[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Haizz, chị sống ở thân thể khác làm sao mà cis nội lực được
      honglakTrinhsnow thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @honglak nàng giống t đó, t cũng muốn vậy lắm, cuộc sống bjo mệt lắm, kẻ nào mạnh kẻ đó đúng, mà t nhận thấy t giống ĐNH trc kia nàng ak, nhu mì nhút nhát hiền quá hiền, k dám ra suy nghĩ, k dám bảo vệ đến cùng, cố gắng biến mình ghê gớm hơn, xù lông ra nhưng k phải là lông nhím mà là lông của tiểu bạch thỏ khiến ngta càng muốn áp bức hơn ý, mà k thể nào cả đời làm trạch nữ đc
      @Neavah Redneval hì hì nhưng chị ý rèn luyện có đc 3 thành công lực rồi nha
      honglak thích bài này.

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 13.2
      Edit:Trinhsnow

      nhìn nàng, môi mỏng giương lên ý cười kéo dài đến tận đáy mắt, thể tưởng tượng được ngoại trừ Yến Đồng, vẫn còn nữ nhân có thể lọt vào trong mắt .

      "Ngươi cùng Yến Đồng có quan hệ gì?" trầm giọng .

      Nàng nghe xong, càng thêm nghi hoặc đánh giá đối phương.

      "Vì sao ngươi lại hỏi vậy?"

      "Bởi vì ta muốn biết."

      Câu trả lời của làm cho nàng ngoài ý muốn, người này tối nay tới đây, chỉ vì muốn hỏi riêng nàng về vấn đề này hay sao?

      Nàng đáp mà hỏi ngược lại: "Ngươi cùng Hoàng Dương Hổ, có quan hệ như thế nào?"

      Phong Vô Kỵ cũng gấp, để ý, trả lời nàng." chỉ là quân cờ của ta, mà mục đích của ta với ngươi đều giống nhau, đều muốn điều tra ai là kẻ giết Yến Đồng."

      Lời này của làm cho nàng kinh ngạc, mày của nàng nhăn càng chặt, cẩn thận đánh giá đối phương, chỉ tiếc rằng khuôn mặt bị chiếc mặt nạ che kín, làm cho người ta thể nhìn kĩ khuôn mặt người này trông như thế nào.

      báo trước, đem vật quăng về phía nàng.

      Đường Nguyệt Hàm thuận tay bắt lấy, khỏi kinh ngạc, thứ mà quăng cho nàng, chính là nhuyễn kiếm, nàng nhìn kĩ nhuyễn kiếm cầm trong tay, thân kiếm phản chiếu ánh trăng giống như ngân quang, tựa như đôi mắt của Đồng công tử, mờ mịt lại lấp lánh, nàng hồ nghi ngẩng đầu nhìn , hiểu .

      đem nhuyễn kiếm trả lại cho nàng, còn mục đích của cùng với nàng đều giống nhau, điều này tương đương với và nàng phải địch nhân, trải qua nhiều năm con người nàng dưỡng thành cảnh giác cùng cẩn thận, làm cho nàng thể dễ dàng gỡ xuống nghi ngờ trong lòng, cũng chịu bỏ qua.

      "Ngươi là ai?"

      "Bạn của Yến Đồng."

      " bậy, Yến Đồng khi nào có bằng hữu như vậy." Nàng phủ định quá nhanh, cũng quá khẳng định, làm mày kiếm nhíu giận.

      "Ngươi tựa hồ rất quen thuộc với chuyện của nàng?"

      " sai."

      xem ánh mắt của nàng, khỏi mê mang.

      Làm sao có thể giống nhau như vậy? ràng là khuôn mặt bất đồng, nhưng ánh mắt của nữ nhân này, cùng với ngữ khí khi chuyện, đều rất giống Yến Đồng.

      Từ khi gặp nàng, đáy lòng liền dâng lên loại cảm giác thực kỳ diệu, cảm giác này ngày đêm quanh quẩn trong lòng, nhè mà triền triền, làm cho ngực phập phồng liên hồi, nghĩ rằng do bản thân mình tưởng niệm quá mức, mới có thể sinh ra cảm giác Đường Nguyệt Hàm cùng với Yến Đồng giống nhau.

      Vì chứng thực điều này, tìm đến nàng, lại nhận ra chính mình vừa nhìn thấy nàng, tâm tình phức tạp của giống như bị mưa xuân rửa trôi, vừa có cảm giác biến mất mà có cả cảm giác được hòa tan vào lồng ngực .

      Đường Nguyệt Hàm, năm nay mười sáu, cha mẹ đều tạ thế, sống cùng với đệ đệ nương tựa vào nhau,người thân chỉ có cữu gia, hai năm vừa rồi, đều bị mợ cùng với nhóm biểu tỉ muội xa lánh, tính tình hiền lành nhát gan, luôn nén giận.

      Đây là đều là những gì thuộc hạ điều tra được báo cáo lại, nghe qua, nàng chỉ là vị nương bình thường, nương như vậy, nhưng tại sao lại muốn điều tra hung thủ giết Yến Đồng là ai? Tại sao lại quen biết với Yến Đồng?

      luôn luôn cho rằng, mọi chuyện về Yến Đồng, mình đều như lòng bàn tay, lại thể tưởng tượng được lại xuất thêm người là Đường Nguyệt Hàm, là nương bình thường năm này mười sáu tuổi, làm sao có thể có quan hệ với danh bộ hai mươi ba tuổi? hiểu nổi.

      Càng là những chuyện khiến hiểu được, lại càng khiến cho tò mò, huống chi lại là người có điểm giống với Yến Đồng, Đường Nguyệt Hàm này, toàn thân cao thấp đều lộ ra điểm hấp dẫn quỷ dị làm cho hiểu.

      "Tiếng tiêu ngươi vừa thổi, rất giống nhau tiếng tiêu nàng thổi." Mắt sáng như đuốc, tiếng tiêu này cũng khiến cho càng thêm nghi hoặc và hiểu.

      Đường Nguyệt Hàm hơi giật mình, nàng đột nhiên cảm thấy, nam nhân này có lẽ kiếp trước mình từng quen biết, bởi vì nhắc tới tiếng tiêu của nàng, lại có phải là bạn của nàng hay , vì sao mình lại nhận ra ?

      "Ngươi rốt cuộc là ai?" Nàng lòng tràn đầy nghi hoặc, thanh của người này, hơi thở, còn có thân hình, đối với nàng mà ràng là xa lạ, nàng biết, trừ phi Phong Vô Kỵ nguyện ý để lộ thân phận, bằng chỉ cần cố ý che giấu, nàng nhìn ra đó là .

      Gió đêm từ từ thổi tới, làm bay bay y phục của , thổi vài sợi tóc vai nàng, hai người giằng co, ngay cả bốn phía ngập tràn tiếng ếch đều trở lên tĩnh lặng, chỉ còn lại hơi thở hai người, ở trong bóng đêm nhàng quanh quẩn.

      Lúc này, phòng trong truyền đến đến tiếng gọi .

      "Tỉ? Ngươi chuyện với ai vậy?" Đường Nhật Kình xoa hai mắt nhập nhèm ra.

      Đường Nguyệt Hàm xoay người liếc mắt nhìn đệ đệ cái, thấy ánh mắt kia vẫn chưa mở ra được, nàng lại quay đầu lại, nơi nào còn có thân ảnh của Đồng công tử? Vẫn giống như vậy lúc đến im hơi lặng tiếng, khi cũng dấu vết.

      "Tỉ? Ngươi tìm cái gì?" Đường Nhật Kình kỳ quái nhìn tỷ tỷ nhìn quanh bốn phía, tựa hồ tìm cái gì.

      Đường Nguyệt Hàm trong lòng thất kinh, người này thân thủ sao lại cao như vậy, liền như vậy rồi, rốt cuộc ta có chủ ý gì? Sau khi xác định người rồi, Đường Nguyệt Hàm xoay người hướng đệ đệ tới.

      " có gì, muộn rồi, ngủ " lôi kéo đệ đệ vào trong phòng

      Sau khi đem đệ trở về phòng nghỉ ngơi, nàng cũng trở lại phòng của mình, nhìn nhuyễn kiếm cầm trong tay, người này tối nay đến đây, chẳng lẽ chỉ vì muốn trả lại nhuyễn kiếm cho nàng?

      Hồi tưởng lại những gì vừa , thế nhưng điều tra cái chết của mình?

      Nghĩ ra, suy nghĩ nữa, nàng đem nhuyễn kiếm để lại bên hông, bước đến bên giường, nằm xuống giường.

      Ít nhất, vị Đồng công tử thần bí này tựa hồ có ác ý, cũng phải địch nhân.

      Trước gương đồng, đại nương, cho dù thay đổi thân nam trang, tóc cũng cuộn lên, nhưng cũng có điểm giống nào giống vị công tử, cùng lắm là giống thiếu niếu chưa cập quan.

      Nhìn gương đồng, Đường Nguyệt Hàm nhức đầu xoa huyệt thái dương, có biện pháp, đây là cực hạn, mặc kệ dù nàng mặc nam trang, cẩn thận giả dạng, chỉ giới hạn được đến mức là người có khuôn mặt tinh xảo, cùng với dáng người uyển chuyển, nhiều nhất chỉ giống với thiếu niên chưa cập quan, nàng vừa lòng trừng mắt nhìn chính mình trong gương đồng, nhưng lại biết làm như thế nào, đành phải cầm lấy kiếm cùng gói đồ ra cửa, trước khi , nàng quên dặn dò đệ đệ ở nhà chịu khó tập luyện, nàng ra ngoài có chút việc, ở nhà an phận chờ nàng trở lại, có việc gì tìm quý thúc, quản lý hết mọi việc.
      Hết chương 13
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky7 others thích bài này.

    4. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @xkhang nàng giỏi nha, điểm mấu chốt tiếng tiêu góp phần vào làm tăng nghi ngờ của a nàng nhé.
      quỳnhpinky, honglakxkhang thích bài này.

    5. xkhang

      xkhang Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      86
      hehe, ta mà lị, vua mò, kaka
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :