là nhìn ra cửa sổ xem xem tình hình dưới lầu, sau đó mới nhận ra phương hướng đúng, cửa sổ này căn bản nhìn được tới cửa bên dưới, lại đành phải ngồi trở lại ghế.


      Chỉ hành động như thế, Phùng Thư Dân xác định được ý tưởng của Mạc Duy Khiêm, vì thế còn : “Trời nóng thế này mà ở ngoài tán gẫu gì chứ, tôi xuống gọi họ lên đây.”


      Mạc Duy Khiêm gì, đợi Phùng Thư Dân ra ngoài rồi lập tức đứng lên, qua lại trong văn phòng.


      Đổng Nguyên thấy Phùng Thư Dân xuống dưới lập tức hiểu ra, hai người đặt ám hiệu là nếu Phùng Thư Dân lại xuống lầu có nghĩa là Mạc Duy Khiêm có ý muốn gặp La Duyệt Kỳ.


      “Duyệt Kỳ, em xem có thể lên lầu làm ghi chép chút ? Nếu cái USB này chỉ có thể là xuất xứ , lúc đó khó hơn, đây cũng là lý do muốn em tới đây.”


      La Duyệt Kỳ do dự: “Em muốn lên lầu.”


      “Em lên lầu rồi trực tiếp vào văn phòng , chắc chắn gặp ai đâu.” Đổng Nguyên vừa suy nghĩ thông suốt, đầu óc lại trở nên linh hoạt, Phùng Thư Dân cũng ở bên giúp đỡ cổ vũ.


      Ngay lúc La Duyệt Kỳ muốn thỏa hiệp, lại có chiếc xe chạy tới đây, Cao Tử Ninh từ trong xe bước ra, nhìn thấy ba người ở cửa hơi ngỡ ngàng, càng ngờ thấy La Duyệt Kỳ xuất ở đây.


      “Chị Duyệt Kỳ, sao chị lại tới đây, có phải có chuyện gì ?”


      Đầu tiên, La Duyệt Kỳ nhìn nhìn vệ sĩ theo bên người Cao Tử Ninh, nhưng , hai người đó cũng làm việc khác, mà tư thế của Cao Tử Ninh lúc này giống trước kia đến thế nào chứ, chẳng qua biểu thái quá như Cao Tử Ninh thôi, nếu muốn tới đây cũng chỉ chọn buổi tối Mạc Duy Khiêm tăng ca mới tới.


      “Chị đến đưa đồ.”


      Cao Tử Ninh cười đến vui vẻ: “ lâu gặp chị, em vội đến giúp đỡ Duy Khiêm, hay chị chờ em chút, em lên với ấy câu rồi chúng ta tìm chỗ tâm nhé. Cả ngày ở nhà, em buồn muốn chết luôn.”


      Vẫn là Cao Tử Ninh có quyết đoán, thời gian ngắn như thế sửa lại xưng hô, hơn nữa tự nhiên nghĩ nơi Mạc Duy Khiêm ở là nhà, điểm ấy La Duyệt Kỳ làm được.


      được, chị còn có việc. Đổng Nguyên, ghi chép gì đó đợi lúc khác nhé, em trước đây.”


      La Duyệt Kỳ xong lập tức chuẩn bị vẫy xe taxi rời , điều này làm Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân lại lo cuống lên. Đổng Nguyên oán thầm, Cao Tử Ninh này sớm đến muộn đến, lại đến đúng lúc này, đúng là xúi quẩy.


      “Đứng lại.” Có người ở phía sau hô lên.


      Tất cả mọi người nhìn sang, ra là Mạc Duy Khiêm, chẳng hiểu xuống lúc nào nữa.


      La Duyệt Kỳ dừng bước gì.


      “Em muốn đâu?” Mạc Duy Khiêm bước nhanh mấy bước, đến trước mặt La Duyệt Kỳ hỏi.


      “Ai cần lo!” La Duyệt Kỳ nhìn xe cộ ở đường cái, giọng điệu thản nhiên.


      “Sao thể quản chứ? phải em gặp Kim Đào sao, còn muốn thế nào nữa?”


      Nghe xong lời của Mạc Duy Khiêm, La Duyệt Kỳ ngạc nhiên nhìn về phía : “ mê sảng gì thế? Tôi và chia tay, tôi có gặp Kim Đào hay quan hệ gì đến ?”


      “Làm gì có cặp tình nhân nào cãi nhau chứ? Chẳng lẽ cãi cọ hồi chia tay đều là sao? Em đừng nổi tính trẻ con nữa, mọi chuyện trước kia coi như chưa từng xảy ra.”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy Mạc Duy Khiêm ra những lời này, cũng phải đỏ mặt dùm thế mà nhìn mặt đổi sắc, vô cùng thoải mái!


      “Tôi giỡn với , cũng chịu nổi tính tình thiếu gia của , chịu mắng chửi xong còn có thể coi như có chuyện gì, tôi còn chưa mất trí nhớ!” La Duyệt Kỳ rất vất vả mới hạ quyết tâm chia tay, sao có thể bị hai ba câu của Mạc Duy Khiêm khuyên trở về chứ, vẫn cố ý tìm xe để rời .


      Mạc Duy Khiêm nóng nảy, cũng chẳng thèm quan tâm cái gì là mặt mũi thể diện nữa, túm lấy tay La Duyệt Kỳ khẽ : “ mắng chửi em lúc nào chứ? Chẳng qua là khổ sở trong lòng nên mới em vài câu thôi. Em cũng chẳng nghĩ lại xem, đối với em thế nào mà em đối lại ra sao?”


      đừng do dự, mọi chuyện xong rồi tôi còn cần nghĩ gì chứ? Mạc Duy Khiêm, lời ra đừng quên, tự tôn và kiêu ngạo của cần phải bảo vệ tốt mới được!” Nếu cần báo ân nữa La Duyệt Kỳ lập tức khôi phục lại bản tính nhanh mồm nhanh miệng của mình.


      Mạc Duy Khiêm vừa cuống vừa hận, muốn giận giữ lại luyến tiếc, đành tiếp tục hạ mình: “Duyệt Kỳ, em cùng lên trước, chúng ta chuyện, dù sao cũng thể cứ thế mà chia tay chứ?”


      xong lập tức dùng ánh mắt sắc lẻm liếc Đổng Nguyên và Phùng Thư Dân, hai người kia lập tức hiểu , cùng Mạc Duy Khiêm vây quanh la Duyệt Kỳ, vệ sĩ theo Mạc Duy Khiêm xuống cũng hùa theo, ép La Duyệt Kỳ bước vào trong.


      “Cao tiểu thư, chúng ta trở về .” Vệ sĩ đứng bên cạnh Cao Tử Ninh nhắc nhở câu.


      Cao Tử Ninh ngẩn người nhìn cánh cửa trống rỗng, biết nên làm sao, bản thân cứ thế bị bỏ qua ư?


      đám người đưa La Duyệt Kỳ vào văn phòng Mạc Duy Khiêm rồi nhanh chóng lui ra ngoài.


      “Mạc Duy Khiêm, có chuyện gì lên, tôi có thời gian đùa với , ỷ vào việc các nhiều người ép tôi phải ?”


      Mạc Duy Khiêm nhàng : “Duyệt Kỳ, chúng ta đừng cãi nhau nữa, được ? Ngày hôm đó dùng từ hơi quá khích, là lỗi của , sau này mới biết được hôm đó em tìm Kim Đào lấy chứng cớ, chỉ là tức giận nhất thời thôi.”


      “Tức giận nhất thời? Chẳng phải tự tôn và kiêu ngạo của ai có thể xúc phạm được sao?”


      Mạc Duy Khiêm trưng ra vẻ mặt vô tội: “Cái đó có gì quan trọng chứ, đâu có dùng vào việc gì được?”


      La Duyệt Kỳ cười lạnh: “Lúc vui cái gì cũng quan trọng, lúc mất hứng đều coi nó quan trọng hơn cả mạng sống, đúng là tùy hứng, tôi cũng chẳng có bản lĩnh phỏng đoán suy nghĩ của !”


      Mạc Duy Khiêm nhìn La Duyệt Kỳ phát giận với mình, cuối cùng cũng giận nổi, vốn dĩ lầu chờ đến nóng cả ruột, lo lắng mới xuống. Cũng may mà xuống chứ nếu La Duyệt Kỳ chạy mất rồi.


      Lúc mới đầu còn có mấy người ở xung quanh chỉ định vài câu thôi, ai ngờ La Duyệt Kỳ mang dáng vẻ chẳng thèm quan tâm, còn hơn tức giận lại muốn làm cục diện hoàn toàn bế tắc, cũng đành chịu đựng. Nhưng bây giờ chỉ còn hai người họ, lại nhìn dáng vẻ tức giận thở phì phì của La Duyệt Kỳ, đúng là chút giận cũng còn nữa, bây giờ dù La Duyệt Kỳ có mắng thêm nữa cũng chỉ muốn hôn thôi.


      Mấy ngày nay Mạc Duy Khiêm suy nghĩ về cảm giác của mình, tâm trạng rất vui, làm việc cũng có tinh thần, hơn nữa luôn luôn cảm thấy như nghe được tiếng La Duyệt Kỳ, ngừng xem di động, chỉ sợ bỏ lỡ cuộc gọi của . Nhưng mà nhóc kia có vẻ thoái mái hơn nhiều, chẳng những có tin tức gì mà hôm nay gặp mặt, cũng chẳng thấy tốt chỗ nào, ngược lại còn có vẻ thoải mái hơn.


      “Em đúng, đều là tốt, nên hẹp hòi nghi ngờ em, em tha thứ cho mà, em thấy gầy rồi sao? Duyệt Kỳ, chúng ta huề nhau được ?” Mạc Duy Khiêm xong những lời này, đột nhiên cảm thấy bản thân chẳng còn gì phải kiêng kỵ nữa! Cái gì mà mặt mũi, thể diện, kiêu ngạo chứ? câu xin lỗi cũng chẳng hề chi, dù sao so với cả ngày khó chịu còn thoải mái hơn!


      phải tôi tham tiền sao? phải tôi vong ân phụ nghĩa sao? Bây giờ gì cũng hay, sau này khi giận chẳng phải lại lấy mấy lý do này ra xấu tôi ư?” La Duyệt Kỳ cũng dễ chuyện thế đâu!


      “Em thấy nó tốt dĩ nhiên là tốt, tại ăn lung tung, dùng đầu óc suy nghĩ ra, tự nghiêm khắc kiểm điểm ngôn ngữ hành vi bừa bãi của mình rồi, đồng thời cũng đặc biệt hối hận, sau này nhất định tái phạm nữa, nếu còn tái phạm em cứ cộng dồn lại mà phạt được ? Lại , mấy thứ kia đều là nguyện ý đưa em, em nhận còn lo nữa, là biết cảm ơn, em luôn suy nghĩ cho còn nghĩ xấu, ăn năn, thành khẩn giải thích, mong em tha thứ!”


      Mạc Duy Khiêm vừa thả lỏng câu lập tức trở thành kẻ hoàn toàn biết xấu hổ ư? La Duyệt Kỳ nhìn dáng vẻ Mạc Duy Khiêm, kiềm được nghĩ vậy. bao giờ thấy dáng vẻ khép nép như thế trước mặt người khác chứ? Bây giờ so với trước kia đúng là như hai người hoàn toàn khác nhau!


      Tuy là nghĩ thế, nhưng cũng bớt giận ít. Nếu hề lưu luyến, hề có tình cảm với Mạc Duy Khiêm đó là dối, nhưng mà chênh lệch của hai người vẫn còn đó!


      Nay lại thấy biểu này của Mạc Duy Khiêm, ra La Duyệt Kỳ cũng cảm thấy mở rộng tầm mắt, còn gánh nặng tâm lý như trước nên cũng trở lại trạng thái ương bướng.


      phải còn tôi đùa giỡn , cho bài học đầu tiên trong đời ư? Sao lại quên nhanh thế?”


      “Em cho bài học là sau này chuyện phải biết thận trọng, thể mở miệng làm tổn thương người khác, bài học đầu tiên trong đời là em cho, lần đầu tiên của em cũng là cho , hai ta đúng là trời sinh cặp!” Mạc Duy Khiêm cuối cùng cũng biết giới hạn trong lòng dành cho La Duyệt Kỳ là đâu, cơ bản là có giới hạn! Chính bản thân cũng hơi chịu nổi lời mình vừa ra luôn!


      La Duyệt Kỳ nhịn được cười: “Em có thời gian nghe bậy nữa, thái độ của rất khá, nhưng em thể lập tức coi như có chuyện gì xảy ra được, em cần thời gian suy nghĩ, đến lúc nghĩ xong trả lời .”


      Mới mấy câu muốn làm hồi tâm chuyển ý? Nằm mơ !


      “Chỉ cần em chịu suy nghĩ là được, có thể gọi điện thoại cho em được ?” Chỉ cần có chút hy vọng Mạc Duy Khiêm cảm thấy thỏa mãn rồi.


      “Có thể, nhưng nên quá nhiều! Còn nữa, chuyển mấy người Hàn Giang đâu rồi? Em muốn vì chuyện của mình mà làm người khác liên lụy!” La Duyệt Kỳ vẫn muốn hỏi chuyện này.


      bảo họ làm chút chuyện khác rồi, đợi em quay về lại cho họ theo em, được ?” Mạc Duy Khiêm luôn luôn nhớ để lại đường lui cho mình!


      “Được rồi, em còn phải làm ghi chép lại, làm việc .”


      Mạc Duy Khiêm theo sau La Duyệt Kỳ, cùng ghi lại, sau đó lại đưa xuống dưới lầu, muốn ngồi xe mình về nhưng La Duyệt Kỳ thèm để ý đến , tự gọi Taxi ra về.


      Đổng Nguyên đứng phía sau Mạc Duy Khiêm nghĩ: Nhìn cái kiểu này, La Duyệt Kỳ vốn có chút khí thế Hoàng Hậu rồi sao mà bây giờ như được thăng cấp làm Hoàng Thái Hậu luôn vậy? Có phải sau này cũng cần cung kính tiễn đưa thế ? Tình trạng Mạc Duy Khiêm bình thường, nếu lúc này lòng với La Duyệt Kỳ mà mình hồi báo lên rắc rối lắm!


      Nghĩ thế Đổng Nguyên lập tức quyết định tìm thời gian gọi cho Mạc Duy Hoa - chị Mạc Duy Khiêm.


      Bên phía Kim Đào vì liên tục bận rộn, thể tham gia huấn luyện thường xuyên nên dĩ nhiên là giữ được vị trí chủ lực. Mà Loan Ninh, do thương thế hồi phục tốt nên lại được đưa ra sân, biểu rất khá, hai trận đấu đều thắng nên cũng khôi phục được ít danh tiếng.


      Kim Đào thông suốt, cũng chẳng so đo mấy chuyện này nữa, chỉ chờ động tĩnh bên La Duyệt Kỳ.


      Hôm nay mọi người huấn luyện sân, chỉ thấy bảo vệ dẫn theo mấy công an vào, cùng đứng bên cạnh huấn luyện viên Ngụy Tân chuyện lát, sau đó Ngụy Tân cắt ngang tập huấn: “Loan Ninh, cậu lại đây.”


      Loan Ninh chạy đến bên sân, những người khác cũng vây quanh lại.


      “Công an thành phố tìm cậu.” Ngụy Tân thẳng nguyên nhân ra.


      Loan Ninh nghĩ bản thân chẳng có điểm yếu, cũng sợ hãi: “Nếu đồng chí cảnh sát tìm dĩ nhiên tôi hết sức phối hợp!”


      “Vậy tốt lắm, là thế này, hôm qua chúng tôi có nhận được phần ghi , bên trong có vài vấn đề liên quan đến cậu, mời cậu theo chúng tôi chuyến để phối hợp điều tra.”


      “Ghi ? Ghi gì cơ?” Loan Ninh hỏi theo bản năng.


      “Về chuyện cải tạo phố kinh doanh, có nghi ngờ cậu uy hiếp người khác, lấy được khoản bồi thường lớn cách bất chính, chuyện này khi đến trụ sở ràng hơn.”


      Loan Ninh nghe xong đột nhiên quay đầu, vừa lúc đấy Kim Đào mỉm cười nhìn mình, lập tức hiểu được xảy ra chuyện gì.


      vạn lần ngờ Kim Đào có thể thông đồng với Mạc Duy Khiêm để hại .


      Vừa nghĩ đến lời ngu xuẩn của mình với Kim Đào, Loan Ninh vô cùng tức giận, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Kim Đào, thầm cắn răng: dễ dàng bị người khác lật đổ thế đâu!
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, 1012, aaatieen22 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :