1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đại hiệp rất nghèo - Bách Lý Tiếu Tiếu (Full 94c+PN2 - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139

      ĐẠI HIỆP RẤT NGHÈO

      [​IMG]

      Tác giả: BÁCH LÝ TIẾU TIẾU
      thể loại: giang hồ, cổ trang
      số chương: 94 chương và n ngoại truyện
      convert: Sao Thiên Lang - TTV
      sắp chữ: Trạch Mỗ
      Nguồn edit: Sưu Tầm

      Nguồn eBook: cungquanghang.net

      Bìa: Nữ Lâm

      Văn án:
      Xin nhờ, vị tiên sinh này, ngươi đọc sách đọc đến choáng váng phải ?

      Chẳng qua là bị “Tiểu Tiểu ” huých chút,

      Ngươi cái gì phụ trách a?

      Nữ nhân giang hồ câu nệ tiểu tiết!

      Chờ chút?

      Lão ca bắt nàng trở về lập gia đình?

      Lại là người cuồng ngược đãi?

      , vị tiên sinh này, là ngươi , chạy nhanh phụ trách !

      Tuy rằng bần cùng, nhưng tận lực kiếm tiền phải ?

      Tuy rằng có võ công, nhưng nghiêm cẩn nỗ lực làm việc phải ?

      Vừa vặn, nàng cũng muốn gả cho người giang hồ.

      Đáng tiếc, nàng cùng phu quân làm ruộng qua ngày,

      Lão ca liền đem nàng bắt trở về.

      Ngừng ngừng ngừng ——

      Kêu phu quân nàng lưu lạc giang hồ?

      Thí !

      Phu quân đầu gỗ của nàng chút võ công cũng có, người nghèo đến loạn,

      giang hồ cái rắm !

      Ai ai ai?

      Cái đầu gỗ kia thực ?

      Lại ngừng chút,

      Cái người trông như nhà nhà giàu mới nổi là phu quân của nàng sao?



      === ====== =======
      văn án giản lược: đừng nhìn cái đống chữ , chuyện này đơn giản chỉ là truyện của chồng nghiêm túc và vợ nghịch nghợm lưu lạc giang hồ thôi.​
      Last edited by a moderator: 19/3/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      tiết tử

      Sương mù lượn lờ quanh khe núi, như là có tiên nhân ở nơi này, khiến cho toàn bộ dãy núi đều nhiễm chút tiên khí, con sông chảy róc rách, đám cá hôn môi nơi hòn đá dưới đáy sông, cuộc sống tốt đẹp của chúng nó tựa hồ kết thúc, bởi vì…

      Trong sông có nam nhân thân trần trụi đứng, thân hình tinh tráng với những đường cong hoàn mỹ, khuân mặt cương nghị, môi mỏng khẽ nhếch, lên vẻ nghiêm túc. Sống mũi cao thẳng, hai tròng mắt khép hờ, lông mi dài, vì vậy mà tăng thêm mấy phần nhu hòa.

      Đây là nam tử tuấn có thể khiến cho nữ nhân thét chói tai , đủ để cho nữ nhân quay chung quanh .

      Nam nhân mặc quần dài được sắn lên cao, nước sông quá hai đầu gối, đầu mùa xuân nước sông còn có chút lạnh, mà liền đứng ở nơi đó, vẫn nhúc nhích.

      Nam nhân đột nhiên trợn mắt, làm động tác gì, liền nổi lên năm cột nước, năm con cá sông lớn nhất theo cột nước cuồn cuộn mà lên, chuẩn xác dừng ở bên bờ, nam nhân thở dài.

      Cuối cùng cũng phụ hi vọng của sư phụ, để bắt được cá!

      Nam nhân đem năm con cá nhặt lên, phủ thêm áo khoác treo cây, mũi chân điểm mặt đất bay vọt lên.

      vách đá huyền, căn nhà gỗ đứng sừng sững, mà bốn phía vách đá đều là vực sâu, có đường thông tới nhà gỗ, nếu căn nhà gỗ là dựng ở vách đá, bằng , nhà gỗ dựng cái cột đá.

      Mà lúc này căn nhà gỗ im ắng, yên tĩnh có chút quỷ dị, nam nhân mang theo cá, khỏi nhăn mày lại, bình thường cho dù chỉ có mình sư phụ cũng tuyệt đối yên tĩnh như vậy .

      Nam nhân đem năm con cá đeo vai, thả người nhảy xuống tưởng chừng như muốn sống, lại giống như lướt đến căn nhà gỗ cột đá.

      “Sư phụ?” thanh nam nhân trầm thấp vang lên, nhưng ai trả lời.

      Nam nhân có phòng bị đẩy cửa ra, thấy trong phòng người nào, cái bàn trong phòng đặt cái hộp cùng tờ giấy, chính xác mà phong thư, sư phụ để lại .

      Đồ nhi: Tiểu Thú, thời điểm con xem thư này xem chừng sư phụ , phải chết, mà dạo chơi tứ hải, thực sư phụ sớm có suy nghĩ này, mọi người đều cây già cũng có thể nở hoa, cho nên vi sư muốn xem có thể hay tìm được mùa xuân thứ hai của mình.

      Đồ nhi, sư phó của con đem mọi thứ có thể giao đều giao cho con, cho nên, con cũng dọn dẹp chút rồi xuống núi , hình như con từ đều xuống núi bao giờ? Con năm nay hai mươi ba , nên xuống núi xem chút kiến thức cũng tốt. Tuy rằng vi sư cho con cái kinh nghiệm giang hồ gì, nhưng vi sư tin tưởng vững vàng rằng con có thể vượt qua hết thảy khó khăn này! Hơn nữa cần gì những loại kinh nghiệm giang hồ này nọ, con tiến vào giang hồ có tài năng, phải sao?

      Nhưng mà, có kinh nghiệm giang hồ nhất định cho con: nếu có người muốn làm hại con, cần khách khí, trực tiếp giết ! chặt làm tám khúc hoặc là kiếm giết chết cũng được.

      Nếu có thời gian, Tây Vực nhìn chút, chừng gặp em kết nghĩa của ta, đến lúc đó thay ta chào tiếng.

      Đúng rồi, cũng có việc gì tra ra chuyện của cha mẹ con, chuyện của họ Lệ do người họ Lệ giải quyết.

      Đem bức họa cha mẹ con mang theo, còn có đám gia quy linh tinh của Lệ gia nữa.

      Còn có cái gì đó trong hòm là sính lễ cho nương tử tương lai của con, cha mẹ con lưu lại , tiểu tử con đừng đánh mất, bằng khẳng định cha mẹ con bò dậy đến giết con đó! Trước khi tìm được nương tử cũng thể mở ra, đây là cầu của cha mẹ con .

      Ta bảo con bắt năm con cá, con cầm ăn , đừng lãng phí .

      Nếu có chuyện gì liền dọn dẹp chút xuống núi !

      Sư phụ Vân Hành lưu lại — Lệ Thú đọc thư xong, có oán trách sư phụ lời mà , cũng có oán giận sư phụ chịu trách nhiệm, mà là cẩn thận đem lá thư đặt ở trong vạt áo, sư phụ giao phó nhất định làm được .

      Cho nên tại chuyện phải làm là đem gói đồ thu thập xong, xuống núi lưu lạc giang hồ!

      Nhưng là…

      Vân Hành lại quên đồ đệ chưa bao giờ xuống núi, chỉ có kinh nghiệm giang hồ ít ỏi, mà ngay cả kinh nghiệm sống đều ít đến đáng thương, chỉ có kinh nghiệm sống ít đến đáng thương, mà ngay cả bản thân võ công cao thấp đều . Nếu như vậy còn chưa tính, dù sao Lệ Thú cũng chỉ cùng sư phụ của mình so chiêu, nhưng là cố tình Lệ Thú lại là cái đầu gỗ nghiêm túc bảo thủ!

      cái đầu gỗ đem tri thức sách vở cho là thiên lý!

      Cho nên đầu gỗ nghiêm túc tuân theo luân lý đạo đức thu thập xung quanh xong sau đó cung kính hướng nhà gỗ quỳ xuống, dập đầu ba lần.

      Đây là đối với sư phụ tôn trọng.

      Mà lúc này, nấp trong chỗ tối Vân Hành thấy màn như vậy khỏi vỗ vỗ đầu, “Ta dựa vào, thế nào quên tiểu tử này nghiêm túc như thế? đến cùng có thể a?” Vân Hành thở dài, “Quên , dù sao con cháu đều có phúc của con cháu, ta quản nhiều như vậy làm gì.” Vân Hành nhìn hướng tây, như là hoài niệm cái gì, “Tam đệ, ta đem con của ngươi dạy xong rồi, xem như làm ngươi thất vọng .” Dứt lời, Vân Hành hướng phương hướng Lệ Thú xuống núi nhìn lại, xoay người, nhảy tới phương hướng ngược lại.
      Lùn, lion3012, Chris2 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      chương 1. mép nước gặp nhau

      Giang hồ là cái địa phương thần kỳ.

      Ngày hôm qua còn làm địch nhân chỉ cần thông qua chút thủ đoạn hôm nay có thể là bằng hữu, mà đám hỏi là thủ đoạn hữu hiệu xúc tiến phát triển hữu nghị, dù sao chính là hy sinh nữ nhân lại có thể tăng cường lực lượng liên minh thế lực của mình, đối với các gia tộc cùng môn phái đúng là có lời .

      Yến gia, ở trong chốn võ lâm lớn lớn cũng , gia tộc như vậy, đủ để cho các môn phái lớn mơ ước , thôn tính gia tộc như vậy chưa tới khó khăn, nhưng chỉ cần thôn tính cái gia tộc như vậy có thể tăng cường ít thực lực.

      Cho nên, kết hợp với vài thế lực lớn là việc bây giờ Yến gia nhất định phải làm.

      Mà con của Yến gia ai cũng như hoa như ngọc, duyên dáng kiều, là những thiếu nữ dịu dàng nhất Giang Nam.

      Trừ bỏ Yến Tiểu Tiểu.

      Yến Tiểu Tiểu cũng như các tỷ muội của nàng xinh đẹp động lòng người, chỉ có thể tính là em đáng mà thôi, liền như tên của nàng giống nhau bộ dạng Tiểu Tiểu , trừ bỏ cặp mắt hạnh rất lớn ra, tất cả của nàng đều là tiểu tiểu , cái mũi , cái môi , còn có vóc người . Nhưng là nàng tính cách cùng tiểu tiểu chút cũng có quan hệ, cá tính quật cường cùng chịu thua, tính tình hoạt bát, còn có điểm hung dữ, nhưng cũng đủ vì người khác suy nghĩ săn sóc cẩn thận.

      Nàng luôn luôn cảm thấy cho dù là đám hỏi cũng quan hệ cùng nàng, thực tế cũng khác lắm, năm nay nàng mười bảy tuổi, vừa vặn tuổi lập gia đình, nhưng phụ thân nàng lại dường như là quên còn có đứa con như như vậy. Nhưng mà nàng cũng quan tâm, nàng còn muốn chơi thêm hai năm nữa!

      Huynh đệ tỷ muội của nàng đều hà khắc, nhưng so với số hung thần ác sát giang hồ vẫn còn tốt hơn!

      Hơn nữa xét thấy những gì nương của nàng trải qua, nàng lập chí tuyệt đối gả cho người trong giang hồ!

      Nếu nhất định phải gả…

      nàng liền — trốn!

      Đây là lần đầu tiên Lệ Thú xuống núi, nghe Giang Nam rất đẹp, hơn nữa môn phái giang hồ rất nhiều, cho nên quyết định xuất phát hướng Giang Nam. Lệ Thú có hai mươi ba xuân thu hoàn toàn là ở núi, người tiếp xúc duy nhất chỉ có sư phụ.

      Cho nên thời điểm nhìn thấy thành trấn, lần đầu tiên biết ra thế giới này có nhiều như vậy đồng loại của , nơi này có sài lang hổ báo, nơi này có rắn rết ngoan độc, nhưng là…

      Lệ Thú nhíu mày, nơi này ăn cơm cần có tiền !

      Cái gọi là tiền, chính là cái loại hình tròn có lỗ hình vuông gì đó, nhưng sư phụ căn bản có để lại cho cái này.

      Cho nên, xuống núi gần 21 ngày, ngẫu nhiên ngang qua ngọn núi, khi đó là cách duy nhất giải quyết đồ ăn. Còn có thể dùng da dã thú đổi lấy ít tiền.

      Nguyên bản chút tích lũy , nhưng đường , lại nghe trở thành người giang hồ cần phải có loại vũ khí thuận tay, núi dùng kiếm ngắn chút, cho nên sau khi dùng da lông động vật đổi lấy tiền, vui vẻ chạy đến lò thợ rèn đánh thanh nhuyễn kiếm, thanh nhuyễn kiếm cực kỳ phổ thông, nhưng mà thanh nhuyễn kiếm này tiêu phí hết tất cả tích lũy của .

      Cho nên, đại hiệp lại trở thành kẻ nghèo hèn . lại đói bụng.

      Cứ như vậy, bữa nay bữa hôm , Lệ Thú mang theo lời dặn của sư phụ của cùng với vài món quần áo, rốt cục tới mảnh rừng cây ở biên cảnh Tô Châu.

      Mà lúc này ba ngày có thấy rừng , cách khác, tính ra giang hồ Lệ Thú ba ngày chưa ăn cơm .

      Trong rừng truyền đến trận tiếng ca, thanh ngọt ngào làm Lệ Thú nhớ tới những viên kẹo đường — xin tha thứ đứa từng trải việc đời lại có tiền chỉ có thể nghĩ tới cái này để so sánh.

      Lệ Thú có nửa phần kinh nghiệm giang hồ nên căn bản có ý thức nguy hiểm gì, lập tức tiến đến, tự chủ được tìm kiếm ngọn nguồn tiếng ca, thanh tốt đẹp kia luôn luôn hấp dẫn .

      hồi gặp nhau, bên dòng suối .

      nữ hài tử nhắn ra bên bờ suối, xướng ca, váy dài bị vén lên lộ ra chân trắng nõn, bàn chân khéo léo gẩy nước, bọt nước lăn tăn nổi lên, nữ hài thoải mái cười, ngẫu nhiên còn sử dụng ít khinh công.

      Nhưng là, Lệ Thú lại nhăn mày lại, nhắm mắt: “Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe. Nữ hài tử hẳn phải đoan trang ổn trọng, phải tùy tiện lộ chân ra như , nữ hài tử phải là ở trong nhà, học nữ hồng, phải tập võ như .” Lệ Thú đô than thở như vậy cũng biết cho ai nghe, nhưng là nhắm mắt như vậy, tâm tư cũng để ý việc lên, cho nên…

      Bùm! Lệ Thú ngã vào trong nước .

      Cách đó xa Yến Tiểu Tiểu cả kinh, lại thấy nam nhân cao lớn bỗng chốc rơi trong nước, vội vàng chạy đến bên người Lệ Thú, hỗ trợ đem Lệ Thú từ trong nước kéo lên: “Ngươi sao chứ?”

      “Khụ khụ, khụ khụ.” Lệ Thú ho ra nước vào trong miệng: “ có việc gì.” Ánh mắt lại hướng nơi khác, nhìn tới Tiểu Tiểu.

      có việc gì là tốt rồi.” Tiểu Tiểu vỗ vỗ vai Lệ Thú, nhịn được phát huy chút tính hay quản của mình:

      “Ta a, ngươi đại nam nhân thế nào còn cẩn thận như vậy? Thế nhưng ngã xuống nước , may mắn, dòng suối này nước cạn, bằng ngươi liền thảm !”

      Lệ Thú có trả lời, bởi vì biết trả lời cái gì, cũng có đánh gãy những lời lải nhải của nàng, bởi vì đánh gãy người khác là hành vi lễ phép.

      “… Lần này cẩn thận, lần sau khả năng…”

      “Yến Tiểu Tiểu!” Trong rừng cây truyền đến tiếng người quát to.

      Tiểu Tiểu bỗng chốc thay đổi sắc mặt: “Đáng chết, bọn họ thế nào có thể đuổi tới nơi này?” Tiểu Tiểu đánh giá chung quanh chút, nhưng có địa phương nào thân, chỉ có trốn ở trong nước , Tiểu Tiểu phen giữ chặt tay áo Lệ Thú, “Có thể giúp ta cái hay ?”

      “uh?” Lệ Thú hoang mang chau chau mày.

      thấy ta!”

      Nhìn ánh mắt hy vọng của Tiểu Tiểu, Lệ Thú quyết định giúp nàng việc này, cho dù nhận định dối là hành vi có đạo đức: “uh.”

      cám ơn !” xong, trong ánh mắt kinh ngạc của Lệ Thú Tiểu Tiểu đột nhiên chui vào trong nước, di động đến phía sau , nếu cẩn thận nhìn phát ra nàng .

      Ngay sau khi Tiểu Tiểu chui vào trong nước lâu, đám người liền tới bờ sông, cầm đầu đám người là nam nhân tuấn trẻ tuổi, giữa mi lại lộ ra vẻ cao ngạo, đánh giá thân quần áo rách nát của Lệ Thú sau đó trong ánh mắt lộ ra cỗ khinh miệt: “Ngươi có hay nhìn thấy nữ nhân ngang qua nơi này?”

      Lệ Thú gì, chỉ lắc đầu.

      “Đáng chết, nàng chạy thoát!” nam nhân trẻ tuổi mắng , là huynh trưởng của Yến Tiểu Tiểu, lần này tìm đến Tiểu Tiểu là vì đem nàng gả cho chưởng môn của môn phái, tuy nhiên người kia cũng có ba thê tử chết , còn có hai đứa con .

      Dứt lời, nam nhân dường như khắc cũng muốn lưu lại, vẫy vẫy tay mang theo thủ hạ rời .

      Lỗ tai Lệ Thú hơi động, xác định có người lưu lại, cúi đầu, : “Bọn họ rồi.”

      Tiểu Tiểu bỗng chốc ngoi lên từ trong dòng nước, thở phào nhõm.

      Nhưng còn chưa kịp lời nào, đột nhiên Tiểu Tiểu bị trượt chân lại rơi vào trong nước, còn cẩn thận đạp Lệ Thú cái, kết quả là Lệ Thú cùng nàng ngã vào trong nước …

      Hơn nữa tư thế cực kỳ ái muội.

      Lệ Thú ở , Tiểu Tiểu ở dưới, tay Lệ Thú còn đặt tại vị trí nên đặt…

      Hai người đồng thời sửng sốt. Ở trong nước mắt to trừng mắt nửa ngày.

      Giây tiếp theo, hai người giống như điện giật từ trong nước thoát ra, đồng thời đẩy đối phương ra.

      mặt hai người còn có mảng đỏ ửng khả nghi.

      Tiếp đó , mắt to lại trừng mắt vài giây.

      Lệ Thú khụ khụ, xuất vẻ mặt bi tráng như tráng sĩ chặt cổ tay: “ nương, gả cho ta!”

      “…”

      “…”

      Hai ánh mắt tiếp tục trừng nhau.

      “Vì sao?” Tiểu Tiểu chu miệng lên, gần đây hoa đào của nàng mọc nhiều, chỉ có người giang hồ kia muốn kết hôn với nàng, liền ngay cả người gặp qua lần cũng muốn cưới nàng, thế nào? Nàng đột nhiên xinh đẹp ? hay bởi người trước mắt này hai lần ngã vào sông nên đầu bị nước vào.

      “Vì sao?” đôi mi xinh đẹp của Lệ Thú dựng lên, trong ánh mắt ra ràng đồng ý: “Bởi vì chúng ta vừa mới…” bên tai Lệ Thú đỏ ửng, “Khụ khụ, ôm nhau, ta nhìn thấy chân của ngươi, còn… Còn…” lúc này Lệ Thú cả mặt đều đỏ lên, “Đụng đến … Khụ khụ, ngươi … Ngươi …”

      “Bộ ngực.” Tiểu Tiểu mặt biểu cảm giúp bổ sung.

      “phải.” Lệ Thú nhìn thẳng Tiểu Tiểu, biểu cảm đương nhiên ngươi phải gả cho ta, “Cho nên ngươi phải gả cho ta!”

      Lúc này, Tiểu Tiểu dở khóc dở cười, ra là lý do vớ vẩn này, nàng còn tưởng rằng là nhất kiến chung tình nữa chứ! Cho dù phải, cũng phải dùng chút lời ngon tiếng ngọt đến dụ hoặc nàng a!

      “Nữ nhân giang hồ thèm để ý đến chút tiểu tiết đó !” Tiểu Tiểu hào khí vẫy vẫy tay.

      “Nhưng là ngươi là nữ hài tử, trinh tiết rất trọng yếu, cùng nữ nhân giang hồ quan hệ!” Lệ Thú dường như nghĩ đến cái gì đó, lộ ra biểu cảm giật mình: “Tuy rằng tại ta có tiền, nhưng ta nỗ lực kiếm tiền nuôi ngươi, để cho ngươi vất vả .”

      Cùng cái kia có quan hệ gì!

      Tiểu Tiểu tiếp tục cười khổ, nàng nhìn Lệ Thú từ xuống dưới, người trước mắt kia xinh đẹp, so sánh với ca ca nàng đều là tuấn còn hơn vài phần, , nhiều hơn khí khái nam tử , nhưng nàng khẳng định đầu người kia tuyệt đối là nước vào ! Tiểu Tiểu bĩu môi, nghĩ tới biện pháp giải quyết tốt nhất: “Ngươi thấy được nam nhân đến vừa nãy ?”

      “Thấy được.”

      “đó là kẻ thù của ta, nếu ta gả cho ngươi chọc tới phiền toái cho ngươi .”

      “Ta bảo hộ ngươi.” Lệ Thú nhìn thẳng Tiểu Tiểu, tuyên thệ trả lời , tuy rằng đến bây giờ vẫn cứ có cùng những người khác tỷ thí qua, nhưng sư phụ dạy , bảo hộ thê tử là trách nhiệm của nam nhân. Cho nên vô luận như thế nào đều bảo hộ nàng .

      Tiểu Tiểu bị cái loại này giọng điệu nghiêm cẩn làm trở nên sửng sốt, chưa từng có người nào qua phải bảo vệ nàng, , mẫu thân nàng chưa từng qua, càng miễn bàn phụ thân chán ghét nàng cùng huynh đệ tỷ muội — duy nhất người đối nàng tốt là đệ đệ nàng, nàng thể dựa vào nam hài hơn nàng hai tuổi! Cho nên từ đến lớn luôn luôn là tự nàng chiếu cố bản thân, bản thân bảo hộ bản thân, có người có thể cho nàng dựa vào, đến ngay cả võ công cũng đều là chính nàng học trộm .

      Trong nháy mắt, Tiểu Tiểu cảm thấy nam nhân trước mắt ôn nhu!

      ta ôm qua ngươi, còn chạm ngươi … Khụ khụ, bộ ngực, ta nhất định chịu trách nhiệm .”

      mẹ nó ôn nhu, nam nhân này là cái đầu gỗ đáng đánh!
      malPhan Hong Hanh thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      chương 2 thành thân

      tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu

      edit: Trạch Mỗ

      Xét thấy Lệ Thú hai lần rơi xuống nước, cho nên Tiểu Tiểu có đạo lý tin tưởng vững chắc Lệ Thú đầu bị nước vào .

      Cho nên, Tiểu Tiểu có cốt khí chạy.

      Cho nên, Tiểu Tiểu tại hối hận .

      Tiểu Tiểu nhìn người đại ca vừa xa lạ lại vừa quen thuộc Yến Thanh Nam, thở dài sâu, sớm biết thế thà đáp ứng hôm cái đầu gỗ kia rối rắm cầu hôn , vô luận như thế nào cũng thể so sánh với tại tệ hơn .

      “Tiểu Tiểu, ta biết ngươi thích Giang Du, nhưng là lại có thể cho ngươi cuộc sống giàu có, cũng đủ cho ngươi hưởng thụ.”

      Phải nha, dùng mệnh đến hưởng thụ!

      “Giang Du tốt xấu ở trong chốn giang hồ có chút danh khí, so với số phàm phu tục tử mạnh hơn nhiều.”

      Phải nha, đối với Yến gia giá trị lợi dụng khá lớn thôi!

      “Phụ thân cũng đồng ý hôn của ngươi .”

      Tiểu Tiểu khinh thường trợn trừng mắt, chỉ cần đối với có lợi, người phụ thân trọng nam khinh nữ kia có thể đem con gả cho Diêm La vương!

      “Ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa.”

      Ha, nàng sớm suy nghĩ tốt rồi, gả! Nhưng là ý kiến của nàng có tác dụng sao?

      “Cho ngươi thời gian ba ngày, tốt nhất cần nghĩ đến việc chạy trốn, cho dù chạy trốn ta cũng đem ngươi bắt trở về, tuy nhiên lần sau có đãi ngộ tốt như vậy …”

      Tiểu Tiểu tự động xem câu kế tiếp của Yến Thanh Nam, nàng chỉ chú ý là có ba ngày thời gian, ba ngày biết nàng có thể chạy trốn tới chỗ kia ?

      Vào thời điểm buổi sáng ngày thứ hai, dùng tâm đắc ngộ ra sau nhiều lần chạy trốn, Tiểu Tiểu thành công trốn thoát khỏi giám thị của đại ca, vội vàng chạy ra ngoài thành, phương hướng là hướng phía rừng cây .

      là, nên đâu bây giờ?” Tiểu Tiểu vừa vừa suy xét , đến ngay cả sắp đến dòng suối cũng chú ý.

      “Ngươi suy nghĩ thế nào?”

      Thanh trầm thấp từ đầu truyền xuống, Tiểu Tiểu cả kinh, theo bản năng về lui phía sau nửa bước, tưởng đại ca nàng đuổi tới.

      Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên, lại thấy được người kia người bị nàng lén gọi là đầu gỗ:”Là ngươi a!”Tiểu Tiểu thở dài hơi nhõm, nhìn bốn phía xung quanh, lại thấy có đống lửa nướng cá, còn có mấy chỗ là đống lửa tắt — ràng là dấu vết sống ở bên ngoài hoang vu này, nam nhân này hiển nhiên là từ ngày bọn họ tách ra về sau liền ở luôn chỗ này chờ nàng:”Ngươi luôn ở chỗ này chờ ta?"

      “uh.” Vô cùng đơn giản chữ lại khiến Tiểu Tiểu ngoài ý muốn cảm động, vì chờ câu trả lời, có thể luôn luôn chờ đợi.

      “suy nghĩ thế nào?” Lệ Thú cố chấp hỏi.

      “Ta có khả năng gả cho ngươi .” Tiểu Tiểu thở dài.

      Lệ Thú nhìn thẳng ánh mắt Tiểu Tiểu, tìm tòi nghiên cứu mặt của nàng: “Vì sao?”

      “Ta bị người đuổi bắt, nếu ngươi cưới ta có phiền toái lớn, hiểu chưa?” Tiểu Tiểu nhún nhún vai: “Hơn nữa, ta lại thích ngươi, ngươi cũng thích ta!”

      Lệ Thú đồng ý nhướn mắt: “Đầu tiên, bảo hộ thê tử là trách nhiệm của trượng phu, cho dù có phiền toái lớn ta cũng bảo hộ ngươi. Thứ hai, cảm tình có thể bồi dưỡng sau khi thành thân. Thứ ba, ta chạm vào thân thể của ngươi, cho nên nhất định phải phụ trách.”

      Đại đầu gỗ, ra đối với ngươi mà cái cuối cùng mới quan trọng nhất !

      Tiểu Tiểu lại thở dài, ánh mắt cơ trí vừa chuyển, bọn họ thành thân là biện pháp giải quyết tốt nhất: “Được rồi, ta đồng ý gả cho ngươi, tuy nhiên ta có mấy cầu.”

      “Ngươi .” Lệ Thú bày ra dáng vẻ giải quyết việc chung — mặt biểu cảm.

      Hình như từ lúc bọn họ gặp mặt, luôn luôn là cái dáng vẻ nghiêm túc này, phải lãnh khốc, phải đạm mạc, chính là nghiêm túc mà thôi.

      “Đầu tiên, chúng ta phải rời khỏi Tô Châu, cách Tô Châu càng xa càng tốt.”

      Lệ Thú hơi suy xét, sau đó gật gật đầu, ở đâu đều có giang hồ, muốn trở thành người giang hồ, vô luận đến chỗ nào đều giống nhau.

      Mà Tiểu Tiểu nghĩ chỉ cần rời xa Tô Châu, rời xa phạm vi thế lực của Yến gia, bọn họ liền an toàn .

      “Tiếp theo, hôn lễ hết thảy giản lược.”

      “uh.” Lệ Thú lại trở về dạng độc nhất chữ, cũng có nhiều tiền làm hôn lễ lớn.

      “Thứ ba, chúng ta hôm nay thành thân.”

      Lúc này, Lệ Thú đồng ý: “Ta còn có hướng cha mẹ ngươi hạ sính lễ,lệnh cha mẹ lời bà mối thể thiếu.”

      Tiểu Tiểu trừng mắt, Lệ Thú mặt biểu cảm trừng lại.

      Tiểu Tiểu biết đại đầu gỗ quyết định cố chấp thể sửa đổi, tuy rằng chỉ gặp qua hai lần, nhưng tính cách Lệ Thú Tiểu Tiểu rất ràng.

      “Cha ta chết.” Tiểu Tiểu mặt biểu cảm — học Lệ Thú — có lỗi, phụ thân ngươi nếu bức ta lập gia đình, ngươi cần “chết” .” mẫu thân ta vứt bỏ ta tái giá , bây giờ nàng ở đâu đều biết.” Chính xác là cùng người bỏ trốn , đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng bị phụ thân cùng huynh đệ tỷ muội chán ghét.

      có lỗi.” Lệ Thú ngốc nghếch xin lỗi, Tiểu Tiểu nhìn theo ánh mắt thấy được xác thực quả thực xin lỗi, so với số người đằng làm nẻo tốt hơn nhiều.

      Nam nhân này rất đơn giản, đơn giản làm cho người ta động tâm, trong đầu đầy luân lý cương thường, lại ngoài ý muốn bận tâm cảm thụ của nữ nhân. Biểu đạt tuy tốt, hành động lại biểu đạt đầy tình cảm của . Nghiêm túc nghiêm cẩn, phải người giang hồ so với người giang hồ càng là lời đáng giá ngàn vàng. Mà cũng là…

      cái đầu gỗ tạo ra từ gốc cây xinh đẹp a!

      Tiểu Tiểu nở nụ cười, có lẽ gả cho là cái lựa chọn tồi đâu!

      cần thiết.” Tiểu Tiểu vẫy vẫy tay, “Ngươi có sính lễ ta cũng có đồ cưới, liền tính huề nhau!”

      “Ta có sính lễ.” Lệ Thú đột nhiên : “Là cha mẹ ta lưu lại .”

      Lệ Thú cẩn thận từ trong lòng lấy ra cái hộp , trịnh trọng đặt vào trong bàn tay nhắn: “Đây là vật duy nhất cha mẹ trước khi mất tích để lại cho ta, ta cũng biết là cái gì.”

      “Duy nhất đó…” Tiểu Tiểu đột nhiên có áp lực.

      “Mở ra nhìn xem !”

      Tiểu Tiểu hít sâu hơi, cẩn thận xoay mở khóa có chút phức tạp.

      Cái hộp kêu tiếng rồi mở ra.

      Tiểu Tiểu nhìn vào bên trong, trong nháy mắt hút ngụm khí lạnh, trong hộp đó là đôi hạng trụy.

      ràng là ngọc trắng noãn lại loáng thoáng lộ ra cỗ màu đỏ quỷ dị, lại nhìn kỹ màu đỏ quỷ dị kia lại phảng phất như dao động.

      Thoát thai ngọc!

      Chất ngọc cực phẩm, Tiểu Tiểu nghe qua, loại này là ngọc vô giá, , nó vô giá có lẽ còn làm thấp giá trị của nó, hẳn là vật báu vô giá!

      Thượng đẳng dương chi ngọc dưỡng bằng cách để trong miệng cuống rốn đứa trẻ mới chết, chôn ở trong đất mấy trăm năm,để khí từ xương thịt người chết xâm nhập đầy,đào lên , lại để trẻ con đeo người, luôn làm bạn cùng trẻ con từ khi trưởng thành cho đến khi chết, trải qua trăm năm nhân khí rót vào, sau khi lặp lại vài lần rồi lại chôn theo dưới mồ, vài lần lặp lại mới hình thành thoát thai.

      Thoát thai, loại ngọc tràn ngập tà khí!

      Mà thoát thai ngọc trước mắt này, được người ta tỉ mỉ tạo thành bộ dáng hình kiếm, hai thanh, dài ngắn, hoa văn trường kiếm ràng có thể thấy được.

      Tạo hình tinh xảo khiến Tiểu Tiểu tin tưởng nếu này hai cái hạng trụy được phóng to ra tuyệt đối là tuyệt thế bảo kiếm!

      “Này.” Tiểu Tiểu nuốt nuốt nước miếng, có chút gian nan mở miệng.

      “uh?”

      “Có thể hỏi chút cha mẹ ngươi là làm cái gì ?”

      biết.”

      biết?” Tiểu Tiểu kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Thế nào là biết?”

      “Ta từ thấy cha mẹ.” Lệ Thú giải thích , tựa như đến việc của người khác.”Ngươi mang theo?”

      Tiểu Tiểu nghe vậy lập tức khép hộp lại, liều mạng lắc đầu, đem hộp trả lại trong lòng Lệ Thú. “Rất quý trọng !”

      “Thứ này rất đáng giá sao?”

      Thứ này rất đáng giá? Căn bản chính là vô giá được được ? Cái tên ngu ngốc hỏi vấn đề sao mà ngu ngốc?

      Tiểu Tiểu bỗng nhiên ngẩng đầu, lại vừa vặn chống lại đôi mắt hoang mang của Lệ Thú.

      Được rồi, vị hôn phu tương lai phải người trong giang hồ, cũng phải con nhà giàu, cho nên nàng coi như có nghe thấy.

      Lệ Thú nhìn Tiểu Tiểu có phản ứng, liền nhíu mày: “Đây là sính lễ.”

      Tiểu Tiểu mân mân môi: “Được rồi, cái dài hẳn là của ngươi , mà ngắn mới là của ta.”

      Lần này Lệ Thú có phản bác, mà là vươn tay cầm lấy cái hạng trụy hình đoản kiếm, chuyển tới phía sau Tiểu Tiểu, cẩn thận đeo vào cho Tiểu Tiểu.

      Tiểu Tiểu ngốc lăng nửa ngày chưa phục hồi lại tinh thần.

      “Như thế nào?” Lệ Thú đem khối ngọc khác tự đeo cổ mình.

      “Ngươi làm sao có thể giúp ta đeo hạng trụy…”

      thể sao?” Lệ Thú lại nhíu mày: “Nếu thể, ta xin lỗi.”

      đúng đúng.” Tiểu Tiểu đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, vị hôn phu tương lai chỉ là đầu gỗ mà là cái đầu ngốc! ”Ta là hỏi ngươi vì sao đeo cho ta!”

      “Ngươi là nương tử của ta.”

      Vẫn như trước có lời ngon tiếng ngọt, vậy mà cảm thấy êm tai hơn, liền bởi vì nàng là nương tử của , cho nên có thể vô điều kiện đối tốt với nàng, người nam nhân như vậy đáng giá cho nàng phó thác cả đời, nhưng là…

      Tiểu Tiểu thầm thở dài, nếu giữa bọn họ có tình tốt .

      Nhưng là, nhân sinh nào có hoàn mỹ như vậy ?

      Trước mắt nàng biết ưu điểm cùng khuyết điểm cùng tồn tại của nam nhân này .

      có tân khách chứng kiến, có cao đường tham dự, chỉ có nến đỏ, là toàn bộ hôn lễ của bọn họ.

      Tiểu Tiểu ngoài ý muốn là Lệ Thú cũng có chạm vào nàng, thậm chí cùng qua đêm cái giường, như vậy cũng tốt, cho dù gả cho , nhưng bọn họ vẫn coi như là người xa lạ.

      Thành thân ngày thứ hai, Lệ Thú thực lời hứa, lập tức mang theo Tiểu Tiểu rời xa Tô Châu, hướng Tây Vực xuất phát, kế hoạch ban đầu của Lệ Thú chính là đến xem Giang Nam, sau đó mới Tây Vực kiến thức chút dân phong bưu hãn trong truyền thuyết.

      Tuy nhiên, tại thêm người, Lệ Thú thở dài.

      Dọc theo đường , Lệ Thú phát Tiểu Tiểu là khác xa hình tượng nữ tử trong cảm nhận của , ở trong sách miêu tả nữ tử phải dịu dàng , có tri thức hiểu lễ nghĩa, gả phu tòng phu, hình tượng nữ tử ở người Tiểu Tiểu chút cũng nhìn có.

      Tỷ như…

      Mỗi khi ngang qua dòng suối

      “Thú ca, chàng xem, con cá lớn!” Tiểu Tiểu hưng phấn lôi kéo vạt áo Lệ Thú, sau khi thành thân, Tiểu Tiểu liền gọi Lệ Thú như vậy, thực ra nàng muốn gọi nhất là đại đầu gỗ! đến buồn cười, hai người bọn họ là ở hôm thành thân mới biết được tên đối phương .

      đợi phản ứng, mỗ nữ cũng sắn quần áo nhảy vào trong nước lưu loát đem cá bắt ra .

      “Tiểu Tiểu.” Lệ Thú khỏi xoa xoa huyệt thái dương: “Ngươi là nữ hài tử.”

      “Nữ hài tử như thế nào?” Tiểu Tiểu trừng mắt lớn.

      “Nữ hài tử phải lỗ mãng như vậy.”

      “Ta rồi nữ nhân giang hồ câu nệ tiểu tiết .” Tiểu Tiểu từ trong tay áo rút ra con dao thuần thục đem cá mổ bụng.

      Lệ Thú đồng ý lắc đầu, quyết định đến hồi dạy bảo vợ: “Tiểu Tiểu, ngươi…”

      Lệ Thú vừa mới mở miệng, Tiểu Tiểu bên kia đưa ra mệnh lệnh: “Thú ca, hỗ trợ nhặt củi nhóm lửa.”

      Được rồi, trước tiên để nương tử no bụng sau lại thảo luận vấn đề hợp lý hay !

      “Chương 2 hoàn “
      malPhan Hong Hanh thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3. Lệ Thú bao dung
      tác giả:Bách Lý Tiếu Tiếu

      Edit : trạch mỗ

      Thành thân chỉ là việc hai người sống cùng nhau đơn giản như vậy, mà còn trong sinh hoạt vặt vãnh bình thường

      Sau khi thành thân được bảy ngày, buổi tối ở khách sạn…

      “Tiểu Tiểu, ” Lệ Thú đem bộ quần áo bẩn đưa cho Tiểu Tiểu, “Giúp ta giặt chút.”

      “…”

      “Như thế nào?” Lệ Thú nhìn thê tử đứng im, thấy nàng xấu hổ đứng ở đó.

      Tiểu Tiểu liếc trộm dò xét cái, như trẻ con phạm phải sai lầm nhanh chóng cúi đầu, giọng : “thiếp biết…”

      Cho dù ở nhà được coi trọng, nhưng Tiểu Tiểu như trước cần làm loại việc nặng này, miễn cho người khác này nọ, mất mặt mũi Yến gia.

      Lệ Thú nhìn chằm chằm thê tử, bất đắc dĩ thở dài, chậm rãi cầm quần áo đem trở về, lại chậm rãi gục đầu nhìn chằm chằm bộ quần áo: “Được rồi, bản thân ta làm.” Dừng chút, lại nghĩ đến cái gì: “Quần áo của nàng cũng có thể giao cho ta.”

      Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Lệ Thú sau lúc lâu, khẽ cắn môi, quyết định cho Lệ Thú luôn xem : “Kỳ thực…” sắc mặt Tiểu Tiểu khó khăn ra , muốn cho Lệ Thú biết ra nàng so với nam nhân còn vụng về hơn: “Thiếp cũng biết việc bếp núc.”

      Lệ Thú chút để ý cầm quần áo bẩn đứng lên: “ quan hệ, ta làm.”

      “… Thiếp còn quét dọn phòng.”

      quan hệ, ta làm.”

      “… Thiếp cả nữ hồng cũng biết.”

      quan hệ, ta…” Lệ Thú bỗng nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc: “Ách, biết.” lại tiếp: “Nữ hồng phải thiếu nữ chưa chồng đều học sao?” Tuy phụ nữ tiếp xúc qua chỉ có Tiếu Tiếu nhưng trong sách đều viết như vậy? hay vốn xem phải sách từ tám trăm năm trước giờ lỗi thời ?

      “Đúng vậy…” Tiểu Tiểu mân môi dưới.

      “Vậy nàng thế nào…”

      Tiểu Tiểu thầm hít sâu hơi, cảm thấy nên ra cho phu quân sống với nàng cả đời : “Dạy con là trách nhiệm của mẫu thân.”

      như vậy, Lệ Thú liền biết: " mẫu thân nàng tái giá nên người chưa từng dạy cho nàng.” giọng điệu khẳng định

      phải tái giá…” Tiểu Tiểu dám ngẩng đầu, chỉ có thể dùng thanh nhất ra tình hình thực tế: “Là cùng người khác bỏ trốn .”

      quan hệ, mấy chuyện này…” Lệ Thú nâng tay lên xoa đầu Tiếu Tiếu, “Ta làm, về phần quần áo hỏng” Lệ Thú hơi hơi suy tư: “Ta tìm người khác hỗ trợ là tốt rồi.”

      Tiểu Tiểu ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt ôn nhu săn sóc của Lệ Thú, là thương tiếc, có chán ghét, có khinh bỉ, ánh mắt nhu hòa như vậy, làm nàng tự chủ được sa vào trong đó, tự chủ được thốt ra: “Thú ca, có người nào hay từng qua dáng vẻ của chàng rất đẹp mắt ? !”

      Lệ Thú sửng sốt: “Ta biết nhiều người lắm.”

      “ah.” Tiểu Tiểu gật đầu.

      “Nhưng là…” Lệ Thú nhìn Tiểu Tiểu, biểu cảm bỗng nhiên trở nên nghiêm túc mà lại nghiêm khắc, phảng phất nhu tình vừa rồi tất cả đều là ảo tưởng, giống như tuyệt thế cao thủ bỗng chốc bay mất: “Ta nhớ được nàng , mẫu thân là tái giá .”

      Tiểu Tiểu tự chủ được thay đổi sắc mặt, đến cùng vẫn thể chấp nhận chuyện của mẫu thân nàng sao ?

      “Này cùng nàng giống như trước kia.”

      Vẫn là muốn tới sao? Tiểu Tiểu chua sót thở dài.

      “Phải biết rằng ta là phu quân của nàng.”

      Chỉ biết có người có thể chấp nhận mẫu thân nàng bỏ trốn

      “Cho nên ta đồng ý nàng dối .”

      Đến đây ! Cùng lắm phong hưu… Gì? Chờ chút, dối?

      “Phải biết rằng dối là hành vi sai lầm, có thể tạo thành hiểu lầm nghiêm trọng, thậm chí còn khiến hai người quay sang tàn sát nhau

      Vẻ mặt Tiểu Tiểu hoang mang, tại là tới chỗ nào vậy ?

      “Kết quả giết tới giết lui lại phát nghĩ sai cho người rồi. Tệ nhất là…”

      “Phu quân đại nhân phiền chàng chờ chút.”

      “Chuyện gì?” Lệ Thú bởi vì Tiểu Tiểu đánh gãy mà vui nhíu mày.

      “Ngươi để ý nương thiếp cùng người khác bỏ trốn ?” Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào mắt Lệ Thú xem có thể nhìn ra có cái gì thích hợp.

      “Để ý cái gì?” Lệ Thú hoang mang nhìn Tiểu Tiểu, tựa hồ hiểu lời của Tiểu Tiểu.

      " mẫu thân thiếp cùng người khác bỏ trốn a!” Tam cương ngũ thường, luân lý đạo đức, tôn sư trọng đạo, phải là đại đầu gỗ này coi trọng nhất sao?

      “Ta cưới nàng.” Lệ Thú chậm rì rì trả lời Tiểu Tiểu.

      “Cho nên?”

      “Người cũng là mẫu thân của ta.” Lệ Thú trả lời cách đương nhiên lại khiến đôi mắt nổi lên lệ quang.

      nam nhân coi mẫu thân nàng như mẫu thân mình, bao dung nàng cũng bao dung mẫu thân nàng.

      Tiểu Tiểu bỗng nhiên ôm lấy Lệ Thú: “Thú ca, cho thiếp dựa lát, chút là tốt thôi.”

      Bởi vì mẫu thân nàng, phụ thân chán ghét nàng, huynh đệ tỷ muội cười nhạo nàng, bắt nạt nàng, quan hệ huyết thống lại là lợi khí đả thương người.

      là người đầu tiên thừa nhận con người nàng!

      Lệ Thú hạ mắt nhìn Tiểu Tiểu, thỏa mãn cầu của thê tử cũng là trách nhiệm của trượng phu: “Bao lâu đều có thể.”

      Lệ Thú ôm Tiểu Tiểu lời cũng , tùy ý Tiểu Tiểu ủy khuất ở trong lòng mấy lời mơ hồ, lấy thính lực của cũng nghe được ràng.

      Cứ như vậy, Tiểu Tiểu khóc, mà cái gì cũng chưa — cũng biết nên cái gì, chính là ôm Tiểu Tiểu, vỗ về lưng nàng, cho nàng an ủi, cho đến khi Tiểu Tiểu khóc mệt mỏi nặng nề ngủ, lại đem nàng ôm lên giường, nằm ở bên người nàng — đây là lần đầu tiên bọn họ đồng giường cộng chẩm.

      lúc sau, đột nhiên mới nhớ ra…

      còn chưa cùng nương tử xong tác hại của dối đâu!
      ——— ——————–hết chương 3———————

      =======by Trạch Mỗ======
      mal, Phan Hong HanhSana thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :