1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 52:

      Edit: KateChou

      Tiệc cưới của Triệu Hoa được tổ chức tại khách sạn Phi Tường ở Hạ Châu, thuộc loại cấp bậc năm sao.

      Đây là lần kết hôn thứ hai của con , dựa theo ý Vệ Đông Hoa, cần làm lớn quá, dù sao vừa mới ly hôn, tình lại huyên náo như vậy, nhưng Trương Dong cảm thấy được, con là bảo bối trong lòng bà, thể uỷ khuất, huống hồ là hôn nhân đại , cả đợi chỉ hai lần…

      Mà nhà Triệu Hoa cũng cuống cuồng nịnh bợ thông gia mới này, đối lập với thân thích ở Cố Xán Xán ở nông thôn và cha mẹ nhà Hoàng Tiểu Phỉ, nhà Vệ Minh Châu quả thực là thổ hào.

      Cho nên tiếc vốn liếng cuối cùng trong nhà đều lấy ra, dù là phồng má giả làm người mập cũng nhất định phhải tổ chức tiệc cưới xa hoa, dù sau về sau quay lại, lông dê thân dê, mẹ Triệu Hoa có tính toán, lại nghĩ tới tiền trong nhà Vệ Đông Hoa cũng đủ cho mẹ con Vệ Minh Châu tiêu xài, làm sao có thể đều đặn chia cho Triệu gia bọn họ.

      Chuyện nở mày nở mặt như vậy, mẹ Triệu Hoa khẳng định phải khoe ra ngoài, cho nên chỉ đem thiệp mời phát cho Hoàng Tiểu Phỉ, còn phát thêm tấm cho Cố Xán Xán.

      Hôm nay kết hôn, Triệu Hoa thân âu phục hàng hiệu rất đẹp trai.

      Vệ Minh Châu lại xinh đẹp vô cùng, từ được nuông chiều, bản thân lại xinh đẹp, hơn hẳn Hoàng Tiểu Phỉ về chiều cao lẫn khí chất.

      Người từng tham gia tiệc đính hôn của Triệu Hoa, tại phát trong tiệc kết hôn lại thay đổi người, sau khi nghe ngóng vẫn là con của nhà tư sản nào đó, nghe là “phụng tử thành hôn”, Triệu gia sĩ diện với người ngoài đứa con này là của Triệu Hoa, Vệ gia thấy bọn họ thức thời như vậy, càng thêm vui.

      Khi Triệu Hoa đính hôn, nhóm đồng nghiệp cũng cảm thấy Triệu Hoa may mắn, bây giờ nhìn thấy kết hôn, lại tìm được người có tiền, hấp dẫn như vậy, cả đám đều đố kỵ cực kỳ, đây mới thực là đàn ông a, vừa quyết định thứ, vừa muốn làm thứ lớn hơn, quá lợi hại.

      đám khiêm tốn tìm Triệu Hoa thỉnh giáo, “ Triệu, có bí quyết gì …”

      “Triệu tổng, rất bội phục .”

      Hoa, vợ mới rất khá.”

      Từng câu khen tặng, làm cho Triệu Hoa chợt mơ hồ, được hoàn mỹ chính là Hoàng Tiểu Phỉ đến, Cố Xán Xán cũng đến, biết vì sao, lần trước mình đính hôn Cố Xán Xán náo loạn trận, lại quên được , nghe cũng tìm được người có tiền, trong lòng cảm giác càng quái dị, rốt cuộc cảm thấy mọi chuyện như ý, hôm nay hôn lễ long trọng như vậy, khách mời hy vọng tới nhất lại là bạn trước trước của , có lẽ là muốn biểu trước mặt Cố Xán Xán chút mình tại rất hạnh phúc, tìm người phụ nữ xinh đẹp hơn, có tiền hơn so với để kết hôn.

      Hoàng Tiểu Phỉ , Triệu Hoa cũng dám gọi điện thoại cầu Hoàng Tiểu Phỉ chúc phúc tìm được tình đích thực.

      Hôm nay Triệu Hoa kết hôn, Hoàng Tiểu Phỉ vừa bán được chiếc BMW kia được tiền, xoay vòng, còn thiếu hai vạn, nhưng cũng tốt rồi, tay có ba mươi vạn, vừa đủ mua được căn nhà ở Tây trạm mà Cố Xán Xán nhìn trúng.

      Thuận tiện giảm bớt được tiền Cố Xán Xán giúp đặt cọc, dự định chờ Cố Xán Xán đính hôn trả lại cho .

      Bởi vì nhà có lợi thế, thủ tục gì đó đều rất nhanh.

      Thời điểm đội xe của Triệu Hoa đến đón dâu, Hoàng Tiểu Phỉ chiếc taxi, soi gương tô son môi, ba mẹ thành kia của ngồi phía sau, thoáng có chút khẩn trương, nhất là thấy kẹt xe, xe chắn phía trước lại là xe cưới, vừa đến cuối tuần, tất cả mọi người vội vàng kết hôn, ba mẹ Hoàng Tiểu Phỉ càng căng thẳng, bởi vì họ biết hôm nay Triệu Hoa kết hôn.

      Cố tình hỏi con chuyện gì, nhưng con cơ bản kiên quyết , vợ chồng lão Hoàng chỉ có thể nơm nớp lo sợ, vừa nén giận mình vô dụng, con chịu uỷ khuất lớn như vậy, bọn họ chuyện gì cũng làm được.

      Chỉ có thể ngồi cẩn thận, dám hé răng, bất quá hai người già, lão Hoàng vẫn gắt gao nắm bàn tay thô ráp của vợ, trong lòng bàn tay hai người đều là mồ hôi, yên lặng xuống xe theo phía sau con .

      Thời tiết nóng, Hoàng Tiểu Phỉ mua hai chai nước đưa cho ba mẹ, họ chỉ cần chai, “Ba và mẹ con uống chai này đủ rồi, chai kia con uống .”

      Hoàng Tiểu Phỉ muốn uống nước này, nhưng nhìn thấy động tác dè dặt của ba mẹ, lại thu tay về, rất áy náy, từ vài năm trước mẹ lấy sai tất cho mặc, mình và ba mẹ ầm ĩ trận, bèn dọn ra ngoài ở, ba mẹ thành như vậy, lúc đối mặt với mình cẩn thận.

      thở dài hơi, cứ như vậy , để cho giải thích cũng nên lời, nhiều năm ở chung cứ như vậy, hồi tưởng lại, lúc mình đến trường, tới nghỉ hè cũng chịu trở về nhà, tìm cớ làm, khi đó đặc biệt chán ghét mà vứt bỏ nhà mình, nhưng tại nhớ đến, muốn tự đập chết mình, trong óc mình rỗng sao.

      Từ thang máy tầng lên, Hoàng Tiểu Phỉ nhìn mình và ba mẹ trong gương, mình xinh đẹp kiều diễm, ba mẹ tựa hồ sợ làm mình mất mặt, đứng cách mình hơi xa, tới lầu 26, hai người bởi vì ở phía sau, phản ứng kịp, thiếu chút nữa để ý tới thang máy.

      “Đây là đâu a, Tiểu Phỉ, toà nhà này cao như vậy, con đừng nghĩ quẩn trong lòng, con có xảy ra điều hay gì, mẹ và ba con sống nổi đâu.” Mẹ Tiểu Phỉ lo lắng đề phòng lâu, thấy con mang mình đến chỗ xa lạ này, lại là tầng cao như vậy, sợ con nghĩ quẩn, lên tiếng.

      Hoàng Tiểu Phỉ đầu hắc tuyến.

      “Ba mẹ, mọi người nghĩ gì vậy.” Từ thang máy ra, lấy chìa khoá mở cửa, là cửa sắt màu đen, vợ chồng lão Hoàng có chút ngây ngốc đứng bên ngoài.

      vào nhìn xem, ba mẹ thích .” Hoàng Tiểu Phỉ tiến vào ngôi nhà, mở đèn, bên trong dọn dẹp rất sạch , sàn gỗ, phòng bếp rất lớn, mặt chính đều ở hướng nam, phòng khách rất lớn, cũng ở hướng nam, phòng ngủ hơn, dựa vào ánh sáng từ phòng khách, bởi vì là phía nam, cho nên ánh sáng cũng rất tốt.

      Phòng khách có TV treo tường, còn có cái TV cũ chủ nhà chưa bán . Điều duy nhất tốt chính là WC có cửa sổ bên trong.

      Vợ chồng lão Hoàng theo Hoàng Tiểu Phỉ xem từng gian, mò ra ý của con là gì.

      “Tiểu Phỉ, con đổi nhà sao, nơi này cách ra nơi con thuê trước kia, đến công ty có tiện , hơn nữa con chỉ có mình, ở nơi lớn như vậy…” Lão Hoàng còn chưa xong bị mẹ Tiểu Phỉ ra hiệu dám tiếp tục .

      “Nơi này rất tốt, ăn uống thuận tiện, nơi con ở trước kia, mẹ còn lo lắng con nấu ăn được, lớn chút cũng tốt, rộng thoáng, hướng nam ở rất thoải mái, mẹ cảm thấy nơi này rất tốt. Tiền thuê có đắt , nếu đắt tiền cứ , mẹ và ba con mỗi tháng kiếm được cũng ít tiền, ba mẹ đưa cho.” Mẹ Tiểu Phỉ lấy lòng con .

      Hoàng Tiểu Phí đối với lời ba mẹ mà dở khóc dở cười, bất quá quan hệ trước mắt như vậy hoàn toàn đều do tạo thành, băng dày ba thước, cũng chỉ có thể từng bước bước đến, hơn nữa cũng có thói quen làm nũng linh tinh gì đó với ba mẹ mình.

      “Ba mẹ nếu cảm thấy tồi dọn đến đây , con thấy, dưới lầu cũng có nơi bán đồ ăn sáng, đóng chút tiền là được. Bên này dòng người so với nhà chúng ta nhiều hơn, ba mẹ nếu còn muốn bán đồ ăn sáng có thể bán ở ngay dưới lầu, toà nhà này có thang máy, mỗi ngày ra vào cũng tiện.”

      “Đây, đây là cho ba mẹ thuê sao?” Lão Hoàng lập tức cảm động.

      phải.” Hoàng Tiểu Phỉ lên tiếng, liền làm cho lão Hoàng nghẹn lại, ngay sau đó , “Đây là con mua, con cũng dọn đến đây, con ở phòng , ba mẹ ở phòng lớn.”

      “Là mua cho chúng ta.” Ánh mắt lão Hoàng lập tức toả sáng, kích động run run tay, trong nháy mắt cảm thấy cả đời sống uổng phí.

      Mẹ Tiểu Phỉ lại khẩn trương , “Tiểu Phỉ, con lấy tiền ở đâu.”

      “Con đem chiếc xe kia của Triệu Hoa bán , sau này mỗi tháng con trả góp, bây giờ tiền lương của con cũng gần vạn, sao, ba mẹ nếu thấy khó xử, đem nhà cũ cho thuê, cũng có thể hỗ trợ chút.” Nếu trước kia nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi sợ hãi như vậy, nhất định tức giận ra khỏi cửa rồi, hôm nay lại hiếm khi kiên nhẫn giải thích câu.

      Nhìn thấy ba mẹ kích động sờ tới sờ lui, hồi sờ ngăn tủ, hồi sờ cửa, hồi sờ tường, tay kia lại lặng lẽ gạt nước mắt, Hoàng Tiểu Phỉ có chút xấu hổ xoay người, nước mắt cũng bất giác rơi xuống, ngừng lại cũng ngừng được, đột nhiên phát làm việc nhiều năm như vậy, hôm nay là ngày vui nhất của .



      Xán Xán hôm nay cũng , bận muốn chết, đương nhiên thể tham gia hôn lễ của Triệu Hoa.

      Bởi vì ba Xán Xán quyết định phải kết hôn mười tám tháng sáu lịch, mà Xán Xán cũng hy vọng nông trang nhà mình có thể khai trương vào ngày đó, dù sao ba ngày đó là ngày lành, bằng làm chung.

      Làm cho Lưu Tử Quân cũng ham, mỗi ngày thỉnh cầu Lâm Viện đính hôn, tiếc rằng Lâm Viện chết sống đồng ý, mặc kệ Lưu Tử Quân chơi xấu hay lưu mamh, cũng phát , Lưu Tử Quân càng chiến càng hăng, hận thể ở luôn tại nhà Xán Xán.

      Tiệc đính hôn cử hành ở nông thôn.

      Nếu là trước kia vợ chồng Mã Văn Hùng khẳng định đồng ý, nhưng bây giờ bởi vì lần trước chuyện của Vệ Minh Châu cảm thấy đuối lý, có lỗi với thông gia, cho nên thương lượng chuyện công bằng cũng đồng ý.

      Huống hồ nghe con trai phong cảnh bên đó đẹp lắm, hai người cũng muốn đến xem, mặt dưỡng sức mặt dưỡng nhân, vợ chồng Mã Văn Hùng đều thích Xán Xán, hơn nữa vợ chồng lão Cố tốt hơn rất nhiều so với vợ chồng Vệ Đông Hoa.

      Để có qua có lại, Xán Xán cũng phát thiệp mời cho Vệ Đông Hoa, vốn tính mời nhiều người như vậy, nhưng nông trang gia đình cũng khai trương trong ngày đó, nhiều người chút, có nhân khí hơn.

      Cố Xán Xán sau khi tốt nghiệp làm ở trang web Ái Điển, cho nên mời rất nhiều đồng nghiệp ở Ái Điển, Hoàng Tiểu Phi và Vương Sâm đương nhiên cũng được tính.

      Triệu Hoa vì lần trước tiệc cưới long trọng của mình Cố Xán Xán đến cảm thấy tiếc nuối, sau khi kết hôn ta và Vệ Minh Châu trái lại dính nhau như nước sơn, Vệ Minh Châu dù sao cũng mang thai, thể đến bar, chỉ có thể ở nhà, căn nhà ở Tân Thành Hoa Viện vừa mới được trang hoàng xong, thích hợp cho phụ nữ có thai ở, mẹ Triệu Hoa chủ động cầu chăm sóc con dâu mới, ở ngay tại Triệu gia.

      Vệ Minh Châu có chút quen, nhà là căn nhà to hai lầu, so với chỗ này lớn hơn, lúc trước gả cho Mã Liệt cũng ở riêng trong biệt thự, tuy trang trí xa hoa, nhưng rộng thoáng, cũng may mẹ Triệu Hoa quả xem Vệ Minh Châu như thần tài mà phụng dưỡng, chăm sóc vô cùng cẩn thận, khiến cho Vệ Minh Châu cảm thấy rất tốt, cho nên oán giận gì, mỗi lần ba mẹ đến thăm , còn ít lời hay, hai nhà rất hoà hợp.

      Bất quá mỗi ngày ở nhà buồn như vậy, vừa mới bắt đầu hoàn hảo, lâu thấy quen, nghe Triệu Hoa muốn đến nông thôn tham gia tiệc đính hôn của người bạn, lập tức hưng phấn đồng ý, có thể ra ngoài hít thở khí cũng tốt.

      Triệu Hoa chỉ muốn mang Vệ Minh Châu khoe chút, lập tức khởi hành, “Bảo bối, có chút khó xử a, em xinh đẹp như vậy, lại trang điểm, nếu ngày đó em nổi bật hơn chủ nhân người ta hay lắm.”

      Vệ Minh Châu nghe xong trong lòng đắc ý, liền thích loại xấu xa này của Triệu Hoa, thay đổi biện pháp khen mình, vỗ cái, “Đáng ghét.”

      Hai người liếc mắt đưa tình khỏi lăn tới giường, qua ba tháng có thể thỉnh thoảng gì đó, biết đứa con trong bụng Vệ Minh Châu thấy Triệu Hoa vào, có phải hô lên “Chạy mau, phải ba, là chú…” .

      Đảo mắt đến mười tám tháng sáu lịch, Triệu Hoa đắc ý dạt dào chạy xe đưa Vệ Minh Châu tới thông Nguyệt Dương, xe nhìn thấy căn nhà được chỉnh sửa thập phần xinh đẹp kia, Triệu Hoa trong nháy mắt tiếc hận, ngờ Cố Xán Xán có tiền như vậy, về nhà xây biệt thự, bất quá nhìn đến Vệ Minh Châu bên cạnh, loại tiếc hận này lập tức tiêu tán, vợ mới chân chính là phụ nữ xinh đẹp giàu có, nơi này ở nông thôn lại đáng tiền, xây biệt thự cũng phải quá giỏi a.

      Triệu Hoa đậu xe, ân cần mở cửa xe cho Vệ Minh Châu, đưa xuống xe, lúc này Mã Liệt cũng thoả mãn nắm tay Xán Xán ra tiếp khách, bởi vì ông ngoại Xán Xán cũng đến đây.

      Vừa lúc đối diện gặp gỡ Vệ Minh Châu và Triệu Hoa, Vệ Minh Châu khinh thường bạn của Triệu Hoa, còn ở nông thôn, hiển nhiên nghe là ai, cho nên tuyệt đối thể ngờ được, đường đường tổng tài tập đoàn Thịnh Nguyên lại cử hành tiệc đính hôn ở nông thôn, giờ phút này vẻ mặt kinh ngạc hỏi, “Hai người sao lại ở đây?”
      Bạch Phụng, Snow, ngangong11 others thích bài này.

    2. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      hô hô, chương sau chắc hấp dẫn lắm đây :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      honglakmal thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      đọc chương này phấn khích quá.....sau chg này cthay HTP cũng k đến nỗi nào....tra nam TH Đúng là ngu k thể tả
      thank nàng
      honglaksâu béo mập thích bài này.

    4. sâu béo mập

      sâu béo mập New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      đọc chương này thấy nhiều cảm xúc, ba mẹ HTP cuối cùng cũng được nhò con rồi, kết thúc của này chắc đến nỗi nào nhỉ.
      mà chắc đặc sắc đàn đợi đằng sau nhỉ, biết cặp cực phẩm Hoa Châu khi biết xán xán llaf bạn cũ của TH và mã liệt là chồng cũ của VMC hai kẻ dở hơi này phản ứng ra sao nhể:yoyo27::yoyo27:
      quỳnhpinkyhonglak thích bài này.

    5. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 53

      Edit: KateChou

      Triệu Hoa mang Vệ Minh Châu đến là để khoe, nhưng ngờ Vệ Minh Châu lại quen biết Cố Xán Xán và Mã Liệt, hơn nữa vẻ mặt vô cùng kinh hoảng, trong nháy mắt, Triệu Hoa nghĩ đến điều đó lại có chút thể tin được.

      Mơ hồ nhớ chuyện mà Hoàng Tiểu Phỉ cùng mình bát quái về Cố Xán Xán, ấy tìm người đàn ông mặc dù có tiền, nhưng là người đàn ông từng ly hôn, bị vợ của đội nón xanh, kết quả liền ly hôn, lúc ấy còn ác ý đoán rằng người đàn ông đó được

      Mà Vệ Minh Châu cũng từng ly hôn, tuy là chồng ngoại tình cần , ngay cả đứa con cũng nhận, nhưng nếu tiểu tam là người khác Triệu Hoa còn có thể tin tưởng, nhưng nếu là Cố Xán Xán… Triệu Hoa tốt xấu gì ở bên Cố Xán Xán lâu như vậy, tính cách Cố Xán Xán quy mao trung thực, chính là tình trạng bới lông tìm vết, hai người ở chung lâu như vậy cũng chưa từng lên giường… như vậy, ai bảo ấy là tiểu tam, phá hoại gia đình người ta, đó tuyệt đối có khả năng.

      Loại tính tình này Triệu Hoa quen biết Cố Xán Xán lâu như vậy, cũng bởi vì tính cách của tuy quy mao, nhưng , hai là hai, chưa từng dối mình, hơn nữa rất tín nhiệm mình, ngờ vực lung tung vô căn cứ, quen với rất nhàng thoải mái, trước kia có cảm giác, nhưng sau khi chia tay, loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn.

      Thời tuổi trẻ muốn kích thích, nhưng đến tuổi lập gia đình liền phát kỳ thực thầm muốn cuộc sống thoải mái như vậy.

      Đúng là bởi vì cảm giác mất mát kì quái này, khiến cho Triệu Hoa càng muốn ở trước mặt Cố Xán Xán chứng minh mọi thứ, chứng minh mình hạnh phúc, chứng minh mình rất tốt, chứng minh bản thân hề hối hận.

      Bất quá tại có chút xác định được, ra mình có phải nên xuất ở đây hay .

      “Đây là nhà của tôi, hôm nay tôi đính hôn, đương nhiên tôi ở đây.” Cố Xán Xán nhìn Vệ Minh Châu bất chợt cả kinh biết gì.

      Vẻ mặt Mã Liệt lại lo lắng, cho dù ở nhà gây náo loạn với mình, nhưng nơi này là quê nhà của Xán Xán, trưởng bối của Xán Xán đều ở đây, nếu náo loạn dứt, sắc mặt vô cùng tốt.

      Vệ Minh Châu biết vì sao, trước kia cảm thấy Mã Liệt là người hiền lành, tính tình nhu nhược, mình muốn làm gì cũng được, nhưng tại nhìn vẻ mặt của Mã Liệt, nhớ đến lần trước tiện tay ném ra xấp ảnh chụp biết ở đâu ra, khỏi sắc mặt tái nhợt ít, theo bản năng lui về phía sau, dựa chặt vào Triệu Hoa.

      Đầu óc Triệu Hoa dạo qua vòng, cuối cùng cũng quay về, phải người ngu, thành tích ở trường tốt có thể làm đến chức hội trưởng hội sinh viên, làm có thể làm tổng quản lý bộ phận, chỉ số thông minh cũng tốt, nhưng được mẹ cưng chiều từ nên dưỡng ra tính cách có chút xem ai ra gì, loại tính cách này lúc còn trẻ ở trường kiêu ngạo như tước, trái lại cũng rất thích hợp, nữ sinh trong trường liền thích nam sinh vô cùng khinh người này, nhưng đến xã hội, gặp đủ loại thất bại, phát địa cầu xoay quanh chính mình, lúc thiếu mình cũng thay đổi gì liền trở nên có chút chì vì lợi trước mắt.

      Kỳ thực với người, được quá tham lam bị mắc lừa, rất ngu dốt, rất xui xẻo mới phản đối.

      Triệu Hoa tiếp cận Vệ Minh Châu chính là trong lòng có tia tham lam như vậy, cũng dám đường đường chính chính hỏi thăm cái gì, lúc này vội vội vàng vàng kết hôn, cũng tưởng mình được chiếm tiện nghi.

      “Xán Xán, chúc phúc cho buổi đính hôn của em. Đây là vợ Vệ Minh Châu, ấy mang thai, thuận tiện dẫn ấy đến cho khuây khoả.” Triệu Hoa tốt xấu cố giữ, còn chút lý trí cuối cùng, trở mặt với Vệ Minh Châu ở đây, với người ngoài tốt xấu phải giữ thể diện.

      “Cám ơn, lần trước tiệc kết hôn của hai người bận quá được, hôm nay hơi đông người, hai người cứ tuỳ ý tìm chỗ ngồi.” Cố Xán Xán nhìn thấy thái độ có chút mông lung, hay đứa trong bụng Vệ Minh Châu là của Triệu Hoa, vậy chẳng phải là Triệu Hoa đội nón xanh cho Mã Liệt sao, bất quá tính toán thời gian Vệ Minh Châu mang thai, lúc đó Triệu Hoa cùng mình về quê, lúc sau lại quen với Hoàng Tiểu Phỉ, ở giữa lại còn có Vệ Minh Châu rất kỳ quái.

      Triệu Hoa giờ phút này cảm thấy xấu hổ, trong nhát mắt nghĩ thông suốt trước sau, nghe lời của Cố Xán Xán, chẳng khác nào cho mình bậc thang, vội vàng , “Ừ, sức khoẻ Vệ Minh Châu hơi yếu, dẫn ấy hít thở khí mới mẻ chút, chuẩn bị trở về, hai người cần tiếp .”

      “Chậm !”

      Triệu Hoa bỗng dưng cảm thấy sau lưng gió lạnh thổi từng trận, đột nhiên lạnh lẽo, biết vì sao, quay đầu lại liền nhìn thấy ông cụ cao cao gầy nhom, người gầy như que củi này trong tay nắm hai quả cầu sắt quay tròn qua lại, cầu sắt kia bị quay đến sáng bóng, lúc hai quả cầu ma xát còn từ từ phát ra thanh, hai quả cầu sắt kia vừa thấy biết rất nặng, cùng hình dáng bàn tay kia cân xứng.

      Nhưng Triệu Hoa vừa thấy ông cụ này, bị doạ đến mặt trắng bệch.

      ngày đó sựu ăn vô mấy món ăn nhóm mợ bên nhà ngoại của Xán Xán cũng có nguyên nhân, vừa mới được xem ông ngoại Xán Xán chữa bệnh cho người ta, có công nhân núi bị té gãy chân được đưa đến nhà ông ngoại , gào khóc la hét, chỉ thấy ông ngoại đưa tay dùng sức chân người ta chút, nghe được tiếng rắc, sau đó dùng sức kéo, là trước tiên phải bẻ gãy hoàn toàn, sau đó mới sửa lại cho đúng…

      Thanh kia so với tiếng kêu của heo vì khoản đãi Triệu Hoa mà bị giết chết còn thê lương hơn, thành công làm cho Triệu Hoa chút tâm tư ăn uống cũng còn.

      Chỉ mình ông lão cao gầy cũng có áp lực lớn như vậy, chịu nổi ông lão tinh lực cường đại, phía sau còn có mười mấy người đàn ông vạm vỡ dũng mãnh theo, ngoại trừ cậu cả của Xán Xán thân quần áo như nho sam _ nghề thầy tướng số, cậu út mặc áo sơmi _nhân viên công vụ, những cậu khác đều để lộ cơ thể ra ngoài hơn phân nửa, nhìn thế nào cũng tưởng rằng mình tới vùng Sán Đầu ở Quảng Đông, gặp gỡ bang phái nào đó.

      Vệ Minh Châu cũng bị doạ nhảy dựng, tính cảu cũng do mẹ dày công dạy dỗ, cưng chiều vô hạn, chưa gặp qua chuyện, gặp chuyện sợ, vốn nghĩ, nếu đến đây cớ gì phải , bản thân thể mất mặt, nhưng tại cảm thấy khí nổ, thành thành lui vào trong người Triệu Hoa, giống như chuột túi bám lấy ta, hai người càng có vẻ thân mật.

      Trái lại Triệu Hoa lúc này ở trước mặt Xán Xán ân ái, ân ái muốn chết, đây mãi mãi để ý thay đổi, sau khi Triệu Hoa đến Nguyệt Dương thôn làm khách, Cố Hữu Tài liền hăng hái khen ba vợ ông, khoe ông lão như Hoa Đà tái thế, thấy ông lão nhìn thoáng qua bụng Vệ Minh Châu, vẻ mặt lại tốt nhìn mình chằm chằm, chỉ biết ông hiểu lầm rồi.

      Chính mình có chút cặn vã, lúc cùng Xán Xán kết giao còn mờ ám với Hoàng Tiểu Phỉ, nhưng tuyệt đối quá phận như vậy, cũng có ý lừa dối, vội vàng giải thích , “Ông nội, ông hiểu lầm rồi, đây, đây, đứa này là của ta.”

      Triệu Hoa chỉ vào Mã Liệt, biết thân phận của , dám gọi Tiểu Mã, cũng nguyện ý gọi Mã tổng, chỉ có thể gọi tiếng ta. Lời vừa ra khỏi miệng, liền thở dài hơi, rồi đột nhiên cảm thấy được sau lưng đều ẩm ướt (mồ hôi), áp lực người cũng nhất thời .

      Mà Mã Liệt nhát mắt cảm thấy sức hút của Trái Đất người mình cường đại lên, vội vàng giải thích, “ ấy là vợ trước của tôi, nhưng đứa con phải của tôi.”

      Vệ Minh Châu ngờ Triệu Hoa ngay khi bị ông lão nhìn chăm chú lại liền dễ dàng đem mình giao ra, khi mình kết hôn, đối mặt với nhiều khách mời như vậy đều tuyên bố chân thành đứa con là của ta.

      Vệ Minh Châu tại dám đối diện với Mã Liệt nổi giận, nhưng đối với Triệu Hoa dám, lập tức phát ra, “Triệu Hoa, cái gì? sao có thể như vậy?”

      Triệu Hoa trái lại giữ thể diện cho Vệ Minh Châu, nếu ràng, hôm nay nếu công đạo ở đây, lần trước tới là con rể, mấy người cậu nhiệt tình khoản đãi, Triệu Hoa cũng cảm thấy hung hãn đáng sợ, nhưng bây giờ mồ hôi đầy trán.

      “Tôi, tôi lừa Xán Xán, là tôi, tôi xứng với Xán Xán.” Triệu Hoa nghe được tiếng cầu sắt va vào nhau trong tay ông lão càng lúc càng nhanh, chân liền run rẩy.

      Vệ Minh Châu nghe rốt cuộc hiểu, cảm tình chồng mình tham gia phải là tiệc đính hôn của bạn bèm mà là tiệc đính hôn của bạn trước.

      Nghe lời này của Triệu Hoa, Mã Liệt cưới Xán Xán, mà chính mình lại gả cho người bạn trái trước Cố Xán Xán cần… Kỳ thực có thể nghĩ Cố Xán Xán gả cho chồng trước của mình, mình gả cho bạn trai trước của Xán Xán… như vậy có phải dễ chịu chút hay .

      Dù sao tại cả người Vệ Minh Châu cũng tốt lắm, run rẩy đơn, muốn gì cũng được, gương mặt sưng hồng, run rẩy như cái sàng, nhìn Triệu Hoa, lại nhìn Mã Liệt, nhìn Cố Xán Xán, mà câu cũng , trông có vẻ ổn.

      Mà Triệu Hoa chỉ biết sợ hãi, phát Vệ Minh Châu khác thường, muốn vội nguyên nhân.

      “Tôi, tôi chỉ đến chúc phúc cho Xán Xán, có gì, tôi trước.”

      Lôi kéo Vệ Minh Châu cấp tốc biến mất, tự trách mình vừa rồi chịu suy nghĩ, đậu xe ở nơi cao nhất, làm cho khách mời đều có thể nhìn thấy, tại khoảng cách xa, muốn chạy cũng nhanh như vậy.

      “Chậm !”

      Ông lão mãi mãi thay đổi, tới nước này vẫn còn những lời thế này, mặt biểu tình rất nghiêm túc, Triệu Hoa muốn quỳ lạy, đại gia, ngài tha cho tôi , tôi chỉ đến chúc phúc câu thôi.

      “Chàng trai trẻ, người của cậu sức khoẻ tốt lắm, phải chăm sóc bồi dưỡng chút, có rảnh tới chỗ của ta bốc thuốc, đảm bảo thuốc đến bệnh trừ, tốt lấy tiền.” Khi ông ngoại Xán Xán mở miệng chuyện, bày ra vẻ mặt nghiêm túc ấm áp tươi cười gương mặt gầy, thấy thế nào cũng giống mấy người bán hàng đa cấp lừa gạt.

      Cố Xán Xán chỉ biết bệnh cũ của ông ngoại lại tái phát, chưa nhớ ra Triệu Hoa là ai, nhìn thấy người bệnh lừa đến phòng khám của xem bệnh.

      Y học thế gia chính là thịnh vượng phát đạt giọt như vậy!

      “Ông ngoại, ông đến rồi.” Cố Xán Xán vô cùng xin lỗi cười cười với Triệu Hoa, đón tiếp ông ngoại mình, lớn tiếng rống lên câu.

      Ông ngoại lãng tai… mmấy lời vừa rồi Triệu Hoa và Vệ Minh Châu ông đại khái đều nghe thấy.

      đám cậu cũng theo qua, bên người Triệu Hoa lập tức trống , áp lực vẫn còn tồn tại, bởi vì giờ phút này vẻ mặt Vệ Minh Châu phẫn nộ theo dõi .

      “Triệu Hoa, vừa rồi có ý gì?” Vệ Minh Châu rất tức giận, ngay cả chồng cũng kêu, mang luôn tên họ ra gọi.

      Triệu Hoa ngẩng đầu vừa thấy cậu cả của Xán Xán quay đầu nhìn lại, vội vàng kéo Vệ Minh Châu , “ có ý gì, chúng ta trở về .”

      Vệ Minh Châu chịu , nhưng người tới ngày càng đông, nhìn thấy bọn họ ở đây lôi kéo, Vệ Minh Châu cũng hiểu được thích hợp, sức lực của dù sao cũng lớn như Triệu Hoa, bị Triệu Hoa lôi kéo lên xe, lái xe mất.

      xe, sắc mặt Vệ Minh Châu vẫn còn tức giận.

      Triệu Hoa cũng vui, hoàn toàn ngờ trái lại người phụ nữ mình tâm tâm niệm niệm cưới lại là vợ trước của người của Xán Xán.

      Hai người vừa mới ra khỏi thôn, ngay đường lại ầm ĩ lên, oán trách nhau.

      “Họ Triệu kia, nếu sớm với tôi, bạn trước của là người phụ nữ đó, tôi tuyệt đối kết hôn với .” Vệ Minh Châu cảm thấy đồ tốt của mình bị Cố Xán Xán cầm , mà Cố Xán Xán muốn lại cho chính mình, rất nghẹn khuất.

      “Vệ Minh Châu , em phân phải trái , em chồng trước của em ngoại tình mới ly hôn với em, ngay cả đứa con cũng nhận, lòng thương em, chấp nhận xem đứa con trong bụng em như của mình, nhưng kết quả sao, em chỉ Xán Xán câu dẫn chồng em, ấy là dạng người gì, hiểu hơn em.” Triệu Hoa cũng bốc hoả, cảm thấy mình giống như thằng ngốc.

      hỏi em, đứa rốt cuộc là của ai?” Chuyện này nhất định phải hỏi ràng, phải chồng trước Vệ Minh Châu, vậy còn có người đàn ông khác, làm về sau chừng vợ mình ngoại tình.

      Vệ Minh Châu sao biết được, nếu biết gả cho Triệu Hoa.

      phải từng tuyên bố xem đứa con trong bụng tôi như thân sinh, là của ai có quan hệ gì, cũng căn bản là lừa tôi, là đồ lừa đảo.” Hai người ở xe liền cãi nhau, may mà quốc lộ ở Nguyệt Dương thôn xem như bằng phẳng, cũng đông người nên xảy ra vấn đề gì.

      Nhưng sau khi vào thành phố, Vệ Minh Châu liền ầm ĩ đòi về nhà mẹ đẻ, Triệu Hoa nhất định thể để cho Vệ Minh Châu trở về như vậy, vừa muốn trở về cũng muốn trước tiên chuyện ràng, nhưng Vệ Minh Châu cảm xúc vô cùng kích động, “Đây là xe của tôi, tôi muốn đâu , tránh ra.”

      Vệ Minh Châu kích động như vậy xô đẩy Triệu Hoa, may mà ra khỏi quốc lộ ở nông thôn, vào thành phố, xe nhiều hơn, Triệu Hoa chú ý, mắt thấy sắp đâm xe, chỉ có thể tấp vào ven đường, nghe “phanh” tiếng.

      “Bang! Bang! Bang!”

      Pháo ở Nguyệt Dương thôn được sắp xếp ngay ngắn, được đốt lên cùng lúc, cả thông đều chấn động.

      Cố Hữu Tài hôm nay mặc đồ mới tinh, bộ trang phục thời Đường bằng tơ tằm màu xanh da trời, vóc dáng ông thấp, mặt mày bóng loáng, hai nhánh râu môi vểnh lên, nhìn qua có dáng địa chủ.

      Mẹ Xán Xán mặc cái váy màu vàng, nước da bà trắng, dáng cao, người cũng đầy đặn, đứng bên cạnh lão Cố, tựa như trong tiểu phẩm Phan Trường Giang và người hợp tác.

      Đặc biệt vui nhất là mẹ Xán Xán còn mang giày cao gót, nhưng Cố Hữu Tài đặc biệt đắc ý, chút cũng vì chiều cao của mình mà ưu sầu, hai người đứng sân khấu trước sân, Nguyệt Dương thôn lớn, nhà có tiệc vui, toàn bộ thôn đều đến, thôn dân ồn ào , “Lão Cố, ông mới đến bả vai vợ ông a.”

      Cố Hữu Tài ho khan tiếng, đài bố trí microphone, nhất thời khắp sân đều là hồi ho khan, làm cho ông bị chú ý ràng, thanh giọng , “Này, Vương Nhị Sơn, đối với vấn đề của ông, tôi đây cũng muốn cười nhạo kiến thức hạn hẹp của ông, đối với phần kiến thức thiếu hụt của ông, tôi đây hôm nay phổ cập cho ông chút, điều tra internet, nam nữ cao thấp hơn kém nhau 15 li là tốt nhất, chính xác là chênh lệch của tôi đây vùng vợ tôi!”

      Phía dưới cười vang… 15 li này tuyệt đối là nam cao hơn nữ, mà phải là thấp hơn 15 li.

      “Được rồi, được rồi, yên lặng chút, yên lặng chút!” Cố Hữu Tài rất có dáng vẻ, chuyện như lãnh đạo, nghiện a, học tư thái bình thưởng của thôn trưởng, phất phất tay, mọi người còn cười, chút cũng giữ sĩ diện cho, ông chỉ có thể quát, “Đừng cười! Cho tôi chút thể diện, xong sớm chút, ăn cơm sớm chút, đồ ăn còn nấu trong nồi, chờ tôi đây trở mặt đó.”

      Mọi người lúc này mới dừng lại, ý cười vẫn mặt như cũ.

      Mã Văn Hùng và Ngô Ngọc Mai dưới đài, cười gần chết, ông xem như là ông chủ xí nghiệp, là xí nghiệp gia thành công, tham gia vô số diễn thuyết, chưa từng gặp được bài phát biểu vui như vậy.

      Cố Hữu Tài ở , lớn mật nắm tay vợ, mặt tươi như hoa chuyện, làm cho người ta xem cũng rất hạnh phúc, giống như hôm nay phải đính hôn con ông, mà là ông đính hôn vậy.

      “Tôi đây muốn hai chuyện, thứ nhất, hôm nay đáng mừng, thứ hai, hôm nay là ngày đại hỉ đính hôn của con tôi, những lời khác , chỉ hy vọng con hạnh phúc. Thứ ba, hôm nay cũng là ngày sơn trang Tiểu Mi khai trương, cũng mong kiếm được đồng tiền lớn, mỗi ngày ăn được uống được chơi được là đủ. Thứ tư…”

      “Lão Cố, ông hai chuyện, xong rồi.” Thôn dân lại ồn ào.

      “Đừng ngắt lời, điều thứ tư là, đồ ăn của tôi gần cháy rồi, tôi xuống, lập tức mang đồ ăn lên, mọi người tìm vị trí tốt ngồi xuống, thoải mái lấp đầy bụng.” Lão Cố xong, lúc này vỗ tay như sấm dậy.

      Cả Nguyệt Dương thôn đều vang lên thanh vui vẻ, náo nhiệt vô cùng.

      Xán Xán hôm nay mặc rất đẹp, bộ váy lễ phục màu trắng trong sáng, là Mã Liệt cố ý đặt làm theo cầu, Xán Xán vóc dáng xinh, giống ba , may mà dung mạo giống mẹ nhiều hơn, mặt tròn , trông trẻ hơn tuổi, đầu đội vương miện , sáng trông suốt, vương miện này là do Ngô Ngọc Mai tặng, là của mẹ chồng để lại, phía đá kim cương là , đương nhiên tại Cố Xán Xán còn chưa biết, cho nên đội chút áp lực cũng có.

      “Cảm ơn mọi người đến đây.” Cố Xán Xán đến.

      “Xán Xán, hôm nay chị rất đẹp.” Vương Sâm lúc này còn cảm giác ngượng ngùng như trong công ty, cũng gọi Xán Xán là chị Cố, mà gọi thẳng tên, rất chân thành khen ngợi.

      “Cám ơn.” Xán Xán cảm thấy mình và Vương Sâm cũng có gì, ngay từ đầu ràng, cho nên cũng nhăn nhó.

      Hoàng Tiểu Phỉ cười cười, nhiều lời, đứng bên cạnh Vương Sâm, nhìn thấy vẻ thâm tình khi Vương Sâm nhìn Cố Xán Xán, cảm thấy tình cảm là vương bát đản, chiếm được mới nhớ thương, có vẻ như vô tâm vô phế tốt.

      Mà bàn khác là bạn học của Xán Xán, vốn mời đủ bàn, nhưng ít người mang theo người nhà đến, vừa vặn đủ bàn, Lâm Viện cũng là bạn học của Xán Xán, đương nhiên ngồi ở bàn này, bất quá có chút xấu hổ, bởi vì Lưu Khải cũng đến, chỉ đến đây, còn dẫn theo nữ sinh, giới thiệu là con của giáo sư dạy lịch sử. khí bạn học có chút xấu hổ, thấy Lâm Viện và Lưu Khải ánh mắt quái dị, dù sao lúc trước mọi người ai chẳng biết Lưu Khải theo đuổi Lâm đại mỹ nữ vất vả bao nhiêu, nơi có thân ảnh của Lâm đại mỹ nữ nhất định có Lưu Khải, Lưu Khải gia cảnh tốt, vẻ ngoài cũng phong lưu phóng khoáng, xem như viên ngọc trong trường, nhất là si tình của , tuyệt đối làm tăng thêm vài phần.

      Nhưng tại, ngay trước mặt Lâm Viện vô cùng cẩn thận vì bên người ta bị chen vào kia, kia có vẻ khéo léo, mắt to, mặt trái xoan, làn da đặc biệt trắng, cười rộ lên rất ngọt ngào, thoạt nhìn đặc biệt bé, nghe là 9x, so với bạn học ngồi cùng bàn khác hẳn nhau.

      Ngay từ đầu mọi người chú ý, an bài cho Lâm Viện và Lưu Khải ngồi cùng nhau, Lưu Khải chỉ có thể xấu hổ với Lâm Viện, “Tiểu Lộ là con của bạn mẹ , tuổi còn , mẹ bảo chăm sóc ấy.”

      Lâm Viện thời gian trước bị bệnh, cả người thoạt nhìn gầy chút, sắc mặt cũng tái nhợt chút, phô trương như lúc trước, chỉ đeo đồ trang sức trang nhã, tóm lại thoạt nhìn có điên như trước kia, tươi cười cũng thản nhiên, tựa hồ có gì đó giống, nhưng được là gì, dù sao Lưu Khải cảm thấy tại Lâm Viện rất đẹp, nhưng ngồi bên cạnh mực ỷ lại chính mình, lại thể chăm sóc, chỉ có thể bớt thời gian câu.

      Bên kia Lưu Tử Quân bởi vì tiệc đính hôn của bạn thân đương nhiên phải bận bịu giúp đỡ, rất vất vảmới xong, đến xem vợ mình, xa nhìn thấy cư nhiên có người bên trái gắp thức ăn cho , bên phải còn muốn chạm vào vợ mình, liền nổi giận, nghĩ nghĩ vọt vào bếp, tìm Cố ba lấy chén canh, mới ra.

      “Vợ, canh gà hầm ngon lắm, em uống trước chút, lấy mỡ ra rồi, ngấy nhưng ngọt.” Lưu Tử Quân tuỳ tiện đem canh gà bưng tới trước mặt Lâm Viện, vẻ mặt lấy lòng tươi cười, trong mắt cũng chỉ có Lâm Viện, những người khác hoàn toàn thèm nhìn đến.

      Trước kia đây là hành động đặc biệt của Lưu Khải, đương nhiên Lưu Khải có gọi vợ trắng trợn như vậy, nhưng thường xuyên đưa đồ ăn, đưa ô, đưa thư, có thể tặng đều tặng…

      Sắc mặt Lưu Khải lập tức ổn, thậm chí có chút phẫn nộ, cảm thấy biết nhiều năm theo đuổi này, bị phản đối, làm trung gian giữa mẹ và Lâm Viện mệt chết, nhưng cố gắng, vì có thể tới gặp Lâm Viện, thể dẫn theo mẹ giới thiệu.

      Nhưng ngay cả cũng phát giác, gắp món ăn cho động tác tự nhiên cỡ nào, tựa như lúc trước gắp cho Lâm Viện vậy.

      Trước kia Lâm Viện nhất định cùng Lưu Tử Quân ầm ĩ câu, hôm nay lại phá lệ, bưng chén canh gà lên uống từng ngụm, sau khi uống xong, liền hai mắt đẫm lệ mênh mông nhìn Lưu Tử Quân.

      Tim Lưu Tử Quân tăng tốc, mặt đỏ bừng, “Vợ cần quá cảm động, chỉ chén canh gà mà thôi, về sau chỉ cần em muốn ăn, mỗi ngày đều hầm cho em.”

      Nước mắt Lâm Viện nóng hổi rơi xuống từng giọt từng giọt, đứng lên chạy , Xán Xán còn tưởng phát sinh chuyện gì, đuổi theo, chỉ thấy hoá ra ở phía sau phòng bếp, hẳn là khóc thầm, Xán Xán đến bên cạnh Lâm Viện, vừa mới nghĩ muốn co cái ôm bảo hộ, liền thấy Lâm Viện phun ra ngụm nước lạnh, hô, “Bỏng chết lão nương!”
      Last edited by a moderator: 10/12/14
      Bạch Phụng, Snow, mal9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :