Chương 43.2:
Editor: Lin
Phó đạo diễn hô tiếng, cười lớn vỗ tay. “ hổ là hai minh tinh đứng đầu làng giải trí, nhìn hai người đóng phim, hoàn toàn cần đến trợ giúp nào, phối hợp vô cùng ăn ý, tất cả đều có sai sót, đúng là chỉ có hưởng thụ, mọi người cảm thấy sao?”
Những người khác cũng phụ họa theo phó đạo diễn, mắt đều nét chưa thỏa mãn.
cười nghe lời tán thưởng từ mọi người, tầm mắt theo bản năng nhìn sang .
Khoảng cách cánh tay, cũng nhìn , ánh mắt khẽ lóe lên, đáy mắt hình như mang theo thứ gì đó.
Xúc động lâu.
Năm năm trước, cũng đóng phim cùng trước mặt mọi người, lúc ấy mặt lộ vẻ lo sợ, người mới biết phải làm sao.
Năm năm sau, bọn họ chia tay, lại có thể bỏ qua những tình cảm riêng tư, những quấy nhiễu, rối rít trong lòng, chuyên nghiệp diễn cùng .
xem, đây chính là điều thay đổi đúng ?
Đây chính là những điều em học được khi có ở bên.
Em dễ dàng bị bất kỳ chuyện gì cho dù là , ảnh hưởng đến bản thân mình.
thở hơi, an ủi chính mình như vậy.
Buổi trưa, mọi người ngồi quanh chỗ ăn cơm.
Đoàn làm phim còn Mộc Hòa nên khí rất hòa hợp, Phong Hạ chuyện với những diễn viên khác, lại nhìn thấy Tư Cảnh cầm bình nước về phía bọn họ.
Bên cạnh vừa vặn còn chỗ trống, còn chưa lên tiếng, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh .
“Hút thuốc ?” Phó đạo diễn thấy tới, rất tự nhiên đưa cho điếu thuốc.
lắc đầu. “ bỏ.”
ngồi ở bên nghe, theo bản năng nhìn .
“Uranus, muốn ăn gì?” Trợ lý của vội vàng hỏi.
Tầm mắt của thản nhiên lướt qua, giọng . “Ớt xanh sợi khoai tay, thịt bồ cách thủy, gà xào cay.”
“Hả?” Trợ lý cảm thấy có chút kỳ lạ. “Tôi nhớ trước đây thích ăn cay.”
trả lời.
Phong Hạ ở bên nghe lời cũng suy nghĩ nhiều, lúc này ăn cơm lại cảm thấy hơi khát nước, liền đặt đũa xuống, giọng với trợ lý bên cạnh mình. “Lấy giúp chị bình nước được ? Cảm ơn.”
“Chai nước này còn chưa mở.” rất , nhưng vẫn nghe được, vẻ mặt bình tĩnh đưa chai nước của mình cho .
mặt thoáng lộ vẻ khẩn trương, nhưng lại thể cự tuyệt trước mặt mọi người, chỉ có thể nhận lấy, tiếng ‘Cảm ơn.
“Summer, chị còn muốn gọi thêm món gì nữa ? Chị ăn ít quá.” Trợ lý của .
“Ừ, để chị suy nghĩ chút” lấy bình nước, uống vài ngụm.
“ gọi món ăn, trừ ớt xanh sợi khoai tây.” vẫn còn uống nước, lại nghe thấy Tư Cảnh ở bên cạnh . “Hai phần còn lại là cho Summer.”
uống nước lập tức sặc ở cổ họng.
Tất cả mọi người lập tức yên tĩnh lại.
Trợ lý của Phong Hạ và trợ lý của Tư Cảnh liếc nhìn nhau, ánh mắt muốn tỏa sáng lấp lánh.
“Vẫn giống như trước.” Tình cảnh như vậy, Tư Cảnh lại ở trước mắt mọi người, sắc mặt trầm tĩnh đưa tay, vỗ lưng . “”Uống nước cũng gấp.”
Sau lưng cứng lại.
Tất cả mọi người ở đây lập tức hít ngụm khí lạnh.
Có mấy nhân viên làm việc, lặng lẽ lấy di động ra, mở microblogging.
Làm xong những việc này, nghiêng đầu nhìn sang phó đạo diễn. “Lát nữa cho tôi xem qua kịch bản chút.”
Vẻ mặt phó đạo diễn mập mờ đưa kịch bản cho , lại ngại khí thế của , dám mở miệng ra trêu chọc.
làm như có việc gì bắt đầu đọc kịch bản, trực giác của khiến đứng ngồi yên, lúc này định đứng dậy, muốn vào phòng nghỉ ngơi.
“Theo tiến độ như vậy, đoán chừng bao lâu nữa tới cảnh nam nữ chính xác lập quan hệ.” dùng bút vòng lên kịch bản, lại mở miệng. “Lần trước có thay đổi số đoạn trong kịch bản, cũng có thể thêm vào chút.”
Phó đạo diễn là bạn hợp tác nhiều năm của , đầu óc linh hoạt, lập tức tiếp lời. “Có thêm cảnh hôn môi vài cảnh nóng, tôi biết rồi, thêm vào.”
Cả người Phong Hạ cứng đờ ngồi tại chỗ.
Mà mọi người ở đây, gần phát điên rồi.
“Ừ.” đặt bút và kịch bản xuống, nghiêng đầy nhìn đứng bên cạnh, khuôn mặt tuấn hàm chứa ý cười nhìn . “Xin lỗi, sau này thất lễ rồi xin chỉ giáo nhiều.”
Thời tiết dần dần chuyển lạnh.
Trải qua thời gian dài, hai người vẫn phối hợp vô cùng ăn ý, tiến độ quay phim diễn ra cũng tương đối nhanh.
Ước chừng tháng rưỡi, bộ phim cũng hoàn thành hơn hai phần ba.
Mà phần ba còn lại, cũng là phần kết thúc, phần diễn thân mật của nam nữ chính khá nhiều.
Sáng sớm, Phong Hạ khoác áo khoác ngồi trong phòng chờ đến lúc ghi hình, nhưng lại cảm thấy lạnh, ngược lại lại thấy trong người có chút khô.
Mấy ngày nay, hai người quay cảnh hôn môi, còn có thể chịu đừng chút, nhưng hôm nay cảnh cần quay là cảnh nóng, lúc đầu trong kịch bản hoàn toàn có, nhưng sau đó lại thêm vào.
Cách đó mấy bước, Tư Cảnh đứng đợi, còn mặt tất cả nhân viên và diễn viên khác trong đoàn làm phim là vẻ hưng phấn thể che dấu.
Nhờ đoàn làm phim truyền tin ra ngoài, tại cả làng giải trí đều điên cuồng lan truyền scandal của hai người.
còn nhớ ràng, hai ngày trước trợ lý lặng lẽ đọc tin tức tạp chí, tiêu đề của tạp chí là đoàn làm phim ‘Thanh Sắc’ của Tư Cảnh.
Hôm qua, lúc chuẩn bị quay cảnh hôn, thậm chí còn có ký giả đến, khiến câu chuyện càng được đẩy lên đến cao trào.
Mà nửa tháng này, bộ phim của đối thủ bị giảm xuống, cảm thấy, mình có chút gánh nổi rồi.
Vốn rất vất vả mới xây dựng được tâm lý, bây giờ lại sụp đổ còn hình thù gì nữa.
“Tốt lắm, tại lập tức bắt đầu thôi.” Phó đạo diễn hắng giọng. “Những nhân viên liên quan tới phòng khách chờ là được rồi, trừ nam nữ chính và số nhân viên trong đoàn ở lại trong bếp.”
Bị phó đọa diễn đuổi ra ngoài, mặt mọi người lộ vẻ thất vọng, từ từ bước .
Trợ lý của Phong Hạ nhịn được, ra khỏi phòng trước, còn ghé vào tai , khẽ . “Summer, tại chị muốn giải thích thế nào, em
Cũng tin nữa, chị nhất định phải ở cùng với Uranus! Đây là tiếng gọi của nhân dân!”
xong, còn chắp tay trước ngực nhìn .
nhìn mà biết nên trả lời thế nào, chờ tới lúc tất cả nhân viên dọn dẹp xong, phó đạo diễn có làm ra vẻ, ho khan thêm hai tiếng nữa.
“Phong Hạ chuẩn bị xong chưa?”
Bên kia, Tư Cảnh mặc áo sơ mi màu trắng ở nhà và quần dài màu đen, dựa người lên bồn rửa, cắn môi, chỉ có thể nhắm mắt gật đầu.
“Bắt đầu.” Phó đạo diễn ra hiệu.
Nhân viên bắt đầu quay.
Tư Cảnh ung dung ngồi dậy, ghé mắt lặng nhìn . “Khát nước ?”
Phòng bếp cực kỳ yên tĩnh, dứng cạnh cửa phòng bếp, nhàng ‘ Vâng’ tiếng.
“Nước trái cây hay là…..?” mở tủ lạnh ra, đưa lưng về phía . “Hai ngày trước em ho khan, hay là uống nước thôi.”
Noi xong, đóng cửa tủ lạnh, rửa sạch cốc, rót nước cho .
đứng tại chỗ, nhìn dáng người thon dài và những động tác lúc này của , mặt khống chế được khẽ đỏ.
“Lại đây.” đặt cốc xuống.
Những lời và cảnh tượng này, mở ra trong đầu những ký ức lâu trước kia.
, rất quen thuộc.
trầm mặc hai giây, tới, ngoan ngoãn đứng bên cạnh .
giọng cười, đưa tay lôi lại gần, để tựa người lên bồn rửa, cúi đầu hôn lên trán . “Đứng cách xa như vạy làm gi?”
Những lời này ràng chỉ là lời thoại, nhưng bây giờ ra, khiến tưởng lầm thành thực tế.
thấy mặt đỏ lên, nụ cười càng sâu. “Uống nước”.
gật đầu, muốn đưa tay cầm cốc nó bị lấy trước.
Chỉ thấy ngửa đầu uống ngụm, đặt cốc xuống, nâng cằm lên, cúi đầu hôn lên môi .
trợn tròn mắt.
Chuyện này trong kịch bản phải như vậy.
cạy hàm răng ra, sau khi đưa nước vào miệng , liền nhàng ngậm lưỡi .
Cứ hôn như vậy, vừa ôm cả người từ dưới đất lên, đặt ở bồn, ngón tay dò xét vào quần áo .
còn cách nào khác, chỉ có thể đưa tay ôm cổ , ngay cả trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài.
Lòng bàn tay nóng lên, chạy nhanh làn da bóng loáng của .
Trong lúc hôn, tay của dần lên, tháo móc nội y của , tiếp theo nhàng vuốt ve cơ thể trắng như tuyết của .
Bởi vì bị ôm trong ngực, ý thức nắm lấy thân thể bên trong mình, camera quay được hình ảnh này.
Cả người run lên, mặt đỏ rực, nhịn được muốn đưa tay đẩy ra, lại cảm thấy giữa hai chân mình, dần dần xuất cái gì đó cứng rắn lại nóng bỏng.
Lúc này buông ra chút, quay đầu cởi áo sơ mi của mình, cũng cởi áo khoác của , ôm lấy chặt hơn, để gần sát với thân thể mình, đem nụ hôn từ môi , dần dần xuongs xương quai xanh.
Chỉ có biết, khát vọng trong nụ hôn này là chân .
vào giới nghệ sĩ nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng nhận quay bộ phim nào quá kích thích, cảnh hôn cũng cực ít, đây là nguyên tắc của .
Chỉ có hai lần, lần là năm đó diễn bộ phim ‘Hồng Trần’ cùng , lần nữa chính là hôm nay, bộ phim ‘Thanh sắc’ làm đạo diễn.
Hai người ở trong phân cảnh, trước mặt nhiều người và camera như vậy, lại làm những điều này.
“Cắt.” Phần cảnh nóng kết thúc, phó đạo diễn kinh nghiệm hô tiếng, tiếp tục ngừng thở.
Nhưng Tư Cảnh vẫn dừng lại.
Tay ôm chặt , tại góc tối ai nhìn thấy, đưa tay vào tìm kiếm trong váy .
liều mạng cắn moi nén tiếng thở dốc, cảm thấy tay di chuyển bắp đùi mình, nhàng lại mạnh mẽ.
Giống như, ngày trước khi hai người ở chung chỗ làm những điều này.
Lúc này, thân thể run rẩy, tình triều thức tỉnh, có thể cảm nhận được tim đập ngày càng nhanh.
“I want you.”
đến gần tai , câu nóng bỏng, cuối cùng cũng buông ra.
cứng người tại chỗ, gương mặt hoàn toàn đỏ ửng, ngốc lăng, câu cũng được.
khắc đó, còn cho rằng, …….
Trong thời gian ngắn như vậy, lại có thể kìm nén được khát vọng, đưa tay mặc áo khoác cho , cũng mặc lại áo sơ mi của mình, ôm xuống, bình tĩnh xoay người nhìn phó đạo diễn.
“Tuyệt hảo!” Phó đạo diễn sờ sờ cằm, cười có chút đứng đắn.
mặt các nhân viên lúc này cũng là nụ cười đứng đắn, Phong Hạ nhịn được nữa, lên từ phía sau , giống như chạy trốn khỏi phòng bếp.
Mới vừa rời khỏi phòng bếp mấy bước, điện thoại di động trong túi rung lên, bình ổn hô hấp, lấy điện thoại di động ra, xem tên hiển thị, liền trực tiếp nghe máy.
“Phong Hạ?” Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền đến giọng nam trầm ổn: “Tôi là Phó Úc”
hít thở sâu vài lần, mới trả lời: “Vâng”
“Hai ngày này tôi có cuộc hội thảo ở Đài Loan, quay phim ở đây đúng ?”
từng câu từng chữ, giọng thanh nhã, dễ nghe: “Có thời gian tới đây gặp nhau chút ?”
Last edited by a moderator: 20/11/14