1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 57.3: Phiên ngoại trước khi trọng sinh
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]
      Bởi vì chuyện này, Đường Vi đau lòng đến mức phải vào nằm viện, mà Tần Tuyên Tuyên lại xin nghỉ phép để lo liệu hậu của cha mẹ chồng. Đến khi Tần Tuyên Tuyên lo xong lễ tang trở lại công ty nhận được lệnh sa thải, lí do là thời gian này nghỉ quá nhiều. Lúc trước để trả nợ thay cho gia đình Tống Kỳ nên số tiền tiết kiệm của gia đình họ Tần cũng còn nữa, lần này Tần Tuyên Tuyên mất công việc, cuộc sống của Tần gia cũng trở nên khó khăn hơn.

      Dù là thế, Tần Tuyên Tuyên cũng hề có ý cúi đầu nhượng bộ trước Đỗ Mộ Ngôn. vay mượn người thân chút tiền để trả tiền thuốc men cho Đường Vi trước, tạm thời đặt hận ý ngập trời với Đỗ Mộ Ngôn xuống dưới đáy lòng, tìm việc nhưng khắp nơi đều vấp phải khó khăn trắc trở.

      Ngày Đường Vi xuất viện, nhà ba người tạm thời quên hết mọi buộn phiền vui vẻ ăn bữa cơm đoàn viên với nhau. Hôm sau, Tần Quốc Đống lái xe đến trường, muốn vì thanh danh của mình mà giải thích chút, ai ngờ gặp được bất cứ vị lãnh đạo nào đụng phải Đỗ Mộ Ngôn cố ý đến tìm Tần Quốc Đống. Tần Quốc Đống cũng rất hận kẻ tâm địa độc ác này, ngay cả câu cũng muốn với , lên xe của mình rời . Đỗ Mộ Ngôn vẫn chưa chịu buông tha, kêu lái xe đuổi theo.

      Ai ngờ rằng vì muốn thoát khỏi truy đuổi của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Quốc Đống tăng tốc lên rất nhanh, cuối cùng xe mất khống chế mà đâm vào dải phân cách, Tần Quốc Đống chết ngay tại chỗ.

      Khi Tần Tuyên Tuyên và Đường Vi nhìn thấy thân thể lạnh như băng của Tần Quốc Đống, hai người khóc rống ngừng được. Đỗ Mộ Ngôn vẫn đứng bên cạnh, nhìn cảnh này, dù có bao nhiêu áy náy nhưng cũng hiểu rất rằng. Tần Quốc Đống chết chắc chắn lại dựng lên bức tường lớn hơn chắn giữa và Tần Tuyên Tuyên, muốn có Tuyên Tuyên, càng thêm khó khăn.

      Cảnh sát cho Đường Vi và Tần Tuyên Tuyên biết, tuy lúc ấy Tần Quốc Đống vì trốn Đỗ Mộ Ngôn mới lái xe nhanh như thế, nhưng xe của Đỗ Mộ Ngôn cũng chỉ chạy theo ở xa xa chứ chưa làm ra hành động bức ép gì. Tần Quốc Đống phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về cố này. Nhưng mà cho dù là thế, lúc biết được xảy ra chuyện gì Đường Vi vẫn khóc hô đánh về phía Đỗ Mộ Ngôn, lại bị trợ lý của ngăn cản. Lửa giận ngập lòng, Đường Vi té xỉu.

      Tần Tuyên Tuyên nửa ôm Đường Vi hôm mê bất tỉnh, lạnh lùng trừng mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn, con ngươi vốn trong suốt bây giờ ngập tràn lửa giận cháy hừng hực.

      “Đỗ Mộ Ngôn, ác ma, dù tôi chết cũng để đạt được mong muốn đâu!”

      ngày sau, Đường Vi được phát ra khối u ở ngực, có thể thông qua phẫu thuật cắt bỏ nhưng số tiền phải trả lên đến dưới 10 vạn. Từ lúc Đường Vi sinh ra Tần Tuyên Tuyên vẫn luôn ở nhà chăm lo việc nhà cửa, lúc còn trẻ rất ít khi mắc bệnh, hơn nữa khi đó ở thành phố này còn chưa có chế độ bảo hiểm y tế vì thế Đường Vi cũng mua bảo hiểm, bây giờ bị ung thư, cũng chỉ có thể tự trả tiền chữa trị mà thôi.

      Lúc Tần Quốc Đống qua đời danh dự vẫn chưa được phục hồi nên cơ bản trường học cũng phát tiền trợ cấp, ngay cả tiền làm tang lễ Tần Tuyên Tuyên cũng phải vay của người quen, mà tiền chữa trị cho Đường Vi, cuối cùng cũng thể vay được nữa. Vốn muốn bán căn nhà ở, nhưng căn nhà này vốn được trường học phân cho, có quy định trong bao nhiêu năm thể mua bán trao đổi được, con đường này liền bị cắt đứt.

      Mà càng khiến Tần Tuyên Tuyên đau lòng là, vì cái chết của Tần Quốc Đống nên Đường Vi bị kích thích quá độ sau khi tỉnh lại thần trí hơi bất ổn, bà vốn vô cùng dịu dàng lại bắt đầu trách tội Tần Tuyên Tuyên, trách biết kiểm soát hành vi của mình nên mới chọc đến ác ma, mới hại chết Tần Quốc Đống.

      Sợ bản thân xuất kích thích Đường Vi, Tần Tuyên Tuyên thậm chí còn dám tự mình chăm sóc bà, chỉ có thể nhờ y tá, sau đó lén lút đứng bên ngoài của nhìn qua ô cửa bằng thủy tinh nhìn mẹ của mình.

      biết mẹ mình rất đúng, tất cả những chuyện này đều là do tạo nên, nếu , tất cả mọi người sao cả, đều do !

      Mối hận với Đỗ Mộ Ngôn khiến Tần Tuyên Tuyên chỉ hận thể tự tay đâm chết kẻ thù, nhưng ôm chặt bản thân, ở bên ngoài phòng bệnh của Đường Vi yên lặng khóc.

      Chồng chết, cha mẹ chồng chết, ba cũng chết, chỉ còn lại mẹ là người thân duy nhất mà thôi. nhất định phải chữa khỏi cho mẹ, để bà xảy ra bất cứ chuyện gì!

      Tần Tuyên Tuyên vốn muốn tìm kiếm giúp đỡ của truyền thông, nhưng Đỗ Mộ Ngôn rất nhiều mánh khóe, ngăn cản mọi con đường của , sau khi biết bệnh tình của Đường Vi, tự mình đến gặp Tần Tuyên Tuyên.

      “Tôi biết mẹ em bị u ở ngực, có thể phẫu thuật, tôi cũng biết em thiếu tiền. Tôi có thể để mẹ em được ở phòng bệnh tốt nhất, chuẩn bị cho bà bác sĩ tốt nhất, mà cầu của tôi chỉ có , em cũng biết từ lâu. Nếu em vẫn đồng ý như cũ… rất đơn giản thôi, hôm nay bệnh viện trục xuất mẹ em.”

      Vốn nghĩ rằng khó để có được Tần Tuyên Tuyên, ngờ dùng nhiều cách như thế vẫn thành công, dưới thất bại liên tiếp, Đỗ Mộ Ngôn ngày càng trở nên vặn vẹo, dần dần mất ước nguyện ban đầu.

      Thể xác và tinh thần Tần Tuyên Tuyên đều vô cùng mỏi mệt, chẳng còn hơi sức để mà đấu tranh nữa. Mặc dù biết Tần Quốc Đống trời có linh thiêng nhất định phỉ nhổ quyết định của lúc này nhưng vẫn dùng giọng chết lặng trả lời Đỗ Mộ Ngôn, “Như mong muốn.”

      chỉ biết rằng chỉ còn lại mẹ là người thân duy nhất, phải bảo vệ bà, chữa khỏi bệnh cho bà, bất chấp tất cả.

      Sau khi Đường Vi được chuyển đến phòng bệnh VIP, Tần Tuyên Tuyên vẫn dám gặp bà, chỉ dám nhờ y tá chăm sóc bà từ lâu cố gắng trông chừng, có việc gì lập tức gọi cho , sau đó cần địa chỉ Đỗ Mộ Ngôn cho, đến nhà .

      Đó là căn nhà có ba phòng rất bình thường nhưng Tần Tuyên Tuyên hoàn toàn thèm để ý. Mặc kệ là vẻ mặt hay là tâm hồn cũng chỉ còn lại chết lặng.

      Đỗ Mộ Ngôn thưởng thức rượu nho, vẻ mặt mang theo vui sướng thắng lợi, rót cho Tần Tuyên Tuyên ly nhưng hề chạm môi, để cái ly sang bên, buông túi xách trong tay, vừa vừa bắt đầu cởi quần áo, “Làm chuyện chính .”

      nghĩ, nên làm thế này từ lâu rồi, nếu thế những người chết vẫn còn sống rất tốt. Đối nghịch với Đỗ Mộ Ngôn, đúng là biết tự lượng sức mình mà, muốn , nên ngoan ngoãn cởi hết quần áo nằm trước mặt .

      Động tác của Tần Tuyên Tuyên khiến Đỗ Mộ Ngôn nhíu mày, nhưng vẫn chưa ngăn cản , muốn có đến phát điên rồi.

      Mà lúc cởi xong áo, lộ ra da thịt trắng nõn chỉ còn nội y che đậy điện thoại bỗng vang lên. do dự chút nhặt túi xách lên lấy điện thoại ra, vừa thấy người gọi là y tá kia lập tức nghe máy.

      “Tần tiểu thư mau đến đây ! Mẹ của biết tiền viện phí thuốc men của bà là do Đỗ tiên sinh trả lên sân thượng bệnh viện, muốn nhảy lầu tự sát!” Đầu bên kia là giọng vô cùng lo lắng của y tá.

      Di động trượt khỏi tay Tần Tuyên Tuyên rơi xuống đất, cạch tiếng vỡ tan, ngẩn ngơ vài giây, đột nhiên như phát điên mặc lại quần áo, chạy ra ngoài.

      Đỗ Mộ Ngôn giữ lại, “Em muốn đổi ý?”

      Tần Tuyên Tuyên dùng sức giãy dụa, mặt bắt đầu xuất nước mắt, “ buông tôi ra, tôi muốn đến bệnh viện ngay lập tức… mẹ tôi muốn nhảy lầu!”

      Nghe tin như thế, Đỗ Mộ Ngôn còn lo lắng hơn Tần Tuyên Tuyên, mẹ Tần Tuyên Tuyên là điều duy nhất có thể lợi dụng để khống chế , nếu mẹ cũng chết…

      Đỗ Mộ Ngôn dám nghĩ tiếp nữa, để ý đến giãy dụa của Tần Tuyên Tuyên, kéo lên xe nhanh chóng chạy đến bệnh viện.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên nhảy xuống xe chạy vào bệnh viện, trước mắt bỗng nhiên lóe lên bóng đen, vật nặng đột nhiên rơi xuống trước mặt .

      đứng lại ngẩn người ra, kinh ngạc nhìn thân thể người lẫn lộn máu tươi kia thể tỉnh táo nổi.

      Đường Vi nhảy xuống nhưng chưa chết ngay, bà mở đôi mắt bị máu tươi che phủ, nhìn chằm chằm về hướng Tần Tuyên Tuyên, oán hận : “Lúc trước… nếu tao … sinh ra mày tốt rồi…”

      “… mẹ… mẹ…” Tần Tuyên Tuyên đau đớn khóc lên thành tiếng, tay chân run rẩy gần như đứng thẳng được.

      Dù sao cũng là bệnh viện, ngay lập tức có người nâng Đường Vi lên cáng, đưa bà vào phòng phẫu thuật.

      Bước chân Tần Tuyên Tuyên vô thức theo sau, thậm chí còn muốn theo vào phòng phẫu thuật nhưng lại bị y tá hộ lý ngăn lại, đành đứng bên ngoài dùng đôi mắt mở mịt nhìn cửa phòng phẫu thuật.

      Đỗ Mộ Ngôn đứng bên người Tần Tuyên Tuyên, vẫn chưa điều gì.

      chỉ nhìn sườn mặt Tần Tuyên Tuyên, ánh mắt sâu thẳm, ai cũng hiểu nghĩ gì, ai cũng biết rằng vô cùng khủng hoảng, nếu người phụ nữ trong phòng phẫu thuật cứ thế mà chết , cũng còn điều gì có thể ép được Tần Tuyên Tuyên phải thỏa hiệp nữa.

      biết qua mấy giờ, Tần Tuyên Tuyên vẫn ngẩn ngơ đúng ở trước cửa phòng phẫu thuật, sắp thành bức tượng.

      Cửa phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ mặc bộ quần áo phẫu thuật mệt mỏi ra, tiếc nuối cho Tần Tuyên Tuyên biết rằng mẹ thể cứu chữa được, tử vong.

      Tần Tuyên Tuyên lảo đảo vào phòng phẫu thuật, người mẹ vốn vô cùng dịu dàng của toàn thân dơ bẩn nằm bàn phẫu thuật. lảo đảo bước hai bước rồi bỗng nhiên té ngã mặt đất. Đỗ Mộ Ngôn đưa tay đỡ nhưng lại bị hất ra chút lưu tình.

      Tần Tuyên Tuyên bổ nhào vào trước mặt Đường Vi, khóc rống lên.

      còn nữa, người thân duy nhất của cũng còn nữa.

      Tần Tuyên Tuyên cũng biết mình khóc bao lâu, khi thần trí của được giọng của Đỗ Mộ Ngôn gọi trở về, quyết định việc.

      “Tuyên Tuyên, hãy nén đau buồn… em còn có tôi.” Giọng của Đỗ Mộ Ngôn chút sức lực. gần như đoán được tương lai xám xịt.

      Tần Tuyên Tuyên chậm rãi đứng lên, chậm rãi xoay người, cúi đầu chậm rãi về phía Đỗ Mộ Ngôn.

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn , đáy lòng có giọng nho nho chờ đợi kết quả nào đó. Giờ phút này vô cùng đau khổ còn người thân, chỉ có mới có thể cứu vớt .

      Nhưng đáplại chờ đợi của Đỗ Mộ Ngôn chỉ là trận đau nhức ở bụng.

      Trong tay Tần Tuyên Tuyên biết con dao phẫu thuật từ lúc nào, trước khi Đỗ Mộ Ngôn đẩy ra, dùng hết sức đâm ba nhát lên bụng .

      Ánh mắt nóng rực điên cuồng, trong con ngươi màu nâu là ngọn lửa hận thù bừng cháy mãi mãi bao giờ tắt, nghiến răng nghiến lợi như thế phải xé rách ra.

      Trái tim Đỗ Mộ Ngôn bống nhiên co rút, vô cùng đau đớn.

      làm nhiều thứ như vậy phải là để nhìn thấy vẻ mặt hận thù này của . hy vọng có thể dùng ánh mắt mềm mại như vậy nhìn , dùng dịu dàng ấm áp vây quanh .

      Nhưng cuối cùng cũng chỉ là mơ mộng của , lúc này ban tặng cho , chỉ có hận thù lạnh như băng.

      ôm bụng mới bị đâm mấy nhát, máu tươi ấm áp từ cơ thể chảy ra nhưng như hề cảm giác được. Thân thể lạnh dần, lại hề quan tâm, chỉ nhìn kia, lảo đảo bước từng bước đến gần .

      Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên điên cuồng cười lớn.

      vĩnh viễn chiếm được tôi!”

      xong lời này, giơ dao đâm thẳng vào trái tim trong lồng ngực mình.

      Sắc mặt Đỗ Mộ Ngôn lập tức biến đổi, muốn xông lên phía trước ngăn cản , lại dùng sức rút dao ra, máu tươi phun trào, nhanh chóng làm toàn thân nhiễm hồng.

      “Tuyên Tuyên!”

      gầm rú ôm lấy , trong mắt toàn màu máu.

      Hai mắt Tần Tuyên Tuyên nhắm nghiền, còn hơi thở, trước khi chết thậm chí còn thèm liếc nhìn thêm lần nào nữa.

      chậm rãi ngã xuống, mất máu quá nhiều cũng khiến thể chống đỡ được nữa, ý thức của dần dần trờ nên mờ mịt, nghe được xung quang có người kinh hoàng hô lên.

      Nhưng hề để ý, chỉ kinh ngạc nhìn vẻ mặt yên tĩnh của , lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng lại điên cuồng.

      Vì sao, vì sao muốn dùng đến cái chết để né tránh? ràng như vậy, vì sao lại đối xử với như thế?

      ôm chặt , muốn buông ra dù chỉ phút.

      Thời điểm tỉnh lại, phát , bản thân trở về hai năm trước.

      còn chưa kết hôn, còn chưa phát mục đích trong lòng . cũng chưa làm ra chuyện gì thể cứu vãn được.

      còn cơ hội có được .

      biết, phải có được tiếc bất cứ giá nào. Nhưng lúc này đây, phạm phải sai lầm đời trước nữa.

      Đời trước của Đỗ tổng chính là như thế, kết quả là đồng quy vu tận.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Phiên ngoại tiếp theo là sinh con, trừ cái đó mọi người còn muốn đọc phiên ngoại về cái gì xin báo cho ta biết, nếu sau phiên ngoại sinh con ta kết thúc…
      @Ishtar ùi, up dùm ta, hết ròi nhé, hơi dài nhưng thôi kệ.
      @Mùi thịt bốn phía凸(¬‿¬)凸 tiếp theo là việc của đó nhé :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn119 others thích bài này.

    2. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      OrchidsPhamyuna thích bài này.

    3. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      mình thik coi phiên ngoại sinh con à, PN này bùn qá
      OrchidsPhamyunaxhdp thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    5. Mùi thịt bốn phía凸(¬‿¬)凸

      Mùi thịt bốn phía凸(¬‿¬)凸 Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      226
      Chương 58:phiên ngoại sau khi cưới biết xấu hổ biết ngượng ngùng

      Editor: Mùi thịt bốn phía凸(¬‿¬)凸

      Tần Tuyên Tuyên cảm thấy, cuộc sống sinh hoạt sau khi cưới của mình, quả thực có thể hình dung đến biết xấu hổ ngượng.

      Tuy trước khi kết hôn cũng thấy được, Đỗ Mộ Ngôn quả người có dục vọng chiếm giữ rất mạnh, đặc biệt còn là người đàn ông thích động chạm tay chân, nhưng nghĩ tới, kết hôn xong Đỗ Mộ Ngôn ...... đói khát như vậy.

      Tần Tuyên Tuyên tính cách bảo thủ, tuy sau khi cùng chỗ với Đỗ Mộ Ngôn liên tiếp bị những hành động lớn mật của bắt khiến buông lỏng chút, nhưng tổng thể mà , vẫn tương đối ưa thích vận động truyền thống giường. Nhưng Đỗ Mộ Ngôn phải, có lúc giống như tùy thời tùy chỗ động dục, làm cho cảm thấy ăn tiêu.

      ngày chủ nhật, ánh nắng tươi sáng. Tần Tuyên Tuyên đem sữa tươi và trứng chiên tới trước mặt Đỗ Mộ Ngôn, ngồi xuống ghế bên cạnh , im lặng ăn xong bữa sáng.

      “Mộ Ngôn, hôm nay chúng ta ra ngoài ?”Nhanh chóng ăn xong, Tần Tuyên Tuyên nhìn phía Đỗ Mộ Ngôn, chờ mong hỏi.

      Vốn Đỗ Mộ Ngôn cười nhạt nhìn dáng người lung linh của Tần Tuyên Tuyên trong phòng bếp, nghe vậy :“ Được. Em muốn đâu?”

      “Em nghĩ xem.” Tần Tuyên Tuyên ngồi bên cạnh bàn ăn, vừa ăn điểm tâm vừa bắt đầu suy nghĩ,“ Công viên Ngọc sơn? được, hôm nay chỗ đó chắc chắn rất đông; Tháp sơn? nhiều quá hoá chán. A, hay là chúng ta vườn bách thảo? Gần đây rất nhiều người đều vườn bách thảo xem chim, ở đó có đủ chủng loại giống loài, thuận tiện kết hợp leo núi.”

      “Được. Do em quyết định hết.” Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên cười đến mờ ám.

      Liếc thấy bộ dáng cười thầm của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên ngẩn ngơ, bỗng dưng đỏ mặt, sẵng giọng:“ nghĩ đến gì thế!”

      Đỗ Mộ Ngôn khẽ cười đứng đắn,“ nghĩ đến thứ mà em nghĩ.”

      bỗng nhiên đứng lên, bước từng bước đến bên cạnh Tần Tuyên Tuyên, hơi cúi người nâng cằm của , đặt lên nụ hôn sâu, hôn đến khi thở hồng hộc, mới buông ra, thanh mờ ám từ từ vang lên ở bên tai,“Nếu muốn ngắm chim, cần ra ngoài.”

      xong liền nắm lấy tay Tần Tuyên Tuyên , đặt tại nơi nào đó bừng bừng hưng phấn của mình.

      Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra, vẻ mặt lập tức đỏ bừng,“Em chuyện nghiêm túc!”

      chuyện nghiêm chỉnh sao?” Đỗ Mộ Ngôn nheo mắt, khóe môi nhếch lên cười điên cuồng, giơ tay đẩy đồ ăn qua bên, sau đó hai tay nắm thắt lưng Tần Tuyên Tuyên, đem ôm lên ngồi bàn cơm.

      Tần Tuyên Tuyên kêu lên tiếng, tay chống mặt bàn,tay còn lại đấm ngực Đỗ Mộ Ngôn, sẳng giọng:“ làm gì thế! Mau tránh ra!”

      Thân thể Đỗ Mộ Ngôn kẹp ở giữa hai chân Tần Tuyên Tuyên, nghe vậy hai tay nắm lấy đùi kéo ra hai bên, chỉ nghe Tần Tuyên Tuyên khẽ hét lên, cơ thể ngửa về phía sau, Đỗ Mộ Ngôn lập tức áp sát, cho đứng lên.

      “Bây giờ là sáng sớm , làm gì thế!” Tần Tuyên Tuyên cũng hiểu Đỗ Mộ Ngôn muốn làm gì , sắc mặt hồng đến như muốn rỉ máu.

      Đỗ Mộ Ngôn lại làm như có :“ tập thể dục buổi sáng.”

      Tầm mắt thoáng nhìn, thấy được ly sữa mình chưa uống hết, cánh tay dài chụp tới, ly sữa nằm trong tay .

      Lờ mờ đoán được muốn làm gì Tần Tuyên Tuyên khẽ trừng lớn hai mắt, muốn giãy dụa, ngay lập tức nghiêng ly,nháy mắt sữa tươi màu trắng ngà xuống trớc ngực .

      “Quần áo của em!” Ngay cả lỗ tai của Tần Tuyên Tuyên cũng đỏ bừng lên, vội vàng kháng nghị . là mùa xuân, hôm nay mặc áo sơmi màu trắng, vì ở trong phòng nên mặc áo khoác, sữa tươi nhanh chóng thấm vào ngực .

      “Hả, xin lỗi.” Đỗ Mộ Ngôn dừng chút, đem ly đặt bàn, tay chạm đến ngực , làm bộ muốn cởi cúc áo sơmi.

      buông ra, em vào phòng thay quần áo!” Tần Tuyên Tuyên còn phí công giãy dụa.

      Đỗ Mộ Ngôn rụt tay về, làm như tiếc nuối lại làm như bất đắc dĩ :“ thích dùng tay hả ? Được rồi.”

      nhe răng cười, cúi đầu, dùng răng nanh cắn mở cúc áo thứ nhất trước ngực .

      Hô hấp của Tần Tuyên Tuyên gần như ngừng lại, trái tim bắt đầu đập điên cuồng, chớp mắt nhìn hành động tiếp theo của , cho đến khi nút áo cuối cùng bị răng nanh cởi bỏ, lộ ra làn da óng ánh mềm mại dưới lớp quần áo.

      Làm xong hết thảy, lại thẳng đứng dậy, lần nữa cầm lấy ly sữa kia, trực tiếp rót xuống nửa thân trần của . Rơi da thịt.

      Sữa hơi nóng , cảm giác ấm áp ràng xuyên thấu qua làn da lại truyền đến tận óc của , Tần Tuyên Tuyên cũng hít vào hơi, căng thẳng nhìn Đỗ Mộ Ngôn.

      Đỗ Mộ Ngôn ung dung đem ly đặt xuống, lại lần nữa đè sát cơ thể, nhìn ánh mắt của cười :“Hình như vẫn chưa ăn no. Tuyên Tuyên, thấy , dáng vẻ của em ăn ngon lắm.”

      Tần Tuyên Tuyên nghiêng đầu, khẽ hừ tiếng, cả người bởi vì xấu hổ mà lên ửng hồng.

      Đỗ Mộ Ngôn chỉ cảm thấy tim mình dường như đập nhanh nhịp, nuốt nước miếng, ngay sau đó liền cúi đầu hôn bên gáy . Sữa ngọt cùng với hương thơm dịu người kết hợp chỗ, làm cho hận thể lập tức ăn vào trong bụng. Cho dù bọn họ kết hôn, cho dù chiếm được. Có rất nhiều rất nhiều lần, vẫn thể ức chế kích động giờ phút này.

      Đầu lưỡi ở da thịt mềm mịn giống như rắn uốn lượn qua lại, quả thực làm giống trong suy nghĩ, liếm sạch sữa người . Động tác mềm , lại mập mờ như vậy, Tần Tuyên Tuyên mặc dù nhắm chặt hai mắt, dường như cũng có thể thấy được đầu lưỡi của dạo chơi người . Hình ảnh dâm mĩ, chờ liếm sạch giọt sữa cuối cùng , Tần Tuyên Tuyên xấu hổ phát , bản thân mình cũng có phản ứng.

      Chờ hai người chỉnh trang lại xong, nhà ăn được dọn dẹp quét tước lần, gần đến giữa trưa, Tần Tuyên Tuyên cầm túi sách của mình, thở phì phì ở phía trước, mãi đến khi tới nhà xe, ngồi ghế bên cạnh tài xế, dùng sức đóng sầm cửa xe.

      Đỗ Mộ Ngôn cảm thấy mỹ mãn ngồi vào vị trí lái, nhưng lập tức khởi động xe, hơi nghiêng lại gần , cố ý nhíu mày :“Tuyên Tuyên, chẳng lẽ vừa rồi chưa làm em thoả mãn, v ì thế mà em tức giận ?”

      Tần Tuyên Tuyên vốn nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, nghe vậy phút chốc quay đầu, tức giận :“ biết xấu hổ!”

      Đỗ Mộ Ngôn nở nụ cười,“Cảm ơn bà xã khích lệ.” Dừng chút, nụ cười của càng mập mờ,“Bà xã xin yên tâm, lần sau nhất định càng cố gắng.”

      !” Tần Tuyên Tuyên trừng mắt Đỗ Mộ Ngôn, khâm phục vô liêm sỉ của .

      Đỗ Mộ Ngôn ha ha cười thắt dây an toàn thay , nhích lên phía trước hôn , sau đó ổn định chỗ ngồi, thắt dây an toàn nhân tiện :“ ngọt.”

      “Mau lái xe !” Tần Tuyên Tuyên thúc giục . Nếu còn dừng , cũng biết còn có thể những lời mà cảm thấy thẹn như thế nào nữa.

      Hôm nay thời tiết tốt , người tới vườn bách thảo cũng ít, hiển nhiên thiếu mấy đứa nhóc chào bán hoa cho các cặp tình nhân. Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn nắm tay nhau thong thả dọc theo đường xi-măng, gió mát đưa tới mùi hoa nhàn nhạt, màu xanh biếc tràn ngập tầm nhìn làm cho người ta cảm thấy thải mái. Đỗ Mộ Ngôn thường thường cúi đầu bên tai Tần Tuyên Tuyên hai ba câu tâm tình, càng khiên cho mặt thêm phần sắc xuân, nhưng so với xuân này. Vẻ mặt càng tươi đẹp vài phần.

      ơi, bạn xinh đẹp thế kia,hãy mua bông hoa tặng ấy .” Nhìn qua như là học sinh trung học, sau lưng còn đeo ba lô, ngọt ngào cười .

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên liếc mắt cái, vẻ mặt nghiêm túc,“ ấy phải bạn tôi.”

      nhóc giật mình chớp mắt cái,hơi lúng túng.

      Tần Tuyên Tuyên kéo kéo Đỗ Mộ Ngôn, trừng liếc mắt cái, trách trêu chọc nhóc.

      Đỗ Mộ Ngôn cười cười, thân mật nắm cả bả vai Tần Tuyên Tuyên, :“ ấy là vợ tôi.”

      ngẩn người, lập tức cười :“ à, vợ là trai tài sắc, trời sinh đôi, mua đóa xinh đẹp tặng ấy !”

      “Bao nhiêu?”

      “Mười tệ.” đưa qua đóa.

      “Tôi toàn bộ.”

      sửng sốt, rất nhanh mặt liền lên mừng như điên, vội hỏi:“ Ở đây tổng cộng là ba mươi ba bông, tính cho ba trăm tệ!”

      Đỗ Mộ Ngôn lấy từ bóp da đưa cho bốn tờ, lại là ngẩn ra, lập tức bỏ túi sách lưng, tìm nửa ngày lấy ra mấy giấy gói bắt mắt, bó bó cột cột, sau đó đem ba m ươi đoá hoa này bó thành bó, đưa cho Đỗ Mộ Ngôn.

      Chờ nhận tiền xong rồi quay , Tần Tuyên Tuyên mới bất mãn :“Mua nhiều hoa như vậy làm gì?”


      “Em thích à?” Đỗ Mộ Ngôn đem hoa đưa tới trước mắt Tần Tuyên Tuyên.

      thích đ ư ợc tặng hoa , hơn nữa này hoa vẫn tươi,nhìn qua cũng được, mỗi bông đều rất đẹp. Tần Tuyên Tuyên đưa tay nhận lấy hoa, cuối cùng còn quên bổ sung câu,“Về sau đừng lãng phí tiền nữa.”

      “Được, bà xã đại nhân.” Đỗ Mộ Ngôn trong miệng lĩnh chỉ, dừng chút lại ,“Có thưởng ?”

      Tần Tuyên Tuyên mặt đỏ hồng lên, nhìn nhìn xung quanh, kiễng mũi chân dùng sức hôn mạnh lên mặt Đỗ Mộ Ngôn .

      Đúng lúc này, cách đó xa thanh truyền tới.

      “Mẹ con cho mẹ nghe,hoa của con bán hết rồi!...... Dạ, mẹ, mẹ cứ yên tâm , ở đây đông người như thế,sao mà có chuyện gì được , con cũng lớn rồi mà . Con cho mẹ nghe, có chú rất đẹp trai mua hết toàn bộ số hoa của con, chú ấy đúng là người tốt! Vợ chú ấy là chị rất xinh đó”.

      Đỗ Mộ Ngôn và Tần Tuyên Tuyên hai người cùng nhìn về phía phát ra thanh , thấy người chuyện đúng là vừa bán hoa cho họ.

      Tần Tuyên Tuyên tự chủ được nhìn Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt cái, phát sắc mặt có chút khó coi.

      bỗng dưng nở nụ cười.

      “Con nhóc đó gọi là chú, gọi em là chị, em thích lắm?” Đỗ Mộ Ngôn quay đầu thản nhiên nhìn Tần Tuyên Tuyên.

      có .” Tần Tuyên Tuyên nín cười cười xoay qua .

      Chẳng qua Đỗ Mộ Ngôn ôm sát Tần Tuyên Tuyên, thêm cái gì. Tần Tuyên Tuyên cũng chỉ cười qua, để tâm lắm, thời gian còn thoải mái lại hưởng thụ ánh nắng mặt trời ấm áp, chạng vạng lại ở bên ngoài ăn qua cơm mới về nhà.

      Đợi đến buổi tối, Tần Tuyên Tuyên mới biết Đỗ Mộ Ngôn có bao nhiêu oán giận phải trả .

      Khi đem Tần Tuyên Tuyên khiêu khích. Chọc cho ham muốn trống rỗng khó nhịn. Cả người gấp gáp khó chịu, lại cố tình chịu thỏa mãn , ngược lại tà ác ở bên tai ,“Tuyên Tuyên ngoan, gọi tiếng chú, cho em.”

      Tần Tuyên Tuyên bị nhu cầu lấp đầy khoảng trống đến ý chí mơ hồ, chỉ còn lại chút lý trí cuối cùng.

      “Nào, gọi chú.” Đỗ Mộ Ngôn động tác tay ngừng, nhưng chỉ chớp mắt cái thỏa mãn sau, càng làm cho trống rỗng hơn.

      Cuối cùng Tần Tuyên Tuyên cũng giữ được,“...... Chú...... Chú chú......”

      Đỗ Mộ Ngôn thỏa mãn cười, động thân như mong muốn.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Loại trình độ này ngọt ngào như thế nào? Nếu có thể mặt sau tôi lại viết cái dã play , xe chấn play WwW,, văn phòng play thần linh ...... Ôi th ẹn thùng., bất quá Đỗ tổng là biến thái thôi, đều là lỗi của , phải chuyện của tôi,C_, nếu mọi người cảm thấy trong lời rất ngấy, sao tôi đặt chế độ ri êng tư ha ha ha, kỳ chương này cũng chỉ tóm gọn, cụ thể quá trình hài hòa dám để nơi này, vẫn để chế độ cũ.
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn118 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :