1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 82: SÓNG GIÓ LẠI NỒI LÊN, NẮM ĐƯỢC ĐIỂM YẾU

      EDIT: XUXU

      An Ninh cảm nhận được ánh mắt của những người ngồi trong phòng, nhưng kiên kị mà tránh né, ánh mắt đảo qua từng người. Trong những người này, ngoại trừ Hải Táp, ba người còn lại đều là người quen, đối mặt với những ánh mắt lợi hại dò xét, An Ninh biết , tuy nhiên khuôn mặt lại bất đồng, nhưng nàng vẫn như cũ cẩn thận chút ít, muốn mở miệng, lại nghe được thanh của Vân Cẩm vang lên, “ là nhị đệ của ta, gọi là Nhị công tử được rồi.”

      Lời vừa dứt, tất cả mọi người thoáng nhíu mày suy nghĩ, nhất là Thiều Hoa quận chúa, Nhị đệ? Năm đó thảm án Vân gia, duy nhất dùng kim bài miễn tử bảo vệ được người là Vân Cẩm, Vân gia cơ hồ là bị diệt môn, ở đâu ra lại có thêm người nhị đệ?

      Nhưng xem trong giọng của đối với tiểu công tử này bảo vệ, Thiều Hoa quận chúa con mắt nhíu lại.

      “ Các vị hạnh ngộ.” An Ninh đứng dậy, chắp tay hành lễ, tiến lui thỏa đáng, có chỗ nào sơ suất.

      Nhị công tử?Những nam nhân này khỏi đánh giá tiểu công tử này nhiều phen. Hiển nhiên, hai người này, là Ngân Diện, là vị nhị công tử, đều có báo ra danh tính , là muốn mọi người biết được. Nếu như vậy, bọn cũng tiện hỏi nhiều, chỉ là, bình thường Tô Cầm thích xen vào chuyện người khác, càng thích bắt buộc người ta, thế nhưng hôm nay ánh mắt lại khóa chặt gương mặt như ngọc kia, “ Nhị công tử là nhà ai? Sao chưa từng thấy qua?”

      Nhị công tử này, ngày thường tuấn tú cực kỳ, kinh thành khi nào lại xuất người như vậy? Dung mạo cùng khí chất này, làm người ta chú ý cũng khó a. Huống hồ, còn có được ý nghĩ thông minh như vậy, nếu là tiếp qua 2 năm, nhị công tử này có phong thái vượt bậc các thanh niên tài giỏi khác.

      Hừ! chịu tự giới thiệu sao?Cái gì là nhị công tử? Tô Cầm hôm nay phải hỏi ra tên của .

      An Ninh cảm nhận ràng được quyết tâm truy hỏi của Tô Cầm, thầm nghĩ trong lòng: Tô Cầm này, Nhị công tử là nhà ai? chung phải là Tô gia nhị công tử nhà ngươi là được rồi! Tuy là nghĩ như vậy, nhưng là An Ninh như cũ hướng mọi người cười , “ Cầm công tử đối với tại ha có hứng thú sao, cũng đừng làm cho Thần Vương ghen mới tốt a.”

      An Ninh trong lòng có tính toán, dứt lời, tất cả mọi người đều giật mình, Nam Cung Thiên Duệ cùng với Thiều Hoa quận chúa đương nhiên biết về tin đồn giữa Thần Vương điện hạ cùng Tô Cầm công tử, đoan trang ưu nhã như Thiều Hoa quận chúa, giờ phút này đều có chút buồn cười, thầm than, lá gan của Nhị công tử cũng .

      Mà Tô Cầm vốn bày ra gương mặt mang theo vài phần tận lực làm khó dễ khuôn mặt tuấn tú kia, lập tức cứng đờ, An Ninh ánh mắt chuyển hướng Thương Địch, lại chỉ thấy cặp lông mày cực đậm của Thương Địch nhíu lại, con ngươi đen như đầm nước sâu thấy đáy. Phút chốc, trong hai mắt kích ra đạo ánh sáng, An Ninh trong nội tâm khẽ giật mình, xoay chuyển mở mắt, bưng trong tay chén trà, trực tiếp uống trà, tựa hồ là che dấu cái gì.

      “Ngươi…” Tô Cầm phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến lời mới vừa rồi của Nhị công tử, bất chấp mọi thứ, mạnh đứng dậy, hướng An Ninh tiến lên…

      “ Tô Cầm!” Thương Địch trầm giọng mở miệng, nhanh gọi Tô Cầm lại khi vài bước muốn tới gần An Ninh, thanh kia, tuy rằng , nhưng bao gồm khí thế bỏ qua cho bất luận kẻ nào, chính là Tô Cầm nổi giận đùng đùng, giờ phút này cũng là dừng lại, quay người về phía Thương Địch.

      “ Thương Địch, vì sao?” lông mày cực đậm của Tô Cầm nhíu lại, khó hiểu vì sao Thương Địch lại ngăn , nhị công tử này, vậy mà to gan dám chọc ghẹo Tô Cầm , thể tha thứ. Nhưng vì sao Thương Địch ngăn cản ? và Thương Địch kết bạn nhiều năm, chính là đối với hiểu , cho nên biết, lời trong miệng Thương Địch vừa thốt ra “ Tô Cầm” hai chữ, là có nhiều nghiêm túc, nếu là dừng bước, giờ phút này Thần Vương điện hạ sợ là tự mình tới ngăn cản rồi.

      Những người khác cũng nhìn xem Thương Địch, kể cả Nam Cung Thiên Duệ cùng với Thiều Hoa quận chúa, bọn họ đều là biết , xưa nay Thương Địch thích xen vào chuyện người khác, vừa rồi An Ninh giỡn, cũng để ý tới, đối với những tin đồn kia, Thương Địch xưa nay để vào mắt, phải sao? Vì sao hôm nay Thần Vương điện hạ lại quản việc quan trọng này?

      Ánh mắt hai người có ánh sáng thâm thúy, thần sắc có điều suy nghĩ.
      Thương Địch phong thái vân đạm nhấp miếng trà, “ Thuyền hoa của Thiều Hoa quận chúa, ngươi là muốn làm cho thuyền này chìm sao?”


      có người phát giác được đáy mắt lên tia vui vẻ, càng có người lưu ý đến khóe miệng khẽ giơ lên của , Nhị công tử? Hay cho cái Nhị công tử! Nếu là nhị công tử, như vậy sao có thể lại để cho Tô Cầm tức giận làm “” bị thương?

      Tô Cầm nhìn Thiều Hoa quận chúa, con giận của mình biến mất, Thương Địch sai, đây là địa phương của Thiều Hoa quận chúa, Tô Cầm cũng phải cho chút ít mặt mũi, bất quá, võ được, sử dụng văn, Tô Cầm cũng phải dễ đối phó như vậy.

      Ánh mắt rơi người An Ninh, cao thấp đánh giá phen, đột nhiên khôi phục lại bộ dáng cà lơ phất phơ, khóe miệng câu dẫn, “ Mặt như ngọc, môi hồng răng trắng, xác thực có thể cho người ta cảm thấy hứng thú, bản công tử nếu là đối với ngươi có hứng thú, ngươi có thể theo bản công tử ?”

      Dứt lời, lần này làm cho An Ninh giật mình, khóe miệng khỏi co rút, thầm nghĩ: tô cầm này, nàng đúng là đánh giá cao thủ đoạn, đánh giá thấp cơ trí.

      Nhìn giờ phút này bộ dáng bất cần đời, nhất là ánh mắt làm cho da đầu người ta run lên, thân thể An Ninh giật mình cái, giống như bị đầu Sói nhìn chằm chằm, Tô Cầm gặp sắc mặt An Ninh biến hóa, trong nội tâm trồi lên vẻ đắc ý, giống như càng thêm hào hứng, lại đến gần An Ninh vài phần, “ Nhị công tử, theo bản công tử, bản công tử quả quyết làm ngươi bị ủy khuất.”

      Bộ dáng kia, cực kì giống như công tử quần áo lụa là đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng, lập tức là cho những người có mặt ở đây khóe miệng nhịn được run rẩy, mi tâm Thương Địch vô ý thức nhíu chặt lấy, nhưng lát lại từ từ giãn ra, con ngươi lợi hại trói chặt khuôn mặt của An Ninh, như có điều suy nghĩ.

      An Ninh rất nhanh liền trấn định lại, đùa giỡn? Lúc nào Tô Cầm lại có thể đùa giỡn “nam nhân” say mê rồi hả? Cúi mặt, đáy mắt xẹt qua vòng biến hóa kỳ lạ, lần nữa ngước mắt chống lại Tô Cầm, là mặt mũi tràn đầy tươi cười, “ Nguyên bản, Cầm công tử ưa thích nam nhân a!”

      Tô Cầm con ngươi khẩn trương, lát thất thần, nếu là mở miệng thừa nhận, lúc này thuyền người sợ đều muốn đem “ tin đồn” chứng thực rồi, muốn lúc trước, là thừa nhận chính mình ưa thích nam nhân như thế nào?

      Nhưng là, bây giờ giống với lúc trước, trong đầu lên thân ảnh của An Ninh, muốn An Ninh đối với có ấn tượng xấu, nghĩ đến An Ninh, trong nội tâm trồi lên tia biến đổi, nha đầu kia, hôm nay làm sao lại có tới đây? Làm bị thiệt thòi phen chờ mong.

      Lúc này, nào biết rằng nữ tử trong lòng mình nghĩ đến, lại đứng trước mặt mình Nhị công tử! Mà còn đối với phen “ đùa giỡn”, nếu biết được nhị công tử này là An Ninh, sợ là hối hận trực tiếp nhảy vào trong hồ rồi.

      Cuối cùng Tô Cầm hung hăng trợn mắt liếc nhìn An Ninh, lập tức ngồi trở lại vị trí ban đầu, cử động này đại biểu nhận thua tại lúc hai người mới vừa rồi giằng co.

      An Ninh khiêu khích, lần nữa ngồi xuống, mà chẳng biết tại sao, nàng luôn cảm giác được có đạo ánh mắt lợi hại nhìn mình, giống như muốn đem nàng nhìn xuyên thấu.

      Thương Địch đáy mắt vui vẻ phát ra nồng đậm, mặc kệ lúc nào, Tô Cầm tại trước mặt nàng, luôn là tốt.

      “ Các vị, hôm nay Thiều Hoa mời các vị đến, có cái cầu quá đáng.” Gặp hai người ngồi xuống, Thiều Hoa quận chúa mỉm cười mở miệng, ngữ khí ôn nhu như gió xuân thổi vào mặt.

      cần nghĩ, An Ninh cũng biết nàng “ cầu quá đáng” là cái gì, nàng cùng Vân Cẩm, hôm nay là hướng về phía “ cầu quá đáng” này mà đến,nhưng nàng lại bất động thanh sắc, xem như chính mình cái gì cũng biết, “ Thiều Hoa quận chúa có gì phân phó, ra là được.”

      “ Mấy ngày sau tứ quốc tế kết thúc, bất đắc dĩ là các quốc gia cử sáu người đại biểu, nhưng giờ lại trở thành mười người, cho nên, hôm nay Thiều Hoa là muốn mời ba vị công tử giúp Đông Tần quốc việc này.” Thiều Hoa quận chúa ánh mắt đảo qua An Ninh, Hải Táp, cuối cùng rơi vào Người mang mặt nạ bạc.

      Quả nhiên, nghe được lời của nàng về sau, đôi mắt xẹt qua tia ánh sáng, thậm chí nàng cảm giác được thân thể của phát ra hàn ý cùng hận ý.

      Năm đó, Vân gia cả nhà bị diệt, là hoàng thượng hạ chỉ.Hôm nay, lại để cho Vân Cẩm vì Đông Tần quốc mà hỗ trợ, như thế nào lại kích động? Vân Cẩm ngờ Ninh Nhi lại để cho tới nơi này, cuối cùng mục đích là vì cái này.

      Tuy nhiên, biết Vân gia diệt môn cùng Lâm gia và Uyển quí phi thoát khỏi liên quan, bất luận Hoàng thượng ở trong đó có tác dụng gì, cuối cùng truyền xuống đạo thánh chỉ như vậy. Nghĩ đến, hơn trăm miệng ăn Vân gia chết thảm, Vân Cẩm trong nội tâm vẫn đọng lại hận ý tăng vọt… mà bắt đầu.

      “Thứ cho khó tòng mệnh.” Vân Cẩm lạnh lùng ném ra câu kia, thân hình cao lớn liền đứng dậy hướng phía đầu thuyền mà

      “Vân…” Thiều Hoa quận chúa đột nhiên đứng dậy, thần sắc tỏ vẻ bối rối, thiếu chút xíu là kêu tên , nhưng rất nhanh tìm được lý trí lập tức im ngay, nguyên bản tứ đại thế gia bởi vì gia tộc có công lao, mỗi nhà ddeuf có khối kim bài miễn tử, đời đời kế thừa, tuy năm đó Vân Cẩm bởi vì khối kim bài miễn tử kia mà giữ được tính mạng, nhưng ở Đông Tần quốc trở thành cấm kỵ, nếu là nàng gọi tên , để cho người khác biết là đại thiếu gia của Vân gia năm đó, mang lại cho nhiều phiền toái, có lẽ cũng chính là nguyên nhân phải mang mặt nạ che mặt.

      “Ca.” An Ninh giữ chặt cánh tay Vân Cẩm, liếc mắt đưa ra ý, ý bảo tỉnh táo, tại cũng phải là thời điểm truy cứu trách nhiệm của Sùng Chính hoàng đế, Sùng Chính đế đưa xuống thánh chỉ là đúng, nhưng cuối cùng đầu sỏ gây nên chuyện lại là Lâm gia, Uyển quý phi, còn có An Ninh Bình hầu phủ.

      Vì ý định lâu dài, giờ phút này bọn phải nhẫn, còn lần này, sở dĩ nàng hướng cái này mà đến, hoàn toàn là vì tính toán của mình, nghĩ đến kiếp trước chuyện xảy ra, con ngươi An Ninh dị thường kiên định, Thiều Hoa quận chúa đối với bọn mời chỉ có lợi, có hại. Đây là cơ hội tốt trời cho, bọn thể bởi vì nhất thời tức giận mà buông tha.

      Vân Cẩm chống lại con ngươi của An Ninh, nhìn thấy trong mắt của kiên định, bởi vì hận ý mà thân thể căng cứng, bởi vì thời gian dần qua mà buông lỏng xuống, cảm giác Vân Cẩm hơi thở bình thường lại, mặt An Ninh tươi cười, “ Ca, huynh như vậy xúc động, Thiều Hoa quận chúa có tâm mời, chính là huynh rảnh, cũng phải sắp xếp hỗ trợ nha.”

      Dứt lời, An Ninh quay người nhìn về phía Thiều Hoa quận chúa, “Quận chúa, người cứ yên tâm, nhị công tử ta từ chối, đương nhiên, ca ta… cũng từ chối.”

      Thiều Hoa quận chúa thở dài hơi, nhưng là, nàng nhạy cảm phát giác được Vân Cẩm đối với nhị công tử thuận theo, Vân Cẩm chỉ là bởi vì ánh mắt của nhị công tử, liền thu hồi phần hàn ý cùng hận ý, thể nghi ngờ làm cho nàng giật mình, nhìn xem An Ninh, Thiều Hoa quận chúa trong mắt xuất tia khác thường thâm trầm, “ Như thế, Thiều Hoa liền cảm tạ nhị vị công tử.”

      An Ninh cười nhưng , mà lúc này, đôi mắt lợi hại ngưng kết tại cánh tay nàng lôi kéo tay Vân Cẩm, trong mắt Thương Địch xẹt qua nồng đậm vui, Ngân Diện nam tử này là chủ của Bát Trân các, lúc TraanNinh Nhi lại cùng thân cận như vậy? Con ngươi thâm thúy nhíu lại, thời điểm lần nữa giương mắt, Thương Địch cao giọng mở miệng, “Nhị công tử, có hay đến bên này ngồi xuống?”

      Tất cả mọi người khẽ giật mình, hẹn mà cùng nhìn về phía Thương Địch cùng An Ninh, cũng nghĩ tới, Thần Vương vậy mà đối với Nhị công tử này thân thiện. Nhưng ai biết trong lòng có chủ ý gì, chỉ có chính minh bạch, bàn tay bé kia lôi kéo cánh tay nam nhân khác, hết sức chướng mắt.

      An Ninh khẽ nhíu mày, chẳng biết tại sao, nàng cảm giác giống như Thương Địch xem thấu lớp ngụy trang của nàng, ánh mắt rơi vào người Thương Địch, lại chỉ thấy nghiêm túc uống trà, có chút nào khác thường, sâu hít thở hơi, lấp tức đến bên cạnh vị trí của ngồi xuống.

      “Hải Táp công tử định như thế nào?” Thiều Hoa quận chúa được An Ninh cùng Vân Cẩm nhận lời, lực chú ý liền chuyển dời đến người còn lại, ánh mắt của nam tử màu lam, phải người Đông Tần quốc, nhưng lại có được khôn khéo hơn người, nếu là có thể đạt được ủng hộ của , như vậy thể tốt hơn rồi.

      Hải Táp khuôn mặt xinh đẹp cười, tuyệt mỹ cùng nghiệt, con ngươi màu lam hơi đổi, sau lát, lại ra câu làm cho tất cả mọi người khiếp sợ, “ Nếu như này đó An Bình hầu phủ nhị tiểu thư cũng tới, ta đây cũng sao.”

      trắng ra là muốn gặp An Ninh mà thôi.

      Oanh tiếng, những người ở chỗ này thần sắc khác nhau, Tô Cầm hừ lạnh tiếng, tràn đầy khinh thường, Nam Cung Thiên Duệ lông mày nhíu lại, trong mắt Thương Địch xẹt qua tia biến hóa kì lạ, có “nhị công tử” ở đây, như thế nào xuất An Ninh ? Chỉ sợ là chỉ có mình nhận ra nàng đến đây .

      An Ninh đầu lập tức trống rỗng, đây là tình huống gì? Nàng ở đây, mới ?Lúc nào nàng cùng có quan hệ rồi hả?

      Vô ý thức nhìn về phía bên trái Hải Táp, mi tâm nhíu chặt lại, muốn thu hồi ánh mắt, lại chạm vào ánh mắt lợi hại cười như cười của Thương Địch, lập tức tim đập chậm nhịp.

      “Thiều Hoa cố gắng hết sức mời nhị tiểu thư trình diện.” Thiều Hoa quận chúa là người thông minh, lập tức hiểu được Hải Táp công tử sợ là đối với An Ninh Bình hầu phủ nhị tiểu thư tâm tư đơn giản. Bất quá, ngược lại nàng là bội phục tính tình thẳng thắn của , e dè, tại chỗ này đưa ra cầu này, quả nhiên là cái nam tử quang minh lỗi lạc.

      “ Tốt, chuyện này quyết định như vậy .” Dứt lời, lông mày Hải Táp nhướng lên, thân hình lóe lên, thân ảnh màu lam liền bay ra thuyền hoa, tuy nhiên thuyền hoa cách bờ xa, nhưng nam tử này, tại mặt nước giống như giẫm đất, trong nháy mắt người đến bờ.

      Tất cả mọi người nhìn xem màn này, giật mình há ta miệng, An Ninh nhìn xem thân ảnh kia, trong nội tâm thầm than: Quả nhiên hổ là bá vương biển, cái này đối với Hải Táp mà , sợ là bất quá bữa ăn sáng mà thôi.

      Thiều Hoa quận chúa mời mọi người du hồ mục đích đạt được, nhưng mặt khác như cũ để cho nhóm tiểu thư tận hứng rồi, mới sai người đem thuyền hoa cập bờ, khẽ chạm bờ, từng người đều tản , An Ninh cùng Vân Cẩm lên xe ngựa, thời điểm lên xe ngựa, An Ninh nhìn thấy Thiều Hoa quận chúa dừng lại ánh mắt người Vân Cẩm, ánh mắt nóng rực triền mien, trong nội tâm liền giật mình, nhìn về phía Vân Cẩm, mặc dù thấy nét mặt của , nhưng nàng có thể nhận ra thân thể căng cứng, phát giác dị thường của .

      Thẳng đến xe ngựa chạy , ánh mắt Thiều Hoa quận chúa như trước có dời , Vân Cẩm a Vân Cẩm, vì sao lần nữa gặp lại, huynh đối với ta có chút nào đáp lại? Ngay cả ánh mắt đụng vào huynh đều để cho ta, huynh có biết, hai năm qua, ta rất nhớ huynh.

      xe ngựa, hồi trầm mặc quỷ dị, Vân Cẩm nhớ lại thân ảnh thông suốt trong đầu, nhìn xem An Ninh, rốt cuộc sau hồi lâu im lặng hỏi ra nghi vấn trong lòng, “ vì sao chúng ta nhất định phải giúp hoàng đế kia?”

      Nếu như có thể, muốn cùng Sùng Chính hoàng đế có liên quan tới.

      “Biểu ca, ta biết tâm tình của huynh, nhưng mà, phải lấy đại cục làm trọng, lần này là giúp hoàng đế, bằng chúng ta tự giúp mình, phục hưng Vân gia chỉ là xây dựng lại mà thôi. Lúc trước, Vân gia là như thế nào, chúng ta liền làm cho nó sống lại như thế đó. Vân gia là trong tứ đại thế gia, nó đãtừng có địa vị gì, chỉ có như thế, thậm chí đem địa vị Vân gia lên rất cao, mà trong đó Hoàng thượng là mấu chốt.”

      An Ninh rất êm tai, phục hưng Vân gia, trong lòng của nàng sớm có kế hoạch toàn diện, chỉ chờ thời cơ chín muồi, cuối cùng ngày, nàng làm cho cả Đông Tần đều biết, Vân gia là giết chết.”

      Vân Cẩm nghe lời kiên định của An Ninh, nhất là đôi mắt sáng kia, nghi hoặc trong lòng theo thời gian dần trôi qua trở lại bình thường, tin tưởng An Ninh, thới giới này, liền chỉ có thân nhân duy nhất đáng giá toàn tâm tín nhiệm.

      An Ninh đến Bát Trân các đổi lại trang phục của chính mình, mới trở về An Bình hầu phủ.

      T rở lại An Bình hầu phủ, vừa bước vào cửa sân Thính Vũ Hiên, An Ninh liền nghe thanh truyền đến, “ Nhị tỷ tỷ… tỷ trở về rồi, Hinh nhi đợi nhị tỷ rất lâu nha.”

      Thời điểm thanh truyền đến, thân ảnh nhắn xinh xắn hướng tới phía nàng bên này qua, giống như chim én mùa xuân nhào vào trong ngực của nàng, ôm eo của nàng, khuôn mặt ngây thơ trong sáng ngẩng đầu nhìn nàng, thản nhiên vui vẻ, người này phải ai khác, là An Ninh Bình hầu phủ tam tiểu thư An Lan Hinh.

      Trong đầu An Ninh ra hình ảnh thuyền hoa, thái độ của An Lan Hinh dối với nàng, trong nội tâm trồi lên tia châm chọc, biểu như trước rất bình tĩnh, " Hinh Nhi đợi nhị tỷ bao lâu rồi?"

      "Hôm nay Hinh Nhi tới tìm nhị tỷ tỷ học vẽ tranh, nhưng gặp nhị tỷ tỷ, Hinh Nhi liền quay về Quỳnh Hoa viện đợi..., vừa rồi tới thử vận may, nghĩ tới nhị tỷ tỷ trở về rồi, nhị tỷ tỷ, tỷ mới đâu về vậy?" An Lan Hinh lôi kéo tay An Ninh, giống như lời của nàng đều là , nhưng an ninh lại biết , tam muội này dối chớp mắt.

      Nghĩ đến chuyện xảy ra ở Lăng hồ, trong mắt An Ninh lên tia biến hóa kì lạ, " Lăng hồ chuyến."

      Nàng cũng láo, nàng Lăng hồ chuyến.

      Quả nhiên vừa dứt lời, vốn là lôi kéo tay nàng cùng chỗ hướng trong sân mà thân thể An Lan Hinh khẽ giật mình, phút chốc dừng lại bước chân, thần sắc sợ hãi, Lăng hồ? Nhị tỷ tỷ nàng Lăng hồ, như vậy... Nghĩ đến cái gì, trong nội tâm An Lan Hinh phát ra tia chán nản. Nhưng nàng có thấy nhị tỷ tỷ, đây là có chuyện gì?

      "HinhNhi, làm sao vậy? Sắc mặt như thế nào lại tái nhợt như vậy?" An Ninh biết nhưng còn cố hỏi, mặt mũi tràn đầy ân cần, ngồi xổm người xuống, vỗ về đôi má lạnh như băng của nàng.

      An Lan Hinh cố gắng dẹp loạn tâm tình của mình cho tốt, nhưng là, như cũ che dấu được bối rối trong mắt nàng, " Nhị tỷ tỷ Lăng Hồ, thấy cái gì sao?"

      Nếu là nhị tỷ tỷ sựu Lăng hồ, như vậy nàng liền biết chuyện của mình. Vừa nghĩ tới cái thiệp mời kia, trong nội tâm An Lan Hinh đánh cái giật mình.

      "Ta cần phải thấy cái gì sao?" An Ninh cúi mặt, ngữ khí có tia lãnh ý.

      Bịch tiếng, An Lan Hinh quỳ gối trước mặt An Ninh, ánh mắt dao động bất định.

      "Muội làm cái gì vậy?" An Ninh ánh mắt nheo lại, lạnh giọng hỏi.

      " Hinh Nhi sai rồi, Hinh Nhi nên trộm thiếp mời của nhị tỷ tỷ. Về sau Hinh Nhi cũng dám nữa, nhị tỷ tỷ đừng giận Hinh Nhi, đừng trách Hinh Nhi, đừng quan tâm đến Hinh nhi được ?" Dù sao An Lan Hinh còn , thời điểm nghe An Ninh Lăng hồ cũng luống cuống, giờ phút này trong lời của nàng phát ra lãnh ý, làm cho tất cả ngụy trang của nàng đều sụp đổ.

      An Ninh nhàn nhạt liếc nhìn nàng, " Muội trộm thiếp mời? Như vậy, trộm liền trộm a."

      An Lan Hinh liền giật mình, nhưng lại nghe ra thái độ An Ninh, nghĩ đến cái gì, An Lan Hinh lập tức khóc rống lên, "Nhị tỷ tỷ, Hinh Nhi có mẹ rồi, nhị tỷ tỷ đừng để ý đến Hinh Nhi, Hinh Nhi sai rồi..."

      "Muội trở về ! Ta mệt mỏi." An Ninh cũng bởi vì An Lan Hinh dùng vũ khí chính là bi thương mà lay động, trong mắt nàng, trước mắt cũng phải tiểu nha đầu mười ba tuổi, mà là mà là tiểu nữ tử tính kế. Trước kia An Lan Hinh còn có vài phần lương thiện, nhưng giờ phút này, nàng cảm thấy như thế nào cũng thích nổi.

      Dứt lời, bước qua A Lan Hinh, về phía gian phòng của mình... An Lan Hinh ở bên ngoài khóc lóc trong chốc lát, khóc cho đến lúc mệt rồi, liền chính mình ngượng ngùng ly khai.

      Hôm sau, toàn bộ Hầu phủ khẩn trương lên, đại phu nhân xa nahf vừa trở lại Hầu phủ lâu, liền để cho quản gia đem tất cả mọi người trong hầu phủ triệu tập đến đại sảnh.

      Trong đại sảnh, Đại phu nhân điều khiển phật châu trong tay, sắc mặt trầm. Ngũ phu nhân Tần Ngọc Song, tam tiểu thư An Lan Hinh, và An Ninh đều ngồi ở trong đại sảnh, An Ninh nhìn mặt Đại phu nhân mơ hồ lên vẻ mỏi mệt, trong lòng hiểu , nghe lần này Đại phu nhân phải Viêm Châu thỉnh "Diệu thủ công tử" trị thương cho An Như Yên, xem thần sắc này, sợ là có mời được!

      Nếu mời được, giờ phút này vẻ mặt Đại phu nhân sợ là vui mừng khôn xiết, mà phải bộ dạng phẫn nộ này, giống như ai trêu chọc gì bà ta. "Ngũ muội, trong khoảng thời gian ta rời khỏi, trong phủ xảy ra chuyện gì?" Đại phu nhân trầm giọng mở miệng, mặt chút thay đổi, thanh lộ ra hơi thở nguy hiểm.

      "Đại tỷ, mọi thứ bình thường." Tần Ngọc Song ôn nhu trả lời, trong khoảng thời gian này nàng quản lý chuyện lớn trong phủ, hết sức dụng tâm mỗi việc, chính là đề phòng thời điểm Đại phu nhân trở về xỏ xuyên nàng, cố ý tìm phiền toái cho nàng.

      Ngay cả An Như Yên bên kia, nàng cũng phân phó hạ nhân hầu hạ kĩ lưỡng, nữa điểm chậm trễ, hừ, nàng tin, Đại phu nhân còn có thể lấy ra khuyết điểm gì! "Hừ, mọi thứ bình thường?" Phanh tiếng, Đại phu nhân đập bàn mạnh, "Đây chính là mọi thứ bình thường? Cố đại nương, mang thư ra cho Ngũ phu nhân nhìn kĩ".

      "Dạ, phu nhân." Cố đại nương cầm thư đưa tới tay Tần Ngọc Song, Tần Ngọc Song xem xong nội dung, có chút bối rối, "Đại tỷ, biểu tiểu thư về nhà, chắc là đến chỗ nào đó vui chơi, hai chân là của nàng, chẳng lẽ có thể giam giữ nàng?" An Ninh nháy mắt giật mình.

      ra là Lưu gia ở Vệ thành bên kia đưa tín đến sao? Nghĩ đến tung tích Lưu Bảo Nhi, An Ninh cuối hạ tầm mắt, thong dong thản nhiên. "Ngươi chỉ biết tìm cớ thôi, nếu nàng đến Hầu phủ làm khách, ràng người sống mà bỗng nhiên thấy, nhưng ngươi lại chút nào hỏi đến, còn mọi thứ bình thường?" Thanh của Đại phu nhân phút chốc cất cao, vẻ mặt sắc bén dữ tợn, bà trở lại Hầu phủ, trước tiên là nhìn An Như Yên, theo trong miệng của An Như Yên, bà nghe từ hôm đó đến bây giờ chưa từng nhìn thấy Bảo Nhi, vừa rồi nàng nhận được thư, ca ca gởi tới, hỏi Lưu Bảo Nhi khi nào về Vệ thành, tại Lưu Bảo Nhi người còn thấy, sao có thể về Vệ thành?

      "Đại tỷ, tỷ thể như vậy, người cũng biết tính tình biểu tiểu thư..." Con ngươi Tần Ngọc Song co lại, phối hợp giọng điệu mềm mại, trong lòng thầm nghĩ, ngang ngược như vậy, ai có thể quản được?

      Huống hồ, Lưu Bảo Nhi kia căn bản phải là ngưởi của Hầu phủ, càng phải là cháu của Tần Ngọc Song nàng!

      "Câm mồm!" Đại phu nhân đánh gãy lời Tần Ngọc Song, ánh mắt trở nên sắc bén khác thường, Tần Ngọc Song này, mới làm chủ mẫu được vài ngày, dám lên mặt phản bác bà.

      Bất quá, nàng ta chỉ là tiểu thiếp, lại dám dùng giọng điệu như vậy chuyện với bà. Hôm nay nếu cho nàng ta biết tay, sợ là Tần Ngọc Song này nghĩ rằng Lưu Hương Liên bà là người rất dễ đùa giỡn. Sắc mặt Tần Ngọc Song đại biến, cam lòng. Lưu Hương Liên này, luôn ức hiếp các nàng. Ngày trước, nàng vẫn luôn nhẫn, nhưng có nghĩa là co thể khi dễ Tần Ngọc Song nàng, muốn nàng có đúng ? Vậy nàng càng muốn , nàng tin Đại phu nhân có thể làm gì nàng! "Đại..."

      "Ba..." Ba tiếng, vang vọng toàn bộ đại sảnh, tức khắc tất cả mọi người đều ngẩn ra, Tần Ngọc Song vừa phun ra chữ, Đại phu nhân liền tiến lên, hung hăng tát vào mặt của nàng, khí thế hung hãn, có chút thủ hạ lưu tình.

      mặt Tần Ngọc Song hằn lên năm dấu tay ràng, "Ngươi..." "Hừ, Ngũ phu nhân, đừng tưởng rằng ta biết ngươi làm ra tình gì, cái tát quá tiện nghi ngươi." Đại phu nhân hừ lạnh ra tiếng, khóe miệng gợi lên chút độc, lần này bà Viêm Châu thỉnh danh y, tốn tâm tư lớn như vậy, lại trở về tay , cái đồ vứt "Diệu thủ công tử" gì đó ngay cả liếc mắt cũng muốn gặp bà, liền từ chối thỉnh cầu của bà, trong lòng bà chứa bụng khí, tại vừa vặn, bà khai đao với nữ nhân này!

      "Ta... Ta làm cái gì?" Tần Ngọc Song ngửa đầu, nàng an an phận phân ở trong phủ làm Ngũ phu nhân của nàng, cho tới bây giờ đều là điệu thấp, dám chọc gì tình, Lưu Hương Liên tưởng hướng người nàng hắt nước bẩn, kia cũng phải có chứng cớ mới được.

      "Ngươi làm cái gì? Ngươi làm cái gì ngươi còn biết sao? Ngươi giả ngu, ta đây liền ràng cho ngươi, Cố đại nương, đem ta trong phòng tập yểu ra." Đại phu nhân ngồi trở lại chủ vị thượng, khóe miệng gợi lên cười lạnh làm cho người ta rét mà run, hừ, Tần Ngọc Song, liền cho ngươi bị chết hiểu được lại như thế nào?

      Tần Ngọc Song trong lòng lộp bộp chút, hiển nhiên Đại phu nhân có chuẩn bị trước khi đến đây, An Ninh hiểu được điểm này. Hôm nay e rằng Đại phu nhân muốn lập uy, muốn giận cá chém thớt, nhớ lại chuyện xảy ra ở kiếp trước, nàng mơ hồ biết trong tay Đại phu nhân có được lợi thế gì.

      Chẳng qua, kiếp trước, hai năm sau Đại phu nhân mới đem lợi thế này ra, ngờ tới lần này Đại phu nhân vội vàng đối phó Tần Ngọc Song như thế!

      @Ishtar chương mới nha. Thanks

    2. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Thanks @XUXU .
      Thương ̣ch ko hổ la nam chính ah, nhìn phát là nhận ra An Ninh :2one::2one:
      TrâuXuxu thích bài này.

    3. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Kiểu này coi chừng Tô Cầm thành gay mất... đam mỹ a:hoho:
      Đùa cái gì cũng phải có mức độ chứ, lại tự tay hủy hình tượng mình nữa rồi.:wet:
      Tác giả mau cho cành hoa khác , chung là cho mấy đơn đó 1 cành hoa . An Ninh là của Thương Địch rồi.:050:
      Trâu, Cheri T, Xuxu 1 thành viên khác thích bài này.

    4. lion3012

      lion3012 Active Member

      Bài viết:
      260
      Được thích:
      192
      :yoyo60: TĐ ghen trắng trợn quá nha, em nhà ng ta ngồi kế bên, kéo tay cũng có vấn đề với à:yoyo66:
      Mụ Đại phu nhân lần này muốn nổi bão rồi, cái gì cũng ko vừa ý mà, chịu sao dc :yoyo60:
      Bắt dc nhược điểm là về TCầm hay là Ngũ phu nhân bị khai đao nhỉ?
      Xuxu thích bài này.

    5. anhlan

      anhlan New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      16
      :v tr hay quá :3
      p/s: cho ta hỏi, đến khi nào thì 2 cái con ng này mới chịu nhao đây. chờ mòn mỏi luôn :062:
      Xuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :