1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      a ngọt ngào thiệt
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. peheosock

      peheosock New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      22
      :yoyo59:hy vọng là còn sóng gió gì đến với chị nữa. Cám ơn ngân nhi edit nha :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Phan Hong HanhNgân Nhi thích bài này.

    3. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      Ngân Nhilinhdiep17 thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 73

      Mẹ Lâm Uyển nói đến chuyện này với một thái độ mấy gay gắt, dù gì cũng là chuyện vui của con gái, nhất thiết phải nghiêm trọng hóa vấn đề làm gì.

      Song lời vừa nói ra lại khiến cho Lâm Uyển thể buồn phiền.Nhân sinh là chuyện quan trọng, cả ba Tằng Tuấn lẫn mẹ đều cảm thấy tốt.

      Lâm Uyển vốn ̣nh nói lên ý kiến của mình, nhưng lúc này lại giống như bị hụt hơi, hồi lâu cũng nói nên lời.

      Mẹ tỏ ra khá thoải mái, nói hết những lời cần nói rồi trở về phòng ngủ.

      Lâm Uyển ngồi ở phòng khách một lúc, trong lòng cực kỳ khó chịu, hơn nữa từ sau khi mang thai, cảm xúc của trở nên ổn ̣nh, có thể là do thay đổi tâm sinh lý, cho nên lúc nào cũng muốn khóc, tâm trạng rất dễ xúc động…

      dám khóc nữa, nếu còn khóc thì chắc mắt sẽ sưng lên mất, lúc đó sao dám ra ngoài gặp mọi người đây.

      ́ gắng hít sâu vài hơi, đem tâm tình ổn ̣nh lại.Chờ về phòng ngủ, Lâm Uyển dường như muốn tiếp thêm dũng khí, liền chạy ra cửa sổ nhìn quang cảnh bên ngoài, lúc này tuyết đã ngừng rơi, nhưng trước cửa phòng vẫn còn in dấu những bước chân của .

      đứng trước cửa, ngây ngốc nhìn những dấu chân kia.Đây là của Tằng Tuấn lưu lại lúc sáng, biết tại sao mình lại nhìn nó, nhưng trong lòng tuy khó chịu, nhìn vào nó lại cảm thấy đỡ buồn hơn rất nhiều…

      Chỉ cần nghĩ đến , nghĩ đến lời nói, thì tựa hồ mọi buồn phiền đều bị tan thành mây khói.

      nhìn ngắm ra bên ngoài thì di động của chợt vang lên một tiếng, là tin nhắn của .

      “Đã về nhà an toàn.”

      Lâm Uyển cay mắt, rất nhanh gọi lại cho .Chờ nhận máy, liền sốt ruột hỏi : “Tay có lạnh , nếu thấy ổn thì lát gọi bác sĩ tới …”

      Tằng Tuấn nhẹ nhàng nói : “ rất ổn.”

      Lâm Uyển nhìn đôi tất hoạt hình của mình, đó là một khuôn mặt tươi cười. cũng ́ gắng cười, ́ gắng dùng giọng điệu thoải mái nhất để nói chuyện với .

      “Em đã nói chuyện với dì chưa?” hỏi.

      Lâm Uyển đáp : “Em nói rồi…Mẹ em phản đối, mẹ rất hài lòng với , chỉ là bà vẫn còn hơi lo lắng mà thôi.” đời này mẹ và Tằng Tuấn là hai người quan trọng nhất đối với , thể để cho hai người phải lo nghĩ về bất cứ chuyện gì.

      “Vậy ngày mai qua được ?” Tằng Tuấn nói khẽ.

      Mẹ của tuy phấn khởi lắm, nhưng cũng phản đối, liền gật đầu nói : “ đến .”

      nhìn ra cửa sổ, lại nhớ ra một chuyện, nói : “Em nghĩ, nếu như lúc ấy em cho vào nhà, vậy sẽ mãi đứng ở đó sao, rồi đợi xe cứu thương đến đưa hả?” Chỉ nghĩ tới thôi là đã thấy sợ, nếu như vẫn ́ chấp từ chối , vậy có thể sẽ cứ đứng bên ngoài mà chết lạnh mất.

      Tằng Tuấn giọng điệu nhẹ nhàng, lại mang thêm phần chắc chắn, nói : “Em sẽ nỡ làm vậy đâu.”

      Tay vẽ vòng tròn lên cửa sổ, trong lòng nghĩ thầm, quả thật là có đau lòng, bởi vì rất thích , cho nên đau lòng thì có gì mà đúng chứ…

      Tuy vậy Lâm Uyển vẫn cảm thấy cam lòng mà thừa nhận, người này giống như bóc mẽ vậy.Nhưng lại vô dụng nói được gì, nhịn được nhõng nhẽo với một chút.

      Nói chuyện phiếm vài câu, Lâm Uyển lại để điện thoại xuống rồi nằm giường, bất tri bất giác lại ngủ mất.

      Mẹ Lâm Uyển tuy rằng tâm trạng tốt, nhưng buổi trưa vẫn gọi dạy ăn cơm.

      Đến bữa cơm tối, Lâm Uyển mới cẩn thận nói : “Mẹ, ngày mai Tằng Tuấn muốn đến đây, ấy muốn cùng mẹ bàn về chuyện kết hôn.”

      Mẹ dọn xong đồ ăn thì thở dài, bất đắc dĩ nói : “Được rồi.” Nói xong, bà lại nhắc nhở : “Lâm Uyển à, mẹ rất hiểu con, từ nhỏ ba con đã thương con, ba mẹ lại thường cãi nhau nên chú ý đến con được, quả thật từ nhỏ đến giờ con chưa từng được người khác cưng chiều che chở, mẹ…”

      Mẹ Lâm Uyển dường như biết phải nói như thế nào : “Chỉ sợ người ta cho con ngọt ngào, con liền trao hết thương tin tưởng của mình cho người ta…”

      Vương Kiến chính là ví dụ lớn nhất cho việc này.

      Hiện tại, điều kiện của người kia tốt như vậy, mẹ Lâm Uyển sao mà lo cho được, hơn nữa, bà thấy được, Lâm Uyển để ý đến Tằng Tuấn nhiều hơn Vương Kiến kia rất nhiều.

      Lâm Uyển đáp : “Mẹ, con đã suy nghĩ rất kỹ rồi, mặc kệ cuối cùng có ra sao, con vẫn sẽ chấp nhận, mấy chuyện đó con đều đã chuẩn bị tâm lý rồi, mẹ đừng quá lo lắng.”

      Mẹ Lâm Uyển lúc này mới nói nữa.

      Vì đã nói chuyện ổn thỏa được với mẹ, cho nên đêm này Lâm Uyển ngủ rất ngon.Tính của là vậy, cầm được thì cũng buông được, nếu đã chấp nhận thì sẽ bận tâm lo nghĩ nữa.

      Ngày hôm sau Lâm Uyển dậy từ rất sớm, đây là lần thứ hai Tằng Tuấn đến nhà, nhưng lần này lại là đến để hỏi cưới.Mẹ Lâm Uyển tuy đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn tránh khỏi hồi hộp, hôm nay bà mặc một bộ quần áo rất lịch sự.

      Tằng Tuấn lúc đến nhà thì mang theo rất nhiều lễ vật, đây cũng là lần đầu tiên chuẩn bị quà tặng một cách trân trọng cho người khác, hơn nữa đây còn coi như là sính lễ, cho nên lại càng thêm tỉ mỉ cẩn thận.
      Last edited: 25/5/17
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris26 others thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 73 (tiếp)

      Trợ lý của sau khi đặt lễ vật xuống thì lập tức lui ra ngoài.Trong chốc lát căn phòng trở nên cực kỳ yên tĩnh.

      Mẹ Lâm Uyển bị đống lễ vật kia làm cho kinh ngạc, từng chồng quà tặng đều đã xếp thành một núi nhỏ rồi, tất cả đều được gói bằng giấy màu đỏ.

      Tằng Tuấn vô cùng lễ phép, nhưng Lâm Uyển có thể nhìn ra được sự hồi hộp nét mặt .Đây cũng là lần đầu nhìn thấy bối rối như vậy.Vốn tự trấn an chính mình, nhưng nhìn câu nệ với mẹ làm cho cũng luống cuống theo.

      Ngồi salon, Tằng Tuấn rất chăm chú ngồi lắng nghe.Mẹ Lâm Uyển hề tỏ ra buồn phiền, vẫn thoải mái như trước, phản đối mà cũng nhiệt tình đồng ý.Nói đến ngày kết hôn, mẹ nói : “Dì có ý kiến gì, nhưng chuyện này nhất ̣nh phải chọn ngày đẹp mới được, thể qua loa mà quyết ̣nh được.”

      Lâm Uyển quay sang nhìn Tằng Tuấn.

      Mẹ phải là muốn làm cao, mà là dân ̣a phương thì thường rất hay mê tín.

      “Hay là vậy , cháu tìm người rồi chọn ra mấy ngày, dì cũng vậy, sau đó cùng nhau bàn bạc xem ngày nào thì thích hợp.”

      Tằng Tuấn lập tức gật đầu nói : “Vậy làm phiền dì.”

      lấy bút mang theo người ra, từ từ viết lên giấy.Ngày sinh theo lịch và dương, ngay cả giờ sinh cũng viết chính xác, những thứ khác như nơi làm việc cũng viết hết, chỉ cần mẹ Lâm Uyển nói gì, đều gật đầu đồng ý.

      Mẹ Lâm Uyển làm khó .Ngồi nói chuyện một lúc, bà còn giữ lại ăn cơm trưa.Đồ ăn tuy phong phú như lần đầu tiên, nhưng nói chung vẫn thịt cá đầy đủ.

      Lâm Uyển và Tằng Tuấn tuy đều đã là người trưởng thành, nhưng ở trước mặt mẹ lại nghiêm túc dè dặt như hai học sinh tiểu học vậy.Mẹ Lâm Uyển thấy vậy, bỗng nhiên cảm thấy mềm lòng, nghiêm mặt làm khó hai đứa nhỏ nữa, dù gì bà cũng đồng ý chuyện kết hôn rồi, bây giờ đều là người một nhà, nên vui vẻ vẫn tốt hơn.

      Hơn nữa cơm nước xong, bà lại vài lần nhìn hai người đứng trong phòng bếp, lần nào hai đứa đứng chung cũng rất thân thiết với nhau, cũng khiến cho bà yên tâm hơn một chút.

      Chờ Tằng Tuấn ra về, mẹ Lâm Uyển cầm tờ giấy của , muốn tìm một người để chọn cho hai đứa một ngày kết hôn, nhân tiện xem bát tự của hai đứa có hợp nhau .Bà cũng ngồi yên, ngay sau đó liền nói với Lâm Uyển một tiếng rồi ra ngoài.

      Lâm Uyển buồn chán ngồi trong nhà, mẹ mà xem thầy thì thể nào cũng tối muộn mới về. biết ngoại trừ hỏi về ngày đẹp, chắc chắn bà còn muốn hỏi xem hai người có hợp để kết hôn , lỡ may gặp phải người nào nói ra điềm xấu thì mẹ lại suy nghĩ thôi cho mà xem.

      Trong lòng cũng buồn bực, nhất thời thấy thoải mái lắm.Lại nhớ đến có lần mình đã hẹn Tằng Tuấn ăn một bữa lẩu.Bên ngoài tuyết đã được dọn sạch, liền thay quần áo giày thật ấm rồi chuẩn bị ra ngoài.

      Ra đến bên ngoài, gọi một chiếc xe rồi tới siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, sau đó tới biệt thự của Tằng Tuấn.

      Khu biệt thự của cũng giống khu nhà , mặt đường đã được dọn tuyết sạch sẽ.Tới cửa nhà, bấm chuông cửa, một lát sau Tằng Tuấn ra.

      Cửa vừa mở, liền cười cười giơ lên hai gói to, nói : “Ăn lẩu thôi, lần trước đã hẹn với rồi.”

      Tằng Tuấn có chút ngạc nhiên ngoài ý muốn, lập tức đón vào nhà.

      Lâm Uyển coi đây như nhà mình, cởi áo khoác ra, Tằng Tuấn nhận lấy rồi giúp treo lên, khăn quàng và mũ cũng vậy.

      Lâm Uyển muốn vào phòng bếp thì lại bị ôm lấy, dùng hai má cọ cọ lên mặt .Lâm Uyển vừa ở bên ngoài vào nên mặt hơi lạnh, đưa tay nắm lấy cằm , Lâm Uyển nghiêng đầu qua, thân mật hôn .

      Buông Lâm Uyển ra, Tằng Tuấn liền nhận lấy túi đồ ăn trong tay .Sau đó gọi điện cho nhân viên của mình, ngay lập tức đã có người tới đây, đem nguyên liệu nấu ăn mang .

      Lâm Uyển vốn còn muốn hai người vừa thân mật ôm hôn vừa chuẩn bị đồ ăn, nhưng thấy Tằng Tuấn an bài như vậy rồi, cũng đành ngồi salon với , chờ nhân viên làm xong rồi dọn ra bàn.

      Tằng Tuấn dán chặt người vào Lâm Uyển, tay khẽ vuốt ve lên lưng .Lâm Uyển thoải mái híp mắt như một con mèo, một lúc sau, lại nằm xuống đùi Tằng Tuấn, được mát xa bả vai và cánh tay.

      nhẹ nhàng nói với : “Mẹ em tìm người để hỏi ngày, có thể sẽ còn thuận tiện xem bát tự của chúng ta, em rất lo, nhỡ người kia lại nói vận số chúng ta hợp nhau thì sao…” mở to mắt nhìn Tằng Tuấn.

      Tằng Tuấn chỉ khẽ cười nhìn .Lâm Uyển bị nhìn đến đỏ cả mặt, bĩu môi làm nũng nói : “ thì sao, gấp việc chọn ngày sao hả?”

      đã mời một sư thầy ở chùa XX rồi.”

      Lâm Uyển tò mò nói : “Chỗ đó mà cũng làm mấy chuyện này sao?”

      Nói xong, Lâm Uyển chợt nhớ tới một chuyện, nhìn xung quanh một hồi rồi khó hiểu hỏi : “Đại Mao Nhị Mao đâu rồi?”

      “Vì em mang thai, nên đã đưa chúng tới Bắc Kinh rồi.”

      Lâm Uyển khẽ than thở, tiếc nuối nói : “Hai nhóc đó chắc là buồn lắm đây.”

      “Lúc em có ở đây, cũng rất buồn.” Tằng Tuấn vuốt trán , rất ít khi nói những câu như vậy, nhưng gần đây phát hiện ra rằng bắt đầu nói những điều này một cách rất trôi chảy và tự nhiên.

      Lâm Uyển ngẩng lên, lấy ngón tay chỉ chỉ lên mũi .

      Tằng Tuấn lại nói : “Hôm nay có mấy mẫu thiệp cưới được đưa đến, để lấy cho em xem.”

      Lâm Uyển giật mình : “Nhanh vậy sao?” Người này phải là sau khi trở về, liền vội vội vàng vàng mua mấy thứ này đấy chứ. cũng quá gấp gáp rồi!

      Tằng Tuấn nói xong liền lên lầu lấy thiệp mời xuống.Chờ Tằng Tuấn lấy thiệp, Lâm Uyển nhàn hạ dựa nửa người salon nhìn đông nhìn tây.Bỗng nhiên nhìn thấy giá để tạp chí có đặt một quyển sách.

      Chỗ tạp chí đó rất quen thuộc, bên trong đều là báo chí các loại, lúc này lại có một cuốn sách ở đó, làm cho rất tò mò.Hơn nữa thấy cuốn sách có vẻ cũ, chắc là đã đọc rất nhiều lần.

      Ma xui quỷ khiến thế nào mà Lâm Uyển lại qua đó lấy cuốn sách ra. mở ra xem một chút, song đột nhiên lại phát hiện ra trong này có kẹp một cái gì đó.

      tùy tiện lấy vật kia ra xem.Tức thì Lâm Uyển giống như bị sét đánh trúng, ngây ngốc đứng yên một chỗ!

      Đó là một bức ảnh chụp rất mờ, trông rõ lắm.Trong ảnh có một gương mặt rất mơ hồ, vóc dáng của người đó cũng vậy.Trong bầu trời u ám mù mịt, khuôn mặt kia hơi lờ mờ lộ ra.

      Tim của Lâm Uyển chợt cảm thấy co rút, đầu ngón tay như bị một thứ gì đó đâm phải, khiến bàn tay khẽ co lại.

      Tấm ảnh kia lập tức bị rơi xuống đất.
      Last edited: 25/5/17
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris34 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :