1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đặt bẫy cha cục cưng - Mễ Nhạc(34 Chương - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 9

      Cảm nhận được người phía dưới khẽ run, đôi tay bé cũng dám đụng chạm thân thể mà chỉ ra sức nắm chặt ga giường, phản ứng của tựa như lần đầu tiên ân ái, ra cũng cần phải làm như vậy.

      Chuyện nam nữ ân ái đối với quan trọng nhất là cảm giác, có phải xử nữ hay cũng quan trọng, dù sao cũng 20 tuổi rồi, từng có tình nam nữ là chuyện rất bình thường. chỉ có thể , “ diễn” tệ, từ sau khi hai người còn mảnh vải che thân, liền ngượng ngùng quay qua bên dám nhìn thẳng . Lục Thừa Diệp nhìn khuôn mặt ngượng ngùng đến đỏ bừng kia, rất đáng . cúi đầu hôn , thể phủ nhận làm có dục vọng muốn chinh phục, có lẽ là muốn nhìn thử đến cuối cùng ra sao.

      Đôi môi ấm áp nhàng hôn lên từng chỗ cơ thể , sau đó giống như phát cái gì, ngừng lại.” Nơi này của em có nốt ruồi .” vuốt ve nốt ruồi cánh tay phải của , dựa theo nhân vật thuần khiết giờ mang, nửa đùa .” Đây phải là thủ cung sa mà cổ nhân hay chứ?”

      Thấy xấu hổ, dáng vẻ kia giống như là bị đoán trúng vậy.

      “ Thế nào, chẳng lẽ em muốn cho biết em vẫn là xử nữ, đây là thủ cung sa sao?”

      Đúng vậy, đương nhiên cũng chỉ đùa giỡn , chỉ là lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc. Gương mặt thủy chung vẫn e lệ đỏ hồng, động tác cũng lưu loát, có mấy phần giống như là lần đầu tiên.

      Lục Thừa Diệp nhiệt tình ôm hôn , cho đến khi tiến vào thân thể mới thấy cảm giác quá khít khao cùng với bị trở ngại làm kinh ngạc nhìn , ngoài ý muốn thấy khóe mắt đẫm nước, vừa kinh ngạc lại có chút sửng sốt.

      “ Em là lần đầu tiên?” phải diễn?

      khẽ cắn môi.” Em sao.”

      Thấy cố gắng nhịn đau làm nội tâm dâng lên hồi đau đớn.” xin lỗi.”

      “ Ừ.”

      lẽ ra nên dịu dàng hơn.” Bàn tay dịu dàng vuốt ve mặt , ràng là ngượng ngùng, tại sao lại phát ra chứ? Là bởi vì trước đó có quan niệm như thế về ? quyết định vứt bỏ mọi chuyện trong quá khứ, từ giờ phút này, coi như bắt đầu quen biết lần nữa.

      ……………

      Mười giờ sáng hôm sau, Lục Thừa Diệp ngồi trong phòng khách của biệt thự xem phim, nhìn Tả Tử Khiết từ trong phòng bước ra ngoài. Mặc dù trang điểm nhưng vẫn hồn nhiên động lòng người, quay người tắt TV.

      “ Em tỉnh rồi? Có đói bụng , đến đây ăn sandwich .” Lục Thừa Diệp .

      “ Sandwich?” ngồi vào ghế salon, nhìn sandwich được bày bàn, ngày hôm qua hình như họ có mua sandwich.” tự làm à?”

      “ Sao lại ngạc nhiên như vậy, em biết nấu ăn, đương nhiên cũng phải biết làm sandwich, em ăn trước , giúp em pha sữa tươi.” đứng lên vào phòng bếp, rót chén sữa tươi trở lại phòng khách.

      cầm sandwich lên, cám ơn người đàn ông bên cạnh.” Ăn ngon, cám ơn .”

      “ Khách sáo như vậy làm gì, còn cảm ơn nữa.” vuốt sợi tóc mềm mại của , đuôi tóc có chút ẩm ướt.” Em mới tắm à? là thơm.”

      Động tác thân mật cùng lời của khiến người ăn sandwich thiếu chút nữa bị nghẹn, vội uống hớp sữa tươi, mới tiếp tục yên lòng mà ăn.

      “ Nhớ để lại cho ít.”

      “ ah? còn chưa ăn điểm tâm sao?”

      “ Ăn rồi, chỉ là nhìn em ăn khiến muốn ăn nữa.” Kéo sandwich tay , Lục Thừa Diệp cắn xuống miếng cuối cùng.

      biết có phải cố ý hay , cảm thấy chỉ cắn sandwich mà còn khe khẽ cắn ngón tay hại tim đập nhanh hơn. muốn rút tay về nhưng lại bị giữ chặt, lôi kéo ngã về phía sau, thân hình cao lớn thuận thế đè người .

      . . . . . .

      Sau khi hoan ái, hai người cùng nhau tựa vào ghế salon nghỉ ngơi. Ghế salon cũng lớn nên hầu như nửa người đều dựa vào , cũng gì chỉ là ôm chặt .

      nhìn người đàn ông nhắm mắt bên cạnh, ngủ chưa?

      rất đẹp trai, tính cách cũng dịu dàng, lại còn có thể làm sandwich. Nội tâm lại hồi rung động, nhịn được vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt tuấn ấy, nhàng để làm thức giấc.

      “ Sao thế, muốn lần nữa sao?” Lục Thừa Diệp đột nhiên mở mắt, hôn khuôn mặt khả ái của , căn bản có ngủ chỉ là nghỉ ngơi thôi.

      Lời của làm mặt lần nữa đỏ bừng, khiến nhìn động lòng dứt.

      “ Em là Tả Tử Khiết mà quen biết sao?”

      “ Em…”

      “ Muốn chuyện gì, em phải luôn muốn sao? Đúng rồi, sau khi nghe lời em đến đây thư giãn, tâm tình tốt lên rất nhiều, muốn tặng em món quà, em muốn gì nào?” là người phụ nữ của , muốn cưng chiều nhiều, tặng quà thích.

      nhìn khuôn mặt tuấn mê người phía trước.” Em muốn bất kỳ quà tặng nào hết, chỉ muốn đồng ý với em chuyện?”

      “ Chuyện gì?”
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10

      “ Nếu như có ngày chúng ta kết hôn, em chỉ nếu như, như vậy em hi vọng tương lai nếu còn em cũng được vứt bỏ em, được ?” Vừa xong, cảm thấy cầu của mình hình như rất quá đáng, vì vậy lập tức lại.” Xin lỗi, em chỉ là thuận miệng chút, cần phải để ý đâu.”

      Lục Thừa Diệp nhướng mi, đặt ngồi đùi , suy nghĩ đến chuyện vừa đề cập.” Tại sao lại đến chuyện kết hôn?”

      “ Em phải mới là chỉ thuận miệng hỏi chút rồi hay sao, cần để ý.” chỉ đề tài cuộc chuyện lúng túng, hai người giờ phút này đều trần như nhộng dính chặt vào nhau làm cảm thấy tự nhiên, vì vậy muốn đứng dậy mặc quần áo.

      Nhưng để cho đứng dậy, chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp tục ngồi đùi .

      “ Nếu hỏi, chẳng lẽ em lại muốn nghe câu trả lời của sao?”

      nín thở chờ câu trả lời của , có đồng ý ?

      đồng ý.” vẻ mặt kiên định trầm ổn.

      kinh ngạc.” đồng ý?”

      dùng giọng nghiêm túc hơn lặp lại lần nữa.” đồng ý với em, nếu tương lai chúng ta kết hôn, trừ phi chính em rời , nếu tuyệt đối vứt bỏ em.” ( Chân Lãng: tại câu này mà phải dính chặt chị hoy đây…)

      Đây là lần đầu tiên cam kết với người phụ nữ, biết sau này bọn họ có thể kết hôn hay , nhưng khi nhìn , rất muốn đồng ý. thậm chí nghĩ rằng nếu hi vọng về sau dù hai người có kết hôn hay , đều được vứt bỏ , cũng gật đầu đồng ý.

      Từ buổi tối hôm qua cùng đến biệt thự, làm món mỳ Ý cho , bọn họ ăn chung bữa tối, tâm tình liền cảm thấy nhõm hơn. Sau khi dùng lời lẽ để khích lệ giúp áp lực trong lòng giảm ít, dĩ nhiên còn có việc dựa vào người , đem hết mọi thứ trao cho giữ lại chút gì, cảm nhận được tâm ý của , mà cũng có cảm giác thích ở cùng chỗ với .

      Lúc từ trong phòng ra, nhìn ngồi bên cạnh ăn sandwich do chính tay làm vì , trong lòng khỏi có chút thỏa mãn. nghĩ về sau muốn cùng du lịch nhiều hơn, cùng ở chung chỗ để tâm tình được thoải mái hơn. giờ bọn họ vẫn có cơ hội ở cùng nhau, nghĩ còn dư lại ngày rưỡi nghỉ phép cũng phải ở cùng . cũng từng có vài người bạn nhưng chưa có ai làm muốn ở bên như vậy, muốn làm bạn bên cạnh .

      Ôm , bắt đầu hôn xuống, cảm giác còn ngọt hơn mật, hai người cũng càng ngày càng hòa hợp, sau ngày rưỡi, bọn họ hoàn toàn “ dính” chung chỗ, bước ra khỏi phòng. Nhớ đến việc đề cập đến chuyện kết hôn, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

      “ Hạo Hạo, qua nhà bạn học chơi được về muộn đó, biết ?”

      “ Vâng.”

      Cao Á Vi đứng dậy đến phòng bếp cầm thứ gì đó, quên dặn dò con trai về nhà sớm, sau đó cầm vỉ nướng vào phòng khách.

      “ Tử Quân, cám ơn em giúp chị làm bánh bích quy.”

      cần khách sáo như vậy.” Gần trưa, toàn bộ điện đều bị chập phải mời công nhân đến sửa, ông chủ liền đình công nửa ngày. Tranh thủ nửa ngày rãnh rỗi này, chạy tới giúp Á Vi làm bánh.” Chỉ là chờ chút nữa nướng xong, em muốn ăn vụng miếng.”

      thành vấn đề.” Cao Á Vi rất dứt khoát đồng ý.

      vốn có tiệm ăn trấn, nhưng bà ngoại bị chẩn đoán là mất trí nhớ. Vì chăm sóc bà nên chuyển nhượng cửa hàng cho người khác, thay vào đó làm bánh bích quy và bánh mì đem bán lên trấn, cuộc sống cũng khá tốt.

      Từ được bà ngoại nuôi lớn, sau khi học và làm việc tại Bắc Thượng, được bạn bè giới thiệu nên quen biết cha của Hạo Hạo. Hai người quen biết hai năm, ví ra đời của Hại Hạo nên kết hôn. Nào ngờ lúc Hạo Hạo được hai tuổi phát chồng mình có người khác bên ngoài. kiên trì quyết định ly hôn, mang theo Hạo Hạo trở về quê.

      giờ và chồng mình vẫn coi nhau là bạn bè, dù sao ta cũng là cha của Hạo Hạo, thỉnh thoảng ta cũng đến thăm Hạo Hạo vài ngày. Nhung từ khi ổn định với bạn giờ, ta rất ít khi đến thăm Hạo Hạo nữa.

      Cao Á Vi đem vỉ nướng cuối cùng bỏ vào lò, Tả Tử Quân đem bánh nướng chín làm lạnh , sau đó bỏ vào túi .

      “ Á Vi, Hạo Hạo vẫn phản đối chuyện chị hẹn hò với ông chủ Trương sao?” Trương Kính Khải gần bốn mươi tuổi, độc thân, là chủ của tiệm bánh mì trấn. Hai người hẹn hò nhưng Hạo Hạo lại thích, giống như lo sợ mẹ bị cướp , thích có cha mới, vẫn phản đối chuyện chú Trương hay đến nhà khiến Cao Á Vi rất đau đầu.

      Cao Á Vi than thở.” Tiểu tử kia rất cứng đầu, biết phải làm gì với nó đây, chị muốn chờ Hạo Hạo lớn hơn chút nữa cho nó biết.”

      “ Nhưng ông chủ Trương phải cầu hôn chị rồi sao? Chẳng lẽ chị đồng ý?” Ông chủ Trương chuẩn bị cả nhà mới, ngay cả bà Lộ hay bị mất trí nhớ cũng đồng ý nhận chăm sóc, người đàn ông tốt.

      “ Hạo Hạo thể tiếp nhận, chị cũng muốn uất ức ấy, cho nên tại phải là thời điểm kết hôn. ra chị từng đề nghị chia tay, lấy điều kiện của ấy có thể cưới được người phụ nữ tốt hơn, nhưng ấy nguyện ý chờ chị gật đầu gả cho ấy, lớn đều cứng đầu mà.”

      “ Xem ra chị rất phiền lòng.”

      “ Đúng vậy, còn em sao? định độc thân cả đời chứ?” Tử Quân rất xinh đẹp, mặc dù có con nhưng vẫn có ít người theo đuổi nhưng đều bị nàng cự tuyệt.

      “ Em chỉ muốn chăm sóc Lam Lam tốt, có thể nhìn thấy con khỏe mạnh lớn lên, em liền cảm thấy thỏa mãn rồi.”

      “ Trước đây chị cũng từng nghĩ như em, muốn tiếp tục kết hôn nữa, chỉ muốn nuôi con khôn lớn. Nhưng từ khi biết Kính Khải, chị phát đời này ra vẫn có người đàn ông tốt. Thân là chị em tốt, chị vẫn muốn khuyên em mấy câu, về sau nếu tình đến nên lập tức cự tuyệt, cho đối phương cũng là cho chính mình cơ hội, hiểu ?”

      “ Em chỉ muốn Lam Lam là đủ rồi.”
      hoadaoanh, trạch nữsocola_dang thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11

      “ Tử Quân, có phải đến bây giờ em vẫn còn cha của Lam Lam ? Thành , chị tò mò cha Lam Lam là người như thế nào mà làm cho em thèm liếc mắt đến người đàn ông khác.”

      Tả Tử Quân dừng động tác tay.” ra chị cũng từng gặp cha của Lam Lam rồi.”

      “ Chị gặp?” khó nén kinh ngạc.” Là ai?”

      nhìn bà Lô bên cạnh, sau khi chắc chắn bà hiểu họ gì liền cố kỵ ra, nhưng vẫn hơi hạ giọng chút.” Chính là Lục Thừa Diệp.”

      “ Cái gì, ta phải là rể của em hay sao?” nhớ Tả Tử Quân có người chị sanh đôi, chỉ là nhiều năm rồi liên lạc, ngờ lần này nghe tin lại là tin xấu như thế.

      “ Em cũng biết phải giải thích thế nào, chung là rất phức tạp, khi nào rảnh em kể cho chị nghe.” Đối với , cha của Lam Lam là bí mật thể , tại sao giờ lại cho Á Vi nghe? Mọi chuyện đều có nguyên nhân, lần trước mang con đến Bắc Thượng thăm viếng chị , nghĩ đến việc chị còn trẻ như vậy mà ra liền cảm thấy đau đớn. Nghĩ đến ngày cũng đột nhiên ra như thế, như vậy phải có ít nhất người biết cha Lam Lam là ai, nên mới cho Á Vi biết bí mật này. Nếu như có thể sống đến khi con kết hôn việc này trở bí mật mãi mãi.

      Năm đó, hơn hai tháng sau khi trở về từ biệt thự, chị cùng Lục Thừa Diệp kết hôn. cảm thấy vui mừng thay cho chị . Khi chị cùng Lục Thừa Diệp đến châu Âu hưởng tuần trăng mật em trai vì viêm phổi mà qua đời. Hai ngày sau, mẹ cũng theo. Ngay lúc đó, bị đả kích rất lớn, chị Lộ Nhi liền đến giúp đỡ xử lý hậu , nhưng chị bảo nên chờ chị trở về mới báo việc mẹ và em qua đời.

      Sau khi mẹ và em mất, cuộc sống của cũng mất phương hướng. Mấy ngày sau, thường xuyên buồn nôn. Lúc bắt đầu, chỉ nghĩ do mình quá nhớ người thân nên ảnh hưởng đến sinh lý. Nhưng đến khi ngay cả ăn hoặc nghe mùi thức ăn cũng khiến muốn nôn nên mới phải đến bệnh viện kiểm tra, ai ngờ lại phát mình mang thai.

      coi con mình là bảo bối ông trời tặng , để cho có phương hướng cho cuộc sống mới. Đương nhiên cũng biết tồn tại của đứa bé làm ảnh hưởng đến tương lai của chị rể. Vì vậy, với chị về sau đường ai nấy , cần phải liên lạc nữa, sau đó mang theo “ bí mật” rời .

      Cao Á Vi biết Tả Tử Quân biết phải sao, cha Lam Lam lại là rể của mình, vừa nghĩ đến thấy phức tạp. Vì vậy cầm vỉ bánh vừa nướng xong đưa cho Tả Tử Quân.” Những chuyện cực khổ đó qua, chuyện phức tạp như vậy cần suy nghĩ nhiều, phải muốn ăn vụng miếng bánh hay sao, cầm .”

      nhận lấy bánh.” Cám ơn.”

      cần khách sáo.”

      Đột nhiên Cao Á Vi nhìn thấy bà ngoại lại ăn lung tung cái gì đó, lần này lại là con trai màu sắc rực rỡ làm bằng đất sét, liền chạy đến giành lấy.” Bà ngoại, cái này thể ăn, nếu ăn bà bị đau bụng nữa đó.”

      “ Cái này là đất sét, thể ăn, bà ăn bánh bích quy này .”

      “ Uhm.”

      Cũng trong lúc đó, trong nhà trẻ, Tả Ân Lam bĩu môi, gương mặt vui.

      Thứ bảy này có hoạt động cha con, bé biết cha các bạn đều đến, chỉ có bé có cha, tại sao bé lại có cha chứ?

      thích có cha, bé cũng muốn có cha cùng.

      Sau đó, bé nhớ đến chú Lục, chú Lục so với cha của các bạn còn đẹp trai hơn, bé giấu danh thiếp của chú Lục trong túi đeo lưng hình chú gấu mà bé thích nhất, bé quyết định sau khi về nhà lén gọi điện cho chú Lục, chú đến nhà trẻ tham gia hoạt động cha con với bé.

      Buổi sáng thứ bảy.

      “ Lam Lam, uống sữa nhanh lên, nếu chúng ta đến trễ đó.”

      “ Vâng ạ.” như vậy nhưng miệng vẫn tiếp tục uống sữa.

      Tả Tử Quân biết con mè nheo chuyện gì, trước kia ràng bé uống sữa rất nhanh, sao hôm nay lại như cố ý kéo dài thời gian vậy.” Lam Lam, nhanh lên chút.”

      “ Nhưng thầy Thuyết có , con nít ăn gì cũng được quá nhanh.”

      “ Con bây giờ uống sữa, phải ăn, hơn nữa cũng còn có chút xíu, con thể bưng lên uống cái cạn sạch hay sao? Chúng ta trễ đấy.”

      “ Chờ thêm chút nữa thôi.” Lam Lam .

      Chỉ còn hớp, chính là bé chịu uống xong, cảm thấy con sáng hôm nay có chút kỳ lạ.” Con làm sao vậy, muốn nhà trẻ sao?”

      Bé lắc đầu.” Con phải muốn nhà trẻ.”

      “ Nếu phải, vậy con chờ gì à?”

      “ Con muốn chờ…” Lam Lam mím môi, dám ra.

      “ Chờ cái gì?” Rốt cuộc là con muốn chờ cái gì? Thấy bé , Tả Tử Quân cũng có chút mất nhẫn nại rồi.” Tốt lắm, mặc kệ con muốn chờ cái gì, bây giờ chúng ta trễ đó, con lập tức uống sữa xong .”

      “ Vâng.” Nhìn mẹ sắp tức giận, bé chỉ có thể ngoan ngoãn uống xong, sau đó đem chén đặt đó.

      “ Tốt lắm, chúng ta thôi.”

      Khi Tả Tử Quân cùng con ra khỏi nhà, chuẩn bị đến nhà trẻ thấy Lục Thừa Diệp từ xe bước xuống, gặp , khỏi kinh ngạc.

      Tại sao lại xuất .

      giống với người mẹ sững sờ, Lam Lam nhìn thấy chú Lục liền vui vẻ chạy đến, hưng phấn mở cửa ra.

      “ Chú Lục, chú đến rồi!”

      tay ôm lấy Lam Lam.” Lam Lam, xin lỗi, chú đến trễ phải ?”

      , á… mẹ cũng sắp trễ rồi.” Chỉ là nhìn thấy chú Lục đến, Lam Lam cười đến vui vẻ ôm chầm lấy .

      Nghe con cùng Lục Thừa Diệp chuyện, Tả Tử Quân nghi hoặc dứt, lên phía trước hỏi.” Lục, xảy ra chuyện gì sao? Sao lại đến đây?”

      cho rằng lần trước là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ rồi.
      hoadaoanh, trạch nữsocola_dang thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương mới nha cả nhà!

      Chương 12

      “ Lam Lam gọi điện thoại cho tôi, hi vọng tôi đến tham gia hoạt động cha con với con bé.” Cho nên sáng sớm hôm nay liền lái xe , nhưng đường bị kẹt xe nên mới đến trễ.

      Cái gì? Nghe được là do con gọi đến, Tả Tử Quân thiếu chút nữa là ngất xỉu, nha đầu này là…! tránh còn kịp, bé lại còn gọi đến, nhưng bé làm sao có thể gọi điện thoại cho ? Bé lén gọi cho sao? trách được từ nãy đến giờ bé luôn chờ thêm chút nữa, ra là chờ .

      Lục, xin lỗi, tôi biết bé gọi điện thoại làm phiền , nếu biết vậy tôi nhất định ngăn cản.” Xem ra phải tìm thời gian ràng với Lam Lam để sau này bé gọi cho nữa, trái tim thể chịu được nữa rồi.

      sao, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, tôi cũng bận việc gì. Ở đây khí lại tốt, tôi rất thích.”

      Lục Thừa Diệp rất vui mừng khi nhận được điện thoại của Lam Lam để cho có cơ hội đến nơi này lần nữa, biết Tả Tử Quân hoan nghênh mình nhưng lại rất muốn gặp , dù là vẻ ngoài hay tính cách đều rất giống “ người phụ nữ” trong lòng , hơn nữa cũng rất thích Lam Lam.

      “ Chú Lục, chúng ta nhanh đến nhà trẻ thôi, nếu trễ đó.”

      “ Được.” nhìn Tả Tử Quân bên cạnh.” cũng lên xe , tôi chở .”

      có chút hoài nghi, cảm giác nếu tiếp tục dây dưa cùng khó bảo toàn phát “ bí mật” của . Mà Lam Lam lại dính như vậy, rất lo lắng.

      Lục, xin lỗi, tôi nghĩ tôi và Lam Lam xe máy tốt hơn, theo quy định của luật giao thông, Lam Lam phải ngồi xe có ghế an toàn cho con nít.”

      “ Xe của tôi có ghế an toàn cho con nít.” Sau khi nhận được điện thoại của Lam Lam, liền thuận đường mua cái đặt xe.

      có sao chú Lục, con muốn ngồi.”

      “ Được.” ôm Lam Lam ngồi lên ghế an toàn, cài dây an toàn cho bé.

      Tả Tử Quân ngờ lại tốn công sức như thế, hơn nữa rất có thể chỉ vì lần này Lam Lam thôi, người đàn ông này vẫn dịu dàng chăm sóc người khác như năm đó.

      Lục Thừa Diệp quay đầu lại vừa đúng lúc bắt gặp nhìn , hoảng hốt vội vàng dời tầm mắt.

      “ Cám ơn , vậy đành gây phiền toái cho rồi.” theo ngồi vào ghế phía sau.

      tại, chỉ có thể để Lục Thừa Diệp cùng các tham gia hoạt động ở nhà trẻ. Dù sao cũng thể nên , lập tức lái xe về Đài Bắc, hơn nữa như vậy Lam Lam giận . nhìn con ngồi bên cạnh, từ lúc nhìn thấy Lục Thừa Diệp, khuôn mặt nhắn vẫn luôn mỉm cười. Bé rất thích chú Lục sao?

      Đến nhà trẻ, khỏi lúng túng đối với việc giới thiệu Lục Thừa Diệp, đoán mọi người cho rằng là bạn trai của , đặc biệt là và Lam Lam rất “ hòa hợp”

      ngừng đau đầu, lại có bé trai đến hỏi Lam Lam đó là ai, con tất nhiên đó là cha bé, nàng muốn ngất rồi.

      Nha đầu kia muốn cha đến điên rồi sao? Hơn nữa Lục Thừa Diệp ngồi bên cạnh cũng chịu giải thích làm hại cảm thấy khó xử, bọn họ cũng liền trở thành “ người nhà” rồi, nhưng cũng may là người lớn rất có lương tâm, có hỏi chuyện này.

      Tâm tình Tả Tử Quân rất phức tạp, nhưng dù thế nào đây cũng là lần cuối bọn họ gặp mặt.

      Buổi chiều về đến nhà, Tả Tử Quân đợi sau khi Lục Thừa Diệp uống trà xong nhanh chóng đuổi người, nhưng phát vẻ mặt rất lạ, hình như có chút khổ sở, là vì phơi nắng cả ngày nên trúng gió sao?

      Lục, làm sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?”

      “ Tôi cảm thấy đầu có chút đau, nếu ngại cho tôi ở lại nghỉ ngơi chút, có được ?” hình như bị cảm rồi, mấy ngày trước thân thể thấy khó chịu.

      “ Chú Lục, chú muốn ngủ sao? lầu có phòng, con dẫn chú ngủ.” Căn phòng kia sau này là của bé, mẹ khi bé lớn rồi tự ngủ mình.

      muốn nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng dám chắc Tả Tử Quân đồng ý, vì vậy đợi trả lời.

      Tả Tử Quân do dự, nhưng hình như rất thoải mái, có thể là vì sáng sớm liền lái xe đến đây nên mệt mỏi, tại muốn lái xe trở về quá nguy hiểm, tạm thời cho dù quan hệ hai người có chút lúng túng, coi như là bạn bè bình thường cũng thể nhẫn tâm như vậy, huống chi là vì con mới đến đây.

      Lục, cùng Lam Lam lên lầu ngủ giấc trước .”

      “ Cám ơn .” mỉm cười .

      quyết định để nghỉ ngơi chút rồi mới lái xe về Đài Bắc.

      Chỉ là Lục Thừa Diệp ngủ đến gần tối cũng tỉnh, Tả Tử Quân bảo Lam Lam gọi , Lam Lam lại gọi mãi mà vẫn dậy. cảm thấy có chút bất thường vội lên lầu, đến bên giường liền thấy mặt rất đỏ. đưa tay chạm trán mới phát cư nhiên sốt rồi.

      ra phải do phơi nắng quá lâu mà là ngã bệnh , là, thân thể thoải mái cũng chịu .

      Tả Tử Quân vội vàng chạy xuống lầu gọi điện thoại, ở gần đây có vị bác sĩ. vội đối phương đến đây chuyến, nếu tình hình nghiêm trọng như vậy phải đưa đến bệnh viện nữa.

      Khoảng mười phút sau bác sĩ đến.

      Người này thân thể tốt nhưng vẫn lái xe đến đây, sau đó lại cứng rắn chống đỡ thân thể khó chịu đến tham gia hoạt động ở nhà trẻ với Lam Lam. Nếu phát bất thường để lái xe về Đài Bắc rồi xảy ra chuyện gì sao?

      Luôn săn sóc người khác, tại sao hiểu được chăm sóc tốt thân thể mình chứ?

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------

      Chương 13

      Tả Tử Quân thở dài, sau khi cho uống thuốc liền để tiếp tục nghỉ ngơi làm phiền nữa.

      Hơn tám giờ tối, nấu chút cháo, Lam Lam theo lên lầu, Lục Thừa Diệp vẫn như cũ cảm thấy rất buồn ngủ, có khẩu vị muốn ăn.

      “ Chú Lục, thể ăn, mẹ bị ốm phải ăn nhiều, con đút chú ăn nha.” Lam Lam học theo cách mẹ đút bé, bé cũng dùng thìa múc cháo cho chú Lục ăn.

      “ Lam Lam ngoan quá, cám ơn con, chú tự ăn được rồi.”

      “ Chú Lục nằm xuống , con đút chú ăn.”

      Nhìn con đút cho ăn từng miếng , vẻ mặt vui vẻ. Nhìn màn này, tâm tình càng thêm nặng nề.

      Lục Thừa Diệp ăn xong bát cháo rồi uống thuốc. Mẹ con Tả Tử Quân liền ra khỏi phòng cho tiếp tục nghỉ ngơi.

      xuống dưới lầu, Tả Tử Quân hỏi con .” Lam Lam, con rất thích chú Lục sao?”

      “ Vâng, con thích nhất là chú Lục mà.” Lam Lam ngây thơ trả lời.

      “ Lam Lam, mẹ cho con biết, chú Lục ở Đài Bắc rất xa, công việc lại bận rộn, con cũng thấy chú ấy ngã bệnh rồi phải ? Cho nên, về sau nên gọi điện thoại cho chú Lục nữa, biết ?”

      thấy con mím môi lời nào, cần nghĩ cũng biết bé muốn đáp ứng.

      “ Lam Lam, con là bé ngoan phải ? Vậy phải nghe lời mẹ chứ. Về sau nên gọi điện thoại cho chú Lục nữa.” tiếp tục khuyên con .

      “ Lâu lâu gọi lần cũng được sao?”

      được, cũng thể gọi lại nữa, biết ?” Tả Tử Quân lập trường kiên định, mặc dù thấy con dáng vẻ mất mát, nội tâm cũng chịu nổi. Nhưng chỉ có thể làm như vậy, đau lòng ôm lấy con .” Đừng như vậy, chúng ta tắm thôi.”

      Hơn mười giờ khuya, vì lo lắng nên trước khi ngủ, lại đến phòng nhàng chạm vào trán Lục Thừa Diệp, bị nhiệt độ cao của dọa cho giật mình, lập tức cầm nhiệt kế đo nhiệt độ, cư nhiên sốt đến ba tám độ năm, ra vẫn mê man là do lại sốt lên.

      liền cho uống thuốc hạ sốt của bác sĩ đưa, sau đó bưng chậu nước đến, hi vọng khăn lạnh có thể giảm bớt nhiệt độ của .

      kéo ghế ngồi bên giường, giúp thay khăn. Trước kia là người chăm sóc mẹ và em trai bị bệnh, đối với việc chăm sóc bệnh nhân có thể là vô cùng thuần thục, chỉ hi vọng sốt cao thêm, nếu phải gọi điện thoại gọi xe cứu thương.

      tiếp tục đặt khăn ướt trán , đối với , cảm thấy rất có lỗi, đều do sớm phát thân thể khó chịu.

      Khoáng chừng nửa giờ sau, lại cầm nhiệt kế giúp đo nhiệt độ. may hạ xuống ba bảy độ ba, mặc dù vẫn cao nhưng ít nhất cũng giảm xuống, lúc này mới thở phào nhõm.

      Tả Tử Quân rời ngay mà vẫn như cũ thay khăn cho , nhìn thấy trán có vài vết nhăn, nhịn được đưa tay chạm vào. Bởi vì cầu hoàn mỹ mà đặt cho mình áp lực công việc lớn nữa sao? nhàng đem khăn lông đặt trán .

      Nhìn , vẫn giống hệt như người trong trí nhớ của .

      Nhớ đến hơn mười ngày trước gặp đứng ở cổng, trừ giật mình còn có tâm hơi xao động, ngờ mình và ngày gặp lại. Trước kia từng vuốt ve khuôn mặt tuấn này, cũng từng được gần như vậy, bây giờ cũng nhàng chạm vào khuôn mặt .

      Nhớ đến câu hỏi của Á Vi, vẫn luôn thích cha của Lam Lam cho nên mới để ý đến người đàn ông khác, nhìn cũng nhìn cái, là như thế này phải ?

      biết hình dung cảm giác của mình đối với như thế nào, mỗi lần gặp tim đập nhanh hơn, thậm chí trải qua nhiều năm như vậy lại nhìn thấy , tim vẫn như cũ đập rất nhanh, nếu như đây chính là thích, chính là , như vậy phủ nhận.

      Chỉ là cũng rất ràng phải là người mình có thể thích, có thể , bởi vì là của chị . Khi biết mình mang đứa bé của , rất vui, cám ơn cho kỉ niệm đẹp, cũng cho món quà quý nhất đời, vui mừng khi có thể sinh ra con của .

      Năm đó cố ý rời , từ đó hề liên lạc cùng chị nữa, thỉnh thoảng từ tạp chí vẫn thấy tin tức về chị và Lục Thừa Diệp nhưng đều phải là tin tốt, thậm chí có nhiều hình ảnh chị thân mật chung với người đàn ông khác, tại sao lại như vậy? Bọn họ phải nên hạnh phúc, vui vẻ sao?

      Mặc dù chị rồi, nhưng vẫn phải tiếp tục bảo vệ “ bí mật”, thể tưởng tượng nổi nếu có ngày biết chân tướng, coi như giỏi kiềm chế nhưng chắc chắn cũng rất tức giận!

      Qua ngày mai, bọn họ gặp lại rồi, mặc dù rất muốn cho biết nên tạo áp lực cho bản thân, nhưng nhiều năm gặp mặt lại, vẻ mặt so với trước kia lại thêm phần thâm trầm.

      Sau này cũng phải tái hôn. nhàng hôn , chân thành chúc phúc cho .

      Lần nữa đo nhiệt độ cho , phát khôi phục bình thường, Tả Tử Quân liền yên tâm đứng dậy rời . đem đèn điện đổi thành ngọn đèn , lại nhìn người đàn ông ngủ giường rồi bước ra khỏi phòng.

      “ Chú Lục, chú cảm thấy khỏe hơn chưa?” Lam Lam ngồi bên bàn ăn vui vẻ hỏi.

      xin lỗi, làm Lam Lam phải lo lắng cho chú, cám ơn con, chú khỏe rồi.”

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :