1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      Khoai này coi bộ hơi nhừ quá rồi phải. Hot scene có ở hàng hai chục ko editor

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 27
      Editor: OrchidsPham


      Toàn thể bộ máy chính trị của thành phố Danh Tĩnh đều rung động, thành phố đột nhiên nhận được tin tức buổi chiều chuyên cơ đưa tổ điều tra kỷ luật của ủy ban trung ương hạ cánh đến nơi này. Điều này làm sao có thể được chữ? Nơi như chỗ họ, dù thế nào cũng thể có người của ủy ban kiểm tra trung ương đến chứ?


      Nhưng tin tức ủy ban thành phố nhận được cũng là 100% đáng tin, sau tin này, từ phường xã đến thành phố đều khẩn cấp tổ chức họp, thậm chí còn mời các vị cán bộ lãnh đạo cũ từng được tiếp xúc với những người của ủy ban trung ương đến để chỉ đạo kinh nghiệm, nhất thời lòng người hoảng sợ vô cùng, biết là xảy ra vấn đề ở đâu nữa.


      “Xin chào mọi người, trước hết tôi giới thiệu chút, tôi tên Phùng Thư Dân, là phó tổ trưởng của tổ điều tra lần này, bây giờ xin mời tổ trưởng là đồng chí Mạc Duy Khiêm về nhiệm vụ và mục đích lần này của chúng ta.”


      Giữa tiếng vỗ tay của mọi người, Mạc Duy Khiêm cười gật gật đầu.


      “Mọi người cần lo lắng, lần này những đồng chí tham gia hội nghị đều là lãnh đạo ủy ban thanh tra các cấp của tỉnh và thành phố, ra tôi đến Danh Tĩnh thời gian, cũng có đồng chí từng hợp tác với tôi rồi. Vốn chỉ là lần kiểm tra có lệ, ngờ gặp nhiều chuyện như vậy, hơn nữa theo những điều thấy việc cũng phải là , cho nên sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi quyết định báo cáo lại với lãnh đạo cấp . Đối với khối u ác tính này ở Danh Tĩnh, chúng ta nhất định phải đào ra được, nếu tiếng kêu than vang lên tận trời mất.”


      Mạc Duy Khiêm xong, những người phụ trách ủy ban kỷ luật các cấp đều tỏ thái độ quyết tâm và tuyệt đối nghe theo sắp đặt của lãnh đạo cấp . Mạc Duy Khiêm thấy vậy, thái độ cũng rất ấm áp: “Công việc cụ thể cần đến tôi , nhưng có điều kiện hàng đầu, đó chính là hoàn toàn giữ bí mật, tôi cần nhiều lời nữa đúng ?”


      đợi mọi người tỏ thái độ gì thêm, Phùng Thư Dân lại : “Tôi thêm câu nữa, đơn giản chỉ là muốn mọi người phải cực kỳ coi trọng lần điều tra này, theo quần chúng báo lại Danh Tĩnh có bộ phận cán bộ lợi dụng quyền hành trong tay tạo nên thế lực của riêng mình, liên tục làm những chuyện xằng bậy, thậm chí có vài lần trực tiếp uy hiếp tổ trưởng Mạc và người nhà, quả thực là vi phạm nghiêm trọng đến kỷ luật và pháp luật, cho nên chúng ta nhất định phải điều tra kỹ, cần làm triệt để, bắt được con sâu làm rầu nồi canh quyết dừng tay!”


      Mọi người ngồi đó trong lòng đều vô cùng buồn bực: Ai mà ngu ngốc thế chứ? Lại quăng mình vào họng đại bác, nhìn cái kiểu này biết còn kéo ngã thêm bao nhiêu người nữa.


      Sau hội nghị, dựa theo lời Mạc Duy Khiêm vẫn do người của tỉnh và thành phố cử ra hỗ trợ điều tra, đến khi nhìn thấy Lý Minh Hân đứng trong đám người đó cười cười nhìn mình, Mạc Duy Khiêm cũng thân thiết chào hỏi: “ ngờ còn có thể làm việc cùng nhau.”


      Lý Minh Hân cười càng ngọt ngào hơn: “Có thể làm việc với tổ trưởng Mạc là vinh hạnh rất lớn của tôi, khiến tôi học thêm được rất nhiều điều.”


      Mạc Duy Khiêm xua tay: “ cần khách khí như vậy.”


      Sau đó nâng cao giọng với những người xung quanh: “Tôi tin là các vị đứng đây đều là tinh của các đơn vị, cần dông dài thêm về kỷ luật và các hạng mục công việc nữa, nhưng cần phải nhớ rằng trong việc điều tra đừng bỏ thêm cảm xúc cá nhân vào, khi xuất tình trạng đó, tôi lập tức đưa các vị về đơn vị cũ! Đến lúc đó ai cũng đẹp mặt, hiểu cả chưa?”


      Mọi người cùng lên tiếng đồng ý, ai rảnh rỗi mà làm mấy chuyện mất mặt đó chứ? Dù sao bất cứ ai được cử đến đây đều là người có liên lụy nhiều, căn bản đáng phải làm chuyện mật báo gì đó.


      Lý Minh Hân lại cảm thấy lời của Mạc Duy Khiêm thực chất là ám chỉ bản thân ta, phương diện công tác ta luôn tận tâm tận sức, phải ngay cả đời sống tư nhân ngoài công việc cũng bị quản chế đúng ? ta càng muốn để cho Mạc Duy Khiêm nhìn thấy năng lực làm việc của mình, càng muốn chứng kiến ta là người phụ nữ vĩ đại thế nào!


      Cùng lúc đó, bên phía chính phủ Danh Tĩnh cũng toàn lực tìm hiểu xem cuối cùng loại người nào đắc tội với người nhà Mạc Duy Khiêm.


      “Tôi nghe là cha vợ bị người ta dạy dỗ.” vị trưởng phòng .


      Lập tức có người cười ra tiếng: “Mạc Duy Khiêm còn chưa kết hôn mà, đào đâu ra cha vợ?”


      “Đó có thể là cha vợ tương lai!”


      Lúc này thị trưởng Trần Đông Thành gõ gõ cái bàn: “Bây giờ có truy cứu chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì, nếu muốn điều tra lí do cũng chỉ là cái cớ, bảo các ngành chú ý chút, trước khi tổ điều tra rời đừng có gây ra chuyện gì, tan họp!”


      Sau khi Mạc Duy Khiêm chấm dứt hội nghị liền hỏi vệ sĩ về La Duyệt Kỳ, biết được chuyện La Duyệt Kỳ sau khi tan tầm đến bệnh viện thăm Kim Đào, cũng lập tức bảo người chuẩn bị xe đến bệnh viện.


      Khi chiếc xe đứng ở cửa ủy ban thành phố, lại gây ra trận xôn xao, tất cả mọi người ở đây chưa bao giờ thấy chiếc xe này cả, là hiệu Cadillac đấy!


      Nhưng mà cũng có vài người hay xem tin tức biết được, khẽ truyền tai nhau: “Chiếc xe này được giới thiệu tivi đấy, là loại Cadillac chống đạn, phải người có tiền là có thể dùng đâu, đây là biểu thị thân phận, hiểu ?”


      Mạc Duy Khiêm ngồi trong xe nhìn Đổng Nguyên tức giận : “ sợ kẻ thù tìm thấy tôi nên mới cho tôi dùng chiếc xe này phải ?”


      Đổng Nguyên lập tức phủ nhận: “Đừng có thế chứ, tôi cố ý vận chuyển chiếc xe phong cách này đến chuyên để cậu theo đuổi phụ nữ đấy, phí chuyên chở đắt lắm có biết hả? phải là chiếc này có vẻ khiêm tốn rồi sao? Cậu vẫn muốn dùng à?”


      Chiều dài xe hơn 6m mà còn gọi là khiêm tốn? Mạc Duy Khiêm cho rằng chẳng có nhiều lựa chọn có thể đạt tới mục đích giản dị mà.


      Trong bệnh viện lúc này, La Duyệt Kỳ tận tình khuyên bảo Kim Đào đừng lại với Phạm Thanh Lợi nữa, còn bảo Kim Đào cũng đừng nhờ Loan Ninh thêm việc gì, vẫn cảm thấy Loan Ninh đáng ra phải đối đầu với Kim Đào mới đúng. Kim Đào chẳng những thay thế vị trí của , mà quan trọng hơn là danh tiếng của Loan Ninh cũng mất, dựa vào cái gì mà còn muốn giúp Kim Đào chứ? càng nghĩ càng thấy thích hợp, muốn để Kim Đào lại bị thương nên khuyên cách xa Loan Ninh chút.


      “Duyệt Kỳ, em đừng có lo lắng vô cớ nữa, lần này bị đánh hoàn toàn là vì đắc tội với người bao dưỡng Ngô Nguyệt, chuyện Phạm Thanh Lợi chưa nhưng còn Loan Ninh, em có biết cậu ấy giúp làm gì ? Người ta chẳng những mỗi ngày đều gọi điện quan tâm vết thương của , còn chủ động giúp giải quyết chuyện với Ngô Nguyệt, chỉ dùng có 10 vạn dàn xếp xong chuyện này rồi. Bây giờ còn chưa cảm ơn người ta thôi, em còn lời tổn thương như vậy, nếu Loan Ninh mà biết còn mặt mũi nào mà gặp cậu ấy nữa?” Kim Đào căn bản nghe vào tai lời La Duyệt Kỳ , nghĩ rằng Loan Ninh suy nghĩ vì .


      La Duyệt Kỳ vừa sốt ruột lại vừa tức giận: “Sao luôn nghe lời người khác khuyên vậy? Nếu có chuyện gì hối cũng kịp đâu!”


      Kim Đào thở dài : “Duyệt Kỳ, có thể biết phải trái sao? Em nghĩ lại mà xem, dù bây giờ có phong độ tốt nhưng có thể duy trì trạng thái đỉnh cao được bao nhiêu năm chứ? Trong thời gian này xảy ra nhiều chuyện như thế, cũng có điều có thể coi là việc tốt, đó là khiến hiểu được quan trọng của tiền bạc và các mối quan hệ, mà những thứ này hoàn toàn có. Sau ba bốn năm nữa, khi rời khỏi đội, lúc đó muốn buôn bán gì cũng phải có lối mới được. Loan Ninh là người cần, bây giờ dùng chút tiền lôi kéo tình cảm của cậu ta, về sau có thể có được bao nhiêu hồi đáp em có biết ? Đây là chuyện đàn ông, em hiểu đâu, nhờ Loan Ninh hỏi thăm giá cả thị trường rồi, em có biết vì sao Loan Ninh hận ? Vì người ta có mấy tài sản cửa hàng mặt tiền rồi, trước kia thằng ngốc, em thấy đó, người ta như thế mới là tinh mắt đấy!”


      La Duyệt Kỳ còn muốn khuyên thêm nữa nhưng bị Kim Đào ngăn cản: “Em cần khuyên nữa, suy nghĩ kỹ rồi, Mạc Duy Khiêm có thể bắt nạt tới tận đầu đơn giản là vì nhiều tiền hơn , quyền lực cũng lớn hơn , nếu cứ như lúc trước mãi sớm muộn gì cũng cướp được em !”


      La Duyệt Kỳ nổi gì nữa, bản thân làm sao có thể ra miệng rằng lên giường với Mạc Duy Khiêm rồi chứ?


      Đúng lúc này di động vang lên, thấy là Mạc Duy Khiêm gọi tới ấn từ chối nghe.


      “Sao em nghe điện? Là ai gọi tới vậy?”


      “Là Mạc Duy Khiêm.” La Duyệt Kỳ khai báo chi tiết.


      “Đồ trứng thối này đúng là biết xấu hổ mà, em gọi cho hỏi xem ở đâu, tìm ta!” Kim Đào xong định nhảy xuống giường bệnh, La Duyệt Kỳ nhanh chóng ngăn lại.


      “Tôi ở ngay đây, cậu cần sốt ruột như thế!” Mạc Duy Khiêm chậm rãi từ bên ngoài vào.


      Sau khi vào cũng để ý đến Kim Đào, chỉ cười với La Duyệt Kỳ: “Vừa tan tầm em đến đây, chưa ăn cơm chiều đúng ? bảo người làm bữa ăn cho Kim Đào, em về trước , mai còn phải làm nữa.”


      đợi La Duyệt Kỳ gì, Kim Đào phát hỏa: “Họ Mạc, ra ngoài cho tôi, thôi xen vào chuyện của tôi và Duyệt Kỳ , nghĩ là cái gì vậy?”


      Giọng điệu Mạc Duy Khiêm rất bình tĩnh, cũng giận dữ: “Cậu dưỡng thương cho tốt , sau này ít qua lại với Phạm Thanh Lợi và Loan Ninh thôi, cố gắng chút còn có thể được bình an!”


      Kim Đào tức đến nghẹn họng, quay đầu nhìn La Duyệt Kỳ, trong lòng cảm thấy nghi ngờ có phải bị Mạc Duy Khiêm tẩy não rồi nên mới những lời kia hay ? Duyệt Kỳ sao ngẫm lại chuyện gì tốt cho nhất, sao lại hùa theo Mạc Duy Khiêm chứ?


      “Duyệt Kỳ, về sau em cần nghe lời , chẳng có ý tốt đâu!”


      La Duyệt Kỳ lớn tiếng : “Em có!”


      sao lời em và lại giống nhau?” Kim Đào cũng tức giận.


      Mạc Duy Khiêm mặc kệ Kim Đào tức giận thành cái dạng gì, lôi kéo cánh tay chống lên hông của La Duyệt Kỳ dỗ dành: “Duyệt Kỳ, đừng quấy rầy Kim Đào nữa, bây giờ hai người thích hợp chuyện tiếp đâu, sau này còn nhiều thời gian, cần nóng vội mà, thôi em.”


      Kim Đào vô cùng bực tức, lại nhìn đến bữa tối Mạc Duy Khiêm đem đến, lập tức ném thẳng vào sọt rác.


      La Duyệt Kỳ gần như là bị Mạc Duy Khiêm nửa kéo nửa ôm ra khỏi bệnh viện, khiến ngồi lên xe mình, chiếc A8 kia chạy theo phía sau, hai chiếc xe trước sau như thể rêu rao khắp nơi.


      “Sao lại giống em chứ? Em muốn khuyên nhủ Kim Đào, kết quả là bị phá mất rồi!” La Duyệt Kỳ hơi oán giận.


      Mạc Duy Khiêm cũng rất oan uổng: “ cũng ngờ chúng ta lại có chung suy nghĩ như vậy, lời lại giống nhau đến thế. Hôm nay tổ điều tra chính thức đến Danh Tĩnh, mở hội nghị cả ngày, muốn gặp em, Kim Đào cũng có bị thương nặng đâu mà em phải chạy tới thường xuyên như vậy.”


      La Duyệt Kỳ muốn phản bác lời Mạc Duy Khiêm nhưng nghĩ đến quan hệ phức tạp của mình và , lại nhìn bộ dạng mệt nhọc của , cũng nên lời, đều là bản thân tốt mới cho Mạc Duy Khiêm hy vọng, bây giờ sao có thể nhẫn tâm tiếp tục làm tổn thương chứ?


      “Duyệt Kỳ, em ở bên thêm lát được ? Chỉ chuyện thôi cũng được.”


      La Duyệt Kỳ mềm lòng: “ cái gì chứ? Đúng rồi, chiếc xe đưa em dùng quá mức bắt mắt, đồng nghiệp trong đài đều xì xào.”


      “Xì xào cứ xì xào, có gì đâu, chỉ sợ là họ cũng rất hâm mộ đấy!”


      “Vậy chỉ là nhân viên nhà nước, bây giờ lại tự mình triển khai điều tra mà lại dùng mấy cái xe xa hoa thế này, liệu có sao ?” La Duyệt Kỳ hỏi.


      Mạc Duy Khiêm dường như rất vui khi La Duyệt Kỳ quan tâm mình như vậy: “ sao đâu, cần lo lắng, nếu có bị hỏi báo cáo lại là phòng bị kẻ khác tấn công thôi, cũng chẳng sao cả.”


      Tiếp theo còn : “Duyệt Kỳ, chúng ta cùng nhau ăn cơm chiều được ?”


      La Duyệt Kỳ suy nghĩ nhiều liền đồng ý.


      Đổng Nguyên ngồi ở phía trước chỉ chào La Duyệt Kỳ tiếng lúc lên xe, thời gian này vẫn chịu đựng lên tiếng, là muốn nhìn xem Mạc Duy Khiêm làm sao đào được góc tường nhà người ta, kết quả là cả đường tổng kết lại được rằng, ra là dùng bài chân thành tình thâm, yên lặng trả giá, nhưng mà cái trò này bao giờ mới thành công được hả?


      Nhưng mà, dù thầm sốt ruột Mạc Duy Khiêm cũng chẳng thấy biết ơn, sau khi La Duyệt Kỳ đồng ý cùng ăn cơm chiều trực tiếp đuổi Đổng Nguyên xuống xe, để lên xe phía sau về nhà, bản thân cùng La Duyệt Kỳ ăn tối.


      Sau khi ăn xong cơm chiều, có vẻ vẫn còn sớm, Mạc Duy Khiêm nghĩ đến việc: “Duyệt Kỳ, lại cho người kiếm chút thuốc bổ quý hiếm, lát nữa đến chỗ lấy trước rồi mới đưa em về nhé.”


      đừng tiêu tiền nữa, em nhận nổi đâu.”


      “Về sau nhất định tùy tiện mua linh tinh, đây là lần cuối cùng!” Mạc Duy Khiêm cam đoan.


      La Duyệt Kỳ có cách nào đành đồng ý lấy.


      Đợi đến nhà Mạc Duy Khiêm mới biết được cái “ chút” mà chênh lệch với suy nghĩ của tới mức nào, đống thuốc bổ xếp cao nửa tường nhà, cái này quá mức khoa trương rồi!


      “Cả đống này chắc lần mang hết được đâu, mình cứ lấy ít trước, còn mua quà cho em đây, em đợi chút.”


      La Duyệt Kỳ ngồi ở sô pha đợi Mạc Duy Khiêm quay lại lập tức : “Em chưa bao giờ uống thuốc bổ, cần mua cho em.”


      “Thân thể em tốt như vậy còn ăn thuốc bổ gì chứ, là cái này, em mở ra xem .” Mạc Duy Khiêm đưa cho chiếc hộp hình chữ nhật.


      La Duyệt Kỳ muốn nhận món quà này, nhưng lại rất tò mò bên trong là cái gì, nhưng dù có chuẩn bị tâm lý trước cũng vẫn bị rung động .


      hề ngoài dự đoán, bên trong hộp là món trang sức – chiếc vòng cổ kim cương, chữ ở bên ngoài và trong chiếc hộp hiểu được, nhưng viên kim cương lớn như thế cũng khiến người ta vô cùng hoảng hốt rồi, cũng rất dễ dàng đả động đến lòng của phụ nữ.


      La Duyệt Kỳ cũng kinh ngạc vui mừng, nhưng tỉnh táo lại rất nhanh, khép lại chiếc hộp đưa trả cho Mạc Duy Khiêm: “Em cần.” Vốn chưa làm được, sao có thể nhận lễ vật quý như thế này nữa?


      Mạc Duy Khiêm lấy ra vòng cổ với La Duyệt Kỳ: “Đây là tâm ý của dành cho em, chỉ cần em biết phải dùng tiền để làm ô uế em là được, chỉ muốn đem những thứ tốt nhất tặng cho người con thích mà thôi, giúp em mang lên.


      xong liền đưa tay muốn vén tóc La Duyệt Kỳ, mang vào giúp .


      “Mạc Duy Khiêm, đừng như vậy mà, em là chúng ta cần có thêm rắc rối nữa mà, ít nhất phải phân quan hệ nam nữ, sao còn làm thế này chứ!” La Duyệt Kỳ né tránh tay Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm cầm vòng cổ trong tay, giọng điệu hơi mất mát, cũng có cả đau khổ: “Duyệt Kỳ, cũng muốn khống chế bản thân, nhưng điều đó quá khó, nhìn thấy em, nghe được tiếng em, lòng cực kỳ khổ sở, em có biết mỗi buổi tối đều nghĩ đến cảnh tượng đêm đó của chúng ta ? căn bản thể quên được, muốn đem tất cả những điều tốt đẹp nhất thế gian đến cho em, chỉ cần em có thể để ý đến chút thôi!”


      Nhìn Mạc Duy Khiêm cuồng dại như thế, La Duyệt Kỳ nhịn được che miệng khóc, nên làm cái gì bây giờ? Sao có thể độc ác quyết tâm làm tổn thương Mạc Duy Khiêm yếu ớt như vậy chứ?


      Lúc này Mạc Duy Khiêm nhích lại gần, kéo tay La Duyệt Kỳ xuống, hôn : “Duyệt Kỳ, em hãy nghĩ lại xem, cuối cùng em có tình cảm với ? nghĩ chắc chắn là có, nếu phụ nữ thích người đàn ông ấy chắc chắc bao giờ phát sinh quan hệ với ta, cho dù là bất đắc dĩ nhầm bước, cũng dễ dàng buông tha cho người đàn ông đó! Em nhớ lại xem thái độ của em đối với , em dám trong lòng em ư? Em dám em thích chút nào ư? Duyệt Kỳ, chúng ta ở bên nhau được em? Đồng ý với , về sau em còn phải phiền não nữa, cho em cuộc sống hoàn toàn mới, xin em đó, Duyệt Kỳ…”


      Mạc Duy Khiêm càng giọng càng trầm thấp, tiếng dễ nghe mang theo mê hoặc, thái độ khiêm tốn và cố chấp nặng tình dần dần mê hoặc được La Duyệt Kỳ, La Duyệt Kỳ mơ màng để Mạc Duy Khiêm hôn mình, chậm rãi nhắm hai mắt lại.


      Đột nhiên, cảm giác lạnh lẽo khiến La Duyệt Kỳ hơi tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn thấy vòng cổ kim cương kia đeo lên cổ mình, quần áo cũng bị cởi ra quá nửa.


      “Mạc Duy Khiêm, đừng như vậy, để em về nhà được ?” La Duyệt Kỳ nhanh chóng giữ lấy quần áo sắp bị cởi sạch của mình, lại bị Mạc Duy Khiêm kéo ra.


      Mạc Duy Khiêm mạnh mẽ đưa tay mò vào quần lót của La Duyệt Kỳ, xoa ấn, mày mò vô cùng có kỹ xảo, giọng điệu càng thêm êm dịu: “Duyệt Kỳ, mỗi ngày đều muốn em, em là người phụ nữ của , em buông tha Kim Đào , có thể bồi thường cho cậu ta, chuyện sau khi cậu ta nghỉ nghiệp đá bóng cũng có thể đảm bảo, chỉ xin em hãy ở bên . bé ngoan, nghe lời, làm em vui vẻ, đừng từ chối .”


      La Duyệt Kỳ muốn lớn tiếng ngăn cản, lại bị câu chuyện Mạc Duy Khiêm chặn đứng thốt ra lời, đúng vậy, vì sao sau khi lên giường với Mạc Duy Khiêm vẫn có thể thản nhiên đối diện với , ỷ lại như vậy? Chẳng lẽ trong thâm tâm hướng về sao?


      Trong lòng ngoài sợ hãi vẫn là sợ hãi, lúc này thứ nóng bỏng dán lên ngực .


      Mạc Duy Khiêm cúi người hôn mút đôi gò bồng đảo của La Duyệt Kỳ, ngậm lấy chậc chậc mút liếm bầu ngực no đủ, căng tròn, bàn tay tăng tốc hoạt động.


      luồng nhiệt nóng bỏng nhanh chóng tràn ra theo những ngón tay di chuyển của Mạc Duy Khiêm, mặt La Duyệt Kỳ lập tức biến thành mảnh đỏ bừng. Thân thể là đáng sợ, cứ nhũn ra, chiều theo khao khát, cũng khiến cho vô cùng nghi ngờ tình cảm mà dành cho Kim Đào…


      Mạc Duy Khiêm buông thứ non mềm trong miệng ra, hơi rướn người lên, trực tiếp kéo quần lót của La Duyệt Kỳ ra vứt sang bên, gấp gáp đưa thân thể mình chen vào giữa đôi chân thon dài của La Duyệt Kỳ.


      bé ngoan của , về sau chúng ta thể rời nhau nữa.” Tiếng vừa dứt, Mạc Duy Khiêm nhanh nhẹn đẩy người, lần nữa thỏa mãn ước mong…


      Khi bản thân bị nơi chặt chẽ ấm áp của La Duyệt Kỳ ngậm lấy mút chặt, đồng thời cảm nhận được nhịp điệu co rút ngừng trong đầu Mạc Duy Khiêm chỉ có thể nghĩ: Có lẽ làm thần tiên cũng sướng thế này. Chỉ tạm dừng chút, lập tức chạy đua.


      Toàn thân La Duyệt Kỳ như bị lửa đốt, bên trong cơ thể vừa chua xót vừa đau, thỉnh thoảng còn có chút tê dại. Thể xác và tinh thần mâu thuẩn khiến biết theo bên nào. Mà dường như Mạc Duy Khiêm càng lúc càng làm nhanh hơn, càng lúc càng đâm mạnh hơn, như thể phải đem hồn phách đâm bắn ra khỏi cơ thể cũng khiến chẳng còn tâm trí đâu để tự hỏi nữa. Trong thân thể có loại sung sướng tên có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, nhưng luôn luôn thiếu chút, chỉ có thể túm lấy cánh tay Mạc Duy Khiêm, muốn giúp được giải thoát.


      Vẻ mặt Mạc Duy Khiêm càng căng thẳng hơn, lông mày nhíu lại, hơi thở vô cùng gấp gáp rối loạn, nhìn gương mặt đỏ hồng của La Duyệt Kỳ, đôi mắt híp lại, hút sâu hơi, nâng mặt lên để hôn xuống đôi môi đỏ mọng hé mở, túm chặt lấy đầu lưỡi của La Duyệt Kỳ, mút lấy, ở dưới thân lại càng điên cuồng đâm rút, liều mạng đong đưa.


      La Duyệt Kỳ gần như sắp ngất , dưới tốc độ và sức mạnh cực lớn của Mạc Duy Khiêm, ý thức dần dần mơ hồ, chỉ theo bản năng nghênh đón, ngờ như thế lại khiến có thể sung sướng hơn.


      Cổ họng Mạc Duy Khiêm thoát ra tiếng rên mới buông ra chiếc lưỡi đỏ hồng mềm nhũn của La Duyệt Kỳ, lại hôn mút hồi đôi môi La Duyệt Kỳ mới thỏa mãi đến liếm hôn hai trái bóng thịt màu phấn hồng cũng vô cùng non mềm, ngon miệng, làm nó dính dớp đầy nước miếng mới cam tâm buông tha.


      Quỳ gối sô pha ôm lấy La Duyệt Kỳ mất quá nửa tri giác, Mạc Duy Khiêm vốn thỏa mãn lại lần nữa điên cuồng đong đưa, đến tận lúc kiềm được, mới ép chặt vào lưng ghế sô pha, để thứ to lớn vẫn cứng rắn ngâm trong thân thể , luyến tiếc rời. Nhưng giữ tư thế này hồi, cọ xát nửa ngày lại tiếp tục nổi lên khao khát, vì thế lại điên cuồng làm thêm lần nữa mới tính là xong việc.


      Khi La Duyệt Kỳ tỉnh lại phát ra bản thân nằm ở giường rồi, nhớ đến chuyện mình và Mạc Duy Khiêm vừa làm cảm thấy xấu hổ đến cực điểm.


      “Em mệt muốn chết rồi đúng ? Lần này còn khó chịu ?” Giọng của Mạc Duy Khiêm vang lên ngay bên tai khiến La Duyệt Kỳ hoảng sợ quay đầu nhìn lại.


      “Đừng sợ, Duyệt Kỳ. Vừa rồi em đồng ý với rồi, bây giờ thể đổi ý nữa.”


      đồng ý cái gì? La Duyệt Kỳ cố gắng nhớ lại nhưng cũng nhớ ra.


      nhớ ra? Vừa rồi em đồng ý ở bên rồi, từ giờ trở em chính là người phụ nữa của Mạc Duy Khiêm! Duyệt Kỳ, em thể rời khỏi nữa.” Mạc Duy Khiêm lại, bàn tay vẫn dán lên ngực La Duyệt Kỳ nhất thời ngừng xoa niết.


      La Duyệt Kỳ tự nhiên dịch sang bên cạnh, vuốt vuốt cổ họng: “Lời em hề có ấn tượng, em nhớ đồng ý cái gì nữa.”


      Mạc Duy Khiêm dán lại phía , cười như cười: “ nhớ cũng sao, tình trạng của chúng ta bây giờ đủ để lên suy nghĩ của em rồi! bé ngoan, ép em phải lập tức cắt đứt quan hệ với Kim Đào, nhưng cũng hy vọng em tốn quá nhiều thời gian ở bên cậu ta. tháng nhé, tháng sau em cần gặp cậu ta nữa, trong tháng này em hãy với cậu ta !”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Trống trơn có thể viết ra chương này dễ dàng gì. Ông xã ở ngay bên cạnh, Trống trơn cứ viết viết ngừng ngừng, ngừng ngừng viết viết, phòng chống như thể ăn trộm, càng ngừng điểm mặt qua lại Tấn Giang…


      Editor ra suy nghĩ của mình: Chỉ đơn giản là chú ấy quá thâm hiểm (*-*)
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, annie196, minmapmap250516 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 28
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ chớp mắt mấy cái như thể hiểu được ý Mạc Duy Khiêm, tháng gì chứ? Sao việc lại phát triển đến mức này? Còn nữa, sao giọng điệu và thái độ chuyện của người này lại khác biệt đến vậy?


      “Em đồng ý với gì cả, em quyết định cái gì, muốn ở bên ai đều là quyền của em, có quan hệ gì với cả, chẳng lẽ nghĩ em lên giường với có thể quản lý em à?” La Duyệt Kỳ ghét nhất là bị người khác hạn chế, đồng thời cũng phiền lòng tự hỏi cuối cùng bản thân có tình cảm gì với Mạc Duy Khiêm nên giọng điệu quá vui vẻ.


      Mạc Duy Khiêm lập tức nhận ra phạm phải sai lầm, quên mất nha đầu kia là người thích ăn mềm ăn cứng, tính tình rất là ương ngạnh, vì thế chút thay đổi quay trở lại thế yếu như lúc trước.


      “Duyệt Kỳ, em đừng trách . chỉ là rất muốn ở bên em mà nhất thời xúc động mới lời tự kiêu tự đại như vậy. Em yên tâm, ép em, chỉ là em đừng vì từ chối mà luôn luôn phủ định , có thể tính toán bất cứ điều gì, chỉ cần có thể bên em mà thôi. thể chịu nổi việc sau khi chúng ta tiến thêm bước quan hệ em lại vứt bỏ chút do dự!”


      La Duyệt Kỳ chưa từng biết bản thân lại là người thiếu quyết đoán như vậy, vốn dĩ muốn là dù tương lai và Kim Đào có kết quả hay cũng lựa chọn Mạc Duy Khiêm! Đây là giới hạn đạo đức trong lòng , bởi vì người trước mắt này mà phản bội Kim Đào, có cách nào có thể yên tâm thoải mái ở bên !


      Nhưng Mạc Duy Khiêm đối với và người nhà đúng là cọng cỏ cứu mạng, toàn tâm toàn ý vì như vậy, nếu ngoại trừ ơn nghĩa có bất cứ tình cảm của dối, hơn nữa cũng thể chịu nổi dáng vẻ đau khổ cầu xin của Mạc Duy Khiêm.


      cần như vậy, thế này chỉ làm suy nghĩ của em rối loạn thêm thôi, mấy giờ rồi? Em phải về nhà.”


      La Duyệt Kỳ xong lập tức đứng lên tìm quần áo của mình, ngồi ở cạnh giường bắt đầu mặc. Mạc Duy Khiêm quỳ ngồi phía sau La Duyệt Kỳ, ngừng hôn vành tai, bả vai và tấm lưng trần trụi bóng loáng của La Duyệt Kỳ, khẽ : “Duyệt Kỳ, làm khó em, chỉ là thích em mà thôi, xin em em cũng thể mềm lòng được sao? Đừng bắt rời xa em được ? Được ?”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy lời Mạc Duy Khiêm như lời nguyền xoay quanh mình, vì thế trực tiếp đứng lên, né tránh dây dưa của môi lưỡi : “Đừng nữa, bây giờ em chỉ muốn về nhà.”


      “Được, đưa em về, đừng từ chối, nếu lo lắng, sau này tình huống ngày càng ác liệt hơn, bảo vệ của cho em cũng càng phải kín kẽ hơn, phải dùng lí do này để bao biện cho mình mà là tình huống bắt buộc phải thế.”


      xong cũng đứng dậy bắt đầu mặc quần áo, La Duyệt Kỳ biết Mạc Duy Khiêm đùa về chuyện chính , cũng từ chối nữa, chỉ là sau khi mặc xong quần áo cởi chiếc vòng cổ kim cương ra, đặt tủ kê ở đầu giường : “Món quà quý như thế này, em thể nhận được, giữ lại .”


      Mạc Duy Khiêm nghe xong cũng chỉ cười cười, nhiều lời, cũng ép buộc, sau đó cùng La Duyệt Kỳ ra khỏi cửa.


      Ngày hôm sau khi làm, La Duyệt Kỳ cũng quen với ánh mắt tò mò nghiên cứu của đồng nghiệp, giải thích nhiều, chỉ chăm chú làm công việc của mình,


      “Duyệt Kỳ, mọi người đều rất ngạc nhiên tình trạng nay của đấy, chiếc xe sang như thế là của ai vậy? Còn cả cái ngày thường đưa đón nữa.” Tiểu Tề nhịn nhiều ngày, cuối cùng cũng nín được mà hỏi ra.


      La Duyệt Kỳ muốn nhiều lời.


      “Chỉ là người bạn giúp tôi lúc khó khăn thôi, đừng nghĩ nhiều.”


      Tiểu Tề cũng thức thời, hỏi thêm nữa. Nhưng có người lại chẳng chịu bỏ qua.


      “Hazzz, có người vận số quá tốt, có vị hôn phu là ngôi sao bóng đá, còn có đại gia đưa đón, đúng là gương sáng để các chị em trong đài học tập mà!” Phan Minh Minh nhàn rỗi có việc gì liền mát.


      ta vốn tưởng rằng sau khi Kim Đào ngoại tình La Duyệt Kỳ nhất định sa sút tinh thần rất lâu, ngờ chỉ vài ngày sau chiếc xe sang trọng đưa đón, nhìn vẻ ngoài hình như còn có cả vệ sĩ! Đúng là khiến người ta hận đến ngứa răng mà.


      “Tôi là bạn bè giúp đỡ, về phần những lời móc mỉa của những người mãi sợ mệt, người ta thích nghĩ sao cứ nghĩ!” La Duyệt Kỳ bây giờ có cái gì mà chưa thấy qua, muốn cãi nhau với Phan Minh Minh thêm nữa.


      “Tôi có làm gì mà mệt chứ, người bị bàn luận cả ngày cũng chẳng phải là tôi!”


      La Duyệt Kỳ khẽ cười : “Ai mà bàn luận sau lưng người khác chứ? Lại có ai mà bị bàn luận sau lưng? Nếu cả ngày cứ nghĩ đến cái này cũng chẳng có ý nghĩa gì, sống tốt hay tự bản thân biết được là tốt rồi, người khác nghĩ sao cũng quan trọng!”


      Phan Minh Minh thấy đả kích được La Duyêt Kỳ mà còn bị dạy ngược sắc mặt lập tức trở nên khó coi.


      Toàn bộ người trong văn phòng cũng quen với việc hai người cãi cọ rồi, chỉ là ngờ hôm nay La Duyệt Kỳ lại biểu đầy lí trí như vậy, cũng tức giận bùng nổ nên hơi khó thích ứng, thấy có trò hay lại bắt đầu tiếp tục làm việc.


      “La Duyệt Kỳ, có chuyển phát nhanh.” Bảo vệ tòa nhà dắt theo người đến.


      đặt mua gì mà, hơn nữa chuyển phát nhanh bình thường đều giao cho tiếp tân bên dưới nhận chuyển lên cơ mà.


      “Người này đồ vật này quá quý trọng, tiện để tiếp tân nhận, tôi chỉ có thể đưa cậu ta vào, kiểm tra rồi, phải vật gì nguy hiểm!” Bảo vệ giải thích.


      Những người khác lại đầy tò mò, đều nhìn chăm chăm vào hộp chuyển phát nhanh kia.


      La Duyệt Kỳ cũng cảm thấy có lẽ là đưa nhầm rồi, nhận lấy hộp chuyển phát cứ xem xem lại tên và địa chỉ người nhận rồi mới ký tên, sau đó bảo vệ lại đưa người kia rời .


      Cầm hộp quà, cảm nhận những ánh mắt mãnh liệt nhìn mình ở xung quanh, La Duyệt Kỳ cảm thấy nếu mở hộp quà này ngay ở đây biết khiến bao nhiêu người tức giận nữa.


      Tiểu Tề lại dán đến : “Duyệt kỳ, phải là cái này cũng muốn cho chúng tôi xem đấy chứ? Nếu tôi mở ra cho nhé?” Sau đó thấy La Duyệt Kỳ phản đối, lập tức nhận lấy gói quà, vừa cầm trong tay vừa nghĩ cái này nhất định là thứ đồ quý trọng tay hơi run chút.


      Vô cùng cẩn thận cởi bỏ, đến giấy bọc bên ngoài cũng cố sức giữ nó lại hoàn hảo, đợi đến khi mở ra được trán Tiểu Tề đầy mồ hôi.


      Chỉ thấy bên trong là chiếc hộp vô cùng tinh xảo, xinh đẹp, bên cạnh còn để chiếc hộp nữa, vì thế đầu tiên mở chiếc hộp lớn ra trước rồi lập tức kinh sợ hô lên: “Trời ơi, viên kim cương lớn vậy, đây là kim cương đúng ?” Tiểu Tề giơ chiếc vòng cổ kia lên, cẩn thận nhìn.


      Những người khác cũng nhanh chóng vây quanh, muốn xem qua đồ vật quý hiếm này.


      Phan Minh Minh thể ngồi yên, cũng tới nhìn xem, sau đó lớn tiếng : “Ngay cả nhãn hiệu gì cũng có, ai biết là hay giả chứ?” Châu báu cũng có vài nhãn hiệu lớn nhưng chữ viết chiếc hộp này lại chưa thấy bao giờ, là đồ của chỗ nào làm ra còn chưa biết được!


      “Đây là kim cương có chứng nhận HRD, giá trị cần bàn, thứ có cấp bậc cao giám định và dãy số giám định cao như thế này cũng phải người bình thường có thể có đâu.” Chị Thôi phụ trách biên tập lấy giấy chứng nhận giám định trong chiếc hộp kia ra xem rồi ra lời càng khiến người khác giật mình hơn.


      Phan Minh Minh vẫn phục: “Làm sao chị biết được?”


      Chị Thôi cười cười : “Trước kia tôi làm chương trình về trang sức, đối với châu báu từng nghiên cứu qua. HRD là viết tắt cho hội đồng kiểm định tối cao về kim cương của Bỉ, cũng là tiêu chuẩn cao nhất, có quyền lực lớn nhất trong giới kiểm định kim cương thế giới. Cho nên giá trị của viên kim cương này cần đánh giá thêm cũng đủ hiểu rồi. Tiểu La, cần có vệ sĩ đấy, đúng là mang theo tòa biệt tự di động mà!”


      Nhìn dáng vẻ đố kỵ lại hèn mọn của những người xung quanh, La Duyệt Kỳ chỉ cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, ngờ Mạc Duy Khiêm lại cố chấp đưa chiếc vòng cổ này cho như vậy, càng ngờ là viên kim cương này có giá trị cao tới mức vượt xa suy nghĩ của đến thế.


      Tiểu Tề càng thêm nghẹn họng, càng thêm cẩn thận đặt vòng cổ trở về chiếc hộp, chỉ sợ bản thân lỡ tay cái đánh rơi nó có bán mình cũng đền nổi.


      Lúc này có người e hèm hấp dẫn chú ý của mọi người, ra là Vương chủ nhiệm biết vào từ lúc nào.


      “Tiểu La này, tôi thấy vẫn nên về nhà cất cái vòng cổ này thôi, nếu để ở đây ngộ nhỡ có vấn đề gì tốt lắm, đem rồi mọi người cũng cần lo lắng nghi ngờ nữa!”


      La Duyệt kỳ đỏ mặt, biết ý của Vương chủ nhiệm. ra cũng sợ bản thân gặp chuyện may, đến lúc đó cũng chẳng tốt đẹp gì, vì thế cảm ơn chủ nhiệm vương rồi tìm chiếc túi bình thường bỏ chiếc vòng cổ và giấy chứng nhận vào trong.


      Gọi điện cho vệ sĩ chờ mình ở cửa xong mới hơi lo lắng xách túi xuống lầu.


      Đến tận lúc ngồi vào trong xe rồi mới yên tâm, lại lập tức gọi điện cho Mạc Duy Khiêm chỉ trích hành vi của .


      là muốn tặng em, dĩ nhiên là thu về.”


      nghe đơn giản, đây là thứ bình thường sao? Em sắp bị hù chết đây này, bảo em phải để nó ở đâu chứ? Chẳng lẽ vì nó mà em phải mua két sắt à?” La Duyệt Kỳ hơi tức giận, thứ này phải là thứ có thể giữ nổi, đeo cổ khéo mà đầu cũng giữ nổi ấy chứ!


      Ở đầu bên kia điện thoại, Mạc Duy Khiêm cười đến vui vẻ: “Sợ cái gì, chẳng qua chỉ là cái vòng cổ thôi, làm ra là để người ta đeo mà, nếu cả ngày để trong két sắt còn ý nghĩa gì nữa? Bên em có nhiều người như thế mà còn sợ bị cướp hay sao? Cho dù mất cũng sao cả, mất cũ mua cái mới là được.”


      Thứ mà bản thân phấn đấu cả đời cũng mua được mà trong miệng Mạc Duy Khiêm lại thành thứ chẳng đáng đồng! Giọng điệu của Mạc Duy Khiêm suýt nữa kích thích tâm lý hận nhà giàu của La Duyệt Kỳ.


      “Hừ, chủ nhiệm của em cũng nghĩ thế đấy, có tiền thèm để ý nhưng dân chúng bình thường như tụi em có bao giờ thấy thứ này chứ?” La Duyệt Kỳ rất là vui.


      “Được, là tôn trọng nhân dân lao động, xin lỗi, lát nữa còn phải bàn việc với người ta, em có trở lại văn phòng nữa ?” Mạc Duy Khiêm nhanh chóng thay đổi thái độ.


      quay về văn phòng nữa, em định thăm Kim Đào.” La Duyệt Kỳ cũng dấu giếm hành trình của mình.


      Mạc Duy Khiêm yên lặng lát mới : “ biết, em , khuyên nhủ cậu ấy cho tốt, xong việc đến đón em.”


      La Duyệt Kỳ định cần nhưng Mạc Duy Khiêm cúp máy nên đành thôi, ra hôm nay muốn đến gặp để thẳng thắn ra toàn bộ chuyện giữa mình và Mạc Duy Khiêm cho Kim Đào nghe, có cách nào để che dấu tiếp được, loại cảm giác này tra tấn người ta chịu nổi, chẳng bằng thẳng ra.


      Đến bệnh viện, vào phòng bệnh thấy ở đó chỉ có Kim Đào mà huấn luyện viên đội – Ngụy Tân cũng ở bên trong, hai người còn trò chuyện.


      “Duyệt Kỳ, em đến rồi à, mau lại đây ngồi . Huấn luyện viên, giới thiệu với đây là La Duyệt Kỳ bạn của em, cũng từng gặp rồi đấy ạ.”


      Ngụy Tân nhìn nhìn La Duyệt Kỳ : “ xinh đẹp thế này sao tôi có thể quên được chứ.” Sau đó bắt tay La Duyệt Kỳ: “Tôi định đến thăm sớm hơn nhưng sắp xếp được thời gian, may mà tổn thương đến gân cốt.”


      “Huấn luyện viên, ngày mai em có thể xuất viện rồi, đừng có đem vị trí của em cho người khác đấy nhé.” Kim Đào lo lắng nhất chính là việc này.


      “Yên tâm , cậu là tiên phong hoàng kim của đội chúng ta, hơn nửa số trận đấu sau này cậu phải đá tốt đấy, đừng làm uổng phí công sức đào tạo của tôi! Được rồi, tôi quấy rầy cuộc chuyện của vợ chồng son nữa, tôi về trước!”


      Kim Đào cũng vô cùng kích động: “Cám ơn huấn luyện viên, em nhất định phụ kỳ vọng của dành cho em, em đưa ra ngoài.”


      “Đừng đừng, sao có thể để bệnh nhân tiễn khách được chứ?” Ngụy tân lập tức ngăn cản Kim Đào xuống giường.


      La Duyệt Kỳ : “Để em tiễn cho, mau nằm xuống .”


      Kim Đào lúc này mới nằm yên xuống, lại liên tục cảm ơn Ngụy Tân.


      La Duyệt Kỳ cùng đợi thang máy với Ngụy Tân, lúc này Ngụy Tân do dự chút mở miệng : “ ra tôi cũng định chuyện với , biết có rảnh ?”


      La Duyệt Kỳ lập tức gật đầu: “Rảnh, muốn gì vậy?”


      Hai người đến bên, đứng ở cửa sổ hành lang.


      “Bình thường tôi vẫn từ chỗ Kim Đào biết là tình cảm hai người rất tốt, nhưng từ sau khi xảy ra chuyện cảm xúc của Kim Đào cũng ổn định, huấn luyện cũng bị ảnh hưởng nhiều, gần đây lại càng biểu kém hơn trước. Tiểu La, tuy rằng tôi là huấn luyện viên của đội bóng, bất cứ lúc nào cũng phải đặt lợi ích đội bóng lên hàng đầu nhưng Kim Đào đội viên xuất sắc, cậu ấy nhất định có thể phát huy tốt, tương lai cậu cũng cũng vì thế mà thay đổi rất nhiều. Tôi muốn là, phải ủng hộ cậu ấy, là trụ cột tinh thần của cậu ấy, hy vọng có thể tha thứ cho cậu ấy lần, thể để tương lai tốt đẹp của Kim Đào cứ thế mất đúng ? Tuổi cậu ấy cũng còn , nếu có thể giữ vững phong độ đỉnh cao vào năm đó là thu hoạch hết cả danh và lợi đấy, hiểu chứ?”


      La Duyệt Kỳ cúi đầu , Ngụy Tân thấy nhận được câu trả lời đành : “ nhất định phải suy nghĩ kỹ lời tôi, tương lai Kim Đào thành hay bại đều do quyết định đấy.”


      Nhìn Ngụy Tân vào thang máy, La Duyệt Kỳ cực kỳ buồn khổ.


      Ngụy Tân sai, luôn chỉ nghĩ đến khó xử của mình chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc sau khi ra Kim Đào bị đả kích đến cỡ nào, quen với việc Kim Đào ngoan ngoãn nghe lời , quên đặt mình vào hoàn cảnh khác mà suy nghĩ cho .


      Nhưng nếu , chẳng lẽ phải mang theo bí mật này kết hôn với Kim Đào, lừa gạt Kim Đào cả đời ư? Đó là việc đau khổ thế nào chứ? Bản thân cũng vĩnh viễn yên tâm được.


      La Duyệt Kỳ ngừng suy nghĩ nên tiến hay lùi, chỉ có thể buông tha cho kế hoạch lúc đầu, sắp xếp lại cảm xúc của mình mới trở về phòng bệnh.


      Mạc Duy Khiêm ngồi trong văn phòng chờ người mình muốn gặp, trong lòng lại nghĩ phải làm sao nhanh chóng ngăn cách liên hệ của La Duyệt Kỳ và Kim Đào, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy nên cho Kim Đào biết khó mà lui là tốt nhất.


      nghĩ tới đó có người ở bên ngoài gõ cửa.


      “Vào .”


      Cửa bị đẩy ra, phó tổ trưởng Phùng Thư Dân đem theo người vào.


      Đóng cửa xong, Phùng Thư Dân giới thiệu cho Mạc Duy Khiêm: “Duy Khiêm, vị này là đại biểu nhân dân của Danh Tĩnh, là nhà từ thiện và doanh nghiệp nổi tiếng ở Danh Tĩnh, Lưu Dương tiên sinh.”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Trống trơn xin cảm ơn ủng hộ của mọi người, tuy rằng cuối năm trống trơn có nhiều việc thể trả lời bình luận được nhưng vẫn rất chăm chỉ đọc bình luận của mọi người, đương nhiên cũng thấy được tiếng hô rất vang trong những chương Hot….


      Ông xã của trống trơn cũng biết trống trơn viết tiểu thuyết, nhưng mà ấy biết bút danh của trống trơn hay bất cứ tác phẩm nào, có cách nào để ấy đánh giá được!


      Cuối cùng muốn là thân phận của đại thúc đơn giản chỉ là nhân viên nhà nước đâu!


      Editor ra suy nghĩ của mình: Phần lời tác giả ta lược bớt vài chỗ nhé.
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19638 others thích bài này.

    4. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      KD thiểu năng chết dc. Mới nổi lên có chút mà khoe khoang. A main diệt a phụ dở hơi này ngay
      Tuyết NguyệtOrchidsPham thích bài này.

    5. Sue ú

      Sue ú Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      78
      KĐ rồi học đc 1 bài học lớn từ em Loan Ninh này thôi.
      My Lam Lam, Tuyết NguyệtOrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :