1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ky2999

      Ky2999 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      14
      :yoyo66:Mình tưởng có chap mới huhu
      Linh Nguyễn thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 55: Giằng co

      Beta: Lam Phượng Hoàng

      Phong Thiển Ảnh suýt nữa cắn vào lưỡi mình, phất phất tay với hai nha đầu, đuổi mọi người xuống, “Khụ khụ, Ngạn Khanh à, đệ đừng tức giận, nàng ấy chỉ lỡ lời, đệ đừng làm nàng sợ, vẫn nên để ta mau chóng bắt mạch cho nàng thôi?”

      Trầm Ngạn Khanh lạnh mặt, kéo tay của nàng đưa tới, hai mắt chớp nhìn chằm chằm vào nàng, ánh mắt đen kịt. Nước mắt Lý Minh Kỳ rơi lã chã, thầm mắng, họ Trầm kia, có bản lĩnh ngươi giết chết ta , nương đây là lợn chết sợ nước sôi.

      “Sao lại nhiều lời vô nghĩa vậy? Mau bắt mạch .”

      Phong Thiển Ảnh cũng dám trêu chọc làm trái ý Trầm Ngạn Khanh, hất cái mặt như đầu heo lên, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn, bắt đầu xem mạch cho Lý Minh Kỳ.

      Lúc đầu Lý Minh Kỳ còn cố gắng nhìn ta, lát sau thấy ta vẫn buông tay, hơi khó hiểu, bèn châm chọc khiêu khích: “Phong nhị gia, ngươi xong chưa? Sao vẻ mặt lại nghiêm trọng vậy? Rốt cuộc nương ta mắc bệnh nan y gì vậy?”

      Trầm Ngạn Khanh cố nén lửa giận, thầm nghĩ lát nữa còn ai tính sổ với nàng, nhưng bộ dạng Phong Thiển Ảnh như thế hình như cũng có gì đó ổn, trầm giọng hỏi: “Thiển Ảnh, thế nào rồi?”

      Phong Thiển Ảnh nhìn Lý Minh Kỳ cái, lại nhìn Trầm Ngạn Khanh cái, lộ vẻ nghiêm túc, “Ừm, Ngạn Khanh, đệ đừng sốt ruột, từ từ nghe ta , mạch của đệ muội trơn tru, mạch đập lưu loát đều đặn, lên xuống nhịp nhàng, như ngọc nảy.”

      Hai mắt Trầm Ngạn Khanh tỏa khí lạnh, “Đừng thừa nước đục thả câu, vào điểm chính.”

      Lý Minh Kỳ vừa nghe liền cúi đầu, cảm xúc lên xuống, có vui có buồn, còn có chút khó tin, “Phong Thiển Ảnh, ngươi chẩn sai chứ?”

      Phong Thiển Ảnh tỏ vẻ sâu xa khó lường, “Đệ muội, muội thất lễ quá đó, dù gì ta cũng xuất thân từ gia tộc thánh y, chỉ hỉ mạch nhặt mà cũng chẩn sai sao? Ngạn Khanh, đệ sắp làm cha rồi.”

      Trầm Ngạn Khanh im lặng hồi rồi hỏi: “Được bao lâu rồi?”

      “Với mạch này, ước chừng hơn hai tháng. Mấy ngày nay xóc nảy mệt nhọc, lại được nghỉ ngơi đầy đủ, sáng nay liền động thai chút.” Đứa này đúng là lớn mạng, hơn tháng nay mẹ nó luôn lo lắng hoảng sợ, ngày nào vượt nóc băng tường, vậy mà vẫn bị sẩy.

      mặt Trầm Ngạn Khanh lộ chút vui mừng, mắt liếc qua bụng của Lý Minh Kỳ, cần suy xét liền : “Phá ”.

      Lý Minh Kỳ hơi ngớ ra, kiếp trước vẫn luôn mong muốn có đứa trẻ, đến chết cũng được như ý, nay có mang hai tháng. Đứa trẻ này phải là điều nàng mong chờ, lại khiến nàng có hy vọng được làm mẹ. Nghe thấy lời Trầm Ngạn Khanh , cần nghĩ ngợi liền chui khỏi lòng , “ được, Trầm Ngạn Khanh, đứa là của ta, ngươi dựa vào đâu mà đòi bỏ nó?.”

      “Kỳ Kỳ, cả người nàng đều là của ta, đêm qua chính miệng nàng đồng ý, quên mất rồi sao? Thiển Ảnh, huynh kê đơn , gọn gàng chút.” Trầm Ngạn Khanh chút lay chuyển.

      , ngươi thể làm như vậy.” Mắt nàng ứa lệ, Lý Minh Kỳ nhún nhường yếu đuối cầu xin: “Đứa này cũng là của ngươi, Trầm Ngạn Khanh, ngươi thể tàn nhẫn như vậy, ta van ngươi, cho ta sinh đứa trẻ này, được ? Về sau ta đều nghe theo lời ngươi, tất cả đều nghe theo ngươi”

      Trầm Ngạn Khanh nâng tay lau nước mắt cho nàng, nét mặt dịu dàng, cất giọng cương quyết, “Nàng có ta là đủ rồi. Giữa chúng ta cần thêm kẻ thứ ba.”

      Trầm Ngạn Khanh luôn là người mặt lạnh tim lạnh, cố chấp duy nhất đời chỉ có mình nàng, chưa đến việc có thể chịu chia sẻ tình của nàng hay , chỉ riêng việc nàng mang thai... tim căng thẳng mà nghĩ đến vài chuyện vui, tuyệt đối thể chịu đựng được nếu lại mất nàng. Nếu sớm biết nàng có mang, e rằng đêm qua dễ dàng bỏ qua cho nàng.

      “Ngạn Khanh, trước hết đệ nên bình tĩnh suy nghĩ kỹ càng, ta chuẩn bị chút, nếu đệ vẫn khăng khăng muốn giữ, ta cũng nữa. Đệ muội, muội cũng nên nghĩ thoáng chút, Ngạn Khanh cũng chỉ muốn tốt cho muội, chưa thành thân mà mang thai đeo tiếng xấu, hai người còn trẻ, về sau lại có thôi.” Những lời này của Phong Thiển Ảnh đổi lấy tiếng thét chói tai của Lý Minh Kỳ, “Ngươi câm miệng, cút ngay.” Bộ dạng này sao có thể giống thiên kim tiểu thư dịu dàng nhu nhược chứ, ràng chính là con sư tử mẹ bảo vệ con mình.

      Phong Thiển Ảnh lắc lắc cái mặt đầu heo, xem ra lại sắp có chuyện náo nhiệt rồi đây. Sau khi ra cửa liền vẫy vẫy tay với hai nha đầu, “Hai người các ngươi đừng đứng đây nghe ngóng nữa, bốc thuốc với ta trước , việc sắc thuốc sau đó liền giao cho các ngươi.”

      Phượng Nhã và Phượng Ngọc đều mang vẻ mặt sầu khổ, tỷ tỷ hỏi: “Nhị gia, phá sao?”

      “Ưm, các ngươi nghe thấy lời cung chủ đại nhân nhà các ngươi sao? Vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa hợp, chúng ta cũng đừng chộn rộn thêm.” Phong Thiển Ảnh huýt sáo, xem ra tâm tình cũng rất phức tạp.

      Bên trong yên tĩnh lại, Lý Minh Kỳ đẩy vòng tay của Trầm Ngạn Khanh ra, ngã ngồi ở giường, hai mắt đẫm lệ, ánh mắt quyết liệt nhìn chằm chằm , “Vì sao, vì sao muốn phá đứa này? Vì sao lại muốn cướp mất quyền làm mẹ của ta?”

      “Kỳ Kỳ, trong lòng nàng có ta ?”

      Lý Minh Kỳ ngừng rơi lệ, nghiêng đầu nhìn , “Trầm Ngạn Khanh, ta rồi, ta trốn nữa.”

      “Trong lòng nàng luôn giận ta hận ta, lúc nào muốn rời , khi như vậy sao còn muốn đứa bé này? Kỳ Kỳ, nàng muốn có đứa bé này để gửi gắm thương gửi gắm cuộc đời, đúng ?” Trầm Ngạn Khanh nén nổi lạnh lùng, từng chữ như đâm vào da thịt chính mình, lạnh giọng tự : “Kỳ Kỳ, khi nàng còn chưa hoàn toàn chấp nhận ta, ta để đứa trẻ này tồn tại.”

      Lý Minh Kỳ nuốt nước bọt, đau đớn nở nụ cười, “Trầm Ngạn Khanh, chấp nhận ngươi? Ngươi động lòng với người phá hoại hạnh phúc gia đình ngươi ở kiếp trước sao? Ngươi động lòng với người giam giữ ngươi chiếm đoạt thân thể ngươi sao? Ha! Đùa gì chứ, ta hận ngươi, nhưng trong lòng ta ngại ngươi sợ ngươi tin ngươi. Trầm Ngạn Khanh, ta muốn đứa này, ta muốn có nó, ngươi thể phá bỏ, đừng ép ta nổi điên.” đến cuối vẻ mặt nàng vừa đau khổ vừa nghiêm túc, hai tay bảo vệ bụng mình, mặt tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt lại sáng bừng.

      Vẻ chán nản chợt lóe qua, đúng vậy, hết thảy đều do cưỡng ép, nhưng nếu dùng sức mạnh, có được gì? Chẳng gì cả! sao, ngày còn dài, “Kỳ Kỳ, nàng muốn làm mẹ đến mức cần luôn cha mẹ mình sao?”

      “Ngươi định làm gì?” Lý Minh Kỳ lập tức hoảng loạn, vẻ nghiêm túc hoàn toàn biến mất, bổ nhào về phía trước, giữ chặt vạt áo , “Trầm Ngạn Khanh, vì sao ngươi luôn ép ta như vậy, vì sao chứ?”

      Trầm Ngạn Khanh né tránh, mặc cho nàng trút giận, đợi khi nàng khóc mệt liền với hai tay ôm chặt nàng vào lòng, “Kỳ Kỳ, nàng là của ta, sao thể nhìn ta lâu hơn chút? Sao tin tưởng ta nhiều hơn ít?”

      Cuối cùng Lý Minh Kỳ cũng nén nổi, trút hết tất cả uất ức phải chịu những ngày qua, khóc đến rối tinh rối mù, “Ta nhẫn nhục chịu đựng đến vậy, ngươi còn muốn ta phải thế nào nữa đây?”
      amandatruc, tart_trung, AliceNguyen31 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Haizz, ta chả biết nóis gì luôn. Quá rối rắm a

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      chương sau đổ máu nha :th_82:

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      @lamphuonghoang Lam tỷ đừng làm ta sợ. Chương này hơi bị đủ kích thích ròi đó

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :