Chương 11.3
Edit: Trinhsnow
"Hàm muội,nàng cho rằng chuyện này có thể đùa giỡn, ly khai Triệu gia, có thể sinh tồn hay sao? Ta làm cho nàng biết, trừ phi dựa vào ta, nàng còn con đường khác."
Cùng lúc đó quản gia của , lặng lẽ đến bên người thiếu gia nhà .
"Thiếu gia, việc hôn nhân này..."
Tiêu Ngọc Thăng lạnh lùng trầm giọng : "Người mà ta muốn có được, còn nhắc đến chuyện hôn nhân này làm gì? Mang lễ về." Dứt lời, cũng quay đầu lại, hướng thẳng đại môn mà , đối với đám người Triệu gia ngay cả câu chào cũng , liền bước thẳng .
Dù sao, nữa khi so sánh về hai nhà, là Triệu gia bọn họ trèo cao, đừng nương bình thường, ngay cả thiên kim tiểu thư thế gia nhà quyền quý, muốn đều cưới được, nhưng Tiêu Ngọc Thăng chỉ có hứng thú đối với Đường Nguyệt Hàm.
Sau khi bị nàng cự tuyệt, càng nghĩ càng muốn nàng hơn, thậm chí so với trước kia càng nóng lòng muốn có được hơn, ngay cả chính cũng , vì sao khi vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lung trong trẻo của nàng, đáy lòng dâng lên lửa nóng cùng dục vọng khiến toàn thân đau đớn khó nhịn?
Vừa nghe được mệnh lệnh của thiếu gia, quản vội vàng mệnh cho tôi tớ khác đem mấy rương sính lễ, tất cả đều nâng trở về.
vừa , Triệu Thanh Nhã liền bật khóc, mắt thấy hạnh phúc sắp đến tay mình, vậy mà cứ như vậy còn gì cả, nàng phẫn nộ đem chén nước bàn gạt xuống dưới đất, nắm tay thành nắm đấm, oán hận nguyền rủa Đường Nguyệt Hàm, nàng tuyệt đối tha cho nàng ta!
Nàng rốt cuộc nhịn được nữa, khóc chạy về hướng phòng mình, phía sau truyền đến tiếng đại phu nhân gào to, người cũng vội vàng đuổi theo.
Triệu lão gia tức giận đến sắc mặt xanh mét, việc hôn nhân tốt như vậy cự nhiên bay mất, Tiêu Ngọc Thân sau khi rời , đến canh giờ liền sai người đến hủy bỏ việc hôn nhân, có giáp mặt chuyện, bọn họ ngay cả oán giận cũng có chỗ mà , chỉ có thể đem tức giận đổ hết lên đầu tiện nha đầu biết tốt xấu kia.
"Người đâu!" Triệu lão gia thét lên ra mệnh lệnh, bọn người hầu liền vội vàng tiến lên phía trước.
"Lão gia."
"Đem tiện nha đầu kia bắt đến đây cho ta, thi hành gia pháp!"
Triệu lão gia vừa ra mệnh lệnh, hai vị tiểu thiếp cùng nhóm biểu tỉ muội đều lộ ra vui sướng khi có người gặp họa, ác độc tươi cười, các nàng ghen tị vì dung mạo bằng biểu tiểu thư, ràng gia thế nàng ta bằng các nàng, lại có thể mê hoặc được Tiêu công tử.
giờ tốt rồi, nàng ta muốn làm thiếp, liền hủy chính tiền đồ của mình, các nàng là muốn nhìn, muốn xem nàng ta dựa vào cái gì mà kiêu ngạo?
Cho dù muốn có ngạo khí, cũng nên nhìn lại chính mình, mà xem mình có bản lĩnh hay mà dám có loại ngạo khí. (Lảm nhảm: có phải cả nhà này đều bị bệnh k nhỉ, tiếc thời đó k có bệnh viện tâm thần để cho bọn họ vào đó chữa bệnh, chứ bệnh này để lâu dài rất nguy hiểm k tốt chút nào cho người xung quanh, đặc biệt là người edit là t và các nàng độc giả, đọc tức k chịu nổi)
Đường Nguyệt Hàm lúc liền về đến phòng, vừa khéo nhìn thấy Nhật Kình ở trong sân luyện tập mấy chiêu thức phòng vệ.
"Nhật Kình, trở về phòng thu thập chút đồ đạc, chúng ta tại rời ."
"A?" Đường Nhật Kình động tác liền dừng lại, nhìn tỷ tỷ đường đến phòng ngủ, hiểu chuyện gì xảy ra, vội vàng chạy theo phía sau lưng nàng, tò mò hỏi: "Rời ?"
“ Đúng vậy, tại chúng ta phải rời khỏi Triệu gia, đệ nhanh thu thập đồ đạc ."
"Rời khỏi Triệu gia? Tỉ? nơi nào? Ngươi đây là thực sao?"
"Chúng ta thể ở lại Triệu gia được nữa rồi, bọn họ muốn ép tỷ làm thiếp cho thiếu gia phủ Tiêu gia, tỷ vừa rồi cự tuyệt, cũng giải thích, cũng xé rách mặt với bọn họ, việc này chắc chắn bọn họ bỏ qua." tới đây, nàng quay đầu nhìn về phía đệ đệ vẫn còn kinh ngạc.
“ Tỷ vốn nghĩ ở lại Triệu gia thêm thời gian nữa, nhưng tại xem ra, lâu dài bằng rời , đỡ phải khó xử vì mấy chuyện vặt vãnh với đám tiểu nhân này, lãng phí thời gian của chúng ta, hơn nữa, đệ tại cần được cung cấp lượng cơm ăn cùng thịt cá nhiều hơn trước, cũng muốn có thêm nhiều thời gian tập luyện võ, ở lại nơi này mọi việc đều bị giới hạn."
Đám người Triệu gia cho rằng hai tỷ đệ bọn họ rời khỏi Triệu gia, có người giúp đỡ phải chết đói nơi đầu đường, lại biết rằng việc này đối với Đường Nguyệt Hàm mà chẳng qua là chút việc mà thôi.
Sau khi nghe nàng , đệ đệ tuy rằng vừa sợ vừa nghi ngờ, nhưng cũng chạy nhanh làm theo lời nàng .
Từ sau khi tỷ tỷ bắt đầu dạy chiêu tức cùng võ công, sử dụng mấy chiêu thức đó quả nhiên có hiệu lực và tác dụng, khi nhóm biểu ca đánh , đều có thể bảo vệ chính mình, bởi vì trước đây tỷ tỷ có dạy cần nhẫn nại cùng với khả năng tự bảo vệ mình, làm cho quyền cước của nhóm biểu ca đánh tới, mặc dù có đánh lại, nhưng vẫn nhớ kỹ những gì tỷ tỷ , đầu tiên cần bảo vệ đầu của mình, cùng với đó là những nơi quan trọng của cơ thể.
có thể tự bảo vệ mình, cho nên vô cùng tin tưởng tỷ tỷ, mặc dù hiểu tại sao phải rời khỏi Triệu gia, thế nhưng tỷ tỷ trấn định như vậy, mà lại rất có chủ kiến, dường như mọi chuyện khi đến tay nàng, nàng đều có thể tự mình giải quyết được.
Tỷ phải rời khỏi đây, mặc kệ dù như thế nào nữa, trước vẫn nên làm theo những gì tỷ tỷ đa phân phó, liền muốn xoay người trở về phòng thu thập.
Hết chương 11