Một Centimet Ánh Dương - Mặc Bảo Phi Bảo (P.hạ C2)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 8 - Cố nhân trở về (3)

      Đến Thành Đô là buổi tối, Quý Thành Dương bắt đầu chuẩn bị hôm sau rời .

      Noãn Noãn y theo lời với , dùng mọi cách, rốt cuộc khiến mọi người đau đầu đồng ý, để Quý Thành Dương dẫn theo hai bé cùng .

      " có phản ứng cao nguyên đó." Mẹ Noãn Noãn dốc sức khuyên bảo.

      " sao." Noãn Noãn vừa hút khí vừa ăn lẩu xiên que[1], "Ông ngoại đồng ý rồi, ông bảo bác sĩ có kinh nghiệm theo con."

      Cuối cùng, khuyên bảo tuyên cáo thất bại.

      Kỷ Ức ăn cũng nước mắt lưng tròng, cay quá a, lặng lẽ dùng ánh mắt bội phục nhìn Noãn Noãn.

      ........... quá khí phách rồi, quả là sức chiến đấu địch mười.

      Năm giờ sáng hôm sau, bọn họ an vị xe rời khỏi Thành Đô. Suốt quãng đường , hai ngủ say sưa, tới giờ cơm trưa mới tỉnh, ăn vài thứ, Noãn Noãn bắt đầu vui vẻ kéo tay Quý Thành Dương lắc lắc làm nũng, hoặc tự ôm điện thoại lặng lẽ nhắn tin cho lớp trưởng Từ Thanh. Khi Noãn Noãn ôm điện thoại, Kỷ Ức cùng Quý Thành Dương chuyện.

      là mình bồi tiếp ? Kỳ bồi tiếp mình mới đúng.

      Kỷ Ức nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ xe, giọng : " khí bên ngoài nhất định là rất tuyệt."

      "Ừ," Chú tài xế lái xe tiếp lời, "Nhưng cũng rất lạnh. Hai các cháu phải giữ sức, chúng ta lên càng cao so với mặt biển, sợ các cháu tới chiều tối ăn tiêu."

      "Phản ứng cao nguyên?" Mẹ của Noãn Noãn từng qua.

      "Đúng vậy, phản ứng cao nguyên." Tài xế cười, "Bất quá chúng ta có bác sĩ theo, so với những người tự lái xe du ngoạn tốt hơn nhiều."

      gật đầu.

      Muốn hỏi nơi sắp tới chơi vui , lại sợ tài xế cảm thấy mình phiền, nên hỏi tiếp nữa.

      Mà chú lái xe có vẻ rất thích chuyện, còn giải thích thêm hồi, đôi khi bình thường sức khỏe yếu lên cao nguyên trái lại sao, thân thể khỏe mạnh ngược lại dễ bị bệnh.

      nghe hồi, cảm thấy bản thân rất hay sinh bệnh, Noãn Noãn khỏe mạnh hơn.

      thò đầu ra, vươn tay vỗ vỗ Quý Thành Dương ngồi ghế phụ lái, bỗng phát nhắm mắt. Kỷ Ức sợ đánh thức , lặng lẽ thu tay lại, đột nhiên bị bắt lấy cổ tay: "Sao thế? Đói bụng? Khát?"

      quẫn, lắc đầu: " có."

      Quý Thành Dương buông tay : "Hay là muốn WC?"

      càng quẫn, lắc đầu nguầy nguậy: " phải."

      "Khó chịu? Chóng mặt? Khó thở?"

      "......." Kỷ Ức lí nhí , " có, chỉ muốn hỏi có khỏe thôi."

      Sau đó dẫn đến chuỗi vấn đề.

      Quý Thành Dương hiển nhiên nghe lời chú tài xế lúc nãy, quá hiểu ý , nhưng ánh mắt chợt thay đổi, chưa kịp nhìn ra là gì, chợt nghe Noãn Noãn lớn tiếng kêu: "Sao lại có tín hiệu?" Tài xế vội giải thích, nơi này dù sao cũng phải Thành Đô, tín hiệu gián đoạn là bình thường, hơn nữa sắp vào vùng núi, tín hiệu càng kém.

      Noãn Noãn biến sắc, còn định vừa chơi vừa có thể gọi điện nhắn tin cho lớp trưởng.

      ngờ ước muốn này hoàn toàn bị phá hỏng.

      Đến tối, lúc ngủ, Noãn Noãn chịu nổi, ở giường lăn qua lăn lại.

      Kỷ Ức ngủ nửa mơ nửa tỉnh, bị ấy đánh thức.

      "Nghe ngày mai đến nhà thân thích của chú út, ngày mốt mới đến Đạo Thành, mình được rồi, chịu nổi lâu như vậy liên lạc được với Từ Thanh."

      "Cậu coi như là giúp lớp trưởng tiết kiệm tiền ," Kỷ Ức ngáp, giọng , "Nhắn tin gọi điện như thế, làm thêm kiêm hai việc cũng đủ tiền a," Noãn Noãn thấy lạnh, duỗi chân chui vào chăn Kỷ Ức, trực tiếp đặt lên đùi .

      Kỷ Ức bị lạnh nghiến răng, vươn tay chà xát chân Noãn Noãn: "Chân cậu lạnh quá."

      "Mình phải làm sao đây, nhớ a." Noãn Noãn tiếp, "Di động là mình dùng tiền riêng mua tặng , vất vả khiến nhận, còn sau này kiếm đủ tiền trả cho mình....... Phí di động căn bản cần mình đưa."

      Đàn ông con trai, hẳn đều ngượng ngùng nhận thế này.

      nghĩ nghĩ, lại mơ màng ngủ.

      Noãn Noãn lay tỉnh , bỗng nhiên : "Tây Tây...... Ngày mốt là sinh nhật cậu, cậu với chú út mình được ?"

      "Hả?" hiểu.

      "Cậu khó khăn lắm mới đến đây lần, Á Đinh rất đáng tiếc," Noãn Noãn tự quyết định, sắp xếp, "Ngày mai mình giả vờ bị phản ứng cao nguyên, được ? Cậu phải giúp mình dối, bảo mình khó chịu cả đêm."

      "Bác sĩ có thể kiểm tra ra đó?" Tuy rằng vị đại ** giả bệnh thành tinh rồi.

      "Có thể tra ra gì chứ," Noãn Noãn tính trước hết, "Mình bảo mình khó chịu, bọn họ dám đưa mình về Thành Đô."

      " ra đâu phải lúc nào cũng mất tín hiệu, thỉnh thoảng vẫn có mà."

      "Mình muốn thời thời khắc khắc đều phải có a, Tây Tây ----" Noãn Noãn tương tư thành họa rồi.

      "......... Hay là mình trở về với cậu?"

      "Đừng a, cậu mừng sinh nhật, ở đó đặc biệt đặc biệt đẹp," Noãn Noãn nhớ lại lời chú út bảo, "Núi tuyết bao bọc xung quanh, dưới chân núi là thôn làng, ấm áp như xuân, còn có các loại động vật....."

      "Linh dương, hươu, nai, còn có gà lôi Tây Tạng....." Kỷ Ức tiếp, "Còn có chùa cổ."

      Những điều này chú tài xế qua, khiến rất náo nức muốn thấy.

      Kết quả, lần đầu tiên chiến thắng lý trí của mình, hôm sau khi thức dậy, khi Noãn Noãn thành công lừa gạt qua cửa, mình quay lại Thành Đô, ở lại.

      "Em muốn về?" Quý Thành Dương sờ trán Noãn Noãn, cũng đoán ra ấy có bắt đầu xuất phản ứng cao nguyên , quay đầu hỏi Kỷ Ức.

      Kiên trì, kiên trì chút là có thể nhìn thấy núi tuyết, thảo nguyên, lá đỏ, suối mát........

      Kỷ Ức nhìn , nhàng ừ tiếng.

      ngờ là, Quý Thành Dương cứ thế đáp ứng.

      Ngồi ôtô tiếp tục , Quý Thành Dương vẫn suy tư quyết định của mình có sai , dù sao cũng là con nhà người ta, lộ trình tiếp theo càng cao so với mặt biển, xảy ra chuyện gì khó chuyện với nhà người ta....... Nhưng nhìn Kỷ Ức dán mũi lên cửa sổ, nhìn xem bên ngoài, vẻ mặt vui mừng, bỗng nhiên bình tâm lại.

      Dù sao có bác sĩ theo, chung quy có phiền toái quá lớn.

      Đường ngày càng khó , chủ yếu là đường lượn quanh núi.

      Tài xế vừa lái xe vừa : "Tôi nghe ở đó đề xuất để thành di sản thiên nhiên thế giới, chừng mười năm sau chỗ này thành danh thắng, lúc đó đường tốt hơn nhiều."

      Kỷ Ức vốn tưởng được nhìn thấy nhà của dân tộc Tạng được nghe kể, Quý Thành Dương lại cho biết, nơi đến tối nay phải Đạo Thành. Kỷ Ức mới sực nhớ ra, Noãn Noãn có , đêm nay đến nhà thân thích của .

      Nghe có vẻ Noãn Noãn cũng biết người này, vậy hẳn là người thân bên nhà mẹ đẻ của Quý Thành Dương?

      Lúc mặt trời sắp xuống núi, ôtô vào trấn .

      Xe chạy dọc theo khu phố cũ vào, đường do từng tảng đá lớn hợp lại, có hơi xóc nảy, nhìn qua cửa sổ, cửa gỗ màu đỏ và tường, còn có đèn lồng đung đưa. Xe quẹo qua mấy ngã rẽ, đường đá chuyển thành đường đất, thêm đoạn nữa là sông ngòi và trảng cỏ rộng lớn.

      Cuối cùng xe dừng lại, tài xế hỏi Quý Thành Dương có phải nơi này , lại lập tức trả lời.

      Kỷ Ức xuống xe, theo Quý Thành Dương bước qua cổng lớn vào sân, vừa mới bước vào, bỗng nhiên có tiếng chó sủa "Gâu gâu gâu". Trời ạ...... nhìn con chó đen đặc biệt lớn chắn trước mặt, nhất thời chân nhũn ra.

      Quý Thành Dương vươn tay, liền che chở ở phía sau mình.

      "Tiểu Hắc!" Có tiếng bà lão ngăn con chó kia, sau đó người cũng vén rèm ra.

      Bà lão nhìn thấy nhóm người Quý Thành Dương, đầu tiên là ngẩn người, sau đó cẩn thận nhìn Quý Thành Dương, bỗng nhiên ánh mắt trừng lớn, thậm chí có thể thấy ở khóe mắt bà có lệ tuôn........ "Dương Dương, là Dương Dương sao......."

      Quý Thành Dương lên tiếng, gọi "Bà dì."

      Bà dì đứng vững lắm, nhưng vẫn nhanh chóng tới, nhìn Quý Thành Dương, sau khi xúc động hỏi vài câu, rốt cuộc dời tầm mắt lên Kỷ Ức: "Đây là..... con nhà bọn họ?"

      " phải." Quý Thành Dương phủ nhận.

      Bà sờ mặt Kỷ Ức, rất ngoan, trốn.

      ra vừa mới nghĩ tới, hình như nên có cách xưng hô khác phải, dù sao mình gọi Quý Thành Dương bằng chú..... Nhưng bà dì của chú nên gọi thế nào, biết.

      Vì vậy đành giọng, gọi theo Quý Thành Dương tiếng bà dì.

      "Đây là vợ Quý gia tìm cho con?"

      Tuy khẩu của bà dì rất kỳ quái, nhưng nghe hiểu câu này, nháy mắt ngây người.

      Quý Thành Dương cũng ngẩn ra, chợt cười: " phải, đây là con nhà người khác."

      Bà dì nghi hoặc, vậy sao lại học theo con gọi ta bà dì nha?

      Bất quá bà cũng truy hỏi, bận bịu dẫn mọi người vào nhà. Chú tài xế lái xe và người lính đều là người Tứ Xuyên, chuyện hai câu quen thuộc, Quý Thành Dương có vẻ nghe hiểu tiếng địa phương của bọn họ, nhưng nhiều, ngồi bên sưởi ấm.

      Buổi tối có rất nhiều người đến, Quý Thành Dương sợ quen, để ở buồng trong xem tivi.

      có bao nhiêu kênh, Kỷ Ức chuyển kênh tới lui, cảm thấy nhàm chán, dứt khoát lấy hết đề thi trong balô ra, trải đầy giường, lúc sắp đến giờ ngủ, Quý Thành Dương vào, liền thấy dưới ánh đèn vàng, nắm bút, răng còn cắn đầu bút trong suốt, có vẻ là gặp đề khó.

      Chiều cao chưa đến mét năm, lại gầy, rụt người trong đống đề thi, cuộn thành cục .

      Bóng hình càng bé.

      " biết làm?" đến cạnh ngồi xuống.

      "Vâng." có chút mong chờ đưa đề cho , chỉ chỉ bài.

      nhìn đề bài, giọng bình thản: "y≤0 hoặc y≥4."

      "...... có cách bước giải đề, là điểm."

      "Vì sao?" Quý Thành Dương nhận bút của , bắt đầu viết các bước giải đề giấy nháp.

      Viết rất ẩu, chỉ có thể đại khái đem những điều còn nhớ viết ra.

      " biết...... Em lúc trước vì có các bước giải mà bị điểm rồi, đáp án đúng cũng vô dụng." Kỷ Ức rất buồn khổ, nhìn những câu viết, cơ bản hiểu ý, nhưng mình còn phải thêm rất nhiều, "Nhảy bước.... bị trừ điểm."

      Quý Thành Dương ngừng chút, tốt tính viết lại lần nữa, tỉ mỉ hơn.

      "Còn phải viết........ rất nhiều câu văn, chỉ riêng công thức......."

      "Ví dụ?" quên lúc cao trung cần phải giải đề như thế nào.

      "Ví dụ như," thành , "Câu cuối cùng này, thể viết 'Tung độ C lấy giá trị y≤0 hoặc y≥4’, phải viết là ‘Tung độ C lấy giá trị trongphạm vi y≤0 hoặc y≥4’."

      rốt cuộc bất đắc dĩ khẽ cười: "Nếu đến lớp của em học, có phải cũng bị thầy giáo phạt đứng?"

      "....... Chắc là phải." Kỷ Ức ăn ngay .

      đợi cả tối, vẫn ngượng ngùng chưa hỏi WC ở đâu, lúc này chuyện hồi, rốt cuộc cảm thấy bản thân nhất định phải WC, mới xấu hổ hỏi : " có biết..... WC nhà bà dì ở đâu ?"

      Quý Thành Dương lại ngẩn ra, nhớ tới từ lúc đến đây vẫn chưa WC..........

      Xem chừng bé nhịn lắm rồi?

      có chút áy náy, dẫn ra ngoài. bệ xi-măng có sợi dây thừng, đó treo bóng đèn màu vàng, chiếu sáng hơn nửa sân, chó bị xích lại, hẳn là sao. chỉ vào phòng có tường gạch đỏ: "Mau , ở đây chờ."

      Ở đó à?

      Kỷ Ức qua, ngọn đèn ngày càng mờ, men theo đường đến trước mảnh tường gạch đỏ, xung quanh mờ tối chỉ còn ánh trăng.

      Bên trong tối đen như mực, có cửa.

      đáng sợ.

      Nhưng Quý Thành Dương ở sau lưng trông chừng mình a.

      Cuối cùng, Kỷ Ức dựa vào lý tưởng to lớn là "Mình thể gây thêm phiền toái, mình được dọa người" bước vào trong, đúng là WC kiểu cũ ở nông thôn, vội vàng vào, vội vàng chạy ra, nhưng lại phát trong sân đèn tắt, hơn nữa có bóng dáng ai cả. Liếc mắt qua lượt, tay chân lạnh ngắt.

      Quý Thành Dương đâu rồi?

      Chú tiểu Quý đâu rồi.........

      đáng sợ, cứ như phim ma vậy, sân nhà xưa cũ, còn có tiếng chó sủa xa xa.

      có ai, người cũng .

      "Tây Tây?" Có tiếng ngoài cửa gọi tên , bóng người tới.

      Kỷ Ức giật mình xoay người, phát , lập tức nhào tới, ôm chặt thắt lưng của , vùi mặt sâu vào chiếc áo len màu đen của , sợ tới mức tay chân mềm nhũn: " đâu vậy........"


      [1] lẩu xiên que: từ gốc là xuyến xuyến hương, món đồ ăn vặt cay nổi tiếng ở Tứ Xuyên, thức ăn xiên thành que, nấu trong nồi lẩu, được quét các loại gia vị cay.

      @ilic Ta thấy xong phần hạ luôn rồi, tổng là 69 chương ấy. Cũng biết là được mua bản quyền òi, nhưng thích quá, vẫn làm T^T
      Bộ Tùy tiện đến gần là di tình biệt luyến, ta đọc xong đau tim quá ko mần :yoyo44:

      Mọi người đầu tuần vui vẻ ~
      Chương mới thứ 5 ~ :yoyo56:
      chau007153, Phamthanhhuong, KisaragiYue8 others thích bài này.

    2. love_is_blue317

      love_is_blue317 Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      394
      ôm rồi kìa :))))
      QV mua bản quyền rồi hả nàng, ta sợ đến ngày nàng drop truyện quá :yoyo44:

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi ôm roy kìa.......... thắc mắc h KU cảm nắng ùi thế k být QTD thỳ sao...........hóng á

    4. ilic

      ilic New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      @lamkhongngannguyet ta vừa xem lại rồi, ra là chị sửa lại phần kết. Hihi, vậy là được đọc full bộ này, vui quớ :yoyo26:
      Bộ Tùy tiện đến gần ta đọc convert nổi nên drop : )) ta trước giờ chỉ thích nam nữ chính, mà bộ đó lại nam phụ và nữ chính :'( chắc ta đợi sách được mua BQ rồi đọc luôn thể : ))


      Các nàng yên tâm là QV mua bản quyền truyện của chị úm dài hạn : )) bộ Tùy tiện phóng hỏa ta nhắn hỏi QV năm nay có chưa, bảo chắc ăn có mà đến giờ cũng thấy tăm hơi đâu : ))
      Last edited: 25/11/14
      trạch nữquỳnhpinky thích bài này.

    5. love_is_blue317

      love_is_blue317 Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      394

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :