1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạch thiếu gia, cưng chiều vợ như mạng - Hạ Lan Âm (Full- Mai có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Bạch thiếu gia

      Chương 26.2


      ấy lấy viên thuốc từ trong túi ra đút cho Quý Nghiên ăn, sau đó bắt đầu xem xét tỉ mỉ khuôn mặt của , vừa suy nghĩ vừa chậc chậc cảm thán, “Bộ dạng trong sáng mỏng manh như thỏ thế này, khẩu vị của Tiểu Thắng Thắng từ lúc nào trở nên thanh đạm như vậy.”

      Y Mạt Thuần cũng là người cực kỳ bao che khuyết điểm cho người của mình, lần trước có nghe mấy tiểu quỷ trong nhà đến người phụ nữ của Bạch Thắng nên cũng rất hiếu kỳ người con có thể ở cạnh Bạch Thắng có dáng vẻ như thế nào, lại ngờ gặp nhau ở tình huống này.

      Thái độ ác liệt đối với Quý Nghiên của Ellen và tên đàn ông cao to kia, đều thu hết vào mắt, nhất là đá của Ellen, cho năm phát súng cũng là rồi.

      Còn Mike, nếu phải là thái độ của cũng tạm coi là ôn hòa nhã nhặn cũng được chết sảng khoái như vậy.

      Y Mạt Thuần đứng dậy, ra ngoài kho hàng, nhiệm vụ của là công thành lui thân, còn kế tiếp chính là chuyện của Bạch Thắng.

      như tiên nữ thoát khỏi bụi trần rời , bóng dáng vừa khuất xe hơi màu đen liền dừng lại trước cửa kho hàng, Bạch Thắng dẫn đầu bước xuống, bóng dáng cao lớn nhanh chóng vào trong kho hàng.

      Lúc Y Mạt Thuần trở lại chiếc Hummer của mình chiếc Ferrari màu lửa đỏ ngừng bên cạnh từ bao giò, tóc ngắn xinh đẹp gợi cảm ngồi ở ghế lái, nhàn nhã nhìn .

      Chiếc Ferrari là loại xe mui trần, Y Mạt Thuần sáng lạn cười tiếng, nhàng nhảy cái liền ngồi vào chỗ kế bên.

      “Đánh nhau?”

      Ứng San liếc mắt liền nhìn ra người có dấu vết từng đánh nhau, thuận miệng hỏi.

      Y Mạt Thuần cười hắc hắc : “Lâu rồi thể bản lĩnh của mình, là sảng khoái.”

      Ứng San: “ đáng thương.”

      Y Mạt Thuần gật đầu liên tục, “Đúng vậy, cái tên Mẫn Cẩn Phong kia quá ghê tởm, mỗi lần em muốn động thủ là ta đều giành trước, cứ như sợ em đoạt danh tiếng của ta vậy. Làm hại em lâu lắm rồi mà vẫn được đánh trận sảng khoái như vậy.”

      “Chị là mấy người đánh với em kìa.” Ứng San như chuyện chảy mây trôi : “Em khi dễ người ta quá mức thê thảm chứ?”

      Đôi mắt của Y Mạt Thuần nhất thời uất ức nhìn chị mình. “Ứng San, tại sao chị lại như vậy chứ? Em là người hòa bình, làm sao có thể khi dễ người khác.”

      Ứng San: “….”

      Ứng San lười phải khinh thường em mình.

      Y Mạt Thuần đột nhiên giống như hiến vật quý, lấy điện thoại di động của mình ra, kiếm tấm hình chụp được ở bên ngoài kho hàng, đưa cho Ứng San.

      “Ứng San, chị bỏ lỡ màn kịch vui rồi, may là em biết nắm bắt thời cơ chụp được, xem , chị nhất định phải cảm ơn em đấy.”

      Ứng San hiển nhiên là có bao nhiêu hứng thú.

      Y Mạt Thuần lại : “Có liên quan đến con trai chị đó.”

      Ứng San nhíu mày, vẻ mặt kia, là giống Bạch Thắng đến mấy phần. Chẳng qua Bạch Thắng là phúc hắc, còn Y Mạt Thuần là phong tình vạn chủng mà thôi.

      Bệnh viện, Quý Nghiên hôn mê suốt ba ngày, rốt cuộc cũng tỉnh lại.

      Lúc tỉnh lại còn chưa có mở mắt, chỉ là mơ mơ màng màng cảm thấy đau rát. Quý Nghiên nhịn được nhíu chặt lông mày. Sau đó liền cảm thấy đầu ngón tay hơi lạnh khẽ xoa lông mi , giống như muốn thay xóa tan hết mọi đau đớn.

      Lông mi Quý Nghiên rung rung mấy cái, từ từ tỉnh lại.

      Vừa mở mắt liền thấy Bạch Thắng ngồi ở bên giường, dung nhan tuấn nhã vẫn y như trong trí nhớ, khóe miệng cong. Quý Nghiên vẫn cảm thấy nụ cười của ấm áp, ít nhất là mỗi lần Bạch Thắng hướng về phía mà cười luôn cảm thấy như vậy. Chỉ là giờ phút này, ánh mắt của lại hiếm khi nào mang theo vẻ tiều tụy.
      Last edited by a moderator: 24/11/14

    2. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Chẳng lẽ cả nhà BT toàn là người tài giỏi, thông minh sao? từ từ khám phá....:yoyo66::yoyo66::yoyo68:
      Last edited: 25/11/14
      honglak thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      bạn đăng 2 chương giống nhau rùi @wjuliet43

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Bạch thiếu c27.1

      Chương 27: Trả thù của Bạch gia.

      “Có đói bụng ?”



      Bạch Thắng mỉm cười đưa mắt nhìn , ngón tay dài vuốt ve mặt , bàn tay luồn vào từng sợi tóc, trong đôi mắt sâu thẳm toát ra tia đau lòng.

      Quý Nghiên yếu đuối lợi hại, đầu óc có chút hỗn độn, biết làm sao tả lời , theo bản năng gật đầu cái.

      Ngủ mê lâu như vậy, lại chịu khổ nhiều như vậy, quả phải dói bụng bình thường.

      Bạch Thắng cũng sớm đoán được, đứng dậy, lẳng lặng cầm lấy bình giữ nhiệt đặt bàn, đổ cháo chuẩn bị sẵn từ sáng ra bát. Phương hướng cửa phòng bệnh cực tốt, tầm nhìn rộng rãi, cửa sổ rất lớn, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống. Quý Nghiên nghiêng đầu nhìn , người đàn ông dịu dàng mà tốt đẹp đứng dưới ánh mặt trời, cảm giác hình như có chỗ nào đó đúng, lại giống như có gì khác lạ, cũng có thể là suy nghĩ nhiều rồi.

      Bạch Thắng trở lại bên giường, đầu tiên đặt bát lên tủ đầu giường, sau đó cẩn thận dìu ngồi dậy, lại bàn ăn, mới bưng chén bàn ăn đến. nhìn húp cháo.

      Sườn mặt Quý Nghiên cực kỳ xinh đẹp, cho dù sắc mặt bây giờ rất kém, cũng che dấu được cảm giác yên tĩnh tốt đẹp này. Bạch Thắng nhớ tới ngày đó ở trong kho hàng, Quý Nghiên bị trói té xuống đất, cả người chật vật chịu nổi, thậm chí cảm nhận được chút khả năng sóng sót, ánh mắt của chợt đau xót. Đến gần mới phát cả người đều bị dây điện bằng kim loại trói chặt, sắc mặt Bạch Thắng đanh lại, toàn thân tản ra tức giận trước nay chưa có. Đáng chết, mấy tên khốn này, lại dám dùng dây điện giật ấy.

      thận trọng ôm lấy Quý Nghiên, hô hấp của yếu ớt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, khóe miệng bị cắn nát, vết máu đỏ tươi ở gương mặt tái nhợt cực kỳ ràng, bên bả vai cũng có rất nhiều máu, nhiễm đỏ đồng phục bệnh nhân màu trắng của , cũng nhiễm đỏ mắt của Bạch Thắng. Lúc đó vừa tức giận vừa tự trách bản thân, trong kho hàng ràng có người tới trước , Bạch Thắng nhìn về phía đống bom nằm trong góc được dỡ bỏ, còn có ba người đàn ông, chết hai bị thương, ánh mắt liền lạnh như Diêm La.

      Kỹ thuật bắn súng của Y Mạt Thuần cực tốt, mỗi phát súng đều bắn vào vị trí trọng yếu, lúc ấy tay chân của Elien và tên đàn ông cao to bị phế, cũng đánh mất năng lực nên có của đàn ông. Ngay cả lúc Sương tra xét vết thương của bọn họ cũng nhịn được thổn thức: “ là ác độc mà!” Nhất là kĩ thuật bắn súng này, cũng TM là quá chuẩn mà! Quả là làm người ta theo kịp ấy!

      Bạch Thắng dư thời gian mà ngẫm nghĩ mấy thứ này, bây giờ Quý Nghiên cần cấp cứu. trầm giọng : “Giải về, cực hình.”

      Cục Quốc An có ba loại hình phạt nghiêm hình, khốc hình, cực hình, nhìn tên và thứ tự sắp xếp cũng biết, trong đó cực hình là tàn khốc nhất mà cũng là biến thái nhất. So với lăng trì xử tử còn hung ác hơn, nó biến thái nhất ở chỗ, mỗi lần đều ngược người ta đến chết sống lại, nhưng để cho bạn tự sát, hơn nữa còn ở lúc bạn chỉ còn lại hơi thở cuối cùng cứu sống bạn, sau đó lại tiếp tục ngược đãi đến chết chết sống sống.

      Sương há hốc mồm, nhìn khuôn mặt đầy sương lạnh của , câu cũng ra. ra Bạch Thắng cực kì tàn nhẫn, hoàn toàn chính là ma quỷ ra từ trong địa ngục, ngoan đến cực hạn. điểm này, cực kỳ giống Đệt Nhất Phu Nhân của các ấy, Ứng San.

      Quý Nghiên ăn được chút, tinh thần cũng khá hơn nhiều, nhớ lại chuyện trước khi hôn me bất tình, khỏi nhìn về phía Bạch Thắng. Lo lắng hỏi: “Chuyện lần này giải quyết làm sao? Bọn họ hình như đều là tới giết , Bạch Thắng, có phải đắc tội người nào hay ?”

      Có lẽ ngay cả Quý Nghiên cũng phát , đây là lần đầu tiên gọi tên Bạch Thắng.

      Bạch Thắng có chút giật mình, người con đó nhìn chằm chằm , ánh mắt trong suốt, chứa quan tâm. chỉ mới vừa tỉnh lại mà câu đầu tiên phải hỏi mình làm sao cứu được ấy, cũng hỏi thương thế của ấy như thế nào, mà là quan tâm đến an nguy của đầu tiên. thậm chí quên mất, những vết thương người mà phải chịu kia đều là bởi vì mà ra. Nếu là những người khác, cho dù oán trách chỉ sợ cũng sớm trốn mất. Quý Nghiên, Quý Nghiên, trong lòng Bạch Thắng hiểu sao chợt rung động, loại tình cảm biết tên nhanh chóng chảy vào trong dòng máu.

      thanh nhã cười tiếng, nhưng giọng lại vô cùng nghiêm túc: “ xảy ra chuyện như vậy nữa.”

      để cho em lại phải chịu tổn thương như vậy nữa, lần là đủ rồi.



      Bạch thiếu c27.2



      Editor : tyvybutchi. Chương 27 .2: Trả thù của Bạch gia.
      Quý Nghiên cũng có nghe ra thâm ý gì, nhíu mày, vẫn có chút yên lòng mà : “Bọn họ nhìn qua cũng lợi hại, nên cẩn thận vẫn hơn.”

      ra quan trọng nhất là tìm ra người đứng phía sau màn, nếu lần này thất bại, người nọ khẳng định còn có thể phái những người khác tới giết Bạch Thắng, thành trị ngọn mà trị được gốc. Quý Nghiên vốn là muốn nhưng lại cảm thấy được tự nhiên khi can thiệp chuyện riêng của người khác quá nhiều, hơn nữa có thể nghĩ tới Bạch Thắng khẳng định cũng nghĩ đến.

      Đúng là, lo lắng quá nhiều.

      Bạch Thắng nhếch môi, giọng mang theo chút hài hước. “Thế nào, em yên lòng về sao?”

      Lời này vừa nghe liền biết có nghĩa khác, huống chi còn dùng cái loại giọng điệu đó mà nữa, mặt Quý Nghiên đỏ lên. Trừng mắt liếc cái, đừng khi dễ người ta như vậy chứ!

      Bộ dạng xù lông đáng .

      Cặp mắt kia nhìn , sạch trong suốt, mang theo chút tạp chất. Ánh sáng rực rỡ lóe lên trong đó, Bạch Thắng cách nào hình dung tâm tình của mình giờ phút này, rất muốn đưa tay che mắt của , như vậy, có lẽ nhịp tim đạp nhanh như thế.

      Lúc Quý Nghiên hôn mê điện thoại của Bạch Thắng nhận được đoạn video, người gửi là của . nghi ngờ mở ra, càng xem vẻ mặt càng lạnh lẽo, tay càng nắm càng chặt, bỗng chốc ánh mắt dừng lại, ánh mắt rơi đến tay Quý Nghiên, tay của gian nan đưa về phía túi, muốn móc ra cái gì đó, sau đó video tạm dừng.

      Bạch Thắng nhìn kỹ chút, nhận ra đó là thuốc nổ cho , trái tim đột ngột chấn động, ý thức được muốn làm cái gì.

      Lúc trước tán thành việc Quý Nghiên luôn vì người khác mà tổn hại đến tánh mạng của mình, nhưng khi chuyện này xảy ra ở người , thấy vì muốn bảo vệ tiếc đồng quy vu tận cùng người đó tim của Bạch Thắng đột nhiên thắt lại, giống như nơi nào đó ở sâu trong lòng đột nhiên bị khuấy động, lần đầu tiên cảm thấy, mình biết thế nào là khó xử.

      Nhất là khi Quý Nghiên yên lặng nằm giường bệnh, nhúc nhích, hô hấp rất yếu ớt, cảm giác được run sợ trong lòng mình. Có phải, nếu như kịp thời chạy tới thể tỉnh lại nữa hay ? Đây là giả thiết thành nhưng lại thành công nhiễu loạn tâm tư bình tĩnh như nước nhiều năm qua của , mấy ngày nay Bạch Thắng đều trông coi ở phòng bệnh, vẫn luôn tự giác nhìn hình ảnh cuối cùng được tạm dừng trong đoạn video ở kho hàng kia, nhìn khuôn mặt tuyệt vọng lại quyết tâm của Quý Nghiên, còn có đồ vật gì đó (thuốc nổ), tất cả đều in sâu vào trong lòng .

      Vừa vặn lúc này truyền đến tin tức Liên Hợp Hội tập kích trụ sở huấn luyện nào đó của quân Mỹ, theo như Mẫn Y Hàm , khi Ứng San biết được chính phủ Mỹ ra tay với Bạch Thắng trong nháy mắt liền tức giận, sau đó liền lập tức dẫn người oanh tạc trị sở huấn luyện gần đó của người ta. Y Mạt Thuần đương nhiên là vui mừng nhất rồi, hai lời liền theo ra trận, bên ngoài cũng ai biết quan hệ của Bạch gia và Liên Hợp Hội, lần này lãnh đạo tiền nhiệm của Liên Hợp Hội và sát thủ đệ nhất quốc tế đồng thời ra tay, phe là có chuẩn bị, phe là hề được báo trước, chỉ thấy phía căn cứ, máy bay chiến đấu lẩn quẩn thành đoàn, hỏa tiễn như mưa mãnh liệt mà rơi xuống, làm cho khói thuốc súng bay đầy đất.

      Liên Hợp Hội nắm trong tay 80% quân hỏa toàn thế giới, uy lực hỏa tiễn đương nhiên cũng là hết sức cường hãn. Chỉ qua vài lượt ném bom oanh tạc, tất cả căn cứ đều gần như trở thành vùng phế tích. Trụ sở huấn luyện của Mỹ đều là những trọng điểm bồi dưỡng tân binh tuổi, kinh nghiệm thực tiễn còn chưa đủ. Chính phủ vì muốn bồi dưỡng ra những nhóm nhân tài cường hãn của quâ mà hao tốn của cải khổng lồ, huấn luyện viên cũng là chọn tốt nhất, còn có rất nhiều vũ khí tân tiến, có thể , hàng năm chính phủ hao phí biết bao nhiêu là nhân lực vật lực tài lực vào những căn cứ này, đó chắc chắn chính là con số kinh người.

      Bị Liên Hợp Hội đánh trận như vậy, tổn thất đương nhiên khó có thể tưởng tượng là nghiêm trọng cỡ nào.

      vậy người ta còn biết nguyên nhân, giới truyền thông liền điên cuồng đưa tin là Liên Hợp Hội phát điên, vô cớ tập kích khủng bố, tiếng mắng mỏ bên ngoài đan thành mảnh, nhưng Ứng San lại chỉ lạnh lùng khẽ hừ, thèm để ý chút nào.

      Dám động đến con trai của bà đây nên sớm phải chuẩn bị xong việc gánh chịu hậu quả.

      Vừa khéo, Bạch Thắng biết được tin tức cũng lạnh lùng khẽ hừ, cuồng vọng lại khí phách câu: “Nếu dám làm phải dám chịu.”
      Last edited by a moderator: 26/11/14
      tú cầu, Mai Trinh, Phong Vũ Yên6 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: bảo vệ em.

      Quý Nghiên bị loại ánh mắt này của nah nhin cho ngại rồi, quả quyết cúi đầu, im lặng húp cháo.

      Bạch thiếu gia đây là áy náy sao?

      ra hoàn toàn cần đâu, mỗi lần trải qua đều gì tốt sau khi tỉnh lại cũng có thể nghiệm ra được rất nhiều thứ, nhất là lan này, tuy đau, nhưng mà cũng cảm thấy mình giác ngộ ra được chút gì đó, hơn nữa, biết đau khổ đều qua rồi, ít nhất mạng vẫn còn đây, nhìn xem vẫn sống rất tốt nha.

      Quý Nghiên rối rắm hồi, long yên uống vài ngụm cháo, cuối cùng vẫn nhịn được, để cái muỗng xuống, nghiên đầu nhìn Bạch Thắng.

      mỉm cười, đôi mắt trong suốt khó khi nào ánh lên tia dí dỏm, “Bạch Thắng, có biết lúc đó, thứ em nghĩ đến đầu tiên là gì ?”

      Kêu được lần đầu, lần hai lần ba cũng liền thuận miệng hơn nhiều.

      Bạch Thắng nhíu mày, có nhiều thú vị nhìn lại .

      Nụ cười Quý Nghiên mở rộng, “Em nghĩ may là họ chỉ dùng điện giật, cho những thứ rắn rết dọa người kia bò lên người em. Em sợ nhất là rắn, nghĩ xem, trường kkhi đó có ít nhất mười con rắn, chỉ nhìn thôi mà em cảm thấy rợn tóc gáy rồi. nếu như chúng nó đều bò qua bò lại người , còn khạc lưỡi với … nếu là em bị hù chết rồi. uy hiếp khủng khiếp như vậy, em biết chuyện cơ mật gì của nếu mà biết, hơn nữa bọn họ lại dùng rắn đối phó với em khẳng định em chống cự nổi mà liền thú nhận rồi.”

      Rắn, chính là sát tinh trong đời mà.

      Quý Nghiên vừa vạn là người thích mơ mộng, chỉ là thôi, nhưng trong đầu cũng tự giác mà ảo tưởng ra ít hình ảnh, trong nháy mắt toàn thân đều nổi cả da gà.

      Bạch Thắng nhìn nụ cười mặt , làm sao mà hiểu Quý Nghiên là an ủi , sợ tự trách bản thân mình. làm sao lại quên mất, thỏ trắng này, là người vô cùng nhạy cảm. Hơn nữa, còn rất khéo hiểu long người.

      Bạch Thắng tự tin : “ .”

      Vẫn là thanh mát lạnh này, nhưng bây giờ lại giống với nước chảy mây trôi trong quá khứ, mà sâu trong từng câu chữ, lại để lộ ra loại kiên định. Là vô cùng kiên định.

      Lần này, Quý Nghiên là ngây ngẩn cả người, ra nhiều như vậy, lực chú ý của Bạch Thắng cũng chỉ nhắm vào câu cuối cùng. Hơn nữa, tại sao lại xác định như vậy, tại sao lại tin chắc mình ra chứ? Chính cũng dám bảo đảm.

      Bạch Thắng liếc mắt liền nhìn ra tâm tư của , cố làm ra vẻ kinh ngạc : “Chẳng lẽ Nghiên Nghiên chịu nhìn rơi vào trong tay người xấu sao?”

      Quý Nghiên theo phản xạ định lắc đầu. nhưng mà nghĩ lại, đúng, lắc đầu quá mức mập mờ, mà gật đầu lại hơi quá mức vô tình, chính cũng cảm thấy tội lỗi.

      Đây vấn đề khó khăn mà. Cho nên , cái gì gọi là chuyện nghệ , cú nhìn Bạch thiếu gia chút liền biết.

      Quý Nghiên và Bạch Thắng biết nhau bao lâu, nhưng cũng lĩnh ngộ được đầy đủ trình độ của học vấn cao thâm này. Dù luyện them vài năm nữa cungxkhoong phải là đối thủ của , cho nên vẫn là nên ngoan ngoãn ngậm miệng là vàng.

      Quý nương vẫn tiếp tục cúi đầu húp cháo, ra nếu nhìn kĩ phát ra, lúc Bạch Thắng ra câu kia tuy rằng có vẻ xảo trá nhưng thực chất dưới đáy mắt lại chợt lóe ánh sang nghiêm túc.

      “Nghiên Nghiên.” Bạch Thắng đột nhiên gọi tiếng.

      Quý Nghiên lần nữa nghiêng đầu, mắt lộ ra nghi hoặc: “Hửm?”

      Bạch Thắng ngồi ngược sáng nên ánh mặt trời màu vàng phủ người , như mực đen cũng được nhuộm vào tầng quang minh. Dung mạo trắng trẻo tuấn nhã, làn da tốt như vậy, ngay cả nhhuw cũng nhịn được mà ghen tỵ.. đôi mắt sâu thẳm vẫn như cái đầm sâu, thâm thúy lại mị hoặc mười phần. khi cặp mắt kia chuyên chú nhìn biết phải phản ứng thế nào, giọng điệu của đột nhiên thấp xuống, trầm trầm rất là nghiêm túc.

      “Đồng ý , về sau đừng làm chuyện như vậy nữa.” , nhưng Quý Nghiên lại rang biết tới chuyện gì.

      Tựa như ở trong kho hang, biết quan hệ của và Bạch Thắng tính là rất thân, nhưng lại khỏi tin tưởng nhất định tới.

      Đây là loại tâm tình cách nào , nó tự nhiên xảy ra mà , lại thể khống chế nó.

      Bạch Thắng: “ biết tâm trạng của em như thế nào khi quyết định liều chết, nhưng lại nhất định có bản lĩnh hơn trong tưởng tượng của em nhiều. bảo vệ em, cho nên, em tuyệt đối được dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình, ngay cả nghĩ đến cũng được. Biết ?
      Chương 28(tiếp) : bảo vệ em.

      Sinh mạng khi mất , thể lấy lại được nữa. cần biết ở trong mắt người khác em là cái gì, nhưng ít ra ở trong mắt , em là tồn tại vô cùng trân quý. Mất , khổ sở, khó chịu. vậy em hãy ở lại bên cạnh , làm Nghiên Nghiên duy nhất của .

      Đầu óc Quý Nghiên lâm vào trạng thái trống rỗng, chỉ có câu kia là ngừng lặp lặp lại: bảo vệ em.

      Lữ Mỹ và Mạnh Thiếu Tuyền cũng từng câu này với , nhưng mà cuối cùng bọn họ cũng làm được, trong cuộc đời này từng quan tâm hai người nhất, cuối cùng đều hẹn mà cùng lấy bảo vệ tặng cho Quý Nhu. Quý Nghiên nghĩ, cả đời này cũng chỉ có mình mới có thể tự bảo vệ mình thôi.

      Từ đó, năm chữ này, sớm bị đá vào trong lãnh cung.

      cho là, nếu có người lại câu này với lần nữa, cũng có bất kì cảm giác gì. Nhưng mà tại sao, khi Bạch Thắng nghiêm túc đến thế bảo vệ em” như vậy long của vẫn tự chủ mà khẽ rung động.

      Cho tới bây giờ Quý Nghiên còn nghĩ tới đoạn cảm tình trước kia nữa, ngay cả bây giờ tối đa cũng cảm thấy, Bạch Thắng là bởi vì chuyện lần này nên muốn bồi thường cho mà thôi. Trải qua mấy lần bị tổn thương, sớm khóa kín trái tim của mình, cất vào trong kho có tầng tầng tường thành bảo vệ rồi, cho dù có mềm long cũng dám lại dễ dàng nếm thử lần nữa.

      sợ bản thân, chịu đựng được nếu bị tổn thương lần nữa. chỉ là giờ phút này, bên trong phòng bệnh phủ đầy ánh mặt trời, người đàn ông tuấn nhã vô song, cùng với tinh khiết như nước, cả hai đều nữa, chỉ lẳng lặng nhìn nhau, trong khí nhàn nhạt ấm áp, thắng được thiên ngôn vạn ngữ.

      Nhưng phần an tĩnh này cũng có là bao lâu, Quý Nghiên liền nhận được điện thoại của Mộc Tây. Nghe tiếng oán trách ở đầu bên kia mới hoảng hốt nhớ tới, mấy ngày rồi mình chưa gọi điện thoại cho Mộc Tây.

      Mộc Tây vội vàng hỏi Quý Nghiên có phải xảy ra chuyện gì rồi hay ? Tại sao Giản Ninh về còn lại chút tin tức cũng có?

      Chuyện này Bạch Thắng cũng với Quý Nghiên, đáng lẽ lần này thwoif gian họ ở Washington là tháng, nhưng bởi vì xảy ra chuyện, ảnh cũng chưa có chụp xong nên Mân Y Thần đặc biệt cho ở lại them nửa tháng. Đến khi thân thể khá hơn chút rồi mới về nước cũng muộn, mà lần này Cục Quốc An là vì tìm Quý Nghiên nên tinh lực cũng bị dời . Bạch Thắng nhận được tin tức, Thôi Đại Sơn thuận lợi trở về nước.

      chuẩn bị đến lúc đó cùng Quý Nghiên trở về.

      Quý Nghiên chưa quen cuộc sống ở đây, đương nhiên từ chối.

      Vừa trải qua phen sống chết nên được nghe thấy giọng Mộc Tây lần nửa, có cảm giác dường như trải qua mấy đời rồi vậy. Quý Nghiên nhịn nổi chua xót nơi chop mũi xuống, lung tung viện lý do để Mộc Tây bớt lo lắng.

      Khi Mộc Tây nghe còn nửa tháng nữa mới có thể về trong nháy mắt liền gào khóc kêu to. Còn có Quý Nghiên làm thức ăn ngon cho ăn, đều bị dày vò cho gầy mấy vòng, nên rất là nhớ Quý Nghiên.

      Quý Nghiên cười khẽ: “ Mình cũng nhớ cậu.”

      Ai ngờ Mộc Tây đột nhiên hỏi: “Bây giờ cậu ở chung với ai vậy hả?”

      Quý Nghiên chậc lưỡi, theo bản năng nhìn về phía Bạch Thắng, nhất thời biết trả lời như thế nào.

      Bạch Thắng ngược lại gì, vẫn như cũ cười như cười nhìn . Quý Nghiên càng cảm thấy Mộc Tây cũng phải là người dễ cho qua mọi chuyện, sau phen bức cung, Quý Nghiên đành bất đắt dĩ, thể làm gì khác hơn là thẳng thắn được khoan hồng.

      Mộc Tây hắc hắc cuwoif gian hai tiếng, rang đánh hơi được tư vị gian tình. Quý Nghiên hết sức im lặng.

      “Đúng rồi, Nghiên Nghiên, mặc dù chắc chắn ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu, nhưng mình cũng phải cho cậu biết tin vô cùng đáng ghét. Hai người cha mẹ kì hoa tuyệt thế kia của cậu bao gồm chú của cậu cũng tới HongKong rồi, ở lại khu biệt thự Vịnh Thiên Thủy, đoán chừng trong thời gian ngắn hẳn rời , cậu nên chuẩn bị tâm lí cho tốt.”
      Last edited: 24/12/14
      tú cầu, Mai Trinh, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :