1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Haizzzzz biết đến khi nào ND ms có lại được lòng tin của kiều thê nữa, khó đây.
      Thanks Chu nhiều!!!
      AChu thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      @eloite , Chu đã gửi mail rồi nha.
      Khi nào làm xong ebook eloite gửi cho Chu một bản với :yoyo63:
      quỳnhpinkyeloite thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Nếu có trục trặc gì Chu sẽ đăng truyện vào thứ 2 + 6, 2 chương/tuần.
      Riêng tuần này 3 chương nha :063: bù lại thứ 2 rồi đăng

      Chương 177: Ta cũng lợi dụng ngươi
      Tiểu Khôi bị người từ giường ném vào trong rổ dưới giường, vẫn ngủ vô cùng ngọt ngào như cũ, chút phản ứng cũng có.

      Tần Du Du nhìn thấy nó khe khẽ thở dài, lấy Huyền Mặc Hoạt Linh Chi lúc trước bị tiện tay đặt ở bên gối lên tay thưởng thức.

      Tiểu Khôi nhìn thấy nó nhất định a ô há miệng nuốt sạch, Đại Chủy đối với linh chi này cũng rất thèm dãi, nàng liền giúp Đại Chủy để lại chút cũng tốt.

      "Suy nghĩ cái gì?" Nghiêm Di mặc y bào xong tới khẽ vuốt mặt nàng hỏi.

      Giọng của trầm thấp mà chậm rãi, thậm chí mang chút ý cười, có căng cứng, lạnh lùng như thường ngày, xem ra hiệu quả tán công rất tệ...

      "Ta suy nghĩ... Cám ơn ngươi." Tần Du Du .

      "Chúng ta là vợ chồng, cảm ơn với cảm ơn gì chứ?" Nghiêm Di ngồi bên cạnh nàng, ôm lấy eo của nàng, thích ý, thản nhiên hôn lên dấu đo đỏ cổ nàng cái.

      Đó là dấu lúc nãy để lại, mút hôn rất mạnh, cho dù giờ tu vi Tần Du Du kém, tạm thời cũng xóa tan nó được.

      Tần Du Du lẳng lặng chịu đựng động tác của , gì.

      "Làm sao vậy?" Tần Du Du rất kỳ lạ, ràng người ở ngay trước mặt, lại giống như cách ra, xa đến hoàn toàn cảm thấy được lòng của nàng ở đâu.

      " có gì, ta nghĩ tăng tu vi giúp Tiểu Khôi thăng cấp, dù sao ngươi ở chiến trường, cũng cần ta giúp ngươi tán công, chúng ta tạm thời hợp tác như vậy cũng tệ. Giống như ngươi lúc trước, hợp tác cùng có lợi." Tần Du Du khẽ cười .

      “Lời này là có ý gì?!” Chân mày Nghiêm Di chầm chậm nhíu lại.

      Nàng có phải cho biết, nàng vẫn định tiếp tục làm vợ chồng với , chỉ là tạm thời lợi dụng nhau đúng ? Sau này lợi dụng xong rồi còn muốn rời sao?

      Trong lòng bỗng sinh ra luồng lửa giận. lòng của tiểu nữ này làm bằng gì, đối xử với nàng như thế, vì sao nàng còn có thể vô tình như vậy?

      Đây là chắc chắn nàng, chìu nàng, xa nàng được, cho nên liền thèm hiểu, thèm đáp trả lại tình cảm của có phải ?

      "Đau..." Cánh tay ôm quanh eo nàng giống như đột nhiên biến thành cái vòng thép nung đỏ, siết nàng đến đau.

      Nghiêm Di cuối cùng cũng muốn làm nàng bị thương, nghe nàng la đau liền buông lỏng cánh tay. Tần Du Du vội vàng đỡ eo đứng lên, lui lại hai bước.

      Nàng biết Nghiêm Di vì sao tức giận, nhưng nàng biết dùng lý do gì nổi giận với nàng, hợp tác cùng có lợi, ngay từ đầu chính là với nàng như vậy, dùng nàng tán công, nàng có thể khôi phục, tăng tu vi mà.

      Chẳng lẽ cũng chỉ có mới được chủ động tính kế, lợi dụng nàng sao. Nàng được gần gũi , lợi dụng có mục đích sao?

      Nghiêm Di bình tĩnh nhìn nàng lúc lâu, bỗng tia giận dữ, lạnh lùng trong mắt giấu , mỉm cười : "Được rồi, chúng ta cứ hợp tác tốt như vậy cũng tệ. Con thỏ ngốc đó nếu biết linh chi này khiến nàng quay về lại bên ta, có lẽ tức chết."

      "Tiểu Khôi hề ngu ngốc!" Hơn nữa ai quay về bên cạnh ngươi chứ. Với lại là lợi dụng nhau, chờ tu vi của ta đạt tới võ thánh rồi, ngươi xem ta còn theo ngươi nữa ?! Tần Du Du ở trong lòng lời bắt bẻ.

      Nghiêm Di có hứng thú bàn bạc vấn đề về thông minh của Tiểu Khôi. tay kéo Tần Du Du trở về, cúi đầu cắn lổ tai nàng xả giận : "Giúp ta tán công lần đủ đâu, nàng phải muốn mau chóng tăng tu vi sao? Như thế này , đại quân xuất phát, nàng cứ ở xe nghỉ ngơi tốt , buổi tối chúng ta lại nghiên cứu chi tiết chút hợp tác thế nào."

      Tiểu thê tử của muốn lợi dụng ? Được lắm, được lắm! để nàng tự cảm nhận chút khó khăn trước, chịu thua giao cho , họ Nghiêm!

      Mùa hè trời sáng rất nhanh, bầu trời dần dần sáng , quân mã đóng quân các nơi chuẩn bị xuất phát đâu vào đấy, đợi Nghiêm Di đưa nhóm người Tần Du Du cùng khởi hành. Giờ thìn (7-9 giờ sáng) qua nửa, hai mươi vạn quân đội điều động, cho dù nhanh chóng, trình tự thế nào cũng là chuyện tốn khá nhiều thời gian.

      Tần Du Du ngồi trong xe ngựa. Liên tục dỗ dành, khuyên nhủ "rộng lượng cho nhau" để thuyết phục Tiểu Khôi vừa mới tỉnh lại bắt đầu la đói, cầm Huyền Mặc Hoạt Linh Chi bẻ nhánh cho Đại Chủy nếm thử.

      Tiểu Khôi vui mừng phấn khởi há miệng ăn luôn phần còn lại, thân mình nghiêng ngã lại nằm úp sấp ngã lên đầu gối Tần Du Du ngủ mất.

      Đại Chủy rung đùi đắc ý mang nhánh linh chi nho ngon miệng trở về chỗ cũ. Trừng mắt liếc nhìn Tiểu Khôi cái : "Linh dược cấp tám tốt như thế lại có ích thế mà ngay cả hương vị cũng biết thưởng thức, là lãng phí."

      "Tiểu Khôi lúc này biết ngủ bao lâu nữa, nếu ăn cái này có thể thăng cấp tốt rồi." Tần Du Du vuốt vuốt lông Tiểu Khôi, thả nó vào lại trong rồ.

      "Tuổi của Huyền Mặc Hoạt Linh Chi này chắc đủ rồi, dược lực cũng rất mạnh, lại là nó cần, đoán chừng nó ít nhất ngủ hai, ba ngày. Nhưng mà..." Đại Chủy liếc mắt đánh giá Tần Du Du.

      "Nhưng mà sao?" Tần Du Du bị nó nhìn, cả người thoải mái.

      "Linh chi này tuy trân quý, cũng đáng giá ngươi để tên khốn đó chiếm lợi đâu!" Đại Chủy hừ hừ .

      giống Tiểu Khôi cái gì cũng biết, ngu ngốc còn chỉ biết ăn thôi, tu vi của Tần Du Du so với hôm qua tăng lên ít, bộ dáng tên khốn bên ngoài kia hôm nay y phục, lông mày dãn ra, mắt thư thái, ràng là tối hơm qua làm chuyện tốt đứng đắn gì rồi.

      "Đại Chủy ngươi bậy bạ gì đó!" Tần Du Du xấu hổ và giận dữ, cách nó này, giống như nàng bán mình đổi lấy linh chi đó vậy.

      Đó là khốn kiếp tặng cho nàng mà?! Nàng cùng lắm thay đổi chút tu vi... Đều do tên khốn đo, nếu phải hại nàng chân khí tu luyện ban đầu toàn bộ tan mất hết, dùng cách này giúp nàng khôi phục tu vi, nàng cũng làm vậy đâu.

      tại vấn đề là cho dù nàng muốn tự mình tu luyện, cũng tu luyện được.

      Nàng ngại tu vi mình cao hay thấp, nhưng Tiểu Khôi làm sao đây? Nó ngày chưa vượt tới cấp mười, ngày đó vẫn ở bộ dáng yếu ớt tốt giống lúc này vậy, lỡ như nàng ngày nào đó bảo vệ được nó, nó rất nguy hiểm.

      "Trong lòng người biết ta hề bậy. Tên khốn đó là loại người gì ta với ngươi đều biết , đừng để lừa." Đại Chủy cho là đúng .

      "Lần này có gì đáng lừa cả, ta với rồi, ta giúp tán công, giúp ta tăng tu vi." Giọng của Tần Du Du có chút vị chua.

      ra nàng hiểu , tăng tu vì gì đó chủ là cái cớ của nàng mà thôi, cho dù có điều này, nàng cũng nhẫn tâm nhìn Nghiêm Di bởi vì hấp thu nhiều sát khí, chân khí khống chế được gặp phải sinh tử kiếp.

      Tuy lần này tới lần khác lừa nàng, lợi dụng nàng, nhưng nàng ra rất thích , hơn nữa ít nhất trong khoảng thời gian thể cạn tình được, nàng thể trơ mắt nhìn gặp phải nguy hiểm mà ngồi yên để ý tới được.

      Có lẽ đây là " đêm vợ chồng trăm đêm tình nghĩa" mà mấy đại thẩm, đại nương trong thôn bên miệng chăng.

      Đại Chủy nghiêng đầu, bộ dáng rất buồn phiền.

      Tần Du Du : "Ta sao, ngươi cần bộ dáng này. Kết quả xấu nhất cũng quá xấu đâu, ta tiếp tục đưa các ngươi lưu lạc chân trời tìm sư phụ, cũng chẳng có gì ghê gớm lắm. Sư phụ phải sao, đau lòng có gì đáng sợ cả, ngày nào đó nghĩ thông suốt thôi, nghĩ thông suốt rồi đau lòng liền tan ."

      "Ta phải lo lắng cho ngươi, ta chỉ nghĩ ra chuyện." Đại Chủy ngẩng đầu lên nhìn chân trời xa xa suy nghĩ sâu xa.

      " nghĩ ra chuyện gì?" Tần Du Du tò mò hỏi.

      "Tên khốn kiếp đó có lẽ ở lại bên ngươi, thế Húc Quang Thánh tử đó cầu hôn người là chuyện gì xảy ra đây?"
      1620thuy, quỳnhpinky, gaubonganvung8 others thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương này dài khiếp :yoyo65:

      Chương 178: Cả hai đều phải chết
      Hướng đội quân Nguyệt quốc rất nhanh truyền tới kinh thành Li quốc, dưới vua và dân chúng đều kinh hoàng.

      Lúc trước hoàng đế Nguyệt quốc ngự giá thân chinh, mang theo đại pháo thánh tổ trực tiếp bắn phá phòng tuyến của bọn họ khiến quân lính tan rã khiến bọn họ khiếp sợ nổi rồi.

      Bọn họ xin Phụng Thần giáo phái vô số cao thủ , thậm chí cuối cùng ngay cả giáo chủ Giang Như Luyện cũng ra tay, kết quả lại chỉ khiến tốc độ tiến công của bọn họ chậm lại thôi. giờ bọn họ lại tiến quân, chẳng những đổi thành Thánh Bình Thân vương Nghiêm Di càng đáng sợ hơn thống lĩnh quân, còn truyền tới tin vương phi theo quân viễn chinh.

      Còn có lời đồn đại pháo thánh tổ Nguyệt quốc ra là tác phẩm của vương phi Thánh Bình Thân vương, nàng đột nhiên xuất , hơn nữa sau khi xuất chưa tới vài ngày Nghiêm Di liền nhổ trại tiến quân, chẳng lẽ lại có vũ khí sát thương khác đáng sợ hơn đối phó bọn họ sao?!

      Phụng Thần giáo ở trận trước tổn thất chín võ thánh, thêm giáo chủ Giang Như Luyện ra tay cũng thể giết chết được Nghiêm Sư, việc này cả thiên hạ đều biết.

      Có lời đồn Nguyệt quốc là thuận theo ý trời, dưới thời Nghiêm thị nhất định thống nhất các nước truyền ra xôn xao.

      Trong triều Li quốc ít đại thần thầm tìm cách đầu quân Nguyệt quốc để giữ bình an phú quý, các nước xung quanh cũng chờ đợi xem thế nào.

      Nếu Li quốc có thể có thể chống đỡ được là tốt nhất, nếu được, bọn họ liền lo liệu chạy nhanh đầu hàng, quy thuận, làm vua được làm hầu gia an nhàn vậy.

      Bởi vì loại suy tính này, rất nhiều tiểu quốc vốn tích cực trợ giúp Li quốc bắt đầu lùi bước, lung lay.

      Vị hoàng đế bệ hạ của Li quốc gấp đến độ giống như kiến bồ chảo nóng, ngay cả mỹ nữ như mây ở hậu cung cũng làm dịu được hoảng hốt lo sợ trong lòng ông ta.

      "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Người Phong gia nghiên cứu ra pho đại pháo thánh tổ chết tiệt đó chưa?" Hoàng đế nôn nóng thôi, ngày mấy lần thúc giục hỏi thái giám hầu hạ bên cạnh.

      Đáng tiếc nhận được đáp án đều là chưa có.

      "Tây Hà Phong thị phải xưng là trong Tam đại cơ quan thế gia sao? Chút việc cỏn con đó cũng làm xong! Ngay cả món đồ người ta tiểu nha đầu chưa tới hai mươi tuổi làm ra cũng biết, những người này còn dùng làm gì?!" Hoàng đế lại lần nhịn được chửi ầm những lời lúc trước còn kiên kị với Tây Hà Phong thị ra.

      Lúc trước cái giá cho Tam đại thế gia đều rất cao, thậm chí ngay cả với vua nước như ông ta cũng phải ra mặt khách khí, kết quả sao?

      Thỉ ra lúc xảy ra chuyện chút tác dụng cũng có, Phụng Thần giáo dùng tính mạng của chín võ thánh mới đổi lấy được đại pháo mà bọn họ lại phục chế được, Giang Như Luyện cho bọn họ cơ quan bản vẽ, bọn họ lại xem hiểu.

      Đám phế vật như vậy còn dám tự xưng là Tam đại cơ quan thế gia!

      Người hầu trái phải mắt thấy hoàng đế nổi giận lôi đình. Cũng dám tiến lên khuyên can.

      tiểu thái giám nơm nớp lo sợ báo lại: "Thái, thái thử điện hạ cầu kiến."

      "Cho vào ." Hoàng đế muốn tìm ai đó chia sẻ chút sợ hãi trong lòng, thái tử nghi ngờ là người tốt nhất, mấy năm nay quốc gần như đều do thái tử thay ông ta để ý, chừng ta có kế sách hay nào có thể giải quyết nguy cơ trước mắt của bọn họ.

      Bình thường ông ta còn có chút đề phòng thái tử đến cướp quyền của ông ta, tại thái tử cùng ông ta ngồi cùng thuyền, Li quốc mất nước, hoàng đế này đương nhiên phải chết, thái tử cũng nhất định phải chôn cùng ông ta thôi.

      Thái tử rất nhanh vào điện, muốn hành lễ. Hoàng đế khẩn cấp kéo ta : "Lúc này còn so đo cấp bậc lễ nghĩa làm gì nữa? Ngươi xem, có diệu kế đối phó Nguyệt quốc chưa?"

      Thái tử nhìn lướt qua thái giám thị vệ trái phải, ánh mắt lóe lên.

      Hoàng đế hiểu ý, lớn tiếng : "Mọi người lui ra cách mười trượng, ai tự tiện tới gần giết!"

      Thái tử điện hạ cho đến khi xác định tất cả mọi người lui ra xa xa rồi. Mới ngưng tụ giọng thành đường, tới bên cạnh hoàng đế : "Phụ hoàng, trong cung quá nhiều tai mắt, dám chắc có gián điệp của thất đệ, nhi thần muốn chuyện rất quan trọng, xin phụ hoàng cẩn thận chút, nếu hai cha con chúng ta e rằng đợi được người Nguyệt quốc đến. bị phá hủy tay thất đệ trước rồi."

      Thất đệ trong miệng ta, chính là Húc Quang Thánh tử Hạ Hi Triều.

      Đối với Húc Quang Thánh tử, trong lòng hoàng đế và thái tử đều vừa hận, vừa sợ, lại dám làm bậy.

      Bọn họ có thể trở thành hoàng đế, thái tử đều là nhờ phúc của Húc Quang Thánh tử. Vì địa vị của (Húc Quang Thánh tử) ở Phụng Thần giáo, được giáo chủ Giang Như Luyện xem trọng, bọn họ mới có thể gà chó lên trời, trở thành người vạn người.

      Trong thế hệ huynh đệ của hoàng đế, có người có tài cán, năng lực cao hơn ông ta, nhưng cuối cùng ngôi vị hoàng đế lại rơi vào tay ông ta. Nghe năm đó tiên hoàng đối với việc này đến chết cũng khó có thể bỏ qua được.

      Ông (tiên hoàng) xem trọng ngôi vị người thừa kế hoàng đế như thế nào cũng tới phiên phế vật vô dụng ngày, nhưng tên phế vật này lại cùng phi tử của ông đương vụng trộm sinh ra đứa con khó lường.

      Thế lực của Phụng Thần giáo ở Li quốc cho tới bây giờ còn cao hơn cả hoàng thất. Tiên hoàng cho dù muốn như thế nào, cũng chỉ có thể theo lời giáo chủ, để cho đứa con ông (tiên hoàng) tới bấy giờ vẫn chướng mắt đăng cơ làm vua.

      Nhưng giờ vị thái tử điện hạ này, thực tế cũng là do Hạ Hi Triều chỉ định.

      Hai cha con cũng hiểu lý do "tốt đẹp" của Hạ Hi Triều đối với bọn họ, bọn họ đâu có làm chuyện tốt gì với hai mẹ con đó đâu.

      Mẫu hậu của thái tử năm đó còn từng thầm tìm người muốn đến lãnh cung dùng thuốc độc giết chết mẹ con Hạ Hi Triều, hoàn toàn giải quyết mầm tai họa này, mà người chị em tốt, quý của mẫu thân Hạ Hi Triều đó phát có điều thích hợp mới nghĩ cách cứu bọn họ ra.

      Hoàng đế càng tốt hơn, ngoại trừ thông dâm với mẫu thân Hạ Hi Triều sinh ra , lại chưa từng làm chuyện tốt gì, để mặt hai mẹ con bọn họ trong lãnh cung chịu tra tấn, mẫu thân Hạ Hi Triều lại chịu hết khổ sở chết bệnh trong lãnh cung, cuối cùng ngay cả nơi chôn xác đàng hoàng cũng có.

      Nếu Húc Quang Thánh tử đây là nhớ tình cảm cha con, em, đó quả là chuyện cười trong trời đất.

      Sau lại có chuyện xảy ra, càng xác thực ý nghĩ của bọn họ --- Húc Quang Thánh tử là muốn đổi cách tra tấn bọn họ mà thôi.

      Đầu tiên là mẫu thân thái tử bị phát thông dâm với đứa con thứ ba mà hoàng đế sủng ái nhất, việc này quả thể tưởng tượng nổi, nhưng chứng cứ vô cùng chính xác hơn nữa bắt kẻ thông dâm ngay giường.

      Tai tiếng đáng sợ như thế, hoàng đế và thái tử đành phải nhẫn tâm, phóng hỏa đốt cung điện hoàng hậu, để hoàng hậu và tam hoàng tử cùng chết cháy bên trong. với bên ngoài là gặp thích khách phóng hỏa.

      Sau đó hai cha con cùng về suy nghĩ lại, càng nghĩ càng cảm thấy đúng, đầu óc hoàng hậu cho dù bị cháy hư muốn cùng người thông dâm, cũng thể thông đồng với tam hoàng tử, người rất có cơ hội trở thành đối thủ cạnh tranh của con trai mình được.

      Mẫu phi của tam hoàng tử cũng xuất thân từ gia tộc lớn, bản thân tài đức xuất chúng, trong phủ hoàng tử thê thiếp xinh đẹp đầy cả, cho dù đầu óc bị sắc mê hoặc, cũng thể thông đồng với mẫu hậu danh nghĩa của , phu nhân thâm cung, bà lão có nửa là mẹ mình được.

      Sau đó chuyện càng quỷ dị hơn xảy ra, hoàng đế sau lần ẩm yến, thế mà lại cường bạo chính phi của tiểu nhi tử của mình.

      Con dâu hoàng gia xui xẻo này xuất thân cùng gia tộc với Ngọc tần trong cung, hiếm khi tiến cung chuyến thăm thân thích, kết quả hiểu tại sao lại đến chỗ Ngọc tần, đụng phải hoàng đế cường bạo.

      Sau khi chuyện xảy ra, hoàng đế cũng thấy mình hồ đồ, vợ của nhi tử ràng bộ dáng hề giống ngọc tần, mình sao lại say đến ngay cả người cũng nhận ra?

      Việc này liên lụy ít người mất đầu, ngay cả tiểu hoàng tử xui xẻo biết chuyện gì cũng bị hoàng đế đày nơi xa xôi, trở thành lưu đày.

      Trong kinh thành mỗi ngày đều có lời đồn mới truyền khắp nơi chuyện hoang dâm của hoàng đế với các hoàng tử, công chúa của ông ta, chuyện kể bài bản hẳn hoi.

      Hoàng đế ngồi long ỷ, lúc nào cũng có thể cảm giác được ánh mắt các đại thần từ thầm tới khinh thường, sau đó dứt khoát ở lại hậu cung, mượn cớ ốm bệnh vào triều.

      Thái tử vất vả, cực nhọc cùng các triều thần đối phó, Húc Quang Thánh tử lại hôm nay đến phủ hoàng tử này ẩm yến, ngày mai cùng thân vương thế tử nọ ra thành dạo chơi, săn bắn, ngừng khiêu khích thần kinh yếu ớt của ông ta.

      Húc Quang Thánh tử nắm quyền ra mọi người đều biết, hoàng đế, thái tử Li quốc là gì chứ, chỉ là câu của thôi. ít người đoán khi nào nhìn ưa thái tử nữa, từ trong hoàng tộc Hạ thị chọn ra người mới.

      Những ngày "ăn bữa nay lo bữa mai" quả khiến kẻ khác điên cuồng, thái tử lại có cách nào.

      Hai cha con đều cảm thấy được, đây là trả thù của Húc Quang Thánh tử.

      Nhưng bọn họ bỏ được cảnh tượng, địa vị tới tay, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi lấy lòng Húc Quang Thánh tử, nhẫn nhịn thủ đoạn ác liệt vô số của giống như mèo vờn chuột.

      giờ hoàng đế vừa nghe giọng điệu của thái tử, biết ta có thể đối phó đứa con thứ bảy đáng sợ của ông ta, nhất thời cả người run run, cũng bắt chước thái tử ngưng tụ tiếng thành đường, hỏi: "Ngươi có dự định gì , mau ."

      "Nhi thần liên lạc với mấy vị trưởng lão Phụng Thần giáo, bọn cũng vô cùng vừa lòng Giang Như Luyện và thất đệ. Lần này Nguyệt quốc ồn ạt xâm lược, đến cùng là đại họa do thầy trò bọn họ rước lấy, lại bắt Phụng Thần giáo và Li quốc ta gánh lấy hậu quả đáng sợ như thế, đừng dưới vua và dân Li quốc ta, ngay cả Phụng Thần giáo cũng có nhiều trưởng lão cũng căm tức thôi."

      Chỗ dựa vững chắc của Húc Quang Thánh tử là giáo chủ Phụng Thần giáo Giang Như Luyện, Giang Như Luyện là thiên hạ đệ nhất cao thủ, tiếng tăm lừng lẫy, nghe tu vi đạt tới cấp mười tám, đỉnh điểm đời người rồi, cho nên hoàng đế và thái tử lúc trước cho dù hận chết Húc Quang Thánh tử, cũng dám hy vọng xa vời hất ngã được .

      Hoàng đế nghe giọng điệu của thái tử, ràng là người trong Phụng Thần giáo định đối phó Giang Như Luyện, lập tức tinh thần run lên, nhất là dựa vào đối phó bọn họ đồng thời còn có thể giải quyết nguy cơ của Li quốc, là đại diệu kế.

      Còn về chuyện Húc Quang Thánh tử có chỗ dựa, cha con bọn họ còn có thể ngồi yên ngôi vị hoàng đế, thái tử hay , việc này có thể để sau lại bàn.

      có Húc Quang Thánh tử phá rối, bọn họ chỉ cần tìm chỗ dựa vững chắc mới trong Phụng Thần giáo, lo khó giữ được địa vị.

      "Nếu phải nghịch tử đó với Giang Như Luyện chạy vào thành Tử Dạ đại náo phen, cũng rước lấy trả thù điên cuồng của Nguyệt quốc, đáng giận nhất chính là Nguyệt quốc đánh giết đến đây, Giang Như Luyện đó lại còn hồ đồ chịu toàn lực ra tay giết tiểu tử Nghiêm Sư đó, quả đáng giận mà!" Hoàng đế giọng căm hận .

      Thái tử lạnh lẽo cười : "Ông ta phải hồ đồ đâu, là thể làm khác được. Con nghe mấy vị trưởng lão của Phụng Thần giáo lộ ra, tu vi của Giang Như Luyện lúc nào cũng có thể vượt qua cấp mười tám, dẫn động sinh tử kiếp, ông ta lần trước là vì chân khí trong cơ thể bị kích động, thấp thoáng có dấu hiệu dẫn đến sinh tử kiếp, mới buộc phải vội vàng rút lui."

      "Tu vi của Giang Như Luyện mà lợi hại thế sao?!" Hoàng đế nghẹn họng, trố mắt nhìn, ông ta nhớ tuổi của Giang Như Luyện còn hơn ông ta nhiều mà.

      "Mấy vị trưởng lão của Phụng Thần giáo muốn dùng kế " mũi tên trúng hai con chim", chỉ cần kế này thành công, Giang Như Luyện, Nghiêm Di là gì, tất cả đều phải chết!" Thái tử hung tợn .
      1620thuy, quỳnhpinky, gaubonganvung7 others thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương 179: Thầy trò cha con
      Trong tổng đàn Phụng Thần giáo, Giang Như Luyện cũng chia sẻ tâm tư với Húc Quang Thánh tử.

      Hai thầy trò tuy có quan hệ huyết thống, nhưng về cảm tình với nhau, so với rất nhiều cha con ruột thịt còn gần gũi hơn mấy phần.

      "Thân phận, lai lịch của vi sư ngươi biết rồi, ngươi nếu trách vi sư khiến Li quốc, Hạ thị ngươi rước lấy đại họa nước mất nhà tan, vi sư cũng trách ngươi." Giang Như Luyện bình thản .

      Húc Quang Thánh tử nghe sư phụ thế mà có cùng nguồn gốc với hoàng tộc Nguyệt quốc, tuy cũng hơi giật mình, nhưng cũng quá bất ngờ.

      Từ lúc phát Đoạt Phách Khiên Hồn thuật do sư phụ truyền thụ cho thế mà bị huynh đệ Nghiêm thị thoải mái phá giải, liền cảm thấy vô cùng nghi ngờ.

      Sau đó lại phát rất nhiều bí kỹ tuyệt học của sư phụ với thủ đoạn của Nghiêm thị giông giống nhau, nhất là thần công khiến chân khí thần kỳ người sư phụ hấp thu sát khí đọng, cũng giống với khác thường của Nghiêm Di, thậm chí ngay cả khuyết điểm cũng giống hệt nhau.

      Húc Quang Thánh tử vẫn mơ hồ đoán sư phụ với tộc Nghiêm thị có nguồn gốc sâu xa, nhưng ngờ sư phụ ra vốn là mang họ Nghiêm.

      "Dù có chuyện sư phụ, Nguyệt quốc có vũ khí đại pháo thánh tổ lợi hại như vậy, cũng buông tha Li quốc đâu. Nước mất nhà tan chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn thôi, huống chi đó cũng phải nhà của con."

      Thái độ của Húc Quang Thánh tử như hời hợt, qua loa, đối với Li quốc thậm chí đối với hoàng tộc Hạ thị cũng có cảm tình sâu sắc gì, người của Hạ gia có chết sạch trước mặt , cũng quá để ý nữa là.

      ra sâu trong lòng càng hy vọng mình là con trai của sư phụ Giang Như Luyện, mà phải là đứa con gian trá, muốn nhìn nhận, bằng heo chó của hoàng đế Li quốc.

      Mỗi lần nghĩ đến nửa dòng máu trong người là của Hạ thị, liền cảm thấy ghê tởm.

      tuy vẫn cho rằng mẫu thân ngu ngốc ai bằng, nhưng ít ra bà từng cùng sống nương tựa vào nhau, dùng hết sức mình cố gắng quý , bảo vệ , cùng vì nhờ bà, mới có cơ hội trở thành đệ tử môn hạ của Giang Như Luyện. Hoàn toàn vĩnh biệt cuộc sống người ra người, quỷ ra quỷ.

      Giang Như Luyện tuy hiểu tâm tư của , nhưng đệ tử này đối với hoàng tộc Hạ thị có thiện cảm, thậm chí hận sâu nặng ông cũng biết.

      Trong lòng ông sao hy vọng trước mắt này là đứa con của ông và nữ tử mình sinh ra chứ? Húc Quang Thánh tử và người dì thông minh của đó đều nghĩ ông thu làm đệ tử là vì mẹ ruột của có mấy phần giống Phong Dao Cơ.

      phải như thế, lúc ông nhìn thấy mẫu thân của Húc Quang Thánh tử, bà sớm gầy yếu trơ xương, tiều tụy giống như bà già tang thương, làm sao có chút bóng dáng đẹp tuyệt trần của Phong Dao Cơ chứ?

      khiến ông xúc động chính là đôi mắt đó của Húc Quang Thánh tử, đôi mắt bướng bỉnh, phòng bị, lại xinh đẹp lạ thường.

      Ông nhớ khi lần đầu tiên ở tổng đàn Phụng Thần giáo nhìn thấy Phong Dao Cơ. Bà cũng nhìn ông như thế...

      Ông đành lòng để đứa có ánh mắt giống như vậy chết ỉu (chết non) trong lãnh cung, cho nên mang , thu nhận làm đệ tử.

      Tư chất bẩm sinh của Húc Quang Thánh tử đương nhiên khiến ông bất ngờ, vui sướng, đứa này lại gần gũi, muốn rời xa ông cũng khiến ông đối với sinh thêm mấy phần cảm giác khác biệt.

      Ông thu nhận ba đệ tử, đại đệ tử, nhị đệ tử trước mặt ông cho tới bây giờ luôn theo quy tắc, khuôn phép, dám có chút làm càn nào. Chỉ có tam đệ tử này, đối xử với ông giống như người thân thiết nhất của .

      Dần dần hề hay biết, ông cũng xem giống như con trai mình, thậm chí các loại bí kỹ gia tộc, truyền ra ngoài cũng truyền thụ cho .

      "Ngươi sau này có dự định gì?" Trong ánh mắt lạnh nhạt của Giang Như Luyện từ từ thêm chút quý.

      Từ sau khi nữ tử mến chết , ông dần dần nhìn mọi thứ lạnh nhạt. Phụng Thần giáo trong mắt ông và người phụ thân chết của ông cho tới bây giờ chỉ là công cụ giúp cho bọn họ quay về Nguyệt quốc, cướp lại quyền lực gia tộc Nghiêm thị thôi.

      Nếu có thể, ông ra chút sức để Phụng Thần giáo kéo dài thêm chút nữa, xem như báo đáp mấy năm nay bọn họ giúp đỡ cho cha con bọn họ.

      So ra mà . Ông càng để ý an toàn, số phận của Húc Quang Thánh tử.

      "Sư phụ có dự định gì ? Con muốn theo sư phụ." Húc Quang Thánh tử gần như chút lo lắng .

      "Đứa trẻ ngoan..." Giang Như Luyện vỗ vỗ vai của , nhắc nhở: "Trong giáo gần đây quá yên bình, đoán chừng có người hành động, ngươi phải cẩn thận chút."

      Lòng người Phụng Thần giáo hoang mang. Mắt thấy khí thế Nguyệt quốc lớn mạnh, bọn họ cũng cảm thấy khủng hoảng lạ thường, ít người thầm chỉa mũi nhọn về phía hai thầy trò Giang Như Luyện, Húc Quang Thánh tử, cho rằng là đại họa bọn rước lấy.

      Chút tin tức đó trong lòng Giang Như Luyện đều biết. Nhưng mà cũng để trong lòng quá, với thực lực của ông. Mấy trò lén lút của những người này chỉ là trò đùa thôi.

      "Đồ nhi biết. Sư phụ, người cứ cam tâm nhìn hai huynh đệ Nghiêm thị đó thống nhất thiên hạ, oai phong như thế sao?" Trong ánh mắt Húc Quang Thánh tử nhấp nháy ánh sáng.

      dưới Phụng Thần giáo, ngoại trừ sư phụ , những người còn lại trong mắt cũng chỉ là đám ngu ngốc tầm thường thôi, vốn xem chút lén lút đó vào mắt đâu.

      "Chịu hay có gì quan trọng, có số việc do trời định, phải sức người có thể thay đổi được." Giang Như Luyện khẽ thở dài.

      Đạo lý này, ông rất nhiều năm trước hiểu , như ông với Phong Dao Cơ, cho dù ông cường đại thế nào, cố gắng thế nào, bà đến cuối cùng vẫn thuộc về ông. Ngay cả tấm lòng của nữ tử nho cũng thay đổi được, huống chi là cả thiên hạ chứ?

      Trong lòng Húc Quang Thánh tử cho là đúng, nhưng lại gì.

      để Nghiêm Di đắc ý lâu đâu. thừa nhận bản lĩnh Nghiêm Di cường đại, xa tới mức mình thể chạm vào, nhưng người cường đại thế nào cũng có điểm yếu.

      Điểm yếu của Nghiêm Di vô cùng ràng, chỉ cần vị vương phi tài giỏi, xinh đẹp của tới tay...

      Lần trước nhất hời sơ sót để tiểu mỹ nhân đó chạy mất, lần này chú ý.

      Sư phụ nhìn thấy tiểu mỹ nhân đó cũng vui mừng lắm.

      Biên giới Hồ Châu, Li quốc binh bại như núi lở, các nơi quân phòng thủ quan trọng gần như do quá sợ hãi đại quân Nguyệt quốc, chỉ ngẫu nhiên gặp chút chống cự linh tinh thôi.

      Đối mặt với đại quân hơn mười vạn của Nguyệt quốc khắp nơi tràn tới, chút chống cự linh tinh này giống như nắm tuyết trong ngọn lửa lớn, trong nháy mắt hoàn toàn tan chảy hết.

      Tất cả thuận lợi vượt quá mức tưởng tượng, Nghiêm Di lại mơ hồ cảm thấy đây chỉ là giả mà thôi, bên trong Li quốc hề kém Nguyệt quốc, cho dù có đại pháo thánh tổ trong tay, đối phương cũng thể chịu nổi đòn như thế, bọn họ lui binh rất nhanh, vô cùng có thể là bảo tồn lực lượng đợi thời cơ tốt nhất toàn bộ phản đòn.

      Đại pháo thánh tổ lúc chiến tranh công thành là vũ khí sát thương tuyệt đối, nhưng nếu bọn họ hành quân đường gặp mai phục gần, tác dụng của đại pháo vô cùng có hạn.

      Nghiêm Di mở bản đồ địa hình ra trước mặt, rơi vào trầm tư, phía trước chính là vùng núi liên tiếp, núi rừng rậm trải rộng, quân địch muốn mai phục, vùng núi rừng trăm dặm kéo dài này chính là nơi tốt nhất.

      Nhưng nếu tránh , tốc độ đại quân tiến lên chậm lại ít nhất nửa tháng.

      "Quác quác quác, ngươi có phải suy nghĩ, người của Li quốc định đối phó ngươi thế nào ?" Tiếng cười của Đại Chủy giống như quạ đen đột ngột truyền đến.

      "Ngươi muốn điều kiện gì trao đổi." Nghiêm Di , năng lực thám thính tin tức của Đại Chủy tuyệt đối tin tưởng, núi rừng phía trước có rất nhiều loài chim chóc, muốn biết tin tức của quân địch trong rừng, quá mức đơn giản.
      1620thuy, quỳnhpinky, Anhdva14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :