1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ky2999

      Ky2999 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      14
      Trong cuộc đời con người, gặp rất nhìu người, trong đó có cả ng trong định mệnh. Có ng trong định mệnh có đến vài ng, nhưng cũng có ng chỉ gặp duy nhất người. Đó có thể là đieu may mắn vô cùng, cũng có thể là vận mệnh khắc nghiệt vô cùng...
      HenlunMiken Ha thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 58: Lăng Vân của Lăng gia bảo

      Beta: Lam Phượng Hoàng

      Trầm Ngạn Khanh tự rót tự uống liền ba chén, ánh mắt dần dần nhíu lại. Ngồi trong góc bên là nam tử còn trẻ tuổi, tuổi tác khoảng chừng hai lăm hai sáu. Mặt vuông, mày thô, mắt to, mũi thẳng, miệng rộng, bộ dạng vô cùng chỉnh tề, hai sợi râu bên má lay động, lúc này sáng quắc mắt nhìn .

      Tầm mắt hai người chạm nhau, ánh mắt của nam tử kia né tránh, ngược lại còn tự động cầm lấy đồ vật bên người tới. Đến bên cạnh bàn thèm chào hỏi, buông bội kiếm và mũ trùm, chắp tay : “Ta thấy hai vị công tử oai phong như Rồng dáng dấp như Phượng, vừa nhìn liền biết phải người thường, Lăng mỗ muốn kết giao cùng hai vị, chẳng biết có được ?”

      Phong Thiển Ảnh nghe có người khen lập tức liền nở nụ cười, đây là lần đầu có người khen mình oai phong như Rồng dáng dấp như Phượng, xem ra là nhờ vào ánh sáng của Ngạn Khanh, đứng dậy cúi chào, cười : “Tại hạ Phong Thiển Ảnh, vị này là sư đệ của ta, Trầm Ngạn Khanh, biết phải xưng hô với các hạ thế nào?”

      “Tại hạ Lăng Vân, hai vị cũng muốn đến Cửu Hoa cung chúc thọ sao?” Lăng Vân hỏi, mũi lại hít hít ngừng, bộ dạng vừa đáng thương vừa thèm thuồng khó nhịn.

      “Lăng Vân? Là người nối nghiệp của Lăng gia bảo?” Trầm Ngạn Khanh cũng rộng rãi, đưa bình rượu qua.

      Lăng Vân nhận lấy bình rượu liền mạnh mẽ tu hai ngụm, khí phách ngang trời vô cùng tương xứng với bề ngoài của , “Khà, ra uống rượu ở quán trà có cảm giác thế này, đúng là mỹ vị. Trầm thiếu hiệp cũng biết Lăng gia bảo?”

      “Cũng có nghe qua, Lăng công tử ngồi .” Trầm Ngạn Khanh cũng hờ hững, chỉ là giọng lại có chút lạnh nhạt.

      “Hai vị thiếu hiệp đều biết nguồn gốc xuất thân của ta, ta lại chưa biết hai vị xuất thân từ môn phái nào?” Hàng năm đều lại giang hồ, vừa nhìn liền biết vị Trầm công tử kia phải là kẻ tầm thường, có công lực của mấy mươi năm làm được, ngay cả phụ thân của ta cũng thể nhàng bâng quơ mà làm được như thế. Từ khi nào mà giang hồ lại xuất người lợi hại như vậy? nên cố ý kết giao.

      “Lăng công tử khách sáo rồi, bọn ta đều là người quê mùa thô lỗ, trước khi xuống núi sư phụ có dặn dò, thể tự giới thiệu, sợ bọn ta ném mất thể diện của ông ấy.” Phong Thiển Ảnh chuyển đề tài, “Công tử thân mình đến đây sao?”

      “Còn có hai vị bằng hữu, vốn hẹn gặp ở đây, nhưng bọn họ có việc nên rời trước. Nếu hai vị muốn , ta cũng ép buộc. Mọi người đều là người giang hồ, cùng ngồi cùng uống bình rượu, sau này gặp lại xem như bằng hữu.” Hai tay Lăng Vân nâng chén mời, mặt mày hớn hở, vô cùng chân thành.

      Trầm Ngạn Khanh thản nhiên liếc nhìn cái, mở miệng : “Ngươi biết Trương Tử Tuấn ?”

      Lăng Vân có chút khó hiểu, sao người này lại hỏi như vậy, chẳng lẽ hai người có hiềm khích? “Sao Trầm huynh lại hỏi điều này? Ta và Tử Tuấn cũng có quen biết.”

      “Ngạn Khanh, ta với đệ rồi, đệ đừng suy nghĩ nữa.” Phong Thiển Ảnh vừa nghe lời này liền biết thích hợp, vội khuyên câu. “Lăng công tử, chúng ta uống rượu, hôm nay đệ ấy bị thương, trong lòng thoải mái, đừng quan tâm đến đệ ấy.”

      Lăng Vân nghe ngoài mặt hiểu trong lòng, ai mà lợi hại đến mức có thể đả thương ? Biết nhưng tiện hỏi, cũng quá quan tâm đến thái độ của Trầm Ngạn Khanh nữa, chỉ cười hỏi: “Tối nay hai vị có chỗ nghỉ lại chưa? Nếu chê có thể đến chỗ ta nghỉ ngơi đêm, ngày mai chúng ta cùng lên núi chúc thọ, các ngươi thấy được ?”

      Phong Thiển Ảnh trả lời, hỏi: “Ngạn Khanh, đệ thấy sao?”

      “Cũng được.” Trầm Ngạn Khanh nhiều, lại tự mình uống rượu, bình lớn ba cân rượu trắng, ít nhất hai cân vào bụng . Chưa được bao lâu, ngà ngà say, im lặng gục tại chỗ, chỉ là giữa trán lại chứa vài nếp nhăn, khiến người khác nhìn thấy lại nảy sinh cảm giác đành lòng.

      “Xem ra Trầm huynh bị thương vì tình.” Lúc này Lăng Vân cũng hiểu ra, quả nhiên chữ tình cũng có thể đả thương người, mặc kệ ngươi lợi hại cỡ nào, chỉ cần dính vào chết cũng bị thương. “Sắc trời cũng còn sớm, chúng ta về chỗ của ta trước .”

      khi như vậy, tối nay đành làm phiền rồi.” Phong Thiển Ảnh dùng bao nhiêu sức, nâng tay vác người say rượu lên.

      “Thiển Ảnh, ngươi khách sáo quá, đúng rồi, thứ cho ta lắm miệng hỏi câu, Ngạn Khanh và Tử Tuấn có hiểu lầm gì sao?” Việc ấy vẫn nên biết ràng mới tốt, đừng để đến lúc hai người gặp nhau lại gây ra chuyện thoải mái.

      Phong Thiển Ảnh nghe vậy cười cười, ngẩng đầu liếc mắt nhìn ta cái, “Chút hiểu lầm mà thôi, Vân huynh đừng để ý.”

      Ánh trăng như hoa, bóng dáng ba người đổ dài. Lăng Vân thấy cười có chút tránh né, đột nhiên trong đầu chợt lóe, “Thiển Ảnh, ngươi phải là đại công tử của Lục sơn trang chứ?”

      Phong Thiển Ảnh cũng cần phải giấu diếm, “ sai, Phong Nhã Nam là phụ thân ta. Lại cha chú hai nhà chúng ta cũng là bạn tri kỉ ấy chứ.”

      vừa vậy quan hệ của hai người liền thêm gần gũi, ánh mắt Lăng Vân nhìn cũng có chút nhiệt tình, “Đúng vậy, đáng tiếc từ ngươi ở nhà, đây là lần đầu ta gặp Phong công tử đấy.” xong cười sang sảng.

      Phong Thiển Ảnh cùng đến nhà dân, bên trong có ít hộ vệ, thấy thiếu trang chủ nhà mình về, đều tiến lên hành lễ, ánh mắt nhìn về phía Phong Thiển Ảnh mang theo vẻ đề phòng, “Hai vị này là bằng hữu của ta, các ngươi được vô lễ.” xong lại với Phong Thiển Ảnh: “Sắc trời cũng còn sớm, ta sắp xếp cho hai người nghỉ ngơi trước, có gì ngày mai chúng ta bàn luận, hôm nay uống rượu chưa tận hứng, ngày khác nhất định chúng ta phải uống cho thỏa.”

      “Ha ha, ngờ Vân huynh còn là quân tử rượu, vậy lời định, có cơ hội nhất định phải say về.” Phong Thiển Ảnh cười đồng ý, bước theo hộ vệ đến phòng khách.

      “Thiếu trang chủ, hai người này nhìn rất lạ, sao ngài lại quen biết?” Thị vệ thống lĩnh lo lắng cho an nguy của thiếu chủ nhà mình, nhịn được mà hỏi.

      “Tử Mạc, đừng lo lắng. Năm sau là đại hội võ lâm, kết giao nhiều thêm vài bằng hữu phải là việc xấu, khắp nơi đều có bằng hữu mới tốt. Hơn nữa công lực hai người này vô cùng thâm hậu, sư môn hẳn cũng tầm thường.” Lăng Vân thấy lộ vẻ đồng ý, cười : “Tử Mạc, nếu ngươi phục, có thể kiểm tra, thử xem sâu cạn thế nào?” cũng muốn mượn cớ này xem thử công lực Phong Thiển Ảnh thâm hậu đến đâu.

      “Thuộc hạ biết phải làm thế nào.” Tử Mạc khom người hành lễ, xoay người bước vào phòng khách.

      Phong Thiển Ảnh đuổi lui thị vệ dẫn đường, vào phòng thả người lưng lên giường, thở dài: “Tứ gia ngài nên tỉnh lại , hai cân rượu có thể say đổ ngài sao?”

      Quả nhiên Trầm Ngạn Khanh liền mở mắt, hai mắt lấp lánh như sao, lộ ra vẻ lạnh lùng, “Huynh cảm thấy người này thế nào?”

      “Ta thấy tạm được, đáng kết giao, chỉ là quá tò mò với thân phận của đệ, ngay cả người nhà cũng đến đón.” Ngón tay Phong Thiển Ảnh vung lên, quân cờ từ trong tay bay ra, cây bên ngoài vang lên tiếng vật nặng xào xạt rớt xuống, ngay sau đó liền yên tĩnh, “Ha, tự cho mình lợi hại, Bạch Trản của chúng ta cũng có thể đánh bại . Ngạn Khanh, đệ thấy thế nào?”

      biết thân thế của huynh, nếu ngày mai xảy ra chuyện, có thể liên lụy đến Lục sơn trang ?” Trầm Ngạn Khanh từ giường đứng dậy, chân mày sắc bén bay xéo, mang theo hăng hái.

      “Ngạn Khanh, đệ nghĩ nhiều rồi.” Phong Thiển Ảnh thu hồi vẻ đùa cợt thiếu nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía có chút ấm áp.

      “Được rồi, sắc trời còn sớm, nghỉ ngơi sớm thôi.”

      “Này, đệ xác định đệ có thể ngủ sao?” Ít nhiều cũng phải chuyện tâm tình với ca ca chút chứ? đỏ mắt trông mong cả ngày, dù Tứ gia ngài chữ cũng được mà.

      “Hay là, huynh muốn làm ấm giường cho đệ?” Trầm Ngạn Khanh hơi nhíu mày, nghiêm trang .

      Tóc gáy người Phong Thiển Ảnh dựng thẳng, vèo tiếng liền bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, người qua cửa, nơi này vẫn còn lưu vệt đỏ như lửa cháy.

      Trầm Ngạn Khanh sờ lồng ngực của mình, quả ngủ được, nhắm mắt lại đều là bóng dáng của nàng, khóc, cười, dịu dàng, quyết liệt, nàng sinh động bay múa trong tim mình, Kỳ Kỳ, rốt cuộc làm thế nào nàng mới chịu tin ta? Đột nhiên tiếng chuông trong trẻo truyền đến, vang ở trái tim, “Kỳ Kỳ, nàng nhớ ta sao?” Khóe môi lộ ra nụ cười tái nhợt.

      đêm này, đầu đêm đứng lặng nhìn trăng nhớ người, sau đó ngồi xuống giường tĩnh tọa đến sáng.
      amandatruc, tart_trung, AliceNguyen33 others thích bài này.

    3. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      sao ta thấy ngược ko zậy. hic hic chừng nào mới có sủng

    4. Ky2999

      Ky2999 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      14
      A mà sao ko với chị 1 tiếng. Cố ý để chị nhớ a à

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Thực ra Phong ca vẫn thực đáng cùng đáng thương a
      Guang BingTrâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :