1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh chi đích thân quý nữ - Hỏa Tiểu Huyên (120) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 20 _ Muốn tự bảo vệ mình, chính mình phải ngoan!*




      (*)Ngoan độc




      Tất cả mọi người nhìn An vương thế tử, chỉ thấy mặt tự tiếu phi tiếu, đôi con ngươi trầm như đàm thủy, thâm thúy u quang, khóe miệng quyến rũ ra độ cong xán lạn say lòng người, người nhìn tóc gáy đứng thẳng.




      Mắt thấy bị coi như sói hung ác độc địa, ai cũng có tâm trạng tốt, điều này cũng bao gồm Đinh Tử, nàng bị nhìn toàn thân thoải mái.




      Trong lòng nàng ngừng oán thầm, này chính là thời đại chế độ thân phận đẳng cấp a! Mặc dù nàng có tư cách phê bình.




      Kiếp trước, thân là trưởng công chúa, nàng, bị đãi ngộ như vậy. Ai dám đối với nàng kêu to gọi chứ? Đừng là kêu to gọi , chính là ai dám nhìn nàng như thế, cũng sớm bị những quy cư kia mà bị móc mắt.




      tại đổi thời , thân phận đảo ngược, nàng liền biến thành người người có thể lừa, đích trưởng nữ thị lang phủ? Thực là cười nhạo, Đinh Tử nàng cũng phải người nhận thua, dù là thiên mệnh, nàng cũng dám chống lại, cần gì e ngại An vương thế tử, chuyện nàng cho là sai, đó chính là đúng!




      Ngẩng đầu, trong mắt yên lặng vô ba, đáy mắt cứng cỏi cùng quật cường, làm cho Đinh Tử dù quỳ xuống nhưng vẫn như gốc cây tùng thẳng đứng, thể tổn hại!




      An vương thế tử híp mắt lại, quét hạ nhìn đoàn người xem náo nhiệt chịu rời , lãnh a tiếng, mọi người trực giác lui về phía sau, lại : “Ba đủ!”




      Những người khác vẫn còn suy tư những lời này, lại nghe tiếng dập đầu thanh thúy tái khởi trong đại đường, “Bàng, bàng, bàng, bàng, bàng, bàng.” Liên tục sáu tiếng vang, Đinh Tử dập đầu nhưng vẫn như cũ quỳ rất thẳng, có nhìn về phía An vương thế tử, chỉ là nhìn bài vị An vương phi, thanh thanh đạm có chia ra ba độ, “Tạ An vương phi trách tội.” xong khoát tay, Linh nhi chậm bước, Hỉ nhi mau bước xông lên trước, nâng Đinh Tử dậy lui ra ngoài.




      “Đau, đau, ô ô ô…” Đinh Tĩnh bị kéo ra ngoài đánh bằng roi, lúc này bị thị vệ kéo vào như kéo cẩu, y phục vốn trắng thuần mảnh ô uế, do bị đánh cùng mộ chỗ, sớm bị máu nhuộm đỏ toàn bộ, nhìn thấy mà giật mình.




      Cũng may thị vệ An vương thế tử còn có chút đúng mực, thương thế kia nhìn như nặng, vật liệu may mặc lại hoàn hảo mặc ở người Đinh Tĩnh, bằng nàng chỉ còn mặt mũi, nếu bị nam nhân nhìn da thịt sau này cũng đừng muốn gả, dù là gả cũng gả được cho môn hộ tốt. Bất quá bây giờ thanh danh cũng tốt là mấy, hơn nữa Mã di nương, đôi mẹ con này thanh danh lần này ngã đủ vang!




      Mã di nương “Ngao” kêu tiếng, liền tiến lên, ôm Đinh Tĩnh liền đau khóc thành tiếng, đây chính là nữ nhi ruột thịt của nàng, từ phủng trong tay, lúc nào nhận qua khổ như thế. Mã di nương lúc này tâm nhéo chút, thương thiếu chút nữa ngất .




      “Khóc cái gì, ai lại náo nữa, mang xuống mỗi người đánh thập đại bản!” An vương thế tử lãnh mày mắt lạnh , Mã di nương bị dọa câm miệng, lại cắn miệng phát ra thanh, chính là Đinh Tĩnh bị đánh đau, thần trí có chút mơ hồ cũng giống bị dọa im lặng, “Đều cút cho ta!“




      Vốn xem náo nhiệt nhất thời nháo như chim sổ lồng, đẩy đẩy ra chạy bên ngoài, bao lâu thời gian nhị đường trống rỗng người, Mã di nương cũng gọi hạ nhân vội vàng đỡ Đinh Tĩnh rất nhanh ly khai, phía sau như là có dã thú truy, thực tế mặc dù phải dã thú, lại cùng dã thú sai biệt lắm.
      Bởi vì An vương thế tử , vốn nên ly khai, Đinh Tử bị người đoạt trước, lúc này Hỉ nhi đỡ nàng chậm rãi ra ngoài, bên tai lại truyền đến câu yếu ớt: “Ngươi là người đầu tiên dám như vậy với ta, nữ nhân!”




      Đinh Tử tai hơi động, bước chân người lại chưa giảm nửa phần, coi như chưa nghe gì.




      “Nữ nhân này lá gan lớn, miệng cũng đủ lợi hại!” Thị vệ lúc đầu lấy kiếm chỉ Đinh Tử, giọng cảm khái , nàng đen cũng có thể thành trắng.




      An vương thế tử xoay người nhìn phía bài vị An vương phi, mày khẽ chau lại.




      Hồi sương phòng, Hỉ nhi, Linh nhi bận rộn vì Đinh Tử lấy khăn đắp trán vẫn còn đỏ, chỉ là hai người đều thương vành mắt đỏ lên.




      “Ta sao, các ngươi đây là cái biểu tình gì?” Đinh Tử bất đắc dĩ an ủi.
      Kiếp trước nàng luôn minh bạch đạo lý, người đối với mình cũng có thể ngoan độc đối với người khác càng ác hơn, đem thương tổn cùng quyền lợi của mình nắm trong tay, những người khác còn có thể thương tổn ngươi? Nàng có ý nghĩ tự mình hại mình, đây chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi, bất luận kiếp trước hay là kiếp này, nàng luôn có cái ý nghĩ này đều là thành công.




      Lần đầu tiên mượn này chuyện Đinh Trí, lần này miễn đối An vương thế tử xông tới, chỉ là tiểu thương trán thanh ứ (bầm xanh), điểm ấy, nàng cho rằng đáng giá. Khi nàng có thực lực cường đại tự bảo vệ mình, sống mới là trọng yếu nhất!




      “Ở bên cạnh ta, các ngươi nên học được thế nào để cường đại lên, hiểu được tự bảo vệ mình, bên cạnh ta lưu người vô dụng, nên cảm thấy ta lạnh lùng, nếu như các ngươi liền mệnh đều bảo đảm, kia tất cả lời gì đều là vô dụng.” xong Đinh Tử nằm ở giường nhắm mắt lại, tùy ý Hỉ nhi, Linh nhi tiếp tục vì nàng chữa thương.




      Hỉ nhi, Linh nhi đều cắn môi, để cho mình biểu hoảng loạn ra ngoài, tiểu thư rất đúng, bất luận là chuyện lúc trước của tiểu thiếu gia, hay là chuyện tế hương hôm nay, các nàng ngoại trừ vô cùng tức giận hai câu, còn có thể các nàng vì tiểu thư làm cái gì? Tất cả đều là tiểu thư lực người giải quyết, các nàng cũng biết mình năng lực tuyệt đối như tiểu thư, hoặc tiểu thư cũng cần các nàng trợ lực, thế nhưng các nàng nếu muốn an tâm bồi ở bên người tiểu thư, có mệnh bồi bên người tiểu thư, liền thể làm cho mình trở thành gánh nặng.




      Nhưng phải làm như thế nào đây? lòng kiên định xa xa đủ!




      nơi khác, trong sương phòng, Mã di nương ôm Đinh Tĩnh, hai mẹ con nghiến răng nghiến lợi oán hận mắng, mắng nhiều nhất đương nhiên là bản thân Đinh Tử phá hư kế hoạch các nàng.




      Các nàng làm sao có thể cam tâm, vốn kế hoạch hoàn hảo đều bị Đinh Tử phá hủy, các nàng hôm nay lúc ra hương đường, ánh mắt những người đó nhìn các nàng, còn kém chỉa về phía các nàng trào phúng!




      Các nàng khi nào từng có chịu qua đãi ngộ như vậy, được, việc này tuyệt đối có thể bỏ qua, Mã di nương lãnh híp mắt, ý niệm càng ác độc ở trong lòng thành hình!




      gian sương khác phòng, Đinh An nằm ở trong lòng Bạch di nương, Bạch di nương ôn nhu vuốt ve tóc Đinh An, bầu khí ấm áp an nhàn…




      Hỉ nhi, Linh nhi vì nàng bôi thuốc vết thương xong, Đinh Tử cũng có chút ủ rũ.
      “Cốc cốc cốc.” Tiếng đập cửa làm cho Hỉ nhi giữ cửa lập tức thấp giọng , “Ai?”




      “Thí chủ, tiểu ny là ni Bạch Vân am.”




      biết trễ như thế, vị Thánh này có chuyện gì?” Hỉ nhi cau mày đẩy cửa ra, ngoài cửa đứng tiểu ni mười bảy mười tám tuổi, người mặc ni bào, đầu mang mão ni , thần sắc hoang mang, nhìn ra có vấn đề gì.




      Đinh Tử lúc này cũng tỉnh, quét mắt nhìn tiểu ni này, hướng về phía Hỉ nhi gật gật đầu, Hỉ nhi hầu hạ nàng mặc quần áo, hai người theo tiểu ni cùng ra sương phòng.




      ngoại biệt viện du tĩnh, tiểu ni uyển chuyển tỏ vẻ Hỉ nhi cần ở ngoài chờ, ở phía sau nàng ấy lo lắng bất mãn, Đinh Tử cùng tiểu ni đẩy cửa tiến vào.




      Trong phòng tổng cộng bốn người, hai ngồi hai đứng, đều là nữ nhân, Đinh Tử nhìn người trong phòng, khóe miệng lộ vẻ ý cười, quả nhiên như nàng sở liệu…
      Winter, Dion, Nguyệt Kim9 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 21 _ Thăm dò, bái sư




      “A di đà phật, Tuệ Minh sư thái, Tuệ Tuyệt sư thái, phu nhân bình an.” Đinh Tử vào phòng làm phật lễ, liền đứng cách mấy người đó xa.




      “Đinh thí chủ có lễ.” Tuệ Minh sư thái tươi cười dễ thân đáp lễ, kế tiếp lại yên tĩnh đứng bên cạnh, Tuệ Tuyệt sư thái cùng thái hậu cách nhau ngồi ở bàn trà, người đứng phía sau người, tứ ánh mắt mang theo thẩm đạc thần tình nhìn sang, trong phòng tựa hồ liền tiếng hít thở đều cũng có thể nghe thấy.




      Yên lặng làm hoảng nhân tâm, bốn ánh mắt kia thần sắc càng ngày càng tỏa nhiệt, Tuệ Tuyệt, Tuệ Minh hoàn hảo, như thế nào đều là người xuất gia, lấy hiền lành làm đầu.




      Lưu ma ma khôn khéo lợi hại hai mắt như thanh lợi kiếm muốn đâm thủng nhân tâm, cực kỳ hung tàn, thái hậu bên người chỉ là nhàn nhạt nhìn sang, quanh thân phong thái lại là làm cho người ta để ý nhất, ánh mắt chỉ quét cái, liền mang khí thế theo vô hình.




      Ánh mắt bất đồng như vậy, đổi lại dù là ai bị nhìn đều phải kinh ngạc, nhưng Đinh Tử bộ dạng chỉ là phục tùng ghé mắt đứng, tĩnh lặng chờ các nàng làm khó dễ.
      Trầm mặc hồi, thái hậu buông ly trà, khẽ mím môi, mới : “Lần đó gặp mặt, ngươi ra công hiệu Tử Yên hoa, sau lại cùng Tuệ Tuyệt sư thái chuyện về phương thuốc, chắc là người hiểu y.”




      “Hồi phu nhân, hồi bé ta thích nhìn tạp thư, ngẫu nhiên đọc được quyển sách thuốc, cảm thấy rất hứng thú, bên trong có về Tử Yên hoa này, tiểu nữ biết cũng rất ít, tự nhận là thể cùng Tuệ Tuyệt sư thái thiện tâm, y thuật trác tuyệt đánh đồng.” Đinh Tử khiêm tốn đáp lời, Tuệ Tuyệt sư thái nhưng là nhân vật nổi danh Đại Tề, nàng chẳng qua là đích nữ thị lang phủ, nàng như thế nào được, cũng thể vô cớ so với cành cao này, tự tin là tốt, vô tri lại là tội.




      “Có phần khiêm tốn này là tốt, nhưng quá mức lại có vẻ dối trá.” Thái hậu lại , trong giọng mang theo vài phần lạnh lùng, ly trà “Đing” đặt tới bàn trà, trong phòng trống nghe cực kỳ chói tai, Đinh Tử cúi đầu như trước, lời.




      Thái hậu lại nhìn nàng mấy lần, khóe mắt quyến rũ ra phần ý cười, chậm rãi giơ tay lên: “Ngày đó ngươi Tử Yên hoa kia, vì biết thân phận của ta mới cố ý ?”




      Đinh Tử cuối cùng cũng ngẩng đầu, ánh mắt trong suốt vô ba, nhìn dáng người uy nghiêm của thái hậu, quỳ mặt đất: “Hồi phu nhân, tiểu nữ bình thường đối với tạp thư cảm thấy rất hứng thú, chỉ là ngẫu nhiên biết được chỗ kỳ lạ của loài hoa này nên nhớ trong lòng. Trong thư ghi chép đặc tính của Tử Yên hoa, tiểu nữ cảm thấy hương vị dặc biệt, chỉ là trong lúc vô tình nhắc tới, đều do tiểu nữ lanh mồm lanh miệng, quấy nhiễu phu nhân, thỉnh phu nhân nên để ở trong lòng.”





      Đinh Tử trong lời vẫn kiên trì gọi thái hậu là phu nhân, đồng thời vẫn thừa nhận mục đích ra Tử Yên hoa, thứ nhất là vì lưu phần mặt mũi cho thái hậu.




      Thử hỏi, đương triều thái hậu, nữ nhân tôn quý nhất Đại Tề! Thế nhưng trong hoàng cung bị người hạ độc mưu hại, này chỉ là đại diệt môn, trong lòng thái hậu càng là sỉ nhục. Nàng chấn cư hậu cung, lại để cho người khác coi vào đâu, giở trò xấu, đây phải là đối với năng lực thủ đoạn nàng sỉ nhục sao?




      Cho dù Đinh Tử ra, cứu thái hậu thế nào, tốt, nàng chỉ công trái lại có tội, lại lộng cái tốt, thậm chí gây họa cả nhà.




      Hai là Đinh Tử cho thấy, vừa mới bắt đầu nàng xác thực biết thân phận thái hậu, sau có thể đoán được, nhưng lúc đó xác thực lòng cứu người mà thôi!




      Thái hậu hài lòng gật gật đầu, phía sau Lưu ma ma cũng nhìn sâu Đinh Tử liếc mắt cái, như là đánh giá lần nữa.




      Tuệ Minh sư thái lại niệm câu “A di đà phật” sau đó nhắm mắt, trong miệng mặc niệm phật ngữ, giống như nhập định, Tuệ Tuyệt sư thái ánh mắt sáng ngời, nhìn Đinh Tử càng nhiệt liệt.




      “Có tuệ căn, có khiêm tốn, là hảo mầm, sư thái chính là thiếu đệ tử quan môn, cảm thấy nàng thế nào?” Thái hậu quay đầu nhìn phía Tuệ Tuyệt .




      Tuệ Tuyệt gật đầu lia lịa: “Thoạt nhìn cũng tệ lắm, bất quá còn phải khảo nghiệm chút mới được, bần ni cả đời ham nhất là y, thu đồ đệ đương nhiên phải nâng cao bước, ngươi cảm thấy thế nào?”




      Đúng như Tuệ Tuyệt sư thái , nàng cả đời vì y, y thuật thanh danh cũng đủ vang dội, những người này biết có bao nhiêu người tới cửa cầu y cùng với tới cửa bái sư. Nhưng những người đó đại thể là vì danh vì lợi, huống chi đại đa số những người đó có thiên phú y dược, năng lực nàng căn bản chướng mắt, đơn giản cũng thu.




      tại nếu thu Đinh Tử, nàng đối với y thuật tuy có giúp đỡ, cũng là cho nàng tìm phiền toái, thời gian mấu chốt nàng căn bản thừa nhận thu Đinh Tử, Đinh Tử cũng thể ra ngoài gì!




      “Có thể cùng Tuệ Tuyệt sư thái nghiên cứu y thuật, tiểu nữ quang vinh vô thượng, cũng cám ơn phu nhân đối với tiểu nữ khẳng định, tiểu nữ vĩnh viễn ghi nhớ phần ân đức này!” Đinh Tử lại lần nữa quỳ xuống đất, hướng hai người dập đầu, Tuệ Minh đưa ly trà qua, Đinh Tử quỳ trước người Tuệ Tuyệt, hai tay giơ ly trà lên kính trà.




      “Thơm, thư thái, là trà ngon.” Tuệ Tuyệt tiếp nhận trà, mặt mày rạng rỡ uống xong, cao hứng đánh giá, đôi mắt thương nhìn Đinh Tử, hiển nhiên đối với Đinh Tử thông minh cùng hiểu chuyện thập phần tâm vui, trong lòng đối với việc nhận đồ đệ này, vui vẻ thôi.




      Thái hậu cũng cười nhạt hướng về phía Đinh Tử gật đầu, điều nàng muốn Đinh Tử đều hiểu, suy nghĩ cái gì nàng cũng có thể hiểu được, nữ tử thông minh như vậy gặp nhiều, mà nàng ấy năm nay mới mười hai mười ba, tiếp qua cái mấy năm biết là quang cảnh như thế nào?




      Nghĩ đến trong cung, trong mắt thái hậu lại lên dày đặc sắc, lá gan đều lớn, tại đều đưa đến tay nàng, hảo, rất tốt!




      Lúc trước Đinh Tử nhắc tới Tử Yên hoa, trong lòng thái hậu có quá mức, chỉ bất quá nàng động, là bởi vì dính dáng rất nhiều, sau nàng cầu kiến Tuệ Tuyệt, Tuệ Tuyệt cũng hoàn hảo tiếp xúc thời gian lâu, đối với thân thể cũng có trở ngại lớn, nàng cũng yên tâm. Thế nhưng việc này lại thể xử lý, Tử Yên hoa này đưa đến trong cung qua tay chỉ người, muốn tra, những người này hoàn toàn đều có trách nhiệm, mà nàng bây giờ còn muốn động, bất quá, hừ! Nàng sợ trong hậu cung loạn lại càng thêm loạn!




      Đinh Tử kính hoàn trà, Tuệ Minh liền kéo nàng trò chuyện về phật giáo, Đinh Tử cười tham thảo, nhưng ra làm cho Tuệ Minh ngạc kinh.




      Tuệ Tuyệt cùng Tuệ Minh, nặng y, nặng phật, Bạch Vân am này thiếu ai cũng thể có phong cảnh hôm nay, mà Đinh Tử tài năng cùng Tuệ Minh ở đây thảo luận lửa càng nóng, có thể thấy được nàng (Đinh Tử) đối với phật hiệu có nghiên cứu.




      Thái hậu cùng Tuệ Tuyệt lại là câu được câu trò chuyện, ánh mắt lại thường thường nhìn Đinh Tử.




      Thẳng đến thái hậu thấy mệt mỏi cần nghỉ ngơi, Đinh Tử lúc này mới tự cầu ly khai, Tuệ Tuyệt lại cầm mấy quyển sách thuốc cho Đinh Tử, sơ đây là thu hoạch mười lăm lúc rảnh rỗi nàng ghi lại, mặt ngoài để ý, cặp mắt kia lại mang theo chờ mong, Đinh Tử cười tiếp nhận, phụ nàng chờ mong, liền rời .




      Vốn Đinh Tử còn muốn ở Bạch Vân am thêm mấy ngày, nhưng bởi vì Đinh Tĩnh bị đánh, mà Bạch Vân am này tuy có Tuệ Tuyệt sư thái tác trận, nhưng tuyệt đối trị liệu cho nàng thứ nữ Thị Lang phủ, Bạch Vân am lại thể so trong nhà, thoải mái hơn, Đinh Tĩnh cùng Mã di nương la hét muốn hồi phủ.




      Đoàn người vội vã thu dọn đồ, liền ngồi xe ngựa trở về.




      Đinh Tĩnh, Mã di nương ngồi cùng chiếc xe ngựa, Bạch di nương cùng Đinh Ninh Nhi, Đinh An cỗ xe thứ hai, Đinh Tử cùng Hỉ nhi, Linh nhi ngồi cỗ xe ngựa thứ ba, bởi vì trình tự trước sau này, Hỉ nhi, Linh nhi thiếu chút nữa cùng Mã di nương gây gổ, theo lý nên để Đinh Tử là đích trưởng nữ này dẫn đầu, mẹ con Mã di nương lại lấy việc người Đinh Tĩnh có thương tích cần trị gấp nên cướp phía trước, chỉ là lên xe, con ngựa kia cực nhanh, chỉ chốc lát liền bỏ qua hai cỗ xe phía sau.




      Đinh Tử ngồi ở trong xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng câu lên tia cười lạnh.




      lúc lâu sau, cỗ xe ngựa thứ hai, thứ ba lần lượt hồi phủ, mọi người xuống xe ngựa đều hướng Thọ An đường thỉnh an Vương thị, nhưng mà lúc này Thọ An đường lại tràn ngập bầu khí ngưng trọng!




      Mã di nương cùng Đinh Tĩnh nhìn phía Đinh Tử vào cửa, mang theo độc ác trầm cùng với vui sướng khi người gặp họa!
      Dion, Nguyệt Kim, sanone21127 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 22 _ Ác nhân cáo trạng trước



      Đinh Tử híp mắt, lập tức cười vào phòng, hướng về phía Vương thị cùng Đinh Bằng ngồi ở chủ vị thi lễ : “Tử nhi thỉnh an phụ thân, tổ mẫu, đường Bạch Vân am tế hương tất cả thuận lợi.”




      “An nhi thỉnh an phụ thân, tổ mẫu.”




      “Ninh nhi thỉnh an phụ thân, tổ mẫu.”




      “Thiếp thân thỉnh an lão gia, lão phu nhân.” Phía sau Đinh An, Đinh Ninh Nhi, Bạch di nương cũng lần lượt hành lễ.




      Lão phu nhân nhàn nhạt ừ, những người khác tất cả liền lui ra, lão phu nhân đôi mắt duệ lại quan sát Đinh Tử: “ đường Bạch Vân am tất cả thuận lợi?”
      “Đúng vậy, tất cả thuận lợi, tổ mẫu quan tâm.” Đinh Tử làm như biết gì tiếp tục , dư quang nhìn thấy, là Mã di nương, Đinh Tĩnh kia mặt chút nào che dấu đắc ý. Chắc hẳn chính là hai người nàng sớm vào phủ to , chuẩn bị làm khó dễ nàng a!




      “Hừ, ta đúng là già, liền cái tiểu bối cũng dám nhảm lừa lão bà ta đây, đây là cũng đem ta để vào mắt a, ta ở trong nhà này còn có cái địa vị gì đáng . Có phải hay đều ngóng trông ta chết !” Lão phu nhân bưng ly trà bên cạnh bàn lên lại đập mạnh xuống, “Phanh” vừa vang lên, mọi người nghe cả kinh, lão thái thái là nổi giận.




      “Nương, ngươi cái gì a, nhi tử ngóng trông ngươi trường mệnh bách tuổi, hầu hạ dưới gối, làm sao ngóng trông ngài chết .” Đinh Bằng vội vã an ủi, lập tức đen mặt, u nhìn Đinh Tử, chụp bàn , “Nghiệt nữ, quỳ xuống!”




      Đinh Tử dọa quỳ mặt đất, trong mắt lại mờ mịt nhìn Đinh Bằng, giọng hỏi: “Cha, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngài cùng tổ mẫu nổi giận như vậy!” Ánh mắt vô tội quét động, lúc nhìn đến chỗ Mã di nương, nhìn hai ánh mắt lãnh, khẽ nhếch miệng nghĩ đến cái gì như nhau, mặt tràn đầy hoang mang, những người khác xem ra lại là thấp thỏm yên.




      “Tỷ tỷ, ngươi hành động ở Bạch Vân am, coi người khác biết sao?” Đinh Tĩnh mông đỡ đau đớn ngừng, thầm hận khẽ cắn môi, chính là giả bộ rơi nước mắt, “Hảo hảo tế điện hương nửa đường gãy rụng, ngươi còn… Ngươi cố ý mượn này xông tới An vương thế tử, lại liều chết tiếp nhận mình sai, muội muội vì cho An vương thế tử nổi giận tiến lên cầu tình, kết quả ngươi lại chỉ trích là muội muội đẩy ngươi ngã xuống, làm hại An vương thế tử đánh muội muội thập đại bản, muội muội thế nhưng là nữ nhi chưa gả a, như vậy, như vậy sau này còn thế nào sống, ô ô ô!”




      A, cái này kêu là ác nhân cáo trạng trước a!




      “Muội muội đây là muốn ngậm máu phun người, lúc đó tình huống thế nào toàn bộ Bạch Vân am đông đảo khách hành hương đều nhìn thấy, ai đúng ai sai, các ngươi trong lòng ràng nhất!” Đinh Tử lời có chút mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị, Đinh Tĩnh chút sợ, ngược lại trong mắt lên lãnh ý.




      “Này khách hành hương tỷ tỷ lại có mấy người nhận thức được, tỷ tỷ chỉ lấy cách này biết rất xa rồi, chẳng lẽ là chột dạ muốn hù trêu người. Lúc đó Bạch di nương, hai muội muội đều ở đó, Tĩnh nhi thỉnh tổ mẫu hỏi chút các nàng, lúc đó có phải hay tỷ tỷ ngã sấp xuống ở trước mặt An vương thế tử, ta hảo tâm tiến lên vì tỷ tỷ giúp, tỷ tỷ lại ta đẩy nàng, kia An vương thế tử hiểu lầm ta nên ta bị đánh hèo. Các ngươi !” Đinh Tĩnh lời này hỏi, làm cho nàng cái gì?




      Đinh Tử xác thực trước ngã sấp xuống trước mặt An vương thế tử, nàng cũng ra khuyên, thế nhưng trong lời lại đem Đinh Tử đẩy tới đoạn đầu đài, Đinh Tử bất quá tự bạch chút, An vương thế tử là giận Đinh Tĩnh chưa truyền triệu tiến lên lại dám chuyện, mới giận nàng, nhưng nàng liền chọn đối với mình có lợi , mặt ngoài ý tứ xác thực như vậy!




      Này Bạch Vân am khách hành hương sau liền rời , kia lời đồn đại truyền cũng thể lập tức truyền ra, huống chi những người đó thể tự mình giúp Đinh Tử giải thích, các nàng tại lại có nhân chứng, dù cho đến lúc đó lời đồn đại truyền ra, Đinh Tử cũng bị phạt, khi đó lấy ít bạc đè xuống lời đồn đại về nàng ta xem như vô !




      Đinh An chăm chú níu chặt vạt áo lời nào, Đinh Ninh Nhi mắt loạn ngắm, lúc nhìn thấy Phương di nương đỡ thắt lưng ngồi, hai người ánh mắt trận câu thông, Đinh Ninh Nhi lạnh lùng cười, “Trước ngã ra đúng là đại tỷ…” là thế, lại là đem tội định ở đầu Đinh Tử.




      Đinh Ninh Nhi trong lòng cũng có hận, hôm nay thấy An vương thế tử, nhân vật cao quý như vậy, cuối cùng lại chỉ làm cho Đinh Tử dập đầu mấy đầu cũng sao, chẳng lẽ thực coi trọng Đinh Tử ? Nàng khi trở về Mã di nương bên tai vẫn luôn , thân là thứ nữ nàng bàn về xuất thân căn bản vào được An vương phủ, mặc dù vào cũng chỉ là tiểu thiếp, nhưng nàng cũng cam.




      Đinh Tử lại dựa vào cái gì, chỉ bất quá há miệng mà thôi, cho rằng mọi chuyện có thể gặp dữ hóa lành sao, hôm nay nàng ta có nhiều lời giải thích ra sao cuối cùng cũng đành nuốt xuống, ngậm bồ hòn này.




      “Đinh Tử, ngươi còn có cái gì ?” Nghe thấy Đinh Tĩnh, Đinh Ninh Nhi , Đinh Bằng giận đỏ mặt lên, “Muội muội ngươi xem ngươi thân như tỷ muội, ngươi lại hiểm ác độc như vậy, cố ý hại nàng! Ta thế nào sinh ra nữ nhi ác độc như ngươi vậy, trách được kia hội dâng hương bị đứt đoạn, mẹ ngươi là nữ tử ôn nhu hiền thục bao nhiêu, ngươi loại phẩm tính này, như vậy khắt khe, khe khắt thứ muội, liền mẹ ngươi đều tha cho ngươi !”




      “Mang xuống nặng đánh hai mươi đại bản cho ta!” Đinh Bằng tức giận kêu to, lập tức tiến vào hai bà tử, kéo Đinh Tử liền muốn ra bên ngoài kéo, Đinh Tử lạnh trong lòng lạnh cả người, đây là kiếp này cha, thị phi chẳng phân biệt được, còn dám lấy mẹ nàng mà , cũng phối! (Sally: sao ta toàn làm mấy bộ nữ chính có người cha đê tiện như vậy ko a? Rất ức chế nha).




      “Lão gia, đây phải là tiểu thư sai a, lúc đó khai hương ma ma đều là người của di nương, chuyện hương hỏa mình nàng ta phụ trách, trước đó cũng có kiểm tra biết tình có cạm bẫy, nếu phải là tiểu thư lần này tế điện cũng thể thuận lợi hoàn thành. Chính là nhị tiểu thư gặp chuyện may, cũng trách được đại tiểu thư a, nhị tiểu thư thét chói tai ngã người đại tiểu thư mới hại đại tiểu thư ngã sấp xuống, lúc đó nhiều người nhìn thấy như vậy, kia An vương thế tử cũng là giận nhị tiểu thư nên lúc chưa hỏi lại ra cướp lời, việc này cùng đại tiểu thư quan hệ a!” Hỉ nhi vội quỳ xuống cấp cấp , lại là làm cho Đinh Tĩnh cùng Mã di nương ghi hận.




      bậy, nhị tiểu thư vì đại tiểu thư bị thương thành như vậy, còn bị ngươi xấu như vậy, ngươi cẩu nô tài kia thế nhưng học được chỉ trích chủ tử, gây xích mích chủ tử, đại tiểu thư cũng quá biết giáo nô tài, đem này nô tài lừa chủ này lôi ra trượng tễ (đánh gậy)!” Mã di nương chỉ vào Hỉ nhi tức giận mắng, ngoài cửa lại xông tới hai bà tử lưng hùm vai gấu, tổng cộng bốn, hai kéo Đinh Tử, hai kéo Hỉ nhi liền hướng ra ngoài kéo.




      “Lão gia, tha mạng a, này phải tiểu tỷ sai a.” Linh nhi cũng gấp, quỳ mặt đất ngừng dập đầu, lúc này lại người để ý tới nàng, bốn bà tử kia ra tay càng ngày càng nặng, lại nhân cơ hội hung hăng hãm hai tay Đinh Tử, Đinh Tử trong lòng phẫn giận: “Dừng tay!” tiếng này thể bảo là vang, ít nhất chấn được bốn bà tử ngừng tay, người trong phòng ánh mắt cũng tụ qua đây, chỉ bất quá Đinh Bằng cùng Vương thị lại là phẫn nộ, Mã di nương, Đinh Tĩnh, Đinh Ninh Nhi lại là lãnh ý.




      “Muội muội như này là mực chắc chắn như vậy?” Đinh Tử chỉ cười lạnh nhìn Đinh Tĩnh, nàng ta nâng mông ngạo mạn nhíu mày, lại giả vờ ủy khuất , “Tỷ tỷ, sai chính là sai rồi, tội gì bức bách muội muội như vậy đây.”




      “A, đây là muội muội bức ta a!” Đinh Tử trầm mặt, cười lạnh, Đinh Tĩnh nghe lại sửng sốt.




      “Lão gia, lão phu nhân, ngoài cửa có ni Bạch Vân am cầu kiến!” Lúc này gã người gác cổng tiến lên thông báo, sắc mặt Đinh Tĩnh, Mã di nương trong nháy mắt trầm xuống, ni Bạch Vân am lúc này tới nơi này làm gì? Cũng đừng là chuyện xấu!
      Winter, Dion, Nguyệt Kim10 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 23 _ cố tái khởi!




      Đinh Bằng cùng Vương thị cũng ngẩn người, mới : “Mời vào .” Người gác cổng chạy chậm ly khai, trong đại sảnh lại là trầm tĩnh, lúc này tiếp tục kéo Đinh Tử, Hỉ nhi xuống, hai người quỳ ở bên cũng có đứng dậy.




      Chỉ chốc lát, quản ma ma mang theo tiểu ni tuổi còn trẻ tiến vào phòng, Vương thị cười kêu: “ biết vị Thánh này quá phủ có gì chỉ giáo a?”




      “A di đà phật, nhị tiểu thư trong phủ ở Bạch Vân am bị thương, đại tiểu thư lo lắng, đêm qua thỉnh người thông truyền hi vọng tổ sư Tuệ Tuyệt sư thái nhìn thương thế, nhưng là nương gia muốn để lại bệnh căn. Tuệ Tuyệt sư thái vẫn chuyên tâm tu hành vô pháp xuất quan, nhưng tổ sư nhị tiểu thư ở am ta bị thương, chúng ta lý phải là vì người chẩn trị, liền phái tiểu ni đến đây. Ai biết trong phủ khách hành hương sáng sớm liền rời , tiểu ni mới biết được việc này tối, nhưng tổ sư có mệnh, tiểu ni dám theo, làm phiền.” xong ánh mắt hơi đánh giá các tiểu thư trong phủ, lúc Đinh Tĩnh cùng Đinh Tử người bồi hồi, trong mắt lên ti nghi hoặc.




      Tiểu ni mặt ôn hòa, lúc nhìn Đinh Tĩnh bị thương còn có thái độ thương xót, nàng thân mộc mạc của ni , mang mão, sạch chiếu sáng, thủ thế phật lễ cẩn thận tỉ mỉ, toàn thân cao thấp khí chất đều là người xuất gia nên có, tường hòa cùng với phong thái thoát khỏi phàm trần, tuổi tác tuy , nhưng xem ra là người xuất gia thể nghi ngờ.




      Nhưng mà lời của nàng lại như ký búa tạ nện ở miệng nhân tâm, Đinh Tĩnh liền cắn chuẩn bị Đinh Tử là cố tỷ muội tình thâm làm cho nàng ở trước mặt An vương thế tử bị hiểu lầm, bị đánh, về phần chuyện đoạn hương kia, giống như lời Hỉ nhi, đó là Ninh ma ma làm việc cạm bẫy, lại nghĩ đến vừa theo như lời rất nhiều khách hành hương vây xem, như cái tát đánh vào mặt Đinh Tĩnh!




      Đinh Tử nếu phải cố kỵ tình tỷ muội với Đinh Tĩnh, vì nàng mà cầu đến Tuệ Tuyệt sư thái sao? Mặc dù biết Tuệ Tuyệt sư thái đến, nhưng có thể có cục diện như tại, nàng làm việc để ý tới sao? Này vậy mà có thể phái tiểu ni tới sao, cái này gọi là có tình tỷ muội sao, ra đều phải khiến người cười rụng răng!




      mặt Vương thị thâm trầm, lại bài trừ tia tiếu ý hướng về phía tiểu ni : “Còn chưa biết pháp hiệu Thánh .”




      “Thí chủ có lễ, tiểu ni pháp hiệu Tuệ An, là môn hạ Tuệ Minh sư thái.”




      Khuôn mặt tươi cười của Vương thị tựa hồ run lên, Tuệ Minh sư thái kia ở kinh thành này đối với chúng phu nhân là nhân vật nổi danh như sấm bên tai, nàng là nửa điểm cũng dám tỏ vẻ hoài nghi tiểu ni , lại tự định giá lại : “Ta đây mấy tôn nữ mới trở lại trong phủ, này đại tôn nữ cũng là hiếu, sợ ta lo lắng vẫn chịu theo ta , lão thân nhưng bây giờ lo lắng, cũng biết tôn nữ ta đây thế nào xông tới trước người An vương thế tử.”




      Đinh Tĩnh cùng nha hoàn bên người Đinh Tử kia bên nào cũng cho là mình phải, ai đều thể tin, Vương thị bất đắc dĩ hỏi Tuệ An ni , nhưng trong lòng sớm đối Đinh Tử cùng Đinh Tĩnh đều mọc lên mấy phần phiền chán, bất luận là ai xông tới, các nàng đều đắc tội An vương thế tử , nàng thị lang phủ nho này sao có thể đắt tội hoàng thân như vậy!




      Bất luận thế nào, dù sao cũng phải đưa chút lễ, vạn lần thể làm cho An vương phủ ghi hận.




      Đinh Bằng ràng cũng nghĩ tới đây, ánh mắt quét Đinh Tĩnh cùng Đinh Tử, sau đó nhíu mày tự hỏi.




      Tuệ An lại biết đạo lý trong đó, chỉ chậm rãi : “Bạch Vân am nhất, nhị, tam hương đường là nơi để bài vị gia nữ quyến, thường ngày dâng tế hương đều do các người phủ hạ xử lý, am lý chỉ cần đúng giờ quét tước là được. Ngày ấy biết thế nào, nhị, tam, từ đường đột nhiên loạn cả lên, đông đảo khách hành hương tụ ở nhị đường, tiểu ni bên ngoài coi chừng đến đây bẩm báo, người am đến đây, lại thấy…” đến đây, ánh mắt Tuệ An hơi chớp động, nhữ khí có chút tốt, mặc niệm mấy lần ‘A di đà phật’, Đinh Bằng, Vương thị trong lòng bất an tựa như có sâu bò qua, Mã di nương cùng Đinh Tĩnh cấp bách nghe, biết tiểu ni này cái gì?




      “Quý phủ di nương ở hương đường hạ lệnh trách đánh ma ma làm việc thất trách, đại tiểu thư giận trách các nàng hiểu quy cư, quấy nhiễu phật môn.” Vương thị cùng Đinh Bằng mặt triệt để đen, ở phật đường đánh người, đừng là phủ phải chịu thiên phạt, này nếu truyền Thị Lang phủ còn chắc bị truyền đến bộ dáng gì nữa, di nương thị lang phủ dám đảm đương phật chủ lại trước đám đông lệnh đánh người, thực điểm quy chế cũng có.




      Tuệ An lại còn lo lắng : “An vương thế tử vừa vặn đường tới, nhị tiểu thư bị dọa, ngã vào người đại tiểu thư, đại tiểu thư liền bị quăng ngã. Về phần An vương thế tử vì sao trách phạt…” Tuê An ánh mắt quét Đinh Tĩnh, cái gì cũng chưa , thế nhưng mắt thần tình lại ràng nàng quá thất lễ! Trách nàng ở phật đường làm ra việc này quá biết quy cư, đối phật chủ bất kính, đồng thời cũng có đối An vương thế tử bất đắc dĩ, hiển nhiên mặc dù là người phật gia, cũng thể chính diện cùng người hoàng gia làm cái gì.




      Đinh Tĩnh, Mã di nương mặt trắng bệch, tiểu ni này chuyện chậm rì rì, đều đều có nửa điểm cao thấp, nhưng ý tứ trong lời lại như cây kim dâm vào các nàng, nàng ràng nhìn thấy hai tròng mắt Vương thị cùng Đinh Bằng chứa đựng lửa giận, hận thể ăn nàng.




      Nàng thế nào biết đắc tội An vương thế tử là thể, chính là bởi vì như vậy, nàng mới muốn làm thôi, làm làm đến cùng, tính ở người Đinh Tử, dù sao nàng ta ngã, như thế nào nàng ta cũng có trách nhiệm, ai biết Bạch Vân am đột nhiên phái cái tiểu ni ra thay Đinh Tử giải vây đâu?




      Giải vây!





      Mã di nương mắt chợt sáng ngời, ánh mắt nhìn Tuê An mang theo thẩm đạc: “Vị Thánh này biết có bằng chứng gì chứng minh là đệ tử Bạch Vân am, Bạch Vân am vẫn là am ni , nơi đông đảo nữ quyến tín ngưỡng, thanh danh quá mức vang dội, cũng có chỗ hảo.” Trong miệng ý tứ, lại là chỉ trích Tuệ An mượn tên tuổi Bạch Vân am hành , là tên lường gạt.




      Tuệ An mặt có bị hoài nghi mà tức giận, chỉ nhàn nhạt phật ngữ: “Tổ sư tiểu ni đến, nhị tiểu thư hồi phủ tự có phủ trị liệu, tiểu ni liền quấy rầy. Vị di nương này lòng có nghi ngờ, liền phái ma ma tùy thân cùng tiểu ni chuyến .” xong xoay người hướng bên người quỳ Đinh Tử ở bên, “Thí chủ làm việc thiện đức, tương lai tất có đại phúc, lúc tiểu ni xuất môn sư phụ từng thí chủ nếu có rảnh, hãy thường đến am cùng nàng luận bàn phật hiệu, A di đà phật.” Tuệ An ôn hòa, diện mục đột nhiên biến đổi, ở góc chỉ có Đinh Tử nhìn thấy, nàng nháy nháy mắt, trong mắt Đinh Tử mang cười.




      Vị Tuệ An này chính là tiểu ni lúc trước thỉnh nàng gặp Tuệ Tuyệt cùng thái hậu, bàn về đứng hàng thứ nàng là sư thúc của Tuệ An rồi, tiểu ni này cũng là đệ tử đắc lực nhất của Tuệ Minh sư thái.




      Đinh Tử cũng đánh khi nắm chắt, nàng lường trước Mã di nương, Đinh Tĩnh hồi phủ tìm nàng gây phiền phức, liền trước đó thỉnh Tuệ Minh làm cho Tuệ An trước, vô tốt, có việc vừa lúc cho nàng giải vây.




      Tuệ An xong, xoay người tới trước Vương thị, Đinh Bằng thi lễ cái, chờ Mã di nương xấu hổ ngớt, phái ma ma theo, Vương thị cực lực giữ lại nhưng nàng vẫn kiên trì ly khai.




      Đại đường đột nhiên yên tĩnh đáng sợ, Mã di nương, Đinh Tĩnh xấu hổ nắm chặt khăn gấm trong tay, trong lúc nhất thời biết nên thế nào biện giải cho mình, các nàng hai miệng, lại như Bạch Vân am người phật gia, đủ độ mạnh yếu, đều người phật gia dối, có mười lý, tám càng cũng khong thể bằng lời của Tuệ An, huống chi nàng ấy cùng Hỉ nhi hoàn toàn giống nhau, nhắm thẳng vào việc các nàng gây ra.




      Vương thị mặt trầm muốn lên tiếng, người gác cổng lại chạy vào : “Lão gia, lão phu nhân, mã xa phu trong phủ đến đây thỉnh tội, chiếu cố… chiếu cố tốt tiểu thư, làm cho nàng chịu nhục…” Người canh cửa kia , trong đại sảnh nửa ngày ai chuyện.




      “Dẫn người vào!” Đinh Bằng trầm giọng , Đinh Tử bị Hỉ nhi nâng dậy sắc mặt yên lặng ngồi ghế, trái lại Mã di nương, Đinh Tĩnh sắc mặt năm màu sặc sỡ chuyển ngừng, Đinh Tử rũ mắt xuống, trong mắt tràn đầy ánh sáng lạnh!




      Lần này, nàng làm cho Đinh Tĩnh thương càng thêm thương là thể!
      Winter, Nguyệt Kim, sanone211210 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 24 _ Trượng hình






      Edit: Sally





      Người gác cổng rời lâu, người diện mạo lấm la lấm lét, nam tử cánh tay bao vải cẩn thận theo ma ma vào Thọ An đường.




      Mới vừa vào phòng nhìn liền nhìn thấy Mã di nương hướng về phía nháy mắt, lại quét mắt Đinh Tử bên cạnh sắc mặt tái nhợt, trong lòng vui vẻ, nam tử hiểu cúi đầu, “Phanh” quỳ xuống, khóc lên: “Thỉnh lão gia, lão phu nhân trách phạt, nô tài ngờ hộ tống đại tiểu thư ngồi xe ngựa gặp phải sơn tặc, kết quả bị… Nô tài vô năng, nô tài thể bảo hộ tiểu thư, đại tiểu thư ngài trách phạt ta … Đại tiểu thư chịu khổ.“




      Toàn bộ trong đại sảnh, nửa ngày đều chỉ nhìn tên xe phu này gào khóc, tiếng khóc rất lớn, nhưng nước mắt lại chảy bao nhiêu, như Hỉ nhi, Linh nhi khẩn trương, Đinh Tử chỉ nhàn nhạt nhìn.




      Kia mã xa phu khóc hồi, thấy mọi người đều để ý tới , nhưng sửng sốt, nghi hoặc hướng Mã di nương nhìn lại, thấy nàng nháy mắt ra hiệu nửa ngày xe phu này cũng thấy được, biểu mặt đều có chút vặn vẹo, kia biểu tình phẫn nộ người nhìn tâm lý cả kinh, chẳng lẽ là biểu tốt, Mã di nương hài lòng?




      Nghĩ như vậy mã xa phu khóc càng lớn tiếng: “Nô tài lúc trước phụng mệnh mang theo đại tiểu thư Bạch Vân am dâng hương, nhưng ai biết nữa đường lại gặp được sơn tặc, nô tài liều mạng phản kháng, thế nhưng sơn tặc nhân số đông đảo, nô tài… Nô tài ngất , chờ khi tỉnh lại đại tiểu thư bị… Nô tài đáng chết, thể bảo hộ đại tiểu thư! Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết!”




      “Lớn mật, ngươi cũng dám xấu đại tiểu thư như vậy, ngươi…” Linh nhi so với Hỉ nhi xúc động chút, lúc này tức giận kêu to muốn xông lên trước đánh xa phu, bị Đinh Tử phen kéo, Linh nhi lại gấp có lý trí xông về phía trước.





      Danh dự nữ tử có bao nhiêu quan trọng, nếu như việc này bị truyền , ngay cả bình dân cũng thèm cười nữ tử thất khiết (thất trinh), Linh nhi tức giận mắng to, Đinh Tử híp mắt, đột nhiên thu tay, Linh nhi mất lý trí tiến lên bắt đầu đánh lung tung xa phu kia.




      “Ta cho ngươi bậy, ta cho ngươi bậy, ngươi là được ai sai khiến, vậy còn phá hủy thanh danh tiểu thư, ngươi đây là muốn bức tử tiểu thư sao!” Linh nhi tức giận khóc lớn lên, Đinh Tử bên kia hợp thời mặt biến trắng, lắc lắc khăn tay bụm mặt, dáng bộ tức giận .




      , ta bậy, nô mới có bảo vệ tốt đại tiểu thư, cũng dám vọng ngôn a, nô tài thực là tận mắt nhìn thấy đại tiểu thư…”




      “Ngươi bậy, ngươi bậy!”




      “A, , chút a…” Linh nhi hạ tử thủ, xa phu kia mắt bị đánh lập tức xanh đen, che mắt bắt đầu khóc thét, “Nô tài biết đại tiểu thư trong lòng hài lòng, thế nhưng tình phát sinh… Nô tài có tội, nhưng cũng thể như vậy xấu, nô tài tâm chính trực a!” Mã xa phu kêu to biện giải cho mình, Đinh Tử mím môi thế nhưng vui vẻ, dư quang nhìn thấy có thể đương họa đến Vương thị cùng Đinh Bằng, trong lòng hung hăng chửi rủa, nếu như có Tuệ An vừa tới, nàng chỉ bị đánh hèo, còn bị dán lên ác danh nữ tử thất khiết.




      Lấy tính cách Đinh Bằng, Vương thị chỉ lo thanh danh thị lang phủ, nàng phải là bị đánh chết, bị đưa đến sâm sơn rừng già quy y xuất gia, hoặc là tìm cái cành cao nào đó để ý nàng thất khiết, người sa cơ thất thế làm vợ hoặc làm thiếp, chỉ là đó là người nọ vì danh thanh địa vị cưới nàng, nữ tử mất khiết ai có thể tình thương , đây là muốn đem nàng bức đến đường chết a!




      Chỉ là Tuệ An vừa tới, tình huống lại là bất đồng lớn, chẳng những bất đồng, tại xe phu này liền cùng vai hề nhảy nhót buồn cười như nhau.




      Nàng an ổn cùng Mã di nương chờ người cùng nhau trở về, chỉ là đến Bạch Vân am trước các nàng ngày, thời gian vì nàng lên tầng sắc tự vệ, đem lời dối của xa phu đánh tan quá dễ dàng.




      “Dừng tay, ngươi nha hoàn trong phủ thế nào quy cư như thế, có phụ thân, tổ mẫu ở đây, còn để cho ngươi tiểu nha đầu làm càn, tỷ tỷ cho phép nha hoàn này hồ nháo, hay là chột dạ !” Đinh Tĩnh người bị đánh, đau vốn là bực bội, vừa lại bị Tuệ An phá hủy kế hoạch, còn bị Đinh Bằng, Vương thị ghi hận trong lòng, sợ hãi, nhìn thấy xe phu này xuất , trong mắt lên sắc mặt vui mừng, dương quái khí .




      Đinh Tử vừa nghe, ‘Ba’ vỗ bàn bên người, ‘Tăng’ đứng lên nổi giận : “Muội muội cái gì, ngươi vừa vào cửa vội vì phụ thân tổ mẫu báo bình an, bắt đầu loạn huyên thuyên, ngươi nữ nhi gia chưa gả, nghe xem ngươi đều là cái gì? Ta vốn muốn vì ngươi giấu giếm chuyện hoang đường của ngươi ở Bạch Vân am, ngươi lại cắn ngược lại cái, đem sai lầm toàn bộ đổ người ta. Kia An vương thế tử là ai, người hung ác độc địa nhất, ta nếu sai thể tha, ngươi cho là bỏ qua cho ta sao, người ở hoàng gia nặng nhất chính là quy cư cùng thân phận, muội muội thế nào bị đánh còn nghĩ ra sao, mọi người thân phận gì là ngươi có thể chỉ trích, bố trí sao?“




      để ý tới Đinh Tĩnh tức giận, Đinh Tử lạnh lùng nhìn xa phu quỳ mặt đất, trầm giọng : “Ngươi câu trước mình bị đánh ngất xỉu, tỉnh lại liền nhìn thấy ta xảy ra chuyện, câu sau lại là tận mắt thấy đến, rốt cuộc kia câu nào là ?”




      “Đó là, đó là…” Xa phu vội đứng lên, vốn dựa theo Mã di nương an bài, nên bao nhiêu, chỉ cần cắn chặt Đinh Tử thất khiết là được, cái khác Mã di nương tự xử lý, nhưng ai biết Mã di nương này thế nhưng , nhìn phía Mã di nương hỏi, lại thấy nàng đen mặt căn bản để ý tới , xa phu nhất thời luống cuống.




      “Hừ, thực năng bậy bạ, ngươi nếu tâm là việc chính, giả như ta gặp chuyện may, ngươi vì sao liều mạng bảo hộ ta, bị thương ngất , ta xem ngươi nhưng ra vui vẻ rất a!” Đinh Tử đột nhiên ngồi xổm xuống kéo vải xô băng tay xa phu xuống, Linh nhi thấy thế liền bước lên phía trước giúp đỡ, xa phu kinh lui về sau, lâu lắm vải xô cánh tay hoàn toàn cởi ra, mà cánh tay đừng nửa điểm dơ, dù là y phục đều chút nào bẩn.”Thứ nhất, xảy ra chuyện, ngươi bất trung là việc chính, nếu gặp chuyện may ngươi chạy so với ai khác đều nhanh hơn, lưu ngươi có ích lợi gì? Thứ hai, ngươi dám vô cớ hắt ô thuần khiết chủ tử, hủy thanh danh nữ tử, ngươi muôn lần chết chưa đủ chuộc tội! Ta với ngươi oán cừu, ngươi thế nhưng như vậy để hủy chủ tử, ngươi ý muốn gì?”




      Đinh Tử tức giận ngực ngừng phập phồng, trong mắt tràn đầy tức giận, tiếng vang khắp phòng, tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, bây giờ còn có ai nữa chứ.




      Vương thị tức giận, giận sôi lên, cực kỳ hận Mã di nương cùng Đinh Tĩnh dùng được, nhưng vì thanh danh Đinh Tử, vì thanh danh trong phủ, lại hạ ngoan lệnh: “Đem này nô tài miệng đầy ô (ô uế), ngăn miệng lôi ra trượng tễ, người nhà toàn bộ đuổi ra phủ.” Xa phu kia bị dọa lắc đầu, hướng về phía Mã di nương ánh mắt khẩn cầu, lại nghe thanh lãnh khốc thứ hai, “Lão phu nhân rất đúng, trong phủ tại sao có thể lưu ác nô như vậy, thực tội đáng chết vạn lần, làm cho đại tiểu thư chịu khổ.” Kia giả trang thương, Đinh Tử nhìn thấy buồn nôn.




      Đinh Tử vô lực hướng về phía Vương thị cùng Đinh Bằng cười, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ đau xót, bộ dáng nhẫn kia nhìn bọn họ, trận chột dạ, Vương thị có chút do dự, lại nhìn thấy biểu tình Đinh Tĩnh, hận cắn răng: “Nhị tiểu thư lật ngược phải trái, xấu đích trưởng nữ, đánh hai mươi trượng, kéo xuống!”




      Trước lời muốn kéo Đinh Tử xuống hành hình còn vang bên tai, lần này nếu phạt Đinh Tĩnh chỉ có vẻ bất công, hơn nữa cũng làm cho Đinh Tử ghi hận, về phần việc thất khiết kia, nàng mặc dù minh bạch là Mã di nương thiết kế, nhưng là xa phu kia thú nhận Mã di nương, hai là thân huynh Mã di nương là Lại bộ thượng thư, mặc dù phải người lãnh đạo trực tiếp của Đinh Bằng, lại là quan chưởng quản quan việc viên lên chức, phải bất đắc dĩ, nàng dám động Mã di nương.




      “Cái gì? Ta muốn, ta muốn, ta bị thương a, tổ mẫu lại đánh hai mươi đại bản ta thế nào chịu được, tổ mẫu, phụ thân, ta sai rồi, ta cũng dám nữa, các ngươi nên phạt ta a…”




      “Còn mau kéo xuống!” Vương thị trầm giọng mệnh lệnh, hai bà tử kéo Đinh Tĩnh giãy giụa xuống, trượng đánh, bên ngoài chỉ chốc lát liền vang lên ‘Đùng’, Mã di nương thương cắn răng cầu thỉnh, lại nhìn thấy ánh mắt Đinh Bằng lãnh tràn đầy cảnh cáo.




      Mã di nương cả kinh, trong lòng run lên, nàng minh bạch đây phải là đánh Đinh Tĩnh, mà là cho nàng cảnh cáo, nếu như vừa rồi nàng ra khuyên can hoặc xa phu kia khai ra nàng, hậu quả so với này càng nghiêm trọng.




      Đinh Bằng vẫn là thương nàng, thế nhưng tầng hận khác lại tích càng sâu, Đinh Tử ta bỏ qua, tuyệt đối !




      Đinh Tử hơi nghiêng người cười lạnh, người nhà như vậy, quả buồn cười!




      Kiếp trước nàng cảm thấy hoàng thất thân tình mỏng, cả đời này cũng sánh bằng nơi nào, trong lòng khỏi cảm thấy thêm lạnh.




      Trong đầu đột nhiên lên khuôn mặt nhắn ấu trĩ của Đinh Trí, , còn có thân nhân, nàng cũng chỉ nhận người thân này, chỉ cần hộ chu toàn, nàng cả đời này liền thấy đủ…
      Dion, Nguyệt Kim, sanone21129 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :