[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      :yoyo60:chị ý là nữ 9 mà, dám ép duyên nè, còn j mà chị nhờ phúc tam biểu tiểu thư kia nè, k biết ngượng t ghét đám này
      honglaklinhdiep17 thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 11.2
      Edit:Trinhsnow
      "Nếu nàng muốn làm thiếp, ta nghĩ biện pháp nâng nàng làm bình thê." Tiêu Ngọc Thăng .

      vừa mở miệng, người Triệu gia tất cả đều kinh ngạc trừng mắt nhìn , nhưng chỉ mực nhìn chằm chằm Đường Nguyệt Hàm, về phần Triệu Thanh Nhã, nàng ta rốt cục cũng thay đổi sắc mặt, nắm đấm lặng lẽ nắm chặt lại.

      Vốn dĩ ban đầu, nàng làm chính thê, Nguyệt Hàm chỉ làm thiếp, bởi vì luận theo môn đăng hộ đối, nàng là tiểu thư con vợ cả, mà nàng ta thân là biểu muội, vào phủ nhiều nhất chỉ có thể làm thiếp của Tiêu Ngọc Thăng, bởi vì mọi chuyện như vậy, Tiêu gia mới đáp ứng làm cho tới của cầu hôn, nàng cũng có thể như ý nguyện gả cho Tiêu Ngọc Thăng.

      Ở mặt ngoài, nàng là thừa nhận mình được hưởng lây phúc của Nguyệt Hàm, thuận đường được cưới vào cửa, nhưng thối biểu muội này đáng giận, nhưng lại kiên quyết đem lời này .( Lảm nhảm: bà này có phải bị hoang tưởng nhiều quá k nhỉ)

      Bình thê, điều này đại biểu cho việc địa vị hai người ngang hàng,nàng mặc dù là biểu tỷ của nàng ta, nhưng lại cùng với biểu muội chỉ là đứa con thứ mọi thứ so với nàng đều kém mà địa vị lại ngang nhau?

      ! Nàng cực hận vị biểu muội này mọi thứ đều kém hơn so với mình, hận đối phương mê hoặc Tiêu Ngọc Thăng hào hoa tuấn lãng, nàng ở buổi tối từng lừa biểu muội đem nàng đưa , mua người đem nàng chơi đùa, rồi bán nàng ta vào kỹ viện, vĩnh viễn bao giờ được trở lại, đáng tiếc thành công. (Lảm nhảm: Các nàng có thấy mụ này đầu óc có vấn đề k, lòng dạ nữ nhân này ác quá, t ghét t ghét)

      vất vả để có được cơ hội gả cho Tiêu Ngọc Thăng, nàng tưởng rằng, chỉ cần mình được ngồi vào vị trí chính thê, biểu muội thân là thiếp, cũng chỉ có thể mặc nàng xâu xé, đến lúc đó nàng hảo hảo tra tấn biểu muội.

      Nàng thể tưởng tượng được nàng ta vậy mà lại có lá gan gả, còn làm cho Tiêu Ngọc Thăng sửa miệng muốn nâng nàng ta làm bình thê, cùng với mình cùng ngồi cùng ăn!

      Cỗ hận ý này, bảo nàng sao có thể nào nhẫn được? Nàng phẫn hận nắm chặt nắm đấm, móng tay đều đâm vào trong lòng bàn tay, còn phải nhẫn nhịn, thể phát giận.

      Đường Nguyệt Hàm sắc mặt vô ba nhìn Tiêu Ngọc Thăng, đứng lên : "Được Tiêu công tử để mắt, mặc kệ làm thê hay làm thiếp, Nguyệt Hàm muốn lập gia đình, mong công tử thứ lỗi."

      Tiếng vừa dứt, liền muốn xoay người rời .

      "Đứng lại!" Phía sau truyền đến tiếng đại nhân phẫn nộ ra lệnh."Ngươi nghe lời của chúng ta, cũng ngẫm lại mà xem ai cho tỷ đệ các ngươi ăn ở, nếu có chúng ta, các ngươi sớm lưu lạc đầu đường."

      Ai, nàng vốn nghĩ thêm thời gian mới rời khỏi Triệu gia, thể lường trước được thời gian mà.

      Đường Nguyệt Hàm quay đầu, thoải mái nàng : " như vậy, tỷ đệ chúng ta ăn nhờ ở đậu, thể ăn ở nhà các ngươi như vậy được, mọi thứ đều là các ngươi chi trả."

      Nàng nghiêm túc suy nghĩ, ngẩng đầu : "Như vậy , ta cũng thể để các ngươi chịu thiệt, nhờ trướng phòng tính toán giúp ta, xem chúng ta ăn ở chi tiêu ở đây hết bao nhiêu, toàn bộ ta trả đủ cho Triệu gia."

      Mọi người khỏi kinh ngạc, nghe những lời đại nghịch bất đạo này mà , nàng thế nhưng muốn trả tiền? Chỗ nào có bạc vậy?

      Triệu lão gia cùng đại phu nhân tức giận đến phát run, các biểu tỷ muội khác đều quay ra chửi mắng.

      Cũng đợi bọn họ trả lời, nàng xoay người ly khai, dù sao lời cần nàng đều , chuẩn bị dọn dẹp chút, rời khỏi đám người Triệu gia phiền toái này, nàng có thói quen khi làm là làm đến cùng, làm việc mạnh mẽ vang dội, lựa chọn rời , liền lề mề lãng phí thời gian.

      Ra khỏi phòng, chưa được mấy bước, phía sau lại truyền đến mệnh lệnh.

      "Chậm !"

      Nàng dừng lại, xoay người nhìn về phía Tiêu Ngọc Thăng cùng ra, mặt phẫn nộ mà đến nàng trước mặt, vẻ mặt quái dị nhìn nàng chằm chằm.

      "Nàng thế nhưng dám cự tuyệt ta?" Kia dung nhan tuấn mĩ nhiễm tầng xanh mét, giận dữ, lại vẫn như cũ nhịn xuống."Nàng nên biết, cự tuyệt ta có hậu quả như thế nào?"

      Đối mặt với vẻ mặt đầy lửa giận của ngay kề cận, nương gia bình thường sợ là sớm sợ hãi, nếu chân chính là Đường Nguyệt Hàm cũng đồng dạng khiếp sợ, nhưng nàng phải là Đường Nguyệt Hàm trước đây, loại vẻ giận dữ cùng đe dọa này, nàng còn gặp nhiều hơn, cả đời này thiếu nhất, chính là đe dọa.

      Ngay cả chết nàng còn sợ, nào đem phẫn nộ cũng uy hiếp của để vào mắt?

      "Tam biểu tỉ dung mạo cùng gia thế đều rất xứng đôi với Tiêu thiếu gia, nàng cũng nguyện ý gả cho Tiêu thiếu gia, cửa hôn nhân này vẫn thành, tổn hao gì đến mặt mũi của ngài, Tiêu thiếu gia cần gì phải luẩn quẩn trong lòng?" Lời nàng đều là thành ý, đáng tiếc nghe vào trong tai , liền trở thành lời đại nghịch bất đạo là khiêu khích .

      Nàng thế nhưng sợ ?

      Nàng như vậy, càng làm phẫn nộ, nhưng cũng cảm thấy kinh ngạc, trong lòng lại dâng lên loại lửa nóng dục vọng hiểu được.

      Tiêu Ngọc Thăng cẩn thận xem kỹ nàng, nàng trước kia, rất đẹp, đẹp đến mức động lòng người, nàng tại, tuy rằng vẫn đẹp giống nhau vậy, nhưng lại có điểm hơn chính là cá tính, còn có thành lời loại mị lực khác. Chính mình tại sao lại chưa từng phát ra mặt này?

      Tiêu Ngọc Thăng vốn dĩ còn nổi nóng, cứ như vậy rất nhanh, đem lửa giận áp chế xuống, tỉnh táo lại, tự chủ của luôn luôn rất tốt.

      Tuấn lãng bên môi, nhếch ra mỉm cười mê hoặc người, nụ cười này, có thêm chút cưỡng bức cùng mưu đồ.

      Nụ cười của , ngược lại làm cho Đường Nguyệt Hàm khẽ nhíu mày, cười cái gì? Giận dữ quá thành cười sao?

      "Có ý tứ, nguyên lai nàng lại có tính cách quật cường như vậy .” Ngữ khí của khẽ thay đổi, ý tứ hàm xúc, ánh mắt lại sâu thẳm còn thấy đáy.

      Người này vừa rồi còn tức giận, lúc này lại cao hứng? Nàng lạnh lùng nhìn .

      "Tiêu công tử nếu còn lời khác muốn , xin lỗi tiếp chuyện được, ta còn phải thu thập chút đồ đạc."

      "Hàm muội, nàng tiếc bị Triệu gia đuổi , vẫn muốn cự tuyệt ta?"

      "Đúng vậy." Đáp án của nàng là khẳng định.

      lắc đầu, ánh mắt như xem nương vừa xảo quyệt lại vừa bướng bỉnh.

      "Hàm muội, nàng là nương, lại mang theo đệ đệ, có Triệu gia viện trợ, ngoài ta ra, nàng còn có thể dựa vào ai?"

      Đúng vậy, tin nàng có bao nhiêu năng lực, nhận định rằng Hàm muội chính là nhất thời trong lúc giận dỗi mà thôi.

      "Đa tạ công tử đam ưu, ta tự có tính toán." xong, nàng cúi chào, xoay người rời , hề để ý tới Tiêu Ngọc Thăng.

      Lần này, có gọi nàng lại, nhìn nàng dứt khoát kiên quyết rời , cầu , thuận theo lời vừa thân ảnh kia cứ mờ dần, Tiêu Ngọc Thăng ánh mắt trở nên sắc bén mà sáng tỏ, cúi đầu ——
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky9 others thích bài này.

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      định edit nốt chương 11 nhưng t buồn ngủ quá hic hic, hẹn các nàng ngày mai nha
      honglak thích bài này.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Ta bắt đầu ghét tiêu ngọc thăng này ruồi
      honglak thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      TRa nam lòi đuôi.....hận + phẫn.....ném đá thôi....:yoyo61:....chút nữa thì bị lừa.....tưởng tốt lành lắm.......xì.........:yoyo47:
      honglakTrinhsnow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :