1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      @OrchidsPham đúng là nhanh
      sau truyện này nàng có làm truyện j nữa ko
      tui típ tục ủng hộ nàng
      OrchidsPhamyunaxhdp thích bài này.

    2. Phan Hong Hanh

      Phan Hong Hanh New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      18
      Còn 2c nua à @_@ tưởng còn lâu lắm chứ lần này tac giả làm 1 trận ra trò mà
      Tội Ngôn ca ghê
      OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 55: Chân
      Editor: OrchidsPham
      [​IMG]

      “Tuyên Tuyên!”

      Tống Kỳ đuổi theo Tần Tuyên Tuyên ra ngoài, nhưng đợi , trực tiếp đón xe Taxi rời .

      Nhìn Tần Tuyên Tuyên thân lễ phục hoa lệ nhưng đôi mắt lại đỏ ửng, mặt lái xe Taxi lộ vẻ kinh dị, nhưng gì, đạp chân ga cho xe chạy, nhưng thường nhìn Tần Tuyên Tuyên ở ghế sau qua kính chiếu hậu.

      “Tiểu thư, muốn đâu?” hơn 3 phút vẫn thấy Tần Tuyên Tuyên chuyện, cuối cùng lái xe nhịn được hỏi.

      Tần Tuyên Tuyên muốn về nhà, liền mở miệng : “Công viên Ngọc Sơn.”

      Hôm nay là cuối tuần, trong công viên rất nhiều người, Tần Tuyên Tuyên mặc lễ phục người, vừa xuất liền hấp dẫn ít ánh mắt, nhưng cũng ý đến, nhanh chóng chạy qua những nơi nhiều người, hướng đến nơi hẻo lánh.

      Rất nhanh, đến mặt cỏ ngày đó Đỗ Mộ Ngôn thả đom đóm, ngồi xuống tựa vào thân cây.

      Nơi này hầu như có người, Tần Tuyên Tuyên có thể im lặng bị người khác quấy rầy. nhìn bần trời trong vắt như mới được tẩy rửa, mặt mảnh đờ đẫn.

      Giờ khắc này, muốn nghĩ gì nữa, hai mắt nhìn chân trời xa xa như mất tiêu cự. Di động liên tục vang lên nhưng như hề nghe thấy, vẫn hề nhúc nhích.

      biết qua bao lâu, ở nơi gần đó bỗng xuất bóng dáng quen thuộc.

      Là Đỗ Mộ Ngôn.

      Tần Tuyên Tuyên suy nghĩ đến dại ra đột nhiên tỉnh táo lại, ngay lập tức đứng lên, xoay người chạy ra xa.

      Nhưng Đỗ Mộ Ngôn làm sao có thể để rời như vậy? Tâm lý chênh lệch cực lớn khi thất bại chỉ trong gang tấc khiên lòng hoàn toàn hỗn loạn, chỉ biết nếu làm gì vĩnh viễn mất Tần Tuyên Tuyên.

      “Tuyên Tuyên, em đừng !” Đỗ Mộ Ngôn cầm cánh tay Tần Tuyên Tuyên, vội vàng , “Tuyên Tuyên, em tha thứ cho lần này được ?”

      Bị Đỗ Mộ Ngôn túm lại, Tần Tuyên Tuyên thể giãy dụa, nhưng cũng muốn nghe gì nữa.

      “Mặc kệ gì cũng vô dụng.” Tần Tuyên Tuyên lắc đầu, ngay cả liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái cũng muốn.

      “Tuyên Tuyên, em hãy nghe xong rồi để em !” Đỗ Mộ Ngôn .

      Tần Tuyên Tuyên lại dùng sức vùng vằng mấy cái nhưng phát sức lực của mình hoàn toàn thể so được với Đỗ Mộ Ngôn, chỉ đành dừng lại, nhưng cũng muốn nhìn .

      Đỗ Mộ Ngôn biết Tần Tuyên Tuyên ngầm đồng ý cho cơ hội giải thích rồi, nhưng cũng mạo hiểu buông ra, vẫn nắm chặt tay , nhìn chằm chằm vào gương mặt : “Về chuyện của Tống Kỳ, giải thích điều gì, vì vốn dĩ còn có thể làm quá đáng hơn nữa.”

      Tần Tuyên Tuyên khiếp sợ nhìn lại, ngờ Đỗ Mộ Ngôn biết xấu hổ ra lời như vậy. vốn nghĩ xin lỗi cầu xin tha thứ của , nhưng nào có biết mình sai chứ?

      “Nhưng ba người nhà họ Tạ kia, phải làm sáng tỏ cho bản thân mình.” Đỗ Mộ Ngôn .

      Đây là quá khứ cực kỳ bình thường nhưng cũng rất bình thường, nó bình thường là vì bây giờ trong các loại tiểu thuyết phim truyền hình đều đoạn như thế, nhưng bình thường là vì Tần Tuyên Tuyên chưa bao giờ nghĩ nó xảy ở thực.

      Năm Đỗ Mộ Ngôn 8 tuổi, cha chết trong vụ tai nạn, mẹ vốn rất cha chấp nhận nổi đó, ngày ngày say rượu, say rượu rồi đánh cũng mắng Đỗ Mộ Ngôn. Khi đó Đỗ Mộ Ngôn còn tên là Đỗ Thành Húc, còn nghĩ mẹ chỉ tạm thời say rượu dữ tợn mà thôi, sớm muộn gì ngày bà trở lại là người mẹ dịu dàng lương thiện như trước, nhưng tạm thời này là tận 5 năm, năm 13 tuổi, thời điểm mà gần như chết lặng, mẹ vì trúng độc rượu cồn, thể cứu chữa mà chết .

      Người thân trong nhà rất ít, ông bà nội ngoại đều qua đời, lăn lộn khắp nơi, đến nhà Tạ Dương Trạch và Vương Tú Mai. Tạ Dương Trạch là chú họ , vì để ý đến tài sản nhà mà đồng ý nuôi dưỡng . Từ lúc đó, bắt đầu cuộc sống ăn nhờ ở đậu. Cái nhà đó đối với chỉ là nơi để ăn để ngủ, nghĩ đó là “nhà”. Vốn dĩ định ở đó đến khi trưởng thành mới rời , ai ngờ năm 17 tuổi, xảy ra việc. được kế thừa vẻ bề ngoài xuất sắc của cha mẹ nên theo tuổi tác tăng lên, càng ngày càng đẹp trai, hấp dẫn ít ánh nhìn của các thiếu nữ. Nhưng ngờ là, họ vì chú họ thường công tác mà cảm thấy đơn lại quyến rũ . hề có tình cảm tốt gì với nhà đó nên dĩ nhiên từ chối, nhưng ngờ bà ta trả đũa, trước mặt Tạ Dương Vũ vu oan cho muốn cưỡng hiếp Tạ Hiểu Vũ. Sau khi từ chối Vương Tú Mai, Đỗ Mộ Ngôn cũng định ra chuyện này nhưng nếu bà ta vu oan cho dĩ nhiên thể ngồi chờ chết được, nên liền đem việc đó ra. Nhưng Tạ Dương Trạch chẳng những tin còn nổi giận đánh đập .

      Từ đó về sau Đỗ Mộ Ngôn hoàn toàn coi những kẻ kia là người qua đường, trộm lấy sổ hộ khẩu của chính gia đình mình, suốt đêm rời nơi ở bốn năm nhưng chưa từng coi là “nhà” đó. Sau đó, sửa tên, thay đổi thành phố, lấy được bằng trung học bắt đầu làm lại cuộc đời ở nơi hoàn toàn xa lạ. Bất cứ công việc bẩn thỉu mệt nhọc gì cũng đều từng trải qua, nhưng chưa bao giờ hối hận vì việc làm của mình, sau mười mấy năm phấn đấu mới có ngày hôm nay. dùng tên của cha mình đặt làm tên công ty, mười mấy năm qua cũng chưa từng gặp lại ba người nhà Tạ Dương Trạch, cũng xóa sạch họ trong trí nhớ của mình, nhưng ngờ có ngày họ dùng cách này xuất trước mặt .

      Được nghe câu chuyện chuyện hoàn toàn khác với lúc trước khiến Tần Tuyên Tuyên biết nên nghe lời ai.

      biết nên tin tưởng ai. Theo tình cảm, có khuynh hướng tin lời Đỗ Mộ Ngôn. Nhưng có nhiều tiền án lắm rồi, dám dễ dàng tin nữa.

      Cho nên đối mặt với Đỗ Mộ Ngôn mang theo ánh mắt chờ đợi, Tần Tuyên Tuyên chỉ giọng : “Tôi nên về nhà.”

      giây đó, ánh sáng trong mắt Đỗ Mộ Ngôn đột nhiên lụi tàn.

      “Tuyên Tuyên, biết trước đó dối quá nhiều, em tin , có thể hiểu. thề từ hôm nay trở , dối em thêm câu nào nữa.” Đỗ Mộ Ngôn .

      Tần Tuyên Tuyên nhíu mày , lời cũng là yếu ớt thiếu sức sống, lúc này đây dù Đỗ Mộ Ngôn có nhiều hơn nữa, cũng có khả năng tin ngay.

      Nhưng trước khi kịp gì, Đỗ Mộ Ngôn mở miệng, “Tuyên Tuyên, bắt đầu mưu sắp đặt Tống Kỳ trước cả khi chúng ta gặp nhau, em có biết vì sao ?”

      Lòng Tần Tuyên Tuyên khẽ máy động, quả đây chính là câu hỏi mà luôn chôn sâu trong đáy lòng. vẫn luôn cảm thấy chuyện vừa gặp đáng tin, nhưng biểu của Đỗ Mộ Ngôn đánh vỡ suy nghĩ của , khiến chấp nhận lý do “vừa gặp ” của . Nhưng hôm nay biết Đỗ Mộ Ngôn lập kế hoạch hãm hại Tống Kỳ sớm như vậy, lại cảm thấy vừa nghi ngờ vừa khó hiểu.

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn sâu vào Tần Tuyên Tuyên, đáy mắt bắt đầu trào lên cảm xúc mãnh liệt, cuối cùng lại trở lại bình tĩnh sau, “Tuyên Tuyên, đây là lần thứ hai sống. Lần sống đầu tiên của khi gặp em, em là vợ của Tống Kỳ.”

      Tần Tuyên Tuyên vừa mơ hồ vừa giật mình nhìn Đỗ Mộ Ngôn, từng chữ trong câu của đều có thể hiểu nhưng khi ghép lại thành câu lại chẳng thể hiểu nổi.

      Ánh sáng trong mắt Đỗ Mộ Ngôn lại bắt đầu sáng lên.

      “Tuyên Tuyên, khi đó vừa thấy em. Em tốt đẹp như vậy, là ánh mặt trời mà vĩnh viễn thể có được, em bao nhiêu càng hận Tống Kỳ bấy nhiêu. Vì có được em, dùng rất nhiều thủ đoạn, nhưng em vô cùng khinh thường, thậm chí bắt đầu chán ghét . Khi đó rất ngu xuẩn, làm em chìm vào bất lực, điên cuồng kiềm chế nổi, thậm chí còn làm tổn thương chú và dì…” Đỗ Mộ Ngôn dừng chút, ánh mắt khép hờ, giống như vừa sợ vừa vui khi nghĩ lại. “Cuối cùng, em giết , cũng giết chính em.”

      Lời của Đỗ Mộ Ngôn lọt vào tai Tần Tuyên Tuyên chẳng khác gì nhảm. trọng sinh? Điều chỉ xuất trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng mà nghĩ tin ư?

      giật giật khóe môi như muốn cười nhạo , nhưng cổ họng vừa phát ra tiếng lập tức bị nghẹn như có cái gì đó giữ lại.

      Vẻ mặt giờ phút này như thể chìm trong quá khứ cực kỳ thảm thiết, khuôn mặt đẹp trai hơi vặn vẹo, đáy mắt ngập tràn những cảm xúc ngừng biến ảo.

      Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc nhìn , nhất thời lại ngẩn ra. Nếu chuyện có thể hiểu những hành động quái lạ của lúc trước… Nhưng trọng sinh? Điều này có thể sao?

      “Tuyên Tuyên, tuy rằng tất cả chuyện này nghe càng giống lời dối của , nhưng dùng mạng sống của để thề với em rằng lúc này hề dối nửa lời với em.” Đỗ Mộ Ngôn , chị nhàng bâng quơ kể qua loa chuyện làm mà thôi, cuối cùng cũng dám quá cụ thể những thủ đoạn bẩn thỉu thể tha thứ mà từng làm để có được , những thứ này vẫn là vì ôm suy nghĩ được tha thứ.

      buông ra…”

      Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, cúi đầu khẽ. Chuyện xảy ra hôm nay rất nhiều, bây giờ đầu hoàn toàn hỗn loạn, thể phán đoán cũng có khả năng tự hỏi, thể đưa ra quyết định qua loa được.

      Đỗ Mộ Ngôn nhì Tần Tuyên Tuyên lâu, bỗng nâng cằm lên, nhìn sâu vào mắt .

      “Tuyên Tuyên, chỉ cần em chịu tha thứ cho , thề hề giấu diếm em điều gì, cũng dùng toàn bộ những gì có để em.” Giọng nhàng của Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi vang lên, ánh sáng nơi đáy mắt càng lúc càng sáng nhưng cũng càng lúc càng vặn vẹo, “Mà nếu em chịu tha thứ cho , biết làm ra chuyện gì đâu.”

      Tần Tuyên Tuyên khiếp sợ nhìn Đỗ Mộ Ngôn. thấy được nghiêm túc trong mắt , dọa suông.

      Dường như Đỗ Mộ Ngôn bị ánh mắt đâm đến đau đớn, đột nhiên ôm chặt lấy , tránh được tầm mắt, lẩm bẩm bên tai : “Tuyên Tuyên, muốn làm em tổn thương… đừng cho cơ hội tổn thương em được …?”

      đau đớn trong giọng , xuyên thấu qua đôi tay hơi run rẩy của , trực tiếp khắc vào đáy lòng Tần Tuyên Tuyên.

      Cuối cùng, Tần Tuyên Tuyên gần như là hồn ma từ chối Đỗ Mộ Ngôn, tự ngồi taxi trở về nhà.

      Lúc về đến nhà, Tần Quốc Đống và Đường Vi đều lo lắng chờ . Sau khi hai người trở về từ hội trường tổ chức lễ đính hôn thấy Tần Tuyên Tuyên đâu, gọi điện có ai nhận, vô cùng lo lắng. Ông bà định hỏi Đỗ Mộ Ngôn về nguyên nhân Tần Tuyên Tuyên từ chối hôn nhưng Đỗ Mộ Ngôn lại gì cả, thế nên hai người chỉ có thể chờ về để hỏi.

      Nhìn khuôn mặt lo lắng của hai ông bà, Tần Tuyên Tuyên ép bản thân phải tỉnh táo, do dự chút mới kể lại chuyện xảy ra trước khi đính hôn, về chuyện Tống Kỳ bị ĐỖ Mộ Ngôn lập mưu hãm hại. Còn chuyện về gia đình Tạ Hiểu Vũ, trước khi mọi chuyện sáng tỏ muốn kể ra.

      Tần Quốc Đống và Đường Vi nghe xong lời kể của , lâu, thấy mặt đầy mệt mỏi, hai người bảo về phòng nghỉ ngơi trước, ngay cả câu trách móc nặng nề cũng có.

      Tần Tuyên Tuyên đè nén chua xót trở về phòng. Thay thân lễ phục đầy nếp nhăn, ghé vào giường, nhắm hai mắt lại, trong đầu lên tất cả những chuyện xảy ra hôm nay. Mà hình ảnh cuối cùng chính là hình ảnh Đỗ Mộ Ngôn ôm chặt , lời uy hiếp mà như cầu xin kia.

      thể nghi ngờ rằng hôm nay Tần Tuyên Tuyên hiểu sâu thêm bước về người tên Đỗ Mộ Ngôn đó. Giấu dưới vẻ ôn nhu được dệt bằng tình dành cho tâm hồn đáng sợ, thể quên được vẻ mặt khiến người ta sợ hãi của .

      Nhưng trừ điều đó, vẫn cảm thấy hơi đau lòng. Nếu điều , vậy từ lúc lặp lại việc hai người quen biết đến giờ nhất định tổn thương ít rồi…

      Tần Tuyên Tuyên đau đớn ôm đầu mình. nghĩ, thắng. thành công nhét vào lòng , làm dù biết mọi chuyện làm nhưng vẫn đau lòng cho .

      Cuối cùng cái gì là , cái gì là giả? nên làm gì bây giờ?

      Tác giả tâm : Đỗ tổng có trở nên đen tối đáng sợ hay , hoàn toàn được quyết định bởi lựa chọn của nữ chủ ╮(╯_╰)╭
      @Ishtar ùi, 1c nữa nè.
      Last edited: 5/1/15
      SiAm, Sweet you, heomaz24 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Đỗ tổng thật đáng thương.......có ai cầu nguyện thay a ko.......sắp hoàn rồi........chuẩn bị tinh thần bị bà thịt dội nước lạnh nào........:yoyo49:..........:yoyo41:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :