1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng Em Là Mỹ Nam - Thẩm Du (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anna♥

      Anna♥ Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      1,368
      Chương 21 Mỗ nghiệt phạm sai lầm rồi!
      Sở Mộ Phong tựa như phát ra ý đồ chạy trốn của , mở cửa xe lấy ra hộp sữa chua ướp lạnh chuẩn bị sẵn, vỗ vỗ đầu “Uống chút , dẫn em ăn trưa ngay.”

      “…” Kỷ An Trần nhìn nhìn sữa chua rồi lại nhìn nhìn , uống.

      Đây là…trùng hợp sao?

      Ngày hè thường khiến người ta dễ khát nước, phải đều chọn nước uống sao? Nhưng lại thích sữa chua hơn.

      Thấy cầm lấy, Sở Mộ Phong thở dài, giọng hiểu, thể tùy tiện uống đồ người lạ đưa… dù sao, em vẫn xem là người xa lạ, xem là loại người như vậy…”

      Mặt Kỷ An Trần nóng đến độ có thể nấu nước “ đừng lung tung! Tôi…xem là loại người nào hả?!”

      Đôi mắt hoa đào chớp chớp, Sở Mộ Phong nở nụ cười quyến rũ “ ngại .”

      Kỷ An Trần “…”

      là muốn đánh người quá mà!

      nhịn được thầm “Rốt cuộc muốn gì? phải cố tình muốn đùa giỡn tôi chứ?”

      , người đàn ông này chỉ rất đẹp trai mà còn lái chiếc xe đắt tiền như vậy, thoạt nhìn hết sức giàu có, quả thực rất là quí hiếm…

      còn cho rằng mình vô tình đắc tội người nào đó, đối phương liền thuê mỹ nam này đến lừa gạt tình cảm của chứ!

      Vừa dứt lời, Kỷ An Trần thấy người đàn ông trước mắt nheo nheo mắt.

      Dáng vẻ người đàn ông này rất xuất sắc, dù đứng dưới ánh nắng chói chang giữa trưa hè vẫn mất chút hào quang nào, ngược lại còn cảm thấy như vậy mới tuyệt sắc tôn lên được vẻ đẹp sáng chói.

      Sợ là nhiếp ảnh gia tỉ mỉ sắp xếp, bố trí cũng sánh bằng động tác tùy ý của , vô cùng tự nhiên tạo nên mỹ cảnh.

      Kỷ An Trần bỗng nhiên cảm giác được luồng hơi thở nguy hiểm. chợt nghĩ đến cuộc gặp gỡ tình cờ đường ngày hôm qua… vừa kêu tiếng như lời tài xế của , liền ôm lấy , sau đó tay…Nhớ đến hành động táo bạo dường như rất…thành thạo của tối hôm qua, mi tâm Kỷ An Trần giật giật, co giò bỏ chạy.

      Sở Mộ Phong lại hành động trước bước, bắt lấy cổ tay , bước hai ba bước áp vào phía sau tường kí túc xá nơi có ai, cả người cũng ép vào người theo. Thậm chí trong lúc đó, chân còn chen vào giữa hai chân , cách mộp lớp quần áo mùa hè mỏng manh thân thể hai người áp sát vào nhau khe hở.

      , ta muốn làm gì?

      Kỷ An Trần nhát gan, sợ đến mức mặt mày trắng bệt, vành mắt đỏ lên. Sở Mộ Phong vừa định cúi đầu xuống hôn bắt gặp dáng vẻ này của ngây người chốc lát, đột nhiên buông ra lùi về phía sau bước, đứng thẳng người.

      Bọn họ đứng trong góc tường, bây giờ Kỷ An Trần muốn chạy ra ngoài phải bước qua Sở Mộ Phong. Kỷ An Trần dám lộn xộn, khẩn trương nhìn , tay giấu sau lưng len lén ấn di động.

      Sở Mộ Phong phát ra động tác này cũng thấy sợ , nhìn cái, đột nhiên tiếng nào quay người bỏ . Ánh mắt lộ chút cảm xúc gì, nhưng tiếng “rầm” đóng cửa xe kia và thanh rồ ga khởi động thể tâm tình tồi tệ của .

      Kỷ An Trần cũng có lòng dạ quản mất hứng chuyện gì, lập tức chạy về phía đông người, trở lại dưới ánh mặt trời hòa vào dòng người mới thở phào nhõm.

      Quả nhiên thể dây vào kẻ lắm tiền.

      Kỷ An Trần sợ hãi vỗ vỗ miệng, nhớ lại màn vừa rồi sắc mặt vẫn còn trắng bệch.

      Chương 22 Tiêu chí tìm bạn trai
      Từ bé thích kẻ lắm tiền, hơn nữa còn rất thích, dường như từ lâu lắm rồi…

      Sau khi đậu đại học, dọn dẹp đồ đạc trong nhà lục lọi ra quyển nhật ký hồi còn của mình. trang bìa của quyển nhật ký còn có dòng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo “Kẻ lắm tiền đều là đồ trứng thối.”

      Chữ “tiền” viết sai, chữ “trứng” biết viết mà vẽ cái trứng thay vào… cũng nhớ lúc đó ai chọc ghẹo khiến buồn bực mà đặc biệt viết dòng này lên quyển nhật ký.

      Bạn cùng phòng gọi điện nhắn đến lầu hai căn tin tập hợp với mọi người. Tình nhân cùng nhau tính tiền, phòng các có sáu người đều có bạn trai…nên bắt cặp hai người cùng nhau thành ba đôi tình nhân. Như vậy vừa thuận tiện vừa tiết kiệm…

      Trước đây, dưới ánh mắt quái dị của nhân viên phục vụ, các hùng bồn tuyên bố trước năm hai phải thay đổi tình trạng đóng vai tình nhân với bạn cùng phòng này.

      Kết quả thoắt cái lên năm hai, các vẫn ế…

      có cảm giác rung động với ai hết! Cũng thể vì chống ế mà tìm đại người.

      Bạn trai… ra chính cũng biết mình thích mẫu người nào.

      Chẳng qua nhắc đến bạn trai, lại nghĩ tới Sở Mộ Phong vài phút trước còn quấn quýt gọi là vợ. Nhớ lại cảnh kia vẫn còn hơi sợ hãi, Kỷ An Trần lắc lắc đầu, dù thế nào nữa nhất định tìm thêm Sở Mộ Phong ngoại hình bắt mắt dễ thu hút hoa đào thoạt nhìn lại còn lắm tiền. Địa vị hai người cách biệt, đến lúc ta muốn làm bậy muốn phản đối cũng phải kiêng nể.

      Trong phút chốc, Kỷ An Trần liệt kê ra chuỗi dài khuyết điểm.

      Tìm bạn trai nên tìm người có điều điện cách xa mình quá…bằng vai phải lứa vẫn là phải đạo.

      Trong đầu suy suy ngẫm ngẫm mấy thứ này, tới căn tin tìm được phòng của các bạn lầu hai.

      “An An, sao sắc mặt cậu kém vậy?” Lão tứ Lư Yến Yến dịu dàng nhất phòng cẩn thận sờ trán .

      Thời tiết nóng nực lại còn giữa trưa nắng chói chang, người khác đều bị nắng chiếu đỏ mặt chỉ có Kỷ An Trần bày ra khuôn mặt trắng bệch, hoảng sợ bước vào, sắc mặt còn khó coi hơn khi xem phim ma xong.

      Đúng rồi, hơn nữa phải ăn cơm với bạn trai sao?

      Nhìn sắc mặt tốt của , cho rằng cãi nhau với bạn trai, các nhìn nhau vài lần, ở trong chăn sao biết chăn có rận.

      giọng quái dị vang lên cạnh bọn họ “Có thể kém được sao? Hôm qua người trong lòng tỏ tình với kẻ khác trước mặt mọi người, bây giờ ôm bạn tình tứ biết bao nhiêu, nhìn mà trong lòng sao chua như axit pantothenic cho được?”

      “Đúng vậy, cái người mà mướn làm bạn trai xem ra hôm qua tốn ít tiền thuê quần áo, xe cộ rồi nhỉ? là lỗ vốn quá mà!”

      “Biết làm sao được! Sức hấp dẫn của Trương Viễn quá lớn, thích sống chết theo đuổi, theo đuổi thất bại lại điên cuồng oán hận.”

      cần cũng biết, lại oan gia ngõ hẹp gặp phải đám người Trương Viễn.

      trong số đó còn ra vẻ như vừa thấy Kỷ An Trần “Aizz, Kỷ An Trần, sao lại đến căn tin? Hôm qua ở dưới lầu kí túc xá, người mướn…à , bạn trai phải là trưa nay đưa ăn cơm sao?”

      Lão đại Lam Nhứ nổi điên, vỗ bàn đứng lên “Mấy nam sinh điên khùng lèm bà lèm bèm còn lắm chuyện hơn mấy bà thiếm! Các người biết xấu hổ à?! Cứ lấy cái chuyện vô căn cứ hơn năm trước để , Trương Viễn hấp dẫn như vậy mà hơn năm tìm được người theo đuổi khác để khoe khoang sao?”
      Last edited: 17/11/14

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ten nam phu cung tu ky nang.....a nam 9 cung tu ky nhug sao thay dang yeu the.....con ten phu thi.......chemmmmmmmm a.....
      honglak thích bài này.

    3. cuongkenh14

      cuongkenh14 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      8
      :yoyo44:ta muốn băm vằm gã trương viễn quá. Tội nghiệp mĩ nam của ta:yoyo46:
      Anna♥ thích bài này.

    4. Anna♥

      Anna♥ Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      1,368
      Chương 23
      Lão lục nham hiểm đứng lên, đến bên cạnh bạn Trương Viễn mới theo đuổi được ngày hôm qua, giật tay áo ta, đẩy đẩy gọng kính to, chậm rãi “Lão đại nhà chúng tôi tính tình nóng nảy, đừng nghe ấy lung tung. ra Trương Viễn như vậy cũng tốt, nếu khoác loác vụt mất cái danh hot boy của khoa quen với liền mệt đó! Suy cho cùng ta ngoại trừ cái danh hot boy ra cũng có ưu điểm gì, cơ bản là xứng với xinh đẹp như !”

      “Các người có ý gì?”

      Trương Viễn chợt đen mặt, mấy người bên cạnh cũng vỗ bàn, hơn nửa người trong căn tin đều bị trận cãi vã của họ thu hút.

      Kỷ An Trần vội vã kéo lão đại nóng tính lại túm lão lục về “Đừng gây với họ, ngộ nhỡ có đánh nhau …”

      Nam sinh đánh nhau còn chuyện nữ sinh đánh nhau… thấy chuyện này làm khó được bọn họ…→_→

      Thấy lão đại vẫn muốn vỗ bàn, Kỷ An Trần vội giữ chặt “Dừng, dừng, dừng, các cậu đều muốn lấy học bổng, nếu đánh nhau bị kiểm điểm phiền phức lắm!”

      Học bổng là sinh mệnh của lão đại, vừa nghe vậy liền bình tĩnh lại, vỗ bàn “ gì, phải cậu cũng muốn lấy học bổng sao?”

      Nhưng cùng đẳng cấp với các cậu mà…Kỷ An Trần nuốt lời này vào bụng.

      Kí túc xá là kí túc xá chung, sáu người các học sáu khoa khác nhau, trừ ra tất cả đều là những sinh viên xuất sắc…siêu xuất sắc.

      Học bổng của đại học A có loại dành cho tân sinh viên, xét dựa vào thành tích trung học, thành tích thi đại học và vài hoạt động phong trào, biểu thi đua. Sáu người trừ ra đều lấy được phần thưởng cao nhất, tiền thưởng là…bốn vạn đồng.

      Sau mỗi kỳ thi học kì, mấy người các cũng chỉ dừng lại ở danh hiệu nhất khoa mà còn lấy luôn học bổng quốc gia.

      Ở cùng phòng, chỉ số IQ chênh lệch như vậy khiến người ta âu sầu. Cũng may Kỷ An Trần bị các hợp lại tẩy não, ngày càng ra sức học hành…thành tích bây giờ có thể là trông lên chẳng bằng ai nhưng trông xuống chẳng ai bằng mình.

      Bị các nhìn chằm chằm, Kỷ An Trần thức thời, hăng hái “Lấy, đương nhiên lấy. Học kì này tiếp tục chờ học bổng hạng ba.”

      Thành tích của Kỷ An Trần tốt hơn Trương Viễn nhưng là sinh viên tích cực trong khoa nên được cộng thêm ít điểm. Tuy nhiên mỗi lần hết học kì tổng kết lại…điểm của luôn thấp hơn Kỷ An Trần chút lấy được học bổng.

      Phỏng chừng đám bạn của bám riết lấy tha là vì nguyên nhân này.

      Mặc dù danh sách xếp hạng học bổng có gì đáng kiêu ngạo nhưng mà tên Trương Viễn xếp sau tên đó nha! Cảm giác kia…giống như mỗi học kì đều cướp tiền tay Trương Viễn.

      thích!

      Kỷ An Trần càng nghĩ càng cảm thấy như báo được thù lớn, cũng vỗ bàn “Muốn uống gì, mình mời hết!”

      Mấy bạn cùng phòng lập tức khách sáo.

      Nhìn khí náo nhiệt bàn các và vẻ mặt “cười hô hô” của Kỷ An Trần…sắc mặt của bọn Trương Viễn đều khó coi, hừ lạnh tiếng bỏ … Trước khi còn cố ý đụng vào bàn suýt chút nữa làm đổ cái chén của lão tứ.

      Lão đại Lam Nhứ hoàn toàn hết chỗ , vô cùng u sầu thay cho mấy em khoa Trung văn “Khoa cậu vốn ít nam sinh lại còn có mấy tên dở người như này…tìm bạn trai là khó khăn.”

      Chương 24 Mỗ mỹ nam lại đến

      Đúng rồi! Kỷ An Trần rơi lệ gật gù.

      Lúc trước, chỉ nghĩ đến việc phải học toán nữa, hoàn toàn suy nghĩ đến vấn đề đương.

      Vừa khai giảng năm nhất hối hận rồi…Tình hình còn thê thảm hơn khoa văn hồi trung học!

      lại còn thích tham gia hoạt động, quen biết ít bạn khoa khác, tốt nghiệp sắp tới có thể tìm được bạn trai sao… e(┬┬﹏┬┬)3

      Vừa nhắc đến bạn trai lại nghĩ đến Sở Mộ Phong vừa gặp lâu. tựa như bạch mã hoàng tử trong mộng thuở bé của . Dáng vẻ đẹp như mỹ nam trong truyện tranh lại giống như đại hiệp ti vi, tuấn phi phàm bản lĩnh cao cường.

      Trưởng thành rồi mới biết tiêu chuẩn như vậy phi thực tế đến mức nào, nhưng khi còn mơ mộng nữa người đàn ông như chỉ tồn tại trong ảo tượng lại cố tình xuất trước mặt .

      Đàn ông như vậy… thưởng thức từ xa vẫn tốt hơn, thích hợp làm bạn trai. Kỷ An Trần vẫn tôn thờ chủ nghĩa bình đẳng.

      Hơn nữa, lúc ta bỏ hình như rất tức giận…hẳn là và Sở Mộ Phong và gặp lại nữa đâu!

      Kỷ An Trần xem đạp, buổi chiều có mấy tiết học đều chạy bộ đến giảng đường, đến giảng đường xong buổi tối còn phải chạy về căn tin…

      Mệt mỏi như vậy cũng cố nghĩ đến việc khác, quên chuyện xảy ra lúc trưa. Về phần ba lần gặp gỡ Sở Mộ Phong ngày hôm qua cũng muốn nhớ lại nữa.

      Bởi vì vài năm gần đây xây mới lại trường học, điều kiện ở kí túc xá đại học A cũng tồi, mỗi phòng đều có đều có nhà vệ sinh riêng và máy nước nóng. Nhưng đại học A ở phương bắc, mùa đông rét mướt kéo dài nếu phơi quần áo ngoài ban công khéo đông thành đá.

      Vì vậy, mỗi tầng trong kí túc xá đều có phòng dành riêng để giặt giũ và phơi quần áo.

      Hôm qua là chủ nhật, nhiều người về muộn kịp giặt quần áo nên hôm nay trong phòng giặt đặc biệt đông người. Kỷ An Trần muốn góp vui cùng mọi người, đợi đến khi tắt đèn phòng giặt cũng chẳng còn ai mới cầm bàn chải cũ và bột giặt chà giày của mình.

      chà chà chải chải đột nhiên có cảm giác kì lạ, giống như…đằng sau có ai đó nhìn chằm chằm. Trong phòng giặt đồ có gương, thể nhìn thứ ở đằng sau nhưng giữa đêm khuya, cảm giác này khiến người ta sởn tóc gáy. Kỷ An Trần nhát gan tay trái chà giày, tay phải cầm bột giặt quay phắt lại. Nếu là người xấu hắt bột giặt vào mắt, lấy giày đập vỡ mặt , sau đó hô hoáng.

      Còn nếu là ma

      Kết quả Kỷ An Trần nhìn thấy Sở Mộ Phong ngồi xổm phía sau . vẫn còn mặt quần áo ban ngày nhưng caravat và áo vest biết cởi để đâu rồi.

      Áo sơ mi của bị cởi ba cúc, phô ra xương quai xanh tinh tế, thấp thoáng lồng ngực rắn chắc. Quần và áo sơ mi của hơi nhăn, cả người nồng nặc mùi rượu, bộ dạng thảm hại.

      Có lẽ do say rượu khiến mặt hơi ửng hồng, tôn lên làn da trắng trẻo nhìn như mảng hoa đào quyến rũ. Mắt đầy tơ máu nhìn thoáng qua tưởng như đỏ bừng.

      ngồi xổm chỗ đó giống như con cún lớn bị vứt bỏ, giương mắt nhìn Kỷ An Trần. Thấy , liền nhớ đến chuyện lúc trưa, phản ứng đầu tiên là muốn bỏ chạy. Chân vừa động đậy, Sở Mộ Phong cũng ngăn cản, rưng rưng nhìn Kỷ An Trần “Vợ ơi, sai rồi.”

      “Lúc trưa, phải là muốn sàm sỡ em đâu.”
      Last edited: 18/11/14

    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      "Cún bự" họ Sở đáng iu wá :ex10::ex10::ex10::ex10:
      Đọc cái đoạn học bổng nhớ tới thời đại học oanh liệt, trong năm lười bà thím, cup học ka như cơm bữa, kết thúc năm hồi hộp tính điểm xem có đủ phẩy đủ phết ko. May mà lần nào cũng okie :060::060::060::060:
      Minh Hồng, milktruyenky, linhdiep172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :