1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieu dao

      tieu dao Active Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      121
      dung la chi ay roi.....moi khuc mac sap dc hoa giai....
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. xuxubungbu

      xuxubungbu Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      57
      Mong chờ tập mới quaaaaaaaaaaaaaaaaa:yoyo5::yoyo5::yoyo5:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      tui chỉ ước j bi h là tối ngày mơi r:yoyo27:
      Ngân Nhiyuna thích bài này.

    4. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      time oiiiiiiiiiii, trôi mau coi
      yunaxhdpNgân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 75

      “Trước kia thích việc có người bên cạnh.” Tằng Tuấn giọng điệu rất bình thản, giống như chìm vào ký ức : “Hẳn là em đã xem qua tin tức, có một thời gian ở Bắc Kinh bị ngập lụt…”

      Theo lời của , Lâm Uyển cũng bị kéo vào dòng hồi tưởng.

      Đêm hôm đó, chật vật đứng ở đầu đường, rất nhiều người cũng đứng chờ, trước mặt là đường cái, bây giờ đã bị ngập thành sông, mỗi lần có xe qua thì nhất ̣nh sẽ bị té nước vào người.

      Nước dâng lên rất cao, rất nhiều người đánh xe vào ven đường, Lâm Uyển cũng ́ gắng lui sát vào vỉa hè, trông mòn con mắt chờ xe bus công ̣ng hoặc taxi qua.

      Trước kia chỉ nghe nói đến cụm từ mưa to như trút nước chứ chưa được nhìn thấy, bây giờ Lâm Uyển đã được tận mắt chứng kiến hàng thật giá thật rồi.

      Dần dần đường xuất hiện một số xe bị chết máy.Lâm Uyển vốn còn muốn taxi hay gì đó, song bây giờ đối với chuyện này cũng hết hy vọng rồi.

      Lâm Uyển lại lo lắng gọi một cuộc điện thoại.

      Thành phố nơi ở rất gần với Bắc Kinh, và mấy người bạn trong ký túc xá thừa dịp được nghỉ nên đến đây chơi, lúc trước tuy đã nghe nói có thể sẽ có mưa to, nhưng lại thể kìm lại được ham muốn chơi, dù gì nếu mưa to thì có thể dạo quanh các hàng quán cũng được…

      Lâm Uyển hiện tại biết là mình ở đâu, trung tâm thành phố quá nhộn nhịp, cho nên đã bị tách khỏi đám bạn, vốn là muốn tìm, kết quả càng lại càng xa.

      Bầu trời trở nên tối đen, trong thời tiết này sắc trời u ám hơn mọi ngày cũng là điều dễ hiểu.

      Bạn của cũng sợ đến choáng váng, dù sao cũng đều là sinh viên chưa trải đời, nói : “Lâm Uyển, cậu tìm một chỗ nào đó rồi tránh mưa , mình cũng trú mưa đây, mình nghe người ta nói dự báo thời tiết đã thông báo là trận mưa lần này rất lớn…”

      “Mình biết rồi…Cậu tìm một nơi nào đó để trú mưa …” Lâm Uyển dám nói cho bạn biết là mình bị lạc, đưa mắt nhìn bốn phía, xung quanh toàn là những tòa nhà cao tầng mọc san sát, nhưng lại giống khu dân cư.

      dám gọi điện thoại nữa, khắp nơi đều là mưa, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng sấm. lui vào trong mái hiên, các ngân hàng bưu điện ở bên cạnh đều đã đóng cửa.Ngay cả một quán ăn cũng có…Cho nên đành phải trốn tạm ở một chỗ tạm bợ thế này…

      Đứng đợi khoảng nửa tiếng, mưa cũng đã có dấu hiệu giảm một chút.

      Lúc này những người làm về đứng bên cạnh cũng có chút sốt ruột, đợi lâu cũng thấy có taxi, có người còn mất kiên nhẫn đến độ xắn quần xắn áo chuẩn bị lội nước.

      Lâm Uyển cũng muốn đợi nữa, chắc là taxi sẽ đến đâu, bằng tìm một cửa hiệu nào đó, hoặc là một quán ăn để nghỉ ngơi, nếu cứ đứng lâu ở đây thì sẽ chết cóng mất…

      mặc váy, lúc này cũng bận tâm đến đôi giày dưới chân nữa, cứ thế theo đội quân lội nước kia.Hơn nữa những người kia rất tốt, thỉnh thoảng gặp phải chỗ khó , có người còn đến đỡ qua.

      Lâm Uyển nói lời cảm ơn bọn họ, sau dần dần những người bên trở nên ngày một ít.

      Cuối cùng Lâm Uyển tìm được một trạm dừng xe bus, chỗ đó cũng có đầy người đứng chờ.Lâm Uyển hỏi bọn họ, biết là họ đã đứng chờ khá lâu rồi, cho nên lại có chút nhụt chí.

      lại đánh bạo tiếp, cứ cứ , cuối cùng lại thất vọng, phía trước hình như là cầu vượt…

      ̣nh quay về, chợt nghe thấy bên trong truyền ra một thanh kỳ lạ.Theo bản năng liền lấy điện thoại ra chiếu đèn tới lui.

      “Ngoài cửa xe nước dâng rất cao.” Giọng nói trong trí nhớ của Lâm Uyển chính là của Tằng Tuấn, nói chuyện rất ổn ̣nh và bình tĩnh, có một chút luống cuống vì gặp nguy hiểm.

      Khi đó ngày nào cũng vùi đầu làm việc với một đống các số liệu, xong việc, lúc ra về có nhận được hai cuộc điện thoại, đều là của cấp dưới mở lời muốn hộ tống về nhà.

      có ý ̣nh đó, lập tức tới bãi đỗ lấy xe.

      Tính năng xe của rất tốt, nhưng sắp về đến nơi ở thì xe lại bị chết máy. biết lúc này mà mở cửa xe thì chắc chắn là được, cho nên lấy búa trong hộp đựng đồ ra rồi đập cửa.

      Sau khi đem cửa kính đập nát, mau chóng chạy thoát ra khỏi xe, cầm trong tay cái búa có kèm chức năng chiếu sáng.

      Song vừa ra ngoài mới nhận thấy chân trái của mình khiến cho rất khó chạy thoát được một cách linh hoạt, ngay sau đó, bị dòng nước bao vây, thể chống đỡ nổi.

      Nước đã ngập đến ̉, loại nước này giống như nước ở sông hồ, mà nó là hỗn hợp của nước và bùn đất dơ bẩn.Trong đó hiểu có thứ gì đụng phải, khiến cho loạng choạng ngã xuống dòng nước.

      Mưa vẫn ngừng rơi, nước ngập nổi lên giống như sóng biển.

      Lâm Uyển chớp mắt, nhìn chăm chú hết thảy mọi hành động của người đàn ông kia.

      Cho tới bây giờ vẫn là người coi chữ là vàng, cho dù gặp phải chuyện sống còn như vậy, nhưng vẫn chẳng buồn nói lên một câu kêu cứu.

      Song đêm đó Lâm Uyển cũng phải trải qua, cho nên biết được là gặp nguy hiểm.Khi đó cũng chật vật chịu nổi, cả ngày chưa ăn uống gì, lại còn lạc mất bạn, ̉ họng đã sớm trở nên khàn đặc.

      đứng trong nước, ̉ họng ấm ách kêu : “Ở đó có người ?”

      Sau đó nghe thấy trong nước hình như có tiếng động.

      biết lấy dũng khí từ đâu, liền theo dòng nước chảy, song nước ập lên đến ngực, làm cho sợ đến trợn tròn mắt. vội vàng lui vào một bên, tay vì lo sợ mà run lên cầm cập. ngừng hô lên với người ở đằng kia, tay cầm di động lắc lư cao, hy vọng khiến cho người gặp nạn nhìn thấy chút ánh sáng.

      Tằng Tuấn giọng nói vẫn rất bình thản, chậm rãi kể lại tình cảnh mà đã trải qua hôm đó : “Ánh sáng đó đã chỉ đường cho , để bơi được về hướng đó…”

      Lâm Uyển nhìn chăm chú khuôn mặt trước mắt mình, trong lòng thầm hình dung lại hình ảnh đó, tất cả mọi chi tiết đều trùng khớp.Việc trùng hợp như vậy thể cùng xảy ra ở hai nơi được.

      Lúc này đã hoàn toàn chắc chắn, người đó chính là !

      Ở nơi đó, và đã gặp nhau lần đầu tiên!

      Cho nên người luôn tìm kiếm hóa ra lại chính là sao?!

      Lúc đó cứ đứng một chỗ, ngừng ̉ vũ người kia bơi đến gần, tuy rằng hề biết là ai.Lâm Uyển cũng cảm thấy mình làm vậy thì có gì là đúng, bởi vì bất luận là ai thì đều sẽ hành động như thôi, nếu làm vậy thì mới là bình thường đó.

      Chính vì cảm thấy chuyện đó rất nhỏ nhặt, cho nên mới ghi nhớ trong lòng.

      Lâm Uyển nhớ lại cảnh này, trong lòng lại thầm cảm thấy mình rất may mắn, song khi đó thật sự là sợ hãi muốn chết, nhất là ở một nơi giống như vòm cầu, xung quanh tối đen như mực, một chút ánh sáng cũng có, nước còn tấp vào như sóng biển, có vài lần suýt chút nữa thì trùm cả lên người .

      Dưới tình huống như thế, bỗng nhiên còn xuất hiện thêm một người.Toàn thân ướt sũng, chờ bình ổn lại hô hấp, mới vươn tay qua cầm lấy tay , sau đó ́ gắng kéo vào nơi nước nông.

      biết là có bị thương hay , ở phía xa còn có xe tới, vội vàng vẫy tay, ý muốn nhờ sự trợ giúp từ ánh đèn xe.

      Người bên cạnh biết vì sao mà đứng được vững, Lâm Uyển dùng hết sức mới có thể kéo đến nơi an toàn.

      Lúc này đã có người chạy tới, lo lắng đến gần hỏi : “Trong đó còn người ?”

      Lâm Uyển lắc đầu nói biết.Người kia sau đó lại lội nước vào trong, sợ vẫn còn người gặp nạn.

      Lâm Uyển ngồi một chỗ, nâng người bên cạnh lên, trấn an : “Người sao là tốt rồi, thời tiết này đúng là đáng ghét thật…”

      Người kia hình như là đã kiệt sức, lúc dìu , hầu như nhúc nhích một chút nào.Thấy ngồi trong đống nước, liền kéo đến một chỗ khô ráo hơn, đèn đường rất tốt, chỉ có thể nhìn được đại khái vóc dáng , còn tóc thì dính chặt vào mặt, cho nên thể nhìn được diện mạo.

      Người kia có vẻ muốn nhanh chóng rời , nghỉ ngơi một lúc, liền đứng dậy.Lâm Uyển vội nhắc nhở : “ ngồi nghỉ thêm một chút …”

      Vừa nói xong, chợt cảm thấy mình vừa giẫm phải một thứ gì đó, suýt chút nữa thì trượt chân, may là có người bên cạnh đỡ, nhưng có điều cánh tay của lại đặt lên chỗ khiến cho người ta thật thoải mái.

      Tay của lại có thể trực tiếp ôm lên ngực !

      Lâm Uyển sau khi đứng vững, liền lập tức có suy nghĩ muốn đem ngực mình giải thoát.Kết quả trong bóng tối, người nọ lại buông ra, thậm chí còn ôm chặt hơn.

      còn có thể biết được là người kia ngửi tóc

      Cho nên lúc đối phương hỏi số điện thoại, trong lòng có chút khó chịu.Sau khi nói dối bằng cách đọc số điện thoại của bạn, Lâm Uyển ngay sau đó liền chạy trốn.

      Tằng Tuấn nhẹ nhàng nói : “Sau đó chỉ nghĩ đến việc tìm ấy, nhưng ấy dường như đã bốc hơi khỏi trái đất vậy.”

      Lâm Uyển chần chừ một chút, nhỏ giọng nói : “ nghĩ đến khả năng ấy phải là người Bắc Kinh ư?”

      Tằng Tuấn nhìn , đã thật lâu còn nghĩ tới chuyện đó nữa, gái kia có thân hình rất mềm mại, khi ôm thì cảm thấy rất ấm áp, lẳng lặng nói : “ có nghĩ đến, nhưng nếu vậy, lại càng có khả năng tìm được ấy.”

      Lâm Uyển biết nên nói thế nào, cũng biết bây giờ trong lòng thấy cảm động hay tiếc nuối…

      Tay đan vào nhau, nói bóng gió với : “Có lẽ…Lúc đó quá hoảng loạn, cho nên…với bé kia…”

      Cho nên chú ý đến việc mình đã đặt tay lên nhầm chỗ rồi! Hơn nữa dáng vẻ còn hơi kích động, cứ vừa kéo vừa lôi, làm cho váy của xốc lên!

      dừng lại, nỡ phá hủy bầu khí gặp gỡ lãng mạn kia.

      Sau khi chống lại ánh mắt của , Lâm Uyển chợt đỏ bừng cả mặt. cúi đầu suy nghĩ, muốn giải thích lý do vì sao mình nói dối

      Lại còn nghĩ bị thần kinh nữa chứ…

      Tằng Tuấn thấy dáng vẻ kỳ lạ của , còn tưởng là để ý đến quá khứ của , liền đưa tay sờ tóc , nói nhỏ : “Đã là quá khứ rồi.”

      Lâm Uyển gật đầu, nhỏ giọng nói vâng, sau đó lại bối rối nói : “Thật ra cũng thể coi nó là quá khứ được…”

      kích động khoa tay múa chân : “Đây là một chuyện rất quan trọng với , phải luôn ghi nhớ, em để ý đâu… tuyệt đối được quên đó!”
      Last edited: 25/5/17
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris35 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :