1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thiếp khuynh thành - Thư ca (HOÀN - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Thiếp khuynh thành .

      [​IMG]

      Tác giả : Thư ca

      Nguồn edit: Sưu Tầm

      Nguồn eBook: cungquanghang.com

      Edit : Y Lâm .

      Bìa: @Xing Bairong


      Giới thiệu .

      Vừa tỉnh lại , nàng xuyên ,xuyên đến nơi mà nàng chưa từng biết , nhưng nàng biết nàng là vương phi bị phế !

      Vương phi được ân sủng , phế sao , thành vấn đề , nàng rất nhanh để thích ứng với hoàn cảnh nơi đây .


      Ngày trước cơ thể này vì quá Khánh vương , tiếc vì chàng mà nạp thiếp cho chàng , nhưng mà chẳng những được chàng để ý và sủng ái , lại gặp đến họa diệt môn .

      Dựa vào đâu , đừng nghĩ ta đây nhịn mà để cho các người có thể tác oai tác quái , nãi nãi ta đây là người đại , đâu dễ cho người khi dễ : " Cái nào có thể nhịn nhịn, còn lại những điều khác thể nhịn"

      Nếu như nàng là vương phi tôn quý , còn phải ăn cháo loãng và dưa muối . Đoạt của nàng sơn hào hải vị , còn tưởng hữu hảo qua ngày ?

      Ta đoạt danh hiệu Khánh Vương của ngươi, cho ngươi ăn canh dưa muối để ngươi nhớ mãi quên được, cho ngươi nếm đủ tư vị trong đó.

      Khối lửa nổi lên bốn phía , quần hùng tranh đua , trong thời đại chiến tranh loạn lạc này, nữ nhân chỉ là món đồ , cho đàn ông mặc sức giẫm đạp, nàng làm như thế nào để tự bảo vệ mình.

      Với khuôn mặt khuynh thế chi dung, lại quyền thế thiên hạ , liệu chàng có bằng lòng buông tha cho nàng , bảo vệ nàng, lập nàng làm chính thiếp, và chỉ duy nhất mình nàng.​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 22/10/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1 : Tình giả dối , tỷ muội tương tàn .

      - Trong đêm khuya thanh vắng . Ánh trăng tỏa ra hơi lạnh nhàn nhạt , gió thu bất chợt nổi lên trận cuồng phong lạnh đến chết người.Trong phủ Khánh vương , hàng vạn ánh đèn thắp lên sáng bừng cả vương phủ. cơn gió lạnh đến thấu xương thổi vào gian phòng , bên trong là nữ tử vốn là ngủ , bỗng nhiên thức tỉnh . Nàng ngồi dậy , trán còn lấm tấm vài giọt mồ hôi lạnh. Nàng Mộ Dung Ca thoáng nhìn khung cửa sổ , nàng làm động tác vỗ nhe ngực mình , ra cửa mở là do cơn gió lúc nãy.

      - Hai ngày qua , nàng luôn đêm ngon giấc , cha nàng tại bị người hãm hại , bị nhốt trong nhà lao . Mấy ngày qua, nàng lòng muốn tìm Khánh Vương, để nhờ chàng giúp cha rửa sạch oan khuất, trả lại trong sạch cho cha, nhưng có vẻ Khánh Vương vẫn chưa hồi phủ .

      - Nàng khoác thêm mình chiếc áo mỏng, muốn đến bên khung cửa để nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài. Bất chợt , nàng phát ra có người đứng ở phía trước , nàng đến gần nhìn , nguyên lai là Lâm Vi , là người hầu mà nàng mang theo từ nhà mẹ đẻ. Nàng ôn nhu : Muội Muội , thế nào đến lại lên tiếng ? Có phải hay muội cũng lo lắng cho cha ta mà ngủ được ? Muội yên tâm , chờ vương gia hồi phủ , ta nhất định tìm cách để cứu cha ".

      - đầu Lâm Vi gài châu thoa sáng bóng, đôi môi nhuộm châu sa nổi bật nền khuôn mặt nõn nà ấy, đôi mắt sáng như ánh sao dường như có thể thay thế mặt trăng kia, tất cả đều dưới hàng lông mày sắc xảo ,mị hoặc . Lâm Vi quả là tuyệt sắc mỹ nhân . Nàng ta theo Mộ Dung Ca gả vào Khánh vương , liền được vương gia sủng ái , tại từ thân phận thiếp chuyển thành Trắc phi .Nàng được sủng ái vạn phần vượt xa tỷ tỷ . Nàng nhìn vào đôi mắt Mộ Dung Ca , trong đôi mắt nàng lên tia trào phúng , nàng nhoẻn miệng cười lạnh : " Vương phi , nàng vì sao nhận rằng Khánh Vương , chàng cứu tể tướng ?.

      - " Làm sao có thể ? Cha ta là cụ tể tướng đương triều , Khánh vương ..?

      - "Chuyện tới bây giờ, Vương phi .. nàng vẫn như thế nghĩ đơn thuần , tể tướng tội phải chém đầu ,vương gia làm sao có thể vì tể tướng mà đắc tội với hoàng thượng ? Huống chi , Khánh vương phái người cấp tốc mang thư về ....Vương phi , chẳng lẽ nàng muốn biết vương gia làm như thế nào sao ?. Lâm Vi nàng khẽ nâng tay áo để che giấu bờ môi đỏ mọng vừa lên tia cười nhàn nhạt , ánh mắt đầy vẻ chiêu chọc ngày càng đậm nét .

      - Mộ Dung Ca dần dần nàng phát ra điều gì đó đúng ? Mày liễu cong lên , nghi hoặc nhìn Lâm Vi : "Muội Muội , ngươi ... "

      - " Chuyện đến nước này , Vương phi , ngươi cũng quá ngu xuẩn .Tự ngươi gả vào Khánh vương phủ , nhưng ngươi có từng để ý vương gia có từng để mắt đến ngươi . Ngay cả khi ngươi chuẩn bị tỉ mỉ , nhưng đêm động phòng hoa chúc , chàng cũng từng bước qua .Ngươi thực cho rằng , ngươi ở đây giả hiền lương thục nữ chờ đợi , rộng lượng vì vương gia tuyển mỵ nạp thiếp , chàng biết ngươi vì chàng mà thực tâm và đối tốt với ngươi !

      - Lâm Vi bỗng nhiên nâng cao thanh và gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ độc ác và từng bước tiến đến bên người nàng.

      - Mộ Dung Ca tâm tình hoảng loạn , bước chân nàng lùi ra phía sau từng bước , lộ ra vẻ mặt dường như thể tin được , cất tiếng chậm rãi : " Muội , muội như thế nào lại như thế , tuyễn mỹ nạp thiếp đó là... đó là mưu kế mà muội bày cho ta, chẳng phải sao ?

      - " Chỉ bằng ngươi , mà vọng tưởng muốn đấu với ta ? Vài năm trước , ta vì muốn vào khánh vương phủ , nên mới trở thành nô tì của hồi môn của ngươi , ta tìm mọi cách để tiếp cận vương gia , biến ta thành thiếp của chàng , quả là trời phụ ước nguyện của ta . Khánh vương từ đó sủng ái ta , càng lợi hơn nữa chàng thập phần tin tưởng và tín nhiệm ta . "Lâm Vi hừ và lạnh lùng cười , tiếng cười vang vọng cả vương phủ .

      - Mộ Dung Ca , nàng run rẩy , giơ ngón tay nhàng chỉ vào gương mặt tà ác : " Lâm Vi, ngươi ... bỉ ổi ! ""

      - "Ta bỉ ổi ! Là ngươi, quá mức ngu xuẩn . Ta lười cùng ngươi ở đây nhảm . Từ đêm nay , ngươi bắt đầu còn là Khánh vương phi , mà trở thành kỹ nữ trong vương phủ . Ngươi đừng nhìn ta như thế , vì đây là ý chỉ của vương gia ! ". Nàng khẽ nâng cao cằm , trong mắt ý trào phúng càng đậm . Nàng bây giờ là Trắc phi cao cao tại thượng , còn chi nữ tề tướng Mộ Dung Ca , tất trở thành ca cơ hèn mọn !

      * chú thích : ca cơ là kỹ nữ lầu xanh .

      " Làm sao .., Làm sao có thể như vậy ? Mộ Dung Ca kinh hách hô to ...

      - Bất quá , nàng thể tin Khánh vương có thể đối với nàng như thế . Gả vào vương phủ vừa tròn năm , nàng luôn tìm cách lấy lòng chàng , vì nàng tự mình tuyển nạp thiếp , chính là chỉ để có thể liếc nhìn nàng cái , lại nghĩ rằng , hôm nay rơi vào tình cảnh thê lương này .

      - Lâm Vi cất tiếng cười to : " Ha ha ha ha ... thế nào , có khả năng ?

      - Ngươi thực nghĩ đến thân mình cao quý như công chúa ? Đời này phải cao cao tại thượng ?

      - Lâm Vi , nghiên nhe mình ghé sát vào tai Mộ Dung Ca : "Quả nhiên là ngươi quá sâu đâm vương gia .Ngươi đương nhiên tài nữ khuynh sắc khuynh thành , nhưng thế sao ? Ngươi giờ đây còn có thể so sánh với ta sao ?

      - Muốn biết là ai hãm hại tể tướng phải bị giam cầm? Khánh vương trong mắt xem ngươi như cặn bã , chưa từng lần để ý qua ngươi . Ngày mà ngươi bước chân vào vương phủ , ngày hôm đó là ngày mà tể tương đương triều vào đại lao . Tỷ tỷ àh ! ta tâm hảo hảo báo cho ngươi tin , tể tướng tức cha của tỷ , nhất định phải chết!"

      - "Còn tỷ , nếu như tỷ an phận ở lai nơi đây làm ca cơ , bị các nam nhân đùa bỡn , ta đây đặc biệt thưởng cho tỷ bát cơm nguội .Cho dù , ngươi nghĩ muốn lấy lòng nam nhân , cũng có cách nào , bởi vì với thân phận của ngươi bây giờ muốn ngủ với nam nhân như là " qua giang chi tức "
      - Vì thế , tỷ tỷ , hảo hảo hưởng thụ !

      * chú thích : " qua giang chi tức : có nghĩa là thương nhân trả tiền ngay khi mua được hàng hóa . híc ! vì heo hok có bít dịch sao cho trơn tru cái ý nghỉa nên để nguyên câu văn vậy? bằng hữu nào có câu tốt hơn bình luận để heo chỉnh sửa cho hoàn chỉnh nhé .

      - Nghe những lời đó của Lâm Vi , nàng tuyệt vọng , cả thân người đổ sụp xuống , đầu óc trở nên trống rỗng , bản thân luôn tín nhiệm Lâm Vi là hảo tỷ muội , coi nàng như chị em ruột nhưng lại bị chính nàng phản bội . Bởi vì Khánh Vương quá sâu , nên giờ nhà tan cửa nát .Chẳng những thế ,thân phận cũng trở thành ti tiện . Nàng ngẩng đầu , đột nhiên đứng dậy lao tới bên người Lâm Vi tát cho nàng cái bên má phải . Khả Lâm Vi dám làm thế với nàng , nàng liều mạng với ả . Nhất thời , phía sau nàng xuất hai tên hộ vệ , ngăn cản nàng tiến đến Lâm Vi .

      - Lâm Vi tức giận vì cái tát của nàng , liền hô to : " Đến tận bây giờ , ngươi còn là vương phi , còn muốn đấu với ta! Si tâm vọng tưởng ! Người tới , đem nàng ta đưa vào ca cơ phòng !

      - Phía sau nàng , hai hộ vệ lập tức bắt được tay Mộ Dung Ca .

      - Mộ Dung Ca , tại quá tuyệt vọng ... cất tiếng cười to : " Ha ha ha ha ha ...Lâm Vi , ngươi nhất định gặp báo ứng ! "

      Vừa dứt lời , nàng vùng vẫy khỏi tay hai hộ vệ , dùng hết sức lực lao đến cây cột lớn trong phòng , nhất thời vầng trán của nàng nhuộm đỏ máu tươi .Nàng vô luận thế nào , cũng nghĩ đến ,có môt ngày , nàng phại tự kết liễu đời mình trong tuyệt vọng ....

      - " Người còn sống , hay nên tìm lang trung ? Hộ vệ đến gần kiểm tra hơi thở của nàng , cảm giác được còn chút hơi khí phả ra hai ngón tay , bèn hướng Lâm Vi bẩm báo ...

      - Lâm Vi nghe thế, đôi hàng mày xinh đẹp bỗng nhíu lại , nhìn thoáng qua Mộ Dung Ca đầu đầy máu tươi , nàng lạnh lùng : " Ca cơ cũng cần phải thỉnh lang trung ? Trực tiếp đưa nàng ta vào phòng ". Để nàng ta tự sinh tự diệt ! Nếu còn sống , sống bằng chết ! Nếu chết , coi như nàng ta có phúc vậy". Lâm Vi nhếch môi cười lạnh , sau đó rời phòng bỏ .
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Andrenabornthisway011091 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2 : Kỹ nữ vương phủ.

      - " thể tưởng tượng được Khánh vương phi , hôm nay lại rơi vào nông nỗi này . Thế nhưng cùng chúng ta giống nhau, đều là ca cơ !"

      - " Khánh vương tính là gì? Trong phủ chúng ta có bao nhiêu ca cơ từng là thiên kim tiểu thư ,thậm chí còn có công chúa mất nước . Muốn trách chỉ có thể trách nàng mệnh tốt! Khánh vương hôm nay , buổi sáng trở về phủ , biết Khánh vương phi tự sát, cũng có tới xem nàng lần , hành động của Khánh Vương cũng , nàng ngày sau cũng thể rời khỏi nơi này "

      - "Nàng hôn mê hai ngày , bây giờ còn chưa tỉnh, sợ là nàng cũng có thể chịu đựng thêm vài ngày nữa thôi ! "

      - " Nghe , có người biết Khánh vương phi trở thành ca cơ , nên hôm nay , trong phủ có yến tiệc , các nam nhân cầu nàng hầu hạ . Cũng nghe là ... Lâm trắc phi đồng ý rồi!"

      Vài ca cơ vây quanh bên giường nàng , mỗi người câu , bàn luận về nàng .

      - Mộc Khinh nhíu mày , sao mà ồn ào vậy ? Mới ngủ chút , tại sao cơ thể mình lại mệt mỏi đến như vậy , cảm giác toàn thân đau nhức , đầu đau đến thể chịu đựng được .

      Chú thích : đây là suy nghĩ của đại , nên cử chỉ và lời khác so với người xưa .

      - lẽ , có người mở ti vi ?

      - " Thiệt là ồn quá mức " Mộc Khinh , thầm trong miệng .Ngạc nhiên , đây phải là tiếng của mình . Toàn thân bất động , cơ bản cơn buồn ngủ cũng theo đó bay xa .

      Tiếng dịu dàng , êm ái , tuy có chút khô ráp , khó khăn, nhưng so với trước kia , tiếng cũng dễ nghe hơn .

      lập tức mở to hai mắt , cảnh vật lọt vào tầm mắt của hoàn toàn lạ lẫm, nàng nhìn lên trân nhà , đâu rôi “ đèn hoa” ? thay thê’ chỉ là ánh mặt trời lên cao chiếu vào mắt . Chẵng phải trong phòng còn có hương hoa lài mà thích sao ? Sao như vậy , lai đổi thành mùi ẩm mốc khó ngửi , kèm với mùi máu tươi đọng lại . chợt nhăn mày , trong lòng chợt có dự cảm hay sắp xảy ra.

      Chú thích : “đèn hoa” , là chùm đèn thủy tinh đươc thiêt kê theo kiêu hoa rơi.

      - " Nàng chết? "

      Nghe tiếng , các ca cơ có đôi chút run sợ, tưởng ảo giác , nhưng khi nhìn thấy hai đôi mắt của nàng mở to , liền lập tức kinh ngạc , kinh hô lên tiếng .

      Ngày Khánh vương phi tới đây , bộ dạng trông giống như người chết , giờ lại có thể mở miệng chuyện , còn có thể mở mắt! Vài ca cơ nhìn nhau , tò mò nhìn về phía Mộc Khinh.

      Mộc Khinh lúc này cảm thấy đầu đau đớn chịu nổi , người cũng còn sức lực ,đối mặt với cơ thể có chút kì lạ , cơ bản chưa kịp nghĩ điều gì sâu xa , liền quay đầu , nhìn về phía nơi phát ra tiếng , thấy vài người đứng đó , bỗng nhiên cảm giác người gió thổi lạnh thấu xương .

      Bảy , tám người nhan sắc diễm lệ , khoác lên mình những bộ áo cổ trang đầy màu sắc ,thoáng lộ ra đôi bờ vai trắng nỏn , trông thât kiều diễm , toát lên vẻ e lệ của nữ tử , tròn ,gầy đều có đủ .Các nàng mặt đều có tầng lớp son phấn dày , nhưng vẩn thể che vẻ non nớt của các mới mười lăm , mười sáu tuổi !

      - " biết ngươi tỉnh lại là phúc hay họa , nhưng nếu muốn ngày nào cũng có yên bình chút , ngươi nên mau ngồi dậy , lấy quần áo rồi tịnh thân ! Trong đó có nữ tử , thấy sắc mặt của nàng tai nhợt , hảo tâm nhắc nhở nàng .

      Chú thích : tịnh thân là tắm rửa sạch đó.

      ca cơ khác , người nàng mặt váy yếm hồng nhạt , kèm theo vai áo khoác màu trắng mỏng manh trong suốt , nghe thấy liền bật cười khúc khíc : '' Như Băng tỷ tỷ , làm gì cần phải phí tâm tư để lấy lòng nàng ta ?Bây giờ chẳng phải thân phận của nàng ta cũng giống như chúng ta sao? chẳng còn là Khánh vương phi của vương phủ ! ".

      Nữ tử Như Băng , nhăn đôi mày liếc nhìn ca cơ kia cái , thanh lạnh lùng : "Ta bình sinh chán ghét loại người tiểu nhân , thấy người phú quý ca tụng, thấy người gặp nạn gấp đá bỏ giếng”!.

      - " Như Băng, đừng tưởng rằng Khánh vương sủng ngươi vài lần ngươi nghĩ là " Phượng cành "! Ngươi cũng chỉ là ca cơ ! “. Nữ tử khi nghe lời , liền giận quá hóa thẹn .

      Như Băng chút để ý, cười lạnh : "Phi Tuyết, ngươi và ta cũng đều là ca cơ trong vương phủ mà thôi! ." Nàng tàn nhẫn ra thực .

      Phi Tuyết nghẹn lời, vừa định muốn trả lời lại cách mỉa mai, trong mắt lên tia đau xót, liền lập tức ngậm miệng lại.

      Nơi này có bao nhiêu ca cơ, từng có thân phận cao quý , thế sao ? bây giờ các nàng , cũng bị chính các nam nhân tùy ý đùa bỡn , thân phận thấp kém, còn có thể tranh đấu .

      Các nữ tử khác dường như quá quen cảnh hai người đấu đá nhau , nên cũng động khẩu ngăn cản . Kỳ thực , vương phủ có hơn năm mươi ca cơ , trong đó, các ca cơ có đấu tranh gay gắt với nhau là điều hiển nhiên xảy ra , cơ hồ ngày ngày đều có chuyện phát sinh , nên đại đa số người , tu luyện được vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt rồi.

      Mộc Khinh đầu dường như bớt đau , nàng luôn theo dõi cuộc chuyện của các nữ tủ, nghe thấy hai nàng Như Băng và Phi Tuyết đối thoại , đôi mắt bỗng trở nên mờ mit , tràn ngập khiếp sợ.

      ngu xuẩn , đây phải là đóng phim , cảnh vật điều , mình xuyên rồi sao ?

      Nhất thời , cảm thấy đầu óc mờ mịt !

      Rỏ ràng là tan làm , về nhà , tắm rữa ,ăn cơm ,sau đó về phòng nghỉ ngơi .Nhưng mà ngủ cũng xuyên được sao? Híc . đại tiền đồ sáng lạng , vừa tốt nghiệp đại học , chuẩn bị gia nhập vào tập đoàn R , chắc chắn sau nửa năm được thăng chức , vì cớ gì lại phải xuyên ???

      Nàng lại quay nhìn các nàng , thân phận giờ , của mình là kỹ nữ ? Đây là triều đại nào?Cơ thể này là của ai ?

      - "Hảo tâm được báo đáp , người ta đến bây giờ đều là quan tâm đến ngươi ! "Phi Tuyết thấy Mộc Khinh ôm đầu , nhắm mắt , có đáp lại các nàng , liền đối với Như Băng cười chế giễu .

      - " Nơi đây chính là nơi ở của Vương Phi , chúng ta vẫn nên rời khỏi nơi đây , bằng bị Lâm trắc phi phát , chúng ta có kết quả tốt! .

      Lại nữ tử mặc váy yếm vàng , cất tiếng . Nàng tiếng vừa xong , chỉ khoảng nữa khắc , chỉ còn lại Như Băng và Phi Tuyết , các nàng khác từ từ rời khỏi.

      Hai nàng còn lai bất quá cũng nhìn nàng lát , rồi cũng xoay người bước .

      - Này các người đừng lạnh lùng như vậy nha ! Mà thôi vì sinh tồn , chuyện liên quan đến mình , cần để bụng !
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Andrenabornthisway011091 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3 : Mộc Khinh ! đại vượt thời gian trở về .....

      là đau đầu , kí ức kì quái cùng với những hình ảnh quen thuộc lúc lúc ngừng , làm Mộc Khinh có thể cảm nhận những gì mà cơ thể này trải qua .

      Trong hoàn cảnh lúc sắp chết , linh hồn biến mất mà tràn đầy hận khí , có hai bóng dáng đặc biệt lên ràng ở trước mặt . là Khánh vương , hai là tỷ muội Lâm Vi.

      May là ý chí kiên định , nên trấn áp được sát khí cùng hận ý quá mạnh của cơ thể này mang lại.

      Chờ đầu óc trở nên tĩnh táo lại, bắt đầu sắp xếp lại việc diễn ra . biết tại lưu lạc đến triều đại nào , nhưng nơi đây có trong lịch sử , lại trong thời thế loạn lạc . trăm năm trước , quốc gia Đại Quý diệt vong , từ đây thiên hạ chia thành tứ quốc , trong đó có các nơi hình thành hơn mười đến mười mấy thành lớn . Hôm nay quốc gia này diệt vong , thi hôm sau quốc gia khác lại nổi lên , hết thảy vô số được định trước .

      Mà nàng thân là ở Nguyên quốc , quốc gia ,trải qua nhiều lần chiến tranh,thắng nhiều , bại ít , đạt được đất đai, vàng bạc châu báu , nô lệ mỹ nữ nhiều đếm xuể, ở trong thời chiến , như vậy cũng quốc gia yếu thế so với mười mấy thành khác.

      Quan trọng nhất là nơi đây , nữ nhân có quyền thế , có tiếng , các nam nhân xem nữ nhân như món đồ có thể đùa bỡn, chém , giết , tùy ý !

      Mộc Khinh cảm thấy run sợ , nàng tiếp tục lần mò kí ức...

      ra, thân phận của thân thể này tên là Mộ Dung Ca , Nguyên lai là trưởng nữ đích tôn của Nguyên tể tướng , thân phận thiên kim tiểu thư tôn quý . năm trước được gả vào Khánh vương phủ.Mộ Dung Ca lần đầu nàng bắt gặp vương gia đem lòng ái mộ , nhưng là lại để nàng vào mắt , chưa từng coi trọng nàng . Nàng vì , phá lệ cho nồ tì là tỷ muội Lâm Vi làm tì thiếp .

      Nàng tuyệt đối tin tưởng muội muội này , hết lòng tín nhiệm nàng , luôn nghe theo lời nàng ta . Nhưng kết cục bi thảm nhất là , nàng bị chính muội muội thân thuộc và vi phu của mình hãm hại dưới hai trăm mấy người phủ tề tướng bị hàm oan và mang tội danh chém đầu .

      Mộc Khinh thở dài tiếng , Mộ Dung Ca , hiền lương , thục đức , là người dịu dàng lại có tâm cơ , sống trong vương phủ tràn đầy nguy hiểm , nguy cơ rình rập , nàng làm sao mà có thể sống ?

      - "Mình có thể tiếp tục sống cho thân thể này hay "?

      Mộc Khinh tự nhủ! Kỹ nữ? Nơi đây phần lớn các kỹ nữ đều là con quan lại, công chúa bi bắt làm tù binh , được nuôi dưỡng ở phủ , chờ ngày có yến tiệc là lúc cá nàng ca múa , hiến vũ , đồng thời để các nam nhân ôm vào lòng , tùy ý vũ nhục .Vậy nơi đây chẳng khác gì thanh lâu là mấy!

      *chú thích : thanh lâu là lầu xanh , hehehe! ^^!

      Mộc Khinh chợt nhíu mày, nhớ lại : "chết rồi , chẳng phải đêm nay có yến tiệc, và minh hôm nay phải bắt buộc trình diện hầu hạ sao ?"
      khóe miệng rung rẩy , trầm tư suy nghĩ: "Chắc đây là ý tứ biến thái của tỳ nữ Lâm Vi!"

      bước xuống giường , tới bên bàn gỗ , có đặt sẵn chén sứ mẻ để dùng uống nước . lại nhìn xung quanh . thấy căn phòng toan bộ chỉ là vách lá được dựng lên , lại có cửa , chổ ngủ là chiếc giường được lót bằng rơm rạ.

      - " là muốn chửi người mà ".

      Nàng căm phẫn , hét to , đúng lúc đó nữ tử bước vào . vội hướng nhìn , trông thấy có bộ dạng bình thường nhưng lại dùng cử chỉ khinh thường . Trong kí ức bỗng xuất tia quen thuộc , ra là Tiểu Từ, tì nữ bên cạnh Lâm Vi.
      Tiểu Từ nhìn nàng, tức giận quát : " Nhìn cái gì mà nhìn , ngươi dám dùng cặp mắt liếc nhìn ta ?

      Mộc Khinh nghe thế chỉ im lặng nhìn , nghĩ xem ra từ giờ trở , có những ngày tháng dễ chịu.

      Tiểu Từ sửng sốt , sao nàng ta có phản ứng , nàng cười lạnh :

      - " Giả ngây , giả dại , Mộ Dung Ca , ngươi còn muốn trốn , buổi tối hôm nay, ngươi vạn vạn thoát được! Ăn nhanh , buối tối ngươi còn phải dùng đến sức lực , dùng thân mình để mê hoặc nam nhân đó ! "

      Tiểu Từ cười to, trong mắt lên nét vui sướng khi thấy người gặp nạn . ra nàng ta là mang cơm đến cho .

      " Nếu như ngươi vẫn tiếp tục nửa sống , nửa chết ,dùng bộ dạng này để lấy lòng nam nhân , đừng trách Trắc Phi ta khoan hồng độ lượng , lập tức đem ngươi bán đến thanh lâu . Còn mau ăn , có nhiều người còn khổ hơn cả ngươi nữa đó ! Ha ha ha ha..... !

      Tiểu Từ khinh miệt rời . liền nhìn vào bát cơm mà nàng mang tới , bát cơm trắng giờ đây lấm tấm màu vàng hơi ngả.... Dưa muối , cơm thiu , canh ngụi ? Định phát cho ăn mày chắc ? nghĩ, từ giờ mình là Mộc Khinh nữa , mà là Mộ Dung Ca ! Trước tình cảnh nguy cấp như vậy , phải tùy cơ mà ứng biến thôi !Trước tiên phải lấy sức , sao đó nghĩ cách mà thoát thân !.

      Ngồi xuống bàn, định dạ ăn cơm , mùi chui bốc lên làm cho muốn nôn . Nàng nhăn mặt đứng đây , đến bàn trang điểm , trước mặt có cái gương đồng củ kĩ ố vàng , nàng định đưa tay lau bụi, cả cơ thể ngả nhào xuống thềm đất hic, cả ngày có gì để ăn , đừng là có sức , ngay cả đứng còn đứng nổi.

      Khẽ cắn cánh môi , nàng hít sâu hơi , dùng hết lực đứng dậy , ngồi lên ghế nhìn vào gương , nàng bắt gặp mộ dung mạo xinh đẹp ,làn da trắng nõn nhưng thiếu huyết sắc , ánh mắt hơi hơi đỏ , môi đào trắng bêch , tuy khí sắc tốt . Nhưng Mộ Dung Ca chính là mỹ nhân .

      Đánh giá xong , nàng quay trở về ngồi cạnh mép giường , tại sức lực có , nên làm gì bây giờ ? Đêm nay yến tiệc mở , chắc chắn có Khánh Vương đến dự , làm cách nào để có thể tiếp khách nhân đây, tránh được kiếp kỹ nữ ?

      Vương phủ to như vậy , thủ vệ lại canh chừng nghiêm ngặt , muốn trốn cũng khó . từng có kỹ nữ trốn chạy, nhưng bị bắt lại , tra tấn , vũ nhục đến chết. Cho nên , đến giờ ai còn dám nghĩ cách chạy trốn nữa . Híc! Thân mình có võ công , lại còn sức để trốn , thôi! chạy trốn để sau vậy ?

      Như vậy , nên làm như thế nào bây giờ? Nếu để mình phải hầu hạ, lên giường với đàn ông , thà kêu mình chết , còn hơn sống !
      suy nghĩ, có người đến .

      - " ra là Như Băng , từ lúc đầu đối xử dịu dàng với mình."!
      Nàng đem đến cho bộ váy yếm màu đỏ kêu sa, cùng với trang sức để cài lên đầu .Nàng :

      - " Đây đều là mệnh , chúng ta chỉ có thể nhận mệnh! Đây là ta chỉ có thể cố gắng kiếm cho ngươi bộ váy kín đáo , ngươi nên mặc vào !

      Như Băng đem quần áo đến bàn trang điểm , lại móc trong tay áo mình ra cái bánh bao , đưa đến trước mặt Mộ Dung Ca .

      Mộ Dung Ca ngạc nhiên ngước nhìn nàng . Như Băng , nàng tính cách vô cùng tốt , lời uyển chuyển , hàm xúc , dung mạo diễm lệ , đôi mắt phượng đáng , nếu phải người nàng quần áo lõa vai , vừa nhìn biết , nàng xuất thân danh môn , có bình dân nào có được khí chất tôn quý như nàng , đáng tiếc vì nước mất nhà tan , nàng trở thành kỹ nữ của phủ Khánh Vương .

      Như Băng lo lắng nhìn về phía , biết tâm tình lúc này của Mộ Dung Ca , chuyện xảy ra như vậy ai có thể chấp nhận được ,chết sống lại , lần đầu tiên phải hầu hạ nam nhân , nhưng đây là mệnh , chỉ có thể nhận ? nàng nhìn đồng tình :
      -
      - " Ăn bánh bao , nếu tối nay lên yến tiệc , có sức để khiêu vũ , hậu quả thể tưởng tượng được.?"

      nghe thế , mở nụ cười khẽ , cặp mắt lên tia cảm khái , trong khoảnh khắc , cả phòng bừng sáng . Ở nơi này , người nghèo túng , đúng lúc lại có người chìa tay ra giúp đỡ mình , đưa than đên sưởi ấm cho mình trong ngày tuyết rơi , trời vẫn chưa tuyệt đường ta rồi!

      Như Băng sững sờ nhìn nụ cười rạng rỡ của Mộ Dung Ca ,

      - "Cám ơn !" ôn nhu nhìn nàng ,cất tiếng .... nàng đem đến cho nàng cảm giác ấm áp , ơn này nàng ghi tạc đáy lòng , vĩnh viễn bao giờ quên !

      Nghe vậy , Như Băng trợn tròn cặp mắt , giây lát , mới khẽ mỉm cười , hổ danh là Khánh vương phi , tuy rằng lụi bại , nhưng vẫn bình thản , nhanh như vậy có thể tiếp nhận thực trạng ..Nàng nhìn Mộ Dung Ca ăn bánh bao , liền xoay người rời ...

      Trong lúc vừa bước ra cửa bắt gặp Tiểu Từ quay lại ,nàng giật mình hoảng hốt , nếu Tiểu Từ biết nàng đem bánh bao đến cho Mộ Dung Ca , chắc chắn ta cho nàng ! Nàng vội vã quay nhìn về phía Mộ Dung Ca thấy bánh bao cỏn nữa, chỉ thấy Mộ Dung Ca nằm giường ,vẻ mặt lộ ra bất cứ cảm xúc nào.

      Tiểu Từ mắt lạnh nhìn vào nàng : "Ngươi ,nhanh thay quần áo , Trắc phi triệu kiến ngươi!"

      Lâm Vi muốn gặp nàng ? Trước của Như Băng lo lắng nhìn , Lâm Trắc Phi , hôm trước hại nàng , hôm nay lại tinh bày kế gì nữa đây ??

      Bây giờ lại muốn gặp nàng , tuyệt đối là chuyện tốt !

      Tiểu Từ thấy Mộ Dung Ca ngồi dậy , bèn lạnh lùng quát lớn : " Còn mau ngồi dậy , còn muốn ta đến hầu hạ ngươi , ngươi nghĩ hôm nay còn xứng được ta chăm sóc ???"

      Mộ Dung Ca gì , chỉ chậm rãi đứng dậy . Cùng với tỳ nữ này đấu võ miệng là lãng phí , huống hồ, giờ phút này cần phải dưỡng sức , đợi thời cơ .Về phần Lâm Vi , ngày cho nàng biết thế nào là chết , như thế nào là sống ?

      - " Ngươi , thế nào còn nhanh chuẩn bị ? Hôm nay , buổi tối , yến tiệc có Hạ quốc thái tử , cùng các vị hoàng tử, vương gia của quý quốc khác đều đến phủ ta tham dự, nếu đêm nay ngươi chiêu đãi khách nhân có chỗ nào chu toàn , cẩn thận , Trắc phi lột da ngươi đó!"

      Tiểu Từ khi nhìn thấy Như Băng xinh đẹp nổi lòng ganh tỵ, mắng nhiếc nàng , nhưng khi nhắc tới mấy vị công tử sắc mặt có chút đỏ bừng , nhưng giọng vẫn lạnh lùng la mắng ....

      Hạ quốc thái tử.... là ai ????? Tại sao khi nhắc đến người này , Tiểu Từ lại điên cuồng say đắm .....Bỗng nhiên , Mộ Dung Ca nhăn mày lại .

      Đêm nay , lại có nhiều nhân vật quan trọng như vậy ? Lại ghé thăm vương phủ ? Chẳng lẽ Khánh Vương , muốn đoạt vị ?
      Last edited by a moderator: 9/10/15
      Cỏ Ú, Sue úAndrena thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4 : Gặp lại đệ đệ....

      Từ đây mình xin đổi cách xưng hô từ "" sang " nàng " cho nó hợp với tình cảnh tại nha . ^^!

      Nàng thay y phục xong , đến bên cạnh gương đồng nhìn ngắm bóng dáng của mình . Dáng người uyển chuyển , mềm mại , làn da trắng kết hợp bộ váy đỏ tạo nên nét đẹp mà người ta khi nhìn vào liền chói mắt ..Mộ Dung Ca nhìn thấy , trong lòng cảm thấy rất hài lòng với thân thể nay còn đẹp hơn ngày trước ... ^^!

      Như băng trong lòng cảm thấy rất kinh ngạc với thái độ Mộ Dung Ca thể .. nàng thể tin được là "nàng ấy " lại có thể thản nhiên mặc mình bộ quần áo kĩ nữ , đối với nữ tử cổ đại mà khoác lên mình những thứ hạ đẳng như vậy , là nhục nhã với lại thân phận của "nàng"... ...

      Như Băng lúc này có suy nghĩ nhiều được , vì nàng còn phải về thay y phục ,chuẩn bị kĩ càng để còn tiếp kiến "Hạ quốc thái tử Nguyên Kỳ " . Nàng lưu luyến và si mê vị thái tử này dù chỉ lần đầu gặp mặt ... Nàng hoài tâm lập tức khỏi ....

      ...... Sắc Vi Uyển , Khánh vương phủ .....

      Đây là nơi ở của Lâm trắc phi ...

      - Mô Dung Ca vừa bước vào cổng cảm nhận được quý khí dạt dào , khắp nơi chỗ này đều toát lên xa hoa , mỹ lệ , cho thấy chủ nhân nơi đây rất mực được sủng ái .

      - Trong phòng của Lâm Vi nhiều hoàng kim châu báu , lưu ly , phỉ thúy , trang sức trong phòng nhiều .. "nàng ta " dung mạo kiều diễm la mắng hạ nhân vì đôi bông tay bị vỡ , bắt tỳ nữ mau tu bổ lại... lúc la mắng hạ nhân vào thông báo Mộ Dung Ca đến ... Lâm Vi lập tức nâng mi mắt , mặt vô cùng xán lạn , tươi cười , vừa vặn Mộ Dung Ca bước vào nàng lập tức đứng dậy , cất tiếng :

      - "Tỷ tỷ đến rồi à , tỷ hôm nay xinh đẹp , kiều diễm nhìn vào cho người ta động lòng , chờ tới tối hôm nay yến tiệc đến , Khánh Vương nhìn thấy tỷ tỷ như vậy ,chắc vui vẻ và liếc nhìn tỷ chút " .

      Nàng ta vừa dứt lời , trong phòng các tỳ nữ đua nhau cười lớn , có người còn che miệng cười trộm . Mộ Dung Ca nghe vậy , chỉ mỉm cười , trong lòng :
      - " Tốt , tốt ..."

      Loại công kích bằng miệng này , tưởng dễ dàng có thể vũ nhục ta , hừ.. Mộ Dung Ca nhoẻn miệng cười lạnh :

      - " Lâm trắc phi , phong thủy luân phiên chuyển " * .

      hic , mình dịch cái này * biết đúng hok nữa nhưng ý là dòng nước chảy , ý nghĩa sâu hơn là về đời sống , họa phúc của con người cũng đổi hướng ....

      Mộ Dung Ca nghĩ thầm trong lòng : " Ngươi ! có ngày phải cầu xin ta ! "

      Lâm Vi nghe nàng vậy , tưởng rằng là "nàng ấy " chịu thua , muốn lấy lòng mình , liền cao cao tại thượng cất tiếng :

      - " Mộ Dung Ca ngươi rất đúng , yên tâm ! ta cũng phải là người vô tình , vô nghĩa , cho dù tể tướng có phạm tội chém đầu , ta cũng nhờ vương gia tha cho ngươi mạng! "

      Nghe vậy Mộ Dung Ca nghĩ , nàng ta là hiểu lầm ?

      - " Thôi kệ , mình ở đây thân mình đấu với họ , giờ phút này thể cùng Lâm Vi mà trực tiếp đấu với nhau , tạm thời mình cứ nhân nhượng vì lợi ích chung , nhịn nàng ta chút chẳng đáng xu nào ! ".

      Nghĩ vậy nàng khẽ cười :

      - " Tạ ơn Lâm Trắc phi chiếu cố ".

      - " Ngươi cũng là người biết thời mà nhượng , nếu là như thế , hôm nay ngươi hãy hảo hảo mà chuẩn bị . Trương tướng quân xin ta cho ngươi hầu hạ , ngươi nên biết mà hậu hạ cho cẩn thận , chu toàn , ta cũng thể bảo đảm được cái mạng của ngươi !

      Lâm Vi nàng ta vừa , vừa kêu tỳ nữ nâng tay nàng , dìu nàng đến bên giường mây , nằm xuống , đưa tay cho các tỳ nữ lần lượt giúp nàng chăm sóc bộ móng tay của mình .

      Các tỳ nữ vừa nghe ba chữ " Trương tướng quân " kinh ngac ngừng , nhưng chỉ chút họ lại cực kì vui mừng và biểu cảm mong chờ nàng tối nay như thế nào mà hầu hạ ta ....Tiểu Từ bộ dạng che miệng , cười :

      - " Chỉ cần đêm nay , ngươi hầu hạ tốt cho tướng quân , chừng ngươi bước là được làm " hồ điệp cành cây "!

      chú thích : ra thời đại này , do bản convert , nên mình hok biết dich sao cho tốt , vì là phượng hoàng cành chỉ dành cho vui chúa nên tạm thời dịch thành bướm vậy . ..O.O

      - Trương tướng quân là chiến tướng của vương gia , lập được nhiều chiến công , vương gia rất trọng dụng , bề ngoài của tục tằng , thô lỗ , nhưng tính tình vô cùng cổ quái , nam , nữ , trẻ đều tha , miễn còn là xử nữ tùy tiện đùa bỡn , vũ nhục cho đến chết.. tên biến thái , hoang dâm vô độ ...

      - Mộ Dung Ca , chợt ùa về loạt kí ức của tên " Trương " này , bèn nhíu mày lại , trong lòng thi lo lắng cùng với nôn nóng , lửa trong lòng càng lúc càng mãnh liệt bởi vì lời của tên tỳ nữ Tiểu Từ , nàng khẽ tiến đến gần , mở miệng nhàng cười có như :

      - " Tiểu Từ , tạ ơn ngươi ".

      Lời vừa xong , ai nấy đều kinh ngạc nhìn thấy nàng cười rất nhàng như hề thấy sợ hãi trước việc này .

      -Lâm Vi cẩn thận dò xét thái độ của nàng , nhưng thấy biểu gì khả nghi , bèn :

      - " Ngươi mau trở về chuẩn bị ! "

      " Ân " , Dung Ca thấp giọng đáp , sau đó liền xoay người bỏ . Lâm Vi bỗng nhiên giật mình , có chút bất an nghĩ " nàng ta " cư nhiên yên phận ?..

      Trở lại phòng , nàng vội lấy cái bánh bao ăn dang dở , tiêu thụ hết , nàng cảm thấy có chút sức lực , bèn xung quang phòng xem xét kĩ xem có tìm được vật nào đó để dùng hộ thân . Nàng vòng cũng chẳng tìm thấy gì , thất vọng đến bên bàn trang điểm ngồi suy nghĩ, buồn bã mở ngăn tủ ra, liền vô tình thấy túi hương, nàng cầm lên , ngẩn đầu , dùng cánh mũi nhàng cảm nhận mùi hương , bỗng cảm thấy có chút hoa mắt ,

      - "mông hãn dược? " *

      Nàng vui vẻ , ánh mắt trong trẻo bình tĩnh cùng với nụ cười tươi sáng rạng rỡ ,

      - " Ông trời ơi ! Cuối cùng cũng bạc đãi ta , còn chưa thể đưa ta đến con đường chết! " .

      Hic! Minh dich tới cái * này , lúc đầu cũng biết đó là gì , search google , ấy báo là " xuân dược " , ôi , ta " chết " với cái tên thuốc ".

      Đêm đến , cuối cùng cũng thể trốn tránh được nữa , Khánh vương phủ nhộn nhịp hẳn lên , trong gian lớn tiếp đãi các sứ giả và quần thần , đều tấu lên những khúc nhạc nhộn nhịp , các nhóm ca cơ , giờ chuẩn bị xong hết , trang điểm ăn vận , cực kì bắt mắt người nhìn , đứng bên để chờ triệu kiến .

      Đối với mỗi ca cơ mà , đây là dịp để họ nắm bắt được cơ hội rời khỏi vương phủ . Nếu yến hội , chỉ cần được hoặc hai người có gia thế , tôn quý , hoàng tộc để mắt đến họ , lập tức xin vương phủ ban tặng , có thể mang họ rời khỏi nơi này và có thể thoát khỏi số kiếp ca cơ . Vì thế , họ tuyệt đối thể bỏ qua cơ hội có hai này .

      Nhưng đối với Dung Ca nghĩ là như vậy , nếu thoát khỏi hố lửa này , ai có thể cam đoan hố kế tiếp cũng chẵng phải là hố lửa sao ????

      Lúc này , vương phủ vô cùng náo nhiệt , các tân khách lần lượt , liên tiếp tiến vào ...

      Nhìn thấy đoàn người , các vương tôn công tử vào , Dung Ca khỏi lo lắng , nàng biết nên làm cách nào để đối phó với tên " Trương " cám lợn , háo sắc này .. tâm trạng lo lắng , phía sau bỗng cất lên tiếng nhàng ..

      - " Nếu ngươi hảo hảo hầu hạ Trương tướng quân , cũng bận tâm ngươi giờ là thân phận gì , liền quá đối với ngươi cường bạo ".

      Dung Ca nghiêng đầu nhìn , ra là Như Băng nương . Như Băng tâm tính rất tốt , nên nàng nhàng : " Ân ".

      Như Băng nhìn thấy nàng cơ hồ hiểu , nên tâm tình cũng vô cùng tốt , gò má của nàng đỏ ửng dưới làn da trắng nõn , trông vô cùng hồng hào . Dung Ca nhìn nàng , chợt nhíu mày , cũng nghĩ nhiều ...

      Nàng dời ánh mắt , từ khoảng cách xa lắm , nàng nhìn thấy đoàn thiếu niên , người nào cũng dung mạo tuấn mỹ , ở thời đại này , chỉ cần có quyền thế có thể nạp đồng nam , xử nữ . Nàng khỏi thở dài , bỗng thân hình chợt mạnh mẽ rung lên khi ánh mắt nàng bắt gặp bóng dáng trong đám thiếu niên ấy .

      - " Ngươi làm sao thế ? "

      Như Băng nhìn thấy gương mặt trắng bệt của nàng , liền quan tâm hỏi nhưng Dung Ca trả lời , chỉ vội lắc đầu .

      Thiếu niên kia dường như bắt gặp được ánh mắt của nàng nhìn , liền xoay lại nhin thẳng vào nàng , lúc thấy Dung Ca , trong đôi mắt tĩnh lặng nhất thời kinh hãi , thân hình lảo đảo , bất ổn , trong mắt tràn ngập ánh đỏ , lệ nhòe trong mắt , muốn nhanh chạy đến bên , nhưng được.

      Còn Dung Ca , khi nhìn thấy tâm tình còn bình tĩnh , lệ rơi đầy khắp gương mặt nàng .

      - " Tẩn Nhi...! "

      ra chính là đệ đệ của nàng .

      Dung Ca vội vàng hít hơi sâu , để trấn tĩnh cảm giác mà khối thân thể này mang lại . .. .. Kí ức về thiếu niên bắt đầu ùa về ... Đệ Đệ năm nay mười hai tuổi , hai người tình cảm với nhau rất tốt , thể tưởng tượng được là từ ngày cha gặp nạn , cũng bị bắt làm " nam đồng " . Dung Ca trong lòng căm phẫn .

      "- Đệ đệ , chỉ là đứa trẻ , sao lại bị người khác đùa bỡn được chứ, nơi đây đúng là địa ngục mà ...."


      Ngay sau đó , tiếng của đám thiếu niên trong đoàn cất tiếng :

      - " Ha, ta còn tưởng tỷ tỷ của ngươi là Khánh vương phi , ra cũng là ca cơ với chúng ta đồng dạng như nhau ..ha.ha.ha.."!

      Đứng kế bên Mộ Dung Tẩn , chàng thiêu niên kia vừa mỉa mai , miệt thị , tiện tay xô ngã Dung Tẫn , do phòng bị nên cả người ngã nhào xuống đất , cùng lúc cả đám cười lên trận giòn rã ...

      Mộ Dung Tẫn nhìn nàng khẽ kêu : " Tỷ tỷ ..."

      Dung Ca nhìn thấy cảnh đó , tức muốn soi máu , tính tới dạy cho cái đám thiếu niên biết lể phép này bài học , nhưng vừa định bị Như Băng kéo lại ...

      - " thể !

      Nàng ta khẽ bên tai Dung Ca . tại khí tức lên tới đỉnh đầu , nàng liền nhắm mắt lại để trấn áp ngọn lửa cháy trong đầu , sau đó từ từ mở mắt ra thấy đệ đệ đứng lên từ khi nào , nhìn thấy thân hình của đệ đệ xanh xao , gầy yếu ,thong thả bước con đường đầy bụi đất . Nàng cảm giác trái tim quặn đau , đệ đệ vô tư hồn nhiên ngày trước còn , chỉ vỏn vẹn có mấy ngày , trở nên trầm mặc , người luôn luôn tươi cười , hồn nhiên đến bên nàng như ngọn gió ấm áp , nàng khỏi cảm thấy đau xót cho tình cảnh giờ.

      Trước khi vào sảnh đường tiếp khách , thiếu niên ngang qua Dung Ca , miệng khẽ nhếch lên :

      - " Tỷ tỷ , Tẩn nhi sao , tỷ đừng lo ! ".

      Trong phòng bỗng vang lên tiếng của Phi Tuyết :

      - " Tam công tử phủ tể tướng , tuy rằng tuổi còn , nhưng nổi tiếng khắp nguyên quốc , như vậy... đêm nay chắc nhiều người muốn ... hầu hạ . ! "

      Các ca cơ nhìn thấy Mộ Dung Tẩn cũng cảm thấy tiếc thương , thiếu niên trẻ tuổi , khí chất nhưng hôm nay biết ai tàn phá , đáng tiếc , đáng tiếc a.....

      Dung Ca thân hình bất động nghĩ :

      - "Trời ơi , chỉ là đứa , đứa mà thôi , được , cho dù mình phải là tỷ tỷ của , nhưng thể thấy chết mà cứu , thể để bị mấy tên nam nhân thối, chết tiệt đùa bỡn được !."


      Quản gia đứng trước mặt bọn họ , sắc mặt nghiêm túc cảnh cáo :

      - " Đêm nay , các ngươi ai cũng phải hầu hạ các quý nhân công tử , nếu ai có nửa điểm sai lầm , đừng trách ta là nhắc nhở các ngươi , hậu quả như thế nào các ngươi tự biết ... thôi ..!"

      Các ca cơ lặng lẽ vào trong . Như Băng nắm chặt tay nàng , bên tai :

      - " Bây giờ , thân ngươi còn khó tự bảo toàn , đừng tiếp tục có ý nghĩ kỳ lạ muốn trốn khỏi đây , Khánh vương phủ canh chừng nghiêm ngặt , chưa ai có thể chạy thoát , nếu bị bắt lại , kết cục vô cùng bi thảm ! "

      Các nàng sau lưng Phi Tuyết nhìn thấy hai người Dung Ca và Như Băng thân thiết bèn cất tiếng :

      - " Hừ..Giả từ bi..! "

      Hai nàng nghe thấy lời của Phi Tuyết , chưa giám phản kích lại là vì tại quản gia đưa bọn họ vào trong , mọi ánh mắt đều dồn đến nhóm ca cơ , đồng nam , nên thể làm gì hơn được lẳng lặng phía sau , Dung Ca thu hồi đôi chân mày nhăn lại , nhìn thấy Dung Tẩn , hai tay của nắm chặt thành nắm đấm , sắc mặc ngày càng thăng trầm hơn .

      Dung Ca cắn chặt hàm răng , nàng lúc này thể bình tĩnh được , vì thân thể này nộ ý quá lớn . Phượng Dịch , Lâm Vi đúng là quá đủ vô tình và tàn nhẫn . Dung Ca ngày trước luôn nghĩ hai tên cẩu nam nữ này là người tốt , nhưng giờ họ lại nhẫn tâm đem cả nhà Mộ Dung chà đạp , dẫm nát trong lòng bàn chân .

      Loại hành vi như vậy , trời đất tha, phải cứu mình , cứu lấy Tẩn nhi !

      Ý nghĩ cứ lên lại vụt tắt liên hồi trong đầu của nàng , nhưng biết làm cách nào để cứu mình , cứu đệ đệ ? Chỉ dựa vào " mông hãn dược" này , hay phải nhờ thêm giúp đỡ từ người khác".

      Khánh vương phủ to như vậy , người người ai cũng lạnh lùng , thân mình còn chưa lo được, thấy người ta thấp hơn chà đạp cho đến chết , làm sao có thể chịu giúp nàng .

      trong vòng lẩn quẩn suy nghĩ , bất tri bất giác , thời gian trôi qua , yến tiệc bắt đầu ... ......
      Last edited by a moderator: 9/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :